Chương 232 [06]
Chương 232 [06]. Chìa Khóa Hồi Tưởng ⑥
Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh
Editor: Vũ ( 26/02/2021 )
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Thượng Khả không biết trời phạt sẽ giáng xuống người Diêm Lục khi nào và dưới loại hình thức nào, nên chỉ có thể chuẩn bị kỹ càng càng sớm càng tốt. Trời phạt của Diêm Lục đến từ chính nỗi uất hận tích tụ hàng trăm năm cộng với tâm ma ăn mòn, thần trí hắn đang đứng trước bờ vực nguy hiểm. Nếu không thể kiểm soát được, chắc chắn hắn sẽ sớm trở thành một đại ma đầu giết chóc thành tánh. Nếu không có trời phạt, Thượng Khả còn có tự tin giúp hắn vượt qua tâm ma, nhưng bây giờ trời phạt đã bị kích phát, bọn họ có lẽ không còn bao nhiêu thời gian để chậm rãi tu luyện nữa.
Hệ thống có nói, dựa theo tình huống bình thường thì Diêm Lục hẳn là nên mơ màng hồ đồ lang thang khắp thế gian hơn một ngàn năm, cho đến khi tu vi hao hết, đọa thành phàm nhân, mới có thể kết thúc trời phạt. Vậy thì cậu có thể lý giải rằng, chỉ cần Diêm Lục biến thành phàm nhân là sẽ tránh được trời phạt hay không?
Thượng Khả vắt óc suy nghĩ, cảm thấy phương pháp này có vẻ đơn giản quá, có thể sẽ không đạt đủ tiêu chuẩn hoàn thành trời phạt, nhưng hẳn là có thể giảm bớt cường độ trời phạt xuống, giảm nhỏ nguy cơ hồn phi phách tán.
"Đang nghĩ gì vậy?" Diêm Lục vòng lấy eo cậu, dựa nghiêng trên người cậu, vẻ mặt lười biếng.
Đang suy nghĩ ma đầu nào đó sắp gặp trời phạt phải chết như thế nào mới có thể không chết một cách thảm thiết.
"Em muốn luyện chế một ít đan dược để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào." Diêm Lục còn chưa biết việc trời phạt, Thượng Khả cũng không tính nói cho hắn biết, chỉ cần hắn khống chế được tâm lý giết chóc của mình, những chuyện khác đều có biện pháp giải quyết.
" Không phải em vẫn luôn luyện chế sao?" Thức ăn cung cấp cho những người tu chân đều có tác dụng không thua kém một viên linh đan trung phẩm.
"Cái đó không giống, đồ ăn của quán trà không thể bảo tồn cần phải ăn ngay, nếu không sẽ mất đi hiệu quả, lần này em định luyện chế đan dược thượng phẩm chân chính."
Đối với quyết định của Thượng Khả, Diêm Lục cũng không dị nghị, chỉ là: "Luyện chế linh đan thượng phẩm cần không ít nguyên liệu tốt, chỉ sợ phải tốn không ít thời gian thu thập."
"Không cần, có thể trực tiếp mua từ những người tu chân. Lấy đan dược đổi nguyên liệu, em tin hầu hết mọi người đều nguyện ý thử một lần."
Thanh danh tốt mà Thượng Khả tích lũy trong hai mươi năm qua cuối cùng cũng tới lúc phát huy tác dụng.
Sau khi tin tức cầu mua thả ra, chỉ trong thời gian mười mấy ngày, đã có hàng trăm người tu chân lần lượt tới đây. Thượng Khả đem phân chia nguyên liệu bọn họ cung cấp theo số lượng cấp bậc rồi thiết lập chế độ tích phân, tương lai sau khi đan dược luyện chế thành công, có thể dùng tích phân đổi lấy đan dược tương ứng.
Đại sư luyện chế ở Tu chân giới cũng không hiếm thấy, nhưng yêu tu có được linh thể cỏ cây tự nhiên như Thượng Khả thì ít lại càng ít. Tinh khí tự nhiên trên người yêu tu cỏ cây có thể nâng cao chất lượng và hiệu quả của đan dược. Nếu cùng yêu tu cỏ cây trở thành bạn lữ song tu, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Những năm gần đây, không biết có bao nhiêu người âm thầm hâm mộ vận tốt của Diêm Lục. Nếu không phải Diêm Lục có thực lực, phỏng chừng sớm đã có người tới cạy góc tường rồi.
" Chủ quán nhỏ, đây là Khảm Thủy Ngân Tùng ' trân quý của ta, xin vui lòng nhận cho."
" Chủ quán nhỏ, đây là ' Địa Lạc Châu ' mà ta tình cờ có được, hy vọng có thể lọt vào mắt của chủ quán nhỏ."
"Chủ quán nhỏ, sư huynh đệ chúng ta ra từ môn nhỏ phái nhỏ, không có bao nhiêu của cải, chỉ có thể cung cấp một ít ' Hoàn Hồn Thảo ' và ' Tử Mộc Nha ' có phẩm chất không tồi."
"Chủ quán nhỏ, ' xương cá Tuyết Tinh ' có cần không? Ta có cất trữ rất nhiều!"
"Né sang bên đi, xương cá Tuyết Tinh thì tính là nguyên liệu gì? Dùng để trang trí hả?"
Vị huynh " xương cá Tuyết Tinh" bị nhóm người chế nhạo một phen, đang muốn thức thời lui ra ngoài thì lại bị Thượng Khả gọi lại: "Chờ một chút, có thể cho ta xem ' xương cá Tuyết Tinh ' của ngươi không?"
"Đương nhiên!" Tên tu chân kia lên tinh thần, vội vàng đổ tất cả xương cá Tuyết Tinh trong nhẫn trữ vật ra, chỉ nghe thấy liên tiếp tiếng sét đánh rẹt rẹt vang lên, ngay sau đó, trước mắt mọi người xuất hiện một ngọn núi xương cá trắng bóng, còn có từng đợt mùi cá tanh xộc vào mặt.
Chúng tu sĩ giận: Móa ngươi, trước khi cất trữ tốt xấu cũng phải xử lý một chút chứ! Đặt ở trong nhẫn trữ vật là cho rằng mùi thối sẽ không thay đổi chất sao?!
Thượng Khả cũng không để ý, tiện tay vung lên, đống xương cá chồng chất như núi lập tức trôi nổi xoay lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người. Một lát sau, ba chiếc xương cá trước sau rơi vào trên tay Thượng Khả, được cậu ghi vào trong danh sách, tích phân thậm chí còn ở trên Khảm Thủy Ngân Tùng, được liệt vào hàng thượng phẩm.
"Thượng phẩm? Vì sao?" Đa số người tu chân đều là vẻ mặt khó hiểu, bao gồm cả vị chính chủ cung cấp xương cá. Tuyết Tinh Ngư sống dưới hồ băng, số lượng rất nhiều, cũng không quý hiếm, ngay cả phàm nhân bình thường thỉnh thoảng cũng có thể bắt được một vài con, ở trong mắt người tu chân, Tuyết Tinh Ngư ngoại trừ no bụng ra thì không hề có giá trị gì cả, xương của nó cũng chỉ là cứng hơn và trong suốt hơn xương cá bình thường chút mà thôi.
Thượng Khả giải thích nói: "Ba bộ xương cá này hẳn là đến từ Tuyết Tinh Ngư Vương ngàn năm, chất xương không giống bình thường, đã tiến hóa từ vật phàm thành linh phẩm, là một nguyên liệu luyện chế không tồi. Như mọi người đã biết, Tuyết Tinh Ngư rất nhỏ yếu, và vì nguyên nhân nhỏ yếu, cho nên chúng nó muốn tu luyện thành tinh sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với những linh vật khác. Mà con Tuyết Tinh Ngư Vương này đã trải qua ngàn năm lắng đọng lại, dù cho tư chất bình thường, nhưng cũng được tính vào hàng quý hiếm. Thực lực của nó có lẽ đến một nhân sĩ tu chân Nguyên Anh kỳ cũng không sánh bằng, nhưng nó lại có được linh khí của dũng giả thuần khiết nhất trên thế gian."
Tất cả đám người tu chân nghe xong đều cảm thán, đặc biệt là câu " Dù tư chất bình thường, nhưng cũng được tính vào hàng quý hiếm", hầu hết mọi người ở đây đều có tư chất khá bình thường, nếu không cũng sẽ không thường xuyên đến thăm quán trà của Thượng Khả. Bọn họ hoặc sống ở môn phái nhỏ, hoặc trở thành tán tu không có chỗ dựa vào, tất cả cũng chỉ vì một ngày nào đó có thể có được chút thành tựu. Nhưng ai có thể hiểu cho những ngày buồn tẻ trăm năm như một ấy, và ai có thể hiểu được sự tuyệt vọng khi tu luyện mấy chục năm mà không có chút tiến bộ nào? Một câu "Tư chất bình thường", không biết đã chặt đứt con đường tương lai của biết bao nhiêu tu sĩ.
Mà nay, một con Tuyết Tinh Ngư nhỏ yếu ớt lại cũng có thể đột phá cực hạn của bản thân, từng bước một đạt tới đỉnh cao, quả thật có thể khen một chữ "dũng". Tuy rằng cuối cùng nó chết trong tay của người tu chân, nhưng linh thể của nó có thể tiến vào luân hồi, có được cơ hội chuyển thế trọng sinh, đã là không uổng công cuộc đời này rồi.
Sau đó, Thượng Khả lại lần lượt thu được không ít thứ tốt. Mỗi khi có người dò hỏi về lai lịch và mục đích sử dụng của một số nguyên liệu quý hiếm, cậu đều sẽ trả lời từng cái một, kiến thức uyên bác và sâu rộng của cậu làm người ta kinh ngạc cảm thán không thôi. Đồng thời mọi người cũng lần nữa xem trọng phẩm tính của cậu hơn vài phần, bởi vì rất nhiều nguyên liệu chỉ cần cậu không nói, thì dù có bị xử lý thành hạ phẩm giống như xương cá Tuyết Tinh vừa rồi cũng chẳng có ai biết. Nhưng cậu vẫn báo lại đúng sự thật, không lừa gạt hay che giấu điều gì, chỉ riêng điểm này thôi đã đủ để được mọi người tôn trọng rồi.
Thu mua nguyên liệu kéo dài hơn ba tháng, Thượng Khả phải dùng tới mười mấy cái nhẫn trữ vật mới thu gom xong số nguyên liệu này.
Sau khi đám người tu chân tới, hầu hết đều không lập tức rời đi. Thượng Khả hỏi gì đáp nấy, nhãn lực hơn người, giống như đang giảng bài, làm mọi người học thêm được không ít kiến thức.
Sau lại có người nhịn không được hỏi một câu: "Chủ quán nhỏ, không biết ngài đã tu luyện bao nhiêu năm?"
Thượng Khả cười nói: "Ngươi hỏi là kiếp này hay là kiếp trước?"
Câu trả lời này làm tất cả mọi người ở đây đều choáng váng......
Nguyên liệu đã thu thập đủ, Thượng Khả phải mất mấy ngày để phân loại chúng nó, sau đó liệt kê ra một tờ danh sách luyện chế thật dài, trong đó có không ít đan phương là do Diêm Lục cung cấp.
Thượng Khả và Diêm Lục đời trước hành tẩu tứ phương, thu thập được không ít phối phương. Diêm Lục không có hứng thú với những thứ này, nhưng Thượng Khả có một trí nhớ siêu quần, gần như ghi nhớ được hết tất cả các phối phương.
"Nai con, chúng ta so bì đi, lấy thời hạn một tháng, xem ai có thể luyện chế được bảo vật với số lượng nhiều và phẩm cấp cao hơn." Thượng Khả chiến ý dạt dào.
"Một tháng?" Diêm Lục không mấy hứng thú.
Thượng Khả thấy thế, móc lấy cổ áo hắn, nhướng mày nói: "Nếu anh thắng, em sẽ đồng ý tiến vào ảo cảnh Tu Tử với anh." Cái gọi là ảo cảnh Tu Tử, là một thế giới nhỏ được lập nên từ trận pháp, trong thế giới đó một ngày tương đương với một canh giờ ở bên ngoài, trừ việc không thể tu luyện ra thì chuyện gì cũng có thể làm. Ví dụ ngươi có thể sáng tạo thế giới theo ý nghĩ của chính mình thì dù bốn mùa có xuất hiện cùng một lúc cũng không có vấn đề gì. Thời gian tồn tại của ảo cảnh được quyết định bởi linh lực của trận pháp, chủ nhân của trận pháp cũng có thể tự do ra vào.
Điều Diêm Lục nhìn trúng không phải là niềm vui khi sáng tạo thế giới, mà là sự kiên trì bền bỉ và hài hòa của sinh mệnh.
"Được." Diêm Lục chiến.
"Chờ đã, nếu anh thua thì sao?"
"Vậy thì để ta ở trong ảo cảnh làm cu li một tháng đi."
Nghe có vẻ không tồi? Vì thế Thượng Khả đồng ý, chỉ là hoàn toàn không ý thức được cái gọi là "Cu li" còn có một kiểu giải thích khác......
Cả hai lần lượt bế quan, bắt đầu chuyên tâm luyện chế. Thượng Khả luyện chế chủ yếu là đan dược, mà Diêm Lục luyện lại là Linh Khí.
Tuy rằng tu vi của Diêm Lục đã giảm đi rất nhiều, nhưng thần lực lưu chuyển trong cơ thể cũng quá đủ để luyện chế ra linh vật tu chân rồi.
Thời gian một tháng chớp mắt trôi qua, khi hai người xuất quan, trên mặt đều mang theo nụ cười tự tin mười phần.
Gấp không chờ nổi mà lấy ra thành quả của từng người, Diêm Lục luyện chế ra ba món linh khí Thượng Phẩm, mười bốn món linh khí Trung Phẩm, còn về hạ phẩm, hắn trực tiếp nấu lại.
Thượng Khả luyện chế ra ba viên linh đan thượng phẩm, 35 viên linh đan trung phẩm, 460 viên linh đan hạ phẩm. Từ số lượng và phẩm cấp, hoàn toàn đè bẹp Diêm Lục.
Ngay lúc cậu chuẩn bị tuyên bố thắng lợi, Diêm Lục đột nhiên lại lấy từ nhẫn trữ vật ra một kiện vật phẩm.
Thượng Khả vừa thấy, phát hiện thế mà là một món Chuẩn Tiên Khí!
" Món Chuẩn Tiên Khí này có đủ để so với mấy trăm viên linh đan trung phẩm của em không nhỉ?" Diêm Lục vừa thản nhiên thưởng thức món đồ trong tay, vừa mắt sáng rực nhìn chằm chằm Thượng Khả.
Thượng Khả đã đánh cuộc thì phải chịu thua: "Được, ván này coi như anh thắng."
" Bây giờ ta đi bày trận ngay đây." Diêm Lục ném Chuẩn Tiên Khí cho Thượng Khả, sau đó vèo một cái đã biến mất không thấy bóng người đâu.
Thượng Khả cạn lời, có cần phải gấp gáp như vậy không? Lão phu lão phu cả rồi, không chán sao?
Cậu nhìn Chuẩn Tiên Khí trên tay, món đồ cấp bậc tầm này có thể gây ra thảm án ở tu chân giới đó? Kết quả gia hỏa này căn bản không để trong lòng.
Thượng Khả cất kỹ Linh Khí và đan dược thỏa đáng xong, sau đó phi thân vào nhà, bắt đầu làm chuẩn bị trước khi "Chiến" -- tắm gội thay quần áo, dưỡng da làm đẹp, ấp ủ tình cảm......
Hai người dành hơn một tháng ở trong ảo cảnh Tu Tử, cũng chính là 15 canh giờ ở bên ngoài.
Cuối cùng Thượng Khả biến thành Nấm Nhỏ được Diêm Lục nâng ra.
Mãi đến ngày thứ ba, cậu mới lần nữa hóa thành hình người, sau đó thề sẽ giành thắng lợi áp đảo ở trận tỷ thí kế tiếp. Trọng điểm không phải "Thắng lợi", mà là "tính áp đảo"!
Nhưng trước đó, Thượng Khả dùng thông tin phù do những người tu chân lưu lại, bày ra các danh mục và phẩm cấp của các đan dược mà cậu đã luyện chế ra phân biệt truyền cho bọn họ, để cho bọn họ căn cứ vào tích phân của mình rồi tiến hành đặt hàng. Bọn họ có thể lựa chọn đổi ngay, cũng có thể chờ thành phẩm tiếp theo ra lò lại quyết định đổi hay không đổi.
Không ít người tu chân có tích phân không cao chỉ có thể đổi đan dược hạ phẩm, khi bọn họ nhìn thấy danh sách đan dược thượng phẩm và trung phẩm, đều ứa gan lúc trước sao không xót tâm, cung cấp thêm một ít nguyên liệu quý hiếm!
Còn về Linh Khí do Diêm Lục luyện ra, bởi vì số lượng quá ít, nên tạm thời Thượng Khả không xếp vào danh sách đổi. Món Chuẩn Tiên Khí kia, trước mắt cũng không ai có thể đủ điểm để đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro