Chương 78: Một nhà ba người
Editor: Lily
Dung Tinh Diệp khó khăn lắm mới tiếp thu được, rồi lại phải tiếp tục tiêu hóa.
Chuyện tình cảm của anh trai mang đến cho cậu cú sốc còn khó tiêu hơn cả cơm anh trai nấu......
"Ở bên nhau rồi?" Dung Tinh Diệp mang theo một tia hy vọng mong manh hỏi, "Có ý gì?"
Tịch Lãnh xoa trán nói: "Bởi vì em còn nhỏ, anh nghĩ cũng không cần thiết, nên vẫn luôn giấu em, anh thích đàn ông......"
"Hoặc là nói, anh chỉ thích anh ấy."
Lông mày Mẫn Trí đã sắp bay lên tận trời.
Lông mày Dung Tinh Diệp lại nhíu thành hình chữ bát (八), quay sang nhìn người hàng xóm đáng tin cậy, thần tượng mà cậu sùng bái.
"Anh không thích đàn ông." Mẫn Trí giọng điệu chắc chắn, "Chỉ thích em ấy."
Dung Tinh Diệp: "......"
Trời ơi.
Đã vậy, hai người này căn bản không quan tâm đến trái tim non nớt của thiếu niên 15 tuổi, cưỡng ép nhồi nhét cho cậu một tin tức bùng nổ như vậy, quay đầu lại yêu cầu cậu phải giữ bí mật tuyệt đối!
Cảm giác nghẹn khuất đó, có thể nói là như kiến bò trong tim.
"Trưa nay muốn ăn gì?" Tịch Lãnh cố gắng chuyển chủ đề, hỏi hai người.
Đáng tiếc không ai quan tâm đến bữa trưa, bao gồm cả bản thân cậu.
"Em cảm thấy anh tỏ tình với người khác còn kỳ lạ hơn cả việc anh là gay......" Dung Tinh Diệp lẩm bẩm, mặt nhăn nhó nói, "Anh, anh không phải bị lãnh cảm sao?"
"Anh không lãnh cảm." Tịch Lãnh ngoài miệng bình tĩnh nói, nhưng lại ở trong phòng có máy sưởi, làm một hành động thừa thãi là khoác thêm một chiếc khăn quàng cổ.
Dưới khăn quàng cổ, toàn là bằng chứng thép cho thấy cậu tuyệt đối không phải là người lãnh cảm.
"......" Dung Tinh Diệp chỉ có thể tự mình khó khăn tiêu hóa, nghĩ ngợi một lúc vẫn là mặc kệ bọn họ, lủi thủi bỏ đi, "Em đi thu dọn hành lý......"
Một lúc sau, Dung Tinh Diệp cẩn thận thò đầu ra, phát hiện hai người bên ngoài đã giữ khoảng cách xã giao lịch sự, đang cùng nhau cắm hoa trong bình, những quả đỏ tươi đẹp đẽ, mang đậm không khí vui vẻ của ngày Tết.
Đừng có mà đáng quá, anh trai còn cắm hoa nữa sao?
Xác nhận không có thứ gì mình không thể xem, Dung Tinh Diệp lại thò một chân ra, gọi: "Anh Mẫn Trí ......"
Hai người đồng loạt quay đầu lại, Dung Tinh Diệp lại chỉ gọi Mẫn Trí: "anh Mẫn Trí, anh có thể qua đây một chút không? Em đột nhiên nghĩ ra lời bài hát phải sửa thế nào rồi."
Tịch Lãnh nghi hoặc nhìn về phía Mẫn Trí.
Mẫn Trí thần bí nhếch môi, không nói gì, đáp một tiếng "được", liền bỏ lại cậu đi về phía Dung Tinh Diệp.
Hai người này còn có bí mật nhỏ với nhau sao?
Tịch Lãnh nhíu mày, dù rất tò mò, nhưng cũng không tiện hỏi. Dứt khoát một mình đi vào bếp làm bữa trưa.
Dung Tinh Diệp vừa ra ngoài liền nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng hơn, anh trai lại nấu cơm.
Mẫn Trí bỏ lại Dung Tinh Diệp mặt như trái mướp đắng, qua đó giúp Tịch Lãnh. Chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, không đủ để Tịch Lãnh làm thành một bàn đầy thức ăn kinh dị, chỉ nấu hai bát mì, nước trong veo, bên trên có trứng và hành lá.
Dung Tinh Diệp nhíu chặt mày, đi qua rất chu đáo nói: "Chỉ nấu hai bát thôi ạ? Vậy hai người ăn đi, không cần lo cho em."
Tịch Lãnh lại nói: "Không ngờ em sẽ về, đây là mì trường thọ bù cho em."
Dung Tinh Diệp sinh vào cuối năm, Tịch Lãnh rời nhà vào mùa thu, vừa hay bỏ lỡ sinh nhật 11 tuổi của cậu, mấy năm sau đó cũng bỏ lỡ toàn bộ.
Tuy rằng trước đây họ cũng không có nghi thức chúc mừng sinh nhật, nhưng dù sao, đây là sinh nhật đầu tiên gặp lại sau nhiều năm.
Đáng tiếc ngày sinh nhật Dung Tinh Diệp ở trong trại huấn luyện Nam Đảo, Tịch Lãnh xem được từ ký túc xá trong chương trình giải trí phái sinh của "Thiếu Niên Tỏa Sáng", Lương Chuẩn và mấy bạn cùng phòng khác cùng nhau mua một chiếc bánh sinh nhật, chúc mừng cho cậu.
Dung Tinh Diệp 15 tuổi nhận được rất nhiều lời chúc, chỉ thiếu của anh trai, Tịch Lãnh cũng không biết cậu có còn thiếu phần này hay không.
Dù sao cũng làm mì trường thọ trước, Dung Tinh Diệp ăn hay không cũng được.
Mì trường thọ? Đây là mì trường thọ sao.
Dung Tinh Diệp nhìn hai bát thức ăn kinh dị kia, vẫn cảm thấy khó tin.
"Vậy sao lại nấu hai bát?" Mẫn Trí ngược lại rất phối hợp, "Có một bát là cho anh sao?"
Vô lý, anh còn chủ động đòi ăn thức ăn kinh dị.
Sắc mặt Dung Tinh Diệp trong nháy mắt trở nên rất đặc sắc.
Nói đến mới nhớ, Mẫn Trí đã đón sinh nhật 25 tuổi vào ngày 4 tháng 7 năm nay, vừa hay không lâu sau lần đầu gặp ở sân bay. Nhưng lúc đó hai người chỉ là người lạ từng gặp mặt một lần, cũng không có phương thức liên lạc của nhau.
"Nấu nhiều rồi." Tịch Lãnh rũ mắt, "Anh muốn ăn...... có thể thử xem? Nếm thử là được, không cần ăn hết."
Tiểu chuẩn kép rành rành, hơn nữa cậu rõ ràng biết rõ trình độ nấu ăn của mình...... Dung Tinh Diệp âm thầm chê bai.
Nhưng Dung Tinh Diệp vẫn ngoan ngoãn nhận một bát mì trường thọ, ngồi đối diện với Mẫn Trí, hai người cùng ăn.
Tịch Lãnh tự nhiên ngồi bên cạnh Mẫn Trí.
Mẫn Trí ăn hai miếng mì, mặt không đổi sắc ngay cả lông mày cũng không nhúc nhích, ngược lại là Tịch Lãnh thấp thỏm không yên nhìn anh chằm chằm.
Ăn gần hết, Mẫn Trí lấy điện thoại ra: "Anh đặt thêm một cái bánh kem, bảo họ giao gấp qua."
"!" Dung Tinh Diệp ngẩng đầu khỏi thức ăn kinh dị, thế giới trong nháy mắt tươi sáng lên.
Mẫn Trí thao tác điện thoại, lại quay đầu hỏi Tịch Lãnh: "Em thích vị gì?"
Dung Tinh Diệp: "......?"
Tịch Lãnh ngây ra một lúc, nghiêng đầu: "Em sao?"
"Socola bạc hà thì sao? Anh thấy là mới ra." Mẫn Trí lại hỏi cậu, "Cảm giác hơi kỳ lạ, nhưng không chừng có bất ngờ?"
Tịch Lãnh cười cười: "Ừm, hai người quyết định là được."
Mẫn Trí: "Vậy quyết định rồi...... Giao đến trước bảy giờ tối nay, chắc là kịp."
Lợi ích của việc công khai với Dung Tinh Diệp chính là hai người không cần phải che che giấu giấu trước mặt cậu, vượt qua được khó khăn khi phải thú nhận, người bị tổn thương chỉ còn lại một mình Dung Tinh Diệp.
Dung Tinh Diệp: "......" Huỷ diệt đi.
Hôm sau là mùng hai Tết, Dung Tinh Diệp nhận được lì xì của hai người anh trai, lúc nửa đêm thanh vắng, ba người ra ngoại ô đốt một thùng pháo hoa.
Cậu vượt núi băng đèo trở về một chuyến cũng coi như không uổng công, trái tim nhỏ bị tổn thương nặng nề được bao lì xì dày cộp chữa lành.
Mùng ba Tết, vừa hay cùng nhau đáp máy bay đi Nam Đảo, chuẩn bị cho trận chung kết của "Thiếu Niên Tỏa Sáng".
Mỗi tuyển thủ có thể dẫn theo hai người thân bạn bè đến xem chung kết, Dung Tinh Diệp bên này dẫn theo mẹ cậu là Diệp Nam, cộng thêm bạn thân là cậu bạnkính cận.
Tịch Lãnh có bạn trai làm chỗ dựa, dự định xem thi đấu ở hậu trường, như vậy không cần lộ diện trước khán giả cả nước, còn có thể ở thời gian nghỉ ngơi ở cùng Dung Tinh Diệp, để giảm bớt căng thẳng.
Mùng năm Tết là buổi diễn tập cuối cùng.
Tất cả tuyển thủ cùng nhau biểu diễn ca khúc chủ đề trước, sau đó chia nhóm biểu diễn ca khúc mới lần đầu tiên công khai, màn trở lại của các thí sinh đã bị loại, cuối cùng là tiết mục cá nhân của các thí sinh vào chung kết, hát hoặc nhảy.
Tịch Lãnh không thể xem đến cuối, Mẫn Trí dẫn cậu đi trước, còn ra vẻ nói phải giữ lại chút bất ngờ đợi ngày mai biểu diễn chính thức.
Tịch Lãnh nghĩ mình cũng không phải là nhân viên của tổ chương trình, xem trước toàn bộ buổi biểu diễn cũng không hợp quy, tự nhiên không có ý kiến.
Tiết mục cá nhân của Dung Tinh Diệp là một bài hát, một ca khúc trữ tình nhà nhà đều biết, không bùng nổ cũng không sôi động, lại vì bản thân ca khúc có tiếng tăm, được cover vô số lần. Cậu nhóc không những không thể tranh thủ được bất kỳ ưu thế nào, ngược lại còn có khả năng tự bộc lộ khuyết điểm.
Xếp hạng mới nhất của Dung Tinh Diệp là thứ tám, vừa hay lọt vào vị trí debut, là đối thủ cạnh tranh mà Nhậm Húc theo dõi sát sao nhất. Nhậm Húc bây giờ xếp thứ chín, sau lưng còn có một Lương Chuẩn phiền phức.
Gần đây áp lực của hắn rất lớn, đụng nhẹ một cái là có thể nổ tung.
Cho dù có công ty chống lưng, cậu cũng lo lắng hai thực tập sinh cá nhân này sẽ gây ra chuyện gì, ảnh hưởng đến vị trí debut đã chắc chắn của cậu.
May mà tiết mục sân khấu cá nhân mà họ chọn đều không có gì đặc sắc.
Trong thời gian phát sóng trực tiếp vòng chung kết, số lần bỏ phiếu không còn bị hạn chế, biểu hiện trong trận chung kết có thể có tác dụng xoay chuyển tình thế. Đương nhiên, điều này cũng tạo điều kiện rất lớn cho các công ty nhúng tay, làm phiếu cho nghệ sĩ nhà mình.
Tối hôm chung kết, ghế người nhà được sắp xếp ở một bên sân khấu, người nhà của 15 thực tập sinh vào chung kết mang theo đủ loại đồ cổ vũ, giương cờ cổ vũ cho con em mình.
Khán giả trong phòng livestream cũng vô cùng kích động, cảm thán gen ngoại hình xuất sắc quả nhiên là di truyền. Đặc biệt là có một tuyển thủ từ khi vào trại đã bị chê là phẫu thuật thẩm mỹ, kết quả mẹ và chị gái của cậu ta đến, còn xinh đẹp hơn cậu ta gấp mấy lần.
Đủ loại bình luận khen ngợi, hò hét, cổ vũ xuất hiện liên tục đầy màn hình.
Ống kính lia đến góc sau hàng ghế người nhà của Dung Tinh Diệp, Diệp Nam lần đầu tiên đến một nơi long trọng như vậy, vừa căng thẳng vừa gò bó, cậu bạn kính cận bên cạnh cũng không kém, mặt không cảm xúc giơ một tấm poster, trông như một người máy bị ép làm việc.
Fan hâm mộ nhìn thấy đồ cổ vũ của Dung Tinh Diệp, càng xem chuyên chú hơn, người anh trai thần bí mà họ tò mò đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được lộ diện rồi sao?
【Nam sinh đeo kính kia có phải là anh trai của Diệp Bảo không?】
【Đây hình như là đàn anh trường chúng ta, học bá siêu cấp! Khối 12】
【Cùng khối với Diệp Diệp? Là bạn học của cậu ấy sao?】
【Tuy rằng em trai đeo kính trông rất đẹp trai, nhưng tôi cảm thấy anh trai chắc chắn là kiểu kinh động lòng người [/doge]】
MC của trận chung kết rất chu đáo, đi đến ghế người nhà phỏng vấn để thỏa mãn sự tò mò của mọi người, đợi phỏng vấn đến Kính Cận, cậu ta lại đưa ra một câu trả lời khiến mọi người thất vọng: "Em là bạn học của Diệp Tinh Diệp, là bạn thân nhất của cậu ấy......"
Dung Tinh Diệp sử dụng họ của mẹ tham gia cuộc thi, Kính Cận ghi nhớ kỹ điều này, phỏng vấn đột ngột cũng không nói hớ.
Lúc này Lương Chuẩn đang chờ ở hậu trường lập tức huých Dung Tinh Diệp, có chút bất mãn: "Bạn thân nhất của cậu không phải là tôi sao?"
Dung Tinh Diệp: "......" Cậu nhóc này, tầm thường như vậy lại tự tin như thế.
Ống kính vội vàng bắt lấy khoảnh khắc tương tác của hai người, họ là CP có độ nổi tiếng cao nhất của chương trình mùa này. Dung Tinh Diệp là một người hoạt bát, vui vẻ, yêu cười, nói nhiều, chỉ có tên ngốc Lương Chuẩn này mới có thể khiến cậu thường xuyên cạn lời, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Tôi sắp căng thẳng đến chết rồi! Đừng ồn ào." Dung Tinh Diệp đẩy Lương Chuẩn ra, "Lát nữa cậu lại quên lời bây giờ."
Bình luận vẫn đang sôi nổi bàn luận về chủ đề anh trai của Dung Tinh Diệp.
【Rốt cuộc anh trai của Diệp Bảo có đến không?】
【A a a a a gấp gấp gấp gấp】
【Anh trai sao lại thần bí như vậy......】
【Này, có phải là vì độ quan tâm quá cao, anh trai sợ lộ diện xong cuộc sống sẽ bị ảnh hưởng không?】
Lương Chuẩn cũng tò mò, hỏi: "Đúng rồi, anh trai cậu đâu? Sao anh trai cậu không đến xem thi đấu?"
Dung Tinh Diệp lại nói: "Anh ấy đến rồi, vừa nãy không phải còn cổ vũ cậu sao? Chúc cậu debut."
"...... Hả?" Lương Chuẩn vẻ mặt mờ mịt, nghĩ một lúc, "Khoan đã, có phải cậu bỏ sót cái gì rồi không, cậu nói tôi đã gặp anh trai cậu? Anh trai cậu...... lẽ nào là......?"
Dung Tinh Diệp vội vàng bịt miệng cậu ta lại: "Có thời gian này không bằng học thuộc lời bài hát đi!!"
Về quan hệ thân thích giữa mình và Tịch Lãnh, Dung Tinh Diệp giữ kín như bưng.
Vì hai lý do.
Anh trai cậu nhờ tham gia "Mật Thất Vô Hạn" mà nổi tiếng, lại có quan hệ thân thiết với một trong những huấn luyện viên của "Thiếu Niên Tỏa Sáng" là Mẫn Trí, nếu cậu sớm công khai mình là em trai của Tịch Lãnh, chắc chắn sẽ không tránh khỏi những lời đàm tiếu về hai anh em họ, ví dụ như dựa hơi, kết bè kết phái đến giới giải trí vớt tiền vân vân, có thể còn liên lụy đến Mẫn Trí.
Cậu cũng muốn thử xem, chỉ dựa vào năng lực của bản thân, rốt cuộc có thể đi đến bước nào. Vào được chung kết ngày hôm nay, đã vượt xa dự đoán của cậu.
Ngoài ra, cậu còn đang chờ đợi một thời cơ thích hợp.
Cậu muốn vào lúc đã chuẩn bị sẵn sàng, nói cho tất cả khán giả cả nước biết, tên của anh trai cậu.
Mà lúc này Tịch Lãnh đang ở trong phòng nghỉ ở hậu trường.
Các thực tập sinh chuẩn bị lên sân khấu, các huấn luyện viên đã yên vị, cậu ở lại trong phòng nghỉ, cùng Chu Minh Lãng xem buổi biểu diễn ở tiền trường từ màn hình lớn phát sóng trực tiếp.
Nói đến mới nhớ, Mẫn Trí còn cố ý để lại người đại diện ở cùng cậu, cũng không biết là lo lắng cái quái gì.
Có Chu Minh Lãng ở đây, trong phòng nghỉ sẽ không quá yên tĩnh, anh ta lần thứ ba nói với Tịch Lãnh: "Cậu đừng căng thẳng quá, dù sao tối nay chỉ có hai kết quả, debut hoặc là không debut......"
Tịch Lãnh bất đắc dĩ cười: "Tôi không căng thẳng, anh cũng ngồi xuống đi."
Chu Minh Lãng cười cười: "Được thôi."
Buổi biểu diễn trên sân khấu diễn ra suôn sẻ.
Tịch Lãnh hôm qua đã xem diễn tập trước, đợi hôm nay tạo hình xong, thay quần áo, đẳng cấp của sân khấu tăng vọt, các thực tập sinh cũng có dáng vẻ của ngôi sao lớn trong tương lai, họ tỏa sáng rực rỡ, dưới khán đài hò reo như sấm, tiếng khen ngợi tiếng thét chói tai không ngừng bên tai.
Em trai cậu cũng là một trong số đó.
Trong biển đèn cổ vũ dưới khán đài, tên của Dung Tinh Diệp chiếm cứ một khu vực không nhỏ, đèn cổ vũ màu vàng cam, Diệp Diệp, Diệpp Bảo, Diệp Tinh Diệp. Còn có đánh giá mà Mẫn Trí đã dành cho cậu trước đây, khẩu hiệu cổ vũ của fan hâm mộ hiện tại: Tinh quang lấp lánh, tương lai đón chờ.
Tịch Lãnh xem rất chuyên chú, không nhận ra khóe miệng mình đang cong lên cao vút.
"Bọn họ sắp xuống đài rồi, qua đây thay quần áo, chuẩn bị cho sân khấu cá nhân lát nữa." Chu Minh Lãng nhắc nhở.
Tịch Lãnh gật đầu, lúc các thực tập sinh lui về phía sau, ống kính lia đến tổ huấn luyện viên, tâm trạng của mọi người đều rất tốt, chỉ có Mẫn Trí là đặc biệt, mặt hằm hằm không kiên nhẫn.
Đợi huấn luyện viên có thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, ống kính chuyển cho MC trên sân khấu, anh vội vàng chuồn đi, Tịch Lãnh không nhìn thấy anh từ màn hình lớn, nhưng nghe thấy tiếng ồn ào của khán giả ở hàng ghế đầu, nói cái gì mà tên kia lại chạy rồi.
Tranh thủ thời gian, Mẫn Trí chạy như bay về hậu trường.
Nhìn thấy anh, Tịch Lãnh không hề bất ngờ, khóe mắt phượng hẹp dài hơi cong lên, cười nhìn anh: "Tóc anh rối rồi."
Hôm nay Mẫn Trí làm tạo hình tinh xảo, mái tóc đen ngắn chải thành kiểu tóc rẽ ngôi lệch, mấy sợi tóc mái tùy ý trước trán và thái dương, làm mềm mại đường nét góc cạnh, càng làm nổi bật ngũ quan lập thể. Mũi cao môi mỏng, khóe môi mang theo ý cười bất cần đời quyến rũ.
"Có sao?"
Bên cạnh có gương, anh lại không thèm để ý, đi thẳng về phía Tịch Lãnh, muốn nhìn qua đôi mắt của đối phương.
Tịch Lãnh thuận tay giúp anh chỉnh lại tóc, phục hồi mái tóc hơi xẹp lép thành dáng vẻ bồng bềnh.
Tịch Lãnh chuyên tâm làm tóc, kết quả bị đánh úp vào miệng.
Trong mắt Tịch Lãnh tràn ngập ý cười nhạt, Chu Minh Lãng ở cách đó không xa thì mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, coi như mình không tồn tại.
Thời gian nghỉ ngơi có hạn, âu yếm ngắn ngủi một lúc, Mẫn Trí vội vàng kéo cậu nói: "Đi thôi, đi xem Tiểu Diệp bọn họ."
Phòng nghỉ của thực tập sinh vừa lớn vừa náo nhiệt, mấy anh quay phim đang quay toàn cảnh ở đây, livestream cũng đang bật.
Hai người bày ra khoảng cách xã giao lịch sự rồi mới đẩy cửa đi vào.
Sự xuất hiện của Mẫn Trí và vị khách ngoài ý muốn Tịch Lãnh, lập tức làm nổ tung phòng livestream vốn đã náo nhiệt!
【A a a a a là Lãnh Lãnh!!!!】
【Tôi đã nói Lãnh Lãnh sao lại không đến xem thi đấu, hóa ra là đã trà trộn vào hậu trường rồi??】
【Ha ha ha ha ha cười chết mất thôi Lãnh cục cưng của chúng ta luôn im hơi lặng tiếng làm chuyện lớn】
【Hôm nay Lãnh Lãnh là đến với tư cách người nhà của huấn luyện viên sao? (đơn thuần hỏi không có ác ý)】
【Fan CP Điều Hòa thật sự quá sung sướng, a a a a】
【Còn đi chung...... sợ người khác không biết đúng không?】
【Sợ thực tập sinh đói bụng trênên sân khấu nên cho ăn chút cơm chó trước (】
【Nói chứ mị chèo một đôi là chuẩn một đôi, lần trước chèo cũng chèo trúng một đôi phu phu thật, đôi này mị đảm bảo cũng tuyệt đối là thật】
Tịch Lãnh đang trò chuyện với các thực tập sinh vào chung kết, gửi lời chúc phúc cho buổi biểu diễn cuối cùng của em trai.
"Bất kể kết quả thế nào, cố gắng hết sức là được."
Tuy rằng cậu không kỳ vọng Dung Tinh Diệp có thể debut, nhưng Dung Tinh Diệp không biết tương lai, đây là suất vào chung kết mà cậu nhóc đã nỗ lực có được, nếu không thể thuận lợi debut, thì vẫn tiếc nuối. Dung Tinh Diệp của kiếp này chưa từng chịu đả kích gì, Tịch Lãnh sợ em trai không chấp nhận được.
Ai ngờ Dung Tinh Diệp không hề gì "xì" một tiếng, lớn tiếng nói: "Anh nói câu này chính là cảm thấy em không thể debut chứ gì? Không debut thì không debut, em có thể vào chung kết đều là do may mắn bùng nổ rồi. Em nói cho anh biết......"
Dung Tinh Diệp đột nhiên ghé sát vào tai cậu, nhỏ giọng nói 15 thí sinh vào chung kết ngoại trừ cậu và Lương Chuẩn ra toàn bộ đều là hạt giống của các công ty lớn, cơ hội debut của họ vốn đã rất mong manh.
Tịch Lãnh khá bất ngờ trước sự thông suốt của em trai, còn chưa nói gì, Mẫn Trí đã xông tới kéo hai người ra, đồng thời thấp giọng nhắc nhở Dung Tinh Diệp: "Đang quay đấy."
Dung Tinh Diệp: "......"
Ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng chắc chắn đang nghĩ: Rõ ràng là hai người mớ cần phải tránh rén chứ!!!
Tịch Lãnh cười khẽ.
Hành động của họ như một gia đình ba người lại một lần nữa làm nổ tung phòng livestream.
【???? Tôi luôn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ? Mẫn Thần có phải là đang ghen với Diệp Diệp không??】
【Lãnh Lãnh và Diệp Diệp quen thuộc thế...... bọn họ quen nhau từ trước sao?】
【Lãnh Lãnh và Diệp Diệp có quan hệ gì vậy? Thật ra tui cảm thấy họ có chút giống nhau, hỏi đượic khôngta?】
【Tuy rằng mặt mũi chỗ nào cũng không giống nhau lắm, nhưng tỷ lệ này, thần thái này, khí chất này...... thật sự rất giống nhau】
【Chị em, tôi có một suy nghĩ táo bạo......!】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro