Chương 5 - Trong Mắt Đều Là Anh (2)
Lâm Vãn Chiêu chửi suốt năm phút, 【 Thiểm Cẩu Tránh Ra 】 cuối cùng cũng kết thúc trò chơi, hắn đã mời Lâm Vãn Chiêu ngay khi trò chơi kết thúc.
Lâm Vãn Chiêu có chút kích động, nhanh chóng đưa cho Giang Cảnh, hít một hơi sâu.
"Lâm Vãn Chiêu." Giang Cảnh thật sự chịu không nổi.
Lâm Vãn Chiêu nhìn về phía Giang Cảnh, "Sao vậy?"
"Tránh xa tôi một chút."
Lâm Vãn Chiêu đặt đầu lên vai Giang Cảnh, hơn nữa còn dùng tư thế cực kỳ ám muội, dán lên lưng Giang Cảnh.
Một người chồng nhỏ ngoan ngoãn là một người làm theo những gì chồng lớn nói.
Lâm Vãn Chiêu đau lòng khóc lóc một chút, chỉ là một chút.
Giang Cảnh: "......"
"Mẹ kiếp, chồng "cô" có ở đây không?" Giang Cảnh đang định kéo Lâm Vãn Chiêu cách hắn xa một chút thì một giọng nam khàn khàn đột nhiên phát ra từ cái micro đối diện với tay hắn.
Giang Cảnh sững người, Lâm Vãn Chiêu cũng hoảng hốt, cậu vội vàng nhìn về hai người bạn cùng phòng phía sau. Cả hai đều đang đeo tai nghe.
Lâm Vãn Chiêu thở phào nhẹ nhõm, thì thầm với Giang Cảnh: "Không sao, bọn họ không nghe thấy, đang đeo tai nghe xem video rồi." Sau đó Lâm Vãn Chiêu cũng tìm một bộ tai nghe.
Giang Cảnh: "......" Vẫn không thể không nhìn lại.
Quả nhiên, ngồi thẳng tắp mang tai nghe. Này hẳn là không nghe được?
Còn không bằng để bọn họ nghe được, sau đó theo chân bọn họ giải thích. Chứ như hiện tại chẳng khác nào đang yêu đương vụng trộm với Lâm Vãn Chiêu.
"Lâm Vãn Chiêu, nếu sau này lại phát sinh loại chuyện này, tôi sẽ không giúp cậu chơi nữa." Giang Cảnh thấp giọng uy hiếp, đem tâm tình bực bội phát lên người Lâm Vãn Chiêu.
Lâm Vãn Chiêu gật đầu, ngoan ngoãn cực kỳ, còn cầm một cái tai nghe đeo vào tai Giang Cảnh.
Giang Cảnh không thể chịu được việc cùng người khác tiếp xúc gần gũi như thế: "Cách xa tôi một chút."
"Yo, Kẹo Nhỏ bị chồng ghét bỏ đấy à?"
Giang Cảnh không muốn người này lảm nhảm nữa, bắt đầu gõ chữ.
Lâm Vãn Chiêu vừa nghe giọng nam này liền nhớ tới bản thân đã từng bị mắng, nhưng bây giờ chồng cậu đang ở bên cạnh cậu. Lâm Vãn Chiêu liếc nhìn chồng mình, anh bình tĩnh lạ thường rồi chọn vị tướng am hiểu nhất của mình.
Bởi vì đang chọn tướng đấu 1v1 nên hai bên người chơi không thể giao tiếp qua giọng nói. Cho nên Lâm Vãn Chiêu rất không hứng khởi: "Hắn đã nói mấy điều đó với em."
Giang Cảnh giả vờ như không nghe thấy, thậm chí còn bấm vào OK, chờ đợi tiến vào trò chơi.
Lâm Vãn Chiêu càng cảm thấy đau lòng, cậu đem cả đầu chắn trước mặt Giang Cảnh. Giang Cảnh đang nhìn vào giao diện trò chơi bỗng nhiên giật mình.
Hắn gần Lâm Vãn Chiêu quá.
Giang Cảnh bình tĩnh lùi lại, đôi mắt đen nhánh không dao động: "Cậu lại muốn làm cái gì?"
Lâm Vãn Chiêu mở to mắt, hỏi Giang Cảnh: "Anh nhìn thấy gì trong mắt em?"
Đôi mắt Lâm Vãn Chiêu rất đẹp, tròn trịa, lông mi cũng dài. Giang Cảnh mất tự nhiên chuyển dời ánh mắt: "Trở về ngồi đi."
Lâm Vãn Chiêu ngoan ngoãn ngồi xuống, nhìn Giang Cảnh một lần nữa, "Trong mắt em chỉ có anh! Giang Cảnh, trong mắt em đều là anh!"
Giang Cảnh: "......"
Mẹ nó.
Hắn thực sự không phải là chồng Lâm Vãn Chiêu mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro