Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 7

Áo Đề Tu thật cẩn thận, lén lút, chậm rãi đi vào hang động.

Có cảm giác bí mật của Ian không chỉ mỗi cái ổ nhỏ như này.

Dù sao cái ổ nhỏ này cũng không đáng để hắn đi muộn về sớm ba ngày liên tiếp như vậy chứ.

Nhưng hang động này trống rỗng, chẳng có gì cả, ngoại trừ những viên bảo thạch được khảm trên tường, thậm chí ở đây còn chẳng có cái bàn nào cả.

Điều này rất không bình thường.

Áo Đề Tu đi một vòng trong hang, cuối cùng, nó chần chừ bước về phía cái ổ nhỏ được đặt ở cuối hang.

Cảm nhận được bước chân và hơi thở của nó càng ngày càng gần, Giang Tự Bạch nín thở, tim đập càng lúc càng nhanh.

Hắn luôn có cảm giác có một con mãnh thú đang đến gần, mà bản thân hắn chỉ có thể ngồi chờ chết.

Không được, phải mau nghĩ biện pháp!

Thời điểm mèo con gặp người lạ, sẽ làm như thế nào?

Nhe răng trợn mắt, hay là bán manh làm nũng?

Giang Tự Bạch nhớ tới thái độ của hắc long, nghĩ thầm, hắn có lẽ có thể làm nũng một chút.

Hắn tính chu mỏ một cái, rất nhanh liền dừng lại, hắn chu mỏ ra, cảm thấy như mình là gay vậy!

Ngay khi cái bóng cao lớn của Áo Đề Tu di chuyển và dần dần tiếp cận Giang Tự Bạch, tiểu viên nhỏ được gắn trên đỉnh hang nhằm theo dõi Giang Tự Bạch đột nhiên "Tích" một tiếng, phát ra âm thanh cảnh báo, ngay lập tức quay camera hướng về Áo Đề Tu, bắn ra ánh sáng đỏ một cách chuẩn xác bao phủ trên người hỏa long, AI phát ra cảnh cáo: "Cảnh báo, cảnh báo, phát hiện có kẻ lạ xâm nhập, trải qua quét hình xác nhận, đối phương là Hỏa Diễm Long, tuổi......"

"Thình thịch!"

Áo Đề Tu lập tức vụt đuôi qua đập nát thiết bị giám sát.

Đỉnh hang bị đuôi rồng khổng lồ đập phải, vô số đất đá trong nháy mắt rơi xuống.

Giang Tự Bạch: "......"

Áo Đề Tu đánh nát thiết bị theo dõi, sau đó lùi về phía sau vào bước: "Xong đời, bị phát hiện, Ian hắn có bệnh à, chỉ có một cái hang động trống trải mà cũng để nó trang bị thiết bị theo dõi?"

Áo Đề Tu hùng hùng hổ hổ rời khỏi hang động của Ian, bởi vì vội vàng rời khỏi, cho nên nó không phát hiện ở chỗ ổ nhỏ truyền đến động tĩnh.

Giang Tự Bạch nhìn con rồng xa lạ rời khỏi, lập tức rời khỏi cái ổ bụi bặm, hắn vừa lau sạch bụi bẩn trên mặt và cơ thể đồng thời đứng dậy.

Hang động rất khô ráo và thông thoáng, đỉnh hang cũng rất chắc chắn, kết quả con rồng ngu xuẩn đó chỉ mới trực tiếp quệt đuôi, thiếu chút nữa đánh nát đỉnh hang.

May mắn chỉ có bùn đất, không có sỏi đá, bằng không hắn liền thảm.

Hắn vừa ho khan vừa ra khỏi ổ, sau đó rũ sạch bụi bẩn trên người, lẩm bẩm: "Không lẽ là trộm? Trên Long Đảo mà cũng có trộm sao?"

Rồng là loài hung dữ như vậy, chúng sẽ đối phó với những tên trộm như thế nào, không lẽ đánh một trận?

Mà bên kia, ở bên ngoài phòng huấn luyện đặc biệt của Long giáo[trường học của rồng], một con hắc long khổng lồ đứng trước bàn điều khiển, nhìn số liệu trên màn hình với vẻ mặt nghiêm túc.

Mà các giáo quan[huấn luyện viên] bên cạnh cũng cực kì kinh ngạc: "Phong Bạo sao lại thế này? Nó như thế nào đột nhiên phát động tổng tiến công?"

Huấn luyện mô phỏng của long tộc, đều lấy số liệu từ chiến trường thực tế, bên trong cho dù là địch nhân, quân hạm, vũ khí, hoàn cảnh khí hậu, đều lấy từ những thứ mà long tộc từng gặp, chiến đấu anh dũng trong quá trình long tộc di cư.

Chiến trường mô phỏng hiện tại của hắc long cũng là chiến trường khó nhất, theo kinh nghiệm được các huấn luyện viên đúc kết, Ian hẳn là trước tiên ẩn nấp, đồng thời nghĩ biện pháp phân tán hỏa lực của đối thủ, rồi đánh bại từng cái, mà không phải lỗ mãng phát động tổng tiến công.

Cứ như vậy, ngay cả khi nó có thể tiêu diệt được kẻ thù, thì tính mạng của nó cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Một cuộc đấu tranh như vậy là vô nghĩa.

Tín ngưỡng thứ nhất của Long tộc chính là nghĩ biện pháp sống sót, chỉ có sống sót mới có ý nghĩa.

Các huấn luyện viên vẫn còn nói: "Dù sao Phong Bạo vẫn còn rất trẻ, để nó nhanh như vậy tiếp nhận huấn luyện đặc biệt, vẫn là làm khó nó."

"Năm phút trước, tâm tình của Phong Bạo có chút thay đổi, có phải hay không nó không chịu được nữa?"

Các huấn luyện viên phân tích đường cong biến động trên màn hình, nhất trí cho rằng là do cường độ huấn luyện quá lớn, làm cho cảm xúc của Phong Bạo sinh ra bài xích, cho nên mới có biến động lớn như vậy.

Nhưng tộc trưởng Long tộc lại hừ lạnh một tiếng: "Nó không phải không chống đỡ được, nó chính là muốn rời đi sớm một chút mà thôi."

Các huấn luyện viên: "Hả? Muốn rời đi sớm?"

"Này Phong Bạo, đã như vậy rồi mà nó còn muốn về sớm!"

Tộc trưởng Long tộc hiểu rõ đứa con của mình.

Ian nhất định có bí mật gì đó, làm cho nó lo lắng mỗi ngày, không đi không được.

Ông lập tức liên hệ quản gia: "Tra một chút gần nhất Ian đang làm cái gì? Phải chăng có nguồn tiêu phí nào đó không rõ ràng?"

Bên trong phòng huấn luyện, Ian nhanh chóng áp dụng phương thức đồng quy vu tận cùng đối thủ, thành công vượt ải.

Nó biết khi sử dụng phương thức này vượt ải, nhất định sẽ bị các giáo quan mắng chết, đồng nghĩ với việc phụ thân cũng sẽ trừng phạt nó.

Nhưng không sao cả, nó không để ý, hiện tại nó chỉ biết là thiết bị theo dõi trong hang động phát hiện ra một con rồng khác.

Thời điểm nó không có ở đó, xông vào hang động của nó, hơn nữa còn tới gần sủng vật của nó!

Cũng không biết tiểu sủng vật như thế nào rồi.

Ian trước hết chưa có ý định đi tìm con hỏa long kia, khi cửa phòng huấn luyện vừa mới mở ra, một tiếng "rầm" vang lên, nó ngay lập tức dang rộng đôi cánh, lập tức bay lên bầu trời, chưa đến hai giây, nó liền biến mất.

Các huấn luyện viên còn chưa bước ra khỏi phòng giám sát, liền nhìn thấy thân ảnh Phong Bạo biến mất tại phương xa.

Các huấn luyện viên: "......"

Tộc trưởng tắt giao diện trò chuyện của quản gia, động tĩnh mấy ngày của Ian, ông đều nắm trong lòng bàn tay.

Tuy nhiên, ông không ngờ rằng đối phương lại nuôi sủng vật.

Ông hỏi huấn luyện viên bên cạnh: "Phong Bạo gần nhất có thân thiết với những con rồng cái khác không?"

Các huấn luyện viên liếc nhau, đều lắc đầu: "Không có, nó vẫn độc lai độc vãng, cũng không có giao lưu với bằng hữu."

Tộc trưởng tất nhiên không tin: "Bình thường đều là rồng cái mới thích nuôi tiểu sủng vật, Phong Bạo mua nhiều thức ăn sủng vật như vậy, khẳng định là lấy lòng đối phương."

Bằng không, không lẽ Phong Bạo tự mình nuôi tiểu sủng vật?

Lời này nói ra phỏng chừng không có rồng tin.

Tộc trưởng long tộc cho rằng đứa con của mình nói chuyện yêu đương.

Nhất định là nói chuyện yêu đương, cho nên mới đi muộn về sớm.

Không nghĩ với cái tính tình đơn độc như vậy, thế mà cũng yêu đương.

Tộc trưởng long tộc luôn cổ vũ nhóm rồng con yêu nhau, nói chuyện yêu đương, cuối cùng sinh nhiều trứng, nở thêm nhiều rồng con.

Sinh sản của long tộc rất khó khăn, nhân loại là mười tháng hoài thai, nhưng long tộc lại là mười tháng hoài trứng, sau khi sinh trứng còn mất tới 1 tháng để ấp trứng, thâm chí còn một số trứng rồng còn không nở.

Tộc trưởng long tộc lo lắng cho sự sinh sản của long tộc đến nỗi ngày nào cũng ngủ không yên.

Hiện tại con trai hắn lại đang yêu đương, hắn không có lý do gì để ngăn cản.

Thời điểm rời đi, ông còn lẩm bẩm: "Nhưng mà, vẫn nên hỏi một chút là con cái nhà ai, giống cái thích nuôi sủng vật cũng không nhiều lắm?"

Mạc danh kỳ diệu bị lầm là đang yêu đương Ian, đã dùng tốc độ nhanh nhất để bay trở về hang động.

Còn chưa kịp rơi xuống, nó đã nhìn thấy tiểu sủng vật đang ngồi trước cửa động với khuôn mặt xám tro.

Nhân loại đáng thương đáng thương đã cởi chiếc áo màu trắng trên người, nửa người trên để trần, chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi màu đen cùng với một bộ quần áo đi về phía khe núi.

Ian: "......"

Nhân loại này quá yêu sạch sẽ rồi, xem ra nó cần tìm một nguồn nước sạch gần đây, cùng với một vài hang động an toàn.

---------------

Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả

Chỉ có tại WordPress "kat5110.wordpress.com" và Wattpad "@Kat_5110"

------------HẾT CHƯƠNG 7------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro