Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

Mẹ nói là chó của cậu, là chó của cậu.

Trang Thiện Ngọc cũng không nghi ngờ lời nói của mẹ.

Trong lòng cậu biết, trong chuồng không phải con thú, mà là một con người, giống như cậu.

Cậu tiến về phía trước hai bước, tay vừa đụng lồng sắt, thiếu niên bên trong nhe răng khàn giọng gầm lên với cậu, vẻ mặt hung dữ như muốn nuốt chửng cậu.

“Mẹ, hắn hôi quá” Trang Thiện Ngọc túm lấy tay ống tay áo của mẹ, liều mạng lắc đầu, không chịu bước lên nữa, “Rất dữ, sẽ cắn con”

"Súc sinh khó tránh khỏi có chút bẩn thỉu hôi hám” Lạc Phỉ trên mặt mỉm cười, nhưng trong mắt một tia ý cười cũng chẳng có, nói “Mẹ ném hắn xuống nước tắm rửa, một lát nữa sẽ sạch sẽ”

Cô nói, bà dùng khăn bông mềm che bàn tay nhỏ của con trai mình, làm Trang Thiện Ngọc nắm chặt roi trong tay, nói: “Nó muốn cắn con, con cầm cái này đánh nó, biết không?”.

Trang Thiện Ngọc cúi đầu nhìn giày nhỏ xinh xắn của mình, lại giương mắt nhìn về phía chuồng [chó], nuốt nước miếng, thuận theo gật gật đầu, hỏi: “Mẹ, chó nhỏ có tên không?”

Lạc Phỉ xoa tóc đen của cậu, cười nói: “ Nhưng mà hắn là súc sinh thấp hèn, không cần có tên”.

-

Thiếu niên bị lột trần ném vào thùng gỗ đầy nước, suýt nữa hét to vì nóng, nhưng cổ họng  anh đã khàn đặc, dù đau đến đâu hắn chỉ có thể phát ra “grừ grừ”. vết roi trên người hắn hoàn toàn chưa đóng vảy, cả người đều bị đánh đau, hình phạt tàn nhẫn như vậy suýt chút nữa làm anh chết ngất.

Anh yếu ớt nắm lấy mép thùng thở hổn hển, Lạc Phỉ túm lấy tóc dài ẩm ướt của anh, khiến anh ngẩng đầu, rũ mắt nhìn khuôn mặt anh có chút giống với lão gia, lạnh lùng nói: “Sau này, mày chính là chó của Trang Thiện Ngọc, không được có suy nghĩ cãi lời, nhớ không?”

Môi anh run rẩy, ánh mắt nhìn người phụ nữ tràn đầy oán hận và không cam lòng, không chịu gật đầu.

Lạc Phỉ đối với anh không hề có trái tim nhân hậu.

Nắm tóc anh, hung hăng quất cho anh một cái tát, móng tay hồng sắc nhọn vẹt lên mặt anh để lại vài vết rướm máu.

Anh nghiến răng, vẫn nhìn chằm chằm người phụ nữ một cách hung dữ, sau đó anh nhận thêm vài cái tát từ người phụ nữ, những ngôi sao bắt đầu xuất hiện trước mắt anh và anh nếm được vị tanh của máu trong miệng.

“Lúc mẹ mày bị bóp cổ, mày trốn trong tủ nhìn rõ không? roi đánh mày tao đã lấy để bóp cổ bà ta” Lạc Phỉ cười, nói: “Nhà hiện tại chỉ có một thiếu gia, mày đã chết nên cũng không có người để ý......chỉ là Thiện Ngọc muốn chơi với súc sinh, tao cũng tạm thời tha cho mày một mạng”.

Anh ngước lên nhổ máu lên người phụ nữ, nước mắt chảy ra từ đôi mắt đỏ ngầu, cố gắng thoát khỏi tay đối phương, nhưng mấy ngày anh không ăn no nên cũng chẳng có sức lực, phút chốc choáng váng, đầu đã bị người phụ  nữ ấn vào nước nóng.

Nước không ngừng chảy vào trong mũi và trong miệng, anh nhắm chặt mắt, sức lực trong người càng lúc yếu đi, khi sắp mất ý thức, Lạc Phỉ rốt cuộc cũng nhấc anh từ nước lên, lời nói hồi nãy lập lại một lần nữa: “Mày là chó của Trang Thiện Ngọc, nhớ không?”

Anh không mở mắt ra được, miễn cưỡng thở phì phò.

Anh không gật gầu, Lạc Phỉ lại ấn đầu anh vào trong nước, cho đến khi anh nguyện ý làm chó của Trang Thiện Ngọc và thề từ này xem ý chí của Trang Thiện Ngọc là ý chí của mình.

Lạc Phỉ ép anh nuốt viên thuốc, bóp cằm nói: “Súc sinh mệnh tiện, nếu không nghe lời, muốn đổi một con cũng không phải thứ gì khó”

Thấy anh không thật sự phản kháng nữa, cô nở nụ cười xinh đẹp, đứng thẳng người nói: “Không tệ, tắm rửa sạch sẽ, đừng để cho Thiện Ngọc ngửi được mùi hôi”

____________
chương trước vợ cả chết trước khi lạc phỉ đc mua về mà ta=)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro