Thế giới thứ ba (5)
Trong sự phản đối quyết liệt của Sở Thời Từ, Cố Vân Triết đồng ý để cậu sửa tên.
Sở Thời Từ giống như hai thế giới trước đó, ngẩng đầu nghiêm túc giới thiệu, "Về sau anh có thể gọi em là A Từ, tên đầy đủ của em là Sở Thời Từ."
Cố Vân Triết trầm mặc một lúc lâu, "Không nghe hay bằng Cầu Cầu."
"... Anh chắc chắn?"
Cố Vân Triết ngữ khí lãnh đạm, "Ta rất biết đặt tên."
Hệ thống há một tiếng, cười ra tiếng dê,【 Má, "Ta rất biết đặt tên" này thật mẹ nó kinh điển mà. 】
Nghĩ đến câu nói tương tự của Tô Triết Ngạn, Sở Thời Từ đờ đẫn nhìn về phía nam chính, "Miễn anh vui vẻ là được, đừng gọi em là A Cầu là được."
Ánh mắt Cố Vân Triết lóe lên một cái.
Có thể thấy trong lòng hắn, A Cầu cũng là một cái tên hay.
Đặt tên cho trợ thủ nhỏ xong, có thể chọn điền nó trên đồng hồ đeo tay, như vậy có thể tạo ra chữ viết trên người Sở Thời Từ.
Dưới sự giám sát của cậu, Cố Vân Triết không tình nguyện viết "A Từ" trên thanh nhập liệu.
Nhấn nút xác nhận, trợ thủ nhỏ tạm thời bị thu hồi về đồng hồ tác chiến.
Đến khi cậu trở lại, trên bụng đã có thêm hai chữ màu vàng.
Cố Vân Triết nhìn chằm chằm cậu hồi lâu, bắt đầu tìm cách để đổi tên.
Sở Thời Từ thò lại gần, "Anh không phải đang thương nhớ đến Cầu Cầu hoặc A Cầu đấy chứ? Đừng, em còn muốn giữ mặt mũi."
Cố Vân Triết không hé răng.
Nếu sớm biết tên sẽ khắc ở trên người, hắn đã đặt tên trợ thủ nhỏ là "Thuộc về Vân Triết".
Cố Vân Triết có dục vọng chiếm hữu rất mạnh, trợ thủ nhỏ là của hắn, phải in lại dấu vết của hắn.
Không tìm thấy kênh đổi tên, sắc mặt nam chính đen thui một vòng.
Sở Thời Từ nâng cánh tiên nữ, biểu diễn "Nàng tiên phép thuật Balala".(*)
(*) Một bộ phim hoạt hình của TQ.
Cố Vân Triết chú ý vào chiếc váy của cậu.
Khi quả cầu nhỏ không ngừng quay, làn váy vẽ ra những đường cong hoàn hảo.
Cố Vân Triết hứng thú, liên tục thay đổi cho cậu vài bộ váy.
Đêm hôm đó, Sở Thời Từ mặc chiếc váy công chúa phấn hồng, nằm trong lòng ngực chồng yêu của mình mơ màng sắp ngủ.
Cố Vân Triết nhíu mày, đôi tay sờ loạn trên người cậu.
Có thể là cảm thấy khi mặc quần áo thì vuốt ve không thoải mái, hơn nửa đêm hắn lột bỏ chiếc váy của cậu ra.
Sau đó, căn phòng lại lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Cố Vân Triết vuốt nhẹ quả bóng mềm mại, ngủ say sưa.
Sở Thời Từ hoàn toàn mất ngủ, trần trụi thân mình, vẻ mặt mờ mịt.
Đã một tháng kể từ khi đến thế giới này, trong thời gian đó Sở Thời Từ dùng mọi cách tỏ ra dễ thương, đủ mọi cách đem đến ấm áp.
Giá trị sức sống của nam chính vẫn dừng lại ở 18 điểm.
Thái độ của hắn đối với Sở Thời Từ, dường như tốt hơn nhiều so với trước đây.
Nhưng trạng thái tinh thần của hắn không bởi vì vậy mà cải thiện, cho thấy những điều này không phải là điều hắn muốn.
Những biện pháp bình thường cậu vẫn làm không có bất cứ tác dụng gì trên người hắn.
Sở Thời Từ có chút bất an.
Vì làm Cố Vân Triết cảm thấy cậu là một đối tác tốt không khóc không nháo, mỗi khi ra ngoài, cậu chủ động yêu cầu tách ra hành động.
Nhưng mặc dù vậy, giá trị sức sống vẫn không tăng.
Sở Thời Từ không đoán được suy nghĩ của Cố Vân Triết.
Hắn sẽ không trộm lau nước mắt ban đêm, cũng không có nhiều dao động cảm xúc.
Giống như một cỗ máy chiến tranh lạnh lùng, kinh nghiệm từ hai thế giới trước không áp dụng được trên người hắn.
Hệ thống nhận thấy của Sở Thời Từ nôn nóng bất an, đặc biệt chọn một buổi tối để tâm sự với cậu.
Nó uống một ngụm hồng trà đen,【 Sao vậy, bảo bối của tôi. 】
Sở Thời Từ nằm trong lòng Cố Vân Triết, linh hồn tạm thời tiến vào không gian hệ thống.
Cậu ngồi trên chiếc sofa nhỏ của hệ thống, ngón tay thon dài trắng nõn bất an mà nắm chặt.
"Tôi không biết nên làm thế nào để xây dựng mối quan hệ tốt với hắn, Triết ca thực sự rất lạnh lùng, không dễ chút nào."
【 Lạnh lùng hay không tôi không biết rõ ràng lắm, nhưng quan hệ của hai người còn chưa đủ tốt sao? Hắn hiện tại không ôm cậu thì ngủ không yên. 】
"Nhưng tôi đã làm mọi thứ có thể làm, giá trị sức sống vẫn không tăng."
Hệ thống đưa cho cậu một ly trà,【 Giá trị sức sống cũng không phải độ hảo cảm. 】
Sở Thời Từ không nói gì.
【 Cậu đừng tự ti, không tăng là chuyện bình thường, tôi còn không vội, cậu vội cái gì. 】
Một người một hệ thống trò chuyện một hồi, Sở Thời Từ cảm thấy thoải mái hơn chút.
Cậu uống cạn ly hồng trà, "Cảm ơn Thống ca."
【 Mọi người đều là anh em, khách khí cái gì. Thương lượng chút, lần sau khi hai người làm chuyện đó, có thể không cởi quần áo, chỉ cắt một lỗ thôi được không? Không lộ bộ phận riêng tư, sẽ không kích hoạt mosaic, như vậy tôi có thể xem phiên bản trực tiếp. Móa, tôi thật con m* nó là một thiên tài. 】
【 Nghe chút âm thanh, xem mặt của vợ chồng son hai người thôi, tôi đã mãn nguyện rồi. Hệ thống sẽ không biết yêu, tôi cũng không có ý tưởng không an phận gì với hai người, tôi chỉ muốn xem hai mỹ nhân dính vào nhau thôi. Cho cơ hội đi, anh em tốt! 】
Sở Thời Từ yên lặng rời khỏi không gian hệ thống.
Cậu biết hệ thống sẽ không bao giờ vô duyên vô cớ cho cậu ấm áp mà, thì ra là chờ cậu ở đây.
............
Cố Vân Triết và trợ thủ nhỏ của hắn mỗi ngày đều hành động riêng lẻ, đã tìm kiếm khắp toàn bộ thành phố một lần.
Mặc dù không tìm thấy mắt kính chiến đấu bị mất, nhưng bọn họ lại phát hiện ra lối vào hầm trú ẩn dưới lòng đất.
Đó là địa bàn của Liên minh Máu. Căn cứ vào thông tin những tín đồ cấp thấp nói, bên trong tập trung gần một ngàn người.
Liên minh Máu là tổ chức duy nhất còn sống sót sau khi thành phố gặp biến cố, và cũng là khu vực cuối cùng chưa được khám phá trong kế hoạch tìm kiếm.
Cố Vân Triết lên kế hoạch xâm nhập vào Liên minh Máu, điều tra tình hình bên trong.
Mặc dù có năm người thuộc cấp thấp của Liên minh Máu đã thấy qua mặt hắn, hắn vẫn quyết định đi xem thử một chút.
Trực giác nói cho hắn, đồ vật bị mất đó rất quan trọng. Anh đã mất toàn bộ ký ức, chỉ nhớ mỗi điều này.
Muốn lẻn vào Liên minh Máu, trước hết Cố Vân Triết cần thay đổi màu tóc và màu mắt đặc biệt của mình.
Trên thế giới này, chỉ có các thành viên cao cấp của Liên minh Tự do Nhân loại mới có khuôn mặt người Châu Á, mái tóc thuần sắc trắng và đôi mắt màu hổ phách.
Ngoài các lãnh đạo của Liên minh Nhân loại, không ai biết tại sao bọn họ lại có diện mạo đặc biệt như vậy.
Cố Vân Triết đã dùng kính áp tròng màu đen, nhuộm tóc thành màu đen.
Sở Thời Từ nhuộm tóc rất chuyên nghiệp, mái tóc vàng nhạt của cậu là do chính cậu tự nhuộm. Nếu không phải tình huống không cho phép, cậu còn có thể uốn thêm vài lọn tóc nhỏ cho chồng mình.
Khi màu tóc đã ổn định, Cố Vân Triết bắt đầu nằm vùng.
Theo thông tin từ các tín đồ cấp thấp, vật tư của hầm trú ẩn dưới lòng đất cực kỳ thiếu thốn, cách vài ngày bọn họ lại phải ra ngoài tìm kiếm thức ăn.
Một buổi chiều thứ tư, một nhóm thành viên cấp thấp xanh xao vàng vọt của Liên minh Máu, trong lúc thăm dò trong trung tâm mua sắm đã nhặt được một người.
Người đàn mặt xám mày tro, quần áo tả tơi, hơi thở thoi thóp nằm trên mặt đất.
Hắn cố gắng nắm lấy mắt cá chân của một thành viên trong nhóm, sau đó không chịu nổi, hoàn toàn ngất xỉu.
Những thành viên cấp thấp nhìn nhau, vây quanh người đàn ông đánh giá.
"Chắc là chạy nạn đến đây."
"Bên ngoài điều kiện sinh tồn tệ như vậy, khẳng định hắn đến nhờ cậy Liên minh Máu chúng ta."
Người phụ nữ bị nắm mắt cá chân cúi xuống lau mặt hắn, đôi mắt hơi hơi sáng lên. Những người khác cũng xúm lại, bắt đầu nhỏ giọng thảo luận.
Một viên bi trắng nhỏ bằng móng tay chui ra từ cổ áo người đàn ông, lén lút quan sát bọn họ.
Người phụ nữ tóc rối bù ngồi xổm xuống nhìn mặt Cố Vân Triết, "Mang về sao?"
Người đàn ông trung niên ngậm tăm xỉa răng, "Mang cái rắm, đồ ăn càng ngày càng ít, bây giờ cô thấy hắn đáng thương, mang về thì chính là cướp miếng ăn với chúng ta đấy."
"Tôi đâu có thương hại hắn, tôi chỉ cảm thấy hắn đẹp trai thôi."
"Trong thời điểm này mà cô còn nghĩ đến đẹp trai với không đẹp trai, đồ bà già."
Người đứng đầu cắt ngang cuộc trò chuyện của họ, "Gần đây trong Liên minh không phải đang thu thập mỹ nhân sao, mang hắn trở về, chắc chắn có thể đổi lấy phần thưởng."
Khuôn mặt đầy râu của hắn ta tràn ngập đắc ý.
"Em gái tao chính là kiểu như này, chính là cái mà trên mạng hay nói là khuôn mặt của mối tình đầu. Tao trói nó lại giao cho trưởng lão, ông ta cho tao cả một thùng mì ăn liền. Đó là cả một thùng đấy, tại sao tao chỉ có một đứa em gái thôi chứ."
Người đàn ông râu ria đứng cạnh cũng phụ họa theo.
"Bên cạnh nhà tao có hai anh em song sinh, mỗi người bán được ba hộp thịt. Cả gia đình họ vui mừng như đón Tết, thật khiến người ta ghen tị."
Hai tên đàn ông có kinh nghiệm nắm lấy cằm Cố Vân Triết, cẩn thận đánh giá một trận.
Bọn chúng nói gương mặt này đáng giá ít nhất một thùng mì ăn liền và mười hộp thịt.
Vì làm Cố Vân Triết càng đẹp hơn, bọn họ tìm một chai nước, lau mặt hắn sạch sẽ.
Mấy người phụ nữ đứng quanh hắn, lấy ra mỹ phẩm tìm thấy trong trung tâm mua sắm, trang điểm nhẹ cho hắn.
Chờ đến khi Cố Vân Triết bị bọn họ khiêng đến lối vào hầm trú ẩn dưới lòng đất, từ một kẻ lưu lạc bẩn thỉu, đã trở thành một mỹ nam tinh xảo, thậm chí còn đẹp hơn cả ngày thường.
Cánh cửa hầm trú ẩn từ từ mở ra, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng ầm ỹ bên trong.
Khiêng theo "hàng hóa" được đóng gói cẩn thận, nhóm người kích động chạy vào.
............
Căn cứ của Liên minh Máu có diện tích rất rộng, ánh sáng khá đầy đủ.
Hẳn là có trang bị máy phát điện. Trong thời kỳ tận thế, cũng có thể duy trì nhu cầu sinh hoạt cơ bản.
Từ lối vào đi vào, phải qua một trạm gác đầu tiên.
Hai binh sĩ được trang bị súng trường kiểm tra nhóm người rồi cho phép bọn họ vào.
Vừa vào bên trong hầm trú ẩn, là có thể nghe thấy tiếng người ồn ào.
Nhóm người mang Cố Vân Triết đi qua hành lang nhỏ hẹp, Sở Thời Từ tò mò nhìn xung quanh.
Đập vào mắt là những người xanh xao vàng vọt, cùng vô số lều trại bằng hộp giấy.
Nơi gần lối vào là khu sinh sống của các thành viên cấp thấp. Ở đây không có kiến trúc nào tử tế cả.
Điều kiện tốt hơn một chút là ở lều vải, nhưng có càng nhiều người sống trong những căn nhà dựng bằng bìa cứng, hoặc trực tiếp trải thảm trên đất, thêm một cái chăn, coi như là nhà.
Khi đi ngang qua một cái lều, Sở Thời Từ thấy có một bảng đen rách nát treo bên ngoài, ghi vài dòng chữ:
【 Ngủ một đêm, chỉ cần một túi bánh quy, chơi sao cũng được. 】
Người phụ nữ chỉ mặc đồ lót đứng bên cạnh bảng đen, thần sắc đờ đẫn nhìn xung quanh.
Gần đó còn có vài căn nhà giấy, trên đó cũng viết những dòng chữ tương tự.
Chủ nhân của những hộp giấy có cả nam và nữ, bọn họ ngồi bên ngoài, chờ khách hàng mang bánh mì và bánh quy đến cửa.
Qua nơi dung thân của những người này, có thể đại khái hiểu được tình cảnh của bọn họ.
Đi qua khu lều và hộp giấy lớn, lại đến nơi những căn nhà ván gỗ đơn sơ.
Người ở nơi này rõ ràng có địa vị cao hơn một bậc, chất lượng cuộc sống cũng tốt hơn rất nhiều.
Sau đó đó là những căn nhà gỗ càng tinh xảo hơn, hẳn là nơi ở của các thành viên cao cấp trong Liên minh Máu.
Một số người còn đặt hoa giả trên bậu cửa sổ, dùng để trang trí cho ngôi nhà nhỏ của mình. Lờ mờ có thể nghe thấy tiếng mèo kêu, chó sủa từ một số căn nhà gỗ.
Khi đến trung tâm, Sở Thời Từ cuối cùng cũng hiểu tại sao lại hình thành bố cục này.
Ở giữa hầm trú ẩn là một cái cây rất lớn.
Nó xuyên qua hầm trú ẩn, một phần ở bên trong, một phần khác mọc lên trên mặt đất.
Theo dữ liệu của Sở Thời Từ, đây là một nhánh của "Cổ Thụ Thần". Nhưng dường như người của Liên minh Máu coi nó là Tà Thần của bọn họ, "Kẻ Săn Đêm".
Khi nhóm người khiêng Cố Vân Triết lại đây, còn có vài người đang quỳ gối trước nhánh cây cầu nguyện, cầu xin sự che chở của "Kẻ Săn Đêm".
Trên mặt bọn họ mang theo biểu tình cuồng nhiệt, một tay cầm bát nhỏ, một tay cầm dao.
Bọn họ lê gối đến trước nhánh cây, trong miệng phát ra những lời cầu nguyện khàn khàn.
"Chúng tôi đến từ đêm tối, đồng hành cùng ngài. Cầu xin mẫu thần che chở, hãy như bóng đêm, ở bên cạnh chúng tôi."
Những người đang đi đường thấy có người tế bái thần minh, cũng quỳ xuống theo.
Bọn họ lần lượt nói ra ước nguyện của mình.
Người phụ nữ quỳ bên trái nghẹn ngào nói, "Con gái tôi bị sốt cao, nó sắp chết rồi, xin ngài giúp nó xua đuổi bệnh tật!"
Cô ta đặt bát xuống đất, đột nhiên cắt đứt một ngón tay út của mình. Tiếng hét thảm thiết của người phụ nữ vang vọng khắp căn hầm, Sở Thời Từ sợ đến mức giật mình.
Khi cô ta run rẩy đặt cái bát trước nhánh cây, đến lượt người đàn ông bên cạnh cầu phúc.
Người đàn ông nặng nề dập đầu mấy cái, "Vợ con tôi đều chết đói cả rồi, bây giờ tôi không còn gì cả, chỉ mong có thể trở về với vòng tay của thần."
Nói xong, ông ta chĩa dao găm vào cổ mình, dùng sức đâm xuống.
Máu tươi phun tung tóe lên cành cây khô héo, mùi máu tanh nồng đậm tỏa ra.
Thân thể người đàn ông co giật trên mặt đất, trong cổ họng phát ra tiếng khò khè.
Không lâu sau, ông ta hoàn toàn không còn tiếng động.
Thi thể thu hút Cổ Thụ Thần, nhánh cây chậm rãi động đậy, cuốn lấy thi thể người đàn ông, kéo vào bên trong nhánh cây.
Những người xung quanh chứng kiến cảnh này, trở nên càng thêm cuồng nhiệt.
Ở đây tiếng người ồn ào, nhưng Sở Từ lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Đợi đến khi đám người cầu nguyện rời đi, mấy người cấp thấp tiếp tục tiến lên.
Bên ngoài một căn biệt thự bằng gỗ rất gần nhất với nhánh cây, có năm người mặc áo choàng đỏ đang đứng.
Bọn họ đang nhỏ giọng thảo luận gì đó.
Người đàn ông râu quai nón khiêng theo Cố Vân Triết, vô cùng cẩn thận tiến lên.
"Lưu trưởng lão, các ngài còn thu nhận người đẹp không? Hôm nay chúng tôi ra ngoài tìm thức ăn, ở trung tâm thương mại nhặt được một tên, dáng dấp tạm được."
Một người áo đỏ quay đầu lại, lộ ra gương mặt nam giới già nua.
Người trẻ tuổi phía sau lão tiến lên hỏi về Cố Vân Triết lai lịch, đưa người tới trước mặt Lưu trưởng lão.
Lão nhân xốc áo choàng lên, đeo kính viễn thị cẩn thận nhìn chăm chú vào Cố Vân Triết.
Qua một lúc lâu sau, ông ta vẫy vẫy tay, ra hiệu cho thủ hạ mang Cố Vân Triết đi.
Ông ta tùy ý nói với mấy người, "Hắn rất được, mỗi người có thể nhận một hộp mì. Nếu sau này còn nhặt được người có vẻ ngoài như vậy, đều mang hết về, đồ ăn nên cho các ngươi, một chút cũng sẽ không thiếu."
............
Liên minh Máu dường như thường xuyên gặp những người chạy nạn. Sau khi xác nhận trên người Cố Vân Triết không có vũ khí, bọn họ không hoài nghi gì về lai lịch của hắn.
Có lẽ đối với bọn họ, hầm trú ẩn dưới lòng đất được thần linh vĩ đại bảo vệ, không ai dám gây rối ở đây.
Cố Vân Triết đang giả vờ bất tỉnh từ từ tỉnh dậy, Lưu trưởng lão ngồi bên giường, nắm lấy tay hắn.
"Con tên là gì, đến từ đâu?"
Vì không rõ tình hình bên ngoài, Cố Vân Triết nghe theo đề nghị của trợ thủ nhỏ, chuẩn bị giả làm người câm.
Hắn mím chặt môi, trầm mặc nhìn Lưu trưởng lão.
Sở Thời Từ cuộn tròn trong cổ áo, nếu những người này nổi lên nghi ngờ, cậu sẽ xông ra cuốn lấy Lưu trưởng lão bắt làm con tin.
Nhưng mọi chuyện hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của bọn họ.
Lưu trưởng lão nở nụ cười hiền từ, "Có phải con không nhớ gì cả không?"
Cố Vân Triết ngạc nhiên nhăn mày.
"Tại sao ta biết được? Con à, con đã là người thứ mười ba giúp bị mất trí nhớ mà chúng ta cứu giúp. Khu an toàn số 3 dường như đã bị tấn công, tất cả những người sống sót chạy thoát đều bị mất trí nhớ."
Ông ta vươn tay ra, "Trên người con có gì chứng minh được thân phận không?"
Sở Thời Từ đang muốn nhắc nhở Cố Vân Triết, lại thấy nam chính giả vờ tìm kiếm trên người.
Trên gương mặt vẫn luôn thiếu thốn biểu tình, lộ ra vẻ mờ mịt bất an.
Một lúc sau, hắn cố giữ bình tĩnh nói, "Xin lỗi, tôi không tìm thấy gì. Tôi không nhớ nổi, đây là đâu, tình hình bên ngoài thế nào, tôi có thể ra ngoài ở được không?"
Nếu không phải chứng kiến toàn bộ quá trình, Sở Thời Từ cũng không dám tin người đang hoang mang rối loạn trước mặt này, là nam chính đặc công bình tĩnh và tàn nhẫn.
Về phương diện diễn xuất này, người đàn ông của cậu luôn rất được.
Lưu trưởng lão là một ông lão rất hiền lành, ông ta nhẹ nhàng an ủi Cố Vân Triết, kiên nhẫn kể cho hắn nghe về thế giới bên ngoài.
Ấn tượng đầu tiên ông ta để lại rất tốt, như một ông lão hàng xóm thường cho trẻ con kẹo.
Ở thế giới trước, bác sĩ Trần đã để lại bóng ma tâm lý cho Sở Thời Từ.
Bây giờ nhìn thấy người tốt viết hoa in đậm như thế này, ngay lập tức cảm thấy người này có vấn đề.
Đến khi tinh thần Cố Vân Triết hồi phục một chút, Lưu trưởng lão bắt đầu truyền đạo cho hắn.
Lại là phổ biến lịch sử của Hiệp hội Liên minh Máu, nào là truyền bá tín ngưỡng của bọn họ.
Trong lời kể của Lưu trưởng lão, Liên minh Máu là một gia đình đoàn kết yêu thương. Dưới sự che chở của Nữ thần Kẻ Săn Đêm, hạnh phúc vui sướng sinh sống.
Mỗi khi nhắc đến Kẻ Săn Đêm, trên khuôn mặt già nua của ông ta lại lộ ra biểu tình cuồng nhiệt.
Cố Vân Triết không lập tức bày tỏ thái độ, toàn bộ quá trình vẫn luôn duy trì vẻ mặt hoang mang.
Sau khi truyền đạo xong, Lưu trưởng lão mỉm cười với hắn.
"Năm ngày nữa, chúng ta sẽ cử hành một nghi lễ hiến tế lớn. Con là thành viên mới gia nhập, bắt buộc phải tham gia. Tất nhiên con cũng có thể lựa chọn từ chối, nhưng con phải rời đi ngay lập tức. Đây là vùng đất thần thánh, chỉ có thành viên Liên minh Máu mới có thể được bảo vệ."
Nói trắng ra là, không tin thì cút.
Thấy Cố Vân Triết ngơ ngác mờ mịt gật đầu, Lưu trưởng lão bảo hắn nghỉ ngơi cho tốt, sau đó đứng dậy rời đi.
Khi cánh cửa gỗ vừa đóng lại, vẻ bất an trên khuôn mặt Cố Vân Triết nháy mắt biến mất.
Lưu trưởng lão sắp xếp cho hắn ở trong một gian nhà gỗ, nơi này không có theo dõi, hắn không cần tiếp tục diễn kịch.
Trợ thủ nhỏ vẫn luôn ẩn giấu trong quần áo, len lén bay ra ngoài.
Cố Vân Triết nhẹ nhàng chạm vào quả cầu nhỏ, lắng nghe cậu miêu tả mọi thứ nhìn thấy trên đường đến đây.
Sở Thời Từ nói xong, vươn xúc tua chỉ chỉ ngoài cửa sổ, "Cổ Thụ Thần xuyên qua hầm trú ẩn, bị họ coi là Kẻ Săn Đêm. Em nghi ngờ lý do Kẻ Săn Đêm vẫn luôn không tập kích nơi này, có lẽ vì kiêng kỵ Cổ Thụ Thần."
Cố Vân Triết trầm mặc một lúc lâu, ngữ khí có chút biến đổi, "Người mất trí nhớ không chỉ có mình ta."
Nhớ lại lời của Lưu trưởng lão, Sở Thời Từ cảm thấy đầu óc hơi loạn.
Từ khi đến thế giới này, cậu luôn ở trong trạng thái mơ hồ.
Những nhân vật lần lượt xuất hiện như đang diễn theo kịch bản.
Thật vất vả mới hiểu được sơ sơ về thế giới này, bây giờ lại xuất hiện một cái "Khu an toàn số 3".
Tế bào não của Sở Thời Từ tử vong tập thể, cậu nằm nhoài trong lòng bàn tay Cố Vân Triết, quyết định giao đề tài khó khăn này cho chồng yêu suy nghĩ.
Cố Vân Triết chăm chú trầm tư, nhìn rất đáng tin cậy.
Sở Thời Từ ngẩng đầu chờ mong, "Triết ca, anh nghĩ ra gì chưa?"
Cố Vân Triết rũ mắt nhìn về phía cậu, "Thông tin rất lộn xộn, ta không nghĩ ra cái gì hết."
Hắn không tiếng động mà thở dài, "Thật là loạn."
Bên trong đồng hồ tác chiến có tích hợp sẵn ghi âm, có thể nhập liệu bằng giọng nói vào trợ thủ nhỏ.
Hiện tại Cố Vân Triết đang giả vờ vừa tỉnh dậy từ hôn mê, tùy tiện ra ngoài sẽ khiến người khác hoài nghi, hắn phải chờ thêm một chút.
Trong thời gian này, hai người tổng hợp lại những thông tin đã biết.
Cố Vân Triết là đặc công cao cấp của Liên minh Nhân loại, bị Liên minh Nhân loại truy nã do thất bại nhiệm vụ.
Hắn mất trí nhớ, kính chiến đấu bị mất, cơ sở dữ liệu của trợ thủ nhỏ bị hỏng.
Hắn bị mất một vật phẩm quan trọng, cái hộp chứa vật đó bị người ta phá hỏng.
Theo lời ba đặc công cấp thấp của Liên minh Nhân loại, những đặc công có bắt đầu bằng mã số 20 cùng trợ thủ nhỏ, gần đây đều gặp phải tấn công, có người còn đang mất tích.
Trong lời kể của Lưu trưởng lão, Khu an toàn số 3 gặp biến cố không rõ nguyên nhân, những người sống sót chạy thoát toàn bộ đều bị mất trí nhớ.
Hiện tại có một điểm đáng ngờ.
Nguyên nhân mất trí nhớ của Cố Vân Triết rốt cuộc là gì.
Trước mắt họ có ba khả năng.
Thứ nhất, có người công kích Cố Vân Triết để cướp đoạt đồ vật kia, trong lúc đó người kia đã làm gì đó khiến hắn bị mất trí nhớ.
Thứ hai, đặc công số 2033 Cố Vân Triết, giống như những đặc công có mã số bắt đầu bằng 20 khác, gặp phải tập kích không rõ.
Khả năng cuối cùng, Cố Vân Triết là người chạy trốn từ Khu số 3 đến thành phố này, kiệt sức ngất đi, sau khi tỉnh lại phát hiện bị mất trí nhớ.
Trừ cái này ra, còn có một chuyện mà Sở Thời Từ không hiểu.
Liên minh Nhân loại rốt cuộc có lập trường gì.
Nó cấu kết với Liên minh Máu, lại tấn công thành viên của Liên minh Máu.
Trước khi Giáo hội Bồ Câu Trắng bị tiêu diệt, không có ai nghe qua về tổ chức này.
Vốn dĩ Giáo hội Bồ Câu Trắng chung sống hòa bình với Liên minh Sao, đột nhiên đuổi tận giết tuyệt Bồ Câu Trắng, rồi sau đó lực lượng Liên minh Nhân loại mới xuất hiện.
Tuy rằng nó vẫn luôn tuyên bố muốn đấu tranh đến cùng với thế lực ngoài hành tinh do Liên minh Sao đứng đầu. Nhưng nó lại làm rất nhiều việc mâu thuẫn, vai trò vị trí mơ hồ không rõ ràng.
Trong khoảng thời gian này, thông tin bọn họ nhận được vừa nhiều vừa rối loạn.
Nhưng những thông tin thực sự liên quan đến Cố Vân Triết kỳ thật chỉ có hai điều.
Nguyên nhân thực sự của việc mất trí nhớ, lập trường thực sự của Liên minh Nhân loại.
Còn năm ngày nữa, Liên minh Máu sẽ tổ chức một nghi lễ hiến tế lớn.
Cố Vân Triết chuẩn bị trong thời gian này, nói chuyện với người sống sót từ Khu an toàn số 3 đang ở tạm trong hầm trú ẩn, xem có thể hỏi ra điều gì hay không.
Giúp nam chính sắp xếp lại thông tin xong, Sở Thời Từ bắt đầu sửa sang lại bản ghi nhớ.
Trợ thủ nhỏ kết nối với mạng nội bộ của Liên minh Nhân loại, cậu sợ thông tin bị lộ, nên ghi nhớ vào sổ ghi chú của hệ thống.
Hệ thống thò ra xem náo nhiệt.
Nhìn sổ ghi chú vài lần, nó choáng váng mà trở về.
Sở Thời Từ vừa đóng sổ ghi chú lại, bỗng nhiên bị đôi tay tái nhợt nâng lên.
Cậu nghi hoặc ngửa đầu nhìn, bắt gặp ánh mắt lạnh băng của Cố Vân Triết.
Đôi mắt màu hổ phách dường như nhiều thêm chút ấm áp so với bình thường.
Cố Vân Triết nhẹ nhàng vuốt ve thân thể cậu, thanh âm vẫn lãnh đạm như cũ, "Làm tốt lắm, A Từ."
Cùng lúc đó, hậu trường hệ thống truyền tới âm thanh thông báo.
【 Giá trị sức sống +1, giá trị sức sống hiện tại 19/100. 】
Giá trị sức sống của chồng yêu tăng, Sở Thời Từ cũng nên vui vẻ.
Nhưng cậu có chút không cười nổi.
Trải qua quan sát thực nghiệm, Sở Thời Từ đã có thể xác định, Cố Vân Triết không coi trọng việc đồng hành.
Đặc công cần một đối tác đủ tư cách, có thể là trợ thủ nhỏ, cũng có thể là những người khác.
Chờ đến ngày nào đó hắn gặp được người giỏi hơn, tìm được đồng đội phù hợp hơn, liệu hắn có đá cậu đi không?
Rốt cuộc bọn họ còn không có xác định quan hệ, ở trong mắt Cố Vân Triết, cậu chỉ là một cỗ máy trợ thủ.
Sở Thời Từ nhớ đến 5 năm sau, nhân vật chính thụ sau xuyên vào thế giới này.
Hắn ta có bàn tay vàng, có thể trồng trọt trong môi trường cực đoan. Phát triển nhanh sản lượng cao, là món ngon khó cầu trong thời kỳ tận thế.
Sở Thời Từ gọi hệ thống ra, "Thống ca, tôi không phải còn chút tiền tiết kiệm sao, cậu mua cho tôi một cái hack."
Hệ thống đang cân nhắc mua xe, không ngẩng đầu lên mà đáp lại.
【 Mua hack nguy hiểm quá lớn, dễ bị khóa tài khoản, tại sao cậu đột nhiên nghĩ tới cái này? 】
"Người hướng về nơi cao, tôi muốn trở nên ưu tú hơn."
Nghe ra trạng thái của cậu không đúng, hệ thống thò đầu ra,【Cậu không thoải mái? Cứ nói với anh đây, để anh vui vẻ một chút. 】
"Chỉ là cảm thấy ở phương diện trồng trọt kia, tôi thua kém nhân vật chính thụ. Người đều có lòng đố kỵ, cậu cho tôi cái bàn tay vàng để sảng khoái đi."
【 Tại sao đột nhiên nhắc đến cậu ta thế? Đó không phải chuyện của 5 năm sau sao. Hơn nữa có thể trồng trọt thì sao, cậu ta có giỏi như cậu? 】
【 Tự tin lên, cậu có thứ thắng cậu ta tuyệt đối, cậu lẳng lơ hơn cậu ta mà. 】
Sở Thời Từ, "..."
Cảm ơn, không được an ủi tí nào hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro