Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyển 2 - Chương 20. Đối thủ

Quyển 2. Vua trò chơi

Chương 20. Đối thủ

Tay trái xách một ngón tay của tay phải lên, định đấm thêm một cú chào hỏi để thay trời hành đạo, bỗng động tác khựng lại, phát hiện trên đầu có người đang nhìn trộm. Úc Ngạn vịn vào góc tường, lộ nửa người ngạc nhiên nhìn hai đứa.

"Ồ? Thêm một con nữa."

Dấu vết hoạt động của tay trái bị bại lộ, nó ném tay phải ra quay người muốn chạy trốn, lại bị Úc Ngạn nhanh tay bắt được.

"Yêu tinh cống nước à... Hay là một cặp." Úc Ngạn nhấc Đáng Tin lên trước mặt để quan sát, "Mày cũng rất xinh đẹp."

Tay trái khẽ giật mình, đầu ngón tay ửng đỏ.

Nửa tiếng sau.

Tại quầy đồ uống lạnh tự phục vụ, tay phải đeo đầy vàng bạc nắm cần điều khiển máy làm kem, Úc Ngạn cầm khay đựng trứng hứng lấy, chơi quên cả trời cả đất. Tay trái thì lười biếng dựa lên ghế nhìn bọn họ, ngón giữa và ngón trỏ mỗi ngón đeo một chiếc nhẫn kim loại màu đen bạc, là quà của Úc Ngạn.

Nó cầm điện thoại của Úc Ngạn, gửi tin nhắn cho Chiêu Nhiên: "Đã có chủ mới, đừng nhớ nhung. (Left ở lại)", sau đó xóa tin nhắn này.

*

Phòng tiếp khách, công ty game Gray Crow.

Cấp dưới tổ trật tự khẩn cấp thì thầm với nhau ở đằng xa: "Hôm nay tổ trưởng lạ ghê, đã bóp nát màn hình điện thoại hai lần rồi, còn ngồi bên cửa sổ sát đất không nhúc nhích, hoàn toàn biến thành màu trắng! Anh ấy đang giận ai vậy?"

Tiểu Tề ôm sổ ghi chép đi qua, bình tĩnh nói: "Tức giận với ý thức và nhân cách cắt lát của mình. Lại già mồm không chịu thừa nhận."

Bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân vội vã, tổng giám đốc công ty Game Gray Crow đến muộn, người đàn ông trung niên mập lùn tay xách cặp, bước chân vội vã long đong mệt mỏi.

"Xin lỗi! Xin lỗi mọi người, để mọi người chờ lâu." Giám đốc Trần chắp tay xin lỗi, "Bốn giờ sáng tôi bị Cục Diều Hâu gọi đi đón một streamer nhỏ của công ty chúng tôi, đi qua đi lại nên bị chậm trễ, thật sự xin lỗi."

"Vị này chắc là tổ trưởng Chiêu nhỉ, hân hạnh, hân hạnh," Giám đốc Trần theo thói quen bắt tay với khách hàng, lúc vừa chạm vào đầu ngón tay của Chiêu Nhiên, bỗng cảm thấy sắc mặt Chiêu Nhiên không tốt, sau khi phát hiện không ổn, ông lập tức rút tay lại, đổi thành gật đầu, "Ngài đến làm tôi yên tâm hơn rồi."

Chiêu Nhiên ném di động xuống, đứng dậy trò chuyện với Giám đốc Trần vài câu, sau đó đi thẳng vào vấn đề.

"Thời gian có hạn, ngài nói qua tình hình bên ngài trước đi."

"Vâng." Giám đốc Trần cúi người rót cho Chiêu Nhiên một tách trà, "Nói ra rất dài dòng, nhưng thực sự rất đáng sợ, mấy streamer của chúng tôi đã bắt đầu liên hợp kháng nghị, yêu cầu công ty hủy bỏ chỉ tiêu tời lượng cho trò chơi kinh dị nửa đêm."

"Chuyện là thế này, năm ngoái công ty chúng tôi phát hành trò chơi kinh dị khám phá kết thúc mở tên là "Grey Crow: Haunted Mansion", nhân vật chính sẽ thu thập vật phẩm trong bối cảnh được thiết lập để giải đố, cuối cùng trốn thoát khỏi cảnh để qua màn, những điểm hù dọa và câu đố do studio thiết kế rất mới lạ và thú vị, bản demo chơi thử miễn phí vừa ra mắt đã thu hút hàng triệu người thảo luận."

"Chúng tôi đều đặt nhiều kỳ vọng vào trò chơi này, nhưng ngay tuần đầu tiên phát hành chính thức, đã xảy vấn đề nghiêm trọng ngoài ý muốn."

"Người chơi thì không sao, nhưng một số streamer lại phản ánh rằng các điểm hù dọa trong phiên bản chính thức quá sáo mòn, Jump scare (phương pháp hù dọa bằng cách cho mặt ma nhảy lên màn hình đột ngột) quá nhiều, khiến họ cảm thấy mệt mỏi về mặt thẩm mỹ, thật sự thất vọng."

"Chúng tôi đều thấy rất kỳ lạ, rõ ràng Haunted Mansion là một trò chơi kinh dị đánh vào tâm lý, số lượng Jump scare trong toàn bộ game sẽ không nhiều hơn năm, sao có thể gọi là quá nhiều. Vì vậy, chúng tôi đã thu thập một số ảnh chụp màn hình do người chơi cung cấp, vừa nhìn vào đã khiến tất cả chúng tôi lạnh sống lưng."

"Những bức ảnh họ chụp không phải là kiểu ảnh ma đơn giản thô thiển, mà là những mô hình hoàn chỉnh, tất cả chúng đều là những quái vật mà chúng tôi chưa từng thấy. Nói đơn giản, trò chơi này tạo ra những quái vật không thể kiểm soát, đồng thời cố ý tấn công người chơi. Chúng tôi đã tạm dừng trò chơi để cố gắng tìm bug, nhưng mãi vẫn không phát hiện được điều gì."

"Thực sự không còn cách nào khác, chúng tôi đành đưa vũ khí súng ống vào bối cảnh trong trò chơi, người chơi có thể nhặt vũ khí để chống lại những thứ bất ngờ xuất hiện. Haunted Mansion, một trò chơi kinh dị tâm lý, cuối cùng trở thành một cuộc đấu súng bốn chiều, danh tiếng và doanh thu đều không đạt được như kỳ vọng."

"Đầu năm nay công ty chúng tôi định ra mắt trò chơi mới "Grey Crow: Dollhouse". Chúng tôi đã phát hành phiên bản demo, giao nó cho các streamer nội bộ của chúng tôi chơi thử và quảng bá trước. Nhưng trong quá trình quảng bá lại xảy ra thảm họa."

"Nhiều streamer nói, khi đeo tai nghe chơi game, họ nghe thấy tiếng gõ cửa."

"Khi họ tháo tai nghe xuống đi mở cửa, hoặc nhìn qua lỗ kính đều phát hiện không có ai, nhưng lại nghe thấy tiếng gõ cửa lần nữa, lần này là từ bên trong cánh cửa, tựa như có ai đó lẻn vào nhà vậy."

"Một streamer nổi tiếng của chúng tôi tên là Hoàng Kỳ cũng gặp tình huống tương tự, nhưng khác với các streamer khác, thị lực của cậu ta rất tốt, lúc tới phòng khách kiểm tra cửa chống trộm, vừa quay đầu lại cậu ta nhìn thấy trên màn hình máy tính trong phòng ngủ xuất hiện một người đang khều màn hình bằng đốt ngón giữa."

Chiêu Nhiên vẫn luôn im lặng lắng nghe, lúc này mới cất tiếng hỏi: "Người trong màn hình? Trông như thế nào?"

"Cậu ta nói đó là khuôn mặt của một thiếu niên, vẻ mặt đờ đẫn, hai con mắt 1 vàng 1 xanh, nhưng khuôn mặt của hắn cách màn hình quá gần, không thể nhìn rõ những đặc điểm khác."

Chiêu Nhiên nghi ngờ hỏi: "Từ phòng khách đến phòng ngủ xa như vậy, thật sự có thể nhìn rõ các chi tiết như màu mắt sao?"

"Thị lực mắt trần của Hoàng Kỳ là 6.0, điều này có thể tìm thấy trong báo cáo kiểm tra sức khỏe đầu vào." Giám đốc Trần lau mồ hôi trên trán, "Lúc đầu cậu ta nghĩ đây là easter egg của game nên chạy về chơi tiếp, nhưng khi ngồi lại vào ghế, thiếu niên trong game đã quay lưng lại, tư thế đứng trước màn hình kỳ lạ giống như con rối treo dây, chậm rãi giơ lên chai nọc độc."

"Chai nọc độc này là một vật phẩm có thể nhặt được ở một bối cảnh cụ thể trong trò chơi của chúng tôi. Hoàng Kỳ cũng không để ý, nhưng thiếu niên kia bất ngờ trở tay hất nọc độc lên màn hình, chất lỏng màu xanh lá văng lên ống kính trò chơi."

"Kết quả ngày hôm sau, Hoàng Kỳ được đưa vào bệnh viện, kết quả chẩn đoán bị bỏng diện rộng trên mặt do chất độc gây ra. Đây là chuyện nghiêm trọng, chúng tôi đã tạm thời gỡ bản demo xuống, nếu ngài cần, tôi sẽ cung cấp cho ngài bản copy."

"Hầy, nhắc đến Hoàng Kỳ, tôi cũng không biết cậu ta nghe tin thẩm mỹ viện Tế Liễu có thể phục hồi làn da ở đâu, đi một lần chưa đủ, hôm qua lại đến đó, còn bị cảnh sát bắt giữ, tôi phải đích thân đi đón cậu ta về."

"Cậu ta đó bị hoảng loạng, tôi đã bảo người đưa cậu ta về nhà nghỉ ngơi."

Giám đốc Trần nói xong, mũi cũng dần đỏ lên, thở dài vuốt lại mái tóc lưa thưa của mình: "<Dollhouse> là tâm huyết tám năm của công ty chúng tôi, tất cả mọi người đều dốc sức cho việc phát hành trò chơi này, nếu lần này lại xuất hiện vấn đề như trước đó, chỉ sợ công ty của chúng tôi phải tuyên bố phá sản."

"Tình hình cụ thể tôi đã nắm rõ." Nghe Giám đốc Trần miêu tả xong, Chiêu Nhiên gật đầu, "Đợi sau khi điều tra thêm, chúng tôi sẽ liên lạc lại, đến lúc đó chắc phải cần quý công ty phối hợp. Đừng lo lắng quá."

"Vâng vâng vâng, chúng tôi nhất định sẽ cố hết sức phối hợp với Underground, cảm ơn ngài."

Sau khi kết thúc cuộc điều tra tại công ty Game Grey Crow, Chiêu Nhiên liếc nhìn đồng hồ. Cấp dưới Tiểu An mang tới một chiếc ô đen, che nắng trên đầu Chiêu Nhiên.

"Tổ trưởng, anh về Underground hay về nhà nghỉ ngơi?"

"Anh sẽ về nhà nghỉ một lát. Em với Tiểu Tề theo sát việc điều tra công ty Game, thu thập hết tất cả thông tin liên quan đưa anh xem."

"Vâng, anh cứ yên tâm. Gần đây tổ trưởng dẫn dắt thực tập sinh chắc rất vất vả, sắp tới còn phải chuẩn bị cho kỳ chuyển thực tập sinh lên chính thức theo thông lệ, anh không thể thua tổ trưởng Đoạn và tổ trưởng Nguyên được ạ."

Tổ trưởng tổ phản ứng nhanh Underground Đoàn Kha, tổ trưởng tổ tuần tra thành phố Nguyên Tiểu Oánh, mỗi người đều có vị trí vững chắc trong ban lãnh đạo, sức ảnh hưởng không hề kém cạnh Chiêu Nhiên.

Chiêu Nhiên lấy điếu thuốc trong túi áo gió ra, bật cười châm lửa: "Hai người họ, hai người họ lấy gì mà so với anh? Hai người họ có thực tập sinh nào đáng để khoe không?"

Tiểu An vội ghé sát lại gần Chiêu Nhiên, nhỏ giọng mật báo: "Em đã tìm hiểu giúp anh rồi, năm nay Underground tuyển tổng cộng mười thực tập sinh, ngoài Úc Ngạn ra, còn có hai người tuyệt đối rất đáng gờm."

Chiêu Nhiên không để bụng, nhẹ nhàng nhả một làn khói: "Úc Ngạn một mình phá giải phòng ảo, hai người kia là ai, nhiệm vụ thực tập là gì?"

Tiểu An nghiến răng nghiến lợi: "Cấp dưới của tổ trưởng Đoàn và tổ trưởng Nguyên khá kín miệng, không thể dò la được chi tiết gì. Nhưng em đã nghe ngóng ý của sếp lớn, nghe nói lần chuyển chính thức này liên quan đến nguồn máu mới của Underground, phải ứng phó cẩn thận, chắc chắn sẽ rất nghiêm ngặt, có khi chỉ nhận hai người đứng đầu thôi."

Chiêu Nhiên nhún vai: "Ông già xảo quyệt, người trẻ tuổi có năng lực ông ấy còn chê nhiều, còn nói chỉ nhận hai người đứng đầu, cái cớ thôi, thực ra là muốn chúng ta ganh đua để tự nguyện hy sinh thời gian nghỉ ngơi để đào tạo thực tập sinh. Đúng là keo kiệt thật."

Những người khác thì không nói làm gì, nhưng tính chất công việc của tổ phản ứng nhanh và tổ trực tự khẩn cấp khá tương đồng, từ trước đến nay, hai vị tổ trưởng Đoàn Kha và Chiêu Nhiêu đều cảm thấy sự tồn tại của người kia không cần thiết, chỉ muốn thâu tóm, kéo nhân sự của nhau về tổ của mình.

Nếu kỳ chuyển chính thức lần này áp dụng hệ thống xếp hạng, ai có thực tập sinh xếp hạng cao, ai có thực tập sinh xếp hạng thấp, chắc chắn sẽ dấy lên trận mưa máu gió tanh giữa các lãnh đạo cấp cao.

"Xếp hạng thì xếp hạng, hừ, chúng ta đi thi công khai, vẫn đủ sức đè bẹp bọn họ." Chiêu Nhiên diệt đầu mẩu thuốc lá, cúi đầu khó khăn gõ chữ trên chiếc di động vỡ màn hình, nhắn tin cho Úc Ngạn.

"Buổi tối qua chỗ tôi, dạy bù cho cậu."

*

Mười hai giờ trưa, Úc Ngạn làm theo hướng dẫn của người phỏng vấn, một lần nữa bước qua cửa hông Cục Diều Hâu.

Vẫn là Cảnh sát Demon dẫn đường, sau khi xác nhận thân phận thì tiếp tục đi sâu vào tòa nhà Cục Diều Hâu.

Từ lần trước đến đây, Úc Ngạn đã nhận ra sau cánh cửa kiểm tra thứ hai, cửa các phòng hai bên đều biến thành cửa sắt dày nặng, hơi giống với phòng chụp X-quang của bệnh viện, mở và đóng bằng động cơ điện, loại cửa này không thể dễ dàng phá hủy bằng bất kỳ công cụ nào.

Khi đi ngang qua một cánh cửa, nhiệt độ xung quanh hơi bất thường.

Úc Ngạn đưa tay sờ lên bề mặt cửa, nhiệt độ rất cao, nóng đến bỏng tay. Nếu bên trong có người, e sẽ bị nướng khét mất.

Một tiếng động khủng khiếp bất ngờ vang lên, Úc Ngạn theo bản năng lùi về sau hai bước, chỉ thấy trên cánh cửa sắt vừa chạm vào hiện lên một đường nét khuôn mặt, dường như có ai đó ở phía sau đang đập đầu vào cánh cửa, lực mạnh đến mức làm biến dạng cả cánh cửa sắt dày.

Quan sát kỹ khuôn mặt in trên cửa, dường như hắn còn đang cười.

"Đừng lo lắng." Cảnh sát Demon kéo Úc Ngạn ra sau lưng, "Chỉ tạm giam nghi phạm chờ thẩm vấn, cửa phòng giam đủ kiên cố, hắn không thể thoát ra được đâu. Cậu đi bên trái tôi đi, đừng chạm lung tung nữa."

"Vâng." Úc Ngạn đút hai tay vào túi, không tò mò thêm nữa. Nhưng y vẫn rất ngạc nhiên trước sức mạnh của tù nhân bị giam giữ ở đây.

Sau khi rời khỏi khu vực giam giữ, bầu không khí ngột ngạt dần tan biến.

Cảnh sát Diệp đang bận, tạm thời không có thời gian gặp Úc Ngạn, Úc Ngạn đành ngồi trên ghế chờ công cộng trong hành lang, cầm máy phân tích lưu trữ hạch để giết thời gian.

Người phỏng vấn đã nhét dị hạch lấy trên người vợ chồng bác sĩ dị thể vào máy phân tích, Úc Ngạn tranh thủ thời gian rảnh rỗi, lần lượt xem từng thông tin.

Mở nắp ra, Úc Ngạn mở to hai mắt.

Trong máy phân tích lưu trữ hạch có thêm ba viên, một viên màu tím, một viên màu đỏ, một viên màu bạc.

Màu bạc? Sao lại có một hạch cấp bạc? Tinh thần Úc Ngạn lập tức tỉnh táo.

Tên: Hạch chữa trị - lancet (dao của bác sĩ phẫu thuật)

Nguồn gốc: Nữ bác sĩ thẩm mỹ

Chủng loại: Loại bình thường

Đánh giá cấp bậc: Đỏ cấp 2 (Đỏ hồng)

Khả năng cơ bản: Phẫu thuật không đau

Giới hạn sử dụng: Sử dụng tích lũy trong 100 giờ

Giới thiệu vắn tắt: Bác sĩ nhân từ.

Điều kiện cộng hưởng: Không xác định

Tên: Hạch chữa trị - lành vết thương nhanh chóng

Nguồn gốc: Nam bác sĩ thẩm mỹ

Chủng loại: Loại bình thường

Đánh giá cấp bậc: Tím cấp 3 (Tím cẩm quỳ)

Khả năng cơ bản: Hồi phục nhanh vết thương

Giới hạn sử dụng: Sử dụng cộng dồn 60 lần

Giới thiệu vắn tắt: Bác sĩ nhân từ.

Điều kiện cộng hưởng: Không xác định

Hai hạch đầu tiên thì không có gì để nói, lấy từ bác sĩ nên hạch chữa trị rất hợp lý, Úc Ngạn không ngạc nhiên lắm, hơn nữa y đã có hạch thấu thị đỏ cấp 3, nên không còn sốc như lần đầu thấy hạch cấp đỏ.

Hạch bạc tỏa ra ánh sáng yếu ớt đó đã thu hút toàn bộ sự chú ý của Úc Ngạn.

Tên: Hạch phòng ảo - lấy vật trong tranh

Nguồn gốc: Phá giải phòng ảo thẩm mỹ viện

Chủng loại: Loại phòng ảo

Đánh giá cấp bậc: Bạc cấp 1 (trắng bợt)

Khả năng cơ bản: Lấy thực thể ra khỏi bản vẽ mặt phẳng. Giới hạn là chỉ có thể lấy các thực thể có kích thước 1-1 từ hình ảnh hoàn chỉnh, không thể lấy ra sinh vật sống.

Giới hạn sử dụng: Không giới hạn số lần

Giới thiệu vắn tắt: Trong tương lai, sự sáng tạo của các nhà nghệ thuật đã thâm nhập vào ngành nghề bí mật, sức mạnh chiến đấu của cybermania không thể xem thường. Các họa sĩ minh họa và người dựng hình đã cùng nhau thành lập một đội quân vô địch - Poster Commando (nhưng thường xuyên đấu đá nội bộ).

Điều kiện cộng hưởng: Không xác định

"Mẹ nó." Úc Ngạn vội đậy nắp lại, nhét máy phân tích trữ hạch vào trong túi, để tay trái và tay phải chăm sóc cẩn thận, đây là đồ tốt, nhất định không được để Cục Diêu Hâu tịch thu.

Vừa giấu xong dị hạch, y bỗng thấy luồng không khí nóng hầm hập phả tới. Úc Ngạn cảnh giác đứng dậy lui về phía sau, đội mũ trùm đen nhánh lên, nhìn thấy hai cảnh sát mặc đồ bảo hộ đang áp giải một tù nhân.

Tù nhân khoảng ngoài hai mươi tuổi, trông như một sinh viên tràn đầy sức sống của tuổi trẻ, giữa mùa đông cậu ta lại mặc áo bóng rổ và quần đùi màu lửa, hai tay bị khóa đặc chế hạng nặng còng lại, cậu ta đi đến đâu đều để lại dấu chân sôi trào thiêu đốt đến đó.

Thanh niên đó luôn miệng giải thích mình bị oan: "Tôi nói rồi, tôi cứu người, đây là nhiệm vụ thực tập của tôi, mấy người còn muốn giam giữ tôi bao lâu nữa, nếu tôi không kịp kỳ chuyển thực tập sinh lên chính thức thì mấy người có chịu trách nhiệm không thế! Thầy của tôi là Đoàn Kha, mấy người đã gọi điện thoại cho thầy chưa? Khi nào thì thầy tới đón tôi!"

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro