Chương 35 - Lấy Tay Giải Quyết
Editor: Tiểu Tinh Thần
Vào lúc 5 giờ sáng đầu mùa đông, gió thổi bên ngoài lạnh lẽo, một vài đèn đường màu vàng ấm áp thắp sáng ánh đèn nhỏ trong bóng tối.
Kỉ Tịch quấn chặt áo khoác, đi cùng trợ lý Tân Vũ, ngồi lên xe sang chờ ở cửa.
Sau khi Tân Vũ loại bỏ cảm xúc mâu thuẫn với công việc này, trải qua vài lần tiếp xúc, phát hiện ông chủ mới đối xử với người và vật bình ổn hiền hòa lại không mất đi sự dí dỏm, không được sủng ái mà kiêu ngạo, không cậy tài khinh người, không có một tí dáng vẻ cùng tính tình xấu xa của minh tinh, hai người hiện tại ở chung vô cùng hòa hợp tự nhiên.
"Thầy Kỷ." Tân Vũ đưa tới một cái gối cổ và một cái ly thủy tinh, "Từ giờ đến sân bay còn nửa tiếng nữa, cậu ngủ một lát đi, khi nào đến tôi gọi cậu."
Gọi Kỷ tiên sinh quá lạ, y lớn hơn Kỷ Tịch hai tuổi nên không tiện gọi cậu là anh. Tân Vũ chỉ có thể nhập gia tùy tục gọi Kỷ lão sư theo tên gọi chung của giới giải trí. Kỷ Tịch rất thích ứng với xưng hô này, nên để y gọi tùy ý.
"Cám ơn Tân ca." Nhiệt độ trong xe thích hợp, Kỷ Tịch kéo khóa áo khoác ra, mở nắp ly uống một hớp, sau khi nếm ra mùi vị, cậu kinh hỉ nói, "Tân ca, sao anh lại biết em thích uống trà trắng nhất?"
Trong nhà Cố Tử An có rất nhiều loại trà ngon, phần lớn thời gian cậu sẽ pha trà trắng yêu thích nhất, nhưng có khi tiện tay chỉ cầm lấy một lon ngâm uống, Tân Vũ đến nhà nhiều lần, dường như lần nào cậu cũng dùng Thiết Quan Âm* để chiêu đãi.
(Trà Thiết Quan Âm là một loại trà thuộc nhóm trà Ô Long. Trà có hương vị đậm đà, dịu ngọt, mùi thơm tự nhiên, sắc vàng tươi đẹp. Chính nhờ hương vị thơm ngon và đậm đà, nên còn được mệnh danh "bảy nước còn dư hương" nghĩa là có thể pha 7 lần nước nhưng vẫn còn mùi thơm. Trà Thiết Quan Âm Phúc Kiến còn được biết đến là một trong "thập đại danh trà" nổi tiếng của Trung Quốc.)
Tân Vũ nói thật: "Thật ra tôi cũng không biết, buổi sáng lúc cậu còn chưa dậy, Cố tổng bảo quản gia Lý đóng gói mấy thứ, trong đó có một loại trà trắng, Cố tổng nói buổi sáng cậu thường quen pha một tách trà, tôi mới kịp thời pha. "
Mới đầu y còn cho rằng ông chủ mới cũng chỉ là tiểu tình nhân may mắn bò lên giường Cố tổng, nhưng mấy lần tiếp xúc, phát hiện cũng không phải như vậy, y làm thư ký bên cạnh Cố tổng cũng đã mấy năm, cho tới bây giờ chưa từng thấy Cố tổng vì người nào tự mình làm chuyện gì.
Không riêng gì tối hôm qua gửi tin nhắn để y tới sớm, sáng nay lại ngồi xổm bên cạnh tủ quan sát nửa ngày, cuối cùng nói với Lý quản gia một câu "Trà trắng uống ngon nhất".
Người có thể làm cho Cố tổng đặt ở trong lòng, ông chủ mới này khẳng định phải có chỗ hơn người.
"Cố ca?" Lúc Kỉ Tịch bị đồng hồ báo thức đánh thức là bốn giờ rưỡi, Cố Tử An đang ôm cậu ngủ rất ngon. Vì không muốn đánh thức đối phương, cậu cẩn thận đi xuống tầng một rửa mặt, chẳng lẽ trước khi cậu tỉnh lại Cố Tử An đã dậy rồi? Còn... Chuẩn bị cho cậu những thứ theo thói quen của cậu?
Khóe môi cậu bất giác gợi lên một độ cong đẹp mắt, trong giọng nói cũng có thêm một phần sung sướng không dễ phát hiện, cậu tò mò hỏi Tân Vũ: "Tân ca, anh tới lúc mấy giờ? "
Tân Vũ đáp: "Bốn giờ."
"À." Kỉ Tịch không có tâm tư hỏi thêm, đeo gối cổ thoải mái tựa vào lưng ghế, cậu giơ tay phải lên để ở dưới mũi ngửi ngửi nhẹ nhàng, phía trên còn lưu lại mùi tanh nhàn nhạt. Mùi tanh, là hương vị độc đáo trên người Cố Tử An.
Tối hôm qua sau khi Cố Tử An đi vệ sinh, cậu ở trên giường lo lắng chờ nửa ngày cũng không thấy người đi ra, cậu đứng dậy nhẹ nhàng gõ cửa phòng tắm, nghe thấy hơi thở Cố Tử An bất ổn đáp một câu "Vào", không ngờ vừa mở cửa, cậu đã bị Cố Tử An kéo xuống dưới vòi phun nước.
Hai người cả người ướt đẫm, cách hơi nước nóng hổi bốc lên, sau khi liếc mắt nhìn thật sâu, ăn ý lại vội vàng ngậm lấy cánh môi của nhau, một nụ hôn ướt át vừa kịch liệt lại dính nhớp.
Cũng không biết là ai động tay trước, hai người dùng tay vì đối phương giải tỏa khát vọng bồng bột.
Cậu đang miên man hồi tưởng lại sự sảng khoái tối hôm qua, kỹ năng hôn của Cố Tử An đột nhiên tăng vọt, thủ pháp... Nghe thấy âm thanh của Tân Vũ vang lên bên cạnh: "Thầy Kỷ, đến sân bay rồi, chúng ta xuống xe. "
Kỷ Tịch rất bối rối, tối hôm qua Cố Tử An giúp cậu làm, quá hưng phấn quá kích thích phỏng chừng cũng không đến nửa giờ, sao mới lại nhớ lại một lát thì nửa giờ đã trôi qua.
Kỷ Tịch tháo gối cổ xuống, quản lý biểu cảm vô cùng đúng chỗ, vẻ mặt bình tĩnh đáp: "Ừm."
Đang muốn xuống xe, Tân Vũ giữ chặt cậu lại, vừa đội mũ và đeo khẩu trang cho cậu vừa nói: "Bị fan nhận ra rất phiền phức, chúng ta vẫn nên che giấu một chút."
Kỷ Tịch buồn cười nói: "Cám ơn Tân ca đã suy nghĩ chu đáo như vậy, nhưng tôi thật sự không có fan." Tuy nói như vậy, cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi ở chỗ ngồi, để Tân Vũ giả dạng cho cậu.
Tân Vũ thấy cậu phối hợp như vậy, kéo khẩu trang cho cậu, cười nói: "Phòng ngừa chuyện chưa xảy ra mà, nếu vô dụng thì coi như diễn tập trước. "
Kỷ Tịch ngại đeo khẩu trang vì cảm thấy hơi khó thở, trực tiếp kéo nó xuống cằm, quả nhiên, hai người từ đại sảnh một đường thông suốt không trở ngại đi tới điểm ký gửi hàng, trong lúc đó tuy rằng có rất nhiều người bởi vì dáng người khí chất của cậu quá mức nổi bật, không ngừng nhìn vào ánh mắt tìm kiếm, nhưng cũng không có bất kỳ ai nhận ra cậu là minh tinh tên là Kỷ Tịch.
Đang làm thủ tục ký gửi hành lý, Kỷ Tịch nhận được điện thoại của người đại diện Lâm Tân: "Kỷ Tịch, em đến sân bay chưa? "
Kỷ Tịch nghe thấy bên kia rất ồn ào: "Tôi sẽ lập tức qua kiểm tra an ninh, Tân ca, khi nào anh tới đây?"
Chợt nghe Lâm Tân gân cổ họng hô một câu: "Vậy chúng ta hội hợp phòng nghỉ đi."
Kỉ Tịch cúp điện thoại, phía sau đột nhiên vang lên một trận hoan hô cùng tiếng thét chói tai, cậu quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy một đống fan vây quanh thành một vòng tròn, trong tay cầm các loại đèn hiệu cùng máy ảnh, không ngừng chụp ảnh người đứng giữa vòng tròn và điên cuồng thét chói tai.
"Mẹ sẽ luôn yêu con!"
"Ca ca thật đẹp trai a a a..."
"Trì Tu Minh, Trì Tu Minh, Trì Tu Minh......"
......
Ký gửi hành lý xong, hai người đi về phía lối đi kiểm tra an ninh VIP, Tân Vũ nhìn kỹ thần sắc của Kỷ Tịch, nói: "Thầy Kỷ, rất nhanh sau này cậu cũng sẽ có rất nhiều fan hâm mộ."
Kỷ Tịch quay đầu lại nhìn Trì Tu Minh nửa bước cũng khó đi được, thở dài thật lòng nói: "Hiện tại vẫn là tự nhiên nhất." Trong giọng nói nửa phần hâm mộ cũng không có.
Tham vọng của cậu vốn không phải vì nổi tiếng, bây giờ lựa chọn làm minh tinh cũng chỉ là kế hoạch tạm thời của cuộc sống hiện tại.
Trong mắt Tân Vũ hiện lên một tia kinh ngạc, ông chủ mới tuổi vẫn còn trẻ như y, lại sống thông suốt như thế, sự kính ngưỡng của y lại nhiều hơn vài phần.
Sau khi Kỷ Tịch và Tân Vũ qua kiểm tra an ninh, hai người chọn một vị trí trong phòng khách quý ngồi xuống, Kỉ Tịch tháo khẩu trang và mũ, lấy ra từ trong ba lô kịch bản tối hôm qua chưa xem xong tiếp tục đọc.
"Thầy Kỷ." Tân Vũ dùng khuỷu tay chạm vào cậu, "Tân ca tới rồi. "
Kỉ Tịch nghe vậy ngẩng đầu, thấy Lâm Tân xuất hiện ở cửa phòng nghỉ, cậu đứng lên chuẩn bị vẫy tay, phía sau Lâm Tân lại xuất hiện hai người, một người là Trì Tu Minh mang theo kính râm bận một bộ trang phục đang hot trend, người còn lại bưng ly nước và các thứ linh tinh khác đi theo phía sau Trì Tu Minh, hẳn là trợ lý của cậu ta.
Đối với việc Lâm Tân và Trì Tu Minh cùng xuất hiện, Kỷ Tịch cũng không nghĩ nhiều, có thể là xe công ty tiện đường đưa mấy người họ đến sân bay, mãi đến khi sau lưng không còn người nào xuất hiện, Kỷ Tịch mới mơ hồ cảm thấy không thích hợp.
Ba người đi tới bên cạnh Kỷ Tịch, Lâm Tân còn chưa nói gì, Trì Tu Minh mở miệng trước một bước: "Kỉ Tịch, chờ hoài sốt ruột đúng không, ai, fan của tôi quá nhiều thật sự không biết phải làm gì, đi đâu cũng ùn ùn kéo tới, một chút ý thức cá nhân cũng không có, thật sự rất hâm mộ loại người không có fan như các cậu. À, đúng rồi, người đại diện của tôi xin nghỉ thai sản một năm để sinh con đi cậu có biết không, công ty bây giờ sắp xếp cho Tân ca làm người đại diện của tôi" Cậu ta dừng một chút, lại ý vị thâm trường tiếp tục nói, "Kỷ Tịch, cậu không ngại đúng không."
Kỷ Tịch thầm nghĩ, phía dưới Lâm Tân Thủ đã có mấy nghệ sĩ, mang thêm một người nữa, cũng không tới phiên mình để ý.
Nhưng cho dù người đại diện Trì Tu Minh xin nghỉ, công ty cũng còn có mấy người đại diện có năng lực thâm niên hơn Lâm Tân, dựa theo địa vị nhất ca của Trì Tu Minh trong công ty, kiểu gì cũng không tới phiên Lâm Tân đi dẫn dắt cậu ta.
Nhớ đến tin tức mấy ngày trước Lãnh Ngạn nói với, cậu hiểu được Trì Tu Minh đây là để ý đến thứ của cậu.
Cậu lịch sự và xa cách cười nói: "Minh ca nói đùa, tôi chắc chắn tôn trọng quyết định của công ty rồi, hơn nữa có thể có cùng một người đại diện trong cùng một công ty với Minh ca, đây là vinh dự của tôi."
Trì Tu Minh mang theo kính râm, không thấy rõ cảm xúc trong mắt, cậu ta phát ra một tiếng hừ nhẹ từ trong mũi, xoay người đi đến ngồi đối diện, trợ lý của cậu ta cũng nhanh chóng đi theo.
Lâm Tân cười cùng Kỷ Tịch gật đầu ý bảo một chút, nhìn Trì Tu Minh một chút, lại nhìn Kỷ Tịch, xoay người đi đến bên cạnh Trì Tu Minh ngồi xuống.
Cũng may không lâu sau trên đài phát thanh vang lên tiếng nhắc nhở lên máy bay, Lâm Tân nhắc nhở Trì Tu Minh đeo tai nghe chơi điện thoại di động: "Minh ca, chúng ta đi thôi."
Trì Tu Minh không thèm liếc mắt nhìn Kỷ Tịch một cái, đứng dậy đi ra ngoài trước.
Kỉ Tịch cũng không để thái độ của cậu ta ở trong lòng, ngược lại vỗ vỗ bả vai Tân Vũ, hỏi: "Tân ca, chỗ ngồi của chúng ta là ngồi kế bên nhau à?"
"Ừm." Tân Vũ ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Trì Tu Minh, gật đầu với Kỷ Tịch nói, "Cố tổng bảo tôi thăng lên cùng khoang."
Bên ngoài phòng khách quý vẫn còn hơn mười người hâm mộ, thấy Trì Tu Minh đi ra, lập tức lại vây quanh.
"Ca ca, anh phải nghỉ ngơi nhiều hơn, buổi tối đi ngủ sớm một chút nha."
"Ca ca, chuyến đi lần này của anh dài mấy ngày thế, các Trì Đường chắc chắn phải đi thăm ban."
"Ca ca, nhìn anh còn đẹp hơn ảnh chụp rất nhiều."
......
Trợ lý Trì Tu Minh và Lâm Tân Đều bảo vệ phía trước cậu ta ngăn cản fan nhiệt tình, Trì Tu Minh phất phất tay với fan, mang theo kính râm cool ngầu sải bước đi về phía cửa lên máy bay.
Fan thấy thần tượng sắp lên máy bay, không biết khi nào mới có thể gặp thần tượng lần nữa, các cô không để ý ánh mắt xung quanh, có người chạy trước Trì Tu Minh, lui về phía sau chụp hình cậu ta, có người chụp bên cạnh cậu ta, còn có người chạy theo phía sau giơ cao điện thoại chụp.
Kỷ Tịch nhìn đám cô bé này, tuổi còn chưa lớn bằng học sinh của cậu, điên cuồng vô cùng, loại phương pháp liều mạng không thèm nhìn đường này, nếu đụng ngã sẽ bị thương rất nặng.
Bên cạnh có một máy quét đất tự động đang làm việc, có một cô gái chỉ lo chụp hình Trì Tu Minh nên không phát hiện ra, lực chú ý của những người khác cũng đều để tâm đến Trì Tu Minh, Kỷ Tịch tiến lên một bước, ngay khi cô gái kia sắp đụng phải, Kỷ Tịch không dấu vết kéo cô một cái.
Cô gái kia theo lực kéo của cậu, đụng vào trên người cậu, cô kinh ngạc nhìn anh trai siêu cấp đẹp trai bên cạnh, lại quay đầu lại nhìn máy quét đất, kinh nghiệm phán xét phong phú lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra, nếu không có anh chàng đẹp trai này, cô bị đập đầu chắc chắn sẽ bị thương, hai má cô ửng đỏ nói cảm ơn Kỷ Tịch: "Cảm ơn tiểu ca ca. "
Phía sau có fan vừa lúc ghi lại toàn bộ đoạn phim này, thấy tiểu ca ca này mặc trang phục giản dị tùy ý, khí chất lại xuất trần thoát tục, diện mạo tuấn mỹ đáng yêu, nụ cười thanh ngọt vô hại.
Lập tức có mấy người hâm mộ vây quanh giơ điện thoại lên chụp ảnh cậu, có một fan táo bạo hỏi: "Anh ơi, anh thật đẹp trai, anh cũng là minh tinh sao sao? "
Trì Tu Minh nghe thấy bên này xôn xao, lập tức dừng bước xoay người, cậu ta nhìn máy quét đất, vẻ mặt thân thiết nói với fan: "Không có bị sao chứ? Em phải cẩn thận nha! "
Người hâm mộ sao có thể thấy thần tượng cưng chiều như vậy, lập tức bỏ lại Kỷ Tịch, hét lên a a a a a.
Trì Tu Minh nhìn Kỷ Tịch ý vị thâm trường nhướng mày, xoay người đi về phía trước.
Kiểm tra vé, Trì Tu Minh đi theo phía sau Lâm Tân, đặc biệt bước chân chậm lại, chờ Kỉ Tịch đi lên, cậu ta tháo kính râm xuống, cười lạnh nói: "Thế nào? Trước kia không thấy cậu có tâm cơ như vậy, fan của tôi có đáng giá để cậu phải đỡ không? Cậu cho rằng trèo lên giường nam nhân được cho cái tài nguyên, thì cậu liền một bước lên trời sao? Nằm mơ đi!"
Dứt lời ngay cả mắt cũng không thèm liếc mắt nhìn Kỷ Tịch một cái, bước nhanh về phía vị trí khoang hạng nhất.
Ngay từ đầu cậu ta nghe nói Kỷ Tịch nhận được chương trình tạp kỹ này của Đài truyền hình vệ tinh Bắc Thành, cậu ta không tin, một gương mặt nhu nhược không có kỹ năng diễn xuất ngay cả chụp hình tạp chí cũng không quay được, loại chương trình tạp kỹ mà ngôi sao hạng A tranh nhau máu chảy đầu rơi cũng khó vào làm sao có thể đến lượt nó?
Sau đó biết chắc tổ tiết mục quả thật đã ký kết với Kỷ Tịch, cậu ta ở văn phòng tổng giám đốc đã mất khống chế ngay tại chỗ, nếu không phải là công ty không tốt, cậu ta là nhất ca Trì Tu Minh, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho một người vô dụng trèo lên đầu mình, hợp đồng giữa cậu ta và công ty vừa lúc hết hạn, cậu ta lấy việc nếu không thay thế cho Kỷ Tịch sẽ không gia hạn hợp đồng với công ty uy hiếp tổng giám đốc công ty, tổng giám đốc bất đắc dĩ dùng quan hệ khắp nơi muốn nhét Trì Tu Minh vào.
Cầu xin cha và bà nội tìm cách, đang cầu xin khắp nơi nhưng không được gần như chắc chắn rằng không tham gia được, thì đội nhiên tổ tiết mục chủ động gọi điện thoại tới, nói có một đại lão điểm danh cho Trì Tu Minh lên chương trình này.
Trì Tu Minh mừng rỡ như điên, tài nguyên của Kỷ Tịch dựa vào bán mông mà có, mình không cần tốn nhiều công sức vẫn có thể có được trong tay, hơn nữa chỉ là một chương trình tạp kỹ mà thôi, tài nguyên tiếp theo Kỷ Tịch vẫn không theo kịp, căn bản không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với cậu ta. Hơn nữa, nếu như hậu trường của Kỷ Tịch kia thật sự có thực lực lại coi trọng cậu như vậy, sao lại còn có thể để cho Kỷ Tịch tiếp tục ở lại công ty cũ nơi không coi trọng cậu.
Rõ ràng các phương diện đều kém cậu ta, hiện tại lại đứng cùng với cậu ta ở cùng một vạch xuất phát, Trì Tu Minh nghĩ hoài vẫn là cảm thấy tức giận. Cậu ta hạ quyết tâm, lúc làm tiết mục tuyệt đối phải làm cho Kỷ Tịch làm xấu mặt ngay tại chỗ.
Trì Tu Minh ngồi xuống ghế, đeo tai nghe nghe nhạc nhắm mắt dưỡng thần, Lâm Tân ngồi bên cạnh Trì Tu Minh, muốn lấy lòng nói một câu với cậu ta, nửa ngày cũng không tìm được cơ hội.
Kỷ Tịch và Tân Vũ không nhanh không chậm đi theo phía sau, vị trí của hai người song song với Trì Tu Minh Lâm Tân, ở giữa cách một lối đi.
"Thầy Kỷ." Tân Vũ lấy ra từ trong ba lô một hộp đồ ăn nhẹ tinh xảo, "Nếm thử cái này một chút đi, hôm qua tôi xếp hàng thật lâu mới mua được đấy."
Trì Tu Minh mơ hồ nghe thấy thanh âm, cậu ta mở mắt nhìn, tên Kỷ Tịch tuyến 18 này được ngồi trên khoang hạng nhất thì thôi đi, nhưng trợ lý cuay nó là cái gì, vậy mà cũng xứng ngồi khoang hạng nhất à?
Tay cậu ta vì tức giận mà hơi run rẩy, tháo tai nghe xuống quay đầu hỏi Lâm Tân bên cạnh: "Trợ lý của tôi đi cùng vẫn luôn là hạng phổ thông, dựa vào cái gì trợ lý của tiểu minh tinh tuyến 18 lại có thể ngồi khoang hạng nhất? Công ty rốt cuộc là có ý gì, hiện tại anh gọi điện thoại cho Lý tổng hỏi rõ ràng, công ty có còn để cái danh nhất ca tôi đây vào mắt không vậy?"
Lâm Tân hơi liếc nhìn Kỷ Tịch và Tân Vũ bên này, anh ta vội vàng nhỏ giọng trấn an Trì Tu Minh nói: "Ông trời của tôi ơi, cậu có thể bớt giận được không, trợ lý của Kỷ Tịch không phải do công ty phân cho, là người cậu ta tự bỏ tiền thuê, tất cả chi tiêu đều do cậu ta tự trả."
Trì Tu Minh biết rõ trước kia Kỷ Tịch rất nghèo, ngay cả một bộ quần áo tốt cũng không mua nổi, trong lòng cậu ta nghẹn một hơi: "Được, vậy anh thăng khoang cho Đại Vĩ ngay bây giờ đi, tiền do toi trả."
⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾
-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.
-Ta cũng muốn biết vị mà đưa tài nguyên cho cái cậu Trì con công kia là ai. Mạnh dạn dự đoán là chú Cố hoặc anh Dẹo (aka Cố Cảnh Diệu)
-Cái dụ trà trà gì gì ấy, mấy bạn tham khảo nhẹ hoi nha, ta hơi rối, search thì lúc ra trà xanh, bữa lại ra trá vàng, ối giồi màu nào cũng có. Nhưng ta là người chơi đạo trà hệ nhẹ, cũng muốn nhấm nháp một ngụm để biết.
Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro