Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Ở sau đài ép minh tinh đang nổi hầu hạ dương vật

Ở sau đài ép minh tinh đang nổi hầu hạ dương vật (khẩu giao, ngôn ngữ nhục nhã, có chút tình tiết BG)

Nửa ngày cũng không thấy bóng dáng Lưu Triệu Hồng ở đâu, Lý Vân Chiêu nhàm chán không có việc gì làm ngồi xổm ven đường hút thuốc, vừa hút được mới có hai ngụm thì bác gái tuần tra đã phạt hắn 100 đồng.

Địt mẹ, địt mẹ, địt mẹ!

Lý Vân Chiêu cạn kiệt kiên nhẫn, mùa hè nóng nảy lại còn chịu tội, hay lắm! Mẹ nó đã ba mươi mấy tuổi đầu còn học đòi con nít đu thần tượng, chờ sau khi bọn họ kết hôn hắn phải nói chuyện với Lưu Triệu Hồng, tiền hắn kiếm cũng không phải là lá mít.

"Xin lỗi để anh đợi lâu rồi, người xếp hàng đông quá." Lưu Triệu Hồng thở hổn hển, cầm một đống đồ vật, nóng lòng muốn chia sẻ với Lý Vân Chiêu, "Nhìn này, tèng téng teng ~ poster Úc Phong, còn có lighstick...."

Lý Vân Chiêu ước chừng mấy thứ đồ chơi này không dưới 3 con số, "Vui vẻ như vậy sao, có cần anh giúp em lấy chữ ký của Úc Phong không."

Lưu Triệu Hồng nghe thấy có thể được ký tên, hai mắt sáng rực, "Ký tên? Em muốn! Chồng ơi, anh có bạn bè quen biết Úc Phong sao, có thể đưa em tới gặp anh ấy không."

Lý Vân Chiêu tỏ vẻ huyền bí, "Người bạn kia xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt." Ánh mắt Lưu Triệu Hồng từ chờ mong biến thành thất vọng, "À."

Lý Vân Chiêu tỏ vẻ tin hay không thì tùy, hắn không chỉ quen biết Úc Phong, mà thậm chí trên mông có mấy nốt ruồi đều biết, hõm eo có một nốt, bên trong đùi cũng có một nốt....

Lưu Triệu Hồng không để ý tới hắn, tự mình chụp hình, sau đó đăng lên vòng bạn bè, "Concert, vui quá đi ^_^"

Phía dưới bình luận rất chan hòa, trừ Đại Quân và Hầu Tử miệng toàn phét, "Á đù, Úc Phong! Chị dâu mau đem theo một cái lồng sắt giám sát chặt chẽ một chút, coi chừng nó bị Úc Phong câu mất đó...."

Lời nói thật lại trở thành đùa vui là trải nghiệm gì đây.

Lưu Triệu Hồng bình luận: "Ha ha ha, mặc kệ đi, Úc Phong nếu có thể xem trọng anh ấy, tôi trực tiếp trở thành bảo mẫu của hai người, vừa có tiền vừa có thể đu idol, tôi còn sợ sẽ sướng điên."

Đại Quân, "Trâu bò!"

Hầu Tử: "666"

Lý Vân Chiêu vừa nhìn vừa nhướng mày, hai cái thằng này....

"Cút, Úc Phong có cho không tao cũng không cần, tao chỉ cần Hồng Hồng nhà tao thôi." Hắn thể hiện lòng chung thủy với Lưu Triệu Hồng, cũng cảnh cáo hai người, "Hai mày, giữ mồm miệng cho cẩn thận vào, đừng có bôi nhọ tao."

Hầu Tử gửi tin nhắn tới, "Nếu như Úc Phong khóc lóc cầu xin tái hợp với mày thì sao."

"Tụi tao không còn khả năng đâu."

Lưu Triệu Hồng thò đầu qua, "Các anh đang nói chuyện gì vậy, cái gì không còn khả năng."

Lý Vân Chiêu lập tức tắt màn hình, thong thả ung dung đáp một câu, "À, không có gì, Hầu Tử bảo anh cuối tuần đi tìm nó."

Lưu Triệu Hồng không nghi ngờ, cô rất yên tâm về Lý Vân Chiêu, cho rằng hắn tuyệt đối không thể ngoại tình. Nhưng ai nghĩ rằng chỉ mấy tiếng sau, người đàn ông mà cô cho rằng rất thành thật lại phản bội cô đâu chứ....

"Anh cảm thấy em và Úc Phong ai tốt hơn." Lời này hỏi ra Lưu Triệu Hồng liền cười, có thể là do chịu ảnh hưởng từ lời vui đùa của đám Đại Quân, cô muốn biết suy nghĩ của Lý Vân Chiêu.

Lý Vân Chiêu không hề nghĩ ngợi trả lời, "Em, nếu muốn kết hôn, anh chắc chắn chọn em."

Lưu Triệu Hồng vui mừng ra mặt, "Hừ, còn không phải là vì anh không cưới nổi Úc Phong sao." Có được đáp án mong muốn, cô mới thu lại tâm tư vào bụng, dù sao chuyện này cũng không có khả năng xảy ra.

Đáng tiếc Lưu Triệu Hồng không biết, Lý Vân Chiêu là đang thật lòng cho cô một lời thề cực kỳ có sức nặng....

Lý Vân Chiêu thấy Lưu Triệu Hồng không nghiêm túc nghe lời hắn nói cũng không khổ sở, mấy câu hứa hẹn chỉ khi thực hiện được mới thật sự đáng trân trọng. Lưu Triệu Hồng hiện tại không hiểu, về sau sẽ hiểu.

——-

Không gian bên trong rất lớn, ước chừng có thể chứa mấy chục ngàn người, chỗ ngồi của bọn họ ở bên trong, cách sân khấu có hơi xa, về cơ bản không thể nhìn thấy người trên sân khấu, chỉ có thể thông qua màn hình mà nhìn thấy buổi biểu diễn, có khác chi đâu bỏ mấy ngàn tệ ra để mua một cái vé xem phim điện ảnh, nhưng là loại phim âm nhạc.

Đúng là coi tiền như rác, coi tiền như rác.

Dù số tiền này bỏ ra để xem Úc Phong múa thoát y thì hắn vẫn lỗ to!

"A, bắt đầu rồi!" Lưu Triệu Hồng kích động kêu to, Lý Vân Chiêu cũng buông điện thoại đặt ánh mắt lên trên sân khấu, nhìn nửa ngày cũng chỉ thấy Úc Phong như cái chấm đen đi tới đi lui.

Bang một tiếng, trên màn hình đột ngột xuất hiện nhan sắc tuyệt thế của Úc Phong, người chung quanh phát ra tiếng cảm thán "Oa", có thể thấy rằng gương mặt của y ấn tượng đến thế nào.

Cho dù hắn đã từng vuốt ve qua gương mặt này vô số lần, khi gặp lại hắn vẫn như cũ cảm thấy — thật mẹ nó đẹp.

Vẻ đẹp của Úc Phong có chứa tính công kích, lúc thiếu niên còn rõ rệt hơn, dù cho sự vật nào xuất hiện bên người y cũng trở nên ảm đạm thất sắc. Hiện tại, có thể là do ngũ quan nảy nở, mặt mày của y lại xuất hiện thêm một tia dịu dàng, tục xưng, dâm. Đương nhiên đây là ước đoán chủ quan của Lý Vân Chiêu, fan ở đây chỉ biết thần tượng của mình quá đẹp trai.

Không riêng gì gương mặt thay đổi, thể hình của Úc Phong cũng khác biệt so với ban đầu.

Đôi chân thon dài thẳng tắp, bờ mông mượt mà căng mẩy, vòng eo gầy nhưng rắn chắc, chà ~ y có phải còn có cơ bụng? Lý Vân Chiêu nổi hứng thú, ban đầu eo Úc Phong nhỏ cực kỳ, một vòng tay của hắn là có thể ôm trọn, dẫn tới khi lên giường hắn còn phải cẩn thận xương sườn nhỏ của y, sợ dùng lực một chút sẽ làm gãy.

Úc Phong sau khi trưởng thành quả thật làm hắn nổi lên ham muốn, thật sự muốn nếm thử hương vị kia.

Người này, không suy nghĩ gì thì không sao, nhưng chỉ cần đã có ý nghĩ về phương diện kia thì liền nhịn không được, anh bạn nhỏ ở phía dưới cũng đã đứng lên tới nơi.

Ở nơi công cộng mà tuốt chym thì có hơi không đúng thuần phong mỹ tục, hắn nghĩ có nên đi WC tuốt một phát hay không. Vừa muốn đứng lên, đèn điện bỗng dưng tắt, tối đen như mực, không thể nhìn rõ nơi nào là nơi nào.

Lý Vân Chiêu nghĩ thầm, hắn tốn mấy ngàn tệ, vậy mà còn có chuyện cúp điện, mẹ nó nhà tư bản kiếm tiền cũng dễ quá nhỉ.

"Làm sao vậy." Lưu Triệu Hồng ngồi bên cạnh cảm nhận được động tác của hắn, "Muốn hút thuốc?"

Cô cho rằng Lý Vân Chiêu phạm phải cơn nghiện thuốc lá, muốn đi WC hút thuốc, "Đợi lát nữa đi, hiện tại là thời gian rút thăm trúng thưởng, không tiện rời đi."

Lưu Triệu Hồng nói rút thăm trúng thưởng là do hậu trường thông qua thiết bị tự động ngẫu nhiên chọn một người lên sân khấu hát song ca với Úc Phong. Trong lúc đợi thì khán đài sẽ chìm trong bóng tối, chỉ duy nhất một ánh đèn sáng lên ở chỗ người may mắn được chọn.

Lý Vân Chiêu trong lòng chửi má nó, đành phải ngồi tại chỗ bình ổn dục hỏa.

Tiếng hít thở của hắn thô nặng, Lưu Triệu Hồng cũng nghe tới, "Thật sự nhịn không được sao, không bằng thử cái này xem." Cô lấy một que kẹo từ trong túi, vị cam ngọt.

Lý Vân Chiêu xé mở bao bì, bỏ kẹo mút vào trong miệng, ghé sát vào bên tai Lưu Triệu Hồng, nặng nề thở dốc nói, "Ngọt lắm.... Ha, vợ à, anh muốn đụ em."

"Được rồi, kế tiếp hậu trường sẽ chọn ra một người may mắn, người này sẽ là ai đây? Hiện tại mọi người giơ lên lightstick của mình nào, đếm ngược năm số, 5, 4, 3...."

Lưu Triệu Hồng không thể tin được vào tai mình, Lý Vân Chiêu luôn nho nhã lễ độ, tại sao lại như thay đôi thành người khác, quá....

Con người đều là động vật có ham muốn, Lưu Triệu Hồng cũng bị Lý Vân Chiêu phát ra tín hiệu giao phối kích thích thân thể nóng lên, "Đang ở bên ngoài mà, nhịn một chút, trở về em liền cho anh."

Mọi người ngừng thở, chờ mong lightstick trong tay sáng lên, "2...."

Lý Vân Chiêu ánh mắt tối tăm, người xung quanh ngày càng nhiều, dục hỏa của hắn ngày càng vượng, muốn theo đuổi kích thích. Tay bắt đầu sờ soạng phía sau lưng Lưu Triệu Hồng, muốn tháo móc cài áo ngực của cô. Cái mũi dựa gần sát mái tóc đẹp đẽ của Lưu Triệu Hồng, ngửi hương nước hoa trên người cô, nửa người dưới của hắn đã muốn nổ tới nơi rồi, "Chúng ta đi WC, hửm?"

Lưu Triệu Hồng sắp bị hắn thuyết phục, cô nhẹ nhàng chậm chạp gật đầu, "Ừm...."

"1... Chúc mừng cô gái."

Đèn điện đột nhiên sáng lên, Lưu Triệu Hồng hoảng sợ đẩy Lý Vân Chiêu, ai ngờ vừa mới nhấc đầu, cô liền thấy bản thân đang xuất hiện ở trên màn ảnh.

"A! Là em, chồng ơi em trúng rồi."

"Anh biết rồi...." Lý Vân Chiêu mệt mỏi xoa xoa giữa mày. Cái chỗ này hình như không hợp phong thủy với hắn thì phải, từ buổi chiều đến bây giờ không có chuyện gì làm hắn hài lòng, đặc biệt là hiện tại, đệch mợ, hắn sớm muộn cũng bị ép thành bệnh liệt dương.

Úc Phong trên đài sắc mặt rất khó nhìn, hẳn là đã phát hiện ra hắn.

Không riêng gì phát hiện ra hắn, hẳn là cũng biết bên người hắn xuất hiện người mới. Lưu Triệu Hồng là hạnh phúc hay là bất hạnh đây, nói cô hạnh phúc, phỏng chừng cô hoàn toàn muốn cách xa thần tượng của mình, nói cô bất hạnh thì?

Trong mấy chục ngàn người lại trúng phải cô, vân khí tốt thế này không đi mua vé số cũng uổng.

Lưu Triệu Hồng thấy thần tượng thì quên mất luôn bạn trai, được nhân viên công tác đưa lên sân khấu, gặp được tình nhân trong mộng của cô – Úc Phong.

Úc Phong người thật đẹp hơn trong ảnh chụp nhiều lắm, y chỉ cần đứng thôi xung quanh cũng đã tỏa ra tiên khí, làm cho người thường các cô phải chùn bước.

"Chào, chào anh, em rất thích âm nhạc của anh, em, em thích anh từ rất lâu rồi, mỗi bài hát của anh em đều mua." Lưu Triệu Hồng khẩn trương nói lắp, nhưng Úc Phong thật dịu dàng mà nói cho cô, đừng khẩn trương.

Lưu Triệu Hồng cảm giác trái tim mình đang nảy lên thình thịch, đối phương quá tốt đẹp, nếu như cô có thể có được y....

"Bên cạnh em là bạn trai của em sao." Úc Phong đột nhiên hỏi.

"A? Không phải, không phải, anh ấy thật ra là vị hôn phu của em." Lưu Triệu Hồng nghĩ tới Lý Vân Chiêu, bọn họ sắp kết hôn rồi, điều này làm cho cô nhận rõ hiện thực, Úc Phong chỉ có thể là mộng tưởng.

Nghe được ba chữ vị hôn phu, Úc Phong không khỏi siết chặt nắm tay, sắc mặt trắng bệch.

Cố nén sự ghen tỵ, y cùng với Lưu Triệu Hồng hát xong một bài hát. Khi xuống sân khấu, Úc Phong gọi lại Lưu Triệu Hồng, "Chúng ta rất có duyên, chờ đến lúc nghỉ, em có thể mang theo vị hôn phu tới gặp tôi."

Lưu Triệu Hồng bị sự vui sướng đột ngột liên tiếp đột kích, trở lại chỗ ngồi cô vẫn như vừa trong mộng mới tỉnh, "Em được gặp Úc Phong, anh ấy ngoài đời đẹp quá, em với anh ấy so ra đúng là như trên trời dưới đất."

Lý Vân Chiêu an ủi nói, "Không sao cả, em có thể có được thứ mà cậu ta vĩnh viễn không chiếm được."

"Thứ gì?"

"Anh nè."

Lưu Triệu Hồng, "Lý Vân Chiêu anh bị ngốc phải không, mệt em còn mong đợi một chút, hừ, trừ em ra thì còn ai muốn anh." Cô giận nên dùng cả nắm tay nhỏ đấm nhẹ vào ngực của Lý Vân Chiêu, sau một phen "vận động" thì tâm tình cũng khá hơn nhiều.

Lý Vân Chiêu ôm cô cười ha ha, "Hả giận không, nếu anh nói Úc Phong chắc chắn là đang ghen ghét với em muốn chết thì em có tin không."

Đáp lại hắn là sự xem thường của Lưu Triệu Hồng.

—–

Hậu trường, phòng hóa trang.

Úc Phong thân mặc một bộ lễ phục sân khấu, trang trọng mà ngồi ở chỗ kia chờ bọn họ, y tùy ý gõ mặt bàn, không biết trong lòng đang nghĩ gì.

"Chào anh, em là người vừa hát cùng với anh vừa rồi." Lưu Triệu Hồng kéo Lý Vân Chiêu đẩy cửa tiến vào, trong tay cô cầm ảnh chụp của Úc Phong, trong giọng nói có chứa sự chờ mong, "Tụi em có thể xin chữ ký của anh được không ạ."

Úc Phong tính tình tốt đồng ý ngay, chỉ là y nói, "Xin lỗi tôi không có bút ở đây, có lẽ sẽ làm phiền em giúp tôi tìm nhân viên lấy một cây."

Lưu Triệu Hồng đương nhiên là vui vẻ đồng ý. Chờ sau khi cô rời khỏi đây, nơi này chỉ còn lại Lý Vân Chiêu và Úc Phong.

Trong miệng Lý Vân Chiêu ngậm kẹo que, vô cùng lộ liễu đánh giá Úc Phong.

Úc Phong hoàn toàn không cảm thấy bị mạo phạm, ngược lại còn cởi áo khoác, tiện cho Lý Vân Chiêu 'thị gian', "Vị hôn thê của anh hình như có chút không làm tròn trách nhiệm, để anh chịu ủy khuất như vậy." Lời này cứ như là vì Lý Vân Chiêu bênh vực kẻ yếu, thật mẹ nó còn có tinh thần trọng nghĩa.

Y đi đến trước mặt Lý Vân Chiêu, vươn tay, vuốt ve hạ thể của hắn, "Có cần hỗ trợ sao." Hơi thở phả vào mặt Lý Vân Chiêu, thân mình hai người dường như dán vào nhau.

Lý Vân Chiêu nghênh ngang túm lấy một cái ghế tựa, ngồi xuống, trào phúng nói, "Cậu xem có thằng đàn ông nào vừa gặp đã quan tâm đến dương vật của người ta không." Hai chân hắn mở ra, vừa đủ rộng cho thân mình của một người đàn ông trưởng thành.

Úc Phong quỳ trên mặt đất, vùi đầu vào háng của Lý Vân Chiêu ngửi ngửi, "A ~ không, anh biết mà, chỉ có anh mới có thể biến em thành kỹ nữ." Y thử kéo xuống khóa quần của Lý Vân Chiêu, thấy Lý Vân Chiêu không phản cảm, y lại cách quần lót vuốt ve dương vật của đối phương, vẻ mặt rất nghiêm túc, như thể trước mặt y là một bảo vật ngàn năm yêu cầu phải nghiên cứu kỹ lưỡng.

Y ngẩng đầu, ánh mắt chứa hàm ý, "Cho nên, em có thể nhấm nháp nó không?"

Đệch, dâm vãi.

Úc Phong cách quần lót mà liếm láp dương vật của Lý Vân Chiêu, từ vị trí bộ rễ chậm rãi hướng lên trên, đầu lưỡi đi theo mạch máu nhô lên bên ngoài dương vật, đi tới lỗ sáo trên đỉnh chóp.

Đầu lưỡi của y đảo quanh lỗ sáo, tiện thể liếm mút quy đầu của Lý Vân Chiêu, phát ra âm thanh chói tai.

Tiếp theo y nhả quy đầu ra, kéo theo một sợi chỉ bạc, "Vị hôn thê kia cũng sẽ giúp anh liếm sao." Trong giọng nói ngập tràn đố kỵ và không phục.

Lý Vân Chiêu cảm thấy buồn cười, gì vậy chứ, liếm cái dương vật mà còn phải tranh đua hay sao. Hắn dùng ngón tay nâng cằm Úc Phong, nhìn chằm chằm vào gương mặt đang ghen ghét đến sắp nổi điên của y, cũng nói cho y một sự thật tàn nhẫn.

"Cô ấy chưa bao giờ khẩu giao cho tôi, bởi vì —- tôi không nỡ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #caoh#dammy