Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

♦Chương 4♦

Editor: Trừ Phi Vĩ

Chương 4:

Sau khi Phong Tiến quay trở về phòng học không bao lâu, cùng Khổng Lập Ngôn đồng thời bị gọi lên văn phòng.

Trước khi bị gọi vào Khổng Lập Ngôn còn một mặt khẩn trương, sau khi phát hiện Phong Tiến đi cùng đường với hắn, lập tức lớn lối.

"Bình thường đi theo mày đều là chuyện tốt, có phải giáo viên chủ nhiệm cảm thấy tao thông minh hơn người, muốn bồi dưỡng tao hay không?" Khổng Lập Ngôn ảo tưởng nói.

Phong Tiến mặt không biểu tình: "Mắt mày còn mở to, sao lại bắt đầu nằm mơ giữa ban ngày."

Khổng Lập Ngôn: "..."

Người huynh đệ này không thể nhận.

Đợi đến văn phòng, rốt cuộc hiểu rõ mục đích giáo viên chủ nhiệm tìm bọn hắn là gì.

"Lần này gọi các trò tới, là muốn cùng các trò thương lượng một số thứ về phòng trọ." Chủ nhiệm hòa ái nói, "trong lớp chúng ta chỉ có ký túc xá các trò là còn chỗ trống, các trò có nguyện ý nhận thêm một bạn cùng phòng không?"

Khổng Lập Ngôn thì không có vấn đề, nhưng hắn biết rõ Phong Tiến không phải là người thân thiện tới nỗi tiếp nhận bạn cùng phòng mới. Trông cậy vào Phong Tiến đáp ứng, không bằng hi vọng vào cây vạn tuế nở hoa.

Không Lập Ngôn đang nghĩ thế, liền nghe Phong Tiến hỏi: "Đã khai giảng một thời gian rồi, tại sao đột nhiên lại có người muốn trọ lại?"

"Bởi vì bạn học này mới chuyển tới." Giáo viên chủ nhiệm cười ha ha nói, "Cậu ấy là Beta, không có tin tức tố, sẽ không bởi vì tin tức tố mà xung đột với các trò, người cũng sạch sẽ chăm vệ sinh, cân nhắc một chút?"

"Mới chuyển tới... là Quý Vãn!" Khổng Lập Ngôn rốt cuộc phản ứng lại, cao hứng vỗ đùi, "Tốt quá tốt..."

Khổng Lập Ngôn nói đến một nửa thì đứt tiếng, bởi vì hắn nhớ tới coi như là hắn đáp ứng, cũng vô ích, Phong Tiến mới là người quyết định.

Tuy rằng Phong Tiến trọ ở trường, lại không thích hoàn cảnh ồn ào của ký túc xá. Mà lúc trước trong nhà quyên góp cho trường học một tòa nhà, trường họp cũng liền tận lực thỏa mãn cái nguyện vọng nho nhỏ này của Phong Tiến, cho Phong Tiến một ký túc xá riêng biệt.

Mà Khổng Lập Ngôn làm bạn thân của Phong Tiến, sau này biết được điều kiện trọ lại của Phong Tiến liền giật mình, một khóc hai nháo ba thắt cổ, liên tục thề về sau tuyệt đối sẽ làm một người bạn cùng phòng ba tốt, lúc này mới từ trong tay anh em cây khế Phong Tiến phân cho chén canh, tiến vào ký túc xá rộng rãi kia.

Hắn dám khẳng định, nếu như không nhờ mười mấy năm giao tình, Phong Tiến đã sớm một cước đạp bay hắn.

Mà Quý Vãn cướp đi vị trí đứng đầu của Phong Tiến, còn mới vừa cùng Phong Tiến quen biết chưa tới mấy ngày, Phong Tiến làm sao có khả năng cho cậu vào ở?

"Xem ra Khổng Lập Ngôn rất hoan nghênh bạn học mới, kia ý của trò Phong Tiến thì sao?" Giáo viên chủ nhiệm tiếp tục hỏi, ông giống như nghĩ tới điều gì, thở dài một hơi, "Ôi, nếu như trò không nguyện ý, cũng chỉ có thể để Quý Vãn ở ký túc xá mấy lớp khác. Các học sinh ở ký túc xá khác đều không quen biết, cũng không biết Quý Vãn có quen không."

Khổng Lập Ngôn nghe được ở trong lòng lắc đầu, một chiêu của giáo viên chủ nhiệm này lấy lui làm tiến, dùng ở trên người nào mềm lòng có lẽ sẽ có hiệu quả, nhưng dùng chiêu này lên Phong Tiến ý chí sắt đá thì nửa điểm tác dụng cũng không có.

Nếu như Quý Vãn có thể thật sự vào ở, vậy về sau hắn liền đem Quý Vãn như cá chép mà cúng bái, đãi ngộ như tổ tông, mỗi ngày bái cúng cúi đầu cọ Âu khí!*

(*) Âu khí (欧气): khí Châu Âu, thuật ngữ mạng, đề cập đến sự may mắn hoặc giàu có. Xuất phát từ việc trong trò chơi, người ta nói rằng người may mắn là những người châu Âu mặt trắng, những người đặc biệt may mắn được gọi là Hoàng gia Châu Âu, còn những người châu Âu hay hoàng đế gặp may mắn nên còn được gọi là Âu khí. Nguồn: https://baike.baidu.com/item/欧气/20165874

Mà Phong Tiến nghe mấy câu này, trên mặt không có biểu tình gì. Ánh mắt hắn lướt qua vai giáo viên chủ nhiệm, xuyên thấu qua cửa kính văn phòng, nhìn hướng phòng thể dục ở nơi xa.

Hắn biết chuyện thầy nói có khả năng phát sinh, thậm chí khả năng cao còn bết bát hơn. Với tướng mạo của Quý Vãn, trong ký túc xá chỉ cần có một Alpha tố chất thấp, Quý Vãn có thể đụng phải những chuyện khá kinh tởm.

Đối thủ của hắn, không nên dùng loại phương thức này mà biến mất.

Trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng Phong Tiến mở miệng.

"... Tùy cậu ta." Phong Tiến xoay người, nhíu mày lại, "Có điều thầy à, tôi cảnh cáo trước, tính tình tôi không tốt lắm, không bảo đảm cùng cậu ta không phát sinh xung đột, ông có thể để cậu ta... chú ý một chút."

*

Lúc tan học Quý Vãn nhận được thông báo của giáo viên chủ nhiệm, nói cho cậu biết đã giúp cậu xác định được ký túc xá rồi, tìm thời gian chuyển vào là được.

Quý Vãn không lề mề, lúc này gọi điện thoại cho tài xế trong nhà giúp cậu đem hành lý cậu đã sớm thu thập mang tới.

Tài xế sắp đến, Quý Vãn đi tới cửa trường học chờ, làm cho cậu kinh ngạc chính là, Khổng Lập Ngôn cũng tới giúp một chút.

"Trùng hợp vậy, chúng ta cùng ký túc xá?" Quý Vãn cười cười, "Cậu không cần giúp tôi, ngược lại đồ đạt cũng không nhiều, dẫn tôi đi tới ký túc xá là tốt rồi."

Khổng Lập Ngôn một mặt biểu tình thế giới quan vỡ vụn, loạng choạng đem hành lý của Quý Vãn đoạt đi.

Đã thề qua là sẽ đem Quý Vãn đãi ngộ như tổ tông, không thể chỉ coi Quý Vãn như cha mà đối đãi, điều này không đúng! Hành lý cái gì, đương nhiên vẫn là để hắn tới đi.

"Đừng coi bạn học như tôn tử." Khổng Lập Ngôn trầm trọng nói.

Này là dang nói tiếng phổ thông sao, sao cạu nghe không hiểu?

Quý Vãn đầu óc mơ hồ cùng Khổng Lập Ngôn đi tới, đi một đoạn đường sau đó đến trước cửa ký túc xá, Khổng Lập Ngôn móc ra chìa khóa mở cửa, để Quý Vãn nhìn thấy toàn bộ kết cấu bên trong.

Ký túc xá có bốn giường, cấu trúc là giường trên bàn dưới, hai giường mỗi bên và lối đi ở giữa.

Gian ký túc xá này nhìn qua cũng tương đối ngăn nắp, có thể bởi vì trước đó có ít người ở, làm gian ký túc xá trông không bừa bộn tí nào.

"Cậu ngủ trên giường cạnh tôi đi." Khổng Lập Ngôn chỉ vào một trong những chiếc giường trống, hắn nhìn Quý Vãn, đột nhiên có chút ngượng ngùng gãi gãi mặt, "Cái giường bên kia không ngủ được, ngủ bên tôi an toàn hơn."

"... An toàn?" Quý Vãn nghe xong có chút không rõ.

"Cậu không tin không được, Alpha càng lợi hại thì ý thức lãnh địa càng mạnh. Thính lực của cậu ta tốt, cậu ngủ giường bên kia, đêm khuya tĩnh mịch, như ghé vào lỗ tai cậu ta hố hấp vậy, rất nguy hiểm, nửa đêm sẽ bị ném xuống giường đó." Khổng Lập Ngôn vỗ lồng ngực của mình, "Trái ngược với cậu ta, tôi yên bình hơn nhiều, vòng phạm vị của tôi chỉ có trên giường mình."

Quý Vãn hiểu rõ gật đầu, đồng thời nhìn thoáng qua giường đồi diện.

Cái giường kia dọn dẹp chỉnh tề, giống như chủ nhân của nó bị ám ảnh cưỡng chế, ngay cả chăn mền đều xếp ngăn nắp.

Quý Vãn hiếu kỳ nói: "Ở đây còn một người khác à...?"

Quý Vãn còn chưa nói dứt lời, cửa ký túc xá lần nữa mở ra.

Phong Tiến đứng ngược sáng ở cửa, ở giữa tay và hông hắn kẹp banh bóng rổ, rõ rang chỉ là một động tác tùy ý, hắn làm lại mang theo vài phần tiêu sái cùng soái khí.

Đại khái là không nghĩ Quý Vãn tới nhanh như vậy, Phong Tiến sửng sốt một chút, nhẹ gật đầu, xem như lên tiếng chào.

"A, Phong ca, mày chơi bóng xong rồi." Khổng Lập Ngôn cùng Phong Tiến chào hỏi, lại hỏi, "Tao để Quý Vãn ngủ bên cạnh tao?

Phong Tiến đi vào, đem bóng rổ cất kỹ, mặt không đổi sắc nói, "Nếu không thì, không lẽ ngủ bên cạnh tao?"

"Ha ha, nào dám." Khổng Lập Ngôn nhanh chóng đổi chủ đề, tận tâm tận lực cùng Quý Vãn cùng nhau trải giường chiếu.

Trải xong giường chiếu, Khổng Lập Ngôn liếc mắt nhìn đồng hồ, phát hiện đã đến giờ bình thường đến tiệm net giết thời gian, lập tức hướng xuống dưới nhảy một cái, vội vã chạy đi.

Trong túc xá chỉ còn lại hai người Quý Vãn cùng Phong Tiến, không khí trong chốc lát yên tĩnh lại.

Quý Vãn dẫn đầu đánh vỡ sự trầm mặc: "Cảm ơn nước của cậu, rất giải khát."

Phong Tiến không trả lời, giống như không muốn nhớ lại chuyện đưa nước này, mặt thối nghiêm lại đi vào phòng tắm ký túc xá.

Trong phòng tắm tiếng nước chảy ào ào vang lên, Quý Vãn tiếp tục đem hành lý còn lại đặt ở vị trí thích hợp, chờ cậu đem toàn bộ hành lý sắp xếp cẩn thận, đã qua hơn 20 phút, tiếng nước trong phòng tắm cũng đã sớm dừng lại, nhưng Phong Tiến còn chưa ra.

Quý Vãn mở bài thi Toán ra làm ba đề tài, Phong Tiến ở bên trong phòng tắm, vẫn không có động tĩnh.

Quý Vãn nghi hoặc nhìn về phía cửa phòng tắm, lo lắng từ tận đáy lòng dâng lên.

Việc này không bình thường, Phong Tiến sẽ không phải té xỉu bên trong đâu nhỉ?

Quý Vãn nghĩ nghĩ, dựa trên nguyên tắc mạng người quan trọng(*), qua gõ gõ cửa: "Phong Tiến, cậu còn tỉnh không?"

(*) 生命为重: qt là sinh mệnh làm trọng. Tức là cuộc sống quan trọng nhưng trong trường hợp này để mạng người nghe nó hợp lý hơn.

Trong cửa truyền ra một chút động tĩnh, có lẽ là do hiệu ứng âm thanh đặc biệt trong phòng tắm, khiến cho giọng nói của Phong Tiến nghe có chút hung dữ: "Tôi không tỉnh, còn có thể ngủ sao?

Quý Vãn thở ra một hơi, liền cảm thấy kỳ quái.

Nếu không có chuyện gì, vậy sao bên trong im lặng thế?

Quý Vãn loại bỏ một số hoạt động giải trí không phù hợp cho trẻ em, một lần nữa nhớ lại một chút hành động trước khi tắm rửa của Phong Tiến, phát hiện một vấn đề.

Phong Tiến không có đem quần áo.

Thật ra nếu như mỗi ngày Khổng Lập Ngôn vào giờ này đi ra ngoài chơi tiệm nét, trong ký túc xá sẽ không còn người nào khác, Phong Tiến hoàn toàn có thể dưỡng ra thói quen không lấy quần áo liền đi tắm, cùng lắm thì ra ngoài lại lấy quần áo.

Nhưng bây giờ thêm một người là cậu, Phong Tiến liền không thể làm vậy.

Thậm chí Quý Vãn còn có thể tưởng tượng được hình ảnh một Phong Tiến mặt tối sầm lại, đối mặt với quần áo dơ của mình, cậu thở dài, cho Phong Tiến một cái bậc thang: "Có phải quần áo cậu rơi xuống sàn rồi không? Tôi giúp cậu lấy bộ khác nha?"

Phong Tiến không trả lời ngay, hắn trầm mặc, lúc Quý Vãn cho là hắn không trả lời, mới mở miệng nói: "... Hòm ở dưới bàn học của tôi có để quần áo, cám ơn."

Thế là Quý Vãn đến giúp Phong Tiến lấy quần áo, cậu ngồi xổm xuống mở ra cái hòm, không cẩn thận đưa khuỷu tay đụng trúng tủ không khóa bên cạnh, làm cửa tủ mở ra.

Quý Vãn theo bản năng nhìn thoáng qua, nhìn thấy một cái túi màu đen, bên trong có một số vật phẩm trông giống như thuốc tiêm, nhưng chúng không giống thuốc ức chế tin tức tố.

Sau khi Quý Vãn phục hồi lại tinh thần liền dời tầm mắt, một lần nữa đem tủ đóng lại.

Bên trong phòng tắm, Phong Tiến ôm cánh tay chờ đợi, lông mày của hắn khóa chặt, nghe thấy tiếng mở hòm bên ngoài của Quý Vãn, hắn càng cáu kỉnh hơn.

Alpha càng mạnh thì ý thức lãnh địa lại càng mạnh hơn, nghĩ đến quá trình Quý Vãn đi lấy quần áo giúp hắn, Phong Tiến cảm thấy một cảm giác khó chịu khi bị xâm chiếm vào lãnh địa của mình. Phần khó chịu này không có cách nào loại bỏ, chỉ là hắn hiểu Quý Vãn là có lòng tốt, với lại đây quả thực là biện pháp tốt nhất lúc này nên hắn đành nhẫn nhịn.

Phong Tiến nghe thấy tiếng bước chân của Quý Vãn quay trở lại, hắn mở hé cửa phòng tắm, ngay sau đó, một cánh tay trắng lạnh duỗi vào.

Quý Vãn đang cầm trên tay mấy bộ quần áo, Phong Tiến cụp mắt nhìn qua nhưng hơi sững sốt.

Quần áo là quần áo bó sát, giặt xong thì mặt trên vẫn như cũ có một lớp tin tức tố nhàn nhạt. Mà bàn tay cầm chúng lại thon dài và sạch sẽ, thậm chí móng tay cũng được cắt tỉa cẩn thận.

Nhờ sự sạch sẽ của Quý Vãn, mùi tin tức tố trên quần áo không bị hơi thở nào khác làm hỏng, mà ngược lại lan đến các đốt ngón tay, như muốn thấm đẫm làn da trắng nõn lạnh giá kia.

Khác với sự dung hợp lẫn nhau của tin tức tố giữa Alpha x Omega và sự va chạm của tin tức tố giữa Alpha x Alpha, Beta trước mắt thậm chí còn không biết mình bị nhiễm tin tức tố của người khác, khắp toàn thân từ trên xuống dưới chỉ mang theo một loại hương vị —— mùi hương tin tức tố của Phong Tiến.

Cảm giác này không giống như là lãnh địa bị xâm nhập, ngược lại như là... bắt được con mồi lảng vảng bên rìa lãnh thổ của mình, mà con mồi còn không hề hay biết.

Phần lớn sự khó chịu trong long Phong Tiến bất giác tiêu tan một nửa, hắn lấy đi quần áo, nhìn bàn tay có mang mùi tin tức tố nhàn nhạt của mình rút ra, chậm rãi liếm răng.


Editor: bớ cảnh sát ở đây có biến thái! Nói chứ lâu rồi không edit, quay lại tìm được tool xịn :)) Hi vọng sẽ hoàn bộ này trong thời gian tới... cảm thấy bỏ dỡ hơi thiếu trách nhiệm. Hic. Nên hôm qua tôi làm 3 chap 1 ngày vì tội lỗi này... Mỗi ngày 3 chap thì bao lâu sẽ hoàn thành nhỉ? 1 tháng rưỡi! Chắc xỉu lên xỉu xuống quá

**Qua wattpad mới nhớ mình quên update bên đây.... T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro