Ngoại truyện 2.1
Mùa đông ở bờ biển lạnh hơn bình thường, quần áo giữ ấm mặc hết lớp này đến lớp khác. Lạc Bàn cuộn mình trong chăn co ro trên giường. Trên mái nhà vang lên những tiếng lộc cộc hỗn loạn, thỉnh thoảng còn có mảnh gỗ vụn hoặc đất cát rơi xuống, khiến cậu không ngủ ngon được.
Cậu ngồi dậy, lim dim một lát rồi dứt khoát ra khỏi giường dù trời vẫn còn chưa sáng.
Chiếc đèn chiếu sáng treo trên mái nhà chập chờn, lắc lư, thấp thoáng bóng dáng của Tần Mạc. Trên nóc một căn nhà khác gần đó cũng có ánh đèn hắt ra. Lạc Bàn không biết hai người này lại đang bận bịu chuyện gì, bèn bước ra cửa, ngẩng đầu hỏi:
"Sáng sớm thế này sao không ngủ?"
"Ơ?" Tần Mạc dừng tay, quay đầu lại, ngạc nhiên, "Em dậy rồi sao? Anh làm ồn em hả?"
Ánh đèn ố vàng phản chiếu khuôn mặt bị gió biển thổi đỏ ửng của anh, tóc hai bên bị mồ hôi thấm ướt đến mức đóng băng.
"Ừm... không..." Lạc Bàn men theo chiếc thang bên cạnh trèo lên, phủ lên vai Tần Mạc một tấm chăn mỏng dùng cho mùa hè.
Tần Mạc cười toe toét: "Cảm ơn ông xã."
Lạc Bàn ngồi trên xà nhà đã được gia cố, thầm nghĩ trên này thật sự lạnh quá.
"Sao không đợi trời sáng rồi làm tiếp?"
"Không ngủ được." Tần Mạc cũng ngồi xuống bên cạnh, tự nhiên ôm lấy vai cậu, rồi chụt một cái lên má cậu.
Lạc Bàn nhíu mày: "Lạnh quá, đừng hôn em."
Nhìn vẻ mặt tiu nghỉu của Tần Mạc, cậu bật cười, sau đó tựa đầu lại gần, nhẹ nhàng hôn lên môi anh.
Đôi mắt Tần Mạc sáng rỡ: "Em thì không lạnh, còn ấm nữa là khác."
Anh cười cười, nói tiếp: "Không biết sao năm nay lạnh hơn hẳn. Đêm qua còn mưa một trận, mái nhà thì gió lùa, chẳng che được hơi ẩm. Thêm vài ngày nữa có khi lấy hết chăn ra cũng chẳng ngủ ngon được."
Trên mặt anh lộ rõ vẻ trầm tư, dường như rất phiền lòng về chuyện này.
Trước đây ở căn cứ không phải lo mấy chuyện này, giờ ra ngoài sống mới thấy đủ thứ rắc rối.
Nước ngọt không đủ dùng, phải nghĩ cách lọc nước biển, mà lọc hoài vẫn không sạch. Cả bốn người vất vả đến bở hơi tai mới tìm được mấy tấm pin năng lượng mặt trời và máy lọc nước trong trung tâm điện máy lớn nhất ở Tập Thành, còn tiện tay lấy thêm mấy thùng pin và đủ thứ linh tinh khác. Vậy mà vừa về chưa kịp hồi sức thì Tập Thành lại mưa triền miên suốt một tháng.
Tần Mạc nói: "Căn nhà bên kia núi mấy hôm trước bị gió thổi sập rồi. May mà anh có tầm nhìn xa, dùng thép ống gia cố nhà mình trong ngoài một lượt, không thì giờ cũng phải ngủ ngoài trời rồi."
Nghe giọng điệu đầy ý muốn được khen ngợi, Lạc Bàn gật đầu: "Ừ, đáng biểu dương."
Nhưng rồi cậu lập tức đổi giọng: "Cơ mà, sao xe lại di chuyển? Trong nhà còn mất một thùng dầu nữa."
"...Anh tính ngày mai vào thành phố một chuyến."
Nói xong, Tần Mạc liếc nhìn Lạc Bàn, có chút chột dạ. Ban đầu, anh định lén đi cùng Khúc Thành Lâm, dù sao ra ngoài cũng nguy hiểm, mà họ lại không có vũ khí nào đủ để bảo vệ bản thân trong lúc cấp bách, ở nhà vẫn an toàn hơn.
"...Đi làm gì?"
"Tìm ít đồ giữ ấm cho nhà."
"Bao giờ đi?"
"Trời sáng là đi."
"Được."
Tần Mạc ngạc nhiên: "Em đồng ý?"
"Ừ, nhưng nhà này có hai người ở, không thể để mình anh lo hết, em đi cùng."
"Không cần đâu, anh đã bàn với Khúc Thành Lâm rồi..."
Lạc Bàn ném cho anh một ánh nhìn đầy cảnh cáo. Tần Mạc lập tức im bặt, gãi đầu.
Trời dần sáng, mưa đêm qua lại bắt đầu rơi.
Tần Mạc nói: "Ngồi trong xe lạnh lắm, không ấm như trong nhà. Trời mưa thế này lại càng rét, em cứ ở nhà đi."
"Mang theo chăn."
Lạc Bàn không chờ phản đối đã đi vào nhà lôi ra một chiếc chăn, quăng thẳng vào ghế sau xe. Chiếc xe này trông như đã trải qua không ít trận chiến, kính chắn gió còn dính đầy vết máu khô.
Khúc Thành Lâm nghe thấy động tĩnh bên này, từ trên thang trèo xuống.
"Đi chưa?"
Lạc Bàn đáp gọn: "Đi thôi."
Khúc Thành Lâm nhướng mày nhìn Tần Mạc: "Không ổn rồi, sao cậu lại để cậu ấy dậy vậy?"
Tần Mạc bĩu môi: "Chậc, em ấy không nỡ xa tôi thôi..."
Khúc Thành Lâm dùng vẻ mặt "tôi hiểu mà, cậu khỏi giải thích" gật đầu, rồi nhảy lên xe, khởi động máy:
"Được rồi, tôi lái xe đây."
Hai người phía sau vừa ngồi vào đã lập tức dính chặt vào nhau. Khúc Thành Lâm đảo mắt, dứt khoát bẻ gương chiếu hậu ra chỗ khác.
Trời đã sáng hẳn, sẵn sàng xuất phát.
[Còn tiếp]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro