Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13

Dùng côn thịt nghiền ô mai thành nước/Sao em lại không biết anh còn là một đứa trẻ mít ướt

"Muốn nói gì? Cục cưng?" Lục Diên ý định xấu xe cầm côn thịt đâm vào bên cạnh cửa huyệt, chỉ nghiền ép âm thần, dùng mã nhãn mút vào âm đế, đặt côn thịt vào cửa huyệt ngọ nguậy khát vọng nhưng không nhét vào.

Quý Thanh Đàn bên trong huyệt ngứa đến khó nhịn, hận không thể lập tức có đồ vật thô to đâm vào, thẳng đến miệng tử cung, cũng chỉ có thể run thanh âm phối hợp Lục Diên, đi chơi trò chơi hầu gái nói: "Xin chủ nhân giúp em dọn dẹp vật chứa...... Ách a......" Đâm vào.

Lục Diên nghe được âm thanh quy đầu đâm vào phần thịt hơi lòi ra khỏi miệng nhỏ, chunge cũng không có động tác, chỉ nhắc nhở mông hầu gái bên dưới nói: "Muốn chủ nhân dùng vật gì? Hả?" Sau đó đưa tay vỗ vỗ khe mông mềm mại của Quý Thanh Đàn, phát ra thanh âm thanh thúy.

Lục Diên tự giác không dùng lực, Quý Thanh Đàn lại rút lại cửa huyệt, khe mông cũng bị bàn tay đập đến đỏ bừng, từ trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn ngào, đáp lời Lục Diên nói: "Dùng côn thịt của chủ nhân...... Ưm a......"

Lời còn chưa dứt, Lục Diên ưỡn hông dùng sức đâm vào mềm huyệt thít chặt của Quý Thanh Đàn, Lục Diên có thể cảm nhận được côn thịt thô cứng đưa đẩy kem ô mai còn sót lại chỗ sâu trong thịt huyệt, bộ phận dư thừa dọc theo đường gân côn thịt bị ép đến cửa huyệt, theo xương hông Lục Diên đụng vào khe mông Quý Thanh Đàn, kem màu đỏ nhạt dính chặt thoa khắp bộ phận kết nối của cả hai.

Lục Diên sâu một chút cạn một chút ấn vào huyệt thịt, đem ô mai còn sót lại đâm đến vỡ nát, thành một bãi nước ô mai bị đụng vào miệng tử cung, kem trơn ướt để Lục Diên chỉ có thể rút ra nửa cái lại đụng vào, nếu lui nhiều hơn, sẽ ngay ngắn trượt ra đụng vào miệng huyệt.

Cửa tử cung và một khoang nước tiếp xúc thân mật, Lục Diên đâm sâu, nó liền há miệng nhỏ ngậm côn thịt vào, để bên trong lấp đầy kem ôm mai bị gạt ra, đâm đến cạn, lại mềm nhũn xông vào đầy ngập thủy dịch, tùy ý côn thịt đem ô mai lấp đầy mỗi một tấc nếp uốn trong huyệt.

Bị côn thịt thô to cực nóng đâm vào giải ngứa, Quý Thanh Đàn lại càng không vừa lòng, muốn để Lục Diên nhét toàn bộ vào bên trong rồi di chuyển, nghĩ đến rút ngắn khoảng cách, Quý Thanh Đàn liền chen chân vào ôm lấy eo Lục Diên, kéo hắn đến gần thêm.

Thế là mỗi một lần đều đụng vào khoang tử cung, liếm hôn lên trong thành tử cung, cảm nhận được Quý Thanh Đàn bắt đầu run nhè nhẹ, âm hành phía trước phun ra một ngụm thủy dịch, Lục Diên thuận cậu mạnh mẽ ra vào làm mấy lần, Quý Thanh Đàn run rẩy thân thể, rút lại thịt mềm ở cửa huyệt, chăm chú quấn tại côn thịt bên trong không ngừng co rúm, tiếp theo trên dưới đồng loạt phun tung toé.

Âm hành giơ lên phun ra cột tinh không thấp lên bụng Lục Diên, trắng bóng một mảnh.

Bên trong khoang tử cung phun ra nước dịch tưới vào quy đầu chôn bên trong khoang tử cung chật hẹp, côn thịt Lục Diên bị bỏng đến khẽ nhăn, lỗ thịt lại gắt gao cắn thân trụ, từng đợt co rút xoa bóp côn thịt, Lục Diên bị kẹp đến ra ra, tinh dịch đậm đặc toàn bộ phun vào khoang tử cung.

Vừa mới bắn ra lại bị tinh đặc tưới vào khoang tử cung, Quý Thanh Đàn mềm nhũn thân thể, trước mắt liên tiếp hiện lên bạch quang, bị thao đến nỗi ngay cả đầu lưỡi cũng thè ra bên ngoài quên rút lại.

Theo Lục Diên rút ra côn thịt chặn lấy cửa huyệt, một khoang chất lỏng màu đỏ trắng đồng loạt chảy ra ngoài, trên bàn tràn ra một bãi trọc dịch.

Quý Thanh Đàn quả thực không dám nhìn khăn trải bàn bị hai người phủ đầy các loại dịch thể, cánh tay nâng lên duỗi thẳng, đầu ngón tay ôm lấy cổ Lục Diên.

Lục Diên theo động tác của cậu cúi người, ôm cậu vào trong ngực.

Chịu không nổi trên người dinh dính, Quý Thanh Đàn nghiêng đầu tránh thoát Lục Diên hôn lên cánh môi, ngón tay chống bên cạnh bàn ngồi xuống.

Bên trong huyệt lại tiếp tục dũng mãnh tiến ra một dòng nước dịch sền sệt, nuo Thanh Đàn bận bịu kẹp chặt miệng huyệt, thật vất vả nhịn được nghĩ đến để Lục Diên ôm cậu đi tắm rửa, mà không phải tự lực cánh sinh.

Lại trơ mắt nhìn Lục Diên rớt hai giọt mèo nước mắt, đuôi mắt vểnh lên cũng biến đỏ, Quý Thanh Đàn phì cười nhéo mũi hắn, mang theo một tia không thể tin nói: "Đến cùng là ai bị thao, sao em không biết anh còn là bánh bao thích khóc?"

Lục Diên chớp chớp lông mi dài dính nước mắt, không thèm né tránh, ủy khuất không chịu nổi: "Cục cưng không cho anh hôn."

Quý Thanh Đàn kinh ngạc, nhưng cũng đành phải dỗ dành hắn, cầm lấy quả ô mai đỏ tươi từ trong chén, cắn một miếng rồi đút vào trong miệng Lục Diên.

Lục Diên lập tức đuổi theo, ôm lấy mặt của cậu ăn một ngụm ô mai nho nhỏ vào trong miệng đè ép vỡ nát, dùng nước ô mai thơm ngọt nước hôn Quý Thanh Đàn.

Còn tận dụng mọi thứ lầm bầm một câu: "Lần sau không cho phép tránh."

Quý Thanh Đàn muốn trả lời hắn, nhưng lại bị Lục Diên nuốt câu chữ vào bụng, ngậm lấy đầu lưỡi mềm trượt của Quý Thanh Đàn, không cho cậu có cơ hội cự tuyệt mình.

Quý Thanh Đàn nói không ra lời, cũng thuận theo Lục Diên để hắn mút môi lưỡi đến run lên.

Thẳng đến khi Lục Diên rốt cục cũng chịu buông cậu ra, mới thở khẽ trả lời hắn nói: "Chỉ cần anh còn muốn, em vĩnh viễn sẽ không né tránh." Quý Thanh Đàn biết rõ Lục Diên còn trẻ, chỉ cho mình hứa hẹn, không muốn gài bẫy gì Lục Diên.

Lục Diên không có nghĩ sâu xa, chỉ mổ lên cánh môi Quý Thanh Đàn.

"Em muốn tắm." Quý Thanh Đàn thấy rốt cục cũng làm yên lòng Lục Diên, hai cánh tay ôm cổ Lục Diên, treo trên người Lục Diên, lười biếng để Lục Diên ôm mình đi tắm rửa.

Lục Diên đặt bàn tay lên mông cậu nhẹ nhàng ấn vào, nghi hoặc cậu làm sao ăn vào mà không tăng cân, trọng lượng duy nhất cũng là cặp mông mềm mại, gầy mà không củi, ôm vào trong ngực cũng vừa vặn.

Nâng Quý Thanh Đàn dính trong ngực lên lầu, Quý Thanh Đàn quá nhẹ, ôm cậu cũng không tốn sức lực gì.

Thẳng đến khi được ôm vào bồn tắm lớn, giọng nói Lục Diên bao phủ bên tai: "Vì ban thưởng cho việc anh ôm cục cưng đi tắm rửa, làm thêm một lần."

Quý Thanh Đàn sâu sắc cảm giác: Đáng lẽ vừa rồi mình nên tự đi lên, nhốt Lục Diên ở bên ngoài, không phải muốn một lần nữa, còn lấy cớ ban thưởng?

Nói là làm một lần, có trời mới biết Lục Diên đã ép cậu làm bao nhiêu lần.

Trong lúc đó Quý Thanh Đàn mệt mỏi gần như ngất đi, chỉ có thể bám vào trên người Lục Diên bị côn thịt đỉnh vào khoang tử cung nước ấm cọ rửa, rõ ràng là tắm rửa, nhưng tinh dịch bắn vào bên trong mềm huyệt lại càng lúc càng nhiều, thẳng đến khi không còn gì tung bay trên mặt nước.

Quý Thanh Đàn quả thực muốn chết chìm trong bồn tắm trầm trầm phù phù, mỗi khi muốn chìm xuống, lại bị Lục Diên chụp lấy eo bỗng nhiên kéo lên một phát, côn thịt sau lưng hung hăng đâm vào.

Mỗi khi Quý Thanh Đàn cầu khẩn muốn Lục Diên bỏ qua cho mình, Lục Diên sẽ mang chuyện bánh kèm đến nói, bảo hôm nay là quà tặng sinh nhật cho hắn.

Trình độ dính người của Lục Diên có thể xưng nhất tuyệt, Quý Thanh Đàn đi dạo trong điền trang hắn cũng muốn theo ở phía sau, sau đó Lục Diên sẽ trốn tránh người hầu đến hôn cậu, tìm một góc hẻo lánh, vây Quý Thanh Đàn ở dưới cánh tay.

Giống như là con riêng và mẹ kế đang trộm tình, dáng vẻ sợ bị người khác phát hiện.

Quý Thanh Đàn muốn đi ra ngoài làm chút gì càng muốn đi theo đi, từ sau khi Lục Diên chuyển đếm, ngoại trừ một lần đi mộ viên kia, Quý Thanh Đàn không chạm đến xe của mình lần nào nữa.

Chuông điện thoại vang lên, Quý Thanh Đàn không thích thêm vào biểu tượng đặc biệt nào, vẫn luôn dùng tiếng chuông mặc định.

Trong điện thoại giọng nói mềm nhũn của Lục Diên truyền đến: "Đến đón anh có được không? Cục cưng."

Quý Thanh Đàn nghe âm thanh của hắn không đúng lắm, hỏi hắn có phải là uống say.

Lục Diên kỳ thật cũng không có uống bao nhiêu, cũng không đến mức uống say, chỉ muốn bám lấy Quý Thanh Đàn để cậu đến đón.

Quý Thanh Đàn hỏi hắn: "Tài xế đâu?"

Lục Diên nhẹ giọng nói cho cậu biết, hắn cho là mình không biết uống rượu, thấy quá muộn nên để tài xế trở về, còn mang theo một chút nghẹn ngào, cũng không ngại mất mặt, để Quý Thanh Đàn nhanh đến đón hắn về nhà.

Quý Thanh Đàn chịu không nổi Lục Diên mềm nhũn cầu xin, mặc quần áo nửa đêm đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro