[H] SS2 - NGOẠI TRUYỆN : Mệnh ( First )
( Credit art : HyangW/ Twitter - @HyangWon1 )
* Cảnh báo ngắn gọn nhất có thể : CHAP NÀY CÓ H ( Nam x Nam , lưu ý trước khi đọc ). *
Đêm xuống.
Nơi Kreuz dẫn Mitra tới là một hồ nước dưới chân núi, nó khác hoàn toàn với những hồ nước mà cậu từng thấy. Từ đáy hồ phát ra ánh sáng xanh nhẹ huyền ảo, chút xanh lục, chút xanh dương hay tím nhạt quyện vào nhau thật ma mị. Trước khi đáp xuống, hắn muốn cho cậu thấy quang cảnh nơi hồ nước từ trên cao.
" Con người ở đây, gọi chiếc hồ này là Á Nguyệt ( Tức là mặt trăng thứ hai ). Ban đêm từ trên đỉnh núi nhìn xuống, ánh sáng nhè nhẹ mà nó toả ra giữa khu rừng đen thẳm rất giống mặt trăng. Ta nghe chúng kể rằng, cũng vào chính ngày trăng tròn hàng tháng, Hai Mặt Trăng sẽ gặp nhau. Khi đêm xuống, khoảnh khắc ấy sẽ xảy ra. Nước bên trong hồ không chỉ trở thành tấm gương tương phản với mặt trăng, chúng còn tiếp nhận sức mạnh của mặt trăng và lưu giữ cho tới khi mặt trời mọc. "
Khi Mitra ngước lên nhìn bầu trời đêm kia, thật trùng hợp làm sao, đó lại chính là ngày hôm nay. Chỉ về phía mặt trăng trên màn đêm đầy sao, cậu muốn hắn cùng nhìn thấy cảnh tượng đẹp kia. Nhưng chẳng rời mắt khỏi Mitra, Kreuz cười.
" Ta biết. Có vẻ như hôm nay là ngày may mắn của ngươi nhỉ? "
Bay thấp dần rồi từ từ đáp xuống. Đứng bên mép hồ, hắn nói.
" Chúng luôn nói rằng, nước trong hồ vào ngày trăng tròn có thể chữa trị mọi vết thương, mọi dịch bệnh. Lại còn thanh tẩy cả linh hồn vấy bẩn. " - Hắn bật cười. - " Ta thì không tin vào mấy điều vớ vẩn ấy. Nhưng . . . "
Cầm lấy đôi tay bị thương của Mitra, Kreuz trầm ngâm.
" Cũng đáng để thử, ngươi có nghĩ vậy không? "
Nói rồi, hắn bắt đầu cởi từng lớp áo trên người ra. Cậu ngơ ngẩn nhìn tấm lưng trần lồ lộ trước mắt mình. Vừa đưa tay định cởi nốt chiếc quần mỏng thì hắn để ý thấy đôi mắt ai kia đang dính chặt, nhìn hắn không chớp lấy một lần. Trên môi hắn thoáng hiện nụ cười gian tà. Tiến lại gần Mitra, Kreuz bắt đầu cởi chiếc áo khoác ngoài trên người cậu. Thấy vậy Mitra liền đỏ bừng mặt, vội túm lấy vạt áo mà giữ lại.
" Ngươi phải xuống với ta, ta sẽ không chấp nhận lời từ chối. " - Sắc mặt ửng đỏ, bối rối và ngại ngùng của cậu dường như càng kích thích ý đồ trong hắn. - " Tay ngươi như vậy, ta chỉ giúp ngươi cởi đồ. Dù muốn ăn thịt ngươi, thì cũng phải rửa sạch đồ ăn trước chứ. "
Tròn mắt nhìn Kreuz, thứ đang khiến Mitra bối rối không chỉ ngón tay hắn đang luồn lách mà trút bỏ y phục trên người mình. Mà còn vì cơ thể gần như trần trụi hoàn toàn của hắn đang ở ngay trước mắt cậu. Mỗi lần hắn khum người ra trước, tam giác thần thánh ở nơi hạ bộ đầy quyến rũ mời gọi. Chỉ cái liếc nhìn cũng khiến cậu bị hút hồn theo, khó mà đưa mắt mình nhìn nơi khác. Cậu đành nhắm chặt lại với khuôn mặt ngượng chín đỏ như trái cà chua. Trông Mitra lúc này, chẳng khác nào một thiếu nữ dễ thương đang thẹn thùng. Hắn lại nhoẻn cười gian tà, đắc chí khi thấy bộ dạng này của cậu. Nhưng sắc mặt chợt tối sầm lại khi lớp áo cuối cùng được cởi bỏ. Hoá ra không chỉ cánh tay, mà ngay cả trên cơ thể cũng mang rất nhiều vết chém, nhất là ở sau lưng.
" Đừng nhắm mắt. " - Kreuz nắm tay Mitra mà từ từ dìu đi.
Giọng nói hắn đầy dịu dàng và ân cần. Mitra mở mắt mình rồi theo hắn bước xuống hồ. Phần hồ cậu cậu đang đứng khá nông, đi thêm một đoạn thì cũng chỉ quá hông. Kreuz tháo đoạn ngắn của dải băng thảo dược rồi dìm tay xuống bên dưới mặt hồ. Lạ thay, nó thật sự có tác dụng. Vết thương bắt đầu khép lại, cũng không còn rớm máu như mọi khi. Tuy rằng nó không thể lành hoàn toàn, nhưng chỉ cần nó đỡ được phần nào, như vậy cũng đã giúp Mitra khoẻ hơn rất nhiều.
" Thật tốt. Ngươi có thấy vậy? " - Ánh mắt an tâm nhìn về những vết thương trên cơ thể cậu. - " Chỉ cần nó có thể kéo dài tuổi thọ cho ngươi, ta sẽ thường xuyên đưa ngươi tới đây. Tên Thiên Thần nào mà xuất hiện, ta sẽ giết chúng. Ngươi hãy yên tâm. "
Giơ cánh tay mình lên, Mitra mỉm cười khi thấy vết thương đang hồi phục. Nhưng trong ánh mắt cậu lại phảng phất chút buồn bã và đáng thương.
" Đồ ngốc nhà ngươi lại nhớ tới tên Thiên Thần khốn kiếp đấy? "
Kreuz cảm nhận được, nhưng hắn biết bản thân đâu có lý do nào để mà cấm cản Mitra. Trong lòng cậu vẫn còn vương vấn ai, thì đâu có chỗ dành cho hắn nữa. Từ khi nào, cơn phẫn nộ đã chẳng còn xuất hiện trong hắn. Thứ Kreuz mang bây giờ, là nỗi buồn tưởng chừng thoáng qua, nhưng lại khiến con tim hắn âm ỉ đau khổ.
" Ta sẽ đi ngâm mình đằng kia. Ngươi cứ thoải mái ở phía này. "
Thái độ lãnh đạm và buồn bã, không còn vui vẻ như ban chiều khi ở bên cậu. Thấy Kreuz quay người bỏ đi, Mitra vội chạy tới níu hắn lại.
" Ngươi muốn gì? " - Giọng hắn nghe thật lạnh.
" C ả m ơ n a n h! "
Mitra viết điều ấy lên lòng bàn tay Kreuz, vẫn không quên nở nụ cười ngây ngô tỏ lòng chân thành tới hắn.
" Tại sao . . . Tại sao ngươi cứ nhìn ta với đôi mắt ấy? " - Trong lòng hắn thấy rất khó chịu, nhưng chẳng chịu nói ra. - " Tại sao cứ trêu ngươi ta như vậy? Ngươi muốn thách thức lòng kiên nhẫn của ta? Muốn ta tức điên hay sao? "
Hắn nhíu mày nhìn nơi khác mà tránh ánh mắt Mitra. Cậu thấy lo khi Kreuz cư xử kỳ lạ như vậy, đặc biệt là vẻ mặt buồn rầu của hắn. Đưa tay chạm lấy khuôn mặt của hắn thì bị giữ lại.
" Đôi mắt của ngươi . . . Vẻ mặt ngươi đang làm . . . Nó càng khiến ta muốn chiếm đoạt ngươi hơn. Ngươi có biết không hả? " - Chỉ là những suy nghĩ trong tâm trí mà hắn không thể nói ra. - Đủ rồi! "
Hắn tự gằn giọng với chính mình.
" Quá đủ rồi! Làm người tốt thì ta được cái gì chứ? " - Ánh mắt chợt sắc lên sự quyết tâm và khao khát tới Mitra. Kreuz vứt bỏ vẻ ngoài buồn bã và thiểu não của mình. - " Ngươi phải thuộc về ta. Dù bằng bất cứ giá nào, ta đều sẽ làm. "
Buông tay, hắn nâng khuôn mặt của cậu lên rồi hỏi.
" Lần trước ta hỏi ngươi rằng, ngươi có vẻ hứng thú với nam nhân. Lúc đó, ngươi vẫn chưa trả lời ta. " - Nhìn nơi yết hầu chuyển động khi Mitra vừa nuốt ực một cái, lòng hắn bị dao động theo. - " Giờ, hãy trả lời đi. "
Có lẽ đây là lúc thích hợp nhất để cho hắn biết nỗi lòng trong cậu. Khẽ gật, đôi mắt hổ phách nhìn sâu vào con ngươi tím đẹp đẽ kia.
" Kể từ bây giờ, ta không cho phép ngươi hứng thú với bất cứ nam nhân nào. "
Nghe tới đây, Mitra liền thấy vô cùng lo lắng. Cậu thật sự rất sợ Kreuz sẽ căm ghét và kinh tởm mình vì điều đó. Nhưng điều tiếp theo mà hắn nói, khiến trái tim cậu ngừng đập một nhịp.
" Ta muốn ngươi chỉ hứng thú tới mình ta. "
Nào là nơi xương quai xanh ma mị, rồi cả bờ ngực trắng nõn nà, phập phồng theo hơi thở có chút bất ổn của cậu. Rồi tới mái tóc ẩm ướt bám theo đường cong mỹ miều trên cơ thể kia. Cả những giọt nước tựa hạt sương đang chầm chậm lăn trên làn da trắng bóc hoàn mỹ kia, chẳng phải là quá quyến rũ mà khiêu gợi, dụ dỗ hắn lắm sao. Đặt tay lên chiếc eo thon nhỏ có chút mỏng manh, ngón cái nhẹ nhàng mơn trớn làn da man mát giữa dòng nước lạnh. Áp sát gần vào cậu hơn, ngón tay vẫn không ngừng di chuyển dọc theo đường cong nơi eo cậu. Môi hắn bắt đầu hôn lên cổ, xuống dần tới chiếc xương quai xanh và dừng lại nơi điểm đỉnh trên ngực. Hơi thở ấm nóng cứ phả lên Mitra, hệt tia điện chạy qua xương sống vậy. Mọi xúc cảm kỳ lạ, mới mẻ và chút lo sợ khiến cậu ái ngại trước hắn. Khi chiếc lưỡi ẩm ướt, nóng bỏng nhẹ nhàng chăm sóc nơi đỉnh bé nhỏ kia, thân thể run rẩy, hơi thở cũng liền trở lên gấp gáp và bất ổn hơn. Đưa ngón tay trêu đùa bên còn lại, nhất là khi kích thích vào điểm chính giữa là Mitra lại thở mạnh hơn, có chút ưỡn lên theo bản năng. Chẳng mấy chốc, hai bên điểm nhỏ của Mitra đã bị kích thích tới cực độ và cương dựng hẳn lên.
" Ngươi nhạy cảm quá đấy. "
Trước khi rời miệng khỏi, Kreuz còn cắn nhẹ lên đó rồi ngước nhìn phản ứng của cậu với nụ cười dâm tà. Ưỡn cong người bởi nơi nhạy cảm bị kích thích đột ngột, cậu chỉ biết thở hổn hển mà giấu mặt mình đi nơi khác.
" Nhìn ta nào! "
Kreuz giữ cằm cậu hướng về mình, đặt lên môi nụ hôn sâu. Đầu lưỡi tinh nghịch của hắn lại khuấy động cậu lần nữa, cuốn chặt chiếc lưỡi nho nhỏ của cậu mà nút lấy. Mạnh bạo và mãnh liệt, đó đã luôn là hắn, hoàn toàn áp đảo cậu. Dứt ra, Kreuz thì thầm.
" Ta muốn tất cả của ngươi đều phải thuộc về ta. Thể xác hay linh hồn, đều là của ta! "
Ngón tay hắn bắt đầu chạm tới hạ bộ cương cứng của cậu, Mitra hoảng hốt giữ tay hắn lại.
" Ngươi không muốn sao? "
Vừa lắc đầu, vừa run rẩy ghi lên hắn một chữ " Đừng. " Nhưng nào cậu có hiểu, đã tới nhường này, ai thể dừng lại nổi chứ.
" Ngươi thật tâm muốn ta dừng? Ngươi nghĩ ngươi có thể cản ta lại sao? " - Điều này khiến hắn càng muốn mạnh bạo hơn nữa. - " Ta sẽ khiến ngươi quên kẻ đó. "
Bế khỏi hồ nước, Kreuz đặt Mitra nằm lên tấm chăn mỏng được trải sẵn. Chiếc quần mỏng manh, ướt sũng gần như trong suốt đang bám lấy thân hình gầy yếu, bé nhỏ của cậu bị hắn cởi phăng ra. Toàn thân không còn mảnh vải nào che đậy, nhất là nơi giữa hai chân đang cứng ngắc mà dựng đứng lên. Xấu hổ vô cùng, Mitra đưa tay lên che mặt mình nhưng bị hắn giữ lại. Một tay giữ cổ tay cậu, một tay cầm lấy nơi hạ bộ cứng ngắc kia. Kreuz bắt đầu di chuyển tay mình lên xuống rất nhịp nhàng, thi thoảng lại dùng một ngón kích thích nơi đỉnh. Chút dịch trắng dần tiết ra từ đó, nó rất ấm và gợi dục. Trong sự tĩnh lặng của nơi này, thì tiếng hô hấp ngắt quãng, đầy khó khăn của Mitra nghe thật rõ và cũng thật khiêu gợi. Chỉ mới kích thích chút nơi đỉnh, mà phần cứng ngắc kia giật liên hồi cho tới khi thứ dịch trắng đục phun trào, vương vãi khắp nơi.
" Nhanh vậy sao? "
Nụ cười dâm tà như muốn trêu chọc, bàn tay hắn nhớp nháp bởi thứ mà cậu vừa phóng thích ra. Vẫn còn ấm nóng, ngay cả mùi hương của dịch cũng cực kỳ mãnh liệt và gợi dục. Kreuz xoa ngón tay mình với thứ dịch ấy trước khi đưa ngón tay vào mà thăm dò nơi sâu nhất trong cơ thể cậu. Bên trong nơi đó, quá đỗi chặt và khít. Kreuz có cảm giác ngờ ngợ rằng, đây có vẻ là lần đầu tiên của cậu. Nhưng tâm trí nhanh chóng bị dòng suy nghĩ và hình ảnh đầy dục vọng xâm chiếm. Từ từ ngón tay vào sâu hơn, trước mắt ngoài việc làm cho nơi ấy của cậu trở nên ẩm ướt. Hắn còn muốn tìm ra điểm sẽ khiến cậu vật vã trong cơn hoan lạc mà hắn sắp ban cho cậu. Khi bên trong đã nới lỏng được chút, Kreuz mới đưa thêm một ngón tay nữa mà tiến vào. Được hơn nửa, hắn bắt đầu chà nhẹ vào vách thành bên trong mà tìm kiếm. Chẳng mất quá lâu để tìm thấy, khi mà vừa chạm tới, chiếc lỗ bé nhỏ của Mitra lập tức co thắt lại.
" Tìm thấy rồi . . . " - Nhướn người tới bên cậu, hắn thì thầm bên tai. - " Hãy nhớ lấy nó. "
Dứt lời, hắn hôn lên cổ cậu. Đồng thời ngón tay cũng ấn vào điểm đó. Thở bật ra, Mitra cong người lên khi cơn khoái cảm chạy khắp cơ thể rồi xộc thẳng tới não. Vừa bị hắn làm cho ra, mà giờ lại còn chạm tới nơi khoái cảm bí ẩn đó. Không kiểm soát được cơ thể mình mà bắn ra những dòng dịch trắng đục một lần nữa. Chân tay nay đã mềm nhũn như mất đi hoàn toàn sức lực, Mitra nằm bất động mà thở hổn hển.
" Biểu cảm của ngươi, cơ thể mà ngươi đang phô bày trước ta, và cả . . . "
Xoè hẳn, hắn xoa lên thứ ấm nóng của cậu, cho tới khi bàn tay hắn ướt đẫm bởi dịch mới thôi. Trước khi dùng nó như chất bôi trơn, Kreuz đưa lưỡi liếm lấy. Thứ dịch nhầy dâm đãng, chút ngọt và chút hắc quyện nhau, mùi hương của nó thật nồng và mãnh liệt khi chạm đầu lưỡi hắn. Dường như Kreuz càng trở nên hưng phấn và ham muốn hơn sau khi nếm thử " mùi vị " của Mitra.
" Thật quá đỗi kích thích ta, ngươi biết không? . . . Mọi thứ của ngươi, ta đều sẽ chiếm trọn. "
Nghe tưởng chừng Kreuz sẽ không màng tới cảm giác của cậu mà điên cuồng làm theo bản năng và dục vọng. Nhưng chẳng hề, kể từ lúc tiến vào, Kreuz đều làm rất chậm rãi và từ tốn. Cho dù hạ bộ rắn chắc, cứng như đá đã được bôi trơn bởi tinh dịch cậu, nhưng hắn vẫn muốn nhẹ nhàng hết mức có thể. Có lẽ ban nãy hai ngón là không đủ để nới rộng, nên bên trong cậu vẫn thít chặt. Dù khoái cảm đang gặm lấy, thúc giục hắn di chuyển nhanh hơn. Nhưng thực tâm trong tâm trí Kreuz, hắn vẫn ân cần và muốn làm mọi thứ thật chậm để Mitra quen với thứ bên trong cậu. Với Mitra, ngay khoảnh khắc thứ rắn chắc như đá, lại còn to lớn xâm nhập vào trong cậu qua nơi cửa nhỏ bé ấy. Nó làm cậu há hốc miệng mà thở dốc, cơ thể lại lần nữa ưỡn cong lên trông thật khiêu gợi. Đẩy chân cậu co lên, hắn nhoài người mà đè cậu bên dưới. Bàn tay nhỏ bé bám lấy hắn làm điểm tựa. Chốc chốc, cứ mỗi cú thúc là cậu lại giật nảy người lên.
" Vẫn chặt quá . . . " - Kreuz nhẹ nhàng vuốt ve nơi hông cậu, mơn trớn dần xuống bắp đùi. - " Thả lỏng ra nào. Ta không muốn ngươi bị đau, Mitra. "
Trong cơn mê mị của khoái cảm, cậu nghe thấy tên mình được gọi đầy dịu dàng và trìu mến. Lập tức mọi sự sợ hãi là lo lắng trong cậu đều biến mất. Ánh mắt hân hoan nhìn về Kreuz, nửa đáng yêu ngây ngô, nửa lại mê man trong khoái cảm. Hỏi sao hắn lại bị kích thích mà khao khát cậu điên cuồng tới thế. Xoay người cậu, hắn tiến vào từ phía sau mạnh bạo hơn, nhịp độ nhấp vừa nhanh lại còn thâm nhập sâu hơn nữa. Nơi hắn đang cọ sát không còn chật chội mà thít chặt. Nó bắt đầu giãn chút ít, ôm lấy hạ bộ cương cứng kia mà nhịp nhàng co bóp theo mọi chuyển động đưa đẩy từ phía hắn. Sự hoan lạc dần xâm chiếm lấy tâm trí hai người. Hơi thở gấp gáp, chút rên rỉ xen kẽ mà vang lên, mồ hôi trên người bắt đầu tiết ra mà rơi xuống, hoà lẫn với nhau trên tấm lưng trắng trẻo, gầy gò của Mitra. Mùi cơ thể và tinh dịch dậy lên rất nồng, tạo nên một mùi hương kích dục, dâm đãng cực độ. Một tay đặt nơi hông mà kéo cậu lại mỗi khi hắn đẩy tới. Một tay vuốt ve dọc đường cong quyến rũ kia, rồi vuốt tới bờ mông căng nẩy, mềm mại tựa chiếc gối lông vũ. Hắn buông lời dâm tà trêu chọc.
" Ta không nghĩ ngươi lại có bộ mông đáng yêu như này đấy. "
Nghe thấy, Mitra xấu hổ tới tức tối, liền đẩy người ra trước, rút mình khỏi hạ bộ vẫn còn căng đầy nhựa sống và dịch thể.
" Ngươi giận ta sao? " - Đặt Mitra nằm ngửa trở lại, Kreuz kéo hai chân cậu lại gần mình. - " Nhìn ngươi kìa, tức giận cũng dễ thương lắm. "
Xấu hổ không tả hết, đưa tay lên che đi nhưng hắn nhoài người tới gim cậu xuống.
" Ta không được nghe tiếng rên rỉ của ngươi đã là thiệt thòi lắm rồi. Ngươi biết nó khiến ta khó chịu thế nào không? Để ta nhìn ngươi. " - Cầm lấy thứ cương cứng mà chà bên ngoài nơi đó của cậu. - " Ta muốn thấy biểu cảm của ngươi, khi ta cho ngươi biết thế nào là cực khoái của sự hoan lạc này. Ta muốn ngươi luôn luôn nhớ lấy khoái cảm mà chỉ ta có thể mang lại cho ngươi. Ta, sẽ là kẻ duy nhất khiến ngươi phải cầu xin ta ban ngươi nhục dục, ân ái này mãi mãi . . . "
Ngay lập tức thúc mạnh vào mà lút cán rất dễ dàng, bên trong cậu đột ngột bị xâm nhập liền co thắt, thít chặt lấy. Rùng mình, hai chân cậu quắp lấy hông hắn, vô thức tự đẩy mông lên, đã sâu càng thêm sâu. Tay hắn luồn xuống, xoa nắn bên mông tròn trĩnh, tựa chiếc bánh bao mềm mịn.
" Ngươi đáp lại ta rồi . . . "
Ánh mắt hắn dường như dại đi, trở nên dâm đãng và cuồng nhiệt hơn. Từ từ rút khỏi nhưng lại không hoàn toàn ra hết, phần đỉnh lấp ló nơi cửa ngoài, nửa hiện nửa ẩn. Giữ vậy một lúc lâu, Mitra không rõ Kreuz đang suy tính gì trong đầu. Chỉ biết rằng đôi mắt thách thức, trêu ngươi mời gọi đang nhìn tới cậu. Tới giây phút này, cuộc ân ái chẳng phải luôn là điều cậu mong nhất? Được ở bên hắn, gần gũi hơn cả những lần cậu tưởng tượng ra. Chút sợ hãi, ngại ngùng và xấu hổ nào có thể thay đổi được gì chứ. Bởi trong trái tim và lý trí cậu, thực tâm mà khao khát rằng, Kreuz sẽ nhấn chìm cậu vào sự sung sướng, khoái cảm tột đỉnh. Chỉ trong tích tắc, ánh mắt ngây ngô kia trở nên tê dại, đờ đẫn mà nhìn nơi hạ bộ hắn. Mitra hẩy thân dưới của mình lên, lập tức thứ cương cứng của hắn trượt vào trong. Đã vậy còn dùng chân quắp lấy mà kéo hắn lại, khiến cho hắn bị nơi nhỏ bé của cậu nuốt trọn vẹn. Đắc thắng trong sự thoả mãn, hắn cười mà nói.
" Những điều ta nói, đều là thật . . . Việc ta muốn ngươi thuộc về ta . . . " - Mỗi cú thúc, là mỗi lần câu nói hắn bị ngắt quãng. - " Muốn tất cả . . . Muốn trọn vẹn của ngươi . . . Muốn thể xác . . . Và cả linh hồn ngươi . . . Ta muốn tất cả! "
Nhịp độ mỗi lúc nhanh hơn làm Kreuz khó mà nói rõ ràng thành câu. Chưa kể âm thanh nhóp nhép, ướt át từ nơi bên dưới thực tình thú quá cuồng nhiệt và say mê. Mồ hôi ướt đẫm cơ thể hai người, ai nấy đều lạc trong dục vọng của mình. Gương mặt ửng đỏ mà thở dốc, người nửa nhắm nửa mở mà hưởng thụ, người lại chẳng nhìn rõ xung quanh vì cơn khoái cảm mê dại làm tê liệt lý trí.
" Mitra . . . Trao tất cả của ngươi cho ta . . . Mọi thứ của ngươi . . . Ta đều muốn . . . "
Chẳng rõ cậu có thể nghe thấy không nữa. Thân thể mềm nhũn, chẳng nhấc nổi mình lên, Mitra chỉ biết đưa đôi mắt ướt mơ màng nhìn về Kreuz, như thể làn sương khoái cảm mờ ảo tràn ngập trong mắt cậu. Tiếng thở dốc không ngừng, phía dưới ra vào cũng chẳng có dấu hiệu chậm lại. Bên trong, cậu cảm nhận được thứ cương nóng của hắn đang giật mạnh mà lớn thêm. Ắt hẳn là dấu hiệu bùng nổ cực khoái mà Kreuz sắp đạt tới. Mitra cũng vậy, dưới kia cương cứng cũng giật liên hồi, bên trong sắp không kìm nổi, chỉ muốn được phóng thích tất cả mà thôi.
" Ra với ta . . . " - Tiếng rên rỉ lẫn trong câu nói và hơi thở ngắt quãng của hắn. - " Mitra . . . Hãy là của ta . . . A!"
Vậy là, luồng dịch nóng hổi từ hắn lấp đầy bên trong cậu. Cảm giác chật khít, căng tức, như thể nơi sâu nhất trong mình đang cháy rực lên. Nó lan ra khắp cơ thể như luồng điện giật lấy. Nơi ấy kích động liền ngay tức khắc mà tuôn trào. Căng cứng vươn mạnh rồi giật giật, thứ dịch ấm nóng bắn mạnh ra khỏi, chút thì rơi lên bụng, chút thì bắn mạnh lên tới cả bờ ngực cậu. Mitra không còn biết thực tại là gì nữa, tâm trí quay cuồng trong cực khoái khiến cậu mê man đi. Mãi tới khi nơi hạ bộ Kreuz đã thu về kích thước bình thường, hắn mới từ từ rút ra để tránh làm kinh động tới cậu. Nhưng cánh tay nhỏ bé mềm nhũn, yếu ớt nhẹ nhàng vươn tới mà giữ hắn, như thể muốn ngăn điều hắn đang làm.
" Ngươi không muốn ta rút nó ra sao? " - Hắn cười mà ôn nhu nói. - " Ta cũng không muốn, ở bên trong ngươi ta rất thích. Nhưng ngươi cần để cho chỗ tinh dịch đó chảy ra. Giữ lại bên trong sẽ không tốt cho ngươi. "
Vừa rút khỏi, chất lỏng trắng đục sệt quánh lại liền trào ra, chảy ướt sũng bên dưới. Mitra rùng mình, người run lên bởi cảm giác lạ lẫm đầy dâm đãng ấy. Kreuz thấy cảnh tượng ấy, ít nhiều bị khiêu khích mà đưa tay xoa bờ mông cậu. Giật nảy mình, cậu xấu hổ gạt tay hắn ra.
" Ngươi còn ngại gì nữa, chẳng phải ta cũng thấy hết rồi đó sao? " - Hắn nở nụ cười manh nha, buông lời dụ dỗ. - " Ta có thể làm một trận nữa, ngươi có muốn? "
Nghe thấy liền bật dậy, nhưng phần lưng đau mỏi làm Mitra khựng lại. Chống người mà lắc đầu nguầy nguậy, cặp mắt tròn xoe sợ hãi nhìn tới hắn. Như thể con thú bé nhỏ đang lo lắng sắp bị ăn thịt, bởi con thú săn mồi gian tà đang nhìn cậu với đôi mắt thèm thuồng kia.
" Hahaha! Ngươi đáng yêu thật đấy! "
Kreuz đỡ lấy người Mitra, ngón tay khẽ vén lớp tóc ẩm, bết lại bởi mồ hôi đang bám trên khuôn mặt cậu. Ánh mắt vẫn chút lo sợ mà dè chừng, bởi cậu không còn sức lực nào sau cuộc ân ái mãnh liệt đó rồi.
" Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm lần nữa. Cơ thể ngươi còn yếu, ta không muốn ngươi gắng sức. Ta . . . Không muốn ngươi bị đau. " - Hắn ôm lấy khuôn mặt cậu trên tay mình, ngón tay xoa nhẹ lên làn da mịn màng ấy. - " Ban nãy ta có nói số thứ, ngươi có nghe thấy? "
Hồi tưởng lại, chưa kịp nhớ ra những điều Kreuz nói thì tâm trí Mitra lại lấp đầy bởi cuộc truy hoan ân ái lúc đó. Mặt mày đỏ rực vì xấu hổ, không dám nhìn lên.
" Khó cho ngươi rồi, lúc ấy sao ngươi có thể tập trung vào lời ta. Nhìn ta đi! " - Nâng khuôn mặt lên, hắn hôn cậu một cái thật sâu rồi nói tiếp. - " Trao cho ta mọi thứ ngươi có. Thể xác của ngươi hay linh hồn của ngươi đi nữa, ta đều muốn. Hãy là của ta! "
Trái tim Mitra đập loạn nhịp, khi mà cậu đã đợi rất lâu để có thể được nghe thấy. Đôi mắt hổ phách ngập trong hạnh phúc mà sáng lên, nhưng lại có chút hoe đỏ. Bởi gần trăm năm đợi chờ, chuyển sinh tới cuộc đời mới, khó khăn lắm mới tìm lại được nhau. Sau tất cả, cuối cùng đã có thể được nghe điều ấy, sao tránh khỏi vỡ oà trong hạnh phúc. Tâm trí bay bổng tới quên cả hô hấp, khi lồng ngực tức lên mới chịu thở bật ra. Nhìn Mitra bối rối, ngượng ngùng như vậy, Kreuz không thể nào mà ngăn được bản thân thốt lên 2 từ " Đáng yêu " .
" Sao lại có người có thể ngốc tới một cách đáng yêu như ngươi vậy! " - Kéo cậu vào lòng mà ôm chặt, cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại kia mà thủ thỉ. - " Ta Yêu Ngươi, Mitra! Hãy trở thành của ta! "
Tên cậu lại được vang lên từ hắn, với câu yêu thương đầy ngọt ngào kia. Vỡ oà trong hạnh phúc, cậu gật đầu đáp lời tỏ tình chân thành ấy. Kreuz vui vẻ bế bổng cậu lên rồi trở lại dưới hồ, hắn muốn giúp cậu rửa sạch " kết quả " tình ái của hai người trên cậu. Đôi mắt tím huyền ảo, đẹp đẽ nay càng tuyệt đẹp hơn khi nó ánh lên sự hạnh phúc và mãn nguyện. Hắn nhìn cậu rất lâu, rồi lại trầm tư nghĩ ngợi gì đó. Bàn tay bé nhỏ chạm tới như thức tỉnh hắn khỏi dòng suy nghĩ bất tận.
" Đây là Định Mệnh, phải không? " - Hắn hỏi cậu. - " Ngươi giống như xuất hiện là để gặp ta, tồn tại ở thế giới này là để thuộc về ta. Ngươi là kẻ duy nhất khiến ta bị dao động tới nhường này. Và ngay cả với ngươi, ta là người duy nhất có thể hiểu thấu ngươi, mà không cần tới câu từ, lời nói. Ở ngươi, luôn có một sự ấm áp nào đó mà ta luôn khao khát bấy lâu nay. Mọi thứ đôi lúc quá thân thuộc dù là lần đầu. Giống như ta đã từng gặp ngươi, từng quen biết ngươi vậy. "
" M Ệ N H. "
Hệt như ngày đó, chữ " Mệnh " lại một lần nữa được viết lên lòng bàn tay hắn. Mitra khẽ cười mãn nguyện, hôn lên bàn tay ấy mà nâng niu.
" Thực là Định Mệnh. " - Kreuz cúi xuống mà hôn cậu không ngừng nghỉ. - " Chính ngươi, là Định Mệnh của ta! "
Trời trở sáng, chút ánh nắng chạm xuống mặt hồ phẳng lặng, tựa chiếc gương pha lê mà phản chiếu. Tỉnh dậy, với cậu trong vòng tay mình, Kreuz hít một hơi thật sâu, cảm giác thật quá đỗi bình yên.
" Chẳng thể nào đủ. "
Thầm nghĩ rồi đưa tay vuốt ve khuôn mặt bé nhỏ của Mitra, hắn hôn lên trán, lên má, lên mũi rồi cuối cùng là dừng lại ở đôi môi mềm ngọt hệt kẹo bông. Cậu khẽ tỉnh sau những nụ hôn tới tấp của hắn, không kìm được mà cười tươi mừng rỡ. Chẳng lấy một lời, hai người chỉ trao nhau ánh mắt và nụ cười hạnh phúc.
" Ngươi đói rồi phải không? Đi nào! "
Ôn nhu đưa tay tới để đỡ Mitra dậy. Từ giây phút đầu gặp lại nhau cho tới khoảnh khắc này, hình ảnh Kreuz dịu dàng và đầy ân cần tưởng chừng là một giấc mộng đẹp đẽ nhất cậu có thể được thấy. Nhưng cuối cùng, nó đã thành sự thật, ước nguyện mà cậu khao khát nhất đã được đáp lại.
" Kreuz! Cậu làm mất khá nhiều thời gian của tôi để tìm cậu đấy. " - Đáp xuống trước hắn là hai vị Ác Ma, cũng chính là người chỉ huy năm ấy và bạn đồng hành luôn đi theo ông ta. - " Biệt tăm cả tuần nay, tôi cứ lo là đã có chuyện gì xảy ra với cậu rồi. "
Họ tiến lại gần, Mitra thấy vậy liền nép mình sau lưng Kreuz.
" Đừng sợ. "
Hắn nói nhỏ, vừa đủ để cậu nghe. Sắc mặt liền thay đổi, trở lạnh, lầm lì và nghiêm nghị như trước.
" Tôi có thể tự lo. Không cần phiền tới ngài. "
Nhìn thấy bóng ai đó đang giấu mình sau lưng Kreuz, người đàn ông khẽ nheo mắt.
" Đã làm phiền khoảng thời gian riêng tư của cậu. " - Mái tóc mềm mượt mang sắc trắng bạc ấy thả dài, thoáng ẩn hiện thật thu hút. - " Đó hẳn là một cô gái xinh đẹp, nhỉ? Tôi có thể chiêm ngưỡng dung nhan người phụ nữ của cậu không? "
Kreuz nhìn ra sau, dáng vẻ có chút sợ hãi mà nấp sau hắn tuy thương mà cũng đáng yêu.
" Tôi không nghĩ mình sẽ đồng ý. " - Hắn trả lời.
" Chỉ là một ánh nhìn, chúng ta sẽ không lại gần hay làm kinh động tới cô ấy. " - Người chỉ huy nhẹ giọng mà ngỏ lời. - " Xin quý cô đừng sợ. Tôi biết cô đang nghĩ gì, nên đừng sợ. "
Chút ngờ ngợ, Mitra có cảm giác người đàn ông kia đang nhắm tới cậu với hàm ý bí ẩn nào đó. Bởi thứ khiến cậu bất an không phải vì họ là Ác Ma, mà vì họ rất có thể sẽ nhận ra cậu. Nhưng Mitra biết chắc chắn một điều, người đàn ông kia sẽ không từ bỏ. Từ từ đứng lên mà bước ra, ánh mắt kiên định và mạnh mẽ tới lạ.
" Là nam nhân ư! " - Người đồng hành đi chung vừa nhìn thấy đã kêu lên. - " Lẽ nào . . . "
" Nam nhân hay nữ nhân, cũng không phải điều tôi cần ngài bàn tán. - Kreuz hướng mắt mình về Mitra, thoáng ẩn hiện nụ cười. - " Chỉ cần đó là ngươi. "
Họ nhìn nhau kinh ngạc, người đàn ông đi cùng đưa mũi ngửi kỹ hơn rồi thốt lên với giọng ghê tởm.
" Các người đã làm chuyện dung tục ở đây sao? "
Ông ta nhăn nhó mà che mũi khi ngửi thấy mùi dịch thể lẫn mồ hôi còn thoang thoảng trong không khí nơi đó.
" Yên lặng! " - Người chỉ huy gằn giọng ra lệnh cho người kia, nhíu mày nghi hoặc nhìn về Mitra.
" Không thể trùng hợp tới vậy. Là ngươi, đúng không? "
" Ngươi biết ngài ta? " - Kreuz hỏi, nhưng Mitra đáp lại là cái lắc đầu. - " Ngài có lẽ đã nhận nhầm người. Hắn bị câm, nên sẽ không thể trả lời ngài. "
" Mirtehira! " - Người chỉ huy gọi to. - " Ta biết đó là ngươi! "
" . . . "
Đồng tử nơi mắt Mitra chợt giãn rộng khi nghe thấy cái tên ấy. Lập tức họ tiến gần thêm khiến cậu hoảng loạn, sợ hãi mà nép vào lòng Kreuz.
" Tôi không biết ngài muốn làm gì, nhưng tôi không đồng ý ngài làm kinh động tới hắn. "
Cơ thể Mitra cứ run lên bần bật vì sợ hãi, thấy thế hắn càng không muốn tốn thời gian vào cuộc hiểu lầm này. Nhất là khi cậu bị họ làm cho kinh sợ tới nhường này, hắn liền nhanh chóng kéo cậu rời đi.
" Tại sao cậu lại trao cho con người đó một phần Linh Hồn của cậu? " - Người chỉ huy hỏi hắn, nhưng đáp lại là sự im lặng. Kreuz mở rộng cánh rồi bế cậu trên tay mình. - " CHÚNG đang săn tìm ngươi, Mirtehira! Bà ta BIẾT! "
Nghe thấy vậy, Mitra liền ngăn Kreuz rời đi. Ấy mà đột nhiên vết thương khắp cơ thể Mitra nhói lên rồi từ từ rách ra. Cậu vội ôm lấy thân thể đang co giật đầy đau đớn.
" Là Thiên Thần! "
Kreuz giật mình nhìn lên, Thiên Khí dày đặc đang toả ra khắp vùng trời nơi này. Số Thiên Khí này, nhiều hơn tất cả những lần hắn từng thấy. Đồng nghĩa rằng những Thiên Thần chuẩn bị hạ phàm không hề ít. Nhất thời bị xao nhãng, người chỉ huy kia ngay lập tức lao tới mà thúc mạnh vào người Kreuz. Cướp Mitra khỏi tay hắn, ông ta ngay lập tức bay đi.
" Ngươi hãy đi tới nơi khác, tránh xa khỏi chỗ này! Đây là mệnh lệnh! " - Trước khi rời đi, người chỉ huy còn nói vọng tới hắn. - " Đi ngay! Ta sẽ đưa kẻ này tới nơi an toàn. Tuyệt đối không được tới gần! "
Người đàn ông kia ở lại mà dìu hắn rời đi. Nhưng chỉ chớp mắt, Kreuz tóm lấy cổ ông ta mà gầm lên.
" Ta sẽ không nghe theo bất cứ mệnh lệnh nào của các người. "
Trước khi Thiên Thần xuất hiện, hắn lao vút đi về hướng người chỉ huy. Người đàn ông kia cũng vội vã bay theo mà can ngăn.
" Ngài ta đã nói là tuyệt đối không được lại gần con người đó. Nếu ngươi cố chấp bám theo, kẻ đó sẽ hại ngươi chết đấy! " - Túm lấy Kreuz mà kéo lại, ông ta không ngờ hắn sẽ rút kiếm chém tới. - " Ngươi tính làm phản sao? Bọn ta đang cứu ngươi! Lua, mụ ta sẽ giết các ngươi đấy! "
" Bất kể ai . . . " - Con mắt Kreuz long đỏ, điên cuồng trong cơn phẫn nộ và cuồng sát. - " Ta sẽ giết! Kẻ nào cướp hắn khỏi ta . . . Ta sẽ giết hết! "
Người đàn ông thấy những đôi cánh trắng xoá xuất hiện sau lớp mây liền lập tức rời đi.
" Ta đã hết lời với ngươi. Chuyện sắp tới, là ngươi tự chuốc lấy. "
Bỏ lại phía sau một khoảng xa, người chỉ huy liền đáp xuống.
" Nó sẽ không bỏ cuộc, ngươi biết, phải không? " - Lão hỏi Mitra. - " Ta biết đó là ngươi. Ngươi có thể đang băn khoăn vì sao ta đang làm những điều này. Ta chỉ có thể nói rằng ta đang cố bảo vệ ngươi và Kreuz. "
Cậu vẫn im lặng, dường như trốn tránh, vờ không biết điều ông ta đang nói. Người chỉ huy đó lắc đầu rồi thở dài, chỉ vào đôi mắt không tròng, sâu hoắm và đen đặc như vực thẳm.
" Ta cũng giống như ngươi, từng là Tổng Lãnh Thiên Sứ đắc lực bên cạnh Lua. Rồi một ngày, ta nhìn thấy những việc bà ta làm dưới Hạ Giới qua sách Sinh Tử. Việc bà ta tẩy não hay giết những kẻ vô thần, nó đã luôn xảy ra suốt hàng trăm năm nay. Mụ khốn Lua đã lấy đi đôi mắt này rồi cho người đày ải và ám sát ta. Ta không chết, nhưng mất đi đôi mắt, ta cũng chẳng còn lưu giữ chứng cứ nào để vạch trần những điều mà bà ta đã gây ra. Rồi ngươi xuất hiện, và làm nào loạn cả Thiên Giới. Ngay khi nghe về cuốn sách Sinh Tử Hạ Giới bị xé rách, ta đã đoán được rằng ngươi làm thế là vì con người. Lại còn là vì kẻ vô thần. Bà ta, đã xuống tay với ngươi quá tàn nhẫn, âu cũng có thể đoán ra được. "
Cậu khẽ gật, kéo tay áo lên mà đưa về phía ông ta.
" Những vết thương từ kiếp trước sẽ còn lưu lại ngay cả khi ngươi chuyển sinh. Hệ quả của việc vấn vương giữ lại ký ức cũ. Điều này ngươi cũng rõ, mà vẫn làm? " - Ánh mắt Mitra buồn bã nhìn xuống. - " Tất cả đều có cái giá của nó. Ngươi có thể chuyển sinh với ký ức của kiếp trước, nhưng ngươi không được phép nói cho ai biết về nó. Khi Kreuz nói ngươi bị câm, ta biết đó chính là ngươi. Ngươi thấy việc ấy có xứng đáng? "
Mitra im lặng, cứ ôm lấy vết thương mà suy nghĩ. Còn người đàn ông kia, chốc chốc lại nhìn lên bầu trời, trong lòng bồn chồn và lo lắng vô cùng.
" Thiên Lực Viết Ra Định Mệnh vốn dĩ chỉ được viết lên con người. Nhưng ngươi lại sử dụng nó lên chính mình. Thứ Định Mệnh ngươi viết ra trước khi chết, nó đã tạo ra một thứ quyền năng không tưởng. Khi Lua phát hiện, bà ta đã hoàn toàn tước bỏ khả năng Viết Ra Định Mệnh khỏi tất cả những Tổng Lãnh Thiên Thần kế nhiệm. Có nghĩa rằng, ngoài Lua, ngươi chính là kẻ duy nhất và cuối cùng sử dụng Thiên Lực ấy. Bà ta săn tìm ngươi, không chỉ vì ký ức của ngươi. Bản thân ngươi, chính là bằng chứng sống có thể khiến toàn Giới chống lại bà ta. Và điều hơn cả, còn vì thứ Định Mệnh ngươi tạo ra với Kreuz. Lua đã không thể phá huỷ nó, nó liên tục mạnh dần lên mỗi khi hai người bọn ngươi ở bên nhau. Thứ ngươi sở hữu, sớm muộn ngày nào đấy sẽ mang tới đại hoạ cho bà ta. Lua, bà ta sẽ giết tất cả vào ngày hôm nay. "
Cậu bàng hoàng nhìn lên, lo lắng mà túm lấy ông ta như cầu xin giúp đỡ.
" Ta không thể làm gì để thay đổi chuyện này nữa. 52 Đại Thiên Thần biết về ngươi ngày trước, bà ta đã đẩy chúng vào con đường chết trong suốt 30 năm nay. 15 kẻ vừa được phái xuống, là 15 kẻ cuối cùng trong số 52 Đại Thiên Thần ấy. Một khi chúng hạ phàm, cãi bẫy chết ẩn dưới Kết Giới mà bà ta tạo cho chúng sẽ kết thúc tất cả. Dù là ngươi hay bọn chúng chiến thắng trong trận chiến, Kết Giới đó sẽ giết sạch! "
Sững người, cậu thất thần nhìn vô định. Nhưng lập tức luồng Thiên Lực thổi mạnh tới khiến cậu loạng choạng ngã xuống.
" Chúng tới rồi . . . Kết Giới đã được lập. " - Cau mày nhìn lên, ánh mắt lão ta trở nên bất lực thấy rõ. - " Thằng nhóc ấy hệt như ngươi. Quá ngu đần và mù quáng! "
Mitra hoảng loạn đứng lên, nhìn theo về nơi đó. Bóng hình với đôi cánh đen lập tức trở nên mờ ảo rồi biến mất sau Kết Giới. Cậu vội vã chạy tới thì bị người đàn ông kia ngăn lại.
" Ngươi, với thể xác yếu ớt như này mà vẫn muốn tới đó? "
Lấy hết sức giật tay mình lại, Mitra dường như không còn quan tâm tới điều gì khác ngoài sự an toàn của Kreuz.
" Ta có thể thấy NÓ, nhưng ngươi là mới là kẻ làm được điều đấy. " - Lấy ra chiếc lọ pha lê nhỏ đựng đầy Thiên Lực đưa cho Mitra. - " Trong người ngươi mang một phần Linh Hồn của Kreuz, có lẽ ngươi sẽ hấp thụ được Thiên Lực. Sử dụng quyền năng hay kìm hãm sự tàn phá từ vết thương, ngươi đều có thể. Nếu ngươi muốn lựa chọn cả 2, chỗ Thiên Lực sẽ chỉ giúp ngươi được một thời gian ngắn. Hãy sử dụng nó sáng suốt. "
Nhận lấy mà cúi gập người trước lão ta, cậu tỏ lòng biết ơn vô cùng trước khi tiến vào Kết Giới.
" Ngươi, không thể cứu tất cả. " - Người đàn ông để lại những lời khuyên cuối cùng.
Bên trong Kết Giới.
Những Thiên Thần vừa hạ phàm ngay lập tức bủa vây lấy. Bởi quá khinh địch mà hai người trong số họ lập tức bị hắn hạ gục trong nháy mắt. Chỉ bằng một nhát chém dứt khoát, Kreuz chém rời thân xác của Thiên Thần đó làm đôi. Khó mà tránh khỏi kết cục đẫm máu kinh hoàng, bởi việc xảy ra trước đó đã khiến hắn nổi điên. Nên sự xuất hiện của những Thiên Thần chỉ càng cho hắn thêm lý do để bộc phát cơn cuồng sát và khát máu của mình. Cặp mắt tím sâu dần dần bị lấp đi bởi màn sương đen đặc hệt như lần trước.
" Lại một kẻ biến chất hoàn toàn. Trừ khử hắn và ban lại bình yên cho Hạ Giới. " - Một trong số Thiên Thần lên tiếng.
Nhờ Thiên Lực chiết xuất, nên những đòn tấn công đều được hắn chặn lại rất dễ dàng. Tuy vậy, những Thiên Thần được phái xuống lần này đều không hề tầm thường, bởi họ đều thuộc Đại Thiên Thần - Những Thiên Thần cấp cao, dưới trướng của Tổng Lãnh Thiên Sứ và chỉ nghe lệnh trực tiếp từ Lua. Chưa kể rằng, quân số họ áp đảo hoàn toàn so với Kreuz, nên phần thắng của cuộc chiến không hề khả quan với hắn. Từ tám phía, những chiếc xích mang Thiên Lực được tung ra. Dường như chúng có thể tự phát hiện được Ác Khí và bám theo mục tiêu. Từ đôi cánh, tới tay chân của Kreuz đều nhanh chóng bị những sợi xích đó cuốn chặt lấy rồi kéo căng ra. Kreuz gầm lớn, muốn cựa người cũng không thể. Đống xích cuốn lấy vừa nặng trĩu, vừa kìm hãm lại sức mạnh bên trong hắn. Tất cả đều kéo về tám hướng như muốn giật đứt tứ chi của hắn vậy.
" Ta thoát được khỏi đây, ta sẽ giết tất cả các ngươi! " - Tiếng gầm lớn hệt như con thú dữ, không ngừng vùng vẫy để thoát khỏi xiềng xích kia.
" Mau bịt miệng hắn lại. "
Thêm sợi xích khác được quăng tới mà cuốn lấy cổ họng hắn theo mệnh lệnh. Trước khi sợi xích ấy được kéo, tất cả Thiên Thần đều đồng thanh nói.
" Công lý tới Lua Tối Cao! "
ĐOÀNG!
Phát súng đầu tiên vang lên, sợi xích nơi cổ Kreuz lỏng ra, đồng thời cũng vỡ vụn trong chớp mắt. Những phát súng kế tiếp đều nhắm tới chỗ dây xích đang cuốn lấy hắn, tất cả phát bắn ấy đều chính xác vô cùng.
" Bên dưới . . . " - Họ đưa mắt tìm về nơi kẻ nổ súng. - " Giết! "
Bóng người mang mái tóc xám bạc, đưa đôi mắt an tâm mà nhìn lên, Kreuz luôn nhận ra cậu ở bất cứ đâu. Sợi xích trói buộc nay đã vỡ vụn, hắn liền đổ người xuống rồi bay tới chỗ Mitra. Sắc mặt cậu thật tệ, trắng bệch và mệt mỏi, vết thương trên người dường như đã tệ hơn rất nhiều vì có Thiên Thần ở gần.
" Ngươi không sao chứ? Ông ta làm gì ngươi ư? " - Kreuz sốt sắng hỏi, đáp lại là cái lắc đầu của cậu. - " Ông ta thật sự không làm hại ngươi chứ? "
Vỗ nhẹ lên tay để giúp hắn an tâm hơn, Mitra mỉm cười rất khẽ để hắn hiểu.
" Ngươi . . . Tại sao ngươi tới đây? Ông ta đâu? Ta phải đưa ngươi rời khỏi chỗ này. " - Hắn bế thốc cậu trên tay, lo lắng vô cùng.
Từ phía trên, một Thiên Thần khác bay vút tới phóng ngọn lao hướng thẳng về phía Kreuz. Bấy giờ nếu mở cánh bay lên, chắc chắn hắn sẽ bị ngọn lao đó đâm trúng. Ấy vậy, cánh tay Mitra đưa nhanh ra phía sau lưng hắn, kèm theo là tiếng nổ đinh tai vang vọng lên. Nghe thấy, Kreuz lập tức hạ Mitra xuống rồi xoay người ra trước, vẫn giữ cậu chặt bên mình bằng một tay. Tay còn lại đưa kiếm của mình lên để phòng vệ. Kreuz không ngờ rằng phát đạn mà hắn nghe thấy ban nãy không chỉ phá huỷ ngọn lao, mà nó còn bắn trúng bả vai Thiên Thần kia. Vết thương mà phát đạn đó gây ra hoàn toàn khác với mọi vết thương thông thường. Nó không để lại thương tích thể xác hay khiến nạn nhân chảy máu, mà còn chết người hơn nữa - Bởi phần xác thịt bị trúng đạn đều tan thành cát bụi, không thể hồi phục hay chữa trị. Nhìn theo hướng kẻ bị trúng đạn, thì rõ ràng nó tới từ phía hắn. Nhưng người duy nhất ở vị trí đấy cùng hắn chỉ có cậu mà thôi. Kreuz ngỡ ngàng nhìn về Mitra, trên tay cậu đang cầm lúc này là một khẩu súng trường lưỡi lê. Không quá lớn, chỉ vừa đủ cầm tay. Đường nét chạm trổ được khắc lên khẩu súng đều mềm mại và tinh xảo, hệt như những thứ vũ khí thuộc về Thiên Giới. Từ màu sắc trắng tinh điểm vàng kim, cho tới Thiên Lực đang không ngừng toả ra từ thứ vũ khí ấy. Rõ ràng, người sở hữu và có thể sử dụng được nó chẳng ai khác, là một Thiên Thần.
" Ngươi nghĩ có thể chạy thoát được công lý đang giáng xuống đầu ngươi? " - Đám Thiên Thần bay thấp dần xuống.
" Cút hết cho ta trước khi ta giết toàn bộ các ngươi! "
Kreuz gầm lên đe doạ, nhưng đám Thiên Thần ấy còn chẳng nhìn hắn bằng nửa con mắt.
" Câm miệng lại thứ Ác Ma hạ đẳng. Kẻ mà bọn ta muốn tiếp chuyện không phải là ngươi. " - Mọi ánh mắt đổ về phía Mitra. - " Đã lâu không gặp, Tổng Lãnh Thiên Sứ Mirtehira. "
Cái tên ấy lại được vang lên, nhưng người bối rối và bàng hoàng nhất chẳng ai khác ngoài Kreuz.
" Tổng Lãnh Thiên Sứ . . . Chúng gọi ngươi là Mirtehira . . . Mitra không phải tên ngươi? " - Giọng hắn mang đầy sự uất hận và thất vọng. - " NGƯƠI LÀ AI? "
Đôi mắt hổ phách buồn bã nhìn về phía hắn, trên môi cũng không còn nụ cười ngây ngô thường trực.
" Ngài Mirtehira ngày ấy chết vì bảo vệ một kẻ Vô Thần. Đã chuyển sinh mà không biết an phận, cấu kết với Ác Ma mà làm loạn. Tổng Lãnh Thiên Sứ Mirtehia nói xem, Lua tối cao anh minh xét xử ngài, ban cho ngài tội chết chẳng phải là xứng đáng quá sao? Những vết thương ngài có là hậu quả của việc mang theo ký ức kiếp trước, đáng lẽ ngài đã có thể sống và chết đi như một con người bình thường. Nhưng ngài đã chọn điều này. " - Ai nấy đều lăm lăm vũ khí trên tay để tiến vào cuộc chiến. - " Ngày trước tên Vô Thần có thể may mắn thoát được, nhưng lần này thì hai người các ngươi đừng hòng rời khỏi đây. Chúng ta đã từng giết ngài Tổng Lãnh Thiên Sứ một lần, sẽ không thấy phiền nếu phải giết ngài lần nữa. Kẻ phản trắc cần được tuyệt diệt. Công lý tới Lua Tối Cao. "
Kreuz vẫn như ngươi mất hồn, thất thần nhìn người trước mặt. Bởi hắn không thể ngờ rằng người bên mình lại chính là Thiên Thần mà hắn cả đời căm hận ghét bỏ. Mitra hiểu lý do mà Kreuz trở nên như vậy, nhưng lại không thể nào giải thích cho hắn biết. Thứ cậu mong muốn duy nhất bây giờ, là giữ sự an toàn cho hắn. Mitra đẩy ngã Kreuz rồi nhấc súng bắn về tên Thiên Thần đang lao tới. Vừa thu về liền dùng báng súng đập vỡ chiếc lọ mà cậu mang trên người, Thiên Lực lập tức bao lấy cơ thể rồi nhanh chóng tụ lại nơi cánh tay để ngăn vết thương khỏi sự tàn phá. Thiên Lực cũng giúp hồi phục sức khoẻ yếu ớt của cậu trở lại mức ổn định. Mitra biết mục đích của Đại Thiên Thần tới đây, nên cậu nhanh chóng chạy khỏi đó. Chỉ cần kéo họ rời khỏi Kreuz, thì điều đó sẽ giúp hắn tránh được việc phải đối đầu với quá nhiều Thiên Thần. Dù rằng tốc độ của con người chạy trên mặt đất không thể nào nhanh bằng Thiên Thần. Nhưng nào còn cách khác khi hắn bị kích động tới mức trở thành kẻ vô hồn tới vậy. Vừa chạy vừa xoay lại bắn về phía bóng người lao xuống tấn công. Mỗi phát đạn được bắn ra, là mỗi lần vết cứa trên tay cậu phải chịu đựng thêm sự huỷ hoại. Nên Mitra chỉ bắn khi chắc chắn rằng nó sẽ trúng. Cậu không thể phí phạm Thiên Lực, nhất là khi nó chỉ tồn tại trong khoảng thời gian ngắn nữa. Hơn nửa số Thiên Thần bám theo Mitra, số còn lại liền ập tới mà tấn công Kreuz. Thất thần, nửa tâm trí lạc trong suy nghĩ của bản thân, nửa tâm trí đặt vào cuộc chiến. Ngoài việc đặt bản thân vào thế phòng thủ, dường như hắn không tập trung được chút nào để phản công. Đột nhiên nhớ lại, tên Thiên Thần ban nãy có nhắc tới việc đã từng giết Mitra.
" Đợi đã! Nếu hắn là Thiên Thần . . . " - Đập cánh bay lên để tạm thời thoát khỏi đám Thiên Thần, Kreuz tập trung suy nghĩ lại mọi chuyện. - " Hắn đã từng bị giết trước khi chuyển sinh. Vì bảo vệ một con người Vô Thần mà bị đồng loại giết hại . . . Ký ức mình nhìn thấy là ký ức trong kiếp trước của hắn. Hắn cầu xin sự tha thứ . . . Là tha thứ cho việc bỏ lại con người kia một mình!!! "
Thoáng chốc hiểu ra, Ác Khí trong cơ thể Kreuz bùng phát mạnh mẽ. Cơn cuồng sát và phẫn nộ đã đạt tới tỉnh điểm, nhưng đôi mắt vẫn giữ được sắc tím của mình. Ánh nhìn đầy chết chóc, nguy hiểm và uất hận tới đám Thiên Thần.
" TA GIẾT! "
Tiếng gầm của hắn vang vọng cả vùng trời, đổ người rồi đưa kiếm chém xuống. Nghe thấy, có chút xao nhãng mà lo lắng nhìn về nơi Kreuz. Nắm lấy lợi thế, ngọn lao trên tay Thiên Thần kia ném xuống Mitra, vội ngã sang bên mà né đi. Những Thiên Thần khác liền lập tức lao tới với vũ khí tên tay, sẵn sàng đâm xuống mà kết liễu cậu. Vội vàng bật dậy, đưa ngươi xoay khỏi hướng chiếc thương đâm tới. Gắng gượng gạt đi cơn đau, cậu vươn cánh tay ra, dùng phần lưỡi lê gắn trên súng mà cắt một đoạn sâu lên cánh tay kẻ đó. Mất đà, Thiên Thần đó loạng choạng về phía trước.
" Ta xin lỗi. Nhưng các ngươi đã ép ta! "
Mitra có chút xót thương trước khi xuống tay, cậu xoay súng lại rồi nhắm thằng đầu kẻ đó mà kéo cò. Toàn thân nhanh chóng thành cát bụi rồi tan biến đi, số Thiên Thần còn lại biết rằng không thể chần chừ thêm giây phút nào nữa, họ cần phải hạ gục Mitra trước khi có thêm bất cứ thương vong nào. Đưa vũ khí trên tay ra trước, tất cả đều lao tới nơi cậu. Mitra vừa nhấc lên thì vết thương trên tay đột ngột rách dài thêm một đoạn, khẩu súng cũng liền biến mất. Thiên Lực mà cậu hấp thụ giờ đã cạn kiệt, lại còn vào chính giây phút nguy hiểm này. Khuỵu xuống vì cơn đau, thực tới lúc này, cậu chẳng hy vọng mình sẽ thoát được khỏi nơi này toàn vẹn. Bởi nếu không bị giết bởi Thiên Thần, thì chỗ vết thương trên cơ thể cũng sẽ làm điều đó thay họ. Đột nhiên âm thanh của kim loại va vào nhau vang lên, điều kế tiếp mà Mitra cảm nhận được là chất lỏng đỏ rực vương vãi tới nơi cậu. Giật mình nhìn lên, Kreuz toàn thân và cây kiếm trên tay dính đầy máu. Nhưng y phục mà hắn mặc lại không hề có vết rách hay cứa tới, có lẽ chỗ máu đó không phải từ hắn. Nhấc kiếm hướng về đám Thiên Thần bên trên, Crow nhướn mày thách thức.
" Các ngươi chỉ có thế thôi sao? Đúng là một đám vô dụng! "
Mitra thấy Kreuz điên cuồng như vậy, trong lòng ít nhiều sợ hãi. Cắn môi nén nỗi đau, cậu với lấy tay áo hắn mà giữ lại. Vẫn là ánh mắt sắc lẻm, đằng đằng sát khí và phẫn nộ, nhưng con ngươi tím kia liếc nhanh xuống mà nhìn cậu.
" Vẫn là đôi mắt ấy . . . Anh không bị tha hoá! " - Cậu mừng rỡ reo lên trong đầu.
" Ta chưa xong chuyện với ngươi đâu, xử hết đám khốn này rồi sẽ tới ngươi. "
Nói rồi, hắn vừa bay lên thì mặt đất bên dưới liền rung chuyển dữ dội. Chỉ sau cái chớp mắt, mặt đất từ đằng xa mọc lên những rặng đá nhọn hoắt, mà tốc độ rặng đá lan ra cũng cực kỳ nhanh. Điều kinh hoàng hơn, những mũi đá nhọn hoắt đột ngột dài ra rồi đâm thẳng lên trời. Một trong số những Thiên Thần kia, dù đang lơ lửng trên không trung liền bị nó đâm xuyên người mà gục ngay tức khắc. Những người khác thấy vậy ngay lập tức bay lên cao mà né đi. Nhưng mũi đá không hề bỏ cuộc, chúng vươn lên cao hơn và bám theo, như thể chúng có nhận thức mà săn đuổi mục tiêu của mình. Ngay cả việc phòng thủ hay phá huỷ rặng đá, những Thiền Thần đều đã thử nhưng không hề hấn. Mỗi mũi đá bị đập vỡ, thì chúng lại mọc thêm hàng chục cái khác thế chỗ. Như cơn gió vụt tới, Kreuz bế thốc Mitra trên tay rồi bay lên.
" Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy? " - Đến chính hắn cũng không khỏi kinh hoàng tột độ trước tình hình lúc này.
Từng người từng người trong số Thiên Thần đều bị mũi đá nhọn xuyên qua cơ thể mà chết. Cảnh tượng không thể nào hỗn loạn hơn. Bóng người với đôi cánh trắng dính máu liền bay về phía họ. Bị thương không hề nhẹ bởi chỗ đá kia tấn công, dường như kẻ đó là người duy nhất còn sống sót. Đưa tay về phía Kreuz và Mitra như cầu cứu, sắc mặt tuyệt vọng mà van xin, kẻ đó hét lớn.
" Mirtehira! Xin ngài cứu ta! Lua . . . Chỉ có ngài . . . Chỉ có ngài cứu được ta! Cầu xin . . . "
Kết cục xảy tới khó mà tránh khỏi, cảnh tượng ấy có lẽ sẽ ám ảnh cậu mãi mãi. Bởi hơn ai hết, Mitra hiểu rằng họ cũng như cậu, từng bị Lua lợi dụng rồi trừ khử. Kẻ đó, chết trước mắt cậu với mũi đá đâm xuyên qua lồng ngực, trên gương mặt méo mó đầy đau đớn vẫn còn mang sự khẩn khoản cầu cứu. Nhưng cậu nào có thể làm gì trong thân xác của con người, mà chỉ vừa lúc trước suýt bị giết bởi họ. Những mũi đá kia bắt đầu chuyển hướng tới hai người, Kreuz lại bay vút lên nhưng lập tức va phải kết giới, suýt làm rơi cậu vì mất thăng bằng.
" Không thể thoát ra khỏi đây sao? " - Hắn gầm lên. - " Chết tiệt! Ngươi biết về chuyện này, đúng không? "
Mitra gật đầu. Thoáng chốc cậu nhận ra trong chuyện này có sự bất thường. Không thể ngẫu nhiên khi mũi đá lại nhắm tới những Thiên Thần mà tiêu diệt trước. Bởi cho tới khi tất cả họ bị trừ khử, những mũi đá mới chuyển hướng tới hai người. Chính vì trong chiếc túi bên hông Kreuz có chứa những chiếc lọ pha lê đựng Thiên Lực mà hắn chiết xuất ra. Ngay từ đầu, rặng đá này vốn dĩ được triệu hồi để săn giết những Thiên Thần tồn tại bên trong Kết Giới, nó sẽ bám theo bất cứ thứ gì toả ra Thiên Khí hay Thiên Lực. Lua dường như đã lường trước việc Mitra sẽ sử dụng tới Thiên Lực để đối đầu lại với Đại Thiên Thần. Cậu hiểu ra rằng, đó là vì sao vị Ác Ma kia và ngay kẻ Thiên Thần đều nói rằng - Chỉ cậu có thể làm được đó. Bởi nguồn cơn của mọi chuyện đều là từ cậu, chỉ cậu, là người có thể kết thúc tất cả. Đưa bàn tay nhỏ lên chạm lấy khuôn mặt Kreuz, Mitra nhìn vào đôi mắt hắn rất lâu, trìu mến đầy yêu thương nhưng thoáng buồn bã.
" Ngươi muốn gì? " - Dường như vẫn muốn giữ sự lạnh nhạt tới cậu.
" X i n a n h đ ừ n g đ ỡ t ô i. "
Viết những điều cuối cùng ấy lên, cậu dùng hết sức đẩy cơ thể mình bật khỏi hắn. Trước khi rơi xuống cậu kịp thời giật chiếc túi bên hông của Kreuz ra khỏi. Gồng tay bóp vỡ toàn bộ để Thiên Lực thoát ra. Ngay khi tiếng vỡ vụn vang lên, Mitra lập tức hấp thụ Thiên Lực rồi gọi ra khẩu súng của mình. Nhưng nơi đầu tiên mà nòng súng hướng tới lại chính là về phía Kreuz.
" Ngươi . . . Muốn giết ta? "
Hắn khựng lại khi thấy nòng súng đang nhắm về mình. Khi tiếng súng sổ vang lên, hắn lập tức đập mạnh cánh bay vụt lên mà né đi, nhưng tia sáng chớp nhoáng vụt qua từ viên đạn lệch hẳn đi nơi khác.
" Ngươi!!! "
Mũi đá nhọn lập tức chuyển hướng mà bám theo cơ thể rơi tự do của cậu. Kreuz ngay lập hiểu ra điều Mitra đang làm.
" ĐỪNG!!! " - Kreuz vội đổ nhào cơ thể mình xuống mà đuổi theo, hắn hét lên khẩn cầu.
" Chỉ có tôi . . . Chỉ có tôi làm được . . . "
Âm thanh hỗn độn và ù hết lên khiến giọng nói hắn lẫn vào, khó mà nghe rõ thấy.
" Hãy sống thật hạnh phúc, một lần nữa nhé. "
Mitra nói ra khi nhìn về người đó, dù không thành tiếng nhưng đó đã luôn là ước nguyện cậu dành tới Kreuz.
" TA ĐÃ NÓI NGƯƠI KHÔNG ĐƯỢC TUỲ TIỆN RỜI KHỎI TA! "
Tiếng gầm hắn hệt như một con sư tử đang rống lên, tuy uy quyền, mạnh mẽ nhưng lại thống thiết cô độc và sợ hãi. Chỉ chớp mắt, Kreuz lập tức dịch chuyển tới trước cậu. Hai tay cùng đặt lên chuôi kiếm, dồn hết sức mà chém mạnh xuống mũi đá đang lao tới Mitra. Những mũi đá đó bắt đầu vỡ vụn, chạy tới gốc rồi để lại một khoảng trống giữa trăm rặng đá quanh nó. Nhưng chỉ điều đó là không đủ, khi mà mũi đá khác lại vươn tới săn tìm, chúng sẽ không ngừng lại cho tới mục tiêu cần tiêu diệt chết đi. Thu kiếm lại, Kreuz xoay người giang tay mình mà đỡ lấy Mitra vào lòng.
" Ngươi dám làm trái lời ta? "
Hắn tực giận mà mắng cậu.
" Ngươi giận ta, chán ghét ta tới mức muốn chết trước mặt ta? " - Giọng Kreuz lạc đi, đầy đau đớn. - " Ngươi dám giấu ta chuyện ngươi từng là Thiên Thần, ta mới mắng ngươi mà ngươi muốn bỏ ta đi là sao? Hả? "
Nghe thấy lời thú nhận buồn khổ kia, cậu không muốn để chúng làm lay động tâm trí. Càng vùng vẫy mạnh hơn, cố gắng đẩy mình ra để thoát khỏi hắn.
" Ngươi chết, ta cũng chết! " - Kreuz ghì chặt Mitra vào lòng, nhất quyết không để cậu tuột khỏi. - " Sống cùng sống, chết cùng chết. Không có ngươi, ta sống để làm gì!!!! "
Cảm xúc lẫn lộn khi nghe được, nhưng cậu không muốn kéo hắn chết theo bởi những việc do cậu gây ra. Bởi tất cả những thứ Mitra mong muốn, là Kreuz được sống hạnh phúc. Liên tục lắc đầu mình, cậu cầu xin hắn buông cậu ra trước khi mũi đá đâm tới mà làm thương tới hắn.
" Ta . . . " - Hắn gầm gừ, giọng quả quyết và kiên định. - " Ta không cho phép bất cứ thứ gì làm tổn thương tới ngươi. "
Tạo ra kết giới bao bọc lấy cả hai, Kreuz nhất quyết không để Mitra hy sinh bản thân như vậy. Những mũi đá nhọn hoắt đâm tới liên tiếp nhưng chẳng thể xuyên thủng được kết giới mà Kreuz tạo ra. Không chỉ vậy, sau khi va chạm với kết giới, từ mũi đá bị vỡ tan, vết rạn chạy xuống dưới gốc rặng đá. Đưa súng lên, Mitra bắn vào mũi đá nọ, nó và gốc rặng đá đều vỡ tan, không thể mọc lại. Hệt như ban nãy khi Kreuz chém vỡ mũi đá kia.
" Không phải Ma Lực hay Thiên Lực có thể phá huỷ nó . . . " - Cậu nhìn lên hắn. - " Chúng ta . . . Quyền năng ấy đã có sẵn bên trong chúng ta! "
Đọc ánh mắt của Mitra, Kreuz ít nhiều có thể hiểu điều cậu đang muốn nói.
" Lũ Thiên Thần ấy không thể phá huỷ chúng, nhưng ta và ngươi đều có thể. Đây không phải là sự trùng hợp, phải không? "
Mitra gật nhẹ.
" Nhưng chúng ta không thể phá huỷ tất cả với cách đó, chúng quá nhiều. " - Kreuz nhìn xuống một biển rặng đá sắc nhọn trải mênh mông bên dưới.
Đột ngột tiếng rạn vang lên, kết giới của Kreuz bắt đầu có dấu hiệu bị phá vỡ.
" Không ổn rồi! Kết giới không thể trụ được thêm nữa. "
Chợt Mitra đưa khẩu súng cho Kreuz, cậu gật đầu với ánh mắt tin tưởng.
" Ngươi chắc chứ? " - Kreuz định cầm lấy nhưng lập tức trả lại Mitra. - " Cả ta và ngươi cùng làm. Cho dù chuyện gì xảy đến, ta sẽ ở bên ngươi. "
Nở nụ cười ngây ngô và hạnh phúc, Mitra trở về với sự vui tươi thường có của mình. Kreuz hôn lên trán cậu trước khi nhắm mắt mình lại. Ác Lực được hắn gọi ra rồi truyền tất cả sang cho cậu. Không ngoài dự đoán, Mitra hấp thụ và trung hoà Thiên Lực với Ác Lực trong cơ thể mình rất dễ dàng. Dồn toàn bộ sức mạnh về khẩu súng rồi ngắm xuống rặng đá bên dưới. Hai người họ, dù chỉ là hy vọng nhỏ nhất cũng sẽ nắm lấy. Bởi họ vẫn muốn ở bên người kia thật lâu hơn nữa. Thứ đạn phép được bắn ra, nó cuộn lại như quả cầu năng lượng. Bên trong tâm, trắng đen hư ảo hoà vào nhau làm một. Cơn gió xoáy bao bọc bên ngoài biến mọi thứ trên đường đạn nó bay qua vỡ vụn. Chỉ tích tắc viên đạn xâm nhập vào gốc rễ của rặng đá, nó liền phóng thích toàn bộ sức mạnh bên trong tâm. Luồng sức mạnh khổng lồ của hai người càng lớn dần lên theo vùng mà nó tác động tới. Chỉ chớp mắt, rặng đá ở khắp kết giới này bị phá huỷ hoàn toàn. Nhưng ngay khi rặng đá cuối cùng bị tiêu huỷ, nguồn năng lượng nào đó lập tức được phóng thích khỏi nơi tâm kết giới. Nó cuốn lấy luồng sức mạnh kia rồi phát nổ, khiến cho cả kết giới của Kreuz và kết giới Lua tạo ta cho nơi này đều vỡ tan. Dư chấn của nó đẩy bật hai người ra xa, những dòng khí hỗn loạn hút lấy nhau tạo thành cơn gió xoáy liên tiếp quật lên hai người. Không thể điều khiển đôi cánh theo ý muốn, Kreuz liền ôm chặt lấy Mitra, cố gắng hạ xuống thấp nhất có thể. Xoay người hướng lưng mình xuống mặt đất mà đáp. Cơ thể hắn ngã dập xuống rồi nẩy bật lên mà lăn thêm một đoạn trước khi dừng lại. Gió xoáy đã ngưng, lớp bụi mù cũng theo đó hạ xuống mà phủ lên mặt đất. Xung quanh lặng đi, chỉ còn tiếng xào xạc bởi gió nhè nhẹ thổi qua tán lá. Có phần đau nhức nơi lưng và tay mình, nhưng Kreuz biết chúng sẽ tự hồi phục, chỉ mất chút thời gian đợi thôi. Đỡ theo Mitra mà ngồi dậy, hắn phủi chỗ bụi trên người rồi nói.
" Chúng ta thành công rồi. " - Đưa tay vén mái tóc loà xoà trước mặt cậu, hắn cười vui mừng. - " Ngươi làm tốt lắm. "
Nhưng nụ cười trên môi hắn chợt tắt ngấm khi thấy vết rạn chạy từ cổ lên, lan dần ra hai bên má Mitra. Sắc mặt cậu hoàn toàn trắng bệch như không còn một giọt máu nào. Xé toạc tay áo cậu ra, thứ hắn thấy bên dưới khiến lòng hắn quặn lại thương xót vô cùng. Toàn bộ vết thương trên cơ thể đều rách rộng, sâu hoắm lại, nhiều mảng da còn rạn nứt mà rướm máu. Sóng dư chấn ban nãy, hắn đã không hề nhận ra nó mang toàn bộ Thiên Lực và Thiên Khí của các Thiên Thần mà nó giết. Những vết thương cậu mang chịu sự tàn phà kinh hoàng, vốn dĩ đã không thể lành, nay cũng chẳng thể chữa trị mà cầm cự thêm được nữa. Có lẽ, Mitra không còn nhiều thời gian. Chính bản thân cậu cũng sớm biết rằng là ảo vọng quá hão huyền, khi mà nghĩ rằng có thể thoát được nơi này. Bởi sau những gì vị Ác Ma kia đã cảnh báo tới, Mitra biết Lua sẽ không để cậu tồn tại thêm ngày nào.
" Mirtehira . . . Mirtehira! Ngươi mau mở mắt ra . . . " - Giọng hắn run run, lo sợ cực độ. - " Mở mắt nhìn ta đi!!! "
Cậu mở mắt mà nhìn hắn, khẽ nở nụ cười ngây ngô và thuần khiết như ngày nào. Tuy vết rạn bên má nhói lên nhưng Mitra chẳng bận tâm tới, bởi cả cơ thể cậu đều quá sức chịu đựng rồi. Người ta thường nói, một khi chạm tới giới hạn, sẽ chẳng còn cảm thấy đau đớn nữa. Nhưng họ không nói rằng, là vì chúng ta đã quá quen với nỗi đau ấy, hay nó đã giết chết chúng ta. Nhấc tay mình, run run viết lên bờ ngực chắc chắn của Kreuz.
" M I T R A. " - Có chút kiệt sức, hơi thở cậu khẽ phả ra quá yếu, dường như có thể ngừng thở bất cứ lúc nào.
" Phải! Phải! Tên ngươi là Mitra . . . " - Hắn bật khóc mà ôm lấy cậu. - " Ta xin lỗi! Ta xin lỗi! Ta đã mắng ngươi . . . Đã nghi ngờ ngươi . . . Con người hay Thiên Thần, ta không quan tâm. Ngươi là ngươi . . . "
Với chút sức lực yếu ớt còn sót lại, cậu vỗ nhẹ lên lưng hắn mà vỗ về.
" Gắng lên! Gắng lên. Ta sẽ cứu ngươi. "
Nhẹ nhàng và cẩn thận bế cậu trên tay, Kreuz bay trở lại nơi hồ Á Nguyệt. Ngâm cơ thể Mitra xuống, nhưng dòng nước nơi đây không còn mang khả năng trị thương nữa. Ánh mắt yếu mềm, mệt mỏi nhìn về hắn.
" Tại sao lại không có tác dụng chứ? " - Hắn gầm lên. - " Không thể thế này được! Ngươi gắng lên, hãy chịu đựng thêm chút nữa thôi. Ta sẽ mang Thiên Lực về cho ngươi, ngươi có thể dùng nó mà ngăn vết thương . . . "
Mitra khẽ lắc đầu, ánh mắt lúc này, thực sự buông bỏ hoàn toàn.
" Ta xin ngươi, đừng rời bỏ ta! Ta sẽ kiếm Thiên Lực cho ngươi . . . Ta sẽ cứu ngươi . . . " - Khóc nấc lên khẩn khoản, hắn vật vã trong cơn đau đang bóp vụn con tim hắn. - " Hàng trăm hay hàng ngàn Thiên Thần, ta sẽ giết . . . Ta sẽ giết . . . Ta sẽ cho ngươi Thiên Lực, ngươi có thể dùng chúng để kìm hãm vết thương mà! Chỉ cần kéo dài tuổi thọ của ngươi . . . Để ngươi ở bên ta, kể cả giết hết Thiên Thần ta đều sẽ làm! Nên . . . Ở lại bên ta . . . Ngươi đã đồng ý trở thành của ta . . . Ngươi phải nghe lời ta mà . . . "
Tận cùng của đau khổ và tuyệt vọng, Kreuz không còn kiểm soát được lý trí của mình nữa. Hắn bật ra những tiếng khóc thống thiết, khiến bất cứ ai nghe thấy đều không khỏi nhói lòng đau thương. Bàn tay bé nhỏ, thật mong manh đưa tới lau nước mắt nơi Kreuz. Ấy mà, cậu cũng không hay biết mình cũng rơi lệ theo.
" Ta . . . Đã mất một thứ rất quan trọng . . . Ta không muốn mất đi cả ngươi! " - Kreuz cúi người xuống, đặt trán mình lên trán Mitra. - " Ngươi trả lời ta đi . . . Ngươi bảo ta phải sống tiếp với nỗi đau này thế nào hả? "
Giọt nước mắt cứ ứa ra rồi rơi xuống khuôn mặt cậu bên dưới, chúng thật ấm như muốn giúp cậu giữ sự tỉnh táo. Bởi cơ thể bắt đầu lạnh dần, đôi chân cậu cũng đã cóng lại, không thể cử động được nữa.
" T ô i x i n l ỗ i. H ã y t h a t h ứ c h o t ô i. " - Viết điều ấy mà đáp lại, không tránh khỏi mà bật khóc.
" Không! Ta sẽ không tha thứ cho ngươi nếu ngươi dám rời xa ta. " - Giọng lạc hẳn đi mà cầu xin cậu, Kreuz thực tâm đã tới cùng đường, vô vọng và bất lực. - " Ta yêu ngươi! Ta . . . Không thể mất ngươi được. Ta cầu xin ngươi đấy, xin ngươi đừng bỏ ta lại một mình . . . Ta thật sự không thể chịu nổi . . . "
" M Ệ N H. "
Mitra viết vào lòng bàn tay Kreuz một lần nữa, vẫn là chữ Mệnh của ngày nào. Hơi ngẩng dậy, cậu hôn lên bờ môi còn vương chút mặn của nước mắt.
" Tôi Yêu Anh, Kreuz! "
Dù không thể thành tiếng, nhưng trong tâm trí hắn có thể hiểu được. Hay rằng, có thể biến khoảnh khắc mang theo giọng nói vọng trong tâm trí, thủ thỉ tâm tình lời yêu thương tới hắn. Cầm lấy bàn tay Mitra rồi áp vào mặt mình. Hắn cũng ấp ủ bàn tay bé nhỏ trong lòng tay mình. Mí mắt trông thật nặng nề, Mitra cố gắng mở mắt rất nhiều lần. Giống như cậu đang lim dim mà chuẩn bị rơi vào giấc ngủ. Nhưng lần này, là một giấc ngủ ngàn thu và sẽ chẳng thể tỉnh dậy được nữa.
" Tại sao . . . " - Gục trước cậu, hắn đã quá đau để nói ra được điều gì nữa. - " Tại sao ngươi vẫn muốn rời bỏ ta . . . "
Thế rồi, từ ô túi nho nhỏ bên áo mà cậu hay cất giữ vật quan trọng. Nó nổi lên, rời khỏi miệng túi mà trôi theo dòng nước tới nơi Kreuz. Đó, là một chiếc lông vũ trắng với lớp máu khô ngả nâu, nên hẳn đã có từ lâu.
"Nhân Duyên Tiền Định, Vạn Mệnh Bất Biến. "
Là câu nói mà người chỉ huy từng nói với Kreuz khi hắn còn nhỏ. Ngày đó, ông ta dạy cho hắn về khả năng nhìn vào linh hồn bản thân và linh hồn kẻ khác. Khi soi gương, Kreuz ngày ấy thấy bên trong linh hồn của chính mình mang theo hai chiếc lông vũ. Một trắng, một đen. Khi được hỏi, người chỉ huy luôn trả lời rằng.
" Nhân Duyên Tiền Định, Vạn Mệnh Bất Biến. Một khi trưởng thành, ắt sẽ hiểu được. "
Cầm chiếc lông vũ ấy lên, Kreuz không thể nào giải thích được cảm giác thân thuộc.
" Đừng nhắm mắt lại, mau mở mắt nhìn ta! " - Hắn vội vã ôm lấy khuôn mặt Mitra mà đánh thức cậu. - " Trả lời cho ta biết, đây không hề là ngẫu nhiên, vốn dĩ ngay từ đầu ngươi đã biết ta phải không? "
Mitra mỉm cười rồi gật đầu đáp. Giọng nói hắn sốt sắng vang lên bên tai, nhưng mỗi lúc một ù đi, không rõ lời.
" Ngày đó ngươi vừa thấy ta đã liền chạy tới. Trong ký ức và thực tại, đều bị Thiên Thần truy giết. Tất cả khoảnh khắc ta ở bên ngươi đều có cảm giác thân thuộc. Ngay cả khúc nhạc ngươi thổi, ta chưa một lần nghe qua nhưng lại nhớ được giai điệu của nó. Ngươi từng vì kẻ khác mà từ bỏ tất cả, lúc này lại hy sinh mạng sống để bảo vệ ta . . . " - Nghiến chặt chiếc lông vũ ấy trong tay, hắn nghẹn đi. - " Ngươi đã luôn cầu xin sự tha thứ vì bỏ lại ta và kẻ đó . . . Tất cả nhưng cảm giác thân thuộc ngươi mang cho ta . . . Sự mất mát, trống rỗng và hận thù ta có . . . "
" M Ệ N . . . "
Ngón tay run run vẫn viết lên lòng tay Kreuz chữ ấy. Nhưng nào để tâm tới, hắn hoảng loạn cực độ khi bàn tay và cơ thể cậu cứ lạnh dần đi, mí mắt cũng đã nhắm lại.
" Đừng mà! Mau mở mắt ra nhìn ta đi! Hãy cho ta biết kẻ ở bên ngươi kiếp trước là ta, đúng không? Tại sao . . . Tại sao tới cả kiếp này . . . Ta vẫn không thể bảo vệ ngươi? "
Bàn tay nhỏ bé rơi thõng xuống, thứ cuối cùng Mitra để lại cho hắn, vẫn là nụ cười từ biệt hạnh phúc trên môi. Những cảm xúc đau đớn nhất, tuyệt vọng nhất lại trở về bên hắn.
" Ngươi . . . Là Định Mệnh của ta cơ mà . . . "
Kreuz dường như trở thành một kẻ mất trí. Hôn lên đôi môi tím tái kia rồi thất thần nhìn thân thể bất động Mitra mà mỉm cười. Ngón tay tay vô thức di chuyển mà viết vào bàn tay nhỏ của cậu một chữ - " Duyên ".
" Duyên số, vận mệnh? Vậy ngươi, kiếp sau sẽ lại là của ta! "
Trước khi kịp làm điều ngu ngốc tới bản thân, lồng ngực nơi Kreuz, lòng bàn tay của hắn và cậu đều sáng rực lên.
" Nếu chúng ta đã có Duyên gặp được nhau. Ắt là Định Mệnh. Tôi có thể . . . Gặp anh ở kiếp khác, được không? "
Câu nói ấy đột nhiên vang vọng bên tai, giọng ai đấy nghe thật thân thương, nhưng cũng thật đau buồn. Từ nơi lồng ngực, Kreuz đưa tay vào bên trong mà tìm kiếm thứ ánh sáng đó. Hắn không rõ tại sao, nhưng hắn cảm nhận được thứ ánh sáng bên trong ấy hoàn toàn khác biệt so với tất cả. Bởi nó ấm áp hệt như linh hồn Mitra vậy. Thứ mà Kreuz lấy ra từ Linh Hồn của mình là chiếc lông vũ trắng thuần khiết, tựa trong suốt.
[ . . .
" Thiên Lực Bảo Vệ được coi như sinh mạng thứ hai của Thiên Thần. Tôi tin rằng nó sẽ bảo vệ anh thay tôi, không ai có thể làm hại tới anh nữa rồi . . . Tôi là người duy nhất có thể làm được điều này . . . Xin lỗi đã không thể ở bên anh được nữa. Xin hãy tha thứ cho tôi . . . Và hãy sống một cuộc đời bình yên và hạnh phúc như anh hằng mong muốn. "
Bóng người thanh tao, nhã nhặn cao quý kia đặt lên người đàn ông trên giường một chiếc lông vũ trắng. Sau khi nó biến mất vào cơ thể kia, bóng người với đôi cánh trắng liền rời đi.
. . . ]
Ký ức ấy chớp nhoáng hiện ra.
" Nó . . . Là ngươi đã trao nó cho ta. "
Có lẽ đó chính là lý do mà Kreuz sử dụng được Thiên Lực dễ dàng như vậy. Ngay cả trong tất cả trận chiến của hắn, chưa Thiên Thần nào có thể làm hắn bị thương. Đặt nó vào bên trong lồng ngực Mitra, Kreuz hy vọng rằng sẽ có điều kỳ diệu xảy đến với cậu. Nếu như không thể thành hiện thực, thì hắn lúc này đâu còn gì để mất nữa.
" Nó vốn dĩ là để bảo vệ mạng sống cho ta. Không có ngươi ở bên, cuộc sống này còn nghĩa lý gì với ta. Chi bằng . . . Ta trả lại cho ngươi đấy. Nếu ngươi không muốn thì hãy tỉnh dậy và nói rằng ngươi không cần đi! "
Dứt lời, chiếc lông vũ ấy tan vào, hoà thành một với linh hồn Mitra rồi bao bọc lấy cậu bằng hào quang sáng chói và thánh khiết của Thiên Thần. Nó đưa cơ thể cậu lơ lửng khỏi mặt nước mà tìm tới luồng ánh dương. Ngay khi đón nhận được nguồn năng lượng ấm áp ấy, sắc mặt Mitra trở nên hồng hào trở lại. Những vết thương trên cơ thể dần dần hồi phục, tuy vẫn không thể chữa lành toàn vẹn. Nhưng ít nhất, đó là một dấu hiệu tốt. Vết rạn cũng theo đó mà biến mất, trả lại cậu làn da trắng đẹp đẽ, mềm mịn tựa nhung lụa. Từ sau lưng, đôi cánh trắng trong ảo diệu hiện ra thật tráng lệ. Y phục trên người cũng biến đổi thành tà áo trắng với đường chỉ vàng thêu ấn thánh, còn vòng hào quang thánh nơi đỉnh đầu sáng rực lên và toả ra Thiên Khí. Mitra khoác trở lại lên mình hình ảnh của thân phận Tổng Lãnh Thiên Sứ cao quý ngày nào. Thần thái nghiêm nghị thoáng ẩn hiện, uy nghi và đầy quyền quý. Kreuz không hề nghĩ rằng sẽ được thấy Mitra trong hình dáng này.
" Mitra . . . ? "
Kreuz bay tới bên cậu, cất tiếng gọi dịu dàng và tha thiết. Nghe thấy, làn mi dài khẽ rung rinh, cậu từ từ mở mắt mình mà nhìn về người ấy.
" Chào anh, Kreuz. "
Giọng nói của cậu, nghe thật ngọt ngào, ấm áp và dễ thương vô cùng. Kreuz quá đỗi vui mừng, niềm hạnh phúc khôn xiết trong hắn vỡ oà, liền phi cả người ôm lấy cậu. Cơ thể cả hai đổ nhào xuống hồ nước. Khi hắn đỡ Mitra dậy, thì hình hài trần tục liền trở về với cậu, hào quang Thiên Thần hay đôi cánh trắng kia đều đã biến mất.
" Ngươi nói được rồi sao? " - Như một thói quen, cậu gật đầu ngoan ngoãn đáp hắn. - " Nói nữa đi, ta muốn nghe giọng nói của ngươi. "
" Tôi Yêu Anh! Tôi yêu anh, Kreuz!!! " - Ngây ngô như đứa trẻ, Mitra nói thật to lời yêu thương đó.
Hắn hôn tới tấp lên khuôn mặt cậu, không bỏ xót chỗ nào. Ngón tay hắn vuốt nhẹ làn da mềm mại đầy trân trọng và nâng niu.
" Ngươi đã trở lại làm Thiên Thần rồi sao? Là nhờ chỗ Thiên Lực ngươi trao ta phải không? "
" Thiên Lực Bảo Vệ đã chữa trị vết thương khỏi cơn nguy kịch. Hình ảnh mà anh thấy ban nãy, chỉ là hình hài ngày xưa khi tôi còn là Thiên Sứ mà thôi. Còn bây giờ, tôi là con người. " - Cậu có chút lo lắng khi nói. - " Là con người cũng tốt mà. Nếu tôi là con người . . . Anh sẽ không căm ghét tôi. "
" Ta đã hiểu vì sao ta hận Thiên Thần tới vậy. Chúng đã cướp ngươi khỏi ta. Hận thù và mất mát ngày trước, ta đã mang theo tới bây giờ. Vì ta muốn trả thù cho ngươi. " - Đôi mắt tím sáng lên, Kreuz nhìn thẳng vào mắt cậu mà nghiêm giọng. - " Sao ta có thể ghét ngươi được chứ? Dù ngươi là Thiên Thần hay con người, thì ta sẽ vẫn yêu ngươi. Vì đó là ngươi! Và ngươi là của ta. "
Chẳng có ngôn từ nào có thể diễn tả được hạnh phúc của hai người họ. Sau những gian nan và trắc trở, cuối cùng cũng đã đoàn tụ bên nhau theo nguyện ước mà họ lập từ tiền kiếp. Kể từ ngày Thanh Trừng mà Lua ban xuống cho những Đại Thiên Thần kia, không một ai nhìn thấy hai người họ nữa. Vị Ác Ma kia cũng không thể truy tìm thấy chút dấu vết nào của Kreuz. Dường như cả hai người họ đều biến mất vào không khí vậy. Dù Kreuz và Mirtehira sống rất khoẻ mạnh và hạnh phúc bên nhau, nhưng vị Ác Ma đó vẫn lo lắng. Không phải hiện tại, mà là cho tương lai của họ. Những gì xảy ra ngày hôm đó, hệt như ông ta đã đoán. Thứ quyền năng mà Kreuz và Mirtehira tạo ra và nắm giữ, nó đã nằm ngoài khả năng kiểm soát của Lua. Chắc chắn rằng, Lua sẽ không để yên cho hai người. Nhưng tương lai nắm giữ điều gì, nay đã thuộc ngoài tầm tay của vị Ác Ma.
Vị Ác Ma ấy, sau nay chuyển sinh thành con người, cùng thời điểm với Chiến Tranh đầu tiên nổ ra dưới hạ giới. Và cũng là một trong những người sống sót ít ỏi sau trận chiến ấy. Vì một lý do nào đó, Lua đã lựa chọn và trao cho ông ta thân phận của một vị thần. Toàn bộ ký ức về gia đình, vợ con và cuộc sống trước kia trong Tiềm Thức đều được Lua xoá sạch. Kể từ đó, với cái tên Velkinoth, ông ta trở thành một vị thần hùng mạnh, máu lạnh và đáng sợ nhất trên Thiên Giới - Thần Chiến Tranh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro