Thế giới thứ ba (1)
Sau khi truyền tống thế giới xong, Sở Thời Từ nhận được thông báo nhiệm vụ.
【 Nhiệm vụ chính: Khôi phục sức sống cho nam chính, giá trị sức sống hiện tại 7/100. 】
【 Nhiệm vụ chi nhánh: Điều tra nguyên nhân giá trị sức sống của nam chính giảm và báo cáo cho trụ sở chính. 】
Nhiệm vụ giống như hai lần trước, không có gì mới mẻ.
Sở Thời Từ muốn xem xét cơ thể mình một chút, lại phát hiện mình không thể di chuyển.
Xung quanh tối đen như mực, không có bất kỳ âm thanh nào.
Hệ thống xem qua hướng dẫn,【 Bây giờ cậu là đồng đội chiến đấu, nói một cách đơn giản là tinh linh chỉ dẫn. Cậu vừa mới ngủ đông xong, chờ nam chính khởi động máy, cậu sẽ có thể ra ngoài. 】
Sở Thời Từ thở dài.
"Sao tôi càng ngày càng không giống người."
【 Làm một quả cầu thì có gì không tốt, cậu nhìn tôi nè, tôi vẫn luôn là quả cầu. 】
Không thể đi đâu cả, cũng không thể hoạt động.
Sở Thời Từ dứt khoát xem TV cùng hệ thống.
Gần đây có một chương trình hẹn hò mới, một đống quả cầu đang tìm người yêu trên sân khấu.
Hệ thống là đến xem mỹ thống (giống như mỹ nhân), Sở Thời Từ không thưởng thức nổi vẻ đẹp của hệ thống, cậu coi chương trình này như trò chơi xếp hình.
...........
Thành phố này yên tĩnh như chết, không có chút tiếng động nào.
Cố Vân Triết đã lang thang trong thành phố này mười hai ngày.
Hắn dường như là người sống duy nhất ở đây.
Mười hai ngày trước, hắn tỉnh dậy trong một tầng hầm nhỏ hẹp tối tăm.
Hắn mặc một bộ đồ chiến đấu chế tạo riêng giá trị xa xỉ, bên trong có giấy chứng nhận của hắn.
【 Họ và tên: Cố Vân Triết 】
【 Số hiệu đặc công: S-2033 】
【 Thuộc phe: Liên minh Tự do Nhân loại 】.
Bên cạnh còn có ảnh chụp giấy tờ của hắn.
Cố Vân Triết chỉ nhớ mơ hồ rằng hắn có một nhiệm vụ rất quan trọng.
Hắn phải giao một thứ cho một người nào đó.
Tiềm thức không ngừng nhắc nhở Cố Vân Triết, chuyện này hắn nhất định phải hoàn thành
Nhưng hắn như thế nào cũng không thể nhớ ra.
Càng kéo dài thời gian, hắn càng lo lắng bất an.
Trang bị trên người, ngoài bộ đồ chiến đấu chỉ còn một hộp sứt mẻ và một chiếc đồng hồ đeo tay.
Trong chiếc hộp này, có lẽ đã từng chứa đựng vật gì đó kia.
Đèn báo hiệu trên đồng hồ đeo tay hơi nhấp nháy, Cố Vân Triết mở màn hình ra, trên màn hình hiển thị một dòng chữ nhỏ.
【 Đồng đội chiến đấu của bạn đang trong trạng thái ngủ đông. 】
Sau khi xác định không thể kích hoạt, hắn không quan tâm đến nó nữa.
Trong thành phố một mảnh đổ nát, giống như cảnh tượng sau ngày tận thế.
Tuy rằng không nhớ rõ nơi này đã từng xảy ra chuyện gì, Cố Vân Triết vẫn có thể từ những đống đổ nát thê lương, nhìn ra được nơi đây hẳn là đã trải qua nhiều cuộc tập kích.
Hôm nay Cố Vân Triết giống như mọi ngày, tìm kiếm vật tư trong siêu thị bỏ hoang, mang thức ăn trở về nơi ở tạm thời.
Ngoại trừ hộp đồ hộp, thức ăn khác đã hết hạn từ lâu, hắn chỉ có thể ăn cái này.
Cố Vân Triết rút ra con dao nhọn, chuẩn bị mở hộp đồ hộp, đồng hồ đeo tay vẫn luôn tối đen bỗng nhiên lóe lên một cái.
Chữ nhỏ trên màn hình thay đổi.
【 Đồng đội chiến đấu của bạn đã thoát khỏi trạng thái ngủ đông, nhấp để kích hoạt. 】
Cố Vân Triết do dự một chút, thử ấn xuống một cái nút.
Ngay lập tức, một quả cầu nhỏ "ping" một cái nhảy ra từ đồng hồ đeo tay của hắn.
Toàn thân nó có màu trắng sữa, sau lưng có một đôi cánh nhỏ, trên đỉnh đầu còn đội một vòng sáng.
Phong cách không hề hợp với thế giới này.
Trợ thủ nhỏ quay một vòng trong không trung, đôi mắt hạt đậu nhìn hắn không chớp mắt.
Bốn mắt nhìn nhau, Cố Vân Triết hơi nhíu mày.
Tại sao đồng đội chiến đấu của hắn lại là một viên kẹo dẻo vị vải biết bay thế này?
Trong khi hắn đang đánh giá đồng đội chiến đấu, Sở Thời Từ cũng đang nhìn hắn.
Nam chính của thế giới này có mái tóc ngắn màu trắng, đôi mắt màu hổ phách sắc bén như chim ưng.
Làn da tái nhợt không tì vết, màu môi rất nhạt.
Hắn rất đẹp trai, nhưng diện mạo rất có tính công kích, trên người cũng không có hơi thở của người sống.
Nhìn tới phía sau, Sở Thời Từ thấy một dòng chữ nhỏ màu xanh ở phía sau tai trái của nam chính.
【S-2033 (đã xử lý)】
Cậu không biết cái này có nghĩa là gì.
Sở Thời Từ bay vài vòng, càng nhìn nam chính, càng cảm thấy cực kỳ quen thuộc.
Khí chất này, biểu tình này, còn không phải là Ngạn ca 3.0 sao.
Cậu có chút kích động, "Thống ca! Thống ca! Khuôn mặt tê liệt này của nam chính, nhìn có phải cực kỳ quen mắt hay không."
Hệ thống hâm mộ nhìn cậu,【 Cùng là hệ thống, tại sao sau khi trở thành quả cầu, cậu lại có đôi cánh nhỏ đi kèm chứ.】
"Cậu trước tiên đừng để ý đến cái này, mau giúp tôi xem thử, đây có phải là chồng của tôi không!"
【 Đang tra đây đang tra đây, nhưng nhìn tướng mạo quả thật rất giống. 】
Một viên kẹo dẻo có thể bay lượn trước mắt, Cố Vân Triết nhìn một lúc lâu, giơ tay bắt lấy.
Vừa trơn trượt vừa mềm mại, xúc cảm rất tốt.
Sở Thời Từ bị Cố Vân Triết ôm trong lòng xoa xoa.
Cậu duỗi dài cánh tay như kẹo dẻo ra, muốn bắt tay với nam chính.
"Tôi là đồng đội chiến đấu của anh, về sau có việc gì anh cứ nói, tôi biết rất nhiều."
Sở Thời Từ nói xong, người đối diện nửa ngày không lên tiếng.
Cậu quay đầu nhìn, người đàn ông tuấn mỹ đang đùa nghịch đồng hồ đeo tay.
Sở Thời Từ bay qua: "Anh đang tìm cái gì, tôi có tất cả các chức năng của đồng hồ đeo tay, tôi là trợ thủ nhỏ biết nói chuyện. Anh có vấn đề gì, có thể trực tiếp hỏi tôi là được."
Cố Vân Triết quét mắt nhìn cậu một cái, giọng điệu không thay đổi, "Làm thế nào để tắt trợ thủ nhỏ."
Sở Thời Từ, "..."
Thực xin lỗi, cậu đã ẩn nút tắt máy rồi.
Nếu không có hướng dẫn, nam chính đời này đừng nghĩ đến chuyện sẽ tắt được cậu đi.
... ...
Khi Cố Vân Triết ăn đồ hộp, Sở Thời Từ đang đánh giá hắn.
Nam chính của thế giới này còn lạnh lùng hơn cả Tô Triết Ngạn và Minh Triết.
Cũng không biết có phải giá trị sức sống quá thấp hay không, hai nam chính trước chỉ không thích nói chuyện, nhưng ít nhiều cũng có phản ứng với thế giới bên ngoài.
Ví dụ như tức giận, khinh thường, hoặc tò mò.
Cố Vân Triết không giống như vậy, Sở Thời Từ nhảy Disco trên đầu hắn, ngay cả mí mắt hắn cũng không nâng một chút.
Sau khi thử giao tiếp không thành công, Sở Thời Từ bắt đầu nghiên cứu cơ thể này của mình.
Cậu vươn cánh tay mềm mại, nhấp một cái vào không gian trước mặt, chiếu ra một màn hình ánh sáng.
Trên đó hiển thị một dãy lựa chọn.
【 Bản đồ 】, 【 Nhiệm vụ 】, 【 Thông tin / Hướng dẫn 】, 【 Lưu trữ / Đọc tài liệu 】
Sở Thời Từ còn tưởng rằng lưu trữ và đọc tài liệu cũng tương tự như chức năng trong trò chơi.
Nhưng khi mở ra xem, mới phát hiện ra là "Lưu trữ tài liệu chưa biết" và "Đọc tài liệu đã biết".
Trò chơi chữ này chơi thật sự là mượt.
Vì thiếu tài liệu, trong tập tin không có gì cả, tất cả đều cần Cố Vân Triết tự nhập vào hoặc tìm kiếm.
Nhìn rất gân gà(*).
(*) gân gà; việc làm vô bổ (ăn thì vô vị, vứt thì tiếc, được ví với những việc làm vô bổ, không mang lại lợi ích gì)
Ngoài bản đồ, các chức năng khác cũng tạm thời không hoạt động do dữ liệu bị hỏng.
Sở Thời Từ cố gắng khôi phục dữ liệu, một dòng thông báo hiện ra.
【 Hệ thống gặp phải tấn công không rõ, cơ sở dữ liệu đã bị phá hủy. 】
Sở Thời Từ hơi trầm ngâm.
Nam chính mất trí nhớ, cơ sở dữ liệu của đồng đội chiến đấu của hắn lại bị tấn công.
Nhìn thế nào cũng thấy có một mùi âm mưu.
Trên tóm tắt cốt truyện trước đó nói rằng, Cố Vân Triết mất đi ký ức, lang thang trong thành phố không có một bóng người.
Hắn dường như đang tìm kiếm một đồ vật rất quan trọng.
Sở Thời Từ nghi ngờ hắn mất trí nhớ cũng có liên quan đến đồ vật kia.
Bên dưới lưu trữ, có một chiếc camera nhỏ.
Sở Thời Từ tiện tay mở ra, phát hiện ra đó là chức năng tự chụp.
Trong hình ảnh, quả cầu nhỏ màu trắng sữa vẫy vẫy tay, làm một chữ V.
Chụp ảnh thành công, một tài liệu mới xuất hiện trong kho lưu trữ.
【 Hệ thống: Đồng đội chiến đấu 2033 】
【 Mô hình: Thiên thần nhỏ 】
【 Thuộc phe: Hiệp hội Cơ khí 】
【 Trí tuệ nhân tạo thế hệ thứ bảy, mô phỏng thiết kế của Slime. Mô hình này đi kèm với bộ da Thiên thần nhỏ, có chứa thuốc chữa lành bên trong. (Dữ liệu được cung cấp bởi Liên minh Tự do Nhân loại)】
Thanh Nhiệm Vụ ở bên cạnh cũng hiện lên một thông báo.
【 Nhiệm vụ cấp S thất bại, mời đặc vụ S-2033 lập tức trở lại Liên minh Tự do Nhân loại. 】
Sở Thời Từ cảm thấy cái này có lẽ rất quan trọng.
Cậu đưa màn hình ánh sáng đến trước mặt nam chính, "Nhìn này, tổ chức muốn anh trở về nhà."
Cố Vân Triết nhìn thoáng qua, tiếp tục an tĩnh ăn đồ hộp.
Sở Thời Từ chọc chọc đầu hắn, "Đừng ăn nữa, cho tôi một phản ứng đi."
Cho dù cậu nháo đến thế nào, Cố Vân Triết vẫn không để ý đến cậu.
Chờ ăn xong hộp đồ hộp, hắn mới bình tĩnh nói, "Ta đang tìm một thứ, tìm thấy mới có thể quay về."
"Vậy anh biết đó là cái gì không? Tròn, vuông hay dẹt?"
"Không biết."
"Sống hay chết, khoảng bao nhiêu tuổi?"
Cố Vân Triết suy nghĩ một chút, lấy chiếc hộp bị hư hỏng từ trong cặp ra, "Trước khi ta làm mất nó, nó hẳn là đã được đựng trong đây."
Sở Thời Từ nhận lấy chiếc hộp.
Hình dạng bên ngoài của chiếc hộp này rất giống hộp mắt kính, kích thước cũng khá tương đương.
Hộp được làm từ một loại vật liệu đặc biệt, sau khi Sở Thời Từ quét một cái, trên tệp tin hiển thị một chuỗi dấu sao.
Liên quan đến tài liệu mã hóa, quyền hạn của cậu quá thấp, không thể tra xét.
Chiếc hộp đã bị ngoại lực phá hủy, cái nắp cơ hồ bị xé rách.
Sở Thời Từ đồng ý với quan điểm của Cố Vân Triết.
Một khi đã như vậy, đồ vật mà bọn họ tìm kiếm hẳn là một vật thể hình hộp chữ nhật, thể tích không vượt quá kích thước của chiếc hộp này.
Sở Thời Từ còn muốn thảo luận với nam chính một chút.
Nhưng sau khi Cố Vân Triết lấy lại chiếc hộp, hắn không chịu nói một lời nào với cậu nữa.
Sở Thời Từ thở dài.
Mỗi thế giới đều như vậy.
Ở giai đoạn trước giá trị sức sống của nam chính quá thấp, không phản ứng nhiều với thế giới bên ngoài. Trạng thái tự bế, giao tiếp khó khăn.
Chẳng qua cậu đã có kinh nghiệm, khi tăng đến 30, 40 điểm, gần như là có thể nói chuyện bình thường rồi.
............
Không có âm thanh nào trong thành phố này, bất kể ban ngày hay ban đêm.
Thành phố đã sớm ngừng cung cấp điện, khi đêm về căn phòng trở nên tối om.
Cố Vân Triết dọn dẹp rác, đặt trợ thủ nhỏ lúc nào cũng bay loạn khắp nơi lên đầu giường.
Sở Thời Từ vừa định hỏi hắn có chuyện gì, Cố Vân Triết đã đè lún cả người cậu, gối đầu lên cậu chuẩn bị ngủ.
Sở Thời Từ bị đè dẹp lép.
Cậu duỗi tay chọc chọc nam chính, "Tôi biến dạng rồi! Anh không thể làm như vậy với tôi, mau nâng đầu lên."
Cố Vân Triết không phản ứng, cậu lại tiếp tục chọc.
Sau vài chục cái chọc chọc liên tục, trong căn phòng mơ hồ vang lên một tiếng thở dài bất đắc dĩ.
Cố Vân Triết xoa nắn cậu trở lại hình dạng tròn lần nữa.
Địa vị của Sở Thời Từ, thành công từ chiếc gối đầu nhỏ biến thành chiếc gối ôm nhỏ.
Vừa mới đến thế giới mới, lại gặp một người đàn ông có lẽ là chồng của mình, cậu không thể ngủ được.
Sở Thời Từ xoay xoay cơ thể, "Anh tên là Cố Vân Triết? Tôi có một người bạn cũng có chữ "Triết" trong tên."
Cậu ngẩn người, ánh mắt lập tức sáng lên, "Không đúng, là hai người bạn. Thật trùng hợp, tên anh cũng có chữ "Triết". Tôi nhìn anh cũng cảm thấy rất thân thuộc, sau này tôi có thể gọi anh là Triết ca được không?"
Không ai trả lời câu hỏi của cậu, Sở Thời Từ cũng không để ý.
Cậu gọi hệ thống ra, "Tô Triết Ngạn, Minh Triết, Cố Vân Triết, ba người đều có chữ "Triết" trong tên. Trùng hợp ghê, đây chính là chồng của tôi."
Hệ thống pha một ly cà phê, chuẩn bị thức đêm để xem phim.
【 Kết luận này của cậu hơi hơi vội vàng rồi, nhưng nhìn vào tính cách, thực sự giống như là một người. Cậu cứ từ từ, tôi đã nhờ quản lý hệ thống đi thăm dò rồi. 】
Sở Thời Từ rất tự tin vào phán đoán của mình.
Ánh mắt nhìn Cố Vân Triết, nháy mắt trở nên nhu hòa rất nhiều.
Cậu vươn bàn tay nhỏ bé mềm mại ra, đặt lên ngón tay mảnh dài tái nhợt của người đàn ông.
"Triết ca, anh còn nhớ đồ vật đó mất như thế nào không? Ấn tượng đại khái thôi cũng được."
Thanh âm của cậu đột nhiên trở nên đặc biệt dịu dàng, Cố Vân Triết kinh ngạc liếc cậu một cái.
Đập vào mắt là một quả cầu trắng tròn tròn, thấy thế nào cũng đều không hề có tính công kích.
Cố Vân Triết duỗi tay xoa xoa, thuận miệng trả lời, "Quên rồi."
"Anh có lẽ đã gặp phải tập kích, đối phương là người hay là thứ gì khác?"
"Không nhớ rõ."
Sở Thời Từ muốn hỏi thêm, Cố Vân Triết bỗng nhiên đè mặt cậu lại.
Cậu mờ mịt trong phút chốc, "Làm gì vậy?"
Phía sau truyền đến thanh âm thanh lãnh của Cố Vân Triết, "Vẫn có thể nói chuyện?"
"Anh đâu có che miệng tôi, tại sao tôi không thể nói chuyện?"
"Ở đâu?"
Bàn tay thon dài tái nhợt ấy, lúc này đang sờ loạn trên người Sở Thời Từ.
Cậu quá tròn, nam chính không tìm thấy miệng.
Sở Thời Từ giữ chặt tay hắn, để bên ngoài miệng, ý bảo miệng cậu ở đây.
Nương theo ánh sáng nhạt phát ra từ trên người mình, Sở Thời Từ nhìn thấy nam chính đột nhiên trốn vào bóng tối góc tường, cảnh giác nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Một giây sau, âm thanh huyên náo vang lên từ đường phố bên ngoài.
Tiếng nói của người đang nói chuyện, tiếng la hét của người bán hàng rong, thậm chí còn có tiếng động của động cơ xe ô tô.
Thành phố yên tĩnh này, tựa như sống lại trong chớp mắt.
Sở Thời Từ mới đến thế giới này, vẫn chưa hiểu rõ tình hình.
Cậu mê mang chớp chớp mắt, "Thống ca, cậu không phải nói sau khi nam chính tỉnh lại, trong thành phố chỉ còn một mình hắn thôi sao?"
Hệ thống cũng rất mê mang.
【 Tóm tắt truyện chính là nói như vậy mà, thật là kỳ quái.】
Cố Vân Triết kéo chiếc chăn đầy bụi lên, che kín toàn bộ người mình.
Cánh tay ôm lấy quang cầu trong lúc vô tình buông ra, Sở Thời Từ nhảy ra khỏi lòng ngực hắn, nảy hai cái trên mặt đất, nảy đến bên cửa sổ.
Cậu mở chế độ ban đêm, che giấu ánh sáng trên người, thăm dò nhìn ra ngoài.
Nương theo ánh trăng, có thể mơ hồ nhìn thấy một con quái vật hình người cao ba tầng lầu đang thong thả đi trên đường phố.
Nó mọc đầy cánh tay dài, mỗi tay đều cầm một cái đầu người.
Làn da khô héo phủ đầy nếp nhăn, từ xa nhìn lại, so với người, nó giống như một cành cây biết đi.
Những cái đầu người đó lắc lư trong không trung, miệng mở ra và đóng lại liên tục, không ngừng nói chuyện.
Mỗi khi quái vật đi đến một tòa nhà, nó sẽ đưa cái đầu người trong tay vào cửa sổ, tìm kiếm từng phòng để tìm người sống.
Cảnh tượng này Sở Thời Từ nhìn thấy rõ ràng, cậu bị dọa sợ hết hồn.
"Thống ca, cậu chọn cái thế giới gì vậy!"
【 Mạt thế đó, truyện BL, cậu không đọc tóm tắt cốt truyện sao? 】
Sở Thời Từ quả thực không có đọc.
Cậu lấy ra tóm tắt cốt truyện ra, đọc kỹ một lần.
Câu chuyện kể về nhân vật thụ chính xuyên không vào thế giới mạt thế, mang theo bàn tay vàng của một chuyên gia nông nghiệp. Trở thành phu nhân của thành chủ lạnh lùng, cũng chính là nhân vật công chính, cưới trước yêu sau, hai người một bên phát cẩu lương, một bên ở mạt thế làm ruộng.
Thành trì của nhân vật công chính ngày càng phát triển, dưới sự trợ giúp của nhân vật thụ chính trở thành bá chủ thế giới.
Tuy rằng là truyện mạt thế, nhưng tiểu thuyết tập trung vào góc nhìn của nhân vật thụ chính, nội dung chủ yếu là làm ruộng, không mô tả nhiều về quái vật và tình huống thế giới bên ngoài thành phố.
Cố Vân Triết chính là nhân vật công chính trong nguyên văn, hiện tại cốt truyện còn chưa bắt đầu, nhân vật thụ chính trong nguyên văn 5 năm sau mới có thể xuyên không đến đây.
Sở Thời Từ chỉ vào nguyên văn, "Trong sách nói thành chủ là tóc đen mắt đen."
【 Cậu so sánh cái gì, vậy tôi hỏi cậu, thông tin nhân vật chính nào có thể khớp với bản gốc? Tôi cũng hoài nghi hai người các cậu đang cắn bug, nếu không phải vì tình anh em, tôi...... Ôi đệt! Đầu người đến rồi! 】
Hệ thống hét lên một tiếng, quay đầu chạy biến.
Một cánh tay khô cứng nắm chặt đầu một cô bé, từ từ duỗi qua cửa sổ.
Sở Thời Từ núp ở góc tường, sợ thành một bãi nước.
Không phải vì cậu nhát gan, mà là cảnh tượng thật sự quá khủng bố.
Những con quái vật ở hoang tinh, trông còn đẹp hơn cái thứ bên ngoài kia.
Hai con mắt hạt đậu đảo loạn khắp nơi, nhìn thấy dưới gầm giường tối tăm cách đó không xa, có một chùm lông trắng rất nổi bật.
Là nam chính có vẻ là chồng của cậu, không biết khi nào đã trốn đến dưới giường.
Hắn dùng chăn che mình kín mít, nhưng vài sợi tóc rối bị lộ ra.
Sở Thời Từ lặng yên không một tiếng động trườn qua, nhét lại nhúm tóc bạc đó giúp hắn.
Trong phòng vang lên giọng sữa của một cô bé, "Có ai ở nhà không?"
"Có ai ở nhà không?"
Tiếng cười khanh khách từ xa đến gần, Cố Vân Triết nín thở ngưng thần, nắm chặt chủy thủ trong tay.
Đúng lúc này, bàn tay kề sát mặt đất của hắn chạm vào một bãi nước.
Bãi nước đó chảy vào từ khe hở giữa chăn.
Càng tụ càng nhiều, cuối cùng ở trong lòng ngực hắn, tụ thành một quả cầu.
Nó run rẩy trong lòng ngực hắn, sợ tới mức run lẩy bẩy.
Cố Vân Triết vuốt nhẹ hai cái, trợ thủ nhỏ dần dần bình tĩnh trở lại.
Đầu người bị quái vật cầm trong tay không phát hiện ra người đang trốn dưới giường.
Thanh âm bé gái càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất không thấy.
Dán chặt vào sàn nhà, có thể nghe thấy những bước chân nặng nề bên ngoài, đi về một con đường khác.
Cùng lúc đó, đồng hồ đeo tay trên tay của Cố Vân Triết sáng lên.
Thân thể tròn vo của Sở Thời Từ nhấp nháy ánh sáng, chiếu ra một màn hình ánh sáng từ bên trong cơ thể.
Trong mục lưu trữ, có thêm một tin nhắn mới.
【 Thu thập hình ảnh liên quan, đã tìm kiếm thông tin từ Internet công cộng của Liên minh. 】
【 Quái vật cấp độ thảm họa - Kẻ Săn Đêm. 】
【 Kẻ Săn Đêm là sinh vật không xác định xuất hiện sớm nhất, ban đầu chỉ cao một mét, sau khi ăn một ngôi làng, nó đã biến thành hình dạng hiện tại. Những người bị Kẻ Săn Đêm ăn thịt, đại não vẫn còn sống. Mỗi khi đêm xuống, những bộ não đó sẽ trợ giúp nó dụ dỗ những con mồi khác. (Thông tin được cung cấp bởi Liên minh Tự do Nhân loại) 】
Cùng lúc đó, trong trợ thủ nhỏ cũng xuất hiện nhiệm vụ mới.
【 Nhiệm vụ tùy chọn: Tiêu diệt Kẻ Săn Đêm (do Liên minh Tự do Nhân loại phát hành) 】
【 Đặc vụ S-2033, vui lòng chọn nhận hay không nhận. 】
Sở Thời Từ nhìn về phía nam chính.
Trên mặt Cố Vân Triết vẫn không có biểu tình gì như cũ, đôi mắt màu hổ phách kia trông đặc biệt lạnh lùng.
Cậu nói với hệ thống, "Không nói cái khác, hắn trông rất phí phách."
【 Tất nhiên rồi, hắn chính là người có chiến lực cao nhất trong toàn trong toàn bộ truyện. Gần như giống Ngạn ca của cậu, mỹ cường thảm, nhân vật rất ngầu. 】
"Không phải gần như, mà là cùng một khuôn. Tôi tin vào cảm giác của mình, khi nhìn hắn tôi sẽ cảm thấy tim đập nhanh, đây là tình yêu sâu nặng vượt qua thời không."
【 Bớt buồn nôn, cảm ơn. 】(*)
(*) Câu này mang ý khác nhưng tui không hiểu nên chém đại. Xin nhẹ tay.
Sở Thời Từ không để ý đến hệ thống.
Cậu vươn bàn tay nhỏ trong suốt ra, chuẩn bị giúp chồng yêu chọn nhận nhiệm vụ.
Cố Vân Triết vẫn luôn trầm mặc không nói, bỗng nhiên giơ tay ấn không.
Sở Thời Từ sửng sốt, "Đây là nhiệm vụ mà tổ chức phát ra, không nhận có phải không tốt lắm không."
Cố Vân Triết ngữ khí lãnh đạm, "Không nhận."
"Vì sao?"
Nhắc tới điều này, trên khuôn mặt thiếu thốn biểu tình của Cố Vân Triết, bỗng tràn ngập ghét bỏ.
"Sau khi chúng bị tổn thương, chúng sẽ nổ tung và phun chất nhầy, rất kinh tởm."
Đây là câu dài nhất hắn nói từ khi gặp mặt đến nay.
Sở Thời Từ cũng không đành lòng hỏi hắn, trước đây đã gặp phải cái gì.
Cố Vân Triết bò ra từ dưới giường, lẳng lặng đứng bên cửa sổ.
Sở Thời Từ bay đến bên người hắn.
Ánh sáng trắng mỏng manh chiếu lên khuôn mặt nam chính, Sở Thời Từ thấy được buồn phiền trong đôi mắt hắn.
"Triết ca, anh làm sao vậy?"
Trong phòng an tĩnh hồi lâu, cậu nghe thấy thanh âm trong trẻo lạnh lùng của Cố Vân Triết.
"Ta luôn cảm thấy, thế giới không nên là như vậy."
.........
Sáng sớm hôm sau, thành phố một lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Cố Vân Triết vội vàng rời giường, rửa mặt bằng nước trong thùng.
Nước này chỉ có thời hạn một tháng, đã hết hạn năm sáu năm rồi.
Sở Thời Từ đứng xem bên cạnh, Cố Vân Triết nhìn cậu một cái, đổ ra một chậu nước nhỏ.
Sở Thời Từ nhảy vào ngâm mình, ngửa đầu hỏi, "Nước ở đây hết hạn đã lâu như vậy, anh uống bằng cái gì?"
Cố Vân Triết không để ý tới cậu, trầm mặc cởi quần áo, chà lau tro bụi trên người.
"Không tốt cho cơ thể đâu."
Không ai trả lời câu của cậu.
Sở Thời Từ trôi nổi trong nước, "Vậy anh có muốn trở về liên minh xem trước không? Nơi đó chắc chắn có nguồn vật tư."
Lần này, Cố Vân Triết rốt cuộc có phản ứng.
"Đồ vật kia rất quan trọng với ta, nó ở trong thành phố này. Trước khi tìm thấy nó, ta sẽ không đi đâu cả."
Sở Thời Từ giơ tay lên, "Không bằng liên hệ với tổ chức để cùng tìm kiếm, nhiều người thì nhiều sức mà, đừng cố gắng quá."
Cố Vân Triết nhìn về phía cậu, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ về việc này.
Qua một lúc lâu, hắn gật gật đầu.
Sở Thời Từ lục trong hệ thống của mình, tìm được mạng nội bộ của tổ chức.
Để truy cập vào mạng cần phải nhập số hiệu, cậu nhập số hiệu của Cố Vân Triết vào, nhưng trên đó lại hiển thị một dòng chữ màu đỏ.
【 Phát hiện ghi chú thất bại nhiệm vụ, đặc công S-2033 đã bị tước quyền, không có quyền truy cập vào mạng. 】
【 Đề nghị đặc công S-2033 trở về Liên minh Tự do Nhân loại ngay lập tức để tiếp nhận xét xử của tòa án. 】
Sở Thời Từ yên lặng rời khỏi.
Bầu không khí rất xấu hổ, cậu không nghĩ ra điều gì để nói.
Biểu tình của Cố Vân Triết trông vẫn rất bình tĩnh.
Hắn dường như không có nhiều cảm xúc đối với tổ chức kia.
............
Hôm nay như mọi ngày, Cố Vân Triết tìm kiếm đồ vật kia trong thành phố không có một bóng người.
Khác biệt là, trước đây chỉ có một mình hắn, đi trên đường phố vắng vẻ trống trải.
Hôm nay bên người hắn nhiều thêm một trợ thủ nhỏ.
Quả cầu trắng nhỏ hình dạng như thạch trái cây nhảy lên nhảy xuống bên cạnh hắn, một tiếng lại một tiếng gọi hắn Triết ca, gọi đến cực kỳ vui sướng.
Cố Vân Triết nhìn trợ thủ nhỏ, lông mày vẫn luôn nhíu chặt, hơi hơi buông lỏng.
Trong thành phố một mảnh đổ nát, những tòa nhà lớn hoàn toàn đổ sụp.
Cảnh tượng sau mạt thế khiến Sở Thời Từ có chút thổn thức.
Xem ra người của thành phố này, không phải đã chạy trốn, thì chính là bị quái vật ăn thịt rồi.
Cố Vân Triết đi đến đường chính trung tâm, Sở Thời Từ bay ở bên cạnh.
Cậu tò mò nhìn khắp nơi xung quanh.
Cách đó không xa, trên vách tường của một cửa hàng, có một biểu tượng được sơn bằng sơn màu trắng, hình dạng giống như một loại chim nào đó.
Thân mình Sở Thời Từ run run, một màn hình ánh sáng lại hiện ra trước mắt.
【 Thu thập hình ảnh liên quan, đã tìm kiếm thông tin từ internet công cộng. 】
【 Thế lực trung lập - Giáo hội Bồ Câu Trắng. 】
【 Giáo hội Bồ Câu Trắng quyết chí xây dựng lại thế giới sau mạt thế, họ yêu chuộng hòa bình, đã diệt vong (do Liên minh Tự do Nhân loại cung cấp) 】
Sở Thời Từ đang muốn tiếp tục đi về phía trước, quay đầu lại thấy Cố Vân Triết đứng im tại chỗ, nhìn chăm chú vào biểu tượng kia.
Cậu bay qua, "Triết ca, anh có phải nhớ ra cái gì không?"
Cố Vân Triết rơi vào trầm tư.
Một ngày qua đi, bọn họ không tìm thấy bất kỳ manh mối hữu ích nào.
Chủ yếu là do Cố Vân Triết mất trí nhớ quá nặng.
Sở Thời Từ cảm thấy so với việc tìm thấy đồ vật, bọn họ càng giống như đang đi lang thang một cách vô định.
Lại lãng phí thời gian một ngày, Cố Vân Triết nhìn qua có chút mỏi mệt.
Hắn đá văng cửa của một căn nhà, chuẩn bị tạm nghỉ ngơi trong đó một đêm.
Sở Thời Từ vừa định theo vào, bên ngoài đột nhiên truyền đến một âm thanh cảnh báo chói tai.
Cậu quay đầu nhìn lại, bầu trời ban đầu còn có chút ánh sáng, nháy mắt đã trở nên tối tăm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro