Chương 1
1. Thất thân.
A! Chỉ tại con rắn chết tiệt kia, độc dâm của nó quả là chí mạng khiến Tăng Diệp Lăng cả người vô cùng chật vật lê lết chạy trốn khỏi hang động. Xà tinh không ngừng lướt gió đuổi theo phía sau, cái lưỡi dài đỏ lòm, cơ thể dài vài trượng to bằng một khúc gỗ trườn trên lá khô phát ra tiếng rộp rộp sởn tóc gáy. Thật không ngờ một ngày Tăng đạo trưởng hàng yêu trừ ma danh chấn thiên hạ lại có thể chật vật đến bộ dáng này. Y vốn là có chút khinh địch, không xem con rắn kia vào mắt cho nên mới bị nó táp cho một cái, đau đến trời đất quay cuồng.
Đạo bào màu trắng đã sớm bị bùn đất núi rừng vấy bẩn, hắn cố ổn định huyết khí trong người xuống. Độc dâm dần phát tác khiến cơ thể hắn nhão nhừ, từng tế bào thần kinh kêu gào đòi thứ cảm thụ nhồi đầy nơi tư mật. Hắn vốn là người tu đạo, ăn chay quanh năm suốt tháng làm sao có thể nghĩ đến mấy chuyện xôi thịt hay tự thoả mãn đáng xấu hổ này được. Cơ thể càng lúc càng mất sức, dù có đàn áp khí tức bất ổn nơi bụng dưới thì nó vẫn có cách trào lên. Tăng Diệp Lăng bắt đầu có chút muốn khóc. Xà tinh vẫn bám riết ở phía sau, nhe răng rít gào, đột nhiên sau một tiếng gió, nó liền biến mất như chưa tồn tại. Tăng Diệp Lăng đầu óc đã ù ù như cối xay, vẫn loạng choạng chạy về phía trước thêm vài bước nữa, suy nghĩ ngưng trệ không phát hiện ra rằng xà tinh giây trước còn đang ào ào muốn ăn tươi nuốt sống mình nay đã biến mất.
Hắn chống trường kiếm xuống đất, chống đỡ cực hạn lê về phía trước. Một gốc anh đào đại thụ tán lá xum xuê che kín cả một vùng xuất hiện trước mắt hắn, dưới gốc cây có vô số cánh hoa nhỏ rơi lả tả, ánh nắng xuyên qua tán lá chiếu xuống mặt đất những giọt trong lành. Cảnh đẹp như vậy chỉ có thể là do yêu quái biến ra, đã vậy hắn còn ẩn ẩn cảm nhận được yêu khí cường đại vây quanh khu vực này. Sờ chuôi kiếm được khảm bùa, Tăng Diệp Lăng thở hổn hển đánh giá tình trạng hiện tại. Bây giờ nói đến sức lực đánh một trận với yêu quái, chỉ có thể nắm được ba phần thắng, tuyệt đối căn bản không phải là đối thủ của nó.
Độc dâm cuối cùng cũng bộc phát hoàn toàn khiến hắn suy yếu té khụyu xuống đất, hai mắt một mảnh tối đen trong khi đó tay vẫn nắm chặt trường kiếm của sư phụ. Hắn có cảm giác sau khi tỉnh lại, thế giới lại một lần nữa đổi vời.
Từng cánh hoa đào rơi như mưa xuống, nhanh chóng che khuất đi người đang suy yếu ngất xỉu kia...
Lúc tỉnh dậy là do khoái cảm quá đỗi cường ngạnh bức tỉnh, Tăng Diệp Lăng ý thức được mình đang vô thức rên rỉ động lòng người, giận tím mặt muốn vùng dậy. Nhưng trời không chiều theo ý người a, hai mắt hắn bị che khuất, cảm nhận hình dáng thì ra đó chính là dây buộc đầu của mình càng khiến hắn giận hơn.
Nơi tư mật của hắn đang bị nhồi đầy, thứ chán ghét kinh tởm kia đang ra sức chà đạp tuyến tiền liệt yếu ớt của hắn, mỗi lần đều cắm đến chỗ mẫn cảm nhất phát ra tiếng bạch bạch đáng khinh.
– Tỉnh rồi sao? – Giọng nói khàn đục đầy nam tính vọng bên tai như đánh vào đầu óc mụ mị của hắn.
– Yêu vật... A.. Mau cút ra ngoài cho ta... Ưm... – Hắn cứng nhắc mở miệng, cổ họng khô rát cực kì. Cả người bủn rủn thoát lực, không có cách nào nhấc mình dậy.
– Một lời khó nói hết.
Nói rồi y lại ra sức thúc vào, khiến hắn bật ra vài tiếng rên vụn vỡ đầy kháng cự. Tốc độ chậm rãi nhanh chóng được đẩy lên tới mức cao nhất, âm thanh cơ thể giao hợp dội vang bên tai Tăng Diệp Lăng, dội đến mức hắn có cảm giác muốn ngất đi lần nữa. Hai bàn tay lạnh lẽo không mang chút hơi ấm dần dần mò lên trước ngực của hắn, không ngừng ngắt mạnh vào hai đầu vú sưng to.
– Ư... Ah.. Ah... Mau rút ra... A a a... Ô... Aaaaaa...
Hắn cố lắc eo muốn trốn thoát sự kiềm hãm như sắt thép của người bên trên. Hai đầu vú không cần nhìn cũng biết nó đang sưng hồng đến đáng sợ, cảm giác như có cái gì đó sắp chảy ra ngoài. Ngón tay tà ác ra sức kẹp chặt đầu nhũ của Tăng Diệp Lăng khiến chúng đáng thương đỏ ửng hết cả lên như một trái nho khiến người ta muốn cắn nuốt. Dương căn đau trướng muốn xuất tinh nhưng không thể bởi vì một bàn tay còn lại đang bít chặt lấy lỗ sáo.
– Đừng mà... A... Ah ô... Đau quá...
– Ngoan, chịu đựng một chút. Chỉ cần bức dâm độc ra bên ngoài sẽ không đau nữa.
Người kia lật người hắn lại, cúi đầu ngậm lấy núm vú hắn ra sức mút mát liếm láp, răng nanh sắc nhọn của loài ăn thịt nhá nhá vào đầu vú mềm mỏng càng thêm tình sắc. Bàn tay còn lại không hề bỏ bê trái đỏ bên phải, nhéo nhéo rồi vặn xoắn qua lại, đôi lúc niết xuống khiến Diệp Lăng nức nở không thôi. Trước mắt một mảnh tối om không thể thấy gì nên cơ thể của Diệp Lăng lại càng thêm mẫn cảm, ngứa ngáy và đau đớn chân thực nơi đầu ngực đã đạt đến mức độ không thể hình dung nổi.
– Đừng... A... Thật trướng... Ưm... Ngực trướng quá...
Khiêu khích dâm dãng không chút kiêng kị gì, độc tác nhồi đầy cúc huyệt non nớt vẫn tiếp tục diễn ra ác liệt, nhũ hoa sưng lại càng thêm sưng. Động tác cắn xéo vẫn không ngừng lại, răng nanh sắc nhọn như muốn ghim sâu vào thịt nhũ đỏ hồng.
– Dâm huyệt của ngươi chặt thật, nó cũng biết cách lấy lòng côn thịt của ta quá đấy, ra sức nhóp nhép mút chặt.
Lời nói dâm mỹ như đấm thẳng vào đại não của hắn. Yêu vật chết tiệt, nhân lúc ta sa cơ thất thế chiếm lấy thân thể ta, ta đã chưa dùng máu ngươi rửa kiếm lại có thể nói ra lời vô liêm sỉ như vậy!
– Vô liêm sỉ... – Hắn đanh giọng, muốn đưa tay giật dây buộc đầu bịt kín mắt mình ra. Người kia như cảm giác được hắn muốn trốn thoát, hừ lạnh không vừa lòng, 'xoát' một tiếng, một thứ gì đó mềm dẻo lạnh lùng đã quấn chặt lấy hai cổ tay của Diệp Lăng, cố định trên đỉnh đầu. Nó nhanh chóng thít chặt cổ tay, vảy lạnh trườn theo bàn tay, tiếp đó Diệp Lăng cảm nhận được có thứ gì đó ướt lạnh liếm liếm đầu ngón tay. Cái lưỡi chẻ đôi nhanh chóng liếm liếm bàn tay như an ủi.
– Đã như vậy còn muốn trốn?! – Y lạnh lùng chất vấn, sau đó có chút cô độc thêm vào, – Đừng tưởng muốn đi là dễ, ta chưa cho phép, đừng hòng rời khỏi đây.
– Ăn nói hàm hồ! A a a... Ưm... Yêu vật hạ đẳng...
Tiếp theo chào đón hắn chính là một trận giã như cuồng phong bão táp, giã đến tối tăm mặt mày, hắn ngay cả cơ hội thở dốc cũng không có, cảm giác như sắp tắt thở tới nơi. Nơi sâu nhất của cúc huyệt đang bị tàn bạo đỉnh lộng, ma sát như muốn mài nát nó. Mỗi lần cây gậy cứng ngắc của người kia đâm vào, cơ thể của Diệp Lăng đều nảy lên, lực đạo mạnh như muốn xuyên thủng nơi yếu ớt đó. Vách tràng mềm mỏng đẫm nước ra sức co bóp mút chặt lấy dương vật cương cứng kia. Hai bắp đùi đều bị tách rộng ra, eo bị một bàn tay cứng ngắc như thép ghim xuống giường không cho trốn thoát. Một bên đầu vú vẫn còn nằm giữa ngón trỏ và ngón cái ram ráp của nam nhân, như trừng phạt cho sự xúc phạm của hắn, y càng ra sức bóp chặt chỗ đáng thương đó. Một bên chịu sự trừng phạt nóng rẫy, một bên chịu sự ghẻ lạnh cũng thật sự kích thích thần kinh đến mức độ cao nhất. Căng trướng dần tích lại như có cái gì đó muốn chảy ra ngoài.
Bây giờ Diệp Lăng đến khí lực la hét cũng không có, nước mắt thấm ướt dây buộc mắt, nức nở khóc, cái gì mà sĩ diện, cái gì mà đạo mạo đều quăng hết, yếu đuối cầu xin người kia tha cho. Mỗi lần muốn ngất xỉu đều bị nỗi đau chân thực kia vực dậy, xoay vần đến khi người kia rít một tiếng, cuối cùng cũng buông tay cho hắn xuất ra, chính y cũng bắn thứ nóng rẫy vào trong hậu huyệt đỏ ửng của Diệp Lăng. Đầu vú bị hút mạnh một cái thật sự chảy ra chất lỏng ngòn ngọt khiến y ngạc nhiên, đầu vú bên còn lại cũng rỉ rỉ ra sữa màu trắng.
Hình như cảm giác cơ thể của mình có điểm kì lạ, hắn khàn giọng rên rỉ đầy kháng cự.
– Không có gì, chỉ là ngực ngươi chảy chút hay ho thôi...
Nghe lời nói đầy dâm mỹ của y, chút lý trí còn sót lại của hắn bật ra mấy chữ, không-xong-rồi sau đó ngất lịm đi.
Thật sự chảy ra sữa sao? Xem ra y đã nhặt được người vừa ý rồi đây. Độc dâm của xà tinh có thêm chất gây sản nhũ vừa vặn khiến người dưới thân mình trở nên mẫn cảm và thú vị hơn gấp bội.
– Nhớ lấy, ta là Nguyệt...
Âm thanh cuối cùng như vọng vào cơn mê của hắn, như một lời nguyền đầy sức cám dỗ.
Nguyệt...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro