
CHƯƠNG 1
* Trước khi đọc truyện thì mình sẽ khái quát sơ qua về phỉ thúy cho các bạn đọc truyện sẽ dễ hiểu hơn, mình muốn tách ra chương riêng nhưng bây giờ không thể chèn chương lên đầu được, chỉ có thể xóa các chương đi đăng lại thôi, lên mình sẽ khái quát ở đầu truyện nha.
- Nguồn gốc, lịch sử Ngọc Phỉ Thúy (ngọc Jadeit): là loại đá quý nguồn gốc từ Myanmar, lịch sử việc khai thác và sử dụng trên qui mô lớn khoảng vài trăm năm gần đây. Sau khi được phát hiện và được dùng làm chất liệu khắc tạc các vật trưng bày, làm đồ trang sức, ngọc Phỉ Thúy (ngọc Jadeit) trở lên phổ biến và có sức hút lớn đối với mọi tầng lớp trở thành loại đá quý có giá trị số 1 thế giới.
Tổng quan ngọc Phỉ Thúy (Jadeite jade)Tên gọi tiếng Anh: JADEITE JADE (đọc: dết – đờ), dịch sang tiếng Việt: Jadeit.Tên gọi tiếng Trung: FeiCui 翡翠 (đọc: phẩy – chuây), dịch sang tiếng Việt: Phỉ Thúy.Công thức hóa học: Sodium Aluminum Iron Silicate Na(Al, Fe)Si2O6Lớp: SilicatesNhóm: PyroxeneCấu trúc tinh thể: MonoclinicMàu sắc: Xanh, trắng, vàng, cam, tím, xám, đen, hỗn hợp (Xem thêm ở phần định giá ngọc)Độ cứng: 6.5 – 7 (Mohs scale)Chỉ số khúc xạ: 1.652 – 1.688Tỷ trọng: 3.30 – 3.38Độ trong suốt: Từ mờ đục cho đến trong mờ (bán trong)
Trong hoạt động thương mại, ngọc phỉ thúy có rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành. Thuật ngữ này đều là những nhận thức trực quan và miêu tả hình tượng của thương nhân đối với ngọc trong thực tiễn, có hình tượng sinh động, nhưng thiếu tính khoa học và hệ thống. Để có thể khiến hai phương diện trao đổi thương mại và nghiên cứu khoa học có sự thống nhất. Bài viết này xuất phát từ góc độ Nham thạch học và Khoáng sản học, tiến hành phân tích những hiện tượng được miêu tả trong thuật ngữ thương mại, chỉ ra bản chất của những hiện tượng này, tạo nền tảng cho sự nhận thức ngọc phỉ thúy một cách khoa học và chính xác.
Năm 1846, 1863, nhà khoáng vật người Pháp Alexis Domour đã lần lượt lượt phân tích hóa nghiệm đối với đá nephrite jade và vật phẩm được làm từ đá ngọc phỉ thúy được lấy mẫu từ Trung Quốc. Sau đó, mang về châu Âu trong Chiến tranh Nha phiến lần thứ hai. Lần đầu tiên, đứng từ góc độ khoáng vật hiện đại để chỉ ra thành phần khoáng chất, hóa học và tính chất vật lý của nephrite và ngọc phỉ thúy. Nhà khoáng vật đã căn cứ vào độ cứng khác nhau của nephrite và ngọc phỉ thúy để tiến hành phân loại, gọi nephrite là ngọc mềm, còn ngọc phỉ thúy là ngọc cứng (jadeite). Do thành phần hóa học, khoáng vật chủ yếu của ngọc phỉ thúy là NaAl(Si2O6), vì vậy trong Khoáng vật học gọi NaAl(Si2O6) ngọc cứng. Nhiều người đánh đồng ngọc phỉ thúy và khoáng vật ngọc cứng là giống nhau, cho rằng ngọc phỉ thúy chính là khoáng vật ngọc cứng, điều này là không chính xác. Nhìn từ góc độ Nham thạch học, ngọc phỉ thúy là hợp thể khoáng vật nhóm pyroxene với thành phần khoáng vật chủ yếu là ngọc cứng và khoáng vật nhóm amphibole tổ thành, là loại ngọc cứng jadeite hoặc đá xanh omphacite, không phải là tinh thể khoáng vật ngọc cứng đơn.
Tên gọi ngọc phỉ thúy xuất hiện từ quá trình hoạt động thương mại, có tính lịch sử và thuộc tính chuyên môn. Từ góc độ Nham thạch học, ngọc phỉ thúy được định nghĩa là ngọc cứng hoặc đá xanh có công nghệ và giá trị thương mại cao, đạt đến cấp ngọc thạch. Định nghĩa này có hai ý nghĩa: Một là thành phần khoáng vật tổ thành chủ yếu từ ngọc cứng hoặc đá xanh; hai là trong hoạt động giao dịch thương mại có giá trị và công nghệ cao. Nhìn từ góc độ thương mại ngọc phỉ thúy, chữ "phỉ" chỉ ngọc phỉ thúy màu đỏ, vàng đậm nhạt trong các loại ngọc phỉ thúy, chữ "thúy" dùng để chỉ các loại ngọc phỉ thúy có màu xanh đậm nhạt, phỉ thúy màu xanh cao cấp thông thường được gọi là "cao thúy". Phỉ thúy đồng thời cũng có nghĩa rộng và nghĩa hẹp. Nghĩa rộng là những nham thạch có thành phần khoáng vật tổ thành chủ yếu từ ngọc cứng hoặc đá xanh, bất luận có màu xanh hay không, đều được gọi là phỉ thúy. Về nghĩa hẹp chỉ đá xanh có thành phần khoáng vật nhóm tổ thành chủ yếu từ ngọc cứng hoặc đá xanh đạt đến cấp độ ngọc thạch.
Do nguyên nhân lịch sử, tên khoáng vật NaAl(Si2O6) không theo nguyên tắc đặt tên khoáng vật pyroxene, còn việc đặt tên theo đặc trưng đá tổ thành từ NaAl(Si2O6), gọi NaAl(Si2O6) là ngọc cứng, tiếng Anh là Jadeite. Đồng thời ngọc phỉ thúy cũng có tên tiếng Anh là jadeite. Chính vì vậy, nhiều người không phân biệt được rõ ràng giữa ngọc phỉ thúy và ngọc cứng. Nếu đem khoáng vật ngọc cứng NaAl(Si2O6) đặt tên theo phương pháp phân loại Pyroxen để gọi phỉ thúy với cái tên jadeite jade hoặc fei cui, sự phức tạp giảm đi tương đối nhiều.
Phân loại ngọc Phỉ Thúy (Jadeit) theo độ quý: Tính đa dạng của chủng loại thành phẩm ngọc Phỉ Thúy và phẩm chất ngọc Phỉ Thúy khiến việc phân cấp thành phẩm ngọc Phỉ Thúy gặp nhiều khó khăn. Đối với thương nhân có kinh nghiệm thường phân loại ngọc theo 5 yếu tố: Màu sắc, độ trong suốt, kết cấu, độ thuần khiết, phẩm cách.
(Nguồn: https://rubystone.com.vn/kien-thuc-phong-thuy/phi-thuy-la-gi-cac-chung-loai-va-cach-danh-gia-phi-thuy-chinh-xac-nhat/?srsltid=AfmBOorP-CbQFCHbinkvxaMUbN9uaHMwBzDlGjx5TFIAZJZfMXGzErS4)
- Các chủng của phỉ thúy
Do phỉ thuý là khi ngọc jadeite đạt đến cấp độ màu và phẩm chất cao nên có rất nhiều loại và họ chia ra làm các chủng:
1. Phỉ thúy lão Khanh chủng, thương giới thường gọi là "Lão Khanh Thủy Tinh Chủng"
2. Phỉ thúy thủy chủng
3. Phỉ thúy băng chủng
4. Phỉ thúy tử la lan
5. Phỉ thúy bạch đế thanh
Ngoài 5 phẩm chất ngọc phỉ thúy có giá trị nhất ở bên trên thì còn những phẩm chất ngọc thấp hơn như Phỉ thúy hoa thanh, hồng phỉ, hoàng tông, đậu chủng, phù dung, mã nha, ngẫu phấn, nghiễm phiến, thúy ti, kim ti, du thanh, ba sơn, kiền bạch, mặc thúy, thiết long sinh phỉ thúy. Các phẩm chất ngọc này thường là bán trong suốt, hoặc mờ đục, có kết cấu thô, bề mặt khô khan hơn, hiếm khi đạt chuẩn nhất lưu và thường có giá trị thấp hơn. Hay đúng hơn, đây là các phẩm chất của cẩm thạch chưa thành phỉ thúy.
- Chất ngọc hay còn gọi là chủng ngọc phỉ
Chất ngọc là khái niệm chỉ kết cấu, độ thấu quang, phản quang của ngọc, mức độ tinh thuần, đồng nhất vv... Giới sưu tầm ngọc kỳ cựu ở Trung Quốc có một câu nói rất nổi tiếng "内行看种,外行看色" nghĩa là "Người trong ngành nhìn chất, người ngoài ngành nhìn màu"
Có 4 chất ngọc phỉ thúy cơ bản như sau:
Chất đậu (đậu chủng)
Chất nếp (nếp chủng)
Chất băng (băng chủng)
Chất kính (thủy tinh chủng)
Nhìn vào tên gọi, ít nhiều chúng ta có thể hình dung ra ngọc phỉ thúy được phân cấp chủ yếu dựa theo độ trong của ngọc, càng trong mịn thì phẩm chất càng cao.
(Nguồn: https://www.vietgemstones.com/blog/tieu-chi-danh-gia-pham-chat-ngoc-phi-thuy/?srsltid=AfmBOookAJazUL82NMdYnp6Ulab9DMgwNBC22BB-vJTBSes5eQakziVI)
CHÍNH VĂN
- " Bang bang bang", tiếng đập cửa dữ dội không ngừng vang lên.
- "Vân Cảnh, con mẹ nó mày ra đây cho tao! "
- "Tiểu tử mày cũng thật sự to gan, dám cầm tiền của bọn tao rồi bỏ trốn, tao biết mày đang ở bên trong, mau ra đây cho tao!"
- "Mày đừng nghĩ đến việc trốn bên trong không lên tiếng thì không có việc gì, không có tiền thì bảo người nhà ra đây trả".
..................
Vân Cảnh mở to mắt, đập vào mắt cậu là một gian phòng cũ nát, mùi hôi thối, bẩn thỉu xông vào mũi. Cậu xoa xoa mi tâm, ký ức hỗn độn như thủy triều tràn vào trong đầu, đủ loại âm thanh ồn ào của tiếng nói chuyện tràn vào bên tai giống như có vô số người đứng bên cạnh không ngừng nói chuyện, có người là người cậu quen thuộc, có người chính là những người bên trong ký ức của cơ thể này.
Bên phải của cậu là một chiếc di động màn hình vẫn sáng, đang dừng lại ở một trang tiểu thuyết đang đọc dở.
Vân Cảnh híp mắt nhìn vào trang tiểu thuyết kia, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn, trong gương phản chiếu một gương mặt xa lạ.
Vân Cảnh sinh ra ở một thế giới tên là Thiên Hồng Đại Lục, thế giới đó chứa đựng vô số Linh khí, bất cứ ai sinh ra ở thế giới đó, chỉ cần đến tuổi trưởng thành thức tỉnh linh lực thì đều có thể tu luyện Linh khí trở thành Linh sư.
Vân Cảnh là vương gia của một tiểu quốc, từ nhỏ thiên tư thông minh, là thiên tài ngàn năm có một, nhưng vào năm 16 tuổi thân thể Vân Cảnh đột nhiên bị một linh hồn dị giới chiếm cứ, mà linh hồn dị giới kia tự xưng là "xuyên thư giả".
Vân Cảnh giờ mới hiểu được cậu chỉ là một nam phụ pháo hôi trong tiểu thuyết, xuyên thư giả muốn chiếm lấy cơ thể của cậu để ôm đùi nhân vật chính mong muốn cùng nhân vật chính hưởng phú quý.
Phí mất mấy năm, Vân Cảnh cuối cùng cũng thoát khỏi xuyên thư giả cùng với bóng ma của nhân vật chính, nhưng không ngờ rằng cậu cùng yêu thú khế ước Mộng Ma rơi vào trong lỗ đen, một lần nữa tỉnh lại thì đã xuyên đến nơi này.
Cậu xuyên vào cơ thể của này khi mà linh hồn của cơ thể này đã chết cho nên thứ cậu đang chiếm giữ lúc này là một cơ thể vô chủ.
Tên của nguyên chủ cũng là Vân Cảnh, chỉ là Vân Cảnh ở thế giới của cậu chính là vương gia, tuy rằng từ nhỏ cha mẹ mất sớm, nhưng lại cực kỳ không chịu thua kém nên được dân chúng kỳ vọng rất cao mà nguyên chủ cùng cậu lại hòa toàn tương phản.
Từ nhỏ cha mẹ ly hôn, hắn bất mãn với xuất thân bình thường của mình, từ nhỏ đã cảm thấy chán ghét với hoàn cảnh hiện tại, bây giờ hắn mới qua học kỳ đầu năm cấp 3 không bao lâu, bởi vì thành tích mỗi lần đều đội sổ liền bị giáo viên thuyết phục thôi học, sau đó hắn liền tính toán bỏ học, gần nhất còn bị một đám lưu manh xúi giục đâm ra nghiện cờ bạc, cũng chính những người này đã cho hắn vay tiền.
Giờ này những người đang đạp của ở bên ngoài kia chính là những tên mấy ngày trước còn xưng huynh đệ với hắn.
Sắp xếp lại ký ức trong đầu, Vân Cảnh chậm rãi đứng lên cảm thụ linh khí của thế giới này.
Một lát sau, Vân Cảnh sắc mặt ngưng trọng mở mắt ra.
Thế giới này cũng có linh khí nhưng phân bổ lại hoàn toàn khác với Thiên Hồng Đại Lục.
Ở Thiên Hồng Đại Lục linh khí tràn ngập khắp nơi, người nào thực lực mạnh có thể hấp thu càng nhiều, mà nơi này linh khí tuy nồng đậm nhưng phần lớn là không tập trung ở cùng một chỗ, người bình thường không thể nào sử dụng được, gần đây nhất cậu cảm nhận được có một chỗ tập trung Linh khí chính là khoảng 2 cây số về hướng bắc.
Không có Linh khí, thực lực Vân Cảnh hoàn toàn không phát huy được, cậu cảm ứng được một chút tinh thần lực giữa mình cùng Mộng Ma, phát hiện mối liên hệ khế ước giữa mình và Mộng Ma đã trở nên rất yếu ớt do ảnh hưởng của Linh khí đặc thù. Vân Cảnh chỉ có thể mơ hồ cảm giác được Mộng Ma đang ở cùng một thế giới với mình nhưng cụ thể ở đâu thì không thể biết được.
Đúng lúc này ầm một tiếng, khóa trên cửa gỗ nới lỏng vài cái rồi rơi xuống đất, ngay sau đó, cửa gỗ bị mấy tên lưu manh bên ngoài đá bay.
Vân Cảnh quay đầu lại liền nhìn thấy mấy tên lưu manh tóc nhuộm đủ loại màu sắc, miệng ngậm điếu thuốc đứng trước cửa.
Vừa nhìn thấy Vân Cảnh, đám lưu manh đều cười lạnh một tiếng, hung hăng xông về phía Vân Cảnh.
- "Tiểu tử, mày còn dám trốn"
- "Nếu vừa rồi mày mở cửa, dập đầu nhận lỗi, tao còn có thể cân nhắc lưu lại cho mày một chút tôn nghiêm, nhưng hiện tại....... haha......."
- "Xem ra lão tử không lột da mày thì không được".
Tên cầm đầu vừa nói xong, mấy tên đàn em nhanh chóng vây quanh, nhanh chóng vọt tới trước mặt Vân Cảnh, giơ cao chân, dự định hung hăng đá vào người của cậu.
Vân Cảnh bình tĩnh quan sát động tác của mấy tên đó, vào thời khắc sắp chạm vào người, cậu chậm rãi hơi nghiêng người sang một bên, không những tránh được nắm đấm của tên lưu manh ngược lại còn khiến bọn họ bởi vì mất cân bằng mà ngã xuống đất.
- "Hứa ca, anh không sao chứ ?"
Đám đàn em ở bên cạnh thấy vậy liền giật mình, vội bước lên đỡ tên đó dậy.
Hứa Ca ngã xuống trước mặt nhiều người như vậy, sắc mặt đỏ bừng rồi trắng bệch, hít sâu mấy hơi, vừa định ra lệnh cho tiểu đệ của mình lại đánh Vân Cảnh, thì Vân Cảnh lúc này mới lên tiếng.
- "Anh thích đàn ông sao?", Vân Cảnh nhìn mặt tên cầm đầu nói.
Tên đại ca này rất gầy, hắn mặc áo ngắn tay và quần dài bó sát, Vân Cảnh vừa mới tới gần, liền chú ý tới trên mặt của tên này dính đầy phấn trắng.
Lúc trước vào thời điểm Vân Cảnh bị xuyên thư thư giả chiếm lấy cơ thể, xuyên thư giả đã bôi phấn thơm lên mặt dụ dỗ Nam Chủ, theo Vân Cảnh, đàn ông bình thường sao có thể trang điểm như vậy?, tên lưu manh này làm Vân Cảnh nghĩ tới xuyên thư giả, không khỏi liền hỏi ra như vậy.
Tuy rằng cậu bởi vì trọng sinh mà mất đi một thân tu vi, nhưng linh lực vẫn còn, lúc này cậu phát hiện trong cơ thể của mấy người ở đây đều có linh khí mỏng manh, yếu ớt lượn lờ quanh thân.
Mà giờ phút này, linh khí trong cơ thể tên lưu manh đang du tẩu đến nơi nào đó sau đó đình trệ lại, có thể thấy hắn bị thương, không phải vết thương mới mà do quanh năm suốt tháng tích lũy mà thành.
Nhận thức được điều này, Vân Cảnh vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn tên nói : "Sắc mặt nhợt nhạt, mệt mỏi, bụng hơi trướng, miệng khô, hơi thở hôi......"
Tên đại ca sửng sốt, mấy tên đàn em cũng ngơ ngẩn, bầu không khí vừa rồi còn nóng nảy bỗng chốc im bặt.
Vân Cảnh lại nhìn thêm vài giây: "Tình huống của anh rất nghiêm trọng, nếu không chữa trị sẽ chuyển thành rò lỗ hậu môn, anh nên mau đi bệnh viện xem đi..."
- "Tao, mày đang nói hươu nói vượn cái gì đó!", tên đó lập tức phản ứng lại, mặt đỏ như máu, giận dữ chỉ vào Vân Cảnh, sau đó đem lửa giận phát tiết lên tên đàn em bên cạnh: "Con mẹ nó mày còn ngẩn ra làm gì, vào đánh nó! "
Tên đàn em miễn cưỡng lấy lại tinh thần, quay đầu ngơ ngác mà nhìn Vân Cảnh, chỉ cảm thấy Vân Cảnh hôm nay tựa hồ cùng Vân Cảnh ngày thường không giống nhau?
Vẫn là gương mặt kia nhưng biểu tình trên mặt tựa hồ thay đổi thành một người hoàn toàn khác, đối mặt với nhiều người như vậy, cậu ta hoàn toàn không còn bộ dạng nhút nhát trước kia, nhìn kĩ sẽ phát hiện đôi mắt của cậu đen mà thâm sâu, đôi mắt nhìn chăm chú, phảng phất ánh sáng như không có cách nào xuyên qua, nhìn vào rất đáng sợ.
Nhớ lại từng chi tiết Hứa ca đánh Vân Cảnh lúc trước, dường như từ khi mở cửa, Vân Cảnh biểu hiện đã quá mức bình tĩnh rồi.
Này cũng quá là tà môn rồi, người thì vẫn là người kia, như thế nào lại khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi từ trong xương cốt như vậy.
Hứa ca thấy mấy tên đàn em đều như trúng tà, đồng dạng tất cả đều đứng ngây ngốc, phổi như sắp nổ tung, liền tùy tiện nhấc cái ghế bên cạnh hung tợn mà ném vào Vân Cảnh, thấy ghế không đập trúng cậu, còn chưa hết giận trực tiếp cầm con dao gọt trái cây xông lên.
Mấy tên đàn em thấy bộ dạng của Hứa ca, sợ lúc nữa sẽ đổ máu nên vội vàng ngăn cản nói: "Hứa ca, bình tĩnh, bình tĩnh ! Anh đừng tính toán với tên tiểu tử này, không phải Triệu ca bảo phải bắt nó đến gặp cho anh ấy xem trước, nếu bây giờ xảy ra đánh nhau Triệu ca sẽ rất tức giận."
Không đề cập tới còn tốt, nhớ tới phải đem Vân cảnh đi gặp Triệu ca, Hứa ca càng thêm tức giận, hôm nay Vân Cảnh tà môn hắn cũng nhận ra, vạn nhất đem cậu cho Triệu ca, bị phía trên kia nhìn trúng rồi thay thế hắn thì phải làm sao.
Hứa ca cười lạnh một tiếng: "Không đưa nó đi nữa, tiểu tử này phải bồi thường tiền cho tao, hôm nay tao nhất định phải phế nó."
Con dao gọt trái cây dưới khúc xạ của ánh sáng, sáng đến chói mắt, Vân Cảnh thấy con dao gọt trái cây hướng về phía mặt mình, cậu có chút chần chừ.
Nếu tại Thiên Hồng Đại Lục có người dám giết cậu, Vân Cảnh sẽ không có khách khí mà lấy đi tính mạng của người đó, nhưng đây là thế giới hiện thực cùng Thiên Hồng Đại Lục khác nhau.
Căn cứ theo ký ức của cơ thể này, luật lệ của thế giới này nghiêm ngặt hơn Thiên Hồng Đại Lục rất nhiều, hôm nay đám lưu manh này lại gióng trống khua chiêng tới tìm cậu, người dân xung quanh đây đã sớm bị kinh động, nếu như toàn bộ bọn họ đều chết ở đây Vân Cảnh nhất định sẽ phải chịu phạt theo pháp luật ở nơi này.
Cậu tính cứ chịu đựng trước đã, bây giờ chỉ cần giáo huấn bọn họ một chút thôi là được.
Vân Cảnh thở dài, tiện tay vừa nhấc lên liền đánh trực tiếp đánh vào ngực Hứa ca.
Con dao gọt trái cây "đinh" một tiếng mà rơi trên mặt đất, thân thể Hứa ca từ từ ngã xuống, Vân Cảnh không khách khí hút đi hơn phân nửa linh lực trong cơ thể Hứa ca, một ít còn lại đủ để Hứa ca tiếp tục sống, chỉ là việc rò hậu môn, cậu sợ nó sẽ sớm phát tác.
Mấy tên đàn em nhìn Vân Cảnh nhẹ nhàng đánh bại Hứa ca thì tức khắc tỏ ra kinh hãi.
Vân Cảnh quay đầu, ánh mắt nhu hòa nhìn bọn họ:" Tôi tổng cộng thiếu các người bao nhiêu tiền?"
Cậu và đám lưu manh nhìn nhau hồi lâu, hơn nửa ngày mới có người lên tiếng: "Không phải, không phải nợ bọn tôi mà là nợ Triệu ca... Hôm nay chúng tôi chỉ là giúp Triệu ca đến đây đòi tiền mà thôi, nếu cậu muốn tìm thì đi mà tìm Triệu ca".
"Triệu ca hiện đang ở đâu?".
"Tại khu mới ở bờ sông Tràng Khẩu. Triệu ca nói có một lô hàng mới đến khẳng định có thứ tốt hôm nay liền đi xem. "
"Tràng Khẩu? Hàng?" Vân Cảnh nhướng mày.
"Đổ thạch(*), Triệu ca đang đi đổ thạch." Tên đàn em thấy Ân Cảnh không rõ, lập thức nói đồng thời còn nói ra địa điểm của bờ sông Tràng khẩu.
[*] Đổ thạch: Cược: cá cược, Thạch: Đá, Nguyên thạch.
Đổ thạch là hoạt động tìm mua nguyên thạch phỉ thúy và cắt ra để lấy phỉ thúy bên trong, rộ lên mấy chục năm gần đây. Nguyên thạch phải cắt ra mới biết có phỉ thúy không và phỉ thúy giá trị bao nhiêu, nếu cắt ra được phỉ thúy tốt thì sẽ trở nên giàu có, ngược lại nếu cắt ra không có phỉ thúy thì mất sạch tiền, cho nên trong giới đổ thạch vẫn có 1 câu cửa miệng : "một đao thiên đường, một đao địa ngục"
Đổ thạch là một loại phương thức giao dịch ngọc (Phỉ Thúy) nguyên thạch độc đáo lưu hành ở vùng biên cảnh Myanmar, nó mang tính cá cược, đậm tính kích thích, cực kỳ mạo hiểm nhưng hấp dẫn ngọc thương (thương nhân buôn ngọc) khắp nơi tham dự, có thể nói là lâu thịnh không suy. Người mua nếu thạo nghề lại có nhãn lực đổ tốt, vận khí tốt, mua được hàng thượng phẩm, nháy mắt có thể thành nhà giàu mới nổi, triệu phú thậm chí là tỷ phú, ngược lại nếu thấy hàng chạy mất ngay trước mắt, số không tốt thì vốn gốc cũng mất hết, táng gia bại sản.
Vân Cảnh kinh ngạc phát hiện địa chỉ này trùng với địa điểm cậu cảm nhận được linh khí!
Vân Cảnh lập tức hào hứng: "Mau dẫn tôi đi" .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro