Chương 2
Edit: Sẹo
Beta: Baozi
☆, Bạn thân ngu ngốc
Tiêu Sắt là một người cực kỳ khó hiểu, lại gặp một loạt chuyện ngoài ý muốn được ban tặng năm đó, lúc trước bị Hà Hàm chướng mắt vì ra vẻ thanh cao, hiện giờ đã hoàn mỹ lột xác thành cao lãnh danh xứng thực.
Tiêu Sắt học hệ đạo diễn, chỉ học ba năm liền phá lệ tốt nghiệp sớm. Thời điểm 22 tuổi thì bắt đầu quay phim ngắn, chuyện này đương nhiên không thể thiếu sự duy trì của Trâu Du Lâm, năm đó nam chính rất nhiều phim ngắn đều do Trâu Du Lâm đóng. Dần dần trở thành đạo diễn nổi danh, người đầu tư, công ty quản lý từ từ tìm tới Tiêu Sắt, y bắt đầu quay bộ phim điện ảnh chân chính đầu tiên của cuộc đời, năm đó y mới 23 tuổi.
Lúc trước, để hoàn thành giấc mộng của mình, Tiêu Sắt ký hợp đồng với giải trí Phạn Thiên, hạn chế quản lý 5 năm, thẳng đến khi hết hợp đồng, Tiêu Sắt cũng không tiếp tục ký mà thành lập phòng làm việc riêng của mình.
Người ở giới giải trí hỗn loạn, quy tắc ngầm thì không thể thiếu, Tiêu Sắt lớn lên có bộ dáng tốt, đương nhiên là trốn không thoát. Thật ra, tuy Tiêu Sắt cống hiến cho phim đồng tính đã được rất nhiều kính yêu cùng truy phủng, nhưng mà thanh danh của y ở trong giới cũng không tốt bao nhiêu. Thứ nhất, là bởi vì y cao lãnh, không thích giao tiếp với người khác; thứ hai, kim chủ của y quá nhiều.
Mà trên thực tế, người hiểu Tiêu Sắt biết, Tiêu Sắt nhìn như trằn trọc giữa các kim chủ, nhưng đó chỉ là xã giao không tránh được và lợi dụng lẫn nhau. Giới giải trí loạn, dơ, ai cũng biết, Tiêu Sắt cùng rất nhiều kim chủ tham dự tiệc rượu, mọi người tự nhiên liền cho rằng Tiêu Sắt bò lên không ít giường, rốt cuộc hiện giờ ở giới giải trí, kim chủ chơi đàn ông có rất nhiều.
Chỉ là, với cái loại tính cách này của Tiêu Sắt, thật sự có thể bị quy tắc ngầm sao?
Đương nhiên là không.
Rất nhiều kim chủ thích mang theo Tiêu Sắt, chính là bởi vì y cao lãnh, thậm chí cấm dục. Nhóm kim chủ quen nhìn mấy cậu bé vì tiền đồ chủ động bò lên giường, quen nhìn chủ động nịnh hót, nghệ sĩ nhỏ mềm như bông, lại xem Tiêu Sắt như là đổi khẩu vị. Càng cao lãnh, càng cấm dục, mang theo bên người mới càng phô trương!
Mà Tiêu Sắt cũng bồi những kim chủ đó tham gia các loại tiệc tối từ thiện, tiệc rượu vân vân, y cần những kim chủ này đầu tư cho y, bởi vì khi đó y thật sự trừ có một thân tài hoa thì không còn gì khác. Lăn lộn trong giới giải trí, không có chỗ dựa, bạn cho rằng tài hoa có thể đánh cái rắm gì (khụ khụ) dùng được hay sao? Chút này còn không tính là ủy khuất gì, Tiêu Sắt có thể nhịn.
Đương nhiên, cũng không phải không có kim chủ muốn đụng chạm Tiêu Sắt, nhưng Tiêu Sắt không có khả năng nhường. Cái gọi là thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, chơi chơi thì chơi chơi, chơi mất cả mạng nhau không phải mất nhiều hơn được à?
Năm sáu kim chủ, tự nhiên cũng có thiệt tình đối tốt với Tiêu Sắt, đó là tổng tài Thẩm Càn của truyền thông Thịnh Thế, đối Tiêu Sắt các loại săn sóc, ôn nhu, thân sĩ, nhiều tiền, là sự lựa chọn tốt dành cho vị trí bạn đời. Nhưng mà hắn có tốt thế nào đi nữa, Tiêu Sắt cũng sẽ không suy xét hắn, bởi vì hắn có gia thất có con. Tiêu Sắt từ khi học đại học bị tính kế mang trên mình cái danh tiểu tam liền căm thù loại chuyện này đến tận xương tuỷ!
Trằn trọc ở giới giải trí ba năm, tên của Tiêu Sắt cũng đã như sấm rền bên tai, là quái đạo đệ nhất giới giải trí, ai cũng biết một hai. Lúc ấy sự nghiệp của Tiêu Sắt vô cùng tốt đẹp, ở trong giới cũng không tính là người mới, đánh giá nhóm kim chủ đã sớm tìm được đồ chơi mới rồi, cũng là thời điểm toàn thân rút lui.
Khi đó, Tiêu Sắt liền dần dần không hề tham dự cái gì tiệc rượu cùng cái gì kim chủ. Chạm vào lại không được chạm, nhìn cũng đã nhìn chán, nhóm kim chủ liền dần dần phai nhạt hứng thú. Chẳng qua giới giải trí làm gì có chuyện toàn thân rút lui? Tiêu Sắt có thể hoàn chỉnh lui lại như vậy, sau lưng thật ra không thể thiếu sự hộ giá hộ tống của Thẩm Càn, Tiêu Sắt đại khái có thể đoán được, nhưng mà y sẽ không để ý tới, người nào việc nấy, ai cũng không nợ ai.
Đến nay, Thẩm Càn vẫn rất chú ý Tiêu Sắt. Tỷ như chuyện lần này, hắn sớm đã liên hệ Tiêu Sắt muốn giúp y một chút, nhưng Tiêu Sắt cự tuyệt. Cho tới bây giờ, y và Thẩm Càn có thể xem như bạn bè, nhưng vĩnh viễn cũng sẽ không bước qua giới hạn này. Thẩm Càn có phải đang đợi y hay không y mặc kệ, y chỉ biết mình với Thẩm Càn không có khả năng. Nếu Thẩm Càn thông minh một chút thì nên bày thái độ ngay ngắn, bọn họ có thể làm bạn tốt, thật ra Tiêu Sắt rất thưởng thức hắn.
Cuối cùng có chiều sâu ở giới giải trí rồi, Tiêu Sắt cũng từng lén bao dưỡng tình nhân, có mấy người như vậy chỉ nhìn trúng tiền, quá dối trá, dối trá đến mức ngay cả diễn trò y cũng lười, có kẻ chỉ muốn dựa y trèo lên, thậm chí không tiếc hãm hại y, y liền càng phản cảm.
Ngay từ đầu Tiêu Sắt chỉ nghĩ nuôi một tiểu tình nhân bên người, trò chuyện cũng được, không đến mức trống rỗng như vậy. Chỉ tiếc, người đều có quá nhiều tâm tư, Tiêu Sắt phát hiện mình không khoan dung như những kim chủ khác, nuôi tình nhân bên người cũng không làm y cao hứng.
À, thật ra là có một người làm Tiêu Sắt cảm thấy thật lòng, người đàn ông kia khá tốt, không vì tiền, không vì danh, giống như chỉ là đơn thuần muốn cùng y nói chuyện tình. Chỉ tiếc, đàn ông như vậy mới khiến Tiêu Sắt sợ hãi nhất, y có thể chơi mất tiền chơi mất danh, nhưng chính là không cho phép chính mình chơi mất tâm!
Người đàn ông kia gọi là cái gì, qua nhiều năm, bọn họ chỉ ở chung hơn một tháng, Tiêu Sắt có chút không nhớ rõ tên hắn, bộ dáng càng mơ hồ không nhớ rõ. Y chỉ nhớ người đàn ông kia rất chiếu cố mình, hơn nữa người đó là người duy nhất được y cho phép lên giường. Lần đầu tiên của y, cũng là lần duy nhất. Cảm giác đã không nhớ rõ, Tiêu Sắt sợ đau, nhưng cảm giác đêm đó cũng không tính là xấu nhỉ.
Lại qua mấy ngày sau khi lên giường, bọn họ cùng đi mua một con Kim Mao nhỏ. Sở dĩ đi mua chó chính là Tiêu Sắt quyết định muốn đá người đàn ông kia, về sau tiếp tục bồi chó cưng. Nghe nói chó so với người còn đáng tin cậy hơn, còn có thể tin hơn, so với người nguyện ý trả giá không cần hồi báo, Tiêu Sắt liền yêu thích loại cảm giác có thể yên tâm ỷ lại mà không cần sợ hãi bị phản bội này.
Vì thế, sau khi mua Kim Mao nhỏ mấy ngày, chờ người đàn ông kia huấn luyện Kim Mao ăn uống tiêu tiểu tốt rồi, Tiêu Sắt quyết đoán đá hắn.
Đến nay cũng chưa từng gặp lại.
Chẳng qua sau đó, cảm giác có Kim Mao ở cùng cũng rất không tồi, sẽ không cô đơn, sẽ không sợ hãi.
Tiêu Sắt ngồi ở nhà ăn nhìn Trâu Du Lâm còn đang liều mạng ăn, trong lòng có chút hoảng hốt, không biết tại sao bỗng nhiên nhớ tới những chuyện cũ đó.
“Cái tướng ăn này của cậu, bạn gái cậu có biết không?”
Trâu Du Lâm gặm xong một cái đùi gà, lấy khăn giấy lau lau miệng đầy dầu mỡ, cười hì hì nói:
“Trước mặt anh em mới thoải mái mà! Nói đến bạn gái, ai, Sắt Bảo, lần này tớ đã quen hơn ba tháng rồi, hẳn là sẽ ổn định nhỉ? Sau này tìm cơ hội mang cho cậu xem, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là người này.”
Đồng đảng, anh em tốt, lẽ ra vừa có nửa khác thì nên nói cho đối phương, nhưng bởi vì Trâu Du Lâm này tâm tính ngu ngốc không chừng, bình thường không quá ba tháng tất chia tay, Tiêu Sắt nhớ tới mỗi lần đi trên đường, rất nhiều bạn gái cũ của Trâu Du Lâm chào hỏi mình liền nổi da gà toàn thân. Vì thế liền ra lệnh Trâu Du Lâm, không quá ba tháng thì đừng mang ra cho hắn gặp mặt!
“Lại tìm được từ trong tiệm?” Trong mắt Tiêu Sắt tràn ngập không tín nhiệm.
Cái tiệm này là chỉ tiệm lẩu Trâu Du Lâm mở, vài bạn gái trước của anh ta đều là tìm được ở dịch vụ khách hàng đôi……
Lúc trước Trâu Du Lâm học biểu diễn chuyên nghiệp, sau khi tốt nghiệp cũng có diễn qua một ít phim truyền hình, cũng từng diễn rất nhiều bộ phim do Tiêu Sắt đạo diễn. Trâu Du Lâm chính là một ánh mặt trời ngu ngốc, ở trong mắt rất nhiều fan chính là một cậu chàng ấm áp, lúc ấy cũng rất nổi một phen. Nhưng dần dần anh ta liền phai nhạt khỏi màn ánh sáng, lúc trước anh ta không ký công ty nào, nói phai nhạt thì phai nhạt, ai cũng không biết vì cái gì.
Thật ra là anh ta nhìn thấu giới giải trí hỗn độn dơ bẩn, anh ta biết Tiêu Sắt vì mộng tưởng chịu khổ chịu mệt cũng muốn ngâm trong vòng tròn kia, cho nên anh ta liền lui ra, tự chủ gây dựng sự nghiệp. Hiện giờ tiệm lẩu và cửa hàng nướng BBQ của anh ta đã có chuỗi trên cả nước, cũng là một ông chủ nổi tiếng.
Suy nghĩ của anh ta thật ra rất đơn giản, Sắt Bảo của anh ta trừ Trâu gia đã không còn hậu thuẫn, anh ta là anh trai, đương nhiên nên chuẩn bị cho y một cái đường lui tốt. Chờ khi nào Sắt Bảo mệt mỏi không muốn lăn lộn ở giới giải trí, anh ta còn có thể nói một câu, Sắt Bảo đừng sợ, Trâu lão gia anh đây còn có tiền nuôi cậu.
Tiêu Sắt không ngốc, những việc này Trâu Du Lâm sẽ không nói, nhưng trong lòng y vẫn biết đến, cũng bởi vì như vậy, y cảm động cảm kích. Thành lập phòng làm việc cũng có chút tư tâm này ở bên trong, Trâu Du Lâm dù sao cũng là học biểu diễn, giới giải trí lại dơ, anh ta đã từng chờ mong, cho nên Tiêu Sắt mới hùn vốn với anh ta, cùng nhau bồi dưỡng siêu sao, xem như một loại bồi thường nhỏ không đáng kể.
Còn như tại sao Trâu Du Lâm là thẳng nam lại đối với Tiêu Sắt tốt như vậy? Thật ra khi Trâu Du Lâm còn nhỏ đặc biệt hy vọng mình có một em gái, hưởng thụ cảm giác làm anh trai. Xem xét cái tên “Ghế nhỏ” trên điện thoại của Tiêu Sắt, chính là bởi vì khi còn bé anh ta rất thích mấy em gái nhỏ, vì lấy lòng những em gái liền thường xuyên khom lưng quỳ xuống giả trang làm ghế cho các em gái đáng yêu kia ngồi, bọn em gái thích gọi anh ta là anh ghế. Đây đều là chuyện xấu hổ hôi nhà trẻ của Trâu Du Lâm, mẹ Trâu mẹ chê cười nói cho Tiêu Sắt nghe, sau đó Tiêu Sắt liền thích gọi anh ta ghế nhỏ.
Năm đó Tiêu Sắt xảy ra chuyện như vậy, Trâu Du Lâm làm bạn tốt tự nhiên đau lòng, chiếu cố các loại, về sau ấy à…… Đại khái anh ta liền yêu thích loại cảm giác làm anh, phỏng chừng trong tiềm thức Trâu Du Lâm, Tiêu Sắt chính là “em gái” anh ta chờ đợi đã lâu……
“Ặc…… Sắt Bảo, sao cậu lại hiểu tớ như vậy, hế hế hế, chẳng qua lần này là một cô gái rất đứng đắn, giáo viên ngữ văn của cao trung thành phố, không tồi nhỉ?”
Nói xong, Trâu Du Lâm lại cầm một cái đùi gà lên bắt đầu gặm.
Tiêu Sắt nhàn nhạt hừ một tiếng, lành lạnh nói: “So với cô nàng ở club tự nhiên là tốt hơn nhiều. Giáo viên không tồi, an an phận phận, có thể định ra tới tốt nhất, cậu cũng đã 29, mẹ nuôi vội muốn ôm cháu trai đấy.”
Trâu Du Lâm vừa nghe đến mấy chữ “ôm cháu trai”, vẻ mặt liền bi thống, tức khắc đa sầu đa cảm, “Ai ~ tớ biết, ba mẹ muốn cháu trai, cậu muốn con nuôi, mấy người là mặt trận thống nhất, đều đang đợi tớ làm một vố lớn cơ.”
Thấy anh ta một bộ ăn cơm không chặn nổi miệng, Tiêu Sắt bình tĩnh quay đầu đi nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, không muốn chọc người này tới điên.
Một mình Trâu Du Lâm đùa giỡn không thú vị, đành phải an an tĩnh tĩnh hưởng thụ mỹ thực.
~~~~~~~~
[Tám nhảm]
Bz: Kim Mao nà~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro