Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Mua được quà

' Hy vọng cậu ấy đi qua với nụ cười rạng rỡ.'

Một bóng hình đi vào toilet, thong thả ung dung đứng bên cạnh bồn rửa tay rửa tay, hắn mặc  vest đen, sườn mặt góc cạnh, cánh tay rắn chắc hữu lực.

Cố Cẩm Chi nhíu mày dựa vào ven tường, tắt di động liếc nhìn một cái. Là trainee kia, Cố Cẩm Chi có chút ấn tượng với hắn.

Nếu có người tới, Cố Cẩm Chi cũng không mặt mũi tiếp tục trốn ở toilet trộm trò chuyện, rốt cuộc thế này không phù hợp với nhân thiết của anh với người khác, anh vẫn là có chút biết giữ mặt mũi.

Cố Cẩm Chi cất di động, đi đến một bồn rửa tay khác rửa tay, thuận tiện vỗ vỗ mặt, uống rượu hơi quá, nhìn rất không nghiêm túc.

Ngay lúc anh lau tay xong, xoay người định rời đi, người kia mới mở miệng: "Tổng giám đốc, xin lỗi anh, lần trước không nhận ra anh." Giọng hắn thấp thấp, có thể là uống xong rượu cho nên có chút gợi cảm.

Cố Cẩm Chi đều sắp quên mất cảnh bị đụng lúc trước, cũng không biết bây giờ nhắc đến cái này làm gì, muốn đắc tội anh như vậy sao?

"Ừm." Anh lười nhác trả lời một tiếng, không có chút hứng thú tiếp tục nói chuyện với hắn, trong lòng anh chỉ nghĩ lập tức tan tầm.

Phiền nhất là xã giao.

Cố Cẩm Chi trở lại phòng, quả nhiên đã gần kết thúc, bọn họ bảo anh nói hai câu. Nghiêm Dạng cũng đi vào theo sau, đứng ở phía sau Cố Cẩm Chi.

"Vậy ai về nhà nấy đi, được chứ?" Cố Cẩm Chi nhìn xung quanh, dùng sức đặt tay lên bàn hỏi.

Mọi người sao mà không nghe, chỉ chốc lát sau, một đống người cãi cọ ồn ào liền ra quán bar, có trainee còn có tay nải còn mang lên khẩu trang.

Đi về thế nào đây mới là một vấn đề, mọi người đều hoặc nhiều hoặc ít uống lên chút rượu, không thể say rượu lái xe.

Đương nhiên đây đều là cấp dưới lo cho Cố Cẩm Chi, các trainee gì đó gọi bừa mấy cái xe về ký túc xá là được.

Mấy lãnh đạo nhỏ cũng không dám làm Cố Cẩm Chi phiền lòng, đều đứng ở bên cạnh Cố Cẩm Chi biểu hiện, anh một câu tôi một câu mà nói: "Hay là gọi một người lái thay tài xế đi, chỉ là phải đợi trong chốc lát."

Lúc này, Nghiêm Dạng từ chỗ tối đứng ra, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Tôi lúc nãy không uống rượu, nếu cần thì có thể đưa tổng giám đốc về."

Ở thời điểm như thế này, hắn đứng ra cũng không có vấn đề, các trainee khác đều cảm thán ở trong lòng vẫn là người ta cao tay, chờ sẵn ở đây.

Cố Cẩm Chi lắc lắc di động, cười như không cười mà nhìn bọn họ: "Không cần phải lo cho tôi, tôi đã kêu tài xế gia đình lại đây lái xe."

Lại không chút nào bận tâm nhún nhún vai nói: "Tôi cũng không dám tin tưởng người khác, đừng hòng làm xước hỏng xe tôi."

Lời này của anh thật ra không hề nhằm vào Nghiêm Dạng, phong cách nói chuyện của Cố Cẩm Chi nói chính là như vậy, trong lòng nghĩ như thế nào liền nói như thế, anh là thật sự đau lòng xe mình.

Đây cũng là nguyên nhân mà danh tiếng của anh trong giới không hề tốt.

Không ít người lén mắng anh ngốc nghếch, cố tình còn không dám nói ra, nếu như bị lộ đến tai Cố gia, chết như thế nào cũng không biết.

Ghét anh, lại sợ anh.

Nghiêm Dạng biểu cảm cứng đờ, nhưng hắn vẫn luôn không quá nhiều biểu cảm khác, cũng liền nhìn không ra tới, chỉ là có chút thâm thúy mà nhìn nhiều Cố Cẩm Chi.

"Được rồi, vậy tôi đi đây." Cố Cẩm Chi xua xua tay, cũng không có ý định về nhà, hôm nay làm anh mệt muốn chết rồi, anh muốn đi một khách sạn 5 sao gần đây đặt một phòng, lại tìm một thợ mát xa mù ấn ấn.

Tóm lại, anh hoàn toàn không hiểu bọn họ mồm năm miệng mười mà nghĩ cho anh làm cái gì. Anh giàu như vậy, có chuyện gì mà không thể giải quyết.

Cố Cẩm Chi là gay, đương nhiên không thích đàn ông chạm vào mình, cho nên gọi một thợ mát xa nữ làm lâu năm, dùng lực vừa phải rất thoải mái.

Anh thoải mái dễ chịu mà nằm ở trên giường, nghĩ đến lúc nãy bị gián đoạn, vì thế lại muốn tìm Amour tâm sự, nhưng còn chưa sờ đến di động, một cuộc điện thoại liền gọi đến.

Là anh trai kia của anh gọi đến.

"Anh? Làm sao vậy?" Cố Cẩm Chi thoải mái mà nhắm hai mắt hỏi, anh đều như vậy nỗ lực đi làm như vậy, mệt như trâu thế này, anh của anh chắc cũng không lời gì để nói đi.

"Đêm nay em không trở về nhà?" Cố Khởi hỏi anh. 

"Không về, quá mệt mỏi, mát xa chút liền tìm đại một chỗ ngủ." Bằng không nhà anh cách công ty xa như vậy, ngày mai lại phải chịu khổ mà dậy sớm đi làm.

"Ừ, cảm giác thế nào?" Cố Khởi ngồi ở trong phòng làm việc tăng ca, đôi mắt không rời máy tính.

"Liền như vậy thôi, được cái hoàn cảnh làm việc vẫn là không tồi, ít nhất người đẹp làm người ta thấy cảnh đẹp ý vui."

Cố Khởi dừng tay một chút, lại không chê phiền lụy mà cảnh cáo nói: "Không thể có bất cứ quan hệ lung tung gì với bọn họ, trong nhà chấp nhận xu hướng giới tính của em, nhưng là sẽ không chấp nhận em đưa người nào lung tung rối loạn đều mang về nhà."

Loại này lời này lỗ tai Cố Cẩm Chi đều nghe đến mọc kén: "Anh thấy em không đáng tin cậy vậy hả? Em lại không phải playboy."

Tuy rằng bề ngoài của anh nhìn qua như là rất biết chơi.

Cố Khởi đương nhiên không phải sợ Cố Cẩm Chi không quản được nửa người dưới, hắn vĩnh viễn sẽ không lo lắng cái này, hắn chính là sợ Cố Cẩm Chi đầu óc đơn giản.

"Mày cũng già đầu rồi, anh làm cho mày một buổi tiệc, làm quen một chút những người này." Cố Khởi vẫn là không yên tâm, cho nên dứt khoát tính toán tự mình giới thiệu cho Cố Cẩm Chi.

Không nói cái khác, có thể vào Cố Khởi mắt, gia thế diện mạo đều sẽ không kém, hắn cũng sẽ suy xét ngoại giới phong bình, hoa tâm đều không cần.

Đương nhiên, muốn tìm được người có thể so sánh với gia đình bọn họ vẫn là có chút khó khăn, nhưng là chỉ cần thỏa mãn làm cho em trai vui sướng không ưu phiền, ngạch cửa cũng không cần cao như vậy.

"Đừng đừng đừng!" Cố Cẩm Chi nhăn mặt, cũng không dám nói hiện tại mình đã không phải độc thân, Cố Khởi khẳng định càng bất mãn cái gì đầu trâu mặt ngựa trên mạng, liền Từ Châu đều luôn cười nhạo anh, nhưng hiện tại anh còn rất vừa lòng loại trạng thái tình cảm bí ẩn như thế này.

"Anh cũng biết trong lòng bọn họ cũng không thích em." Cố Cẩm Chi chậm rãi nói, thật ra anh không ngốc, chỉ là không muốn thay đổi chính mình.

Anh đương nhiên biết, có một nam sinh được cho là chất lượng tốt đã từng điên cuồng theo đuổi anh ở đại học thật ra sau lưng lại nói anh quá khó, phẩm vị thấp kém trương dương. Nếu không phải sinh ra ở Cố gia, khẳng định không dám kiêu ngạo như vậy, sớm đã bị chơi không biết bao nhiêu lần.

Bọn họ si mê mặt Cố Cẩm Chi, sợ hãi với gia thế anh, phẫn nộ với không thể cưỡng chế áp bách anh, lại thẹn quá thành giận sau khi phát hiện mình không được ưu ái.

Cho nên Cố Cẩm Chi đặc biệt chán ghét người hiến thân cho mình, anh cảm thấy  dơ.

Nếu anh có thể gặp được một người có tâm hồn hòa hợp, anh thậm chí nguyện ý Plato, Cố Cẩm Chi không phải cái loại gay theo chủ nghĩa khoái lạc trong ấn tượng truyền thống.

Mặc dù anh là người theo chủ nghĩa khoái lạc trong cuộc sống.

Đương nhiên Cố Cẩm Chi không phải ăn chay, sau đó anh hừng hực lửa giận đánh gãy xương mũi hắn ta, nghe nói lúc sau vì bị thương quá nghiêm trọng mà bất đắc dĩ đi phẫu thuật thẩm mỹ. Vốn dĩ đã không thể vào mắt Cố Cẩm Chi, lúc sau càng là biến thành đồ xấu xí.

Cố Khởi nhất thời không nói nên lời. Thân là anh trai của Cố Cẩm Chi, đương nhiên hắn biết anh tốt thế nào. Nhưng là cũng biết rằng ở trong mối quan hệ yêu đương, loại người như Cố Cẩm Chi thật sự là chướng mắt nhiều người, hiện tại người đàn ông tốt chân chính phù hợp sở thích của  quả thực hiếm thấy.

Thậm chí chính Cố Khởi đều không chắc mình mà có người yêu, có phải sẽ trở thành loại đàn ông tồi trong mắt em trai không. Hắn là tên cuồng công tác, không quá quan tâm gia .

"Được rồi, vậy cúp trước." Thật ra FA cũng không có gì không tốt, Cố gia đương nhiên có thể nuôi anh cả đời.

Cố Cẩm Chi thở phào nhẹ nhõm, phàn nàn ông anh trai dài dòng cuối cùng cũng cúp điện thoại.

Chờ đến lúc anh lại đi tìm Amour, mấy tin nhắn đã gửi đi lại đá chìm đáy biển.

Cố Cẩm Chi:???  Ông anh lại đang làm gì vậy?

Nếu là lúc trước, anh chắc chắn sẽ điên cuồng gọi điện thoại cho hắn, sẽ nghĩ đối phương có phải cố ý hay không, bắt đầu tức giận. Nhưng cũng biết Amour sẽ không bởi vì bị quấy rầy mà tức giận, đây cũng là nguyên nhân anh chưa từng nổi giận với amour.

Rốt cuộc hoàn toàn không có lý do gì.

Nhưng là hiện tại, anh đại khái đã rõ ràng thời gian làm việc và nghỉ ngơi của đối phương. Bây giờ đã gần 12 giờ, đối phương khẳng định là đang ngủ ngon lành!

Cố Cẩm Chi không hiểu, người trưởng thành mà anh biết mấy ai ngủ sớm như vậy, 12 1 giờ tính thức đêm cái gì, sinh hoạt ban đêm không phải vừa mới bắt đầu sao? amour hoàn toàn là tên kỳ .

Mang theo chút tức giận, Cố Cẩm Chi cho thợ mát xa mấy trăm tiền boa bảo cô rời đi.

Sau khi nhận tiền, nhân viên mát xa vốn im lặng nhanh chóng mỉm cười với anh, lịch sự đóng cửa lại rồi rời đi.

Cố Cẩm Chi nằm xuống bĩu môi, tập mãi thành thói quen. Nghĩ thầm, amour biết anh giàu như vậy chứ? Nếu là ngày mai anh lộ ra chút cho đối phương, người nọ có thể bắt đầu không ngủ, chuyên môn cầm di động trò chuyện với anh !

Nghĩ nghĩ, Cố Cẩm Chi bắt đầu vui vẻ, trở nên kiêu ngạo, giống như đã có thể khoa tay múa chân với đối phương, mà amour quỳ gối bên chân anh ngoan ngoãn giống như cô vợ nhỏ, không còn thanh lãnh gì nữa. Đương nhiên cũng chỉ là ngẫm lại, trong hiện thực, bị bỏ qua Cố Cẩm Chi một cách khách quan chỉ có thể thở dài một mình di động chơi game.

*

Thời gian của học sinh lớp 12 rất gấp gáp, không còn mấy ngày nữa là đến ngày thi thử đầu tiên.

Lâm Hủ buổi tối đi làm thêm, ban ngày cũng vội vàng ôn tập. Nhưng vẫn may, cậu đã đại khái nắm giữ được hệ thống kiến thức của cấp 3 nên ôn tập thật ra cũng rất nhẹ nhàng. Chỉ cần cậu ôn lại các điểm kiến ​​thức thì không có gì là khó khăn với cậu.

Ở thế giới hiện thực, Lâm Hủ chính là học thần năm đó bị các bạn trong trường nhìn lên. Rõ ràng có thể tuyển thẳng Kinh Đại, nhưng vẫn lựa chọn thi đại học, cuối cùng cũng là hoàn toàn xứng đáng toàn tỉnh Trạng Nguyên.

Cậu không biết sau đó, các thầy co vẫn lấy cậu làm tấm gương cho mỗi học sinh 12 hàng năm, thậm chí diễn đàn trường học cũng vẫn luôn có bài viết chuyên môn về cậu.

Fans ruột sắp xếp lại hắn các loại giải thưởng và ảnh từ tiểu học đến sau này, trừ thành tích ra chuyện càng đáng để trò chuyện say sưa chính là anh học thần này vẫn là một anh chàng đẹp trai.

Lúc sau cậu xuất ngoại, lại vào viện nghiên cứu, liền không có tin tức.

Bọn họ suy đoán cậu có phải đã cùng một cô gái cũng ưu tú như vậy kết hôn sinh con, tóm lại cảm thấy đó sẽ là một thế giới khác hẳn, không nghĩ tới Lâm Hủ mãi đến đột tử đều vẫn là độc thân.

Hiện tại ở trong sách, Lâm Hủ đương nhiên đã không những lớp filter đó, mà thật ra chính cậu cũng không biết cậu vốn dĩ có mấy thứ đó.

Trong lớp có nam sinh có tình nghĩa cùng trực nhật với Lâm Hủ ở lúc tan học còn hâm mộ cậu: "Cậu được ngồi cạnh Nhạc San thật sự quá hạnh phúc, cô ấy có thể giải thích cho cậu cái gì mà cậu không hiểu."

Lâm Hủ cũng không giải thích, chỉ là gật đầu: "Ừm."

"Bro, tôi nói với cậu cái này, các bạn trong lớp cũng không biết đâu, thật ra người nhà Nhạc San là làm chính trị đó, đỉnh thật chứ. Lần trước tôi vô tình thấy được ba cô ấy, là người thường xuất hiện ở trang tin tức địa phương đó." Nam sinh ghé sát bên cạnh cậu nói.

Lâm Hủ tiếp tục gật đầu: "Ừm."

"Ài? Cậu không động lòng sao? Tôi thấy cậu đẹp như vậy, có thể đi tán cổ, biết đâu được leo lên được cha vợ tốt, về sau là có thể đỡ phấn đấu 20 năm. Nếu không phải tôi đen như cục than, tôi đã nhào lên rồi." Nam sinh cợt nhả nói nhảm lại có chút phiền muộn.

Thật ra nam sinh như bọn họ kia không quá thích loại trắng trẻo như này, nhưng cố tình Lâm Hủ không phải cái loại đẹp lại giả tạo, cho nên bọn họ đều không ý kiến với cậu.

Lâm Hủ nghe không được những lời này: " Lời này cậu nói nghe thật vô trách nhiệm." Hiếm khi lạnh lùng trả lời, không muốn nói đùa.

Nam sinh kia không nghĩ tới Lâm Hủ vậy mà còn rất chính trực, bỗng nhiên không dám cười cợt nữa.

Lúc này, trùng hợp Nhạc San quay lại lấy đồ, thế nhưng nghe được.

Cô không mấy thiện cảm nhìn nam sinh: "Mong sau này cậu  nói bậy trong lớp." Không ai biết gia  của cô, cũng là vì cô không muốn ảnh hưởng đến sự nghiệp làm quan của ba, liên hệ tác phong của cô với gia .

Đối với Lâm Hủ, cô chỉ mím môi, không nói gì, lấy đồ xong quay người rời đi.

Lâm Hủ không quá để ý.

Cậu đã tích cóp đủ tiền, từ tối nay không cần thức đêm nữa, nhanh chóng làm xong trực nhật liền một lòng một dạ đi trung tâm thương mại mua đôi giày kia về.

Cỡ giày cậu đã hỏi Cố Cẩm Chi, rốt cuộc Lâm Hủ cũng không hiểu được quanh co lòng vòng tạo bất ngờ, liền trực tiếp hỏi, nếu thích đi tất nhiên liền càng tốt. Nếu Cố Cẩm Chi không thích cậu cũng đã nghĩ tới, đối phương xử lý như thế nào là quyền của đối phương, có tấm lòng của cậu là được rồi.

Cậu chỉ nghĩ tỏ vẻ,  chân thành mà Cố Cẩm Chi đã nguyện ý không chút do dự mua đồng hồ tặng người yêu qua mạng như cậu đây, là sẽ có đáp lại.

Khoảnh khắc mua hộp quà đóng gói xong gửi đi, thật ra trong lòng Lâm Hủ lo lắng vô cớ, lòng bàn tay cũng có chút đổ mồ hôi.

Lần đầu tiên cậu tặng quà cho người có thân phận người yêu, địa chỉ bên kia cậu cũng rất quen thuộc.

Trong thế giới hiện thực, nhà cậu cũng ở khu căn hộ đó, không nghĩ tới địa chỉ trong sách cũng không thay . Vì thế có chút cảm giác chân thật, nơi Cố Cẩm Chi hằng ngày đi qua, nói không chừng cậu cũng đã đi qua, thứ từng ăn qua nói không chừng  cũng ăn qua.

Nếu thế giới chồng lên nhau, bọn họ nói không chừng còn sẽ gặp thoáng qua. Lâm Hủ liền nghĩ, vậy hy vọng cậu ấy đi qua với nụ cười rạng rỡ thay vì suy sụp và chán nản.

Trước kia cậu chưa chắc sẽ quay đầu chú ý, nhưng là hiện tại,  có lẽ sẽ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro