Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Anh ta lai nước nào ?

Nơm nớp lo sợ vượt qua một phút dài đằng đẵng, thang máy cuối cùng cũng đến tầng 36.

"Haaa..." Hứa Nhạc thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cậu không dám thở mạnh, sợ quấy nhiễu vị tổng tài đứng bên cạnh.

Lan Thanh nhìn thoáng qua Hứa Nhạc đang thở hổn hển, đối phương dường như rất mong được nhanh chóng ra khỏi thang máy.

Chẳng lẽ mình đáng sợ đến thế sao? Cậu ta phải sợ hãi như vậy à?

Lúc này, cửa thang máy mở ra.

"Ối, Lan tổng, mời ngài đi trước ạ." Hứa Nhạc khẩn trương nói.

Lan Thanh: "......"

Lan tổng là cái xưng hô quỷ gì thế?

Tuy nhiên, anh cũng không định so đo với thực tập sinh, chỉ nhàn nhạt đáp lại rồi bước khỏi thang máy.

Hứa Nhạc nhìn Lan Thanh đi ra ngoài, mới cẩn thận bước ra.

Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, cậu nhất định không thể để lại ấn tượng xấu với ông chủ!

Sau khi hoàn thành thủ tục nhập chức tại phòng nhân sự, Hứa Nhạc được Tào Tâm Di dẫn đến chỗ làm việc.

"Mấy chỗ này đều trống, cậu chọn đi."

Hứa Nhạc chọn chỗ gần cửa sổ, cảm thấy vị trí này tầm nhìn rất tốt, có thể nhìn ra phong cảnh bên ngoài, chưa bao giờ cậu được làm việc ở tầng cao như vậy.

Từ tầng 36 nhìn ra Hải Thị, thật không thể phủ nhận, nhìn thật sự rất đã.

"Chỗ này đi ạ." Cậu hướng Tào Tâm Di cười tươi.

Tào Tâm Di không nhịn được cười, "Được rồi, nhớ là thẻ nhân viên của cậu đang được đóng dấu, lát nữa đến chỗ tôi lấy."

"Vâng, cảm ơn Di tỷ."

Hứa Nhạc bắt đầu quan sát xung quanh, xung quanh toàn là đồng nghiệp nữ, mỗi người đều là mỹ nữ với phong cách khác nhau, trang điểm tỉ mỉ và xinh đẹp, cậu không khỏi cảm thấy tâm trạng rất tốt.

Làm việc cùng nhiều chị gái thế này, chắc chắn cuộc sống công sở sẽ rất tuyệt!

"Tâm Di, em í là thực tập sinh mới à, đẹp trai ghê á!"

"Em trai, em là Hứa Nhạc phải không? Em thích đồ ăn vặt không, chị có nhiều lắm."

"Năm nay vừa tốt nghiệp đại học à? Ôi, em trai còn nhỏ quá..."

Bị một đám đồng nghiệp nữ nhiệt tình vây quanh, Hứa Nhạc cảm thấy như đang ở giữa một vườn hoa, tâm trạng bay bổng.

Bàn làm việc của cậu nhanh chóng chất đầy đồ ăn vặt và vài món đồ chơi nhỏ, đều là quà chào mừng từ các chị.

"Được rồi, mọi người đừng làm phiền cậu ấy nữa, nhớ mà làm việc. Số liệu phân tích xong hết chưa? thiết kế xong chưa? Còn không làm việc đi."

Lời nói của Lucy khiến các đồng nghiệp cười rộ lên rồi tản ra.

Lucy là một cô gái trẻ đẹp, mặc váy công sở màu vàng cam.

"Hứa Nhạc, đây là Tưởng Uyển, cậu sẽ theo chị ấy làm quen công việc." Lucy giới thiệu.

Hứa Nhạc nhanh chóng đứng dậy cúi chào, "Chào Uyển tỷ, sau này nhờ chị giúp đỡ ạ."

"Không cần khách sáo, tôi từ tổng bộ điều về đây, nhưng hơn một tháng nữa sẽ nghỉ thai sản, nên trong thời gian này, tôi sẽ giúp cậu làm quen với công việc hàng ngày, không chỉ về phong cách làm việc mà còn về thương hiệu của chúng ta." Tưởng Uyển nói với giọng điệu ôn hòa.

Hứa Nhạc căng thẳng, chỉ có hơn một tháng để làm quen công việc, xem ra áp lực cũng không nhỏ.

Nhưng cậu tự tin vào bản thân.

"Tưởng Uyển, nhờ chị cả đấy, em đi trước đây. Tiểu Hứa, có gì cần cứ tìm tôi." Lucy nói.

"Vâng, Lucy tỷ." Hứa Nhạc gật đầu.

Chưa kịp nghe Tưởng Uyển hướng dẫn nhiều, Lucy đã thông báo mọi người họp.

Số người tham dự cuộc họp không nhiều, ngoài những người phụ trách các cửa hàng lớn đến, tạm thời nhân viên thường trú tại công ty chỉ khoảng vài chục người, nhiều vị trí còn phải tuyển thêm.

Phòng họp rất lớn, chứa được hơn trăm người, nhưng Hứa Nhạc là thực tập sinh, chỉ có thể ngồi ở góc phòng.

Trước khi cuộc họp bắt đầu, Hứa Nhạc ngồi trên ghế, tò mò nhìn xung quanh, các đồng nghiệp thì thầm trao đổi công việc, cũng có người nói chuyện phiếm.

"U... Lan tổng tới!" Có người nhỏ giọng nhắc nhở.

Hứa Nhạc không khỏi dựng tai lên, lưng thẳng tắp, trộm nhìn về phía cửa.

Cậu thấy Lan Thanh xuất hiện ở cửa phòng họp, khi anh bước vào, Hứa Nhạc cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm xuống vài độ.

Phòng họp rôm rả, bỗng chốc lặng thinh ngay.

Ngồi xuống ghế chủ tọa, Lan Thanh mở sổ ghi chép trước mặt, rồi ngước mắt nhìn quanh phòng với đôi mắt xanh thẫm.

"Bắt đầu đi."

Giọng nói vẫn trầm và lạnh lùng, nhưng cực kỳ có uy lực.

Bầu không khí trong phòng họp nháy mắt trở nên nghiêm túc.

Không biết có phải Hứa Nhạc tưởng tượng không, nhưng cậu cảm thấy, khi Lan tổng nhìn quanh phòng, ánh mắt có dừng lại chỗ cậu lâu hơn một giây?

Có lẽ là do vô tình... Dù sao cậu cũng ngồi ở góc, khả năng tổng tài chú ý đến cậu không lớn, Hứa Nhạc thầm nghĩ.

"Này, Lan tổng hôm nay có vẻ không vui, sắc mặt lạnh quá."

"Cậu thấy Lan tổng có lúc nào vui hả?"

"Ừ... đúng vậy, nghĩ cũng phải, không ngờ Lan tổng tự mình đến làm CEO công ty mới, làm tôi căng thẳng ghê, chắc tổng bộ coi trọng thương hiệu này."

Hứa Nhạc ngồi phía sau, nghe đồng nghiệp thì thầm.

Theo lời kể của mọi người, ông chủ của họ giống hệt nhân vật tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết, luôn lạnh lùng và tuấn tú, rất trẻ và có năng lực.

Nhưng Lan tổng bao nhiêu tuổi? Nhìn mặt anh ấy giống hơn hai mươi, nhưng đồng nghiệp đều sợ anh ấy, thậm chí khi anh vào phòng họp, mọi người đều im lặng, khiến Hứa Nhạc cũng căng thẳng theo.

Lan tổng có uy lực như vậy, không lẽ đã ba bốn mươi tuổi?! Nhưng anh ấy trông rất trẻ mà!!

Dựa vào vị trí của mình, Hứa Nhạc không kiêng dè mà nhìn chằm chằm vào mặt Lan Thanh.

Dù đối phương mặt vô biểu cảm, nhưng không ai có thể phủ nhận gương mặt Lan Thanh rất đẹp, nhìn kỹ, Hứa Nhạc càng chắc chắn đối phương là người lai.

Người Trung Quốc bình thường sao có thể có ngũ quan hoàn hảo như vậy...

Gương mặt này quả thực là sự kết hợp hoàn mỹ giữa Đông và Tây, đặc biệt là đôi mắt xanh thẫm, sâu thẳm như đá quý hiếm có.

Chắc chắn là người lai! Hứa Nhạc càng chắc chắn, nhưng lai nước nào?

Mỹ? Đức? Hay là Ý?

Nhưng mà, khi cậu đang mải mê nhìn Lan Thanh, bất ngờ chạm ánh mắt xanh thẫm kia.

Hứa Nhạc: "......"

Toi rồi.

Đi họp mà mơ màng bị tổng tài bắt gặp, không biết có bị "tử vong" hay không.

Hứa Nhạc gần như có thể tưởng tượng ra cảnh đó, Lan tổng với gương mặt lạnh lùng, nói: "Ngày đầu tiên đi làm đã mất tập trung trong cuộc họp? Xin lỗi, tôi không thấy ở cậu có tố chất của một nhân viên, tan làm thì tự xử lý thủ tục từ chức đi."

Hứa Nhạc: Bây giờ nếu làm bộ không biết mà nhìn đi chỗ khác, liệu có coi như không có chuyện gì xảy ra không?

Lời của tác giả:

Nội tâm Lan Thanh: Hả? Vợ nhìn lén mình kìa ~ đáng yêu quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro