Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32: Ngày thứ ba mươi hai ở trường mẫu giáo

Chương 32: Ngày th ba mươi hai trưng mu giáo.

Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục.

Edit: wingwy.

=========

"Đúng là Tiểu Hoa mập lên nhiều thật."

"Tôi cũng không nhận ra."

"Đến nay được mấy ngày rồi nhỉ?"

"Mới nghỉ được một tuần mà thôi."

"Nhưng mà một tháng rồi chúng ta mới gặp lại Tiểu Hoa."

"Lúc nó mới đến trường mẫu giáo gầy lắm luôn."

"Giờ thì như quả khinh khí đầu được bơm đầy vậy."

"Cỡ như này là lên mấy cân nhỉ?"

"Chắc bốn năm cân ha?"

"Không chỉ bốn năm cân đâu, ít nhất cũng phải sáu cân."

"Mèo ở tinh cầu 1413 có thể tăng nhiều cân như vậy chỉ trong vòng một tháng á?"

"Có thể đó, mèo nhà bạn tôi tăng lần bốn cân kìa."

"Ai gù Tiểu Hoa mập thiệt rồi."

"..."

Phụ huynh và đám bé con cứ nói Tiểu Hoa mập suốt.

Hứa Ý nghe thấy vậy nhìn lại Tiểu Hoa, Tiểu Hoa dùng đôi mắt tròn vo nhìn chằm chằm bên này một lát rồi bỗng chậm rãi quay đầu, sau đó cất móng đi vào trong phòng mình.

"Hiệu trưởng ơi, Tiểu Hoa đi mất rồi." O'Neill nói.

"Ừ." Hứa Ý gật đầu.

"Con muốn đi xem nó."

"Chờ lát nữa cô Tiểu Kiều và thầy Char tới rồi chúng ta cùng đi."

Đúng lúc này Kiều Y và Chardorlly đến.

Hứa Ý chào tạm biệt phụ huynh rồi nhanh chóng về phòng tắm rửa vội thay đồ, sau đó dẫn Kiều Y, Chardorlly và đám bé con cùng nhau vào trong phòng Tiểu Hoa, nhìn sơ qua thấy ngay Tiểu Phát, Tiểu Tài, Tiểu Phú, Tiểu Quý đang bày tư thế phóng khoáng nằm ngủ trong ổ mèo, tuy nhiên lại không thấy Tiểu Hoa.

"Tiểu Hoa đâu rồi?" O'Neill hỏi.

Phí Phí hỏi: "Đúng ha, Tiểu Hoa đâu mất rồi?"

Các bạn nhỏ cuống cuồng tìm kiếm.

"Ở đằng kia." Jiman vươn ngón tay be bé chỉ về giá leo mèo rồi nói.

Ánh nhìn của đám Hứa Ý nhìn theo nơi ngón tay Jiman đang chỉ.

Quả nhiên nhìn thấy Tiểu Hoa.

Tiểu Hoa nấp ở nơi cao nhất của giá leo mèo hai tầng, dùng đôi mắt tròn vo nhìn đăm đăm bên này, mặc kệ là ai gọi nó cũng không phản ứng lại.

O'Neill khó hiểu hỏi: "Tiểu Hoa bị sao vậy?"

Bọn Phí Phí nhìn qua Hứa Ý.

Hứa Ý nhìn Tiểu Hoa, cậu nuôi Tiểu Hoa đã lâu như vậy rồi, Tiểu Hoa không sợ người lạ, cũng rất gần gũi với cậu, đó giờ chưa bao giờ mang dáng vẻ tránh né đến ngàn dặm như vậy, cậu cũng không biết Tiểu Hoa thế là sao.

"Đừng nói là tức giận rồi chứ?" Kiều Y hỏi.

"Tức giận gì?" Hứa Ý hỏi ngược lại.

"Lúc nãy đám tụi anh nói nó mập."

"Không phải chứ? Mèo còn biết tức giận nữa à?" Hứa Ý chưa từng thấy chuyện như vậy.

Kiều Y nói: "Biết đó, bạn học em nuôi trong nhà một con mèo, có một lần nó ngã từ trên giường xuống, bạn học em đấm giường cười ha hả, con mèo kia quay đầu rời đi, rúc vào trong ổ nửa ngày không ra, sau này bạn em xin lỗi rồi bồi thường, nó mới chịu ra ngoài ăn uống chơi đùa."

"Thật á?" Hứa Ý thật sự không biết mấy chuyện này.

"Thật đó, tụi anh bình thường hay khen Tiểu Hoa đẹp, Tiểu Hoa xinh, sao nữ Tiểu Hoa, bỗng nhiên nhiều người nói Tiểu Hoa mập, nếu là anh thì anh có chịu được không?"

Hứa Ý nhìn Tiểu Hoa, gọi: "Tiểu Hoa."

Tiểu Hoa vẫn sừng sững chẳng động đậy.

Hứa Ý dịu giọng nói: "Tiểu Hoa, mày đừng hiểu lầm, mập nghĩa là đẹp đó."

O'Neill nói tiếp: "Đúng á, mèo mập rất đẹp."

Phí Phí gật đầu: "Mày mập thì vẫn là sao nữ!"

Ngón tay Jiman chỉ lên túi thức ăn mèo nói: "Tiểu Hoa, mày nhìn kìa, trên này rất nhiều mèo mập, rất xinh, mày còn đẹp hơn tụi nó nữa."

Nora gật đầu như giã tỏi: "Ừ."

Hứa Ý còn nói: "Đừng giận nữa nhen, mày là đẹp nhất!"

Tiểu Hoa cuối cùng cũng cử động, mở miệng ngáp một cái, đầu nhỏ tựa xuống giá leo, nhắm mắt lại, rơi vào giấc ngủ.

"Sao mà Tiểu Hoa ngủ rồi?" O'Neill khó hiểu.

Hứa Ý nhìn Tiểu Hoa rồi mỉm cười nói: "Nó mệt đấy."

O'Neill mở to hai mắt hỏi: "Nó không giận nữa ạ?"

"Hết giận rồi." Điểm này Hứa Ý vẫn có thể nhận ra, Tiểu Hoa đã bị lời ngon tiếng mật đánh bại rồi, đúng là một con mèo ngoài lạnh trong nóng mà.

O'Neill không hiểu được, hỏi: "Sao nó không giận nữa ạ?"

"Bởi vì ta đã xin lỗi nó rồi, nên nó không giận nữa."

"Vậy thì sao nó lại không chơi với chúng ta?"

"Nó mệt mà."

"Sao lại mệt ạ? Lúc tối nó ngủ không ngon ạ?"

O'Neill cứ đưa hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, Kiều Y và Chardorlly nghe mà ê hết cả đầu, may là Hứa Ý đều trả lời đâu vào đấy, đồng thời còn dẫn đám nhóc con ra khỏi phòng của Tiểu Hoa, vừa kiểm tra buổi sáng vừa kể chuyện về mèo cho các bé nghe.

Sấp nhỏ rất thích được nghe mấy câu chuyện thú vị.

Nghe xong câu chuyện về mèo, kiểm tra buổi sáng cũng xong.

O'Neill nói: "Từ nay về sau con sẽ không nói Tiểu Hoa mập nữa."

Jiman gật đầu: "Tiểu Hoa là sao nữ."

Phí Phí nói tiếp: "Sao nữ, sao nữ ai cũng siêu đẹp."

Nora tiếp lời: "Đúng vậy, Tiểu Hoa cũng siêu đẹp."

Ninh Ninh chen lời: "Tớ về nhà nói với ba mẹ, sau này không cho họ nói Tiểu Hoa mập nữa, phải nói Tiểu Hoa đáng yêu."

...

=======

Xem tiếp tại word/press Latibule nha~

Editor: Quả thật đọc rất nhiều truyện rồi nhưng tui thấy TMGTT vẫn là best của best trong lòng tui, đọc truyện mà cứ nhớ về tuổi thơ, nhớ lúc mình hồi nhỏ đi học mẫu giáo ấy, bộ truyện này thực sự rất thư giãn đầu óc và xoa dịu tâm hồn lắm luôn huhu, yêu Hứa Ý và các bé nhắm, à quên, yêu anh công nữa, mặc dù anh chưa xuất hiện :)))))

Đó giờ tui xóa app wordpress nên cmt của các độc giả yêu quý tui không đọc đc, xin lỗi mọi người nhiều nhắm, từ nay tui tải lại rồi nên mọi người cứ cmt nhiều vào, cả bên watt nữa, tui có thể không cần vote, không cần tym nhưng rất cần cmt của mọi người ấy, cmt của mọi người thực sự là động lực của tui đóoo~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro