Oneshot
Ghi chú của tác giả: Đại khái là một câu chuyện về anh chàng đào vàng ngốc nghếch không nhận ra chồng mình ^^.
"Chào buổi sáng, Lizard."* Norton dậy sớm vẫn như thường lệ, dụi dụi mắt trong bộ pajamas và không quên chào Luchino. Nhưng Luchino chỉ nhàn nhạt liếc anh theo cách mà gã vẫn làm mỗi buổi sáng trước khi quay đầu đi nơi khác.
*Bản gốc tác giả viết Đại thằn lằn, mình xin phép để Lizard nha.
Norton bĩu môi, bị phớt lờ như vậy chưa phải là lần đầu tiên, anh đã sớm quen với tình tính quái gở của con thằn lằn này rồi. Anh cởi khuy áo bộ đồ ngủ ngay trước mắt Luchino đang ở hành lang, để lộ khuôn ngực rắn chắc và đôi chân dài cân đối.
Lúc bấy giờ đương là sáng sớm, những tia nắng đầu tiên lọt qua rèm cửa tiến vào căn phòng, nhảy múa trên cơ thể của Norton. Chúng mạ một lớp vàng óng ánh trên cơ thể gần như trần trụi của anh, tăng phần gợi cảm và quyến rũ. Đôi mắt của Luchino rà soát anh từ đầu chí cuối một cách không kiêng nể, gã như có thể nghe thấy tiếng nuốt nước bọt của bản thân.
Ba năm về trước, Luchino phi thường yêu thích thân thể của Norton, bàn tay to lớn khô khốc vuốt ve, sờ soạng khắp người anh mỗi đêm phát tình, lưu luyến vòng eo, cần cổ nhạy cảm của anh, lắng nghe lời van xin sự thương xót, tiếng rên rỉ không kìm nén được tràn ra từ môi anh vì cái vuốt ve cưng nựng của gã. Lúc này đây, cơ thể mà gã ngày nhớ đêm mong đang ở ngay trước mắt, tựa hồ dụ dỗ hắn làm một chuyện bỉ ổi với chủ nhân của nó.
Norton không mảy may nhận ra ánh mắt cháy bỏng sau lưng mình. Anh nhanh chóng cởi bỏ quần áo, đi chân trần tới ghế sofa và mặc vào bộ trang phục lao động – mọi thứ vẫn xảy ra như cũ, ít nhất là anh nghĩ thế. Sau đó, anh đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa sáng cho Luchino.
Đầu óc của Luchino hiện tại như một mớ hỗn độn, phần lớn là vì được nhìn thấy cơ thể trần trụi của người đẹp. Cảnh đẹp vừa xảy ra trước mắt gã dần trùng lặp với hình ảnh trong ký ức gã*, rồi chúng lại biến thành những suy nghĩ miên man. Ba năm trôi qua, trông anh như gầy đi hẳn một vòng, Luchino tự nhủ.
*Đoạn này tác giả để ngôi thứ nhất nhưng mình thấy không hợp ngữ cảnh lắm, xin phép sửa lại nha=)
Trước kia, eo của Norton có chút mũm mĩm, Luchino rất thích nhéo eo thịt của anh, khiến anh run rẩy không ngừng. Nhưng giờ đây, chút thịt kia cũng biến mất, mắt thường còn nhìn thấy xương sườn ở hai bên lồng ngực. Luchino vô cùng sầu não, nhưng cũng vừa tức giận vì bản thân kém cỏi.
Trong lúc gã đang suy nghĩ, mùi thức ăn thơm phức bay ra từ phòng bếp, có lẽ Norton đang chuẩn bị bữa sáng. Quả vậy, chỉ một lúc sau, Norton bước ra với chiếc đĩa lớn, trên đó là bữa sáng của Luchino. Anh bước nhanh tới chiếc lồng, đặt đĩa lên bàn gỗ cạnh đó, vừa mở lồng vừa nói: "Lizard bự, bữa sáng tới rồi đây, chuẩn bị đi ăn đi." Âm thanh của anh mềm mại, tựa sợi lông vũ quét ngang tim Luchino.
Nói thật thì, Luchino có hơi không vừa ý với Norton. Cho dù gã đã trở thành bộ dạng nửa-người-nửa-thằn-lằn, nhưng nếu bạn quan sát kĩ, thì nhìn ra Luchino cũng không khó lắm đâu. Nhưng mà việc Norton chẳng hề nhận ra đã thành công làm cho Luchino lo lắng - gã cũng không biết Norton có còn nhớ gã không nữa. Vì vậy, trong buổi sáng tuyệt vời hôm nay, gã muốn kiểm tra Norton để xem anh còn chút ấn tượng nào về mình.
Norton cẩn thận mở cửa lồng, mang bữa sáng vào rồi đóng cửa lại sau lưng (Editor: thú con sa bẫy=]]]]). Anh ngẩng đầu, nói với Luchino: "Đây là bữa sáng của ngươi, nhớ ăn hết nhé. Hơn nữa, hôm nay ta sẽ mang ngươi tới phòng thí nghiệm, ta nhất định phải cung cấp đủ năng lượng cho ngươi." Norton nhẹ nhàng nói, ngay lúc anh chuẩn bị bước ra ngoài, Luchino dùng đôi tay to lớn ôm eo anh và kéo anh trở về lồng giam.
"Ngươi...Ngươi định làm gì?!" Norton theo bản năng cảm thấy sợ hãi, anh giãy giụa muốn thoát ra, nhưng sức lực của anh về cơ bản chẳng thể so sánh với con thằn lằn biến dị Luchino. Anh khó khăn quay đầu lại, miễn cưỡng kéo lên một nụ cười với Luchino. Anh như muốn bày tỏ: 'Tôi không cố ý xâm phạm lãnh thổ của anh, hãy để tôi đi' mà không biết rằng, Luchino đang nung nấu một kế hoạch càng khiến anh xấu hổ và giận dữ hơn.
Luchino kéo người đàn ông vào lòng, ngửi mùi dầu gội trên tóc anh. Vâng, đấy vẫn là hương hoa nhài quen thuộc mà Norton yêu thích. Nhưng Norton hiện tại lại càng run rẩy dữ dội hơn trước hành vị đó. Em ấy sợ, Luchino nghĩ, em ấy đang sợ vẻ ngoài của mình bây giờ ư? Nghĩ đến đây, Luchino càng thêm cáu kỉnh, gã ôm Norton từ phía sau, dùng những "ngón tay" mảnh khảnh cởi từng chiếc cúc anh vừa cài, cuối cùng cởi luôn chiếc quần vướng víu.
Thời điểm này nếu anh không nhận ra ý của Luchino, có lẽ Norton cũng không cần làm một Omega đã trải qua 23 mùa xuân nữa rồi.
Anh nắm lấy bàn tay to lớn của Luchino, run rẩy cầu xin:"Làm ơn, đừng làm như thế, xin hãy để tôi đi. Tôi sẽ tìm người tới giải quyết...nhu cầu của anh!", đoạn vặn vẹo hòng thoát ra khỏi xiềng xích của anh, nhưng làm sao Luchino cho phép anh có cơ hội này? Gã đột ngột dùng móng vuốt sắc bén siết chặt eo anh, móng tay lưu lại trên eo một vết máu kéo dài. Norton kêu lên đau đớn, trong mắt ngập tràn oán hận, hốc mắt cùng chóp mũi đỏ bừng, tựa hồ như gã đang ngược đãi anh vậy.
Luchino thích biểu cảm của anh tới nỗi vươn chiếc lưỡi chẻ đôi đặc trưng của loài bò sát ra, liếm sạch những giọt nước mắt trên khóe mắt của Norton. Cơ thể của anh bị đè trên sàn nhà lạnh lẽo, khiến nước mắt anh lại tiếp tục rơm rớm. Norton run lên, một phần vì sợ hãi, một phần vì lưng áp vào nền gạch quá lạnh. Anh bị móng vuốt của Luchino ghìm chặt, vì vậy anh không thể di chuyển hay vùng vẫy.
Luchino lại vươn lưỡi, gã muốn liếm láp toàn thân Norton - từ tai, mặt, cổ, ngực, thắt lưng, chân, cả ngón chân nữa - mỗi nơi lại liếm một cái, chỉ cần đọc thầm trong trái tim (?). Kích thích như thế là quá nhiều đối với một omega trẻ tuối tràn đầy xuân xuân sắc chỉ tiêm thuốc ức chế trong ba năm. Chỉ một lúc sau, dương vật của Norton đã cương cứng.
"Không! Làm ơn đừng làm vậy..." Norton thì thào, dùng một tay che mắt. Nhưng Luchino vẫn phớt lờ anh, lưỡi đảo quanh dương vật của Norton, làm nó trở nên ẩm ướt. Norton thẳng đơ người, há miệng hổn hển.
Chỉ là kích thích đơn giản, nhưng Norton tưởng chừng như anh sắp bắn rồi. Biết hôm nay số phận thảm bại của mình đã quyết, mù quáng chống đỡ chỉ nhận thêm thương tổn, anh quyết định chờ xem thời thế, tìm cơ hội bỏ chạy.
Luchino rõ ràng không có hứng thú với việc thổi kèn cho Norton. Gã lật Norton lại rồi đưa đầu lưỡi lên chiếc miệng hồng hào đang mím chặt vì sợ hãi. Sau đó, dùng một chút lực, phá vỡ sự kiềm chế im lặng ấy.
Norton không ngờ rằng sự việc sẽ tiến triển nhanh như thế. Anh hét lên theo bản năng, cơ thể anh nảy lên dữ dội, như đang cố gắng thoát ra. Đáng tiếc rằng trong mắt Luchino, những nỗ lực của anh chỉ là giấc mộng hão huyền. Gã dễ dàng áp chế Norton một lần nữa cắm một ngón tay vào cơ thể anh.
"A! Lùi lại... Cút ngay! Tôi đã được đánh dấu rồi!" Norton la hét tuyệt vọng.
Khi một Omega được đánh dấu quan hệ với người không đánh dấu mình, cả họ và đối tượng quan hệ sẽ chỉ có thống khổ chứ không cảm thấy sung sướng. Đến bây giờ Norton mới nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Anh vốn tưởng rằng con thằn lằn này chỉ chơi đùa một chút, không nghĩ tới gã thật sự nghiêm túc, thở hổn hển nói: "Ngươi nhìn xem, tuyến thể của ta đã bị đánh dấu, cho nên...ngươi mau rút ra đi! T-Tôi có thể dùng tay để giúp... A! Đừng! Làm ơn! Đừng mà!".
Thật ra, Luchino đã hoàn toàn phớt lờ lời nói của Norton từ lâu rồi =.=. Lợi dụng lúc anh đang van xin, gã đẩy ngón tay vào sâu thêm một chút. Sự sung sướng đã nhiều năm không cảm giác được một lần nữa cuốn lấy Norton, khoái cảm quá lớn khiến anh bắn ngay lập tức. Vách thịt bên trong không ngừng co rút khi cao trào, lấy lòng những ngón tay trong cơ thể bằng mọi cách.
Được đà, Luchino cúi xuống, thì thầm vào tai Norton những lời đầu tiên kể từ khi gã đến đây:
"Đúng là một cơ thể dâm đãng,đã được đánh dấu mà vẫn mút ngón tay của ta chặt như thế." rồi ấn mạnh xuống điểm G. Gã thậm chí còn cho thêm một ngón tay nữa vào khi vách ruột bên trong đang co rút chặt chẽ. Trong mắt Norton lóe lên một tia bạch quang, còn chưa kịp khôi phục qua cơn cực khoái sau xuất tinh, anh lại trải qua một đợt khoái cảm từ tuyến tiền liệt. Anh sung sướng lên đỉnh chỉ bằng cửa sau. Và dưới kích thích mạnh mẽ như thế, Norton phát tình.
Mùi hương hoa nhài nồng nàn tỏa ra từ trên người Norton , hậu môn lập tức bị dịch thể Omega tự bôi trơn làm ướt, thậm chí cả hai ngón tay vùi vào trong cơ thể Norton của Luchino cũng cảm thấy trơn nhớt. Mùi thơm nồng nàn tràn ngập căn phòng, như thể muốn thông báo với tất cả đồ vật trong căn phòng rằng chủ nhân của chúng đã phát tình tới nơi . Norton quỳ trên mặt đất, liều mình bám vào các thanh song sắt để giữ cho bản thân không trượt ngã.
Anh kêu rên: "Làm ơn...làm ơn đi ra ngoài đi mà...Tôi thực sự không thể...! Luchino ... Luchino ... anh đang ở đâu? Hãy đến cứu em với..." Trong một khoảnh khắc, Luchino dừng lại tất cả động tác, thậm chí còn rút ngón tay ra. Gã thở dài, nhìn Norton đang quỳ bò trên mặt đất, vươn tay kéo anh lên, ôm anh vào lòng, dịu dàng lau nước mắt cho anh, từng chút một phóng thích pheromone của gã. Gã thủ thỉ với Norton: "Đừng khóc nào, nhìn kỹ xem ta là ai?"
Cơn động dục bởi vì được tin tức tố của Alpha an ủi đã dịu đi một chút. Norton ngẩng đầu, cẩn thận nhìn con quái vật trước mặt. Vẫn là mái tóc nâu đỏ phóng khoáng, chiếc mũi thẳng và gò má cao, tất cả đều nói lên một điều rằng "con quái vật" trước mặt anh chính là người bạn đời mà anh đã ngày nhớ đêm mong trong ba năm ròng rã.
"Anh... anh là Luchino sao?" Anh chàng đào vàng mở to mắt như không thể tin được. Luchino lại thở dài, hất tung mái tóc dày bóng mượt, cái kiểu tóc được cắt tỉa cẩn thận ấy, và nói: "Lâu như vậy em mới nhận ra ta, thật đau lòng." Gã cố ý dừng lại một chút, nhìn đôi môi của Norton mấp máy, như thể anh đang muốn nói lời xin lỗi. Gã nhướn mày, ra giá: "Vậy, như một sự trừng phạt, em có thể xin lỗi tôi bằng cơ thể của em."
Lúc này, Norton mới bàng hoàng nhận ra tình huống xấu hổ mà anh đang gặp phải. Dù gì thì gì, Luchino là chồng của anh rồi, Norton cũng không có lý do gì từ chối, chỉ có thể cắn răng tiếp nhận cái vuốt ve của gã. "Em giỏi lắm." Luchino khen ngợi: "Thả lỏng cơ thể, đừng cứng ngắc như vậy, sợ ta ăn thịt em sao?"
Đúng vậy, em thực sợ anh ăn em đấy, nhưng mà là "ăn" cơ. Norton âm thầm phỉ báng gã — trong khi anh vẫn còn sức lực để suy nghĩ lung tung. Chẳng mấy chốc, anh sẽ không có thời gian để làm mấy việc đó nữa rồi.
Norton nhắm mắt lại, cố gắng mặc kệ hai ngón tay đang khai phá cơ thể mình. Luchino nhanh chóng tìm ra điểm mẫn cảm của Norton, đó là một điểm gồ lên nho nhỏ trên thành trong của trực tràng, nông đến mức đốt thứ hai của ngón giữa cũng có thể chạm vào dễ dàng. Bây giờ hai ngón tay kia đang hung ác tàn phá tuyến tiền liệt tội nghiệp. Norton ưỡn cổ, thở hồng hộc, để lộ chiếc cổ trắng như tuyết và mỏng manh như một con thiên nga đang hấp hối.
Luchino liếm yết hầu của anh một cách không cần đắn đo, vuốt ve côn thịt nhỏ bé đang trượt lên trượt xuống ở bụng. Norton cảm thấy toàn thân đều bị Luchino khống chế, ngay cả ngón tay cũng không động đậy nổi. Số ngón tay của Luchino trong cơ thể anh đã tăng lên ba ngón, cảm giác lỗ hậu của Norton đã ướt mềm hơn nhiều, gã rút ngón tay ra, cởi nốt quần, chuẩn bị "hòa thành một thể" với Norton.
Norton cảm nhận được ý định của gã, anh nhắm mắt lại, dùng cơ thể cảm nhận côn thịt to lớn nóng bỏng của Luchino. Khoảnh khắc quy đầu to lớn trượt vào cửa lỗ hậu, da đầu anh căng muốn nổ tung, anh thở hổn hển, nói với Luchino: "Không ... không được ... hai cái quá lớn ..."
(Editor vừa làm vừa đọc nên đến khúc này cũng bất ngờ quãi đạn =]]]]])
Anh nói với ngữ điệu cầu xin. Lúc nói những lời này, nước mắt đã giàn dụa trong mắt anh.
Đây chắc chắn là một trò chơi khăm! Norton bàng hoàng nghĩ. Khi Luchino biến thành thằn lằn, dương vật của gã cũng biến đổi, nhân đôi y hệt như loài bò sát.
Luchino cúi người về phía trước, biến cơ thể của mình như lúc ban đầu. Gã thì thầm bên tai Norton: "Được, đừng sợ, chỉ dùng một cái thôi nhé." Nói xong, gã chậm rãi và kiên định thúc vào.
Norton mở to miệng , thét lên trong im lặng. Quá sung sướng! Đối với một omega đã nhịn quan hệ trong ba năm và trải qua phát tình bằng thuốc ức chế mà nói, đây là cảm giác bị chiếm hữu hoàn toàn.
"Ah..." Từ trong cổ họng Norton bật ra một tiếng rên rỉ như mèo con, ôm chặt cổ Lukino, cả người như treo ở trên người gã.
"Vào cuộc rồi, Norton à." Luchino thẳng lưng thúc vào, kiềm nén tiếng thở gấp. Norton cắn môi hòng ngăn chặn khoái cảm đang xâm chiếm lý trí, nhưng sau cùng cũng thất bại. Cảm giác sung sướng khi được đâm mạnh ở điểm mẫn cảm khiến đầu óc Norton nhũn ra, những tiếng thở hổn hển ngắt quãng không thể ghìm được thoát ra từ khóe môi, khiến toàn bộ khung cảnh trong căn phòng vừa đẹp đẽ vừa gợi tình khó tả. Luchino lại vươn chiếc lưỡi chẻ đôi của mình ra liếm sau tai Norton, đoạn nhẹ nhàng nói: "Đừng cắn môi, Norton, ta muốn nghe tiếng rên của em."
Người đào vàng tuân theo ngay tắp lự. Anh buông đôi môi trắng bệch ra, thẳng thắn diễn đạt niềm hạnh phúc hiện tại
"Luchino...chậm...chậm chút...em bị anh nghiền nát mất...ah! Đừng đẩy sâu vào trong! Ah...Không, không được đâu mà...nhanh quá rồi! Như thế này...cứ thế này...em sẽ...!" Trước khi anh kịp nói xong, Norton đã cao trào thực sự lần đầu tiên của anh vào hôm nay, theo chính ý muốn của anh. Anh siết chặt vách thịt non mềm bên trong tới nỗi Luchino được thít muốn phát điên. Hai chân anh kẹp chặt eo của Luchino, ngón chân cong thành vòng cung, tựa hồ như muốn biểu đạt chủ nhân của chúng thoải mái tới mức nào.
Trong một chừng ấy thời gian, Norton đã trải qua ba lần lên đỉnh. Anh mệt mỏi tới mức không muốn động đậy dù là một ngón tay, chỉ muốn nhắm mắt và ngủ luôn. Cơ mà Luchino sẽ để anh ngủ á? Không, dĩ nhiên là không=)))! Vợ gã Norton dã sung sướng rồi, nhưng gã còn chưa bắn một lần nào, và điều đó tất nhiên chẳng công bằng tí nào.
Nghĩ là làm, Luchino bèn ôm chặt lấy anh, bởi vì thay đổi tư thế khiến cho dương vật của gã bị Norton nuốt vào sâu hơn. Norton thét lên, vòng tay qua cổ Luchino để ngăn mình ngã xuống.
Cửa sau được giã chín nục ở dưới cơ thể Norton đang nuốt chửng một thứ gì đó to lớn vô cùng không vừa với nó. Vùng da thịt xung quang hơi đỏ và sưng lên, tạo cảm giác vẻ đẹp bị tàn phá.
Luchino ôm Norton, mở cửa lồng và đi về phía phòng khách* của Norton. Quá trình phi thường ghập ghềnh và xóc nảy, chất lỏng tự bôi trơn của Omega trong lỗ hậu chảy dọc theo đùi, nhỏ từng giọt xuống đất. Norton nghe mà đỏ mặt, thậm chí anh có thể nghe được tiếng chất lỏng hỗn độn nhỏ giọt trên gạch. Anh vùi mặt vào lồng ngực rộng lớn của Luchino và im thin thít.
*Bản Eng là lounge ấy mn, xin phép để là phòng khách tại không biết edit sao nữa:000
Luchino đặt Norton lên chiếc giường lớn trong phòng khách. Và rồi chiếc giường lại lún xuống — Luchino cũng trèo lên. Trong cơn đê mê, Norton thầm nghĩ: 'Mình đang dẫn sói vào nhà sao?' rồi anh lại lập tức phủ nhận chính mình, dù sao đây cũng là anh tự nguyện mà.
Luchino lại đút dương vật của mình trở lại nơi mềm ướt kia, gã ngay lập tức thở dài dễ chịu. Norton quấn chân quanh của eo Luchino để giữ vững cơ thể. Gã dùng hai bàn tay to lớn bắt lấy eo Norton, khiến anh phải di chuyển lên xuống. Luchino lật Norton lại và bắt anh quỳ trên giường, dương vật to lớn thúc vào thật mạnh. Luchino phi thường yêu thích lỗ nhỏ của anh co rút, vươn ngón tay vuốt ve các nếp gấp đang căng ra và ấn chúng một cách thành kính như một cách cầu nguyện kỳ lạ nào đó(?). Sau đó, Luchino thậm chí không thèm nói một tiếng, nắm lấy chân Norton, bắt đầu một cuộc tiến quân thần tốc. Ngay cả chiếc giường vững chắc cũng không chịu nổi chuyển động dữ dội nhường này mà kêu cọt kẹt. Toàn bộ phòng khách tràn ngập mùi vị dục vọng, Norton buông lỏng hai tay đang nắm chặt ga trải giường, cứ nắm rồi lại buông, làm cho ga trải giường bên dưới anh nhàu nát.
Bỗng nhiên, Luchino thì thầm bên tai anh: "Mở khoang sinh dục ra đi nào." Thanh âm của gã trầm thấp, mê hoặc như tiếng hát Siren. Biết bản thân không thể từ chối người đàn ông trước mặt, Norton ngoan ngoãn thả lỏng, mở ra khoang sinh dục của mình. Luchino lúc này đã hoàn toàn chiếm hữu Norton, dương vật gã phồng lên, thắt nút bên trong khoang sinh dục và phóng thích toàn bộ vào trong. Mà, Norton, người trải qua ba lần cực khoái, cũng không còn gì để bắn nữa, chỉ có thể cứng ngắc kéo thân thể về phía trước, quy đầu nhễu nhão một ít dâm thủy, sau đó vẫn cương cứng như cũ.
"Kết thúc rồi sao?" Norton khàn khàn nhẹ giọng hỏi, một tay che đi hai mắt và gò má đỏ bừng.
Luchino mỉm cười và nói với anh: "Không, đó chỉ là bắt đầu thôi."(R.I.P cúc)
Một người đàn ông đã kiêng khem ba năm làm sao thỏa mãn trong vài giờ đồng hồ được, huống hồ là người có hai cái JJ (cu đó mn). Trong những lần làm tình sau, Norton cứ ngất rồi tỉnh, tỉnh lại bị chịch không khép nổi miệng, tạo thành một vòng tuần hoàn vô hạn. Khi anh hoàn toàn tỉnh táo, Luchino rốt cuộc cũng dừng lại, cho anh một chút thời gian để hồi sức, lại tiếp tục hung ác hỏi: "Cục cưng, em đoán xem vừa rồi là cây côn thịt nào chịch anh?"
Trong cơn khoái cảm cực độ này, đương nhiên là Norton không đủ tỉnh táo để biết cây bên nào đang đụ anh rồi! Không trả lời được, anh đành thút thít cho Luchino vào, ngay lập tức côn thịt thúc vào lút cán và lấp đầy anh. Luchino nhẹ nhàng cười, lồng ngực khẽ rung lên, chân thành nói: "Cả hai cây đều là của em hết, cứ từ từ mà ăn, chúng ta còn rất nhiều thời gian để hoàn thành những chuyện khác nữa."
Khóe mắt của Norton ngay lập tức đỏ lên. Anh rơm rớm nước mắt nói không muốn nữa đâu, không cần mà. Làm sao Luchino bỏ qua cho anh dễ dàng thế được? Gã làm ngơ trước lời cầu xin của anh, háng dập vào bờ mông cong nẩy của anh như pít-tông.
Norton không nhớ rõ phần còn lại của câu chuyện nữa, anh chỉ nhớ rằng mình bị chịch hết lần này đến lần khác. Bụng sau đó cũng tràn đầy tinh dịch của chồng anh cho đến khi bụng dưới của anh đã nhô lên thành một vòng cung, cứ như thể anh đang mang thai ấy. Trong lần thắt nút cuối cùng, Luchino thì thầm nói: "Vợ yêu ơi, sinh cho anh một đứa nhé."
Và sau đó thì sao á? Tất nhiên, Norton bất tỉnh ngay khi nghe hắn nói, cơ thể anh bám lấy Luchino như vẫn muốn hòa nhập gã vậy.
-- HOÀN --
Chúc mn đọc truyện zui zẻ, tiện thể vote tui cái ha :Đ
Và đừng có bê truyện đi đâu hết làm ơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro