chương 32
Giang Tự Bạch bị hành động của Ian làm cho sợ hãi, người này tại sao lại đột nhiên ôm hắn, hắn vẫn chưa chuẩn bị tinh thần mà.
Giang Tự Bạch đẩy Ian ra, mặt đỏ ửng, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Ian, nhỏ giọng nói: "Ngươi đang làm cái gì vậy?"
Ian có chút áy náy sờ mũi, nhỏ giọng nói: "Trước đây ta luôn ôm ngươi......"
Không chỉ ôm khi ăn và xem TV, ngay cả khi ngủ cũng ôm!
Ian cảm thấy hơi khó chịu vì sao bây giờ lại không được ôm.
Giang Tự Bạch nhìn hắn, dùng từ ngữ không quá thành thạo hỏi: "Sao ngươi lại tới đây?"
Đêm đã khuya, hắn chuẩn bị đi ngủ.
Hơn nữa đây trang viên của Áo Đề Tu, nếu để hắn phát hiện, có lẽ hai người sẽ lại đánh nhau.
Nghĩ tới Áo Đề Tu đã đốt liên tiếp hai ngọn núi, Giang Tự Bạch đẩy Ian ra: "Ngươi về trước đi, đừng để cho Áo Đề Tu thấy được."
Tuy rằng phát âm không chuẩn, nói còn lắp bắp nhưng Ian vẫn hiểu được, còn khiếp sợ: "Bạch Bạch, ngươi học long ngữ nhanh quá."
Giang Tự Bạch nghĩ tới gia đình của mình trong lòng liền khó chịu, nếu không ở đây học thứ tiếng này, có lẽ bây giờ hắn đã về nhà rồi.
Nghĩ đến việc về nhà, Giang Tự Bạch có chút không đành lòng, hắn nhìn thoáng qua Ian, thấy được Ian đang nhìn hắn chằm chằm, mau chóng thu hồi ánh mắt, đi lại giường nói: "Ta muốn đi ngủ, ngươi mau đi nhanh."
Hắn thực sự sợ Áo Đề Tu phát hiện, không biết tại sao mọi việc lại như vậy, hắn ở một mình với Ian luôn có cảm giác yêu đương vụng trộm......
Ian cũng không tính ở lâu, dù sao hắn cũng không muốn rước lấy rắc rối.
Tính cách của Áo Đề Tu quá nóng nảy, nếu như để hắn bắt gặp, không đánh nhau mới là lạ.
Ian lấy ra một mảnh vảy đen, có kích thước bằng nửa lòng bàn tay của Giang Tự Bạch, hắn đặt vào lòng bàn tay của Giang Tự Bạch, đỏ mặt, nói với ánh mắt mơ hồ: "Bạch Bạch, kì phân hóa của ta sắp tới, ta muốn mời ngươi, trở thành......"
Hắn hơi đỏ mặt, rất xấu hổ, thấp giọng nói: "Trở thành, bạn đời của ta......"
Kì phân hóa của Ian sắp đến, tộc trưởng Tư Thụy Ân cũng lo lắng cho kì phân hóa của hắn, ngay cả mẫu thân của hắn mấy năm nay không liên lạc cũng đặc biệt gọi điện hỏi thăm.
Có rất nhiều rồng con sẵn sàng trở thành bầu bạn của Ian, đương nhiên cũng có những người lớn tuổi hơn hắn, nhưng ở hiện tại Ian không quan tâm tới vấn đề này.
Nửa năm trước, tộc trưởng Tư Thụy Ân có thảo luận vấn đề này với Ian, câu trả lời của Ian chính là hắn có quyền lựa chọn bạn đời của mình mà không có sự can thiệp của Tư Thụy Ân.
Lúc đó Tư Thụy Ân đã đồng ý, dù sao thì dù Ian có chọn thế nào thì khả năng cao hắn cũng không thích nhân ngư.
Lúc đầu Tư Thụy Ân rất nhẹ nhõm, nhưng lúc này, một nhân loại đột nhiên xuất hiện.
Trong mắt Ian lúc này đều là Bạch Bạch, làm sao có thể quan tâm đến người khác?
Ian đỏ mặt mời Giang Tự Bạch, nhưng Giang Tự Bạch đã từ chối.
Giang Tự Bạch biết Ian và những người khác có kì phân hóa, nhưng hắn thực sự không bao giờ nghĩ đến mình sẽ được mời trở thành bạn đời của một ai đó.
Giang Tự Bạch hơi đỏ mặt, đem phiến vảy trả lại cho Ian, lúng túng nói: "Ta không thể nhận được."
Đây là lần đầu tiên Ian mời ai đó làm bạn đời, kết quả còn bị cự tuyệt, hắn có chút buồn bực hỏi Giang Tự Bạch: "Bạch Bạch, ngươi đồng ý với Ngải Tư Khắc sao? Hay là Áo Đề Tu?"
Giang Tự Bạch kinh ngạc nhìn hắn: "Sao ngươi lại nghĩ như vậy? Đương nhiên là không."
Hắn đã sẵn sàng quay trở lại tinh cầu nhân loại, có thể sẽ không bao giờ......quay trở lại nữa, hãy coi nơi này như là một giấc mộng, làm sao hắn có thể đồng ý lời mời của long tộc?
Ian ủy khuất đứng dậy, nhìn Giang Tự Bạch, thấy Giang Tự Bạch không níu giữ hắn, thật sự muốn đuổi hắn đi, hắn thương tâm mở cửa sổ, thấp giọng nói: "Bạch Bạch, ta đi đây."
Giang Tự Bạch gật đầu, thậm chí còn thúc giục: "Nhanh lên, ta còn phải đóng cửa sổ."
Ian: "......"
Ian lập tức nhảy ra ngoài cửa sổ, ngay lập tức cửa sổ liền đóng rầm lại.
Ian: "......"
Giang Tự Bạch khóa cửa sổ, cúi đầu nhìn trên ban công cửa sổ, ở đó có một miếng vảy đen bóng loáng do Ian để lại.
Giang Tự Bạch thở dài, cầm miếng vảy lên, đặt vào lòng bàn tay, nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái.
Trên thực tế, nếu Ian không phải là rồng, hoặc nếu loài rồng có thể hòa nhập vào thế giới loài người như các chủng tộc khác, hắn có thể sẽ đồng ý với yêu cầu của Ian.
Nhưng bây giờ đối với hắn mà nói, trở về mới là quan trọng nhất.
Ngày hôm sau, Giang Tự Bạch dậy sớm, tắm rửa thay quần áo, cùng Lạc Tư ra ngoài ăn sáng, lại không thấy Áo Đề Tu, liền quay lại hỏi Lạc Tư: "Hôm nay Áo Đề Tu không đi ăn sáng sao?"
Lạc Tư nhún vai, vẻ mặt phức tạp: "Nửa đêm hôm qua, lão gia tử phái người tới đón Áo Đề Tu thiếu gia đi rồi."
Giang Tự Bạch lập tức kinh ngạc: "Nửa đêm?"
Hắn nghi ngờ có phải lão gia tử biết Áo Đề Tu bắt nhân loại về nhà hay không, cho nên mới sốt ruột?
Suy đoán của Giang Tự Bạch là chính xác, nhưng lão gia tử không quan tâm đến việc Áo Đề Tu tìm kiếm bạn đời như thế nào, cho dù đó là nhân loại.
Xét cho cùng, lão gia tử luôn chịu trách nhiệm kết nối với tinh cầu của nhân loại. Trong số long tộc, ông là một trong những người hiểu rõ nhất về thế giới loài người.
Ngay cả việc cài đặt chế độ xứng đôi, cũng là do ông đề nghị.
Vì vậy, ông cũng không lo lắng việc Áo Đề Tu yêu nhân loại, bởi vì độ xứng đôi giữa nhân loại và long tộc luôn cao, gần như không cần phải làm xét nghiệm độ xứng đôi.
Sở dĩ ông bắt Áo Đề Tu vào lúc nửa đêm là vì tuy lão gia tử cho phép Áo Đề Tu kết giao với nhân loại nhưng ông không cho phép Áo Đề Tu sinh sản với nhân loại.
Lạc Tư nói với Giang Tự Bạch những điều này: "Vì vậy, lão gia tử đã đưa Áo Đề Tu đi rồi, chờ kì phân hóa của Áo Đề Tu kết thúc, hắn có thể sẽ tới theo đuổi ngươi."
Giang Tự Bạch: "......"
Giang Tự Bạch thực sự bó tay long tộc.
Vừa thích nhân loại, nhưng lại không muốn nhân loại sinh trứng cho mình.
Chẳng lẽ gen của con người mạnh đến thế sao? Nó có thể làm loãng đi gen của long tộc?
Giang Tự Bạch thở dài: "Bọn họ suy nghĩ nhiều rồi, cho dù bọn họ có đồng ý thì ta cũng không đồng ý, vì sao bọn họ lại không đến hỏi ta?"
Mọi người dường như đều nhận định hắn chắc chắn sẽ đồng ý.
Giang Tự Bạch không nói nên lời trước sự tự tin của Long tộc.
Hắn vừa nói như vậy, Lạc Tư lập tức kinh ngạc, hỏi: "Tiểu Giang, nếu Áo Đề Tu thiếu gia tới mời người làm bạn đời, ngươi có đồng ý không?"
Giang Tự Bạch lắc đầu: "Đương nhiên không muốn, ta muốn trở về nhà."
Lạc Tư càng kinh ngạc hơn: "Cái gì? Tiểu Giang, ngươi muốn trở về?"
Giang Tự Bạch gật đầu, hắn buông bộ đồ ăn xuống, hỏi Lạc Tư: "Lạc Tư, ta muốn gặp tộc trưởng, không biết có cách nào để gặp ông ấy không?"
Lạc Tư: "Tiểu Giang, nếu ngươi muốn gặp tộc trưởng, ta có thể giúp ngươi liên lạc với ông ấy."
Tộc trưởng Tư Thụy Ân vẫn luôn chú ý tới Giang Tự Bạch, cho dù Giang Tự Bạch không chủ động liên lạc thì ông ấy cũng sẽ chủ động tới gặp Giang Tự Bạch.
Lúc Giang Tự Bạch muốn gặp tộc trưởng, Ian đang ở trong văn phòng cãi nhau với Tư Thụy Ân: "Con đã nói rồi, con muốn tự mình tìm bạn đời, cha cũng đã đồng ý rồi."
Tư Thụy Ân khó chịu nhìn con trai mình: "Ta đã đồng ý nhưng với điều kiện đó là tự ngươi tìm được, kết quả cho tới bây giờ ngươi vẫn chưa có bầu bạn để vượt qua kì phân hóa, lời bác sĩ nói quên rồi sao? Kì phân hóa của người sắp tới rồi, chính là ngày kia, chỉ còn có hai ngày nữa, đến lúc đó ngươi không có bầu bạn, thì phải tự mình trải qua à?"
Ian lạnh lùng nói: "Cũng không phải mình con trải qua kì phân hóa một mình, con có thể sử dụng thuốc ức chế."
Kì phân hóa nói trắng ra là kì giao phối đầu tiên của rồng, sử dụng thuốc ức chế thì không được.
Tư Thụy Ân cười lạnh: "Sử dụng thuốc ức chế sẽ gặp những rủi ro không biết trước được, rồng sử dụng thuốc ức chế để trải qua kì phân hóa sẽ để lại những di chứng khác nhau, chẳng lẽ phải để ta dạy những điều này à?"
Ian giống như một tảng đá, bất động: "Vậy thì Bạch Bạch, ta cảm thấy Bạch Bạch rất tốt, hắn có thể giúp ta trải qua kì phân hóa."
Khi Ian nói ra những điều này không có một chút tự tin nào, dù sao tối hôm qua hắn vừa mới cầu hoan thất bại......
Cho dù Tư Thụy Ân đồng ý, Bạch Bạch cũng không đồng ý.
Vì vậy, Ian đã mua trước thuốc ức chế với hy vọng những thuốc ức chế này sẽ hiệu quả hơn.
Tư Thụy Ân đương nhiên không đồng ý, cho nên cha con hai người tan rã trong bất hòa.
Ngay khi Tư Thụy Ân đang suy nghĩ phải làm gì thì ông nghe thấy trợ lý nói rằng nhân loại muốn gặp ông.
Tư Thụy Ân có chút kinh ngạc, ông nhìn Giang Tự Bạch, có chút bực bội: "Ngươi tới gặp ta có chuyện gì?"
Ông đoán được nhân loại muốn quay trở về, nhưng hiện tại, vừa mới cùng Ian cãi nhau, trong lòng lại có chút dao động.
Tính cách của Ian bướng bỉnh như vậy, nếu nhân loại rời đi, đến lúc đó Ian có thể dựa vào thuốc ức chế để vượt qua hay không?
Tư Thụy Ân thở dài.
Giang Tự Bạch không biết tộc trưởng lo lắng cái gì, vì vậy khách khí hỏi: "Tộc trưởng, lần trước ngài nói có thể đưa ta trở về, có phải sự thật không?"
Trong lòng Tư Thụy Ân suy nghĩ rất nhiều, ông nhìn Giang Tự Bạch, gật đầu: "Đương nhiên, nếu người đã chuẩn bị sẵn sàng, ta có thể tùy thời sắp xếp."
Sở dĩ trước đây không nói, bởi vì ba tên kia gây sự, nhưng bây giờ chính nhân loại là người đề nghị rời đi, ba tên kia cũng không thể trách ông được!
Giang Tự Bạch có chút kích động: "Ta có thể tùy thời rời đi! Tộc trưởng, ta thật sự có thể trở về sao?"
Giọng điệu của hắn vừa thận trọng vừa thăm dò.
Dù sao long tộc cũng ẩn nấp rất kĩ trong thế giới nhân loại, hàng trăm năm nay nhân loại không thể tìm được bất kỳ dấu vết nào của long tộc. Nhưng bây giờ, với tư cách là một nhân loại biết mọi thứ về long tộc, hắn thực sự có thể rời đi một cách dễ dàng à?
Giang Tự Bạch cảm thấy khó tin.
Giang Tự Bạch: "Tộc trưởng, ngài không sợ ta nói ra chuyện của long tộc à?"
Tư Thụy Ân chế nhạo: "Nếu ngươi muốn tất cả mọi người xung quanh chôn cùng ngươi thì có thể thử."
Giang Tự Bạch: "......"
Tư Thụy Ân lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Giang Tự Bạch: "Chúng ta sẽ không làm hại nhân loại, nhưng với điều kiện nhân loại phải tuân thử ước định, nếu ngươi thất hứa, vậy người thứ hai biết về sự tồn tại của long tộc sẽ chôn cùng ngươi."
Giang Tự Bạch: "......"
Nghĩ đến năng lực mạnh mẽ của long tộc và hành vi của họ trong việc giám sát mạng lưới nhân loại, Giang Tự Bạch không nghi ngờ gì rằng họ sẽ làm theo những gì họ nói.
Tư Thụy Ân dừng lại một lúc rồi nói: "Đương nhiên, cũng không thể thả không ngươi trở về, ta còn có một điều kiện."
Giang Tự Bạch nghĩ thầm, quả nhiên!
Hắn biết không thể dễ dàng như vậy mà!
Giang Tự Bạch: "Điều kiện gì?"
Tư Thụy Ân nhìn chằm chằm Giang Tự Bạch, chậm rãi mở miệng: "Ta hy vọng ngươi có thể trợ giúp Ian vượt qua kì phân hóa."
Giang Tự Bạch bối rối: "Cái gì?"
Đây có phải là kì phân hóa mà hắn biết không?
---------------
Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả
Chỉ có tại WordPress "kat5110.wordpress.com" và Wattpad "@Kat_5110"
------------HẾT CHƯƠNG 32------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro