Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: Ngày thứ ba mươi bảy ở trường mẫu giáo

Chương 37: Ngày thứ ba mươi bảy ở trường mẫu giáo.

Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục.

Edit: wingwy.

=========

"Mặc quần xong rồi." Hứa Ý nói.

Vưu Gia chỉ cần quơ quơ cái chân ngắn là quần đã mặc xong.

"Lại đây mang giày nào." Hứa Ý nói.

Vưu Gia ngay lập tức vươn chiếc chân nhỏ ra.

Hứa Ý vừa mang vừa giải thích như cũ.

Vưu Gia chăm chú nhìn.

Hứa Ý dịu giọng nói: "Được rồi, lần sau cứ nhớ mặc như vậy, biết không?"

Vưu Gia ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Hứa Ý.

Hứa Ý ở trong lòng cảm thán đứa nhỏ Vưu Gia này lớn lên rõ là đẹp mắt, đẹp kiểu vô cùng hiếm thấy kia, ây gù trái tim cậu sắp tan chảy mất rồi, chẳng đành lòng trách mắng được lời nào, cậu nói: "Thế chúng ta cùng đi ăn sáng nhé?"

Vưu Gia nhìn sàn nhà một cái.

Hứa Ý ôm bé xuống.

Buổi sáng rất đơn giản, có sữa bò ấm, bánh bao nhân trứng sữa còn nóng hổi và hai chén canh trứng gà.

Hứa Ý ăn đúng no.

Vưu Gia ăn nhiều đến mức căng cả bụng nhỏ.

"Nhìn nè, ăn thành bụng dưa hấu luôn rồi." Hứa Ý chỉ vào cái bụng của Vưu Gia.

Vưu Gia cúi đầu nhìn, vươn tay nhỏ sờ sờ, bụng nhỏ phồng lên rồi.

"Có giống dưa hấu không cơ?" Hứa Ý cười hỏi.

Vưu Gia giương mắt nhìn Hứa Ý, mặt mày cong lên, đã đẹp càng thêm đẹp.

Hứa Ý cười, nói: "Đi, dẫn con đi xem dưa hấu."

Vưu Gia đi theo Hứa Ý đến vườn rau nhỏ sau phòng học lớp mầm.

Vườn rau được Hứa Ý và đám bé con chăm sóc đã ra hình ra dạng.

Hành lá, cải thìa, rau hẹ, rau thơm, cà chua, còn có một gốc dưa hấu xanh non toa tỏa, vừa nhìn đã thấy trong lòng vui vẻ lạ lùng.

Hứa Ý dẫn Vưu Gia đến gốc dưa hấu để tưới nước.

Vốn trồng ba gốc dưa hấu, chả hiểu giữa chừng xảy ra chuyện gì, chỉ sống có gốc này.

Nhưng gốc dưa hấu này cũng không chịu thua kém mà kết ra hai trái thật.

Cậu với mấy đứa nhỏ mừng rỡ không thôi.

Đây là thành quả lao động của bọn họ, cho nên mấy đứa nhỏ dù nghịch ngợm cũng không chạy tới phá, thường chỉ đến ngắm một cái.

Bây giờ hai trái dưa đã to như hai quả bóng cao su.

"Con nhìn nè, đây là quả dưa hấu." Hứa Ý ngồi xổm xuống nói.

Vưu Gia cũng ngồi xổm theo.

"Đây là cây cà chua, quả của nó là trái cà chua." Hứa Ý giới thiệu cho Vưu Gia.

Vưa Gia nhìn theo, trong mắt lộ vẻ tò mò.

"Mấy thứ này có thể ăn, xào được, trộn cũng được, ăn ngon cực kỳ, lát nữa chúng ta làm cà chua dầm đường ăn, có được không? " Hứa Ý nhìn Vưu Gia, hỏi.

Vưu Gia cong đôi mắt nhìn cậu một cái, đây là đồng ý.

"Nhưng mà, ta phải nhổ cỏ trước đã." Hứa Ý nói.

Ánh mắt Vưu Gia tỏ vẻ khó hiểu.

"Đây là cỏ." Hứa Ý chỉ vào một cây cỏ dại mọc trên nền đất ấm mềm, nói: "Tụi nó có sức sống rất mạnh, sẽ hút mất chất dinh dưỡng của dưa hấu và cà chua, cà chua và dưa hấu chẳng thể lớn lên nổi."

Vưu Gia nghe mà mắt lóng lánh, hình như cảm thấy rất thú vị.

Hứa Ý dịu dàng nói: "Chúng ta nhổ nó đi, dưa hấu và cà chua có thể lớn lên rồi."

Vưu Gia vươn tay ra muốn nhổ cỏ.

"Chờ chút đã." Hứa Ý kêu.

Vưu Gia ngơ ngác nhìn Hứa Ý.

Hứa Ý đưa cho Vưu Gia một đôi bao tay nhỏ, nói: "Nhựa cỏ rất khó rửa, còn dễ cắt tay, nên con phải đeo bao tay vào để bảo vệ tay."

Vưu Gia nhận lấy bao tay, học cách đeo bao tay như Hứa Ý, cũng học nhổ cỏ theo cậu, thành công nhổ được một cọng cỏ, bé cố ý đưa đến trước mặt Hứa Ý.

Hứa Ý khen: "Vưu Gia đúng là siêu giỏi."

Vưu Gia hơi cong khóe miệng, tiếp tục nhổ cỏ, lúc này Tiểu Hoa dắt Tiểu Phát, Tiểu Tài, Tiểu Phú, Tiểu Quý đến, Tiểu Hoa ngồi một bên trông coi đàn con, còn Tiểu Phát, Tài, Phú, Quý hình như lại muốn chui vào trong bụi dưa hấu, Vưu Gia sợ chúng nó sẽ làm hư cây dưa hấu, vươn cánh tay nhỏ ngăn lại, bọn Tiểu Phát lại tưởng Vưu Gia muốn chơi đùa với chúng nó, ngay lập tức chạy đến bên cánh tay Vưu Gia, cắn tay áo bé.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vưu Gia lập tức trắng bệch đi.

"Đừng sợ, đừng sợ, bọn nó đang chơi với con đó." Hứa Ý vội nói.

Sắc mặt Vưu Gia khựng lại, nhìn đám Tiểu Phát, bọn nó thật sự chỉ cắn áo bé thôi, còn vừa cắn vừa cọ đầu vào tay bé nữa.

Bé cảm nhận được lớp lông bông xù trong lòng bàn tay, vẻ tái nhợt trên khuôn mặt chậm rãi phai đi, con mắt chợt lóng lánh, quay đầu nhìn lại Hứa Ý..

Hứa Ý nói: "Chơi một chốc thì vẫn được, nếu không tụi nó sẽ cứ quấn lấy con."

Vưu Gia chơi cùng đám Tiểu Phát một hồi, chơi một hồi nữa, rồi lại một hồi nữa,... Ăn cơm trưa xong, bé ngồi xổm trước ổ mèo, nhìn bọn Tiểu Phát ngủ, không đàng hoàng mà thò tay sờ bụng đám mèo con.

Bọn Tiểu Phát chơi mệt cả buổi sáng, ngủ rất sâu, tùy ý để Vưu Gia sờ.

Vưu Gia sờ xong, hưng phấn mà quay đầu nhìn Hứa Ý.

...

(Còn tiếp)

=======

Đọc tiếp tại word/press Latibule team.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro