
Chương 3: Hắn muốn thiếu niên này!
Edit: Chinhh
Hạ Tê nghe thấy tiếng cửa đóng lại, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe thấy tiếng bước chân từ xa đến ,cậu sợ đến mức tim chợt nhảy lên. Cậu chọn bừa một tủ quần áo gần đó, nhẹ nhàng mở rồi trốn vào bên trong.
Tiếng "cạch cạch" như vang vọng trong lòng cậu, cậu lặng lẽ trốn vào trong tủ, nín thở lắng nghe tiếng người bên ngoài mở cửa phòng thay đồ bước vào.
Sau đó cậu nghe thấy tiếng sột soạt, như thể người ngoài kia đang cởi quần áo.
Chờ một lúc, lo lắng trong lòng của Hạ Tê mới dần thả lỏng khi nhìn thấy người bên ngoài hình như chỉ đang thay quần áo.
Nhưng điều cậu không nhìn thấy chính là đôi mắt đen sắc bén của Alpha ở bên ngoài, luôn nhìn vào dãy tủ quần áo trước mặt, trong mắt mang theo vẻ lạnh lùng và cực kỳ nguy hiểm.
Thời gian từng phút trôi qua, Hạ Tê vẫn giữ nguyên tư thế đứng gần tủ quần áo, tay chân co rút, không dám cử động chút nào.
Bắp chân của cậu tê cứng đến mức co rút và đau nhói. Cậu cau mày, vừa cử động chân thì cửa tủ đã bị mở ra một cách thô bạo.
Hạ Tê sửng sốt, run rẩy ngẩng đầu, bắt gặp một đôi mắt đen lạnh lùng.
Đôi mắt đó nhìn cậu thật sắc bén, trong mắt ẩn chứa sự lạnh lùng đến thấu xương và tràn đầy sát ý.
Trái tim cậu đột nhiên ngột ngạt, cậu cảm thấy một sát khí mãnh liệt, cũng như một áp lực tinh thần mạnh đến mức gần như bạo lực, giống như một lưới điện cao thế đột nhiên bao bọc lấy cậu.
Dưới áp lực mạnh mẽ của tinh thần lực, Hạ Tê cảm giác như đầu mình bị vật gì đó rất mạnh đâm vào, đau như nổ tung.
Đôi mắt trong veo xinh đẹp đó nhanh chóng bị bao phủ bởi một tầng sương, vài giọt nước mắt nóng hổi lập tức lăn xuống.
Có lẽ hắn không ngờ rằng người đang trốn trong tủ sẽ khóc. Khi nhìn thấy thiếu niên khuôn mặt đầy hung dữ của Alpha đột nhiên chuyển sang một biểu cảm rất kỳ lạ.
Hắn cúi đầu lạnh lùng nhìn thiếu niên trong tủ, đôi mắt ướt át giống như một con thú mới sinh, trong trẻo và xinh đẹp.
Ti Kình Thương chưa từng thấy ai khóc đẹp như vậy, chỉ nhìn cậu như vậy, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác thương hại.
Chỉ cần một suy nghĩ ngắn gọn thôi cũng đủ làm hắn ngạc nhiên!
Ti Kình Thương: "Cậu là ai!"
Hắn đưa tay nắm lấy vai thiếu niên, kéo cậu ra khỏi tủ. Động tác của hắn rất tàn bạo và không hề thương hoa tiếc ngọc.
Lực trên vai cậu mạnh đến mức Hạ Tê cảm thấy xương cốt mình như bị nghiền nát, nước mắt trong nháy mắt càng rơi nhiều hơn.
Hạ Kỳ: "Đau quá... buông tôi ra!"
Cậu bướng bỉnh ngẩng đầu lên, hung tợn trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, giọng nói nghẹn ngào nức nở.
Nhưng sức mạnh của người đàn ông trước mặt đang đè lên cậu lại không hề suy giảm mà thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Hạ Tê đau đến gần như ngất đi, cùng lúc đó, một mùi hương đột nhiên bay ra từ tuyến thể sau gáy.
Hương vị thuần khiết, đậm đà, ngọt ngào và ấm áp, có chút trà trong vị sữa ngọt ngào, đột nhiên truyền đến chóp mũi của Ti Kình Thương, tác động lên cơ thể và đại não của hắn.
Sự thôi thúc mà hắn chưa bao giờ cảm thấy trước đây giống như một con thú đột nhiên lao ra khỏi lồng, cố gắng thoát ra một cách hung dữ.
Một tia ấm áp nhanh chóng xẹt qua đôi mắt đen của hắn, hắn đột nhiên nheo đôi mắt lạnh lùng và nhìn thiếu niên Omega trước mặt với ánh mắt gần như không thể tin được.
Ti Kình Thương mắc một căn bệnh bí ẩn không thể nói cho người khác biết. Là một cường giả Alpha có sức mạnh tinh thần cấp S, hắn không thể cảm nhận được bất kỳ hương pheromone nào của Omega, cho dù nó có được phóng thích trực tiếp trước mặt hắn.
Giờ phút này, lần đầu tiên hắn bị người khác kích động, là bởi vì một thiếu niên không rõ lai lịch, thật sự là quá kinh ngạc!
Trong phòng thay đồ yên tĩnh vang lên một tiếng thở dốc trầm thấp, Hạ Tê cảm thấy người đàn ông trước mặt có gì đó kỳ quái, lùi lại như sợ hãi, thậm chí còn muốn thoát khỏi vòng tay của hắn.
Nhưng người đàn ông trước mặt hiển nhiên không muốn cậu rời đi!
Ti Kình Thương hơi nghiêng người về phía trước, ghé sát mũi vào sau gáy thiếu niên. Mùi trà sữa ngọt ngào xộc thẳng vào tim khiến hắn gần như không thể kiềm chế được.
Hắn còn chưa kịp phản ứng theo bản năng thè lưỡi ra liếm tuyến thể của cậu.
Hắn luôn được biết đến là người có khả năng tự chủ đáng kinh ngạc vậy mà ngay khoảng khắc hắn liếm tuyến thể của thiếu niên đã suýt chút không kiềm được cắn vào, muốn đánh dấu người trước mắt!
Hạ Tê: "Ừm... để... để tôi đi!"
Hạ Tê toàn thân run rẩy, đầu gối yếu ớt, khó có thể đứng vững được.
Bầu không khí mơ hồ và quyến rũ tiếp tục kéo dài giữa hai người, mùi hương của Omega và Alpha tiếp tục đan xen, ngày càng ngọt ngào tiếp tục nóng lên trong phòng thay đồ, tỏa ra mùi càng quyến rũ hơn.
Toàn bộ khuôn mặt của cậu đỏ đến mức gần như nhỏ máu thậm chí đôi tai cậu cũng đỏ bừng.
Dáng vẻ này càng khiến trái tim Ti Kình Thương thêm rung động, ánh mắt hắn chợt cứng đờ, đột nhiên bế thiếu niên trước mặt lên, trực tiếp đặt hắn lên vai rồi bước ra ngoài.
Hạ Tê bị hắn đỡ trên vai, bụng dưới áp vào bờ vai rắn chắc của người đàn ông, khiến cậu đau đớn.
Hạ Tê: "Anh làm gì vậy? Thả tôi xuống, để tôi đi!"
Cậu vùng vẫy dữ dội, nhưng người đàn ông vẫn bất động.
Đi được vài bước, Ti Kình Thương đã bế cậu bé đến bên giường, ném cậu nằm lên giường , cúi người xuống!
Trong đầu Hạ Tê đang rất hỗn loạn. Cậu chưa bao giờ trải qua ảnh hưởng mạnh mẽ của Alpha đối với Omega, điều này khiến cậu có chút chới với.
Đầu ngón tay chai sạn của Ti Kình Thương không ngừng xoa bóp tuyến sau gáy Hạ Tê, trêu chọc liên tục, mùi pheromone ngọt ngào thơm ngát khiến hắn muốn dừng cũng không dừng được không ngừng kích thích thần kinh của hắn, khiến hắn sinh ra phản ứng càng mạnh mẽ hơn.
Hắn nhìn thẳng vào người trong tay, trên mặt tràn đầy dục vọng!
Ti Kình Thương: "Trước giải quyết một lần, đợi tôi đưa cậu về tiếp tục những việc còn lại, thế nào?"
Giọng nói trầm ấm với nhiệt độ cuồng nhiệt không ngừng kích thích màng nhĩ của Hạ Kỳ, ăn mòn dây thần kinh của cậu.
Hạ Tê: "Không được, anh đi ra ngoài thả tôi đi!"
Đầu tiên nên giải quyết cái gì? Hạ Tê nhìn nam nhân đáng sợ trước mặt, càng lúc càng giãy giụa quyết liệt.
Nhưng trong mắt Ti Kình Thương, sự giãy giụa của cậu giống như mèo con gãi chân, không hề có tác dụng răn đe.
Hắn nheo mắt nhìn thiếu niên bên dưới, nhìn đôi mắt đẹp long lanh và làn da trắng sứ trong suốt của cậu, mọi bộ phận trên người đều đẹp đến mức khiến người ta rung động.
Trong vô thức, hắn tiếp tục giải phóng pheromone Alpha ra khỏi cơ thể, mùi hương nhựa thông nhẹ nhàng ban đầu đột nhiên trở nên nồng nặc.
Hắn cố gắng sử dụng pheromone của mình để bao bọc hoàn toàn thiếu niên trước mặt, để toàn bộ cơ thể cậu tràn ngập mùi hương của hắn.
Đó là khao khát chiếm hữu Omega mãnh liệt của Alpha. Toàn bộ thần kinh của Ti Kình Thương đều đang gào thét muốn chiếm hữu, hắn muốn thiếu niên này!
Hắn muốn đôi mắt của cậu chỉ được nhìn vào hắn, muốn cơ thể cậu mở ra vì hắn, muốn cậu tự nguyện khuất phục hắn, muốn cậu kêu gào và cầu xin hắn đánh dấu , hoặc thậm chí tự mở nút thắt của mình và để hắn chiếm hữu nó!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro