Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

126: Ngoại truyện 6

Biên tập: Thủy Nguyệt

Chỉnh sửa: Thủy Nguyệt┃Đọc kiểm: Bí Đao

«Chương 126»

«Ngoại truyện

Giết Thần vương (2)

Từ Nhân Thành bồi hồi tại cánh cửa thế giới mới một lúc, cuối cùng vẫn bước chân vào.

Hội nghị cuối năm tới hồi kết, mọi người lục tục ra về.

Chờ xa khỏi ánh mắt mọi người Từ Nhân Thành mới lưu luyến không rời lấy cá chép trong túi ra: "Cậu Tiết, trả cá cho cậu."

Nghĩ nghĩ lại hỏi: "Con cá may mắn này có cho thuê dài hạn không? Chúng ta là người quen cũ, có chiết khấu chứ?"

Tiết Thẩm dù rất muốn móc tiền từ công tử Bạc Liêu này nhưng vẫn tiếc nuối nói: "Tổng giám đốc Từ, loại tiền kiểu này ngẫu nhiên kiếm một lần thì được, làm nhiều hại vận khí."

Từ Nhân Thành không nói nên lời nhìn cậu, rầu rĩ nói: "Cậu cảm thấy hôm nay tôi kiếm được tiền của phi nghĩa à?"

"Không có." Tiết Thẩm nói thẳng: "Ý tôi là ông đưa cho tôi tiền của phi nghĩa, dễ hại vận khí của tôi."

Từ Nhân Thành: "..."

Cảm ơn, đau lòng quá!

Liv bên cạnh vẫy tay với cá chép: "Tiểu Hồng, cuối tuần sang nhà tôi không?"

Tiểu Hồng vẫy đuôi: "OK."

Từ Nhân Thành: ?

Ông tưởng tượng ra câu chuyện mới, thủ thỉ: "Chẳng nhẽ anh cá đây là bạn trai cô Liv?"

Vừa nãy nói Liv là người cá, người cá với cá cũng không tính là vượt chủng tộc.

"Tư tưởng của ông thật kỳ quái." Liv ghét bỏ: "Tiểu Hồng là giáo viên dạy thêm của tôi."

Tiểu Hồng hừ hừ: "Đây là việc làm thêm của tôi."

Từ Nhân Thành không phục, đến cùng ai mới kỳ quái!

Nhưng ông không tranh luận, chỉ hiếu kỳ hỏi: "Anh cá còn làm thêm việc dạy học, dạy thứ gì vậy? Dạy chuyển vận sao?"

Trong lòng ông nhộn nhạo, nếu học được bản lĩnh này sau này lo gì không trúng được thưởng.

"Sao tôi có thể học loại tà thuật này." Liv cạn lời, đang định giải thích thì một âm thanh của nam giới từ hành lang truyền tới.

"Tổng giám đốc Từ!"

Mọi người nhìn sang thì thấy một người thanh niên thân hình cao lớn đang bước nhanh lại, lắp bắp nói: "Chào tổng giám đốc Từ, tôi là nhân viên mới phòng hành chính khu du lịch Lan Quang, Sinh Mạch Tắc, xin hỏi không biết ngài có thời gian hay không, tôi, tôi, tôi có chuyện muốn nói với ngài."

Mạch Tắc mắt lay động, giọng khẩn trưởng, toàn thân lúng túng.

Với chức vụ của Từ Nhân Thành bình thường rất ít khi tiếp xúc với nhân viên mới như này, mà họ cũng ít có khả năng tìm ông nên mới kỳ quái hỏi: "Chuyện gì?"

Mạch Tắc nhìn mấy người Tiết Thẩm đứng cạnh, chần chừ, Từ Nhân Thành thấy thế đoán là chuyện nhân viên này định nói không muốn để ai biết nên định gọi cậu ta sang một bên.

Bỗng nhiên Tiết Thẩm kêu lên một tiếng, như có điều suy nghĩ nhìn Mạch Tắc: "Trên người cậu sinh khí nồng đậm, hình như sắp phát tài."

Mạch Tắc nghe vậy sững sờ.

Từ Nhân Thành tinh thần đang phấn khởi nghe vậy GATO: "Còn có loại chuyện tốt này?"

Sao người khác gặp may như bán buôn, chỉ có ông là bán lẻ... Còn là bán đắt cắt cổ!

Nhưng Mạch Tắc có vẻ không vui, mặt đỏ lừ, giải thích: "Không, không có đâu."

Từ Nhân Thành tưởng Mạch Tắc không tin lời Tiết Thẩm, nói: "Cậu yên tâm đi, đại sư Tiết xem tướng chuẩn lắm, cậu Tiết nói có thì chắc chắn có."

"Không, không, thật sự không có." Mạch Tắc gấp, ban đầu hắn định nói riêng, nhưng giờ sốt ruột cũng không đắn đo nữa, nói một mạch: "Tổng giám đốc Từ, chuyện là như vậy, tôi nghi ngờ phó tổng giám đốc Bành muốn quy tắc ngầm với tôi, nhưng tôi không muốn thăng chức kiểu này, xin ngài giúp tôi."

Từ Nhân Thành: ?

Ông trầm mặc, khô cằn nói: "Chuyện này... cũng coi như một loại tiền của phi nghĩa à?"

Những người khác: "..."

Bảo sao Mạch Tắc chống cự như thế, cái này theo một nghĩa nào đó cũng là tiền của phi nghĩa, chỉ là kiếm tiền bằng vốn tự có.

Từ Nhân Thành ho khan, nghiêm túc nói: "Tiểu Mạch, liệu có phải cậu hiểu lầm không, Quế Gia có vợ con, chắc sẽ không đối với cậu... khụ khụ."

Không phải là ông thiên vị cấp trên mà là phó tổng giám đốc Bành mà Mạch Tắc nhắc tới không giống loại người này.

Phó tổng giám đốc Bành tên Bành Quế Gia, năm nay vừa ba lăm đã trở thành người đứng thứ hai trong hạng mục khu du lịch, chỉ dưới Từ Nhân Thành.

Vì đặc tính nghiệp vụ nên tác phong của tập đoàn Vân Giác khá bảo thủ, nhân viên quản lý mỗi lần xét duyệt thăng chức đều rất nghiêm ngặt.

Có thể lên được đến chức này ở Vân Giác ít cũng hơn bốn mươi, Bành Quế Gia tuổi này có được thành tích này rất hiếm thấy.

Sự xuất sắc của Bành Quế Gia ngoài năng lực nghiệp vụ còn có vận may và sức khỏe.

Ban đầu hắn ở một phòng ban bình thường, chắc là không có không gian phát triển nên mấy năm đều chỉ có thành tích tầm tầm.

Đến ba năm trước Bành Quế Gia xin điều chuyển tới hạng mục khu du lịch do Từ Nhân Thành phụ trách thì tựa như bật hack, lúc đưa ra quyết sách quan trọng chưa từng sai lầm, bản thân sức khỏe hắn lại tốt, thường xuyên tăng ca tới khuya.

Cứ vậy mới mấy năm ngắn ngủi Bành Quế Gia đã thăng chức mấy bận, nhảy lên thành phó tổng giám đốc, là người thăng chức nhanh nhất, trẻ nhất trong lứa đồng cấp.

Từ Nhân Thành rất xem trọng Bành Quế Gia trong lứa tiếp bước mình nên rất chú ý tới hắn.

Bành Quế Gia bình thường chăm chỉ làm việc, sinh hoạt cá nhân cũng thanh sạch, không hút thuốc uống rượu, nghỉ phép cũng là đi biển tắm nắng, chưa từng tới mấy chỗ trai gái.

Thêm nữa mấy năm trước Bành Quế Gia đã kết hôn sinh con, ít nhất tính hướng là giống đa số mọi người.

Từ Nhân Thành cảm thấy kể cả Bành Quế Gia có loại tâm tư kia thì hẳn phải ra tay với nhân viên nữ chứ.

Thanh niên trai tráng như Mạch Tắc thật sự không giống như nằm trong phạm vị săn bắn của hắn.

"Không, tôi không có hiểu lầm." Mạch Tắc sắt son nói: "Ông ấy chính miệng nói với tôi, nói..."

Cậu ta nghẹn đỏ mặt, mãi mới xấu hổ nói hết câu: "Nói tôi trao thân thể cho ông ấy."

Từ Nhân Thành: ?

Từ Nhân Thành: "Khụ..."

Nội dung Mạch Tắc truyền đạt quá thẳng thắn, bạo dạn, Từ Nhân Thành không đề phòng bị sặc, ho khù khụ: "Cậu nói kỹ lại xem."

Dù sao cái xấu hổ nhất đã nói ra, Mạch Tắc thống suốt kể rõ mười mươi.

Một tuần trước, lúc Mạch Tắc đang đi làm ở công ty thì đột nhiên Bành Quế Gia gọi cậu ta vào văn phòng.

Mạch Tắc mới vào làm không lâu, bình thường căn bản không được tiếp xúc với quản lý cấp cao như Bành Quế Gia nên rất khẩn trương, nghĩ là sếp muốn giao mình làm chuyện quan trọng.

Bành Quế Gia đúng là có chuyện quan trọng tìm Mạch Tắc, nhưng nội dung thì khiến Mạch Tắc giật nảy mình.

Mạch Tắc nói lúc ấy Bành Quế Gia dùng ánh mắt dụ hoặc nhìn mình, trầm giọng hỏi: "Mạch Tắc, tôi xem lý lịch của cậu, quê ở Huyền Thành, bố mẹ vì nuôi cậu học đại học đã tốn không ít tiền, cậu có muốn nhanh chóng thành công, báo đáp bố mẹ không?"

Mạch Tắc lúc ấy thấy quái quái nhưng nhất thời không hiểu nên thật thà đáp: "Có ạ."

Bành Quế Gia cười hài lòng, nói tiếp: "Muốn thành công cũng không dễ, giờ giá nhà cao như vậy, nếu đơn thuần làm việc cậu ít nhất phải để dành mười năm mới đủ cọc tiền nhà ở Phù Thành, mà còn là giá nhà không tăng chút nào mới được.."

"Thăng chức nào có dễ, dựa theo chế độ bình xét của công ty, muốn lên tới chức vị như tôi cũng phải trên bốn mươi tuổi." Nói tới đây thì Bành Quế Gia đổi lời: "Nhưng bây giờ tôi có thể cho cậu cơ hội một bước lên trời, để cậu trong thời gian ngắn nhất thăng chức lên cao nhất, chỉ cần..."

Hắn dừng lại, giọng nói tràn đầy động lực khiến người ta khó lòng chống cự: "Cậu trao thân thể cho tôi."

Mạch Tắc không ngờ Bành Quế Gia lại như vậy, ngây ra như phỗng, định phản bác nhưng lại không biết nói như nào, cậu ta nhìn Bành Quế Gia như bị mê hoặc, sững sờ không nói thành lời.

Mãi tới lúc ra khỏi văn phòng của Bành Quế Gia thì cậu ta mới đột nhiên tỉnh lại.

Cậu ta muộn màng phát hiện mình bị quy tắc ngầm văn phòng.

Sếp phó muốn cậu ta dùng thân thể đổi tiền đồ, lại còn là nam!

Mạch Tắc không ngờ mình còn trẻ, vừa ra đời đã gặp phải chuyện đen tối như thế, nhất thời không biết làm sao, nhưng là một con người có nguyên tắc cậu ta sẽ không vì công danh sự nghiệp mà bán thân.

Càng nghĩ cậu ta càng quyết tâm báo cáo với Từ Nhân Thành chuyện của Bành Quế Gia.

Từ Nhân Thành nghe xong chuyện Mạch Tắc nói, im lặng.

Những người khác cũng shock.

Liv là người giới giải trí thỉnh thoảng có thể thấy quy tắc ngầm không khỏi cảm khái: "Tổng giám đốc Từ, thủ pháp quy tắc ngầm của ban quản lý các ông thật là đơn sơ."

Giờ làm việc trực tiếp gọi người ta tới văn phòng, dụ dỗ một hồi rồi kết luận: "Trao thân thể cho tôi".

Quá là không có kỹ thuật rồi!

Up lên Tấn Giang kiểu gì cũng bị độc giả chửi là kịch bản úng não.

Tiết Thẩm không hiểu lắm, trầm ngâm một lát nó: "Tôi thắc mắc chút, lúc nãy trong hội nghị cuối năm tôi thấy công ty này nam thanh nữ tú nhiều lắm, sao phó tổng giám đốc Bành lại thích mỗi Mạch Tắc?"

Dù theo quan điểm thẩm mỹ bao la của Long tộc thì Mạch Tắc dáng dấp cũng bình thường, mặt mũi tầm tầm, còn chả đến mức thanh tú, ưu điểm duy nhất chắc là chiều cao.

Tiết Thẩm thuần túy hỏi, không có ý mạo phạm, nhưng cậu vừa nói ra đã có người biểu thị bất mãn.

Chỉ là không phải Mạch Tắc mà là bạn trai cậu.

Giản Lan Tư nắn tay Tiết Thẩm, rầu rĩ nói: "Em tham gia hội nghị chú ý nhiều ghê ha?"

Tiết Thẩm: !

Chủ quan.

"Em cũng không muốn." Cậu mặt không đổi sắc: "Em cũng thường xuyên phiền não vì mắt mình tốt quá."

Gắp lửa bỏ tay người siêu nhanh.

Giản Lan Tư cười khẽ, nhỏ giọng nói: "Vậy tối nay che mắt em lại."

Tiết Thẩm hớn hở thì thầm: "Che mắt play, anh biết chơi ghê, tuyệt!"

Giản Lan Tư: "..."

Anh nên sớm biết chuyện này đối với rồng nhỏ damdang căn bản không phải trừng phạt.

Mạch Tắc cũng biết mình ngoại hình bình thường, nghe vậy không phản ứng lớn như Giản Lan Tư, nhưng lại càng xấu hổ, mãi sau mới thẹn thùng nói: " Phó tổng giám đốc Bành nói... nói tôi cơ thể ngon."

Mọi người: "..."

Từ Nhân Thành cũng hoảng, ngây ngốc nói: "Không, không ngờ Quế Gia thẳng thắn như vậy..."

"Dạ." Mạch Tắc nhớ lại, bổ sung thêm chi tiết: "Không phải đầu tuần công ty mới kiểm tra sức khỏe sao, phó tổng giám đốc Bành còn cầm báo cáo sức khỏe của tôi, nói rất hài lòng với các chỉ số của tôi."

Từ Nhân Thành: "..."

Tiết Thẩm tỏ vẻ thưởng thức: "Phó tổng giám đốc Bành tìm hiểu kỹ ghê."

***

Tác giả có lời muốn nói:

Ban đêm kỵ sĩ bịt kín mắt rồng nhỏ, cưỡi lên.

Rồng không nhìn thấy liền sờ loạn...

"Ủ ui, cứng quá!" Rồng nói.

Kỵ sĩ: "... Em đang sờ là chuôi bàn chải chà vảy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro