Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Không được, không được hôn tai hồ ly!

Sau khi Hồ Hồ và Ứng Hoài Đình ở bên nhau, mỗi ngày cậu đều cảm thấy choáng váng vì sự gần gũi của Ứng Hoài Đình. Tuy nhiên, Hồ Hồ không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại còn rất thích điều đó. Cậu cảm thấy như mỗi ngày mình đang sống trong một thiên đường đầy mùi hương ngào ngạt. Thậm chí, cậu còn nghĩ rằng, chỉ cần có Ứng Hoài Đình với mùi hương ấy là đã đủ rồi!

Hơn nữa, Hồ Hồ rất tò mò về mùi hương của Ứng Hoài Đình từ trong quần. Giờ đây, khi cậu và Ứng Hoài Đình là người yêu, việc nghĩ đến mùi hương ấy lại không cảm thấy gì là không đứng đắn!

Ngày thứ ba bên nhau, Hồ Hồ nửa đêm mở mắt, thật cẩn thận mà xốc chăn lên, tinh thần phấn chấn mà thẳng đến nơi kia, chóp mũi tiến đến chỗ nào đó, ngửi ngửi. Đôi mắt Hồ Hồ sáng rực, thơm, thật thơm!

Dẫu không thể hút, nhưng cậu không phải hồ ly khát máu! Không thể khát máu!

Hồ Hồ còn muốn cởi quần, tay đặt ở quần Ứng Hoài Đình, vừa định cởi, thủ đoạn liền bị gắt gao nắm chặt.

Hồ Hồ lại lần nữa bị dọa đến nỗi tai hồ ly nhảy ra.

"Nói cậu hạ lưu còn không chịu thừa nhận, nếu tôi ngủ say, thì sớm bị cậu làm được rồi." Hồ Hồ nghe rõ Ứng Hoài Đình tỉnh dậy, còn nói cậu hạ lưu.

Hồ Hồ bị giữ chặt tay, nhưng vẫn không sợ hãi mà nói: "Vậy cậu giả vờ ngủ sao? Tớ chỉ là muốn ngửi một chút thôi. Chúng ta đều là người yêu, ngửi một chút cũng không được sao?"

Ứng Hoài Đình đột nhiên chính trực lên: "Không được, quá nhanh."

Hồ Hồ uất ức, liền hít một hơi thật mạnh vào cổ Ứng Hoài Đình.

Người ta nói Quá tam ba bận, bị bắt hai lần, Hồ Hồ dù có mặt dày cỡ nào cũng không dám tiếp tục cố gắng thoát khỏi quần áo của Ứng Hoài Đình, dù sao thì việc thân mật cũng là điều tự nhiên.

Ngày nọ một tháng sau, sau khi tắm xong, Hồ Hồ bước ra ngoài thì bị Ứng Hoài Đình đẩy ngã lên giường.

Hồ Hồ ngây ngẩn, đẩy mãi mà không thể đẩy được Ứng Hoài Đình ra.

Hồ Hồ nhíu mày, "Làm gì vậy? Cậu nặng quá!"

Ứng Hoài Đình hôn lên trán Hồ Hồ, đôi mắt sâu thẳm, "Muốn chính thức ăn hồ ly."

Hồ Hồ chớp mắt, như thể nghĩ ra điều gì đó, nghiêng đầu nhìn. Quả nhiên, trên giường có một lọ bôi trơn chưa mở cùng với bao cao su.

Hồ Hồ:!!!

Đây là hắn bắt chước nhân loại dối lừa đi mua đồ vật!  

Lúc đó, Ứng Hoài Đình giải thích chỉ là mua cho vui. Là một con hồ ly tinh, Hồ Hồ chắc chắn không tin, nhưng khi nghĩ đến việc Ứng Hoài Đình đến quần còn không cho cậu ngửi, Hồ Hồ cảm thấy khả năng là Ứng Hoài Đình thật sự chỉ mua cho vui.

Kết quả!

Kết quả!!

Hồ Hồ đẩy Ứng Hoài Đình, liều mạng từ chối: "Không được! Nếu chúng ta muốn phát sinh mối quan hệ như vậy, thì phải kết hôn. Hồ ly chúng tớ, trước khi kết hôn có thể tự do, nhưng sau khi kết hôn chỉ có thể có một bạn đời, không thể ngoại tình!"

Hồ Hồ vừa dứt lời, Ứng Hoài Đình càng kiên định muốn có được trái tim hồ ly, "Vậy kết hôn." Sau đó, hắn trực tiếp chặn miệng Hồ Hồ.

Hồ Hồ kêu một tiếng, toàn bộ thân thể hồ ly lập tức choáng váng, tùy ý để Ứng Hoài Đình lục lọi trên người cậu, áo ngủ vừa mới mặc xong cũng bị cởi ra.

Hồ Hồ còn quật cường, "Không, không được! Tớ phải là hồ ly hai lòng ba dạ...."

Lời nói còn chưa nói xong, đã bị đụng phải chỗ mẫn cảm.

Làm một bé hồ ly chưa bao giờ bị khai phá, đầu óc Hồ Hồ trống rỗng, thậm chí còn giúp Ứng Hoài Đình mang bao cao su dưới sự mê hoặc của Ứng Hoài Đình, thật lớn! Đây là suy nghĩa đầu tiên của Hồ Hồ, suy nghĩa thứ hai chính là lại gần ngửi thử.

Thơm!

Quả nhiên thơm ngào ngạt!

Hồ Hồ thậm chí còn liếm một chút.

Ui.

Không thể ăn.

Ứng Hoài Đình bị trêu chọc đến mức không chịu nổi, tức giận ngăn cản Hồ Hồ muốn ái ân. Hồ Hồ lại một lần nữa choáng váng, mãi đến khi cơ thể truyền đến cơn đau, mới lấy lại được ý thức.

"Đau......"

Ứng Hoài Đình tựa trấn an mà hôn cậu, còn để cậu cắn cổ.

Hồ Hồ để lộ chiếc răng nanh nhỏ, chưa kịp cắn thì đã bị chạm trúng điểm nhạy cảm. Chẳng mấy chốc, Hồ Hồ nhanh chóng thích nghi với nhịp độ của Ứng Hoài Đình, thậm chí còn liên tục kéo hắn lại gần thân mật. Thế nhưng, dù sao cũng là một bé hồ ly tinh nhỏ chẳng mấy khi rèn luyện, chỉ sau một lần đã không chịu nổi.

Ứng Hoài Đình tiếp tục trêu chọc tiểu hồ ly, cuối cùng làm đến mức mọi giới hạn đều phá vỡ. Sau đó, hắn bế Hồ Hồ vào phòng tắm để giúp cậu rửa sạch. Nhưng khi rửa được một nửa, Ứng Hoài Đình không kìm được mà lại mạnh mẽ trêu đùa Hồ Hồ thêm một trận.

Hồ Hồ không biết từ lúc nào đã xuất hiện đôi tai hồ ly, ủ rũ cụp xuống, nằm bẹp trên người, toàn thân hồ ly như vừa được vớt ra khỏi nước.

Hồ Hồ nằm trên giường, cuộn tròn trong lòng ngực của Ứng Hoài Đình, người vẫn đầy sức sống và thần thái rạng rỡ. Dù yếu ớt, cậu vẫn không quên thở dài tiếc nuối: "Không thể làm hồ ly hai lòng ba dạ được rồi."

Ứng Hoài Đình khẽ lay đôi tai hồ ly của Hồ Hồ, cố ý muốn chúng dựng thẳng lên trở lại.

Hồ Hồ dù cảm thấy bực bội, nhưng Ứng Hoài Đình được ăn no cũng không so đo với cậu. Thay vào đó, hắn nhẹ nhàng nói từng điều: "Cậu thích hương vị của tôi đến vậy, nếu sau này xuất hiện một người khác có hương vị cậu thích hơn, liệu cậu có quên tôi không? Ngoài dương khí ra, tôi không có gì khác để cậu lưu luyến à?"

Hồ Hồ hít thở mùi dương khí của Ứng Hoài Đình để xoa dịu sự mệt mỏi trong cơ thể, đồng thời suy nghĩ kỹ về những lời hắn nói.

Ngoài dương khí, liệu Ứng Hoài Đình thực sự không có điều gì khác khiến cậu lưu luyến ư?

Hồ Hồ chìm vào dòng hồi tưởng.

Ứng Hoài Đình, dù nhìn qua có vẻ lạnh lùng, nhưng đối xử với cậu rất tốt. Hắn đánh thức cậu dậy, giúp mua cơm, đi đâu cũng dẫn cậu theo, thậm chí còn giúp chải bộ đuôi to. Trước đây, Hồ Hồ từng xem các cặp tình nhân đùa nghịch trò lục lọi bí mật, thấy thú vị nên cũng nảy sinh hứng thú muốn thử với Ứng Hoài Đình. Thế là, cậu lục soát khắp phòng ngủ của Ứng Hoài Đình. Kết quả, cậu tìm ra... một chai gel bôi trơn và vài chiếc áo mưa.

Toàn mấy thứ thô bỉ!

Sau khi lục lọi xong, cả căn phòng ngủ trở nên lộn xộn. Vì quá mệt mỏi, Hồ Hồ nằm lăn ra giường nghỉ ngơi, còn việc dọn dẹp cuối cùng vẫn là Ứng Hoài Đình tự mình xử lý. Hắn chẳng nói gì, thậm chí hôm sau còn chủ động muốn tắm rửa cho bé thú nữa chứ!

Hồ Hồ đương nhiên kiên quyết từ chối!

Hồ Hồ ngẩng đầu, "Chính cậu háo sắc chứ gì, cậu chỉ thích khuôn mặt của tớ thôi. Sau này chúng ta kết hôn, cậu gặp được ai đó đẹp hơn tớ thì làm sao?"

Ứng Hoài Đình trầm mặc vài giây, như suy tư gì rồi đáp: "Tôi đúng là háo sắc, nhưng sự háo sắc đó chỉ giới hạn ở cậu thôi. Dù sao, người đẹp hơn cậu trên đời này cũng không ít."

Hồ Hồ tức điên! Cậu định sử dụng chiêu "hồ đầu công" để tấn công Ứng Hoài Đình, nhưng cơ thể mềm nhũn không còn chút sức lực nào, kết quả chiêu thức thất bại thảm hại.

Ứng Hoài Đình xoa đầu Hồ Hồ, lại nói: "Cậu có biết tại sao tôi lại biết đến mạng lưới yêu quái không?"

Hồ Hồ dụi đầu vào lòng bàn tay của Ứng Hoài Đình, hỏi: "Tại sao vậy?"

Ứng Hoài Đình: "Cậu tò mò à?"

Hồ Hồ: "Tò mò tò mò!"

Ứng Hoài Đình nghi ngờ: "Tò mò đến mức này mà giờ mới hỏi sao?"

Hồ Hồ, bị câu hỏi của Ứng Hoài Đình làm khơi dậy sự tò mò thật sự, liền cười ngây ngô đáp: ""Tớ quên mất rồi mà, trong đầu tớ chỉ có... dương khí của cậu thôi!"

Ứng Hoài Đình nghe vậy, khẽ gõ nhẹ lên đôi tai cụp của Hồ Hồ, "Xóa từ 'dương khí' ở phía sau đi."

Hồ Hồ không tình nguyện sửa lại: "Trong đầu tớ chỉ có cậu thôi, được chưa? Ứng Hoài Đình, mau nói đi, tại sao cậu lại biết đến mạng yêu quái chứ!"

Ứng Hoài Đình lúc này mới chậm rãi nói: "Bởi vì vào kỳ nghỉ hè, hiệu trưởng đã nói sẽ sắp xếp một người bạn cùng phòng mới cho tôi, còn đưa tôi xem một bức ảnh của cậu, bảo rằng khi khai giảng phải chăm sóc cậu nhiều hơn, nói cậu từ nông thôn đến, chưa quen biết gì nhiều. Còn đưa tôi một địa chỉ trang web, bảo rằng nếu gặp vấn đề gì không giải quyết được, thì có thể truy cập vào đó tra cứu. Ngay lúc ấy, tôi đã đoán ra bạn cùng phòng tương lai của mình chắc chắn không phải là con người."

Hồ Hồ khiếp sợ, đôi tai lúc trước cụp xuống giờ lại dựng thẳng lên cao: "Cậu đã biết tớ là yêu quái, mà lúc đó còn hù dọa tớ nữa?"

Ứng Hoài Đình Mèo vờn chuột lại xoa nắn đôi tai, còn đúng lý hợp tình nói: "Ai hù dọa cậu cơ? Cậu phải cảm thấy may mắn vì tôi sớm biết cậu không phải là nhân loại. Nếu không, ngay buổi tối đầu tiên sau khai giảng, cậu đã quấy rối tình dục tôi, liệu tôi có dễ dàng bỏ qua cho cậu không?"

Hồ Hồ lập tức chột dạ. Đôi tai vừa dựng lên lại cụp xuống, rồi cậu nhanh chóng đổi chủ đề, "Tớ quả thực là từ nông thôn đến. Trường học yêu quái cách xa thành phố lắm, rất ít khi có nhân loại đến bên đó. Không ngờ hiệu trưởng lại quan tâm ta như vậy."

Hồ Hồ vốn là một yêu quái, khi đăng ký vào trường đại học của nhân loại, chỉ có thể chọn Đại học A. Bởi vì chỉ có Đại học A Đại nơi có hợp tác chính thức với các lãnh đạo trong cục quản lý yêu quái. Hơn nữa, vì an toàn xã hội, mỗi năm số lượng yêu quái được nhận vào Đại học A không thể vượt quá hai mươi người.

Điểm chuẩn của Đại học A rất cao. Tuy Hồ Hồ không phải là người quá thông minh, nhưng trước khi vào đại học, cậu đã một lòng một dạ tập trung vào việc học, nên thành tích rất tốt và đủ điểm để ghi danh vào Đại học A. Tuy nhiên, vì cậu là một hồ ly tinh, ban đầu Đại học A không đồng ý nhận. Chỉ đến khi cục quản lý yêu quái xác nhận rằng cậu là một hồ ly tinh "đứng đắn", và đích thân hiệu phó của Đại học A gặp cậu trong kỳ nghỉ hè, thì cậu mới được chấp thuận nhập học.

Có lẽ chỉ vì lần gặp mặt đó mà hiệu phó cảm thấy cậu thực sự là một hồ ly tinh đứng đắn.

Nhưng rất nhanh, Hồ Hồ nhận ra điều gì đó.

"Ứng Hoài Đình, mặc dù cậu đã giải đáp sự tò mò của tớ, cơ mà chuyện này thì liên quan gì đến việc cậu háo sắc?"

Ứng Hoài Đình nhìn Hồ Hồ đang dụi đầu vào cổ hắn, hít hít ngửi ngửi như thể cậu tìm được điều gì thú vị. Hắn không thể không thừa nhận một sự thật: bạn đời tương lai của mình lại là một bé yêu quái. Hơn nữa, còn là một bé yêu quái cực kỳ đáng yêu.

Anh vuốt nhẹ đầu Hồ Hồ, giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều:

"Bởi vì lần đầu tiên tôi được biết đến thế giới yêu quái, tôi đã bắt đầu nghiên cứu về cậu thông qua bức ảnh mà hiệu trưởng đưa. Càng nghiên cứu, tôi càng bị thu hút. Đến mức, ngay ngày đầu tiên khai giảng, khi nhìn thấy cậu, tôi đã cảm thấy tim mình có chút rung động."

Hồ Hồ khiếp sợ đến mức nằm xuống, đôi tai hồ ly lập tức dựng thẳng lên: "Cậu thật là biến thái!"

Ứng Hoài Đình cũng không phủ nhận, "Tôi đúng là biến thái. Lúc ấy còn tưởng cậu có thể là một chú thỏ con dễ thương, ai ngờ lại là một bé hồ ly tinh lưu manh."

Hồ Hồ: "........"

Đôi tai hồ ly dựng lên lại cụp xuống.

Hồ Hồ căm giận nói: "Chờ tớ tốt nghiệp, tớ sẽ vào cục quản lý yêu quái! Tớ phải tìm cho ra ai là người đã viết cái bản giới thiệu hồ ly tinh này! Tớ căn bản không phải là một con hồ ly lưu manh!"

Ứng Hoài Đình cười cười, rồi đột nhiên hôn lên tai Hồ Hồ.

Tai của Hồ Hồ lại lập tức dựng lên, run rẩy không ngừng..

"Chúng ta tìm thời gian đăng ký kết hôn đi. Con người và yêu quái kết hôn, thì phải đi đâu để đăng ký?"

Hồ Hồ không biết.

Hồ Hồ thẹn thùng chết mất.

Không được, không được hôn tai hồ ly!

--------------

Tác giả: truyện ngắn kết thúc, thank kiu đã đọc 🥰 đừng bủn xỉn bình luận nha, cứ đập vào mặt tui thật mạnh đi! sa rang hê

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro