Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1-2

1.

"Làm bạn trai của tôi đi."

Cùng với đó, là một tờ giấy trắng chữ đen vẫn còn ấm.

Phía trên cùng viết ba chữ "Giấy thỏa thuận" to chình ình.

Có thể nhìn ra vừa được in ra không bao lâu.

Hạ Tri Noãn siết giấy thỏa thuận, nhìn người trước mắt —— đối tượng tình một đêm của cậu vào ba ngày trước, trong ánh mắt tràn đầy sự khó hiểu.

Người đàn ông này chẳng biết lấy được từ nơi nào địa chỉ nhà cậu, tìm tới cửa.

Người đàn ông giới thiệu bản thân tên là Khúc Hướng Hàn, thuận tay đưa qua một tấm danh thiếp, cùng với một phần tài liệu cá nhân.

Sau đó như thể mình là chủ nhân ngôi nhà này, sô pha mềm mại lõm xuống bởi vì trọng lượng của người đàn ông.

Ngược lại, Hạ Tri Noãn vội vàng cầm giấy thỏa thuận và tài liệu cá nhân đứng ở một bên, xem đi xem lại một hồi lâu, "Anh... Muốn tôi giả làm bạn trai của anh?"

Khúc Hướng Hàn thoả mãn gật đầu, "Phải. Ngày hôm đó chúng ta đi thuê phòng bị người chụp được, người nhà tôi nghĩ rằng em là bạn trai tôi."

Vốn là chủ tịch tập đoàn lớn mới nhậm chức, phóng viên đương nhiên nỗ lực muốn đào ra hắn có điểm "nổi bật" gì không.

Không ngờ rằng ngày đầu tiên mới nhậm chức lại có được loại tin lớn này.

Cũng may chủ tịch Khúc trước tiên đã đè xuống những tấm ảnh "diễm ngộ" này.

Đêm đó để ăn mừng Khúc Hướng Hàn nhậm chức, một đám hồ bằng cẩu hữu sau khi chấm dứt ở tiệc rượu, cứng rắn lôi kéo hắn phải đi quán tiếp theo.

Cho dù tửu lượng tuy tốt, lúc đi ra từ quán bar hắn đã có chút say.

Chính ở chỗ này Khúc Hướng Hàn nhặt được Hạ Tri Noãn.

Ngày đó Hạ Tri Noãn bị bạn trai mới yêu đương một tháng cắm sừng.

Đối phương theo đuổi cậu một quãng thời gian rất dài, đến khi cậu động tâm ở bên nhau, lại bị đối phương ghét bỏ quá mức bảo thủ, một tháng còn không cho hôn môi lên giường, liền ngoại tình.

Người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai bị cậu nắm áo, ép hỏi người đàn ông bản thân như thế chẳng lẽ là bảo thủ sao.

Không đợi bạn bè hai bên bắt đầu kéo hai người ra, Hạ Tri Noãn cắn một cái ở môi Khúc Hướng Hàn.

"Anh đẹp trai, đi thuê phòng không?"

Hạ Tri Noãn không phải trai đẹp có khuôn mặt xinh đẹp kinh diễm gì, nhưng ngày đó cậu say rượu dưới ánh đèn đường mờ nhạt, không hiểu sao, lại có thêm mấy phần quyến rũ.

Dù vậy, Khúc Hướng Hàn vẫn đẩy cậu ra, nhưng thấy cậu cất vài bước loạng choạng thiếu chút nữa là ngã xuống, lại nhanh chóng đưa tay ra nâng eo đối phương lên, kéo tay của đối phương.

Bạn của Hạ Tri Noãn nhịn không được quay mặt đi chỗ khác: Mắt không thấy. Sớm biết thế này thì không nên dẫn cậu đi ra ngoài mua say cho hả giận.

Nhưng thấy Hạ Tri Noãn quấn quít lấy anh đẹp trai này, cả người treo ở trên người hắn kéo không ra, y cũng không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là nhờ cậy anh đẹp trai gần đó giúp mình, đưa người đến quán rượu trước.

Đến khi tới cửa, cậu bạn đã bị Hạ Tri Noãn nhốt ở ngoài cửa.

Khúc Hướng Hàn ngay từ đầu bị Hạ Tri Noãn vừa trêu chọc vừa liếm, vẫn có thể ngăn chặn cỗ tà hỏa kia.

Cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà, là Hạ Tri Noãn ngồi ở trên đùi hắn, hồn nhiên dùng ánh mắt mê mang nhìn hắn, "Anh đẹp trai, có phải anh không được hay không?"

Đương nhiên, ngày hôm sau tỉnh lại nhóc vô lương tâm đã sớm quên những chuyện trước đó, chỉ có dấu vết lưu lại trên cơ thể khiến cậu ý thức được chuyện gì xảy ra, lén lút chạy trốn.

Khúc Hướng Hàn liều mạng học tập, công tác nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng gặp được người khiến hắn động tâm.

Mấy năm nay người trong nhà luôn luôn thúc giục hắn xem mắt, mặc kệ là nam hay nữ, từ Omega, đến Beta, thậm chí ba hắn còn giới thiệu với hắn rất nhiều Alpha, nghi ngờ con trai có phải cong hay là không.

Tối hôm qua nhóc vô lương tâm tuy là một Beta, vẻ ngoài cũng không phải là xuất chúng gì, nhưng hắn vẫn cảm thấy nhóc vô lương tâm rất đáng yêu.

Nhưng chỉ là còn chưa biết đối phương họ tên là gì.

Không đợi Khúc Hướng Hàn đi điều tra, điện thoại trong nhà ngược lại gọi tới trước.

Nhà họ Khúc hoàn toàn nhận định đối phương là bạn trai của Khúc Hướng Hàn, chất vấn Khúc Hướng Hàn vì sao không dẫn người về nhà, rốt cuộc đã quen bao lâu, nếu không phải có tấm hình này có phải cả hai vẫn cứ che giấu hay không.

"Thảo nào con vẫn luôn không đi xem mắt! Cái thằng nhóc này." Mẹ Khúc tức giận trách.

Khúc Hướng Hàn vốn định phản bác, nhưng đón lấy ánh mắt chờ mong của cả nhà, lại vì một nơi nào đó khác thường trong lòng, lời nói thanh minh đến bên miệng lại nuốt vào.

Hắn quay về điều tra tư liệu của Hạ Tri Noãn, gia đình bình thường, mặt mũi bình thường... Không, người thật dễ nhìn hơn trong hình nhiều.

Trước mắt đang làm việc ở một công ty nhỏ bình thường, tiền lương bảy tám nghìn một tháng, ở thành phố loại một cũng không tính là nhiều.

"Khúc... Tiên sinh, ngài nói là, đóng giả bạn trai của ngài, một ngày là có thể có một nghìn tiền... thù lao?"

"Chỉ cần thỉnh thoảng theo tôi về nhà diễn vài ngày. Ừm... Có lẽ bạn bè bên kia của tôi, cũng cần em giúp một chút. Lúc không làm việc, mức lương vẫn được tính, thời gian một tháng, có thể chứ?"

Cái gì cũng không cần làm, chỉ cần cùng ăn một bữa cơm là có thể có nhiều tiền như vậy, hơn nữa chỉ có một tháng. Mỗi người bình thường chỉ cần xách theo tiền, hai mắt đều sẽ sáng.

Đang lo lắng, một số xa lạ lại gọi tới.

Là bạn trai cũ của Hạ Tri Noãn, nghe nói Hạ Tri Noãn uống say liên tục gọi tên gã, mấy ngày nay vẫn gọi điện thoại đến mong quay lại.

Rõ ràng là cậu đang gọi gã tên mắng gã không được chết tử tế, bạn trai tiếp theo nhất định tốt hơn gã trước đây gấp trăm lần.

Không nghĩ tới không nghe điện thoại, chuông cửa lại vang lên, xuyên qua mắt mèo nhìn xem, vậy mà lại là bạn trai cũ của mình theo đến nơi này.

Hạ Tri Noãn nghiêm mặt mặc cho chuông cửa vang lên không ngừng, như là đang suy nghĩ. Qua một hồi lâu đổi thành vẻ mặt ôn hòa, "Khúc tiên sinh, tôi đồng ý với anh."

"Cũng nhờ anh làm bạn trai của tôi một chút, Khúc tiên sinh."

2.

Thời điểm cửa mở ra Đỗ Tử Thành còn cho là mình đi nhầm, lui ra phía sau vài bước nhìn biển số nhà lần nữa. Hơi nghiêng người sang, liền nhìn thấy Hạ Tri Noãn đang bị ngăn ở cửa.

"Có chuyện gì không?" Hạ Tri Noãn nhàn nhạt mở miệng. Tuy nói cũng là người đã từng thích, nhưng trong khoảnh khắc biết gã ngoại tình, toàn bộ tình yêu của Hạ Tri Noãn dành cho gã đều tiêu tán, chỉ còn lại ghê tởm, khiến người ta buồn nôn.

Đỗ Tử Thành quan sát người đàn ông đứng ở cửa một chút. Người đàn ông trên người mặc tây trang, dáng người rất cao, khoảng chừng một mét chín, ánh mắt của hắn nhìn rất lạnh lùng xa cách. "Hạ Tri Noãn, cậu vừa mới chia tay tôi đã sống chung với tên khác? Cậu không chịu theo tôi lên giường, thật ra là sớm đã có niềm vui mới!"

Hạ Tri Noãn phì cười một tiếng, "Thế nào? Cho rằng ai ai cũng sẽ ngoại tình giống như anh đúng không?"

Sắc mặt Đỗ Tử Thành thoáng cái trắng bệch, rồi lại nói dối, "Hai chúng ta đều ngoại tình, chúng ta đây không phải huề nhau sao. Anh không ngại em đã lên giường cùng người khác, chúng ta hòa nhau rồi Hạ Tri Noãn."

Hạ Tri Noãn biết Đỗ Tử Thành là ở trong một lần làm việc, Đỗ Tử Thành là phóng viên, vừa hay công ty Hạ Tri Noãn có một hoạt động, lên đài truyền hình, ở nơi đó Đỗ Tử Thành vừa gặp đã yêu Hạ Tri Noãn.

Hai người đều là Beta, nhưng Hạ Tri Noãn cao một mét bảy mươi tám, từ nhỏ bởi vì thể chất kém nên ăn không béo, thoạt nhìn có chút gầy yếu, rất có thể khơi dậy dục vọng bảo hộ, cùng với dục vọng phá hoại.

Ngay từ đầu, Đỗ Tử Thành có lẽ đã nhắm đến cơ thể của Hạ Tri Noãn. Kết quả sau khi ở cùng nhau, Hạ Tri Noãn rất bảo thủ, gã rốt cuộc không nhịn được, cùng một tiểu O mềm mại khác lăn giường, không bao lâu lại ôm người đến trước mặt Hạ Tri Noãn, "Em quá bảo thủ, anh phải tìm người khác, chia tay đi."

Những thứ này, Khúc Hướng Hàn cũng hiểu rõ đại khái trên báo cáo trợ lý tìm cho hắn, nhìn người trước mắt hắn nhíu nhíu mày, quay đầu bày ra dáng vẻ ghét bỏ, "Bà xã, tên Beta bốc mùi hôi thối này là ai?"

Không ngờ rằng Khúc Hướng Hàn sẽ nói trắng ra như vậy, Đỗ Tử Thành và Hạ Tri Noãn đều kinh hãi một hồi lâu, Hạ Tri Noãn khôi phục tinh thần trước, mặt không đổi sắc nói tiếp, "Không biết là kẻ rác rưởi gì, gần đây vẫn luôn gửi tin nhắn làm phiền em, kéo vào danh sách đen lại có một số mới, phiền quá à."

Mặt Đỗ Tử Thành trắng bệch chỉ vào hai người họ, ấp úng nửa ngày không phản bác được, cuối cùng tức giận bỏ chạy.

"Xin lỗi, khiến ngài chê cười." Vừa đóng cửa vào, Hạ Tri Noãn lập tức đổi thành khuôn mặt ôn hòa kia, dù sao người trước mắt cũng có thể nói là kim chủ, cấp trên của cậu. "Vừa rồi cảm ơn ngài, Khúc tiên sinh."

Khúc Hướng Hàn cười lạnh, giơ tay lên xoa xoa đầu của cậu, "Không có gì, sau này chuyện của em cũng là chuyện của tôi."

Trong lòng Hạ Tri Noãn ấm áp, cũng quên tránh đi, nghĩ thầm cuộc trao đổi này quá hời rồi, Khúc tiên sinh thật tốt. Vùi đầu ký tên xong, đem một trong hai bản hợp đồng trả lại cho Khúc Hướng Hàn. "Khúc tiên sinh, lúc nào mới quat về nhà anh? Tôi có cần chuẩn bị cái gì không?"

"Không cần, em thay đồ đi, tôi đưa em ra ngoài mua quần áo."

Hạ Tri Noãn nghe vậy ngẩng đầu sửng sốt.

"Chúng ta là quan hệ người yêu, dù sao cũng phải mua một vài đồ tình nhân, không thể để cho người khác nghi ngờ."

Hạ Tri Noãn gật đầu, nhanh chóng thay đồ, lại ở trong phòng lén lút mang theo chút tiền mặt. Phần lớn tiền mặt đều đã đưa vào trong thẻ ngân hàng, tạm thời không thể đi rút ra được.

Nhìn qua gia thế của Khúc Hướng Hàn, mua quần áo nhất định sẽ rất đắt tiền, lỡ như cậu cũng phải trả tiền thì sao, cũng không thể để cho Khúc Hướng Hàn mua được, dù sao cho tiền lương cao như thế.

Nhưng đến hiện trường rồi Hạ Tri Noãn mới phát hiện căn bản không có cơ hội để bản thân biểu hiện, Khúc Hướng Hàn đã sớm đem thẻ đen ném cho nhân viên hướng dẫn mua sắm, mà cậu đang bị Khúc Hướng Hàn kéo đi cùng nhau thay quần áo, nghe chị nhân viên nhỏ khen "Thật là đẹp trai đó, các anh rất xứng đôi."

Cuối cùng lúc xách theo vài túi quần áo đi ra, trời đã bắt đầu trở tối.

Hạ Tri Noãn chỉ cảm thấy mệt muốn chết, lần đầu tiên cậu cảm thấy mua quần áo cũng là một loại khổ sai. Đang tính toán trở về ăn cơm hộp dưới lên, tối nay sẽ không nấu cơm, Khúc Hướng Hàn lại trực tiếp dẫn cậu đến một nhà hàng Trung Quốc. "Buổi chiều mệt không, cơm nước xong sẽ đưa em trở về."

Không thể không nói Khúc Hướng Hàn thật sự là một ông chủ rất tốt với nhân viên, lúc ăn cơm rất săn sóc gắp thức ăn cho cậu, có lẽ là trùng hợp, đều là những món cậu thích ăn. Ăn cơm xong còn đưa cậu về dưới nhà, sau đó cùng cậu đem đồ đạc lên phòng.

Hạ Tri Noãn nghĩ, đến lúc đó Khúc tiên sinh muốn cậu phối hợp làm cái gì, cậu nhất định sẽ phối hợp thật tốt.

Vì vậy hai ngày sau, Hạ Tri Noãn và Khúc Hướng Hàn mặc đồ tình nhân xuống xe, liền chủ động khoác cánh tay Khúc Hướng Hàn, lộ ra gò má nhỏ, "Anh Hướng Hàn, nhà anh lớn thật đó!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro