Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21: Xử phạt của trường học

Đại diện cho cái loa của lớp, ủy viên tuyên truyền có sứ mệnh vô cùng cao cả mà rẽ vào một phòng ngay gần đó, trong nháy mắt, bên trong truyền mùi vị bát quái, cùng từng đợt âm thanh hít khí lạnh.

"Tôi nói cho các cậu nghe, giáo bá cùng giáo thảo thế mà lại là quan hệ *#キ#*, tôi mới ở phòng ngủ của bọn họ thấy được cảnh *#キ#*, quá kích thích!"

Còn có nam sinh giọng hơi vui vẻ: "Thật vậy không đó? Có phải là từ giờ tôi sẽ bớt đi hai đối thủ cạnh tranh không."

"Phù sa không chảy ruộng ngoài, không tồi, không tồi."

Mà trong phòng ngủ của Cố Lạc cùng Sở Ly, mỗi người đều rất không vừa mắt đối phương mà hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu sang hai hướng.

Cố Lạc nhíu mày, nghĩ đến lời ủy viên tuyên truyền vừa nói, ý thức được có điều không thích hợp, cái gì mà gọi người đến đánh Lưu Lâm, rồi gì mà lại là Sở Ly đánh người ta.

Cậu bước ra khỏi phòng ngủ, phát hiện cách vách thò ra mấy cái đầu xù xù, cậu lạnh mắt đảo qua, tất cả lại rụt hết vào, có điều mấy cái ánh mắt kia, sao cứ thấy quái quái.

Nhưng mà, rất nhanh cậu đã cảm giác được Sở Ly cũng theo ra tới nơi rồi, Cố Lạc có chút tức giận hỏi: "Cậu đi theo tôi làm gì? Ăn đánh chưa đủ à?"

Tuy rằng đánh nhau không chiếm ưu thế, nhưng mà cái miệng cũng không thể thua.

Sở Ly nhướng mày, ngữ khí ma mị, đưa cổ tay đến trước mặt Cố Lạc: "Thứ nhất là tôi cũng phải đến văn phòng, hơn nữa đây mà gọi là đánh à, là cắn mới phải chứ?"

Đối phương liếc Cố Lạc một cái, sau đó tránh sang, trước khi đi mất còn nhẹ buông lại một câu: "Hóa ra cậu có họ với chó nha!"

Cố Lạc dậm dậm chân: "Sở Ly, cậu tới công chuyện rồi!"

Đi theo đằng sau đến văn phòng, không thể không nói, chân Sở Ly mẹ nó dài thật đấy, vì không để thua khí thế đối phương, Cố Lạc âm thầm bước chân nhanh hơn một chút.

Bọn họ đi rồi, mấy cái đầu xù cách vách lại vang lên tiếng nghị luận: "Hai người họ quan hệ thật tốt, còn đi cùng nhau nữa, chậc chậc chậc."

Hai người gần như tới văn phòng cùng lúc, lúc này trong phòng đã kín chỗ, mấy huynh đệ ở lớp 3, lớp 5 của Cố Lạc, còn có chủ nhiệm các lớp, Lưu Lâm nhìn thấy Cố Lạc ở cửa đã gấp không chờ nổi mà nói.

"Thầy ơi, chính là cậu ta, hôm nay em ở hành lang vô tình va chạm với cậu ta, sau đó mấy người ở lớp khác liền đến đánh em, những người này đều có quan hệ rất tốt với Cố Lạc."

Cố Lạc rũ mắt nhìn các huynh đệ, cẩn thận đi qua, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, thấp giọng nói: "Chúng mày sao lại đánh nó thế?"

Họ Tần lớp 3 càng nhướn mày: "A, còn không phải là thằng nhóc này ở hành lang gây phiền toái cho mày hả?"

Cố Lạc đỡ trán, trời ơi, còn đánh sai người nữa là sao?

Ngô Vũ lớp 5 ủy khuất mà dựa lại đây: "Cố ca, anh nhất định phải báo thù cho bọn này đấy, thằng chó họ Sở kia xen vào việc của người khác, đánh cho bọn này một trận, thằng cháu trai kia cao tay lắm, toàn đánh vào chỗ không dễ thấy thôi."

Cố Lạc tuyệt vọng, tên Sở Ly này rốt cuộc có thể đánh đấm tới mức nào chứ.

Nhưng mà, giáo viên đứng một bên đã sớm nhìn không nổi, hung hăng mà vỗ vỗ bàn, gầm lên một tiếng: "Còn làm cái gì đấy, vẫn châu đầu ghé tai được à, càng ngày càng vô pháp vô thiên!"

Chung Tình nhìn Cố Lạc, giọng điệu nghe không ra vui giận: "Cố Lạc, em cho cô một lời giải thích đi."

Nghe ngữ khí này, Cố Lạc liền biết đại mỹ nhân đây là tức lên rồi.

Nhưng mà Cố Lạc cũng tính là người cứng cỏi, dám làm dám chịu: "Cô, người là do em gọi, em sẽ chịu trách nhiệm, tiền thuốc men nhiều ít thế nào cũng sẽ trả."

"Đây là thái độ của em à, Cố Lạc?" Chung Tình ngữ khí không vui.

Mặt khác Lưu Lâm lại thêm mắm thêm muối: "Thầy, đối với loại học sinh như này tuyệt đối không thể dung thứ được, em kiến nghị là nên trực tiếp đuổi học luôn."

Chung Tình cau mày, không nghe lời Lưu Lâm, cô biết hai học sinh này luôn không vừa mắt nhau, giữa Cố Lạc và Lưu Lâm có mâu thuẫn rất lớn, cho nên cô nhìn về phía Sở Ly, tiếp tục hỏi.

"Sở Ly, em Tần nói em ra tay với cậu ấy, là như thế nào?"

Sở Ly gật gật đầu: "Ừm, đúng là có ra tay."

Lúc này, Lưu Lâm gấp không chờ nổi mà giải thích cho Sở Ly: "Cô Chung, Sở Ly là do thấy em bị đánh, nên mới xung đột với bọn họ, cô xem trên mặt cậu ấy đi, cũng là bị bọn họ đánh đó."

Sở Ly khóe miệng cười như không cười, hiển nhiên đã sớm dự đoán Lưu Lâm sẽ nói như vậy, đôi mắt khiêu khích mà chớp chớp với Cố Lạc.

Mà bọn Cố Lạc bên này có khổ mà không thể nói, những nơi Sở Ly xuống tay đều là chỗ bị quần áo che lấp, nếu không cởi quần áo ra thì không thể thấy.

Họ Tần càng phẫn hận: "ĐM, một đấm đấy là tên đó cố ý đỡ đấy, con mẹ nó tên Sở Ly quá là mưu mô."

Cố Lạc ở trong lòng thập phần tán đồng gật gật đầu, đồ kỹ nữ tâm cơ.

Sự việc đã thế này, mọi người cũng đều đã hiểu là có chuyện gì xảy ra, hai chủ nhiệm lớp khác vô cùng có lỗi hỏi: "Vậy cô Chung, cô nói xem nên làm thế nào bây giờ?"

Chung Tình nhìn mấy thiếu niên cà lất phất phơ kia, cau mày tiếp tục nói: "Cố Lạc lần này thật sự quá đáng, thông báo xử phạt chắc chắn không thể trốn được, còn mấy đồng phạm kia, thì viết bản kiểm điểm đọc dưới cờ sáng thứ hai đi."

Cô liếc bọn Cố Lạc một cái: "Các em có còn ý kiến gì hay không?"

Mấy người ủ rũ cụp đuôi, giống như quả bóng xì hơi: "Không ý kiến gì thưa cô."

Nhưng mà Lưu Lâm tựa hồ không vừa ý với cách xử phạt này: "Cô, kẻ luôn bắt nạt các bạn học như Cố Lạc, sao lại chỉ xử phạt được, chẳng lẽ không nên đuổi học sao?"

Ngoài dự đoán, Sở Ly hiếm có mà mở miệng nói: "Xử phạt đã là rất nghiêm trọng rồi, em tán đồng cách xử lý của cô."

Chung Tình gật gật đầu: "Được, cứ thế mà làm, mỗi người viết kiểm điểm cho thành khẩn vào, không thành khẩn lại tiếp tục viết, viết cho bao giờ tôi vừa lòng mới thôi."

Bên cạnh truyền đến âm thanh hút khí: "Vâng, thưa cô!"

Ra khỏi văn phòng, mấy huynh đệ nhìn ánh mắt Sở Ly, gọi một tiếng hung thần ác sát, hận không thể nhào lên đánh một trận, ngược lại, Sở Ly chỉ nhàn nhạt liếc bọn họ một cái, thập phần nhàn nhã rời đi.

Buổi tối Cố Lạc trở lại phòng ngủ, hai hôm nay vừa đánh một trận tưng bừng, giờ đang tự ngồi trên giường của mình, không nói một lời vén quần áo của mình lên.

Trên người Cố Lạc đều là vết bầm bị Sở Ly đánh, tự mình cầm thuốc mỡ mà bôi lên ngực cùng với cái bụng nhỏ, Sở Ly cũng cởi khuy áo ra, trên cánh tay, đầu vai cùng xương quai tất cả đều là dấu răng của Cố Lạc.

Hai người từng người nhìn thoáng qua chiến tích của mình, sau đó lạnh nhạt cúi xuống xử lý vết thương.

Không thể không nói, Sở Ly đánh nhau lợi hại như vậy, cũng chỉ có cách thức này của Cố Lạc mới có thể gây ra sát thương.

Lúc này cửa phòng bọn họ lại bị mở ra, Đinh Uyên ló đầu vào: "Huynh đệ, tao nghe nói mày bị xử phạt, không có việc gì chứ?"

Cố Lạc nhíu mày, buông quần áo xuống: "Tao nói này, cái thói không gõ cửa của mày là học của ai đấy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro