Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Định Mệnh Bị Đánh Cắp

Chương 1: Định Mệnh Bị Đánh Cắp

Bệnh viện Tân Lộc, nổi tiếng với dịch vụ y tế hàng đầu và cơ sở vật chất sang trọng, đang trải qua một buổi tối bình lặng. Ánh sáng trắng từ những đèn cao cấp phản chiếu lên các bức tường sạch sẽ, trong khi các bác sĩ và y tá miệt mài làm việc. Tại phòng sinh số 12, một đứa trẻ vừa chào đời. Tuy nhiên, thay vì niềm vui và hạnh phúc, không khí tràn ngập sự lo lắng khi đứa trẻ yếu ớt, cần phải được chăm sóc đặc biệt trong lồng kính.

---

Ở bên ngoài phòng sinh, Lâm Phong, chủ tịch tập đoàn Lâm Thị, ngồi chờ với vẻ mặt căng thẳng. Ông vừa nhận được tin con trai mình đã ra đời, nhưng sức khỏe của cậu bé không ổn. Đôi mắt ông ánh lên sự hy vọng khi nhìn vào bức ảnh chụp từ chiếc điện thoại – trên vai trái của đứa trẻ có một cái bớt son đỏ tươi, giống hệt vết bớt trên cơ thể ông. Đó là dấu hiệu nhận diện không thể nhầm lẫn, chứng tỏ đứa trẻ chính là máu mủ của ông.

---

Tại một bệnh viện địa phương có quy mô nhỏ hơn, một cặp vợ chồng đang chìm trong sự bối rối và lo lắng. Triệu Khang, người đàn ông với đôi mắt đỏ ngầu vì rượu và mệt mỏi, đang đứng cạnh giường của Hà Liên, vợ ông, người vừa sinh một đứa trẻ. Căn phòng nghèo nàn, với ánh sáng mờ ảo và không khí ẩm ướt, phản ánh sự thiếu thốn của gia đình này.

“Chết tiệt, thêm một miệng ăn nữa,” Liên càu nhàu, không mảy may quan tâm đến đứa trẻ.

"Triệu Khang quắc mắt, 'Con cái gì? Chỉ là gánh nặng. Thà dùng tiền nuôi nó để chơi cờ bạc, ít nhất còn có khả năng thắng được chút đỉnh!'"

---

Để thực hiện âm mưu tráo đổi, Dương Tinh, một kẻ đồng phạm chuyên nghiệp, cùng một nhóm người đã xâm nhập vào bệnh viện Tân Lộc với sự giúp đỡ của Lão Trần, trưởng bệnh viện. Lão Trần đã đồng ý tham gia âm mưu này để thu lợi bất chính.

Trong phòng làm việc tối tăm của Lão Trần, Dương Tinh và Lão Trần đang trao đổi thông tin:

“Ông đã chuẩn bị xong chưa?” Lão Trần hỏi, đôi mắt sắc bén dán chặt vào Dương Tinh.

Dương Tinh mỉm cười tự mãn, “Chúng ta sẽ không tấn công trực diện. Đứa trẻ yếu ớt sẽ dễ dàng bị tráo đổi, và không ai sẽ nghi ngờ điều gì.”

Lão Trần gật đầu, “Đúng vậy. Đứa trẻ nhà họ Lâm cần nằm trong lồng kính, điều này giúp việc tráo đổi dễ dàng hơn nhiều.”

Dương Tinh tiếp tục, “Sau khi tráo đổi, gia đình Lâm sẽ nuôi dưỡng một đứa trẻ không phải của họ, trong khi đứa con thật sự của họ sẽ phải sống trong khốn khó.”

Lão Trần đưa cho Dương Tinh một tập giấy tờ, “Tôi đã sắp xếp việc tráo đổi với bệnh viện địa phương. Chúng ta cần phải đảm bảo rằng không ai phát hiện ra sự khác biệt.”

Dương Tinh nhìn lên bầu trời đêm qua cửa sổ, ánh mắt đầy toan tính. “Hãy xem mày sẽ gục ngã như thế nào, Lâm Phong. Đau đớn sẽ đến từ từ, và mày sẽ không bao giờ biết.”

---

Tại khu chăm sóc đặc biệt của bệnh viện Tân Lộc, đứa trẻ sinh ra trong gia đình Lâm nằm trong lồng kính, hơi thở yếu ớt nhưng dần ổn định. Y tá nhẹ nhàng di chuyển lồng kính ra khỏi khu vực chăm sóc, chuẩn bị cho việc tráo đổi.

Cùng lúc đó, Triệu Thừa Tịch, đứa trẻ sinh ra trong gia đình Triệu, giờ đây sẽ được đưa vào gia đình Lâm, sống trong sự yêu chiều và quyền lực, hoàn toàn xa lạ với cuộc sống khốn khổ mà cậu đáng lẽ phải chịu.

Lâm Phong, vẫn cầm chiếc điện thoại với bức ảnh của cái bớt đỏ tươi trên vai con trai, mỉm cười nhẹ nhõm khi nghe tin tình trạng của cậu bé đang dần ổn định. Ông không hề hay biết rằng từ giây phút này, con trai thật sự của mình đã bị đánh cắp, và vết bớt sẽ sớm phai nhạt theo năm tháng, giống như niềm hạnh phúc tưởng chừng không bao giờ biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro