Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 26

Ian lo lắng các huấn luyện viên sẽ đổi ý, nên sau khi cướp Bạch Bạch đi hắn liền chạy về hang động và khóa cửa lại.

Giang Tự Bạch có lẽ đã hiểu ra được điều gì đó, hắn nhìn hắc long, có chút cảm động.

Quả nhiên vẫn là hắc long tốt nhất!

Ian ôm Giang Tự Bạch vào trong ngực, thấp giọng nói: "Được rồi, Bạch Bạch không sao đâu, ta sẽ không để bọn họ mang ngươi đi."

Nhưng mà cho tới bây giờ ở trên Long Đảo không có nhân loại, long tộc vẫn rất đề phòng nhân loại, hơn nữa phụ thân của hắn là tộc trưởng long tộc, ông ấy cũng không thích nhân loại.

Hắn phải làm như thế nào để giữ Bạch Bạch ở lại bên cạnh đây?

Ian ôm Giang Tư Bạch, trong lòng cót chút buồn bã, nhưng bề ngoài lại tỏ ra bình tĩnh.

"Ta sẽ nghĩ cách."

Ian vuốt tóc Giang Tư Bạch, cúi đầu hôn đầu hắn: "Ngươi là của ta, nếu bọn họ mang ngươi đi, ta sẽ đi cùng ngươi, nhưng phải chờ sau khi ta phân hóa mới được."

Long tộc sau khi phân hóa, có thể chuyển đổi giữa hai hình thái là người và rồng, chẳng qua do rời khỏi thế giới của nhân loại đã lâu, cho nên rồng trưởng thành ở Long Đảo luôn ở hình thái rồng, đây cũng là yêu cầu của tộc trưởng.

Ian không hiểu: "Bọn họ vì sao lại bài xích nhân loại? Rõ ràng nhân loại rất đáng yêu."

Giang Tự Bạch có thể hiểu được một số từ vựng, ghép lại, đại khái có thể hiểu được ý của Ian.

Tộc trưởng muốn đưa hắn về tinh cầu nhân loại, nhưng Ian lại không muốn.

Ian coi hắn như là vật sở hữu của mình, muốn giấu hắn đi.

Giang Tự Bạch đưa tay chạm vào mặt của Ian, thực ra nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện Ian rất đẹp trai.

Trên cổ, hai bên mặt cùng với trán của Ian đều được bao phủ bởi vảy đen, trên đầu là cặp sừng dài, nhìn qua rất hung hãn.

Làn da của Ian thiên về màu đen hơn, không giống với làn da trắng nõn của ngân long Ngải Tư Khắc.

Nhưng nét mặt của Ian rất khỏe khoắn, sỗng mũi thẳng, lông mày cao, làn da ngăm đen không những không làm giảm nhan sắc của hắn mà còn ngược lại còn khiến cho khí chất của hắn trở nên rất độc đáo, đẹp trai, gợi cảm với phong cách ngoại lai.

Giang Tự bạch sờ mặt hắn, sờ mũi hắn, cuối cùng đưa tay sờ nhẹ môi Ian.

Môi của Ian cũng sẫm màu hơn, rất khác với môi của nhân loại.

Ian nheo mắt nhìn tiểu sủng vật đang giở trò trên mặt mình, dịu dàng nhìn Giang Tự Bạch: "Bạch Bạch, ngươi có thích ta không?"

Giang Tự Bạch hiểu từ thích này, so với những con rồng khác, hắn đương nhiên thích hắc long nhất.

Giang Tự Bạch gật đầu, mạnh dạn đưa tay chạm vào chiếc sừng trên đầu Ian, sừng rất dài và nhọn, phần gốc tương đối dày, Giang Tự Bạch vươn tay cầm lấy, tò mò xoa một chút.

Kết quả Ian đột nhiên đỏ mặt, đè cái tay đang nghịch ngợm của Giang Tự Bạch xuống, thấp giọng nói: "Sừng của rồng không thể sờ, biết không?"

Sừng với đuôi giống nhau, là nơi rất nhạy cảm, nhưng mà, bản thân sừng rồng lại vô cảm, nơi mẫn cảm chính là gốc sừng.

Ian đỏ mặt, cầm tay Bạch Bạch lên xem, tay nhân loại nhỏ, rất tinh tế, móng tay phấn nộn, lòng bàn tay mềm mại.

Bàn tay to thô ráp của Ian hoàn toàn bao phủ tay Giang Tự Bạch, những ngón tay thô ráp của hắn ấn vào lòng bàn tay Giang Tự Bạch. Sau đó từng ngón tay hắn luôn qua khe hở giữa những ngón tay của Giang Tự Bạch, những ngón tay được bao phủ bởi lớp vảy đen nhẹ nhàng ma sát trên tay Giang Tự Bạch, sau một hồi xoa nhẹ, mấy ngón tay trắng nõn liền đỏ bừng.

Giang Tự Bạch bất mãn giật tay, kết quả Ian mạnh mẽ nắm lấy tay hắn, vẻ mặt nghiêm túc, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

Giang Tự Bạch chỉ đơn giản dựa vào ngực Ian, tùy ý hắn xoa tay, đầu óc thả lỏng, chuẩn bị đi ngủ.

Ngày hôm nay quá nhiều chuyện xảy ra, hắn cảm thấy rất mệt mỏi, hắn thậm chí không còn lòng hiếu kì với long tộc, nếu như có thể trở về, chuyện thứ nhất hắn làm chính là đổi chuyên ngành!

Cũng không biết có thể trở về được hay không?

Tộc trưởng long tộc nói có thể đưa hắn về, nhưng có vẻ tiểu hắc long không đồng ý.

Bản thân Giang Tự Bạch cũng muốn quay trở về, dù sao hắn cũng không thể cả đời làm sủng vật.

Giang Tự Bạch nghĩ nghĩ rồi ngủ thiếp đi.

Ian nhìn tiểu sủng vật ngủ say, trong lòng mềm nhũn, có lẽ hắn cũng có thể giống như Ngải Tư Khắc, mang Bạch Bạch đi làm kiểm tra độ xứng đôi, sau đó lấy báo cáo tuyên bố Bạch Bạch là bạn đời hợp pháp.

Chỉ sợ......Độ xứng đôi giữa hắn cùng Bạch Bạch sẽ thấp, giống Ngải Tư Khắc, chỉ có 15%, con số này quá khó để tiếp nhận.

---------

Ở bên kia, ở phòng huấn luyện của long giáo, Áo Đề Tu cùng Ngải Tư Khắc bị nhốt trong những căn phòng nhỏ tối tăm, bị các huấn luyện viên thẩm vấn.

Lần đầu tiên nhìn thấy nhân loại là khi nào, ở đâu, vì sao không báo cáo.

Áo Đề Tu rất tức giân: "Ta chỉ nuôi một con sủng vật mà thôi, chuyện này mà còn phải báo cáo sao? Hơn nữa, ta không phải là người đầu tiên nhìn thấy nhân loại, khi ta nhìn thấy nhân loại, hắn đang quấn trong một cái chăn của nhân hiệu "XX", trên người còn có vết thương do bị ngược đãi, vậy trước ta, chắc chắn có một con rồng nào đó đã nuôi hắn!"

Áo Đề Tu kiến quyết nói: "Nhất định là Ngải Tư Khắc! Các ngươi xem bộ dạng lúc nào cũng tủm tỉm cười của Ngải Tư Khắc, trong lòng nhất định rất biến thái!"

Huấn luyện viên: "......"

Ở bên kia, trước những câu hỏi của huấn luyện viên, Ngải Tư Khắc cũng trả lời như vậy, vẻ mặt bình tĩnh nhưng nụ cười rất lạnh:

"Lần đầu tiên gặp mặt? Là trên bãi có bên ngoài nhà gỗ của ta, trên người hắn có vết thương, bụng còn bị đói, chắc chắn đã lâu hắn chưa ăn gì, người nuôi cuối cùng của hắn không chỉ đánh mà còn không có hắn ăn cơm, ngay cả quần áo cũng không mua cho hắn, nếu ta biết người đó là ai, ta nhất định sẽ dạy cho hắn một khóa chiếu cố sủng vật của mình như thế nào."

Nghe được những lời này, các huấn luyện viên đều phẫn nộ: "Chết tiệt, nhân loại đáng yêu như vậy, thế mà còn có rồng ngược đãi hắn, còn không có ăn cơm! Thật tàn nhẫn!"

Ngải Tư Khắc hỏi: "Huấn luyện viên, người đó hiện giờ như thế nào rồi?"

Nếu thực sự bị đuổi đi, hắn muốn xin hộ tống.

Huấn luyện viên thuận miệng nói: "A, hắn được Ian mang đi rồi, Ian nói phải phụ trách bảo vệ nhân loại, không cho nhân loại chạy loạn."

Ngải Tư Khắc: "......"

Ngải Tư Khắc chậm rãi ngẩng đầu, nhìn huấn luyện viên: "Ngươi nói Ian?"

Trong phòng huấn luyện bên cạnh, Áo Đề Tu cũng bùng nổ: "Cái gì? Ian? Dựa vào cái gì Ian có thể mang nhân loại đi mà ta lại không được? Chẳng lẽ tộc trưởng thiên vị? Ta không phục? Ta muốn tìm Ian nói chuyện rõ ràng!"

Ngải Tư Khắc cũng đứng dậy mỉm cười nói với các huấn luyện viên: "Huấn luyện viên, nếu Ian có thể bảo vệ nhân loại thì ta cũng có thể, không phải bởi vì ta thua Ian trong các cuộc thi mà các ngươi nghĩ ta không được, đúng không?"

Bảo vệ nhân loại là một việc đơn giản đối với bất kì con rồng nào.

Các huấn luyện viên đau đầu, chỉ có thể giao việc này cho tộc trưởng.

Tộc trưởng cũng đau đầu phát hiện ông bị con trai lừa, nhưng lại muốn giữ thể diện nên không chịu trách nhiệm!

Tệ hơn nữa, bác sĩ gia đình đã gọi điện thoại cho ông, rất lo lắng nói: "Tộc trưởng, vừa rồi Ian thiếu gia tìm tôi, yêu cầu tôi gửi cho hắn một liều thuốc thúc đẩy tinh thần lực, thuốc thúc đẩy tinh thần lực thường được sử dụng cho những rồng con có khả năng phân hóa chậm, nhưng mà kiểm tra sức khỏe của thiếu gia rất bình thường, cũng không cần thúc đẩy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?"

Tộc trưởng Tư Thụy Ân có chút kinh ngạc: "Hắn vừa mới xin ngươi thuốc thúc đẩy? Ngươi đưa cho hắn sao?"

Bác sĩ đương nhiên không có: "Tộc trưởng, không có sự cho phép của ngươi, làm sao ta có thể đưa cho hắn?"

Tộc trưởng đau đầu nói: "Không cần gửi cho hắn, ta sẽ đến nói với hắn."

Cuối cùng ông cũng hiểu ý Ian khi mang theo nhân loại trước khi rời đi.

Tiểu tử này vì muốn giữ chân nhân loại, mà chuẩn bị dùng thuốc thúc đẩy!

Khi long tộc phân hóa, năng lượng trong cơ thể sẽ tạo thành một cái kén khổng lồ, đến lúc đó, Ian đem nhân loại vào trong cái kén ba ngày ba đêm, chẳng phải họ sẽ làm tất cả những gì có thể và không thể làm sao?

Cho đến lúc đó, nhân loại bị Ian dấu hiệu thành công, vậy làm sao có thể đuổi đi được?

Một con rồng bị cướp mất bầu bạn sẽ phát điên.

Tộc trưởng Tư Thụy Ân quả thực bị chọc giận cho đến chết, ông đi vào vòng trong văn phòng, đau đầu khủng khiếp: "Đây thực sự là con ta sao? Tính tình bướng bỉnh này giống ai vậy?"

Qua vài giây, tộc trưởng đột nhiên mở cửa sổ bay ra ngoài, còn mang theo một vài vị huấn luyện viên: "Đi tìm Ian, kêu hắn giao nhân loại ra đây!"

Huấn luyện viên lo lắng nói: "Tộc trưởng, có thể Ian sẽ không đồng ý."

Một vị huấn luyện viên khác nói: "Tộc trưởng, hai tên Thiểm Điện và Hỏa Diễm cũng đang gây sự, bọn họ tự nhận mình là người nuôi nhân loại, cho rằng ngươi thiên vị, cho phép Ian mang nhân loại đi."

Tộc trưởng tức giận đến phun khí: "Chó má, ta sao có thể thiên vị!"

Hắn muốn đánh chết đứa con phản nghịch đó!

Tộc trưởng: "Ta chỉ biết, nhân loại là sinh vật khủng bố! Đây là vì sao ta luôn cường điệu rằng không thể tiếp cận nhân loại!"

---------

Giang Tự Bạch bị tiếng đập cửa "bang bang bang" đánh thức.

Ian ôm hắn, dựa vào giường, vì sợ hắn lạnh mà còn dùng chăn quấn hắn lại , nhưng Giang Tự Bạch chỉ cần liếc mắt một cái liền phát hiện trạnh thái của Ian không thích hợp.

Con người màu vàng của Ian bị bao phủ bởi đổi mắt đỏ ngầu, trên trán nổi gân xanh, toàn thân nóng hổi, hơi thở nặng nề kèm theo đó là khí tức hỗn loạn.

Giang Tự Bạch có chút lo lắng, lập tức ngồi dậy, sờ trán Ian, quá nóng, Giang Tự Bạch lo lắng hỏi: "Ngươi có sao không? Cảm giác của ngươi thế nào?"

Ian hơi quay đầu, nhìn nhân loại đang lo lắng, thậm chí còn đưa tay chạm vào đầu Giang Tự Bạch.

Giang Tự Bạch khẩn trương đến mức dùng long ngữ: "Ổn không?"

Hắn vội vàng vẽ nguệch ngoạc chỉ để hỏi hắc long cảm thấy như thế nào.

Ian nhìn nhân loại như vậy, cảm thấy rất đáng yêu, thế là đưa tay vuốt ve Giang Tự Bạch một lần nữa, khàn giọng nói: "Ta vẫn ổn, Bạch Bạch đừng lo lắng."

Giang Tự Bạch muốn không lo lắng cũng không được, nhìn trạng thái của Ian quá không thích hợp.

Ian nhắm mắt lại, khó chịu thở hổn hển, nói: "Ta chỉ là phân hóa, sắp xong rồi, Bạch Bạch, ngươi đừng mở cửa."

Giang Tự Bạch không hiểu, lo lắng đi lòng vòng, ngoài cửa lại có người gõ cửa, thậm chí còn rất dùng sức, vang lên âm thanh "bang bang" rất to.

Giang Tự Bạch ước chừng biết được đây là người của long tộc tới tìm hắn, Ian muốn bảo vệ hắn, không chịu để hắn đi cho nên mang hắn trốn ở đây.

Nhưng bây giờ, Ian bị bệnh phải làm sao bây giờ?

Giang Tự Bạch nhìn thấy trên mặt đất là những túi thuốc trống rỗng, hắn nhặt lên xem, không hiểu, nhưng hắn nghi ngờ Ian bị bệnh liên quan tới những thứ này.

"Làm sao bây giờ làm sao bây giờ."

Giang Tự Bạch rất lo lắng: "Ngươi phải đi gặp bác sĩ, ngươi như vậy sẽ xảy ra chuyện!"

Giang Tự Bạch nhìn Ian khó chịu, hạ quyết tâm: "Ta đi mở cửa! Để bọn họ đem ngươi đi bệnh viên."

Ngoài cửa không ngừng vang lên tiếng đập cửa, còn có âm thanh nói chuyện của phụ thân với các huấn luyện viên, không ngừng rơi vào tai hắn.

Mà lúc này hắn nhìn Bạch Bạch đột nhiên hướng cửa chạy tới.

Không được!

Bạch Bạch không thể đi ra ngoài!

Cặp mắt màu vàng của Ian đột nhiên trở thành màu đỏ.

Hắn đột nhiên gầm lên một tiếng, dang rộng đôi cánh, nhảy xuống giường, lao về phía Giang Tự Bạch!

Trong nháy mắt, Giang Tự Bạch bị Ian ném xuống đất, mặc dù mặt đất được trải thảm nhưng bởi vì khí lực hắc long rất lớn, cơ thể lập tức đè nặng, Giang Tự Bạch bị ép thở không nổi.

Hắn bị đẩy xuống đất, choáng váng vì ngã.

Mở mắt ra, liền bắt gặp cặp mắt mất khống chế của Ian: "Bạch Bạch, không được đi ra ngoài! Hãy ở lại đây, ở lại đây với ta."

Kì phân hóa của long tộc, sẽ có bản năng xây tổ, nhưng thời điểm này bọn họ rất suy yếu, cho nên mới tạo thành những cái kén khổng lồ để thay thế tổ.

Nếu Giang Tự Bạch hiểu được điều này, hắn sẽ phát hiện Ian rất bất thường, bởi vì triệu chứng của kì phân hóa và có dục vọng xây tổ, nhưng lại thất bại trong việc hình thành một cái kén khổng lồ.

Chuyện này rất bất thường.

Giang Tự Bạch bị Ian ấn xuống mặt đất, còn ôm Giang Tự Bạch vào trong ngực, cảm thấy dùng hai tay chưa đủ, còn mở rộng cái cánh to lớn vây lại, đem nhân loại bao vây chặt chẽ vào trong ngực, không lọt một khẽ hở nào.

Giang Tự Bạch cảm nhận được nhiệt độ không bình thường trên người Ian, nóng đến mức trên người hắn đổ mồ hôi.

Hắn dùng lực từ chối một chút, thấp giọng nói: "Ngươi đừng dùng sức, ta thở không được."

Ian không để ý tới hắn, mà còn ôm chặt hơn.

Giang Tự Bạch vừa rồi bị ngã toàn thân đau nhức, bây giờ lại cảm giác như bị ngạt thở.

Lúc này, hắc long ở trong bóng tối nhìn chằm chằm Giang Tự Bạch một lúc, nhân loại trong vòng tay hắn rất yếu ớt, ánh mắt ngập nước, da trắng môi đỏ, Ian đang ở trạng thái mất khống chế dường như bị mê hoặc.

Hắn hơi nhích lại gần và nhìn thẳng vào đôi môi của Giang Tự Bạch.

Giang Tự Bạch thở hổn hển nhìn hắc long đang thở hồng hộc, nhắm mắt lại nói: "Này, tỉnh lại đi, ta sắp nóng chết rồi."

Nóng, ngột ngạt, cả người còn bị đau.

Hóa ra hắc long mất kiểm soát cũng không hề dịu dàng.

Giang Tự Bạch yên lặng thở dài.

Đột nhiên, hắn cảm thấy trên môi truyền tới cảm giác lạnh lẽo, như chuồn chuồn lướt nước, Giang Tự Bạch khiếp sợ trừng lớn hai mắt, nhìn hắc long trước mặt.

Hắc long trước đó còn nhìn hắn một cách si mê, thè cái lưỡi đen dài hơn nhân loại rất nhiều và liếm môi, như thế vừa nếm được một thứ gì đó ngon lành.

Hắn thậm chí còn muốn nếm thử nó một lần nữa.

---------------

Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả

Chỉ có tại WordPress "kat5110.wordpress.com" và Wattpad "@Kat_5110"

------------HẾT CHƯƠNG 26------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro