Chương 4
An An phản công
Editor: Anne
---
Tối thứ sáu, lúc mọi người đang đắm chìm trong niềm vui bước vào cuối tuần, một mục tên là # thiếu niên xinh đẹp ở sân bay# chậm rãi bò lên từ cuối hot search.
Người đăng là một vị blogger có chút danh tiếng nhưng giá trị nhan sắc không cao, kích động mà kể lại toàn bộ quá trình gặp phải tuyệt thế mỹ nhan ở sân bay, biết rõ tâm trạng của cư dân mạng hiện nay, blogger không hề chê phiền mà ném ra một loạt ảnh chụp.
【 Ảnh chụp là được tiểu ca ca cho phép đăng lên, người thật so với ảnh còn đẹp hơn! Ngũ quan siêu cấp lập thể, Aaa! 】
Trong bức ảnh Tô Niệm An đang nhận chỗ, áo khoác tùy ý mà vắt trên ở cánh tay, mái tóc trên trán theo động tác cuối đầu mà xõa xuống, mơ hồ lộ ra nửa sườn mặt.
Cậu chuyên chú mà nhìn vào tay nhân viên công tác, tuy chỉ là một ánh mắt, lại làm người sinh ra một loại ảo giác cậu đang nhìn người mình yêu một cách đầy trìu mến.
【Trước khi nhấp vào tôi còn tưởng rằng là ai mua hot search, sau khi xem xong, trong vòng ba phút tôi muốn tất cả thông tin của người này! ~】
【Tôi không thể bôi được, đây thật sự là quá đẹp.】
【Tôi không dám tưởng tượng nếu là tôi bị cậu ấy nhìn một cái, tôi sẽ là một cô bé hạnh phúc cỡ nào.】
【Chất lượng di động tốt + nhan sắc thuần túy, cũng quá đủ để hút lưu lượng đi?】
Chưa đầy một giờ đồng hồ, bài đăng trên blog bị người ta điên cuồng chia sẻ và đăng lại, bằng vào nhiệt độ tự nhiên từng bước leo lên xếp hạng.
Lúc ảnh chụp được truyền bá ngày càng rộng rãi, rốt cuộc cũng có fans nhận ra Tô Niệm An.
【 Nhóc con bảo bối của tôi rốt cuộc cũng bị phát hiện rồi sao? Nam diễn viên của công ty giải trí Thần Hi-Tô Niệm An, 22 tuổi, hoan nghênh cả nhà tới làm fans! @Tô Niệm An】
【Muốn giá trị nhan sắc có nhan giá trị nhan sắc, muốn kỹ thuật diễn có kỹ thuật diễn, mỗi một vai diễn đều siêu cấp xuất sắc! [ video tổng hợp giá trị nhan sắc của Tô Niệm An ][ Tô Niệm An tổng hợp kỹ thuật diễn ]】
【 Nhưng mà nói đến, giải trí Thần Hi có một nghệ sĩ tốt như thế trong nhà, sao trước đó vẫn luôn cất giấu? 】
Tô Niệm An tuy rằng fans không nhiều lắm, nhưng cậu ra mắt mấy năm nay, vẫn là lần đầu tiên đụng tới cơ hội có quy mô lớn như thế, tất cả fans đều đem bảo bối cất ở đáy hộp của họ ra, tranh thủ lúc nhiệt độ còn chưa biến mất mà đem bảo bối nhà mình ra để giới thiệu.
Một lượng lớn người qua đường tràn vào tài khoản weibo của Tô Niệm An, ý đồ tìm thêm những bức ảnh xưa của cậu.
Nhưng mà weibo Tô Niệm thật giống như được lập trình, trừ bỏ tuyên truyền phim ra, nhìn không có một chút dấu vết tài khoản cá nhân.
Mặc dù chỉ có ảnh sân khấu chính thức, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến tốc độ tăng fans của Tô Niệm An, trong khoảng thời gian ngắn đã tăng thêm một khoảng.
Khi ở trên mạng nháo đến ồn ào huyên náo, trong lòng Nhan Hạ lại lạnh băng -- cậu đã bắt đầu tưởng tượng về một tương lai đen tối.
Nếu không có hot search, cậu thậm chí còn không biết Tô tiên sinh đã lén lút chạy tới sân bay.
Đây tuyệt đối là sai lầm lớn nhất trong kiếp sống trợ lý của Nhan Hạ.
Nhan Hạ biết rõ mình đã phạm sai lầm trong công việc, cậu thành thật mà đứng bên người Minh Cẩn Dặc, một câu cũng không dám nói, chờ đợi kết cục thuộc về mình.
Chỉ cần không cho cậu ta rời khỏi Thự Húc, dù có tới chi nhánh công ty ở Châu Phi, Nhan Hạ cũng nguyện ý.
Dương Phỉ dùng ánh mắt thương hại mà nhìn đồng nghiệp, quay đầu đối nói với Minh Cẩn Dặc: "Tô tiên sinh hẳn là định đặt vé đến thành phố G, dự tính buổi tối 8 giờ hạ cánh."
Minh Cẩn Dặc gật đầu, cúi đầu lật xem văn kiện chưa xử lý xong trong tay.
Nhan Hạ nhanh chóng bổ não ra 108 cách chết cho bản thân, Minh Cẩn Dặc rốt cuộc đối với cậu ta nói câu đầu tiên.
"Thời điểm cậu đi tìm Tô Niệm An, có sảy ra chuyện gì bất thường không?"
Nhan Hạ không dám do dự, trong đầu nhanh chóng nhớ lại, đem sự tình phát sinh buổi chiều thuật lại rõ ràng.
Minh Cẩn Dặc nhắm mắt tựa lưng vào ghế, ngón tay theo bản năng mà xoa mặt ngoài đồng hồ bóng loáng.
Nghe được Tô Niệm An liên tục khuyên bảo Nhan Hạ rời đi sớm một chút, Minh Cẩn Dặc trong lòng liền nảy số, hắn mở to mắt, vừa lúc nhìn thấy ánh mắt nơm nớp lo sợ của Nhan Hạ.
"Không trách cậu, cậu ấy quyết tâm rời đi, cậu không có phòng bị cũng là bình thường."
Minh Cẩn Dặc đem văn kiện xử lý xong trong tay đưa cho Nhan Hạ, dùng hành động cho thấy chính mình không có ý muốn đuổi việc Nhan Hạ.
Nhan Hạ nho nhỏ mà thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng tiếp nhận văn kiện ôm vào trong ngực, trên mặt tràn đầy cảm kích.
"Nếu Tô Niệm An không cần trợ giúp, sau này cậu không cần chú ý tới cậu ấy."
Minh Cẩn Dặc thanh âm nhàn nhạt, Dương Phỉ cùng Nhan Hạ liếc nhau, đều ở trong mắt lẫn nhau nhìn ra kinh ngạc.
Rốt cuộc hành động lúc trước của Minh tổng, một chút cũng không coi trọng quyết định này của Tô tiên sinh.
Chỉ là hai người không dám tùy tiện dò hỏi, đành phải nói đồng ý, chuẩn bị lúc sau đi tổ tổng hợp cùng mọi người buôn dưa.
Sau đó Minh Cẩn Dặc giống như lời hắn nói, không hỏi nhiều một câu tình huống của Tô Niệm An, thẳng đến sắc trời hoàn toàn trở tối, hắn mới kết thúc cả ngày công tác.
Minh Cẩn Dặc tùy tay đem văn kiện đưa cho Nhan Hạ, đồng thời hỏi: "Việc lựa chọn địa điểm chi nhánh có tiến triển gì không?"
Nhan Hạ trong đầu nháy mắt hiện lên khả năng Minh tổng muốn đem cậu ta đóng gói đưa đi Châu Phi, cậu chớp mắt một cái, theo sau trả lời: "Trước mắt có năm thành phố được liệt kê, phương án cụ thể còn chưa có định ra."
Minh Cẩn Dặc gật đầu, không nói gì nữa.
Đang lúc Nhan Hạ cho rằng cái đề tài này dừng ở đây, cậu ta đột nhiên nghe thấy được thanh âm Minh Cẩn Dặc --
"Theo cậu nói, thành phố G thế nào?"
Mới nghe thấy ông chủ nói về sau không cần chú ý Tô Niệm An nữa Nhan Hạ:???
*
Sau khi máy bay hạ cánh, Tô Niệm An mới một lần nữa mở ra di động.
Ngay lúc mới có tín hiệu, mấy cái tin nhắn từ một dãy số lạ tràn vào di động Tô Niệm An.
【 Niệm An, vừa rồi là ta ngữ khí không đúng, ngươi về trước đi, sự tình gia hạn hợp đồng chúng ta có thể lại nói 】
【 Nhiều năm như vậy, Thần Hi khẳng định là hiểu biết cậu nhất, chẳng lẽ công ty còn có thể hại cậu sao? 】
【 Tô Niệm An cậu có ý tứ gì? Thự Húc khó lường đúng không! Cậu chờ cho tôi, tôi quá không tốt thì cậu cũng đừng nghĩ đến điều đó! 】
Tô Niệm An chỉ là qua loa mà nhìn lướt qua liền có thể đoán ra người nhắn là ai, cậu thuần thục mà đem dãy số kéo vào danh sách đen, nhấc chân đi về phía lối ra.
Tôn Hướng Dương đang đứng ở cửa đợi, nhìn thấy Tô Niệm An, cậu ta kích động mà phất phất tay, nhưng sau đó phản ứng rất nhanh, một bước nhanh xông lên trước đem một cái khẩu trang nhét vào trong tayTô Niệm An.
"Nhân vật công chúng, thấp điệu xuống một chút, không phát hiện chung quanh rất nhiều người đều đang nhìn cậu sao?"
Tô Niệm An hướng bốn phía nhìn một vòng, mọi người tựa hồ đều cúi đầu ai bận việc nấy, không có người chú ý tới động tác của cậu.
"Tôi mà tính là nhân vật công chúng cái gì?" Tô Niệm An nhỏ giọng phản bác, nhưng cậu cũng không có cự tuyệt ý tốt của Tôn Hướng Dương, ngoan ngoãn mang lên khẩu trang cùng mũ, còn mỗi đôi mắt đen nhánh trong veo lộ ra ngoài.
"Tôi quên cậu không nhìn tới hot search." Tôn Hướng Dương tiếp nhận vali hành lý của Tô Niệm An, bước nhanh dẫn cậu đi đến bãi đỗ xe.
Lên xe một lúc, Tôn Hướng Dương trước tiên đem di động đưa cho Tô Niệm An, "Vừa rồi cậu ở sân bay bị người ta chụp, hiện tại trên mạng đang xôn xao đến mãnh liệt luôn."
Tô Niệm An đôi mắt nhìn chữ trên màn hình, thấy số fan của chính mình, cậu trong lúc nhất thời thế nhưng không dám xác nhận đây là weibo của bản thân.
"Này......" Tô Niệm An ngơ ngác, giống như một đứa trẻ bước vào căn nhà đầy keoh, không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
Ngày đầu tiên chấm dứt hợp đồng, Tô Niệm An nghênh đón hot search đầu tiên của bản thân trong đời.
"Tôi liền biết Thần Hi không phải cái chỗ tốt!"
Thấy Tô Niệm An bởi vì kinh hỉ mà bộ dáng ngốc lăng, Tôn Hướng Dương căm giận mà vì cậu bênh vực: "Công ty đã khiến cho Niệm An nhà chúng ta trì hoãn nhiều năm như thế!"
Tiếng Tôn Hướng Dương oán giận đem Tô Niệm An kéo về hiện thực, cậu cười cười, "Không có việc gì, đều qua rồi."
Đèn đường phản chiếu trong đôi mắt trong veo của Tô Niệm An, vì cậu trải lên một tầng ánh sáng ấm áp.
Tô Niệm An rất khó miêu tả tâm tình sung sướng của chính mình lúc này, may mắn rốt cuộc cũng ưu ái cậu mooth lần, ở thời điểm cậu cần nhất, đưa tới một đợt lưu lượng xưa nay chưa từng có.
Sau khi ngắn ngủi kinh hỉ, Tô Niệm An lập tức suy nghĩ cẩn thận hiện tại là thời cơ tố giác Cát Hoành Khải tốt nhất, mượn nhiệt độ đêm nay, cậu nhất định có thể đem Cát Hoành Khải hoàn toàn đóng đinh ở trên cột sỉ nhục.
Tô Niệm An không chút do dự, lập tức mở ra Weibo, đưa tất cả chứng cứ đã sớm sắp xếp vào.
Náo nhiệt một đêm, không ít fans mới đang được fans cũ dẫn dắt, gõ bát cầu mong có thêm hình ảnh mới ở khu bình luận của Tô Niệm An.
Đối với nghệ mấy trăm năm không buôn bán, bọn họ cam chịu Tô Niệm An sẽ không nhìn đến thỉnh cầu của mình, tới bình luận phần lớn là để nhìn một cái việc vui, lại không nghĩ bọn họ thế nhưng thật sự ở lúc sắp ngủ nhận được một tin mới đến từ chính chủ.
@Tô Niệm An: Xin chào mọi người, tôi là Tô Niệm An, tôi muốn vạch trần người đại diện Cát Hoành Khải của giải trí Thần Hi......
Văn bản của Tô Niệm An rõ ràng và có trật tự, mỗi một cái mà kể lại cậu là như thế nào bị Cát Hoành Khải lừa gạt ký xuống hợp đồng, cùng với việc cậu vừa học đồng thời hoàn thành công việc vất vả.
Dưới mỗi một cái "Chứng cứ phạm tội", Tô Niệm An đưa ra vô chứng cứ vô cùng xác thực, mà trong đó nhất chấn động vẫn là bức ảnh Tô Niệm An gửi cho cục thuế việc Cát Hoành Khải trốn thuế.
【 Này vẫn còn là người sao? Người đại diện cũng quá thái quá đi.】
【 Nuốt thật nhiều tiền, thành tâm chúc hắn ở tù mọt gông.】
【 Cát Hoành Khải nên mắng, công ty cũng đừng hoàn mỹ mà tàn hình, tôi không tin công ty không có lợi từ việc này.】
【 Nếu không phải có sự việc hôm nay, tôi cũng không biết Thần Hi giải trí có tồn tại.】
【 +1, bởi vì Tô Niệm An nên mới đi tìm hiểu, kết quả đã bị cho ăn một ngụm......】
【 Chẳng trách xuất đạo nhiều năm cũng chưa vài người biết, này công ty cũng quá xuất sắc.】
【 @Thần Hi giải trí, đừng giả chết, ra tới cho một lời giải thích! 】
Tô Niệm An ngồi ở trên giường, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình di động.
Khi vừa rồi biên tập văn bản, ngón tay cậu ngăn không được mà run rẩy, gần như cầm không được di động.
Lúc này, nhìn hiện giờ bình luận trên mạng cơ hồ nghiêng về một phía, lòng Tô Niệm An rốt cuộc cũng hạ xuống.
"Nhiệt độ vẫn còn đang tăng lên, quả nhiên ánh mắt quần chúng vẫn còn rất sáng!"
Tôn Hướng Dương ngồi ở một bên, đưa danh sách hot search trên màn hình cho Tô Niệm An xem, "Tôi lúc trước còn lo lắng Thần Hi sẽ tiêu tiền ngăn hot search, hiện tại xem ra bọn họ thật sự từ bỏ Cát Hoành Khải."
Tô Niệm An lại không nghĩ đơn giản như Tôn Hướng Dương.
Ở công ty ngây người mấy năm, cậu biết rõ Thần Hi xã giao bộ cực kỳ am hiểu đem hot search bất lợi với công ty áp xuống, nhưng đêm nay hết thảy quá suôn sẻ, thật giống như có người ở phía sau thúc đẩy phát triển toàn bộ sự kiện.
"Có người ngăn cản Thần Hi đăng hot search sao?"
Nghe xong Tô Niệm An suy đoán, Tôn Hướng Dương cười đến trực tiếp ngã nhào trên giường, "Niệm An, không cần tưởng tượng nhiều như vậy, nhìn xem tốc độ gia tăng fans của cậu, bất quá là mọi người đều không nhìn được Cát Hoành Khải mà thôi."
Tôn Hướng Dương nhảy xuống giường, vẫy tay với Tô Niệm An, "Chúc mừng chúng ta kế hoạch toàn thắng, đêm nay không say không về!"
Tô Niệm An xua tay, cự tuyệt đề nghị Tôn Hướng Dương: "Tôi xem cậu uống đi, tửu lượng tôi thế nào cậu còn không biết sao?"
Tửu lượng của cậu cũng không đến mức mấy ly bia là có thể say, chính là hai ngày trước đụng chuyện ngoài ý muốn, Tô Niệm An một chốc cũng không muốn đụng tới thứ này.
Tôn Hướng Dương không có ép buộc cậu, từ tủ lạnh cầm một thùng trà chanh đặt ở trước mặt Tô Niệm An, "Không say không về!"
Hai người vẫn luôn uống tới đêm khuya, Tôn Hướng Dương ngã trên thảm phòng khách, chung quanh tất cả đều là vỏ chai rượu.
Gương mặt cậu ta đỏ thẫm, lớn tiếng hỏi: "Nhóc con , sau đó cậu định làm gì?"
"Có lẽ...... làm blogger đi." Tô Niệm An chậm rì rì mà trả lời, cậu hơi hơi ngước mắt, đôi mắt tròn xoe phản chiếu ánh đèn, làn da lộ ra màu hồng nhàn nhạt.
Tôn Hướng Dương lời nói đều nói không rõ, Tô Niệm An không muốn cùng con ma men nói chuyện, cả người ngac ở sô pha, không coa mục đích mà lướt vòng bạn bè, bạn tốt wechat cậu khống có bao nhiêu, chỉ có hai mươi phút trước Nhan Hạ đăng một tin còn đang tăng ca trên vòng bạn bè.
Tô Niệm An ngẩng đầu nhìn thời gian.
Thời điểm này còn tăng ca, Nhan trợ lý thật không dễ dàng.
Quả nhiên là tư bản ác độc.
Ngay lúc Tô Niệm An chuẩn bị tiếp tục lướt qua, lại phát hiện bức ảnh của Nhan trợ lý, có chút đồ vật thoạt nhìn rất là quen mắt.
Tô Niệm An trong lòng hiện lên một tia nghi hoặc, cậu click mở hình ảnh phóng đại.
Từ ảnh, Tô Niệm An nhận ra đây là trang đầu Weibo của mình.
Tô Niệm An động tác dừng lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm một góc hình ảnh.
Cho nên, đêm nay hết thảy thuận lợi, là bởi vì Minh Cẩn Dặc sao?
*
Lúc Tô Niệm An cùng bạn tốt chúc mừng thắng lợi, Cát Hoành Khải trong nhà lại là cảnh tượng hoàn toàn bất đồng.
Khắp nơi đều là mảnh vỡ pha lê cùng gốm sứ, không có một chỗ lành lặn đặt chân.
Cát Hoành Khải cắt đứt máy từ cục thuế, ngay lúc màn hình di động tắt, khí huyết dâng lên, hắn đột nhiên đem điện thoại đập trên mặt đất.
Di động cùng mặt đất tiếp xúc, phát sinh một tiếng "bốp", màn hình bị nứt sau cú va chạm, giống như mạng nhện phủ kín màn hình.
Cát Hoành Khải thở hổn hển, tròng mắt đỏ ngầu, bị tơ máu che kín.
Tô Niệm An tên nhãi ranh kia, cư nhiên còn làm việc này sau lưng hắn ta.
Còn có người kia đáp ứng cho hắn tiền sau video, hiện tại cũng hoàn toàn không có bóng dáng.
Cát Hoành Khải nắm chặt tay, không chút khách khí mà đập lên mặt bàn, giống như đem nó coi như Tô Niệm An.Máu tươi theo khe hở ngón tay chảy xuống, nhưng Cát Hoành Khải lại giống như hoàn toàn không phát hiện.
Lúc tiếng chuông di động vang lên một, Cát Hoành Khải theo bản năng mà muốn đem nó đá văng ra, nhưng trước khi động một giây lị dừng động tác.
"Cát Hoành Khải, anh hiện tại thực chật vật đi?"
Sau khi nhận cuộc gọi, trong ông nghe chậm rì rì mà truyền đến một thanh âm trẻ tuổi, Cát Hoành Khải cơ hồ là trong nháy mắt liền nhận ra thân phận người đối diện.
"Tôi......"
Hắn lời nói còn chưa nói xong đã bị Tạ Tử Hàm vô tình mà đánh gãy: "Tôi biết anh trên tay còn có không ít thứ tốt."
Tạ Tử Hàm nắm di động, cả người giấu ở trong bóng đêm, như rắn độc chờ thời xuất hiện giống nhau.
Đời trước Cát Hoành Khải dựa vào video hắn bị bỏ thuốc, hướng hắn moi được không ít tiền tài.
Lúc này đây, Tạ Tử Hàm không tin Cát Hoành Khải trong tay là hai bàn tay trắng.
Hắn hơi hơi mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Nói về giao dịch đi Cát Hoành Khải, rốt cuộc anh cũng không muốn Tô Niệm An có cuộc sống quá tốt đẹp, đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro