Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Trọng sinh.

Edit: Zhi

Tháng 5/2031, Thành Phố A

Mùa hè năm nay phá lệ đặc biệt nóng bức, dù mới chỉ là đầu hè mà nhiệt độ đã cao ngất ngưởng rồi.

Con đường nhựa bốc hơi và bóp méo không khí dưới ánh nắng, toàn bộ con phố giống như một cái lồng hấp.

Chú chó Samoyed trắng nằm dưới đất trước cửa quán nhỏ lè lưỡi.

Quán rất đông, ai cũng muốn có một chiếc kem que mát lạnh trong ngày hè nóng nực như thế này.

"Ông chủ, thanh toán."

Tần Chi Ngộ chen ra khỏi đám đông, trong tay cầm một cây kem màu xanh lục, đi về phía chủ quán .

"Năm tệ, quét mã." Ông chủ nhướng mi liếc nhìn đồ vật trong tay Tần Chi Ngộ, cằm chỉ về phía cậu sau đó cúi đầu tiếp tục nghịch điện thoại di động.

Tần Chi Ngộ quét mã, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại di động của ông chủ.

Thì ra đang đánh đoàn chiến, Hậu Nghệ đứng bất động tại chỗ như thể mỗi bước đi đều không tin tưởng vào con dao hấp huyết của mình.

Tần Chi Ngộ mở túi màu xanh lục ra, cắn cây kem vị đậu xanh và hạ quyết tâm ở lại đây xem.

Chủ quán rất tự tin nhưng đội hình của đối phương lại khống chế rất nhiều, loại đội hình này rất khó để sống sót, một lúc sau màn hình điện thoại liền tối đen.

Đội bạn nhanh chóng áp sát tới bên cạnh.

"Lão đại, có con rồng vị socola nào không?" Trong đám người có người lớn tiếng hỏi.

"Có!" Chủ quán vừa mới sống lại phải thủ nhà, tâm tình không tốt còn phải chăm sóc khách hàng.

"Nó ở đâu? Tôi không tìm thấy!" Người đàn ông tiếp tục hỏi.

"Cậu đợi một chút!"

Chủ quán đang vội nhưng có lẽ cuối cùng hắn cũng cảm thấy việc bán hàng là quan trọng, hắn ngẩng đầu lên và nhìn thấy một chàng trai trẻ đang cầm que kem trước mặt.

"Biết chơi vương giả không? Cậu giúp tôi một đánh một chút thắng thua không quan trọng."

Tần Chi Ngộ liếc nhìn chiếc điện thoại bị nhét vào tay, miệng cắn nhanh chiếc kem màu xanh, bất đắc dĩ lắc đầu.

Vương giả vinh diệu là một game MOBA cạnh tranh công bằng 5v5, trong mấy năm nay đã trở nên phổ biến trên toàn thế giới, những người trẻ tuổi như Tần Chi Ngộ về cơ bản đều ít nhiều cũng chơi qua rồi.

"Sao, tìm không thấy?" Ông chủ chen vào đám người đang ở cạnh tủ lạnh lục lọi các loại kem.

"Nào, nào, lùi lại một chút để tôi tìm cho." Chủ quán hét lên đuổi những người xung quanh, dựa vào tủ lạnh tìm.

"Đảo lộn xộn hết rồi làm sao mà tìm được... à, ở đây."

Hắn lấy ra loại kem rồng mà khách hàng muốn và đặt nó lên trên.

"Ông chủ, thanh niên ở quầy đi ra ngoài rồi!" Trong đám người có người kêu lên.

Ông chủ lo lắng đến mức nhanh chóng rời khỏi đám đông vội vã quay lại quầy nhìn thấy chiếc điện thoại di động trên quầy rồi thở phào nhẹ nhõm.

Điện thoại vẫn còn là tốt rồi.

Hắn nhấc điện thoại lên xem, tặc lưỡi ngạc nhiên - thế mà vẫn thắng.

  ——

Đối diện cửa hàng là một tòa nhà không cao lắm, trên đỉnh tòa nhà là một biểu tượng hình tròn giống như hành tinh, bên trong hành tinh là hình dạng giống như ngọn núi, phía trên có viết dòng chữ căn cứ huấn luyện Mars.

Logo chiến đội Mars dù có biến thành tro Tần Chi Ngộ cũng nhớ rõ.

Tần Chi Ngộ nắm lấy tay nắm cửa căn cứ, đối mặt với câu lạc bộ cũ trước đây của mình có chút bất an.

Cậu hít một hơi thật sâu rồi đẩy cửa vào.

Máy điều hòa trong căn cứ hoạt động hết công suất, Tần Chi Ngộ vừa thoát khỏi đợt nắng nóng bên ngoài lại bị hơi lạnh máy điều hòa ập vào.

Cậu rụt cổ lại, phải mất một lúc mới quen được.

"Xin chào, anh là..." Cô gái ở quầy lễ tân nhìn Tần Chi Ngộ vừa bước vào, ngập ngừng hỏi.

Người thanh niên bước vào trông rất trẻ mới 18 tuổi, giống như là học sinh cao trung trốn học ở trường.

Cậu chỉ mặc một chiếc áo thun cotton lam thuần khiết sau khi giặt đã hơi trắng, tóc thiên dài che đi tầm mắt, kiểu tóc này vốn dĩ sẽ khiến người ta có cảm giác lạnh lùng nhưng người trước mặt lại không hề mang lại cho cô cảm giác này mà thay vào đó nam sinh trung học này lại có khí chất giống như là ánh sáng mặt trời.

Là fan boys của ai vậy, đặc biệt đến căn cứ Mars để đu idol?

Tần Chí Ngộ nhìn lễ tân, cảm thấy xa lạ, trước đây cậu chưa chưa từng nhìn thấy người này bao giờ.

Chuyện đó cũng hiển nhiên thôi, đã một năm trôi qua nên việc thay đổi nhân viên cũng là chuyện bình thường.

"Xin chào, tôi tìm huấn luyện viên Hình Thiên." Tần Chi Ngộ bước đến lễ phép nói.

"Bây giờ là trận chung kết mùa xuân, huấn luyện viên và các tuyển thủ đều đang xem trận đấu trên tầng hai." Cô lễ tân đưa cho Tần Chi Ngộ một cốc nước rồi nói: "Hay là cậu đi đến phòng khách đợi một lát nhé?"

Tần Chi Ngộ nhận lấy cốc nước rồi lịch sự từ chối đề nghị của lễ tân: "Tôi có xem mấy trận đầu tiên, trận đấu này hẳn là sẽ rất nhanh kết thúc, tôi đứng chờ là được."

Lễ tân cũng không cưỡng cầu nữa, để Tần Chi Ngộ đi dạo ở đại sảnh lầu một.
  
Căn cứ có an ninh và camera nên không phải lo lắng về việc trộm cắp hay phá hoại.

Toàn bộ căn cứ được thiết kế thành một chiếc nhẫn vừa bước vào cửa tầng một bạn có thể nhìn thấy những chiến tích và vinh dự mà Mars đã giành được trong những năm qua. Tần Chi Ngộ nhìn tấm kính dễ thấy nhất, quán quân giải đấu mùa hạ 2029.

Tần Chi Ngộ dùng đầu ngón tay chạm vào tấm kính khẽ mỉm cười.

Đáng tiếc, không phải là tự cậu bỏ vào.

Cậu lùi lại vài bước, đi vòng lầu một và dừng lại trước một bức ảnh rộng bằng hai cánh tay treo trên tường.

Mưa vàng trút xuống, thời gian được camera đóng băng vào khoảnh khắc đội vô địch nâng cúp lên, mỗi người đều cười rất vui vẻ.

Người đứng ở vị trí trung tâm trong ảnh rất quen thuộc với Tần Chi Ngộ, đó chính là cậu.

Bức ảnh được bọc trong khung kính trong suốt, Tần Chí Ngộ có thể nhìn thấy bóng dáng của chính mình đang đối mặt với tấm kính bên ngoài bức ảnh.

Ồ, phải rồi bây giờ cậu không giống người trong ảnh.

Tần Chi Ngộ cúi đầu nhấp, sau đó ngẩng đầu lên, phản chiếu khuôn mặt hiện tại của mình qua khung ảnh màu vàng.

Thực ra bản thân cậu cũng không quen lắm.

Sau một tai nạn, không biết vì sao cậu lại sống lại trên cơ thể 18 tuổi này, thời gian chuyển từ năm 2029 sang năm 2031.

Chàng trai trẻ đó rất giống cậu là một đứa trẻ mồ côi không thích học tập chỉ muốn chơi game suốt ngày, đáng tiếc tài năng của hắn không bằng cậu nên chỉ có thể ở nhà bồi người ta chơi game miễn cưỡng sống tạm.

Điều giống với cậu nhất, thực ra là nốt ruồi chu sa dưới mắt trái của hắn, chúng ở cùng một chỗ, như để chỉ ra số phận giống nhau của họ.

Lúc Tần Chi Ngộ sống lại trên cơ thể này, cổ tay thân thể đang ngâm trong nước, nhuộm một màu đỏ.

Xem ra nguyên chủ không muốn sống nữa nên kẻ xui xẻo như cậu nhặt được tiện nghi, không đâu trẻ được ra vài tuổi.

Sống lại lần nữa, Tần Chi Ngộ không còn cách nào khác để sống sót, sau nhiều đắn đo vẫn phải quay lại nghề cũ.

Vì vậy, cậu đã đến câu lạc bộ cũ Mars và tự tiến cử mình.

"Hửm."

Tần Chí Ngộ vô thức đỡ lấy cổ mình nghiêng nghiêng, không nghe thấy tiếng lách cách quen thuộc, sau đó mới nhớ ra đây không phải là cơ thể mình trước đây.

Bây giờ cậu không còn vấn đề về cột sống cổ ở cổ nữa.

Trước khi đến đây, cậu đã quan sát tình hình thi đấu KPL của chiến đội Mars sau khi mình rời đi, cậu chỉ có thể dùng một từ để hình dung, quá thảm.

Năm 2029, cậu dẫn dắt đội vô địch Giải đấu mùa hè và giành vé tham gia vòng loại của Giải vô địch thế giới. Nhưng từ năm 2030 chiến đội bắt đầu tụt dốc không phanh, và cũng không có tên ở giải vô địch thế giới 2030.

Giải Mùa Xuân 2031 cũng đang diễn ra, à không, bây giờ cũng chỉ có thể cho đội mình xem những chiến đội khác thi đấu chung kết.

Khi nhìn thấy huấn luyện viên, cậu có thể sẽ không kiềm chế được mà cười nhạo anh ta.

Không được.

Tần Chí Ngộ kìm nén khóe miệng nhếch lên, âm thầm cảnh cáo mình: Cậu đến đây để tìm việc, không phải để tìm đánh, hiện tại lão Hình không biết cậu, cũng đừng căng thẳng.

Cậu đã chuẩn bị tinh thần, vừa quay người định đi dạo ở nơi khác, thì giật mình vì có người đứng trước mặt cậu.

Người tới rất cao, có mái tóc xoăn nhuộm vàng, màu mắt là màu hổ phách rất thuần khiết. Cậu không nhúc nhích đánh giá ánh mắt của hắn, khiến Tần Chí Ngộ tưởng rằng mình là một con côn trùng bọc trong ánh mắt hổ phách ấy.

Hắn hình như vội chạy tới, có chút thở dốc, mặc quần áo bình thường, nhưng bàn tay lại đặc biệt đẹp.

Mảnh khảnh và có đường nét rõ ràng, vừa nhìn thấy là biết bàn tay rất thích hợp để chơi game. Trên ngón tay hắn còn có một chiếc nhẫn sáng bóng nhìn càng đẹp hơn.

Là một trò chơi phổ biến trên thế giới, Vương giả vinh diệu không chỉ nỗ lực rất nhiều về khả năng chơi của trò chơi mà còn ở khả năng vận hành của trò chơi.

Chiếc nhẫn này là bằng chứng cho điều đó.

Nó được gọi là Du Giới, nó không chỉ có thể lưu trữ thông tin tài khoản mà còn thể hiện các thao tác tỉ mỉ, có thể ngăn chặn hiệu quả các lỗi do điện thoại nóng, thậm chí có thể nhận ra chuyển động của một số chi tiết nhỏ.

Tuy nhiên, người bình thường ít sử dụng, dùng điện thoại sẽ tiện hơn. Hơn nữa, chế tạo nhẫn chơi game rất tốn kém và thường những tuyển thủ hoặc người chơi cấp độ cao mới cần dùng đến.

Người vừa tới nhìn Tần Chi Ngộ, Tần Chi Ngộ cũng nhìn anh.

Anh rất đẹp trai, nhưng khuôn mặt vô cảm khiến anh trông có phần hung dữ. Tần Chi Ngộ cảm thấy có chút xa lạ, cậu chưa từng gặp qua người này bao giờ đoán chừng chắc là tuyển thủ đội một hoặc đội hai.

"Cậu là ai, làm gì ở đây?"

Người nọ bình tĩnh lại hô hấp, lên tiếng trước, giọng nói trầm trầm từ tính, giọng điệu không thể nói là tốt hay xấu, tóm lại là có chút lạnh lùng như không có nhiệt độ.

Sắc mặt anh tựa hồ có chút thất vọng, nhưng khi ánh mắt anh chạm vào nốt ruồi nhỏ dưới mắt Tần Chi Ngộ mắt anh sáng lên, trong mắt có chút nóng.

Khi ở căn cứ Mars Tần Chi Ngộ rất ít bị ai hỏi như này, cậu thường xuyên trò chuyện với các thành viên trong đội và thường được các thành viên của đội trẻ trên tầng ba nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ.

"Tôi là Tiêu Khải Ngộ, đến Mars để tiến cử mình." Tần Chi Ngộ đối diện với ánh mắt kỳ quái của đối phương, giơ tay ép phần tóc mái dài trước trán che đi nốt ruồi nhỏ dưới mắt trái của cậu.

Người thanh niên tóc vàng gật đầu dường như muốn nói điều gì đó, sau khi suy nghĩ một lúc ánh mắt rời khỏi khuôn mặt của Tần Chi Ngộ nhìn về tấm áp phích lớn trước mặt Tần Chi Ngộ không biết đang nghĩ gì.

Nhìn thái độ của anh cũng không biết là tốt hay xấu, Tần Chi Ngộ trong lòng cảm thấy hắn chẳng qua chỉ tùy tiện hỏi mà thôi.

Đang định hỏi một câu "Giải thi đấu mùa xuân còn chưa kết thúc, Hình Thiên đi đâu rồi?", lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc:"Sao vậy? Sao vừa ra khỏi cửa liền chạy xuống?"

Thanh âm thô kệch này rất xứng với tên của hắn, Tần Chi Ngộ theo tiếng nhìn qua quả nhiên là khuôn mặt huấn luyện viên Hình Thiên, qua hai năm khuôn mặt này cũng không thay đổi nhiều.   

Hắn có lông mày rậm và đôi mắt sắc sảo,trên khuôn mặt có chút đỏ.

Người trước mặt quay người lại chỉ vào Tần Chi Ngộ bình thản nói: "Hắn muốn gia nhập Mars của chúng ta."

Hình Thiên nhìn về phía Tần Chi Ngộ, cậu gật đầu chào người quen cũ này, Hình Thiên liếc nhìn cậu một cái rồi nói: "Việc này không phải trách nhiệm của tôi, các thành viên trong đội huấn luyện trẻ phải để Tử Quân khảo hạch đăng ký."

Đúng vậy, Hình Thiên chỉ phụ trách huấn luyện đội hình chính thức của chiến đội Mars, những chuyện khác hắn không quản lý.

Chỉ là Tần Chi Ngộ ỷ vào sự quen thuộc kiếp trước liền tính toán đánh cược một ván.

Cậu nhéo ngón tay đang muốn mở miệng tranh thủ một chút, liền nghe thấy người trước mặt nói: "Tôi cảm thấy chúng ta có thể cho cậu ấy một cơ hội."

Tần Chi Ngộ đang định nói, thì dừng lại.

Như thế nào người này có thể cướp lời nói của cậu?

"Được." Hình Thiên tỉ mỉ đánh giá Tần Chi Ngộ mấy lần, cuối cùng cũng thả lỏng: "Tới phòng huấn luyện trên lầu hai."

Xong rồi?

Tần Chi Ngộ đi theo lên tầng hai.

Trên mặt cậu không biểu hiện ra, nhưng trong lòng lại có chút nghi hoặc.

Hình Thiên là người rất sợ phiền phức, mỗi khi ông chủ* câu lạc bộ yêu cầu hắn làm chuyện gì đó, hắn sẽ âm thầm chửi bới qua điện thoại.( Có dấu * là ông chủ cũ)

Bây giờ hắn lại dựa vào lời nói của người này mà thay đổi ý nghĩ ban đầu là để Tử Quân tiếp quản.

Nghĩ đến đây, Tần Chí Ngộ nhìn lướt qua những người trước mặt mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Có vẻ như anh ta không phải là thành viên của thanh huấn* hoặc là đội hai.

( thanh huấn : đội đào tạo trẻ)

Bước vào phòng huấn luyện, bên trong trống rỗng ngoại trừ một chiếc bàn dài góc cạnh rõ ràng nằm ngang trước mặt.

Bốn phía của chiếc bàn dài có ghế thể thao điện tử, trên bàn là màn hình máy tính chuyên nghiệp và các rãnh để cất nhẫn chơi game.

Có lẽ các thành viên khác trong đội đã giải tán sau khi xem trận chung kết, chỉ chờ buổi tối để cùng nhau xem lại, chỉ có màn hình lớn bên trái vẫn đang phát lại trận đấu.

Tần Chi Ngộ nhìn thuáng qua, đúng như dự đoán Vân Thượng YSG thắng 4:0.

"Ngồi đi." Hình Thiên nói.

Tần Chỉ Ngộ quay người lại, thấy hai người kia đã ngồi đối diện nhau, cậu cũng kéo ghế chơi game ra ngồi xuống.

Cậu đặc biệt chú ý đến thanh niên tóc vàng, thanh niên đó ngồi xuống với tư thế lười biếng, tay chống đầu, giống như là có chút chán nản lướt điện thoại .

Vừa rồi cậu không nhìn kỹ, hiện tại nhìn mặt anh tựa hồ có một loại đẹp trai phô trương lại ngang bướng.

Lông mi của anh rất dài, màu sắc cũng nhạt, nhưng khi buông xuống, vẫn có thể chiếu ra một đoạn bóng râm trên sống mũi cao

Tần Chi Ngộ có chút hoài nghi mái tóc vàng của anh có lẽ không phải nhuộm, nói không chừng thật sự mang theo chút huyết thống nước ngoài.

"Nói một chút về điều kiện của cậu đi." Hình Thiên nhìn người bên cạnh tựa hồ không có ý muốn mở miệng quay đầu nhìn về phía Tần Chi Ngộ.

Tần Chi Ngộ phục hồi tinh thần, hắng giọng, dưới biểu tình nghiêm túc của Hình Thiên nói: "Tôi chơi đường giữa, acc của tôi xếp hạng vương giả đỉnh phong 1800..."

"?"

Hình Thiên vẻ mặt khó hiểu: "Cậu đang đùa tôi."

"Đương nhiên đây không phải trình độ thực sự của tôi." Tần Chí Ngộ đổi chủ đề, bắt đầu vẽ bánh lớn cho Hình Thiên: "Đây là bởi vì tôi mới vừa trưởng thành, lúc trước vẫn luôn dùng thời gian huấn luyện, mấy ngày nay vừa trưởng thành đã đánh thành như vậy, tôi cảm thấy mình có tiềm lực top 10 đỉnh cao."   

Cậu lấy thẻ căn cước trong túi ra và đẩy nó về phía trước, "Sự tự tin của tôi nằm ở tuổi trẻ của mình. Tôi có thể khiến Mars trở lại Giải vô địch thế giới một lần nữa!"
________

02/10/2023

Beta ngày: 11/05/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro