Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4. Càng chịch càng thơm

Edit: Củ Cải Đường

Càng chịch càng thơm (Cơ địa mang thuốc kích dục)

Lục Vân Dã chỉ cởi hết nửa thân dưới, bên trên hắn vẫn mặc áo quân phục rằn ri cứng rắn. Cúc áo lạnh buốt chạm vào làn da Ân Phạm, lớp vải thô ráp cũng áp lên cơ thể mềm mại của cậu, cọ cọ mài mài khiến từng tấc da thịt đều ngứa ngáy và nóng hầm hập.

Ân Phạm như một tiên cá quẫy đuôi rời khỏi biển cả, uốn éo dưới thân người đàn ông cường tráng, trông vừa đau đớn vừa sung sướng, phô này ra vẻ xinh đẹp xán lạn.

Lục Vân Dã không kịp đợi đã vội nâng cánh mông Ân Phạm lên. Mồ hôi phủ kín trên khuôn mặt anh tuấn, chúng nhỏ giọt xuống lồng ngực trắng nõn của Ân Phạm. Trong mắt là bé yêu nghiệt cả người ửng đỏ kiều diễm như đóa tường vi, hắn không nhịn nổi nữa, dương vật tìm tới lỗ nhỏ chính giữa hai cánh mông, ưỡn eo đâm thẳng vào.

Cặc bự đột ngột đâm vào khiến sắc mặc Ân Phạm trở nên trắng bệch, cậu cắn chặt cánh môi sưng đỏ, đau đớn la lên một tiếng.

Lục Vân Dã mới cắm vào được một nửa, thấy mỹ nhân đau đớn thì vội vàng chật vật ngừng thế tiến công. Hắn cố nhịn cảm giác căng trướng bên dưới, cúi xuống hôn khoé mắt rớm nước của Ân Phạm đầy yêu thương, dịu dàng an ủi: "Bé yêu, ráng chịu một chút, sẽ không đau nữa."

Lỗ nhỏ chưa bao giờ bị ai động vào lại bị khai phá chỉ trong chốc lát, con cặc vừa thô vừa to nhồi vào như vậy đương nhiên Ân Phạm thấy rất đau. Nhưng ngoài đau nhức ra thì còn có một loại cảm giác kỳ lạ thôi thúc con người ta tiến xa hơn nữa để khám phá thêm những thứ lạ lẫm.

Bỏng rẫy, căng trướng...nơi mà đến cả mình còn chưa hiểu rõ nay lại bị cây súng dài của đàn ông đâm vào. Đánh chiếm thành trì, tranh đoạt đất đai, xâm chiếm một cách bá đạo, từ sinh lý tới tâm lý đều mang tới cho Ân Phạm cảm giác sung sướng và an toàn chưa từng có.

Nhận ra Lục Vân Dã đã dừng lại, Ân Phạm nhìn người đàn ông đầm đìa mồ hôi vì cố nén dục vọng, toàn thân cậu cũng đều nóng ran.

Ngọn lửa dục vọng bùng lên từ sâu trong tim, cậu đột nhiên ôm chặt cổ người đàn ông, khẽ thì thầm: "Anh lính ơi vào đi, em muốn anh, có đau đến chết cũng muốn anh..."

Động tác nâng người lên của Ân Phạm khiến con cặc đâm vào sâu hơn một chút, cộng thêm âm thanh mời gọi từ trái tim khiến người ta điên cuồng. Lục Vân Dã cũng không nhịn nổi, thẳng tay bóp lấy bờ mông của Ân Phạm, đâm toàn bộ cặc bự vào trong lỗ đít.

Ân Phạm tựa trên người Lục Vân Dã run lẩy bẩy. Tư thế ngửa cổ ra sau làm hiện ra một đường cong duyên dáng, cũng khiến lồng ngực trắng nõn được đưa tới trước miệng người đàn ông.

Lục Vân Dã lập tức há miệng ngậm lấy núm vú hồng nhạt của bé hồ ly. Răng hắn nhẹ nhàng kích thích quầng vú. Núm vú vốn đang ẩn nấp ngượng ngùng tức khắc vểnh lên cương cứng, cọ vào đầu lưỡi hắn. Lục Vân Dã lại chuyển sang liếm mút núm vú cương cứng, thỉnh thoảng còn cắn một cái, thay đổi mọi cách bắt nạt đầu ngực Ân Phạm.

Con cặc bị lỗ dâm chặt khít của bé hồ ly mút mát. Dù là lần đầu tiên biết hầu hạ nhưng vách thành bên trong cũng không bị khô rát, có nước dâm ban nãy hắn ngoáy ra làm dịu. Hơn nữa độ co dãn của lỗ đít thực sự rất tuyệt vời, bị cặc bự nong rộng ra xong vẫn tự động mút chặt lại, hệt như có vô số cái miệng nhỏ đang liếm láp, quả thực khiến Lục Vân Dã sướng đến mức muốn địt chết bé yêu nghiệt dâm đĩ dưới thân.

Nhưng Lục Vân Dã vẫn rất thương hoa tiếc ngọc, hắn khống chế dục vọng đang tăng vọt của bản thân, chậm rãi nắc nhẹ trong lỗ dâm ướt át mềm mại. Lần nào cũng rút ra một chút rồi lại nắc vào trong, hai tay thì vuốt ve an ủi xung quanh nơi hai người giao hợp....

Được người đàn ông kiên nhẫn an ủi, đau đớn nhanh chóng tản đi, thay vào đó là lửa nóng cuồn cuộn xung quanh những nơi bị hắn chạm vào.

Anh lính mút vú mạnh quá... cảm giác như núm vú sắp chảy sữa luôn rồi, nhưng mà vẫn sướng quá đi mất. Lỗ đít bị mài ngứa chết mất. Không đủ, cậu muốn được yêu thương nhiều hơn nữa.

Ân Phạm không chút ngượng ngùng, rên rỉ lên bằng giọng điệu mềm mại dâm đãng: "A... Anh lính ơi, nhanh nữa lên đi. Ưm... Địt em mạnh vào, đụ em, em muốn bị đụ địt thật mạnh, a..."

Vốn dĩ Lục Vân Dã nghĩ tới cảm nhận của Ân Phạm nên mới làm thật chậm, giờ lại nghe thấy tiếng cầu chịch của Ân Phạm nên lập tức buông tay buông chân Ân Phạm ra, liên tục dập nắc bành bạch.

Con cặc của Lục Vân Dã vô cùng to bự, không cần quá nhiều kỹ thuật, chỉ đơn giản cứ địt vào thôi cũng khiến Ân Phạm sung sướng đến rên rỉ la hét. Đầu buồi vểnh lên lần nào cũng đều ma sát qua tuyến tiền liệt của Ân Phạm, hai tay hắn còn không ngừng châm lửa trên cơ thể trắng nõn nà của cậu.

Địt đến mức bé hồ ly dâm đãng liên tục nức nở: "A, anh lính địt em chết khô mất. A ha...anh lính mạnh quá, ư... Sâu quá, con cặc đâm, ha, thủng bụng rồi, a a.... Sướng chết em mất..."

Thể lực của Lục Vân Dã là kiểu lính đặc chủng. Thật ra hắn sợ Ân Phạm không chịu nổi, nhưng ai ngờ con đĩ này càng địt càng dâm, càng đụ lâu thì cơ thể ẻm càng mềm mại, hệt như rắn quấn lên người hắn. Cánh tay trắng nõn như ngọc ôm chặt lấy hắn, mỗi lần rên rỉ là lại dâm đãng lẳng lơ hơn lần trước, đòi hắn yêu thương nhiều thật nhiều như không hề biết thỏa mãn.

Eo hông Lục Vân Dã như gắn thêm mô tơ mà nắc đụ điên cuồng, cũng sướng đến mức gầm nhẹ: "Ha, sao lại có cặp mông thích mút cặc thế này, sướng vãi cặc.... A, con cặc của anh lính có to không? Có đút cho bé đĩ dâm đãng nhà em ăn no không hử?"

Ân Phạm rên la đến mức khản cả giọng nhưng vẫn nứng nừng nưng đáp lời: "To...anh lính bự lắm. A... Nữa đi, sướng lắm, anh lính địt em nữa đi. A, chỉ có anh lính mới đút no được cho...bé đĩ."

Lục Vân Dã đụ địt hăng say, sướng cặc đến mức không muốn rút ra ngoài. Kỳ lạ là, địt một lúc lâu sau, trong không khí lại tỏa ra một hương thơm nồng nàn, giống mùi hương trên người Ân Phạm.

Lục Vân Dã bị hương thơm lả lướt hút hồn, tràn đầy khao khát gặm cắn da thịt mang hương thơm của Ân Phạm, mơ hồ hỏi: "Đĩ dâm, em xịt nước hoa gì vậy, mùi thơm gì mà dâm đãng quá thể..."

Ân Phạm vuốt ve lọn tóc thô ráp của người đàn ông, nức nở trả lời: "Không, không phải nước hoa mà, a... Là mùi thơm cơ thể, a, anh lính, chậm một chút, em không chịu nổi, ha, nhanh quá, a...ha...."

Mùi thơm kia đúng là tỏa ra từ cơ thể Ân Phạm, đan xen giữa xạ hương và mùi son phấn, vừa ngọt vừa nồng đặc, lúc làm tình lan tỏa ra không khác gì thuốc kích dục.

Kích thích khiến gã đàn ông càng thêm điên cuồng, hắn đỏ cả hốc mắt, gầm nhẹ: "Yêu nghiệt chết tiệt, đúng là cái đồ trời sinh đã quyến rũ đàn ông. A... thơm vãi, càng địt càng thơm, sau này phải cởi hết ra cho anh lính xông phòng đấy...."

Ân Phạm bị Lục Vân Dã địt bắn hai lần, lỗ sau đang ở trong trạng thái cao trào liên tục phun nước, co bóp lại...chưa kịp ngừng lại thì đã bị hắn địt vào tiếp một đợt nữa, cậu run rẩy nghênh đón từng đợt công kích từ con cặc bự.

Ân Phạm không rảnh để ý tới thân thể như ngọc đã bị phủ kín dấu vết tình dục, nằm sõng soài trên đất phô bày ra vẻ mặc người xâm phạm. Cả người cậu đã mềm thành vũng nước, mặc kệ người đàn ông vần vò gian dâm. Nhưng sức quyến rũ cũng không hề kém so với lúc cậu chủ động đáp lại. Bộ dạng mềm mại yếu ớt cũng có cái lẳng lơ riêng của nó, Lục Vân Dã nhìn thấy mà chỉ muốn địt hỏng luôn đĩ dâm này....

Trong mùi hương nồng đậm, Lục Vân Dã sung sướng đến sảng cả người. Hắn vừa cưỡi trên người Ân Phạm đụ địt, vừa cởi cúc áo lột quân phục rằn ri trên người ra, phô bày cơ bụng tám múi hoàn mỹ.

Ân Phạm dù bị địt đến mức mơ màng, nhưng nhìn thấy cơ thể khỏa thân của anh lính thì như được bơm thêm sức lực, mở to hai mắt nhìn người đàn ông trần truồng lõa lồ.

Vóc dáng hắn hoàn hảo tràn đầy sức mạnh, từng múi cơ bụng, từng đường nét trên cơ thể hắn đều tuyệt vời khiến người ta thán phục, hận không thể được hắn ôm vào lòng vĩnh viễn.

Nhưng mà... Trên người anh lính có rất nhiều sẹo, mặc dù không ảnh hưởng tới nhan sắc cơ thể hắn, trái lại còn tăng sức quyến rũ khiến chúng trông càng thêm mặn mà hơn, nhưng Ân Phạm nhìn thấy vẫn rất đau lòng. Lúc anh lính hứng chịu những vết thương này, anh ấy đau tới mức nào...

Ân Phạm cố gắng cử động cơ thể đang bủn rủn của mình, áp đôi môi mềm mại lên lồng ngực Lục Vân Dã, nhẹ nhàng hôn lên mỗi vết sẹo của hắn từng chút từng chút một. Trong ánh mắt nóng bỏng là tình yêu say đắm không hề che giấu, cũng có cả nỗi đau lòng xót xa.

Động tác của Ân Phạm khiến Lục Vân Dã rung động. Môi lưỡi mềm mại không ngừng vuốt ve từng vết thương cũ của hắn, động tác tuy nhỏ nhặt nhưng ngập tràn yêu thương...

Cuối cùng, Lục Vân Dã không nhịn nổi trước hành động của Ân Phạm, điên cuồng dập nắc vài cú, rồi bắn toàn bộ tinh dịch nồng đặc vào trong lỗ dâm của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro