
Chương 40
Editor: Uienn
Bạch tuộc phiên bản U Linh Quỷ Thuyền lẳng lặng nổi trên mặt biển, tựa như một con hải quái khổng lồ.
Đám thuyền viên không thể không chấp nhận sự thật rằng Cố Nhung đã trở thành thuyền trưởng nhỏ của họ.
Đầu lâu ríu rít hò reo, đồng thanh kêu to:
"Thuyền trưởng nhỏ, thuyền trưởng nhỏ!"
"Chúng ta có thuyền trưởng nhỏ rồi!"
006 nói:【 Ký chủ nhỏ, chúng ta đã trở thành thuyền trưởng nhỏ của U Linh Quỷ Thuyền. Tiếp theo chỉ cần dẫn tàu Pharaoh vào U Linh Quỷ Vực nữa là nhiệm vụ của Nhung Nhung sẽ hoàn thành. 】
Cố Nhung giơ nắm tay nhỏ: "Xông lên thôi!"
Chỉ là một nhóc con mà lại có thể cổ vũ sĩ khí, khiến đám thuyền viên vốn đã chai lì cũng nhiệt huyết sôi trào.
Nhóc con này đúng là thuyền trưởng nhỏ trời sinh của U Linh Quỷ Thuyền.
Trên con tàu Pharaoh đang cách khoảng trăm mét, mọi người qua ống nhòm thấy Nhị hoàng tử nắm chặt bàn tay nhỏ, hô "xông lên", đám thuyền viên phía sau cũng giơ tay hô theo, nhóc giơ thêm lần nữa, bọn họ lại giơ theo.
U Linh Quỷ Thuyền do vô số đầu lâu hợp lại, những cái đầu đó cũng đồng thanh kêu "thuyền trưởng nhỏ", tiếng vang vọng đến tận tàu Pharaoh.
Mọi người trên tàu Pharaoh nghe thấy tiếng hô "thuyền trường nhỏ" ngày càng to hơn đều ngây ra.
Thuyền trưởng nhỏ?
Nhị hoàng tử của bọn họ lại trở thành thuyền trưởng nhỏ của phe địch?!
Này này này......
"Quốc vương bệ hạ!" Cuối cùng phe xử tử cũng tìm được lý lẽ mạnh mẽ nhất, bước ra, khom người cung kính: "Nhị hoàng tử vốn được nuôi nấng từ dòng giống hèn kém, quả nhiên làm phản. Giờ lại trở thành thuyền trưởng nhỏ của U Linh Quỷ Thuyền, chúng ta không thể dung túng được, bệ hạ!"
Nói rồi, vị đại thần này còn hung hăng liếc sang phe bảo hộ, ánh mắt kia không cần nói cũng hiểu.
Ngay từ trước khi chiến hạm Pharaoh xuất phát, họ đã kiên quyết muốn xử tử hoặc giam cầm nhóc con này. Quả nhiên, bọn họ đã thấy trước, nhóc chính là mầm hoạ, tuyệt đối không thể giữ!
Phe trọng thưởng thì vẫn một mực cho rằng Bé Con nên được đãi ngộ như Hoàng tử nhỏ. Lúc này nghe thấy "thuyền trưởng nhỏ", mí mắt cũng giật liên hồi, nhưng vẫn cất giọng chính nghĩa: "Bệ hạ, U Linh Quỷ Thuyền có hơn ba nghìn thủy thủ, sao lại đi nhận một đứa bé hai tuổi làm thuyền trưởng nhỏ của chúng được? Trong này nhất định có âm mưu ly gián. Nếu để dân chúng Đại lục Tinh Hải thấy tướng quân Nicolas hi sinh mà con trai còn bị chèn ép, làm sao chúng ta có thể giải thích? Vạn lần không thể......"
"Không thể khiến vong linh tướng sĩ lạnh lòng, đúng không?" Phe tử hình cắt ngang, "Ngoài câu này, các ngươi còn biết nói gì? Nếu bỏ mặc nội gian, khiến cả Đại lục Tinh Hải gặp tai ương mới thật sự có lỗi với những vong hồn vì nước bỏ mình của gia tộc Nicolas!"
Trong phòng nghị sự, Quốc vương ngồi trên cao, chống cằm, nghe đám đại thần cãi vã đến mức đau đầu, chỉ có thể day thái dương.
Phe trọng thưởng giỏi ngụy biện, lại nói: "Người có đầu óc đều sẽ không tin U Linh Quỷ Thuyền nhận một đứa bé hai tuổi làm thuyền trưởng nhỏ, rõ ràng là kế ly gián!"
Phe xử tử: "U Linh Quỷ Thuyền có ý thức riêng, đám đầu lâu kia đều đồng thanh gọi 'thuyền trưởng nhỏ', rõ ràng là đã nhận chủ."
Phe trọng thưởng: "Nhỡ Bé Con cố ý thông đồng làm nội ứng, giả vờ nằm vùng thì sao?"
Phe xử tử: "Nằm vùng? Ha ha, chính ngươi có tin không?"
"Đủ rồi."
Louis XIII giơ tay, cắt ngang, giọng điệu như đã nghe đến phát chán.
Hai bên im bặt.
Louis XIII đứng dậy, tay cầm hồn kiếm. Khí chất vẫn ôn hoà, nhưng lại toả ra một cỗ nghiêm nghị khiến người ta không dám thở mạnh.
Lúc này có người báo: "Bệ hạ, U Linh Quỷ Thuyền đang áp sát tàu Pharaoh!"
"......"
Lời vừa dứt, cả hội trường lặng như tờ.
Họ còn đang do dự, thì U Linh Quỷ Thuyền đã thẳng tiến.
*
Đầu lâu hợp lại thành một bánh lái khổng lồ. Cố Nhung đội chiếc mũ thuyền trưởng, đứng trước tay lái, bàn tay nhỏ khua khua, lúc thì sang trái, lúc sang phải, ra vẻ lắm.
U Linh Quỷ Thuyền dưới sự điều khiển của thuyền trưởng nhỏ, bắt đầu lượn hình chữ S trên mặt biển Quỷ Vực. Cả con "bạch tuộc khổng lồ" lại giống như rắn nước, uốn lượn áp sát tàu Pharaoh.
Khoảng cách giữa hai thuyền càng lúc càng gần.
Tám xúc tua khổng lồ của bạch tuộc lặng lẽ lặn xuống đáy biển, biến thành xúc tua đầu lâu, vừa lầm rầm hát ca dao vừa hớn hở lao về phía Pharaoh, chuẩn bị thừa lúc đối phương chưa kịp phản ứng mà kéo phăng cả con thuyền vào U Linh Quỷ Vực......
【Ha ha ha, chết cười, U Linh Quỷ Thuyền vào tay nhóc con là y như nhóc con vậy!】
【Đội mũ thuyền trưởng, trời ơi đáng yêu quá, hôn một cái [Tặng thưởng tích phân]】
【Nhưng mà... mấy thuyền viên kia hình như sắp chịu hết nổi rồi.】
Cố Nhung lái thuyền hăng bao nhiêu thì đám thuyền viên muốn chết bấy nhiêu.
Người thì ôm cột buồm, kẻ thì lăn quay trên boong. Bọn họ vốn sống cả đời trên biển, vậy mà lần đầu tiên nếm cảm giác say sóng đến tơi tả.
Có người còn bắt đầu nôn mửa.
"Thuyền trưởng nhỏ, nôn...... nghỉ một lát được không......"
"Thuyền trưởng nhỏ, tới giờ ăn cơm rồi...... ăn chút rồi nôn tiếp......"
"Thuyền trưởng nhỏ, tha mạng, tha cho chúng ta đi a, uệ......"
"Chúng ta đi đâu vậy? Có phải lên thiên đàng không? Ta hình như thấy thượng đế......"
"......"
Cố Nhung nhìn đám thuyền viên vừa nãy còn hăng hái, giờ thì hấp hối, lẩm bẩm: "Ủa? Mọi người làm sao vậy?"
Thuyền viên thầm kêu: Bọn ta không sao, chỉ là sắp chết thôi.
Trời đất ạ, chưa đánh địch mà suýt bị thuyền trưởng nhỏ hành cho sắp diệt đoàn rồi.
Ai mà ngờ được, thuyền trưởng nhỏ lái thuyền hăng đến mức địch ta không phân, đánh luôn người nhà trước.
Ngay cả Dĩ Tát cũng mặt trắng bệch, dựa vào lan can, một lúc lâu không nói nổi câu nào.
Phòng livestream vừa buồn cười vừa thương hại, nhưng nhóc con lại chẳng bị ảnh hưởng gì, trái lại còn phấn khích đỏ bừng cả mặt.
Cuối cùng, Dĩ Tát không nhịn được, mở miệng: "Thuyền trưởng nhỏ, có muốn dừng một chút, ăn cơm trước đã không?"
Vừa nghe đến "ăn cơm", Cố Nhung lập tức buông tay lái, gật đầu: "Ừm! Bé Con bụng đói meo rồi!"
Đám thuyền viên như được cứu sống, thở phào nhẹ nhõm.
U Linh Quỷ Thuyền cuối cùng dừng lại ở khoảng cách 200 mét so với chiến hạm Pharaoh.
Ban đầu chỉ cách 100 mét, nhưng sau màn "uốn éo rắn nước" của Cố Nhung, cuối cùng khoảng cách lại nới ra thành 200 mét.
Thời khắc quan sát U Linh Quỷ Thuyền tiến về phía Pharaoh, mọi người: "......?!"
Cái này gọi là đi thẳng tới Pharaoh sao?
Hay là, Nhị hoàng tử thật sự đang nằm vùng? Rõ ràng đang ở trên U Linh Quỷ Thuyền, nhưng tâm tư lại hướng về phía Pharaoh?
Đám đại thần phe trọng thưởng đưa mắt nhìn sang phe xử tử, trong mắt không che giấu nổi sự nghi hoặc, nhưng phe xử tử ngoài mặt không để lộ, trong lòng cũng ngập tràn hoang mang.
Một đứa nhỏ trông thì chẳng có gì, vậy mà lại mưu trí đến mức này!
Hổ phụ sinh hổ tử, quả nhiên không hổ là con trai của tướng quân Nicolas!
*
Trang Úc cùng Thẩm Hàm Tiếu, dưới sự hỗ trợ của Tiêu Lẫm, đã cứu được lão Johan cùng cả nhóm thợ lò rượu, đưa họ trở lại khoang hạ đẳng.
Lão Johan lo lắng cho Bé Con đến mức lòng như lửa đốt, bàn tay già nua run rẩy nắm lấy tay Trang Úc, run giọng hỏi: "Anh trai lớn, Bé Con......Bé Con sẽ không sao chứ?"
Trang Úc vỗ vỗ tay ông, dịu giọng an ủi: "Yên tâm đi, ông Johan, Bé Con sẽ không sao đâu!"
Lão Johan vẫn không yên lòng, lại đưa tay còn lại nắm chặt lấy Thẩm Hàm Tiếu không ngừng xác nhận: "Anh trai nhỏ, Bé Con thật sự sẽ không sao chứ?"
Thẩm Hàm Tiếu trấn an: "Đừng lo, ông Johan, nhóc con sẽ sớm trở về thôi."
Lão Johan thở phào: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Nhưng sắc mặt vẫn chẳng giãn ra được chút nào.
Bé Con mới chỉ hai tuổi đầu, làm sao ông có thể không lo lắng cho được.
Trang Úc và Thẩm Hàm Tiếu cũng lo chẳng kém, giờ phút này Cố Nhung đang ở trên U Linh Quỷ Thuyền, không biết tình huống thế nào, cũng chẳng biết thằng nhóc ấy đang phải làm nhiệm vụ gì. Hai người họ sốt ruột muốn chết mà chẳng thể giúp được gì.
Khoang hạ đẳng so với khoang thượng tầng kém hơn rất nhiều. Một con chuột khổng lồ đột ngột kêu "chít chít", chạy vụt ngang qua dưới chân Trang Úc và Thẩm Hàm Tiếu.
Cả hai đều giật nảy mình.
Con chuột kia to gần bằng một con mèo, lại bất ngờ xông ra từ dưới chân, thật sự dọa người.
Nhưng lão Johan cùng nhóm thợ lò rượu thì đã quen sống chung với chuột, chẳng lấy làm lạ.
"Du thuyền xa hoa đến mấy cũng có chuột." Một thợ nấu rượu chế giễu, "Chuột có đuổi tận giết sạch cũng không hết, giống như bóng tối không bao giờ xua tan được."
Một người khác hừ lạnh: "Chúng ta cái hạng thấp kém này, chẳng khác gì bầy chuột không thể quét sạch, không ngoi được lên mặt bàn, cũng chẳng bao giờ bị diệt hết. Bọn chúng chẳng những không giết được chúng ta, mà còn phải cùng ta hít thở chung một bầu không khí."
"Phân có thối đến đâu thì người ta cũng phải đi vệ sinh, có gì mà cao quý hơn ai."
Bị bắt đi mà chẳng rõ lý do, bị thẩm vấn chẳng hiểu tại sao, nhóm thợ nấu rượu vốn luôn nhẫn nhịn, nhưng nỗi uất ức đã bị dồn nén đến cực hạn.
Giờ đây, ngay cả Bé Con cũng rơi vào tay địch, bọn họ rốt cuộc chẳng thể chịu nổi nữa.
Trang Úc cùng Thẩm Hàm Tiếu chỉ lặng lẽ nghe, không nói gì.
Trên Đại lục Tinh Hải, con người bị chia thành năm tầng lớp. Kẻ thuộc tầng lớp hạ đẳng hoàn toàn không được coi là người. Nhưng khoảnh khắc đám hạ đẳng vượt qua Vực Ma Hải, cái trật tự vốn tưởng như kiên cố ấy đã bắt đầu lung lay.
*
Cố Nhung không hề chạm tay vào bánh lái, nhưng U Linh Quỷ Thuyền vẫn đứng sừng sững trên mặt biển trong hình dáng một con bạch tuộc khổng lồ.
Đừng nói thuyền viên, ngay cả đám đầu lâu dưới đáy biển vốn đang gõ lộc cộc cũng choáng váng, con mắt đảo loạn, ý thức mơ hồ.
Trong lúc chờ cơm, Cố Nhung đã mang giày trượt băng chế từ đầu lâu, trượt trên boong tàu. Đầu lâu còn chắc chắn hơn giày trượt thật, đưa nhóc con lướt khắp boong tàu.
Cố Nhung dang đôi tay nhỏ bé, cười khanh khách vui sướng, tiếng cười lanh lảnh đầy lây lan khiến cả những thuyền viên còn đang nghỉ ngơi cũng bất giác mỉm cười theo.
Trượt băng chán chê, Cố Nhung lại chơi xe đầu lâu xoay xoay, hí hửng mà còn nhảy thêm cả bài Chú ếch con.
Thuyền trưởng nhỏ đáng yêu đến thế, đám thuyền viên cũng chẳng nỡ rời mắt, vừa xem vừa thấy may mắn vì mình chưa bị tiêu diệt.
Thuyền trưởng nhỏ không giống bọn họ là vong linh, nhóc con không ăn được cá sống, chỉ ăn đồ chín.
Loay hoay một hồi, mấy thuyền viên cuối cùng cũng bày ra được vài món.
Cố Nhung cưỡi xe xoay xoay chạy tới, mắt tròn xoe trông chờ vào đồ ăn.
Một thuyền viên mở nắp hộp: "Cá mập quỷ hấp, mời thuyền trưởng nhỏ nếm thử!"
Cố Nhung xoa bụng nhỏ, nhăn mặt: "Cá thối, đau bụng!"
Một thuyền viên khác mở nắp: "Thuyền trưởng nhỏ, đây là thịt kho ba đầu tôm độc nhất vô nhị, bổ sung protein!"
Cố Nhung lập tức "Ew" một tiếng, ghét bỏ: "Tôm thúi!"
"Cua chân quỷ, cá heo nướng, sò mặt người......"
Phòng livestream: ......
Trời ạ, mấy món này ăn kiểu gì được?!
Các người tự nhìn xem có ai nuốt nổi không!
* Editor có điều muốn nói: Đọc xong hãy vote cho t có thêm động lực edit nhé. Kam sa mi ta 🎀💓
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro