Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Sống lại

edit:weil52

Chương 1: Sống lại.

Mục Tinh Vũ mở mắt, nhìn thấy căn phòng sạch sẽ và gọn gàng. Cậu mơ hồ nhấc tay trái lên kiểm tra, cổ tay bóng loáng trắng nõn không một vết xước.

Sao lại như vậy?

Cậu không khỏi kinh ngạc, rõ ràng cậu đã cắt cổ tay tự sát, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, vì sao...Vì sao khi tỉnh dậy trên cổ tay cậu lại không có miệng vết thương?

Phải rồi, hình như căn phòng này cậu đã từng thấy ở đâu đó.

Trong đầu Mục Tinh Vũ lóe lên một ký ức mông lung, nhớ ra được đây là khách sạn nơi cậu ở lúc tham gia diễn bộ phim truyền hình đầu tiên. Cậu kinh ngạc ngồi dậy thì vô tình chạm đến vết thương trên đùi, shh, thốt lên một tiếng đau đớn, xém tí nữa là cậu ngã xuống giường rồi.

Cậu vội nắm lấy đầu giường nhưng lại làm đổ cái đèn gần mép, phát ra một tiếng 'bịch'.

"Anh Tinh Vũ, có chuyện gì vậy?" Có người đẩy cửa phòng, vội vàng đặt đồ ăn trên tay xuống rồi đi đến bên giường quan tâm hỏi: "Anh Tinh Vũ, anh ngã sao? Muốn lấy cái gì thì để em lấy cho."

"Tiểu Vấn?" Mục Tinh Vũ kinh ngạc nhìn Tiểu Vấn.

Tiểu Vấn là trợ lý công ty sắp xếp cho cậu, tên là Phương Tiểu Vấn - một thanh niên tốt bụng cùng tuổi với cậu.

Nhớ lại sau khi nhà cậu phá sản, công ty kinh doanh thì chèn ép[*]. Ngay thời điểm cậu bần cùng nhất đến nỗi không một chốn dung thân, may thay nhờ có Tiểu Vấn cưu mang cậu. Sau này công ty điều chuyển Vấn đi làm trợ lý cho Phùng Tử An, ngặt nỗi Phùng Tử An đã luôn ghét cậu cho nên đối xử rất tệ với Tiểu Vấn.

[*]: Gốc là "经济公司打.压他", mình edit ra thấy thô vcl nên để đây. Bạn nào biết thì góp ý mình với nhé.

Nhìn thấy Tiểu Vấn lần nữa khiến lòng cậu vô cùng vui vẻ, đồng thời cũng kinh ngạc không nói nên lời.

Phòng quen, người quen, cậu đây là...Sống lại!

"Anh Tinh Vũ, anh sao vậy?" Tiểu Vấn thấy Mục Tinh Vũ ngây người không nhúc nhích, vội vàng hỏi.

Mục Tinh Vũ lắc đầu, cười nói: "Anh không sao".

Tiếu Vấn lúc này mới yên lòng, nhặt đèn giường đặt gọn lại rồi mang hộp cơm đến trước mặt Mục Tinh Vũ: "Anh Tinh Vũ, anh nhân lúc còn nóng ăn đi."

Mục Tinh Vũ nhận hộp cơm, thoáng nhìn Tiểu Vấn rồi lại nhìn căn phòng quen thuộc. Cuối cùng trong lòng khẳng định cậu thật sự đã sống lại, sống lại hai năm về trước.

Lúc này nhà cậu vẫn chưa phá sản, Cố Vân Chu vẫn còn hôn mê bất tỉnh. Mà hung thủ lừa gạt, hãm hại cậu cũng như giết chết Cố Vân Chu vẫn chưa giành được quyền kiểm soát tập đoàn Cố thị.

Tốt quá, mọi thứ vẫn còn kịp.

Mục Tinh Vũ cảm thấy mình thật may mắn, có bài học đau khổ ở đời trước, đời này cậu sẽ không tin tưởng Andre một lần nào nữa.

Ở đời trước, cậu không muốn gả cho một người vừa tàn tật lại vừa hôn mê bất tỉnh như Cố Vân Chu. Vì thế sau khi bị các nhà tuyển chọn tài năng[1] tìm được khi đi du lịch, cậu liền lặng lẽ gia nhập giới giải trí. Lúc đó cậu rất ngây thơ, vừa vào công ty cũng vì bênh vực kẻ yếu mà đắc tội với anh lớn của công ty - Phùng Tử An.

Phùng Tử An ra mắt trong chương trình tuyển chọn thần tượng, là thần tượng nổi tiếng và hơn nữa là nghệ sĩ được giải trí Phong Hòa chú trọng đào tạo. Phùng Tử An nhìn cậu không vừa mắt nên đã cố tình làm cậu xấu mặt trong sự kiện của thương hiệu, may mà lúc đó nhờ có Andre nói đỡ cho mới giúp cậu hết xấu hổ.

Sau đó Andre giới thiệu cho cậu trở thành nam phụ của bộ phim《Khoảnh khắc ấm áp》, Mục Tinh Vũ đã vô cùng cảm kích và xem hắn như bạn thân.

Mà chẳng ngờ rằng ngay từ đầu Andre tiếp cận cậu đã không có ý tốt.

Andre là em họ của Cố Vân Chu, từ khi Cố Vân Chu bị tại nạn liền trở về Trung Quốc tham gia vào công việc của tập đoàn Cố thị.

Hắn biết Mục Tinh Vũ là hôn thê của Cố Vân Chu nên muốn trêu đùa cậu để trả thù anh. Nhưng vì Mục Tinh Vũ không thích Cố Vân Chu nên mục tiêu của hắn đã không đạt được.

Thế mà mục đích khác của hắn lại rất thành công.

Vào ngày sinh nhật của ba Mục, Andre đưa một bức tượng Phật Ngọc cho Mục Tinh Vũ và nhờ cậu đưa cho ba để bày tỏ lòng chúc mừng.

Mục Tinh Vũ nghe theo Andre đặt tượng Phật Ngọc ở văn phòng ba cậu. Ai ngờ bên trong Phật Ngọc có máy nghe lén, để cho tên Andre nghe hết được bí mật thương mại của bất động sản Kiến An nhà họ Mục.

Andre dựa vào đó mà lật đổ bất động sản Kiến An, cũng nhờ vậy mà nhận được sự tán thành của cổ đông Cố thị.

Nhà họ Mục phá sản một cách nhanh chóng, ba Mục không chịu nổi cơn sốc nên nhảy lầu tự tử. Mẹ Mục vì quá đau buồn, không lâu sau cũng uống thuốc ngủ mà đi theo ông.

Mục Tinh Vũ liên tiếp gặp đả kích cũng muốn đi theo cha mẹ, nhưng khát khao trả thù mãnh liệt đã khiến cậu đè nén ý định đó lại. Song cậu sức mỏng lực yếu, hoàn toàn không phải đối thủ của Andre.

Cậu khốn khổ chờ đợi thời cơ đến. Sau đó nhận được tin Cố Vân Chu tỉnh lại liền vội vàng đi tìm anh nhờ giúp đỡ.

Cố Vân Chu là một tên bạo chúa mặt lạnh, tuy Mục Tinh Vũ rất sợ anh ta nhưng vì báo thù nên vẫn chủ động đến nhà họ Cố. Vì lấy lòng Cố Vân Chu, cậu còn cố ý nấu một chén canh gà - khi đó cậu nghèo đến nỗi chỉ mua được một con gà mái già.

Thế mà cậu lại chẳng thể nghĩ tới, sau khi Cố Vân Chu uống xong canh gà đột nhiên có dấu hiệu trúng độc.

Andre mang theo cảnh sát bất ngờ xuất hiện, vu khống cậu muốn hại Cố Vân Chu để cảnh sát bắt giữ. Lúc đó Cố Vân Chu vẫn còn một chút ý thức nói rằng chuyện này không liên quan đến cậu và yêu cầu Andre thả cậu đi.

Mục Tinh Vũ biết mình trúng bẫy của Andre, cậu đã hại chết Cố Vân Chu, mà trước khi chết, Cố Vân Chu còn nói đỡ cho cậu.

Sau khi bị giam trong tù, cái chết của Cố Vân Chu cùng mối thù của ba mẹ khiến cậu gần như điên loạn. Một lần sau khi tự hại mình để bác sĩ tới chữa trị, cậu đã lén lấy và giấu chiếc kéo dùng để cắt băng gạc đi, rồi cắt cổ tay tự sát.

Đến bây giờ, cậu vẫn cảm thấy cổ tay đau nhức, đến nỗi cơm hộp cầm trên tay cũng run rẩy nhẹ.

"Anh Tinh Vũ, anh vẫn thấy không khỏe à? Có muốn đi khám bác sĩ không?" Tiểu Vấn lo lắng hỏi.

"Anh không sao cả," cậu nở một nụ cười: "Tiểu Vấn, anh muốn về nhà. Cậu xin đạo diễn nghỉ vài ngày đi."

"Được thôi, nhưng em không biết có thể xin nghỉ được mấy ngày."

"Không sao, nghỉ được ngày nào hay ngày đó. Bây giờ anh chỉ muốn về nhà thôi."

Sống lại một đời, với cậu mà nói không có việc gì quan trọng hơn so với việc về nhà. Cậu muốn gặp ba mẹ, muốn gặp Cố Vân Chu. Đời trước anh không có người mình yêu[*], kiếp này cậu sẽ không để anh thất vọng lần nữa.

[*] Giải thích ở đây một chút, có nghĩa là đời trước anh Chu chưa có người yêu hay ny, gấu jj đó đã đi bán muối ròi. Chứ không phải anh Tinh biết anh Chu thích ảnh=_)

Tiểu Vấn vội vàng đi tìm đạo diễn.

Bộ phim hiện tại Mục Tinh Vũ đóng chính là《Khoảnh khắc ấm áp》mà Andre giới thiệu, nam chính là Phùng Tử An. Lần này Mục Tinh Vũ bị thương cũng là vì Phùng Tử An khi đóng phim cố ý dùng sức, hại cậu ngã từ cầu thang xuống.

Lúc trước cậu bốc đồng mà bước vào giới giải trí, không ai ở giải trí Phong Hòa biết lai lịch cậu nên cậu được đối xử khá bình thường. Ở đoàn phim《Khoảnh khắc ấm áp》dù cậu là nam phụ, nhưng vì có Phùng Tử An ở giữa gây hấn nên cậu bị đối xử rất tệ ở đoàn phim.

Đời trước, cậu ở đoàn phim chịu rất nhiều ủy khuất. Thậm chí khi bộ phim được công chiếu, cảnh diễn của cậu bị cắt không còn bao nhiêu, từ nam phụ tốt đẹp bỗng trở thành nam thứ N nào đó.

Cho nên Mục Tinh Vũ nghĩ rằng ở lại đây chỉ phí thời gian.

Ăn xong cậu liền xuống giường bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị chờ Tiểu Vấn trở lại thì lập tức về nhà.

Đồ của cậu rất ít, chỉ có vài ba bộ quần áo để thay tắm và đồ dùng cá nhân đơn giản. Cậu nhanh nhóng dọn xong, lê cái chân bị thương đến giường ngồi xuống lần nữa, định dùng rượu thuốc xoa bóp làm tan vết bầm.

Lúc này, cậu mới thấy cái vòng tay ngọc đang mang trên tay trái xảy ra biến ảo kỳ quái.

Vòng tay này được mẹ cậu mua trong một buổi đấu giá ở Pháp với giá hơn một trăm tệ, là một trong những di vật bị Pháp cướp phá từ hang động Mạc Cao [2]. Mẹ của cậu lúc đó đã mua được tám di vật, những cái khác đều hiến tặng cho viện bảo tàng quốc gia, chỉ để lại cái vòng tay này tặng cậu làm quà sinh nhật 18 tuổi.

Vòng tay được làm từ ngọc Hòa Điền [3] chất lượng tốt nhất, hai bên trái phải có chín hạt ngọc tròn đỡ ba bông sen ở giữa. Các nụ hoa đều có màu trắng, chỉ có chút phớt hồng ở đầu cánh hoa trông rất đẹp.

Mục Tinh Vũ thích vô cùng nên cứ đeo mãi, do đó cậu nhớ rõ hình dạng của nụ hoa này, thế nhưng bây giờ nụ hoa lại nở rộ thành một đóa sen nhỏ.

Chuyện này là sao đây?

Mục Tinh Vũ nhanh chóng quan sát cẩn thận, phát hiện nụ hoa thật sự nở rộ!

Nó làm từ ngọc mà, sao có thể biến hóa được như vậy?

Mục Tinh Vũ rất kinh ngạc, bỗng cậu nhớ lại, đời trước dường như trước khi chết bản thân có thấy được một tia sáng. Cậu cho rằng đó là ảo giác trước khi chết, nhưng bây giờ cậu nhận ra hình như ánh sáng đó phát ra từ cổ tay cậu.

Suy đoán này khiến Mục Tinh Vũ rất vui, cậu đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, chẳng phải nhân vật chính trong tiểu thuyết đều thông qua việc lấy máu mà có được bảo vật thần kỳ sao? Có lẽ khi cậu tự sát, máu đã chảy lên chiếc vòng khiến nó nhận chủ.

Mục Tinh Vũ nhanh chóng quan sát hoa sen xem nó có chỗ nào thần kỳ không.

Cậu thấy được giữa đóa hoa có một giọt nước nên lật đài sen xuống xem có đổ nước ra được không.

Không ngờ một giọt nước thật sự chảy ra từ đó, cậu nhanh chóng dùng tay phải hứng lấy.

Giọt nước thoạt nhìn trông không có gì đặc biệt, Mục Tinh Vũ lại đi xem xét bông sen, thấy hoa sen nhỏ giọt nước ra xong đã thay đổi trở lại hình dạng ban đầu. Cậu hết sức kinh ngạc, cũng làm y chang nhỏ giọt nước từ hai đóa sen còn lại rồi tận mắt chứng kiến hai bông sen ấy từ từ thay đổi và dần dần khép lại thành nụ hoa.

Lúc này, Mục Tinh Vũ mới dám khẳng định rằng cậu thật sự có một bảo vật thần kỳ.

Nhưng tích ra được giọt nước thì có tác dụng gì?

Cậu lưỡng lự một chút rồi đưa giọt nước vào miệng.

Rất nhanh, cậu cảm giác được trong cơ thể có một dòng nước ấm chảy vào khiến tứ chi trở nên ấm áp.

Thần kỳ nhất là, ban đầu trên đầu gối cậu vốn có một vết bầm tím, không ngờ dòng nước ấm lại truyền đến đầu gối cậu rồi nhanh chóng làm tan vết bầm. Cậu vội vàng đứng lên thử đi lại hai bước, phát hiện đầu gối không còn đau như hồi nãy nữa.

Một lát sau cảm giác ấm áp tiêu tan, vết bầm tím cũng đã biến mất hoàn toàn. Cậu ấn tay vào chỗ ban đầu bị thương thì thấy không đau chút nào, phấn khởi mà nhảy cẫng lên.

Đời trước, cậu bị dồn vào tình thế tuyệt vọng, không ngờ lại có thể vì thoát ra được từ cõi chết mà có được một bảo vật thần kỳ như vậy.

Cậu chạm vào hoa sen trên cổ tay, mỉm cười vui vẻ.

***

[1] Nhà tuyển chọn tài năng

Gốc: 星探

Anh: talent scout(n)

[2] Hang đá Mạc Cao tại Đôn Hoàng là một hệ thống kiến trúc Phật giáo, nằm cách trung tâm thành phố Đôn Hoàng (Trung Quốc) 25km về phía Đông Nam. Hang đá Mạc Cao còn có tên gọi là Thiên Phật Động hay hang Đôn Hoàng.

[3] Ngọc Hòa Điền còn có tên gọi khác là Ngọc Bích Tân Cương, nó được tìm thấy ở sườn núi phía bắc Côn Luân - Tân Cương của Trung Quốc. Loại Ngọc này còn có màu sắc đa dạng như: Xanh lam, xanh lục, trắng, đen, vàng,...và hầu hết đều là đơn sắc. Các loại Ngọc này thường có độ cứng khoảng 6 - 6,5 Mohs, nhưng Ngọc Hòa Điền trắng sẽ có độ cứng nhất khi so với các màu khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro