chương 56: Danh Tính Thật Sự (3)
"Tôi đến đây để làm việc." Nghe giọng điệu này, Bố Thần Hi không khỏi thở dài lần nữa, hình tượng của Phong Linh nhìn qua đã thấy như một nhân vật phản diện, mà lại còn là kiểu phản diện không sống nổi đến cuối, nhưng thân phận của cậu ta lại đặc biệt như vậy, tác giả đã định hình tính cách cho cậu ta rốt cuộc là gì?
"Cậu đến đây làm việc? Cậu có tư cách gì để làm việc ở đây?" Như sợ bị những người xung quanh biết, Phong Linh liền tiến thêm hai bước, muốn lại gần Bố Thần Hi, nhưng vừa mới tiến lại gần, đã bị những người lính bên cạnh Bố Thần Hi chặn lại, Phong Linh không thể tin nổi nhìn về phía người lính chặn cậu ta.
Đội cận vệ đi theo Phong Linh thấy mấy người lính có động tĩnh cũng lập tức vây lại.
"Thống lĩnh bảo tôi đến, để nuôi ngựa cho ngài ấy." Bố Thần Hi cảnh giác lùi lại một bước, bọn họ đã bị nhóm cận vệ của Phong Linh bao vây.
"Cậu chỉ là một nhân loại cấp B, cậu có tư cách gì để nuôi?" Phong Linh thấy lính bảo vệ Bố Thần Hi, ngoài sự kinh ngạc còn nổi giận hơn.
"Vậy thì cậu nên đi hỏi thống lĩnh." Bố Thần Hi bị nói đến không biết phải làm sao, hắn hoàn toàn không hiểu, từ khi Phong Linh đến hành tinh thủ đô và đổi thân phận, đã trở nên khó hiểu hơn.
"Bố Thần Hi, xin hãy chú ý đến cách nói của cậu, như vậy sẽ tổn thương đến giống người Trái Đất." Phong Tề từ trong đám đông chen ra, che chắn cho Phong Linh, ánh mắt nhìn thấy vẻ mặt của Bố Thần Hi có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng lại chuyển hướng.
"Người này là nhân viên được thống lĩnh mời đến, chúng tôi phải chịu trách nhiệm về sự an toàn của cậu ấy." Nghe thấy lời này, Phong Tề mới nhận ra bên cạnh Bố Thần Hi có năm người lính, thì đã có hai người là cấp SS, còn lại đều là cấp S, điều này khiến Phong Tề không khỏi nghi ngờ về danh tính thật sự của Bố Thần Hi.
"An toàn của cậu ấy? Cậu ấy là bạn của tôi, tôi bây giờ muốn đưa cậu ấy đi." Nói xong, Phong Linh nhìn về phía Phong Tề bên cạnh, ra hiệu cho anh ta hành động.
Vừa dứt lời Phong Linh, mấy người lính bên cạnh đã lập tức bảo vệ Bố Thần Hi, nhanh đến mức Bố Thần Hi còn chưa kịp phản ứng.
"Các người biết tôi là ai không?" Cảm thấy tình hình không ổn, Phong Linh lo lắng lùi lại một bước.
Bố Thần Hi vốn đã thấp hơn những người này rất nhiều, bị bao vây sau đó thậm chí không thể nhìn thấy tình hình phía trước.
"Xin lỗi, chúng tôi biết ngài là giống người Trái Đất, cũng xin ngài hợp tác với công việc của chúng tôi." Người lính ở phía trước nói xong, liền bảo vệ Bố Thần Hi định đi vòng qua đám người này.
Phong Linh thấy Bố Thần Hi sắp đi, miệng vừa muốn nói ra, lại thấy trên tay phải của Bố Thần Hi có chiếc vòng tay màu đen.
"Tại sao cậu lại đeo vòng tay của thống lĩnh?"
Bố Thần Hi nghe thấy vậy, lập tức dừng lại, hắn nhìn chiếc vòng tay trên tay phải, có chút không hiểu.
"Cậu có phải đã lén lấy vòng tay của thống lĩnh không? Chiếc vòng tay này tôi thấy thống lĩnh đã từng đeo!"
"Không phải, cái này là bạn tôi tặng." Bố Thần Hi phản bác theo phản xạ, nhưng tim lại bắt đầu đập không kiểm soát.
"Đây là quân dụng, có số hiệu, sao có thể tùy tiện tặng cho người khác." Phong Linh đang rất lo lắng, thấy Bố Thần Hi ngẩn ra lập tức nói thêm một câu.
"Chúng ta đi thôi." Một người lính đi bên cạnh Bố Thần Hi kéo tay Bố Thần Hi, buộc hắn phải đi về phía trước.
Nhìn Bố Thần Hi sắp rời đi, Phong Linh trừng mắt nhìn Phong Tề, chất vấn tại sao anh ta không giúp mình? Ánh mắt dừng lại trên người Bố Thần Hi, Phong Tề nhỏ giọng giải thích: "Họ có lệnh của thống lĩnh, sẽ không thả người."
Bố Thần Hi bị bảo vệ ở giữa, trong đầu liên tục vang lên câu nói của Phong Linh, thực ra đã vài lần hắn đặc biệt chú ý đến tay phải của thống lĩnh, không thấy có vòng tay, vậy tại sao Phong Linh lại nói như vậy?
"Cái vòng tay này thật sự như Phong Linh nói không?" Bố Thần Hi Hi nâng tay phải lên nhìn một cái, hỏi người lính bên cạnh.
"Cái này tôi không rõ, có thể cần hỏi đồng nghiệp ở bộ phận thiết bị."
"Vậy anh có thể giúp tôi hỏi không?" Bố Thần Hi nhìn người lính bên cạnh, cẩn thận hỏi, hắn cũng không quên, giờ đây những người lính này đều là do thống lĩnh sắp xếp đến.
Nếu như Viên Chi Thần là thống lĩnh, vậy mục đích của anh ta là gì? Mình có để lộ sơ hở ở đâu không? Nhưng cũng không đúng? Nếu thân phận của mình thật sự bị phát hiện, sao vẫn có thể tự do đi lại như vậy?
Những người lính đó đã bảo vệ Bố Thần Hi đến ký túc xá, vào trong phòng, Bố Thần Hi ngồi phịch xuống ghế sofa, cố gắng hồi tưởng lại những khoảnh khắc bên Viên Chi Thần, càng nghĩ càng cảm thấy lo lắng.
Nhớ lại thanh tiến độ đột ngột tăng lên lúc đó, dường như cũng có lời giải thích tốt hơn, nhưng mục đích của anh ta là gì? Mục đích của anh rốt cuộc là gì? Bố Thần Hi nhìn vào vòng tay, muốn tháo cái này ra, hắn đã đeo rất lâu rồi, gần như coi Viên Chi Thần là người mà hắn tin tưởng nhất ngoài Đại Cá, nếu anh ta thật sự là thống lĩnh... thì khi ở bên mình, nhìn mình tin tưởng anh ta như vậy, còn không ngừng nói những lời tin tưởng nhất trước mặt mình, chắc hẳn sẽ cảm thấy mình như một kẻ ngốc?
Cảm giác này giống như bị người khác phản bội, trong khi bản thân lại không thể chất vấn vì địa vị chênh lệch.
Nhìn vào vòng tay trên tay phải, Bố Thần Hi không hiểu sao lại cảm thấy bực bội, tìm đủ mọi cách để tháo nó ra, nhưng nhận ra rằng hoàn toàn là công cốc, nếu Viên Chi Thần là thống lĩnh, thì Bố Thần Hi có thể khẳng định, hắn đã nhiều lần chú ý, thống lĩnh thật sự không đeo vòng tay, vậy cái này có thể tháo ra, từ đầu đến cuối anh ta đã tính toán mình?
Bố Thần Hi càng nghĩ càng cảm thấy không thể chấp nhận, lại kiểm tra cẩn thận một lần trong ký túc xá.
Vòng tay của Bố Thần Hi đã sáng lên vào ban đêm, ngay khi nhìn thấy thông báo, Bố Thần Hi thậm chí đã dùng chăn che lại, đến giờ hắn vẫn không thể chấp nhận việc Viên Chi Thần có thể là thống lĩnh.
Cho đến khi vòng tay ngừng rung, Bố Thần Hi mới thở phào nhẹ nhõm, hắn vẫn chưa nghĩ ra phải đối mặt với anh ta như thế nào.
Vòng tay sau khi rung liên tục nhiều lần, cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Vì không ngủ được, Bố Thần Hi nằm trên giường vào ban đêm tìm kiếm thông tin về thống lĩnh, thông báo tin tức hôm nay cho biết thống lĩnh đang kiểm tra trên hành tinh hoang, nhìn video đó, Bố Thần Hi cố ý phóng to hình ảnh, khi hình ảnh dừng lại ở tai trái của thống lĩnh, hắn cảm thấy như bị sét đánh, thậm chí có một khoảnh khắc ù tai, không cam lòng phóng to hình ảnh, những dấu răng rõ ràng làm Bố Thần Hi đứng như trời trồng.
Giữa đêm khuya, Bố Thần Hi đang nhìn lên trần nhà, lăn qua lăn lại trên giường mà không ngủ được, chiếc vòng tay lại rung lên, khiến tim Bố Thần Hi đập loạn xạ, đã hơn một giờ sáng rồi, không biết người này muốn làm gì?
Chưa kịp đắp chăn lên chiếc vòng tay, Bố Thần Hi đã nghe thấy bên ngoài có người bấm chuông cửa.
Hắn do dự một lúc lâu mới mở video lên, trong video, Viên Chi Thần đang đứng đó, cúi đầu không thấy biểu cảm, từ góc này chỉ thấy được đầu mũi của anh ta.
Khi Bố Thần Hi đang quan sát người đàn ông trong video, đối phương đột nhiên như cảm nhận được điều gì, bỗng ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm của anh ta như thể có thể nhìn xuyên qua thiết bị, khiến Bố Thần Hi vô thức lùi lại, muốn tránh đi.
Sau khi nhìn một cái, Bố Thần Hi vội vàng tắt video, nhắm mắt lại định coi như không có gì xảy ra.
Mãi đến mười mấy phút sau, khi nghe bên ngoài im lặng, hắn mới mở video xem lại.
Lúc này Viên Chi Thần vẫn đứng bên ngoài, có vẻ như không có ý định rời đi, mà giờ đã là hai rưỡi sáng.
Qua video, ánh mắt của hai người gặp nhau trong ống kính, Bố Thần Hi cắn răng, trong lòng không ngừng tự nhủ, đây là một cơ hội, không phải hắn đang loay hoay không biết làm thế nào để lấy được thanh tiến độ từ tay người thống lĩnh sao?
Hắn vốn chỉ là một nhân vật trong tiểu thuyết, không cần phải đầu tư quá nhiều tình cảm, khi thanh tiến độ đầy, hắn sẽ trở về thế giới thực, vậy thì còn phải cảm ơn anh ta nữa! Hơn nữa, thanh tiến độ tăng lên chứng tỏ điều này là đúng như thiết lập trong văn, hắn tự nhủ, sau khi xác định đối phương không đi, Bố Thần Hi quyết định phải đối mặt với người đã lừa dối mình bấy lâu.
Cửa vừa mở, Bố Thần Hi cố ý dụi mắt, giả vờ như vừa mới ngủ dậy, hỏi Viên Chi Thần sao lại đến muộn như vậy?
Ánh mắt của người đàn ông dừng lại trên khuôn mặt Bố Thần Hi một lúc lâu, như thể muốn nhìn ra điều gì đó, Bố Thần Hi cúi đầu tránh ánh mắt, nói rằng mình vừa ngủ dậy không nghe thấy tiếng.
Bố Thần Hi nắm chặt tay, cố gắng làm cho mình trông bình thường hơn, nhưng trong đầu hắn không ngừng hiện lên mục đích của người này. Vừa mới xem tin tức, người này không phải đang tuần tra ở hành tinh hoang sao, còn phải tuần tra một tuần, giờ sao lại xuất hiện ở đây?
Bố Thần Hi chờ một lúc, thấy người này mãi không lên tiếng, hắn mới vội vàng ngẩng đầu nhìn anh ta, rõ ràng mình mới là nạn nhân, vậy mà người này lại có vẻ mặt rất tổn thương.
Bố Thần Hi nặn ra một nụ cười, thực sự đứng ở đây sợ bị người khác nhìn thấy như hôm qua, nên đã nhường chỗ cho anh ta vào.
"Đến muộn như vậy, có chuyện gì không?" Bố Thần Hi ngồi ở bên kia sofa, vô thức muốn tạo khoảng cách với người này, ánh mắt của Giản Hành Chi từ Bố Thần Hi chuyển sang khoảng cách giữa hai người, Bố Thần Hi nhận ra ý đồ của anh ta, nhưng vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
"Video buổi trưa, vì có công việc nên không nghe, buổi chiều gọi cho cậu gửi tin nhắn nhưng cậu không trả lời, nên tôi lo lắng hỏi cậu có chuyện gì." Giản Hành Chi ngồi ở giữa sofa, hai ngón tay vô thức ma sát vào nhau, bỗng nhận ra chiếc đồng hồ bỏ túi trước đây không còn, anh hít sâu một hơi, chờ đợi phản ứng của Bố Thần Hi.
"Tôi ngủ quên mất, giờ đã hơn hai giờ rồi." Bố Thần Hi liếc nhìn Giản Hành Chi, muốn biết người này rốt cuộc đang nghĩ gì, liệu những người đi cùng mình có kể cho anh ta nghe về chuyện ban ngày không?
Không khí giữa hai người trở nên nặng nề, không ai muốn mở lời trước.
"Cậu sợ tôi à?" Giọng đàn ông trầm thấp như từ trong cổ họng phát ra, mang theo sự mệt mỏi và khàn khàn, anh ta không nhìn Bố Thần Hi, ánh mắt cúi xuống không thể thấy được cảm xúc.
"Tôi không sợ, anh là người mà tôi đã cùng vào sinh ra ra tử." Bố Thần Hi nói đến giữa chừng thì mất hết can đảm, người này rốt cuộc đã làm cách nào để lừa dối bản thân mình lâu đến vậy, còn có thể chất vấn mình như thế này?
Bố Thần Hi cúi đầu nhìn chiếc vòng tay trên tay phải, do dự một chút, rồi không nhịn được lên tiếng, "Cái này có thể tháo ra không?"
------------------
Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả
Chỉ có tại WordPress "kat5110.wordpress.com" và Wattpad "@Kat_5110"
------------HẾT CHƯƠNG 56------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro