Chương 1: Năm 5 ( bắt trùng )
Khi chuyến tàu tốc hành Hogwarts chậm rãi rời sân ga, Signus Black đang nằm một mình trong chiếc toa đặc biệt của nhà Malfoy, trên khuôn mặt anh đắp kín bài tập Độc Dược mà mùa hè chưa hoàn thành.
Chàng thiếu niên trưởng thành rất nhanh, sau kỳ nghỉ, anh gần như không thể nằm thoải mái trên ghế xe lửa, anh không cho phép cơ thể phát triển gần cơ thể của nam nhân trưởng thành nữa. Nhưng dù khó chịu thế nào, anh vẫn phải thu mình thành một đoàn nằm xuống, sau đó nhắm mắt lại, tranh thủ ngủ vài tiếng đồng hồ.
Merlin mới biết đến trường thì có gì thú vị, đêm qua đệ đệ Sirius rốt cuộc cũng đủ 11 tuổi, đủ tuổi để tiến vào Hogwarts, nhóc ấy căn bản không muốn trở về phòng mình, quấn theo anh đòi nghe đủ loại bát quái ở Hogwarts. Đợi đến lúc thằng nhóc ngu xuẩn đó đi ngủ, thì anh đã hoàn toàn mất ngủ.
"Này! Cậu làm sao vậy?" Cánh cửa của toa xe được mở ra từ bên ngoài, Lucius cầm theo đũa phép đi đến, trên mặt mang theo thỏa mãn sau khi dạy dỗ vài tên tiểu quỷ cấp thấp. Sau khi vào năm 5, cậu chủ trẻ tuổi nhà Malfoy này hiển nhiên trở thành Huynh trưởng của Slytherin. Dù sao trong toàn bộ năm 5 ngoại trừ Signus thì không ai có thể tranh với hắn, mà Signus thì không muốn có đặc quyền hay bất kỳ trách nhiệm dư thừa nào.
Vị đại thiếu gia nhà Back này từ trước đến nay luôn làm theo ý mình, anh nhẹ nhàng nghiêng đầu, để tấm da dê trượt ra khỏi mặt, ghét bỏ liếc mắt nhìn Lucius: "Cậu không phải huynh trưởng sao?, sao không đi làm bảo mẫu cho đám hài tử ngu xuẩn đó"
Lucius cười cười, nhẹ nhàng nhìn anh: "Tôi làm sao có thể để cậu một mình ở trong đây."
"Ah! Xin thương xót a! Tôi cũng không phải hoa si nhỏ Narcissa kia". Signus từ từ ngồi dậy, búng tay một cái để tấm da dê trượt xuống mặt đất tự nổi trở lại: "Nếu cậu đã đến, vậy thì mau đưa bài tập Độc Dược cho tôi mượn."
Lucius dứt khoát đưa ra bài tập: "Cậu cứ tiếp tục như thế, thành tích tốt nghiệp sẽ không đẹp".
"Được rồi, cậu làm như thành tích tốt nghiệm đó có ích với tôi".
Trong toa thoáng yên tĩnh lại, bầu không khí có hơi xấu hổ, tình huống này hiếm khi xảy ra với hai vị người thừa kế gia tộc Back và gia tộc Mafloy kiêm bạn tốt. Signus làm xong bài tập, tay cầm bút lông chim, ngẩng đầu nhìn Lucius: "Cậu đừng bày ra vẻ mặt này. Tôi buộc phải đi theo gã, cậu muốn chạy?"
Lucius hít một hơi, bóp trán, thì thào nói: "Chuyện này khác."
Signus khịt mũi: "Có gì khác nhau, tất cả như những con súc sinh bị đóng dấu, quỳ trên mặt đất gọi gã là chủ nhân"
"Nhìn xem, đây làm một nơi hoàn toàn khác, cậu căn bản không tán thành ngài ấy!" Vẻ mặt của Lucius hiển nhiên có chút hưng phấn khi nhắc đến "ngài", nhưng xét đến tâm trạng của Signus, hắn kiềm lại không ít lời hoa mỹ.Vì tôn trọng bạn bè, hắn không cố gắng thuyết phục Signus thay đổi ấn tượng về người kia trong lòng anh.
Và cũng như nhiều lần trước đó, Signus hừ một tiếng lạnh lùng, và nói một cách thờ ơ: "Tôi tại sao phải tán thành một tên bạo quân".
"Ngài ấy là hậu duệ Slytherin!"
Cuộc nói chuyện diễn ra vô số lần lại bắt đầu, Signus cuối đầu viết nguệch ngoạc bài tập về nhà, công thức hoá trả lời: "Huyết thống gia tộc Giant thuần khiết bao nhiêu, cậu thật sự không biết".
" Nhưng bọn họ là huyết thống Slythenrin duy nhất còn sót lại."
"Cho nên chúng ta phải tán thành hắn ta?"
"Ngài ấy còn là một Xà ngữ".
"Xà ngữ không phải là tất cả".
Thấy Lucius còn muốn tranh cãi, Signus vội phất tay ngăn cản: " Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, sẽ khômg có kết quả, tôi đến chỗ này để yên tĩnh không phải đến để cãi nhau với cậu."
"Đúng vậy, năm nay Sirius cũng tới" Sau một hồi im lặng, Lucius phối hợp đổi chủ đề.
"Và Potter, Merlin mới biết làm sao bọn họ lại tụ với nhau".
Lucius cau mày: " Tôi đột nhiên nhớ tới một tin đồn, đương nhiên tin đồn này thật vô lý, tôi nghĩ không cần quan tâm."
Signus cười: "Tôi không nghĩ đó có phải là tin đồn hay không".
Lucius: " Cậu....."
"Đừng lo lắng, việc của Sirius cứ để cậu ấy tự quyết định, cậu ấy cũng nên chịu trách nhiệm với bản thân."
"Đây là trò đùa sao?". Lucius nhếch môi châm chọc: " Nếu em trai cậu tiến vào Gryffindor, thì không phải chỉ có cậu ta mà là cả gia tộc Back, ai sẽ chịu trách nhiệm."
Signus hờ hững nhún vai: "Đúng vậy, người đó sẽ rất tức giận, có thể sẽ cho cha tôi rất nhiều Crucio (lời nguyền tra tấn). Có lẽ là có tôi nữa, ai mà biết được."
Anh nói xong nhìn Lucius đang cau mày, cư nhiên còn tâm tình tốt cười cười: "Đừng suy nghĩ nhiều, cậu nên học tôi, tôi chưa bao giờ mong đợi sự tha thứ của một tên bạo quân". Đặc biệt là tên bạo quân này càng ngày càng không có lý trí, có thể vào một ngày đẹp trời nào đó, gã ta sẽ đem toàn bộ Slytherin chôn cùng.
Đáng tiếc, hiện giờ hầu hết các bậc cha chú trong Slytherin đã bị Dấu hiệu Hắc Ám, đã quá muộn để bứt ra. Mà anh với thân phận là người thừa kế gia tộc Back, không có sự lựa chọn nào khác.
Khi tàu đến Hogwarts thì trời đã tối, Lucius đứng dậy đi gánh vác trách nhiệm của huynh trưởng, Signus một mình lắc lư xuống tàu, đi đến xe ngựa với vài Slytherin năm 5 khác.
Thân phận Tử Thần Thực Tử giúp anh dễ dàng trở nên nổi tiếng trong Slytherin, dù cho anh không thích nói chuyện với người khác, thì một số người vẫn tụ tập xung quanh anh như đây là việc hết sức bình thường, như thể mọi người gần gũi với nhau.
Tay Signus chống cằm nghe một vài Slytherin khoe về kỳ nghỉ của họ với nhau, rồi kết thúc cuộc trò chuyện nhàm chán và đạo đức giả bằng câu " Tôi không đi đâu hết, suốt kỳ nghỉ tôi đều ở trong trang viên của Lord" sau đó nhận được sự hâm mộ, ghen ghét và đố kị.
Nếu để cho những người này biết, anh chán ghét việc đứng cùng đám người hầu có Dấu hiệu Hắc ám trong trang viên của người đó, thì e rằng anh sẽ bị coi là kẻ không biết điều.
Không có Lucius, từng giây từng phút Signus đều rất khó khăn. Điều này không có nghĩa là mối quan hệ giữa Lucius và anh sâu đậm đến mức anh cần phải ở bên cạnh mọi lúc, nhưng trong toàn bộ Slytherin, chỉ có Lucius là sẵn sàng đề cập đến người đó ít nhất có thể trước mặt anh, nên anh vẫn thở được.
Bữa tối năm nay trong trường bắt đầu trong hoàn cảnh khó khăn.
Signus thấy Lucius đang ngồi cùng các Huynh trưởng khác nâng ly với mình, khoé miệng nở nụ cười Malfoy đặc biệt khó ưa, nên anh quay đầu tìm đứa em trai mới nhập học. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã thấy thằng nhóc ấy ngồi cùng với Potter làm anh đau đầu hơn.
Hôm nay không có việc gì suôn sẻ sao?
Khi bắt đầu phân loại, Sirius Back giống như trong dự liệu được phân vào Gryffindor, Signus tin rằng hôm nay là ngày đáng sợ nhất trong học kỳ.
Khi Sirius hạnh phúc ném mình vào Gryffindor, Bella, người em họ đã đính hôn với Lestrange, trực tiếp hét lên. Andromeda cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng cô không biết mình kiềm chế nó vì sung sướng hay sợ hãi. Narcissa nắm lấy cánh tay Lucius với vẻ mặt đang khóc. Nổi da gà nhất là từ cái nhìn chằm chằm của Narcissa về phía anh, có thể thấy nguyên nhân khiến cô ấy sắp khóc, tất cả là vì nghĩ đến ngày lễ giáng sinh, "đường đệ Signus tội nghiệp".
Người phụ nữ đa cảm ... Signus một tay nghịch nĩa, chờ Lucius nhanh chóng dỗ Narcissa bình tĩnh lại, miễn cho đạo ánh mắt buồn nôn kia cứ dính chặt vào người anh.
Nhưng không đợi Narcissa buông tha anh, Sirius đối diện phục hồi tinh thần lại sau khi phân viện, cư nhiên đứng lên, mạnh mẽ vẫy vẫy tay, chờ mong anh đáp lại.
Toàn bộ ánh mắt của Slytherin, không, là toàn bộ ánh mắt của Hogwarts đổ dồn vào hai anh em. Tay Signus đang nghịch nĩa dừng tại, hào phóng nở nụ cười, cậu nhóc ngốc nghếch kia lập tức vui vẻ khoe với những người bạn mới của mình.
Cách hai dãy bàn của Hufflepuff và Ravenclaw cũng nghe thấy tiếng cậu bé: " Đó là anh trai của em! Anh có thấy không! Anh ấy có trong đội Quidditch! Anh ấy đẹp trai chứ?"
Cô gái Gryffindor bên cạnh không biết đã nói gì với cậu bé, chỉ nghe cậu bé lớn tiếng cãi lại: "Thẩm mỹ của con gái thật kỳ lạ, Malfoy chẳng phải con công hoa phù hợp làm con gái hơn sao! "
Signus không khỏi cong lên khóe miệng liếc về phía Lucius, quả nhiên thấy bạn tốt của mình đang âm trầm trừng mắt nhìn về phía Gryffindor. Đáng tiếc, anh ta lớn hơn Sirius năm tuổi, lại bắt nạt một đứa nhóc năm nhất rất xấu hổ, vì vậy anh ta chỉ có thể hung dữ nhìn anh trai của đứa bé. Signus nhún vai, không quan tâm.
Việc phân viện sắp kết thúc, và tân sinh viên cuối cùng của Slytherin đến từ một gia đình chưa bao giờ nghe nói, Snape.
Các Slytherin thì thầm với nhau, tự hỏi liệu cậu ta có phải là một người ngoại lai thuần chủng hay không.
Kiểu hỏi thăm vô ích này không kéo dài được bao lâu, khi học sinh mới đến gần, mọi người nhìn thấy chiếc áo choàng cũ trên người, nhìn cậu ta đi đến chỗ Signus và ngồi xuống.
Lúc này chỗ trống còn lại vây quanh Signus, nhưng vùng chân không này tồn tại là bởi vì Signus thích tự mình chiếm nhiều chỗ, không phải tuân theo hình tượng người thừa kế ngồi thì thật thoải mái biết bao.
Cậu sinh viên năm nhất ngồi bên cạnh hiển nhiên không biết sở thích nhỏ của người thừa kế Black, và sự ngu dốt này sẽ không bao giờ xuất hiện ở bất kỳ Slytherin thuần chủng nào.
Có người chưa từ bỏ ý định hỏi câu ta đến từ đâu, câu trả lời của tân sinh là London, một thành phố của Muggle. Một chút hy vọng "Cậu ta có thể đến từ một gia tộc xuống dốc" bị đánh vỡ tan, năm nay Slytherin thật sự bị phân đến một đứa con lai!
Dòng nước ngầm trên bàn cơm bắt đầu chảy, Signus lười phản ứng, tiểu quỷ bên người vô tình bước vào lãnh địa của anh cũng không khiến anh chú ý.
Anh chậm rãi giải quyết bữa tối, nhẫn nại mà tán gẫu vài câu vô nghĩa về cái gọi là 'thời trang dẫn đầu' và cuối cùng cũng đã đến lúc trở về ký túc xá.
Anh không đi theo đội quân Slytherin quay về ký túc xá một cách bình thường, mà đi xuyên qua mật đạo, một con đường gần nhất mà anh biết.
Lucius, người bạn cùng phòng cũ đã chuyển đi và tận hưởng ký túc xá đơn dành cho huynh trưởng, mà anh cũng lây được chút ánh sáng, một mình độc chiếm ký túc xá đôi.
Điều này thật tuyệt vời, chỉ cần nghĩ từ nay về sau không cần cùng thiếu gia Mafloy cuồng đẹp đoạt phòng rửa mặt, anh đã cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, không khí trong lành hơn không ít.
Signus cho rằng toàn bộ Slytherin sẽ không có ai ngu ngốc đến mức dọn vào phòng của anh, điều này sẽ làm cản trở cuộc sống một mình mà anh chờ đợi từ lâu, lại quên mất năm nay Slytherin xuất hiện một biến số, con lai Severus Snape, một đứa trẻ hỗn huyết luôn sinh hoạt ở London làm sao hiểu biết về thiếu gia Back.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro