Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01. Thế giới Trung Ương (014)

Chương 014: Kịch bản thế giới đã lên kệ, hoan nghênh ghé mua.

Khi Tạ Tịch lần nữa mở mắt ra, một cảnh tượng đập vào mặt khiến cậu không kịp phản ứng.

Cậu đang đứng tại một nơi vô cùng sáng sủa, ngẩng đầu chỉ nhìn thấy một màu trắng lóa mắt, không thấy mặt trời cũng không nhìn ra điểm cuối; dưới chân là lớp sàn trơn bóng như mặt gương, có thể phản chiếu rõ ràng toàn thân cậu.

Cậu đã quay lại với bộ quần áo nguyên bản của mình, áo thun trắng đơn điệu, quần jean cùng với giày thể thao, khác biệt duy nhất là đống đồ cũ này đã trở nên sạch sẽ như mới, ngay cả những vết bẩn vốn giặt không ra trên đôi giày cũng đã biến mất không chừa lại chút gì cả.

Tạ Tịch nhìn xung quanh một vòng, tầm nhìn dần dà trở nên khoáng đạt, âm thanh ồn ào cũng bắt đầu lọt vào tai, cảm giác này giống như vừa mới nổi lên từ bên dưới mặt nước tĩnh lặng, cuối cùng cũng nghe thấy được tiếng động trên bờ.

Đây là nơi nào? Trò chơi kết thúc rồi sao cậu vẫn chưa được về nhà? Hay là lại phải bắt đầu một trò chơi mới?

"Này, mới từ Chuẩn thế giới trở về à?"

Tạ Tịch quay đầu nhìn sang.

Người vừa mới nói chuyện là thanh niên ước chừng hai mươi tuổi, dáng dấp rất cao, vóc người lại thon gầy, một mái tóc màu vàng rực chói mắt, đôi mắt to tròn, bên dưới sóng mũi thật cao là khóe miệng cong cong, vừa nhìn đã biết tính cách cởi mở, rất khéo giao tiếp.

Tạ Tịch không nhận ra người này.

Thanh niên tóc vàng nhìn thấy mặt cậu xong thì sửng sốt mất một hồi: "Cậu đẹp quá vậy!"

Tạ Tịch: "..." Yên lặng lùi về sau một bước.

Mới vừa ra khỏi cái trò chơi thiểu năng kia, Tạ Tịch còn chưa hết sang chấn tâm lý đối với kiểu lời khen thế này.

Thanh niên tóc vàng nhìn ra sự cảnh giác của cậu, bật cười: "Đừng hoảng, tôi là trai thẳng." Nói xong anh ta còn gãi ót, thành khẩn khen tiếp , "Dung mạo của cậu thật sự không tồi đâu nha, nét đẹp rất tự nhiên..." Có thể là ý thức được cái từ 'đẹp' này quá nữ tính, anh ta lại sửa lời, "Ý tôi là rất đẹp trai!"

Tạ Tịch chỉ có thể đáp lại bằng một nụ cười gượng gạo nhưng không thất lễ.

Thanh niên tóc vàng dường như không sợ người lạ, rất nhanh đã mở miệng tự giới thiệu bản thân: "Tôi tên Trọng Kim, là nhà thám hiểm sơ cấp, cậu gọi tôi A Kim là được!"

Cái tên Trọng Kim này rất tương xứng với màu tóc của anh ta.

Tạ Tịch đáp: "Chào anh." Cậu không tự giới thiệu lại.

Tình huống bây giờ cậu chưa thật sự nắm rõ, tùy tiện nói ra thân phận của mình có thể sẽ lưu lại tai hoạ, tuy không được lễ phép cho lắm, nhưng dù sao vẫn đỡ hơn việc tự đưa mình vào tình cảnh nguy hiểm hơn.

Trọng Kim cũng không để bụng, anh ta mau chóng đã nhìn thấu: "Cậu chắc là người mới nhỉ!"

Tạ Tịch gật đầu.

Trọng Kim lại gãi ót nói: "Tôi cũng là người mới này, có lẽ vượt qua nhiều hơn cậu tầm một hai thế giới gì đấy..." nói xong anh ta lại gọi Tạ Tịch đến, "Qua đây nào, để tôi giới thiệu cho cậu! "

Tạ Tịch lóng ngóng, chính xác là cũng rất muốn tìm hiểu một chút về nơi này.

Trọng Kim dắt theo Tạ Tịch đi thẳng về phía trước, trong lúc bước đi, Tạ Tịch nhìn đến hoa cả mắt.

Cũng không phải cảnh tượng nơi này phức tạp hay gì, chỉ là ở đây có rất nhiều người, phần lớn người đang tới lui trên đường đều mặc loại đồng phục màu trắng bạc giống Trọng Kim, cũng có một số ít mặc đồ tự do, nhìn sắc mặt của những người đó vừa mê mang vừa mới lạ.

Chắc hẳn bọn họ cũng là người mới giống như cậu, Tạ Tịch nghĩ.

Đi khoảng chừng bảy tám phút, Trọng Kim đã dẫn cậu vào một tòa kiến trước có hình dáng nửa mái vòm màu xanh thẳm.

"Chỗ này là đại sảnh." Trọng Kim giải thích, "Người mới bắt buộc phải đến đây làm thẻ!"

Không đợi Tạ Tịch hỏi thêm, Trọng Kim đã dẫn cậu đi vào 'đại sảnh', so với khi nhìn từ bên ngoài thì trong này rộng rãi hơn nhiều, cũng tương tự được thiết kế tối giản, hoặc nên nói là, ngoại trừ cái màn nước siêu to khổng lồ đặt ở phía trước, còn lại chẳng trưng bày gì thêm cả.

Trọng Kim nói: "Qua đây, làm theo tôi này."

Bàn tay anh ta đặt lên màn nước, trên đó chợt nổi lên một tầng gợn sóng, tiếp theo cũng không có biến đổi gì nữa.

Tạ Tịch không lập tức làm theo ngay, khóe mắt dò xét bốn phía một phen.

Màn nước này cực kỳ lớn, lại còn là hình vành khuyên, rất nhiều người đều đặt tay lên trên, sau đó nhắm mắt lại. Có không ít người mới mặc đồ thường cũng đang làm theo.

Sau khi Tạ Tịch thu tầm mắt lại, cũng đưa tay để lên.

Không cần Trọng Kim nói thêm điều gì, màn nước trước mắt Tạ Tịch đã nhoáng lên một cái, sau đó liền xuất hiện một thứ có giao diện giống như hệ thống.

Tạ Tịch chỉ vừa nhìn lướt qua, con ngươi lập tức co lại.

Trọng Kim nói: "Yên tâm, trước thiết bị kết nối chỉ có cậu mới nhìn thấy được thông tin của chính mình."

Tạ Tịch nhẹ nhàng thở phào.

Trọng Kim: "Lần đầu tiên thấy nó tôi cũng giật mình, thông tin trên thiết bị kết nối này có phải quá chi tiết rồi không? Cơ mà cậu đừng lo lắng, mấy thứ này ngoại trừ cậu ra thì ai cũng không đọc được!"

Tạ Tịch gật đầu, mặc dù trong lòng có hơi nghi ngờ, nhưng cậu không hỏi nhiều.

Quả nhiên, Trọng Kim đã chủ động nói với cậu: "Trước mắt không cần coi thông tin cá nhân đâu, cậu mau đi xem phần thưởng nhiệm vụ đi!"

Tạ Tịch đáp: "Được." Nói xong cậu vẫn nghiêm túc đọc lại.

Bên trên màn nước hiển thị tin tức cá nhân của cậu, những thông tin này kỹ càng đến mức khoa trương, ghi chép lại đầy đủ cuộc đời mười chín năm của cậu từ lúc lọt lòng cho đến giờ, đừng nói cho người khác xem, cả Tạ Tịch xem xong còn cảm thấy kinh ngạc.

Cậu nhìn thấy tên của Tạ Tố, tâm tư khẽ động, muốn coi thử tên cha mình, ai ngờ cột thông tin liên quan đến cha trên màn nước hoàn toàn trống không.

Chuyện gì đây?

Tạ Tịch trong lòng đầy nghi vấn, nhưng cũng không tiện hỏi thăm Trọng Kim chỉ mới quen biết, đành tạm thời đè sự hiếu kì xuống.

Loại trừ phần thông tin cá nhân viết chi tiết đến mức hơi lố này, những giao diện khác trông khá giống với hệ thống trong trò chơi. Cột thứ nhất là "Chuẩn thế giới", cột thứ hai là "Phần thưởng nhiệm vụ", cột thứ ba là "Đạo cụ", cột thứ tư là "Kỹ năng", cột thứ năm là "Thương thành".

Tạ Tịch ấn vào cột phần thưởng nhiệm vụ, màn nước chớp nhoáng, chỉ nghe ào ào một tiếng, thông báo đã vang lên: 【 Đã qua cửa 'Tình yêu trái hay phải', mức độ hoàn thành: 100%, nhận được phần thưởng 1000 kim tệ. 】

Tạ Tịch chưa rành giá cả, cũng không biết 1000 kim tệ này là nhiều hay ít, tuy nhiên cậu còn nhớ rõ lúc tiến vào trò chơi có một cái đặc quyền là X10 tiền thưởng. Nếu như lúc ấy cậu chọn cái đặc quyền kia, giờ đã có thể lãnh tới 10.000 kim tệ?

Nghe hấp dẫn thật, nhưng nếu cậu thật sự lựa chọn đặc quyền X10 tiền thưởng, sợ là căn bản không hoàn thành nổi nhiệm vụ.

Trọng Kim hỏi cậu: "Thế nào? Được bao nhiêu phần thưởng?"

Tạ Tịch không mở miệng. Cậu ấn mở thương thành, nhìn thấy đồ vật bán trong đó đều treo đơn vị là ngân tệ, ý thức được phần thưởng hàng 'kim' này của mình chỉ e là một khoản tiền rất lớn.

Trọng Kim nhìn sắc mặt bình thản của cậu, an ủi: "Không sao đâu, nhiệm vụ tân thủ phần lớn đều đơn giản, tiền thưởng sẽ không nhiều, lúc ấy tôi cũng chỉ được có 100 ngân tệ, này đã xem như may mắn rồi đó!"

1 kim tệ tương đương 100 ngân tệ, Tạ Tịch vừa bất cẩn thó được 10.000 ngân tệ...

Trọng Kim lại nói: "Cậu tuyệt đối đừng có phung phí đó, có vài món hiệu quả tối ưu so với giá tiền, bỏ lỡ rất đáng tiếc!"

Tạ Tịch hỏi anh ta: "Là món nào vậy?"

Trọng Kim chỉ bộ đồ trên người mình: "Chế phục này cậu nhất định phải mua, mặc dù là cấp thấp nhất, nhưng vẫn rất trâu bò, có thể cản được một vết thương trí mạng trong Chuẩn thế giới, là phúc lợi siêu hời dành cho tân thủ!"

Tạ Tịch gật đầu, nhìn vào thương thành, bộ quần áo này chỉ tốn 50 ngân tệ.

Trọng Kim lại nói: "50 ngân tệ còn lại tôi khuyên cậu nên dùng để mua ngôn ngữ thông dụng. Trò chơi dành cho tân thủ có thể tự động phân biệt ngôn ngữ, nhưng xong nhiệm vụ đó rồi sẽ không còn phúc lợi như vậy nữa đâu."

Tạ Tịch lại mở thương thành, thấy được bên trong cột kỹ năng có mục ngôn ngữ thông dụng, cần 40 ngân tệ để mua.

Trọng Kim nói tiếp: "Còn thừa lại 10 ngân tệ cậu muốn làm gì cũng được, nhưng tôi khuyến nghị là vẫn nên tiết kiệm một chút, chớ xài vào mấy cái hạng mục giải trí vô dụng khác."

Tạ Tịch nhìn 99.910 ngân tệ còn dư của mình, okela, tiết kiệm một chút.

Đúng lúc này, bên trên màn nước khổng lồ bỗng dưng xuất hiện một hàng chữ to lớn.

【 Thông báo: Chuẩn thế giới cấp S 'Tình yêu trái hay phải' đã được qua cửa. Người thiết kế: X. Người qua cửa: Nặc danh. Kịch bản thế giới đã lên kệ, hoan nghênh ghé mua. 】

Thông báo này tựa như khua chiêng gióng trống, nháy mắt đã thiêu đốt toàn bộ đại sảnh.

"Má ơi, chuẩn thế giới cấp S! Là vị đại lão nào qua cửa vậy?"

"Tui nhớ không lầm thì thế giới này là thí luyện tân thủ của đại thần X, đây, chẳng lẽ là người mới à?"

"Trâu bò vãi lìn!"

"Thế giới cấp S có phần thưởng kỹ năng đặc biệt, cái cậu người mới này đúng là một bước lên mây!"

Mọi người ở đây cãi nhau lời qua tiếng lại, đằng xa tiếng xì xào bàn tán càng ầm ĩ đến rung trời.

Trọng Kim cũng kinh hãi: "Gato chết mất thôi, vị tân thủ này cũng trâu bò quá xá, nhiệm vụ đầu tiên mà lại là cấp S, còn qua cửa nữa chứ, đây là muốn thành tiên rồi!"

Tạ Tịch chưa thành tiên và cũng không có nhu cầu nhớ lại cái trò chơi thiểu năng kia: "..."

Trọng Kim mặt đầy tiếc nuối: "Muốn xem kịch bản của thế giới cấp S ghê, tiếc là quá đắt, chỉ bản text thôi mà đã 100 kim tệ."

Ý của câu này là, còn có bản video à?

Lúc bấy giờ hình ảnh trên màn nước lại thay đổi, bỗng xuất hiện một tòa lâu đài hoa lệ thời trung cổ.

Lòng Tạ Tịch căng đét.

Trọng Kim đã kinh hô thành tiếng: "Đại lão nào chơi lớn vậy, mua luôn phát sóng công khai toàn màn hình kìa!"

Tạ Tịch đen mặt, quả nhiên có luôn bản video? Danh tính của cậu sẽ bị lộ sao? Ở cái nơi quỷ quái này cậu hoàn toàn dốt đặc cán mai, chỉ muốn làm người không chút tiếng tăm mà thôi!

Nhưng khiến cậu rất ngoài ý muốn chính là, dáng dấp của Sein trên màn nước một chút cũng không giống cậu.

Trọng Kim than thở: "Đáng tiếc, người qua cửa nặc danh, không biết bộ dạng cậu ta ra sao nhỉ."

Tạ Tịch nhẹ nhõm thở ra. Lúc này cậu mới để ý đến hàng chữ phía dưới cùng màn nước.

Người thiết kế: X.

Tạ Tịch nheo mắt lại: Trò chơi này còn có người thiết kế?

---

Khỉ: Gòi xong anh X chuẩn bị tinh thần =))))

Huhu bị mũi tiêm ngừa covid quật sống dở chết dở nên tiến độ lên chap hơi chậm, mọi người thông cảm nhé... 🤧  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro