Chương 22. Vểnh mông cho cha nuôi liếm đít
Edit: Củ Cải Đường
Vểnh mông cho cha nuôi liếm đít (Đút ngọc trai cho lỗ đít con trai ăn)
Xong lượt chơi bài thứ nhất, người thua đương nhiên là Tạ Lê Sinh và Cố Nhiêu. Dù không phải cặp đôi mới cưới nhưng độ sôi động của mọi người vẫn tăng vọt như thường, dù sao cũng không dễ gì nhìn ra được vẻ phấn khích trên khuôn mặt lạnh băng của Tạ Lê Sinh.
Tạ Lê Sinh lúc nào cũng lãnh đạm thờ ơ, nhìn qua là biết thuộc hệ cấm dục. Mặc dù hắn đi đâu cũng dẫn theo cậu con nuôi kia, mà Cố Nhiêu lúc nào cũng bám lấy hắn vờ như tán tỉnh, nhưng Tạ Lê Sinh không hề tỏ ra mất kiểm soát chút nào. Rafael tò mò vô cùng, không chỉ một lần chạy tới gặng hỏi Cố Nhiêu liệu trên giường Tạ Lê Sinh có bày ra vẻ mặt thế kia hay không.
Cố Nhiêu ngả người về đằng trước, rút ra một tấm thẻ. Cậu nhìn một lúc, chau mày rồi cười: "Tư thế này hơi phức tạp."
Chưa đợi Tạ Lê Sinh xem được, Rafael đã giật lấy rồi đọc to lên: "Công dùng miệng đưa những viên ngọc trai vào...lỗ đít của thụ, sau đó thụ ngồi xổm xuống, ừm...dùng tư thế đi vệ sinh để rặn hết ngọc trai ra ngoài!"
Tất cả mọi người đều im lặng nhìn Rafael. Hoắc Bạch vén áo Rafael lên, nhéo núm vú anh một cái, hỏi: "Em lấy mấy cái này ở đâu ra? Chơi nó với ai rồi?"
Rafael kêu đau một tiếng, nhưng cơ thể bị đàn ông làm nhục nhiều lần đã sớm quen với các loại khẩu vị nặng. Sau khi vê nắn một hồi, núm vú nhanh chóng cương to lên, cả lồng ngực cũng bắt đầu ngứa ngáy tê dại.
Rafael quay lại nhìn Hoắc Bạch, nhấn đầu người nọ vào ngực mình, dịu dàng đáp: "Đáng ghét, anh lại làm vú em cứng lên rồi, ư...ngứa quá, mau bú nó đi."
Hoắc Bạch đưa tay vuốt ve bộ ngực trắng nõn được đưa tới trước mặt mình, cười cười rồi há miệng ngậm lấy núm vú sưng to của Rafael, dùng răng ra sức gặm cắn. Trong cơn đau đớn còn ẩn giấu cảm giác sung sướng khó tả, Rafael say sưa nũng nịu nhưng cũng không quên trả lời Hoắc Bạch: "Em... Ưm, sao mà dám chơi với người khác được, em lấy từ bên kia về, a...anh nhẹ một chút, cắn đứt rồi lấy gì cho anh gặm đây?"
Ân Phạm hiếu kỳ nhìn bọn họ. Lục Vân Dã thấp giọng thì thầm: "Đừng để ý đến hai tên điên kia. Bọn họ là thanh mai trúc mã, ở bên nhau rất thuận buồm xuôi gió, thế mà cứ thích đi theo con đường ngược đãi bạc tình nhau, rảnh rỗi là lại thích diễn kịch, lúc nào cũng lên cơn được."
Ân Phạm nghe vậy thì bật cười, ghé vào tai Lục Vân Dã nói: "Anh lính thích chơi thế nào, em đều có thể phục vụ thật tốt."
Cố Nhiêu tiện thể cầm một chiếc khăn tay lên ném về phía Rafael, kịp thời ngăn cản màn diễn xuân cung càng ngày càng quá đáng của hai người họ. Cậu cười duyên hỏi: "Hai anh có để cho bọn em chơi không? Miệng dâm của em đang há sẵn chờ ba nuôi đút ngọc trai rồi đây này."
Rafael miễn cưỡng xuống khỏi người Hoắc Bạch. Anh lục lọi tìm ra được một hộp ngọc trai tốt nhất từ trong ngăn kéo, kích thước vừa phải, sáng bóng gọn nhẹ, quả là hàng thượng hạng.
Ân Phạm cũng đùa: "Ăn hết chỗ này, có khi Cố Nhiêu không chịu nổi đâu."
Cố Nhiêu xua tay, che miệng cười: "Ba nuôi em là người biết rõ nhất trong mông em có bao nhiêu chỗ trống, lỗ dâm của em ăn được bao nhiêu, sẽ đút cho nó ăn vừa đủ no, có đúng không, ba ơi..."
Tiếng gọi cuối cùng vang vọng rõ ràng đến mức những người khác cũng nổi da gà, ỏn ẻn nũng nịu quá đi mất.
Tạ Lê Sinh chìa một ngón tay nâng cằm Cố Nhiêu lên, nghiêm túc hỏi: "Muốn ăn thật à? Còn phải rặn nó ra đấy."
"Vâng..." Cố Nhiêu hơi tủi thân đáp, "Ba nuôi ơi, con cũng muốn thể hiện tình cảm với ba trước mặt mọi người mà... Ba cũng chưa bao giờ thương yêu con trước mặt người khác cả. Hơn nữa...trước khi đến đây con đã nhét viên kẹo vị hoa quế mà ba thích nhất vào lỗ đít, bây giờ hẳn là tan hết rồi, vừa ngọt vừa thơm, ba nuôi không muốn ăn sao?"
Vẻ mặt Tạ Lê Sinh lộ ra ý cười nhàn nhạt, vừa nhận lấy hộp ngọc trai vừa nói: "Đương nhiên là muốn rồi. Con nuôi của ba vừa đẹp vừa ngoan thế này, làm sao mà ba không yêu thương cho được?"
Nghe vậy, Cố Nhiêu lập tức quỳ xuống ghế sofa, hai chân banh rộng ra, chổng mông lên thật cao. Chiếc sườn xám vốn đã ngắn ngang đùi lập tức bị tốc lên cao hơn, để lộ quần tất lưới ngắn màu đen. Đáng chú ý là chiếc quần tất lụa rách tả tơi, lỗ rách lớn nhất là ngay giữa khe mông, chỉ cần vén mảnh lụa mỏng dính sang hai bên là muốn làm gì cũng được.
Tạ Lê Sinh cởi áo vest ngoài phủ lên che đi cặp mông đang vểnh cao của Cố Nhiêu, sau đó chui đầu vào dưới lớp quần áo rồi bắt đầu chuyển động... Mặc dù các bộ phận quan trọng đều bị che đi nhưng những thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt Cố Nhiêu vẫn rất đáng xem, huống chi cứ nửa che nửa hở như vậy còn khiến người ta thích thú hơn.
Quan trọng nhất là, Tạ Lê Sinh luôn tỏ ra điềm tĩnh cao quý vậy mà lại chui vào quần áo liếm mông cho con trai nuôi, lại còn đút cho nó ăn ngọc trai nữa, đây là một cảnh tượng hiếm có vô cùng!
Hạ Thanh Phong chạy đi lấy máy quay phim, chĩa về phía Tạ Lê Sinh và Cố Nhiều rồi bắt đầu bấm máy, còn vừa quay vừa trêu ghẹo: "Tạ Lê Sinh, ông giỏi thật đấy, tối như thế mà cũng đút vào được. Có phải ở nhà ngày nào ông cũng liếm mông con trai rồi nên mới quen thuộc lỗ đít thằng bé đến mức không cần nhìn cũng mò vào được không?"
Lục Vân Dã cũng la ó theo: "Này Tạ Lê Sinh, ông thò mặt ra đi, hoặc là cởi quần áo khoe da thịt ra cũng được!"
Ân Phạm rất ít khi tham gia tiệc tùng nên không quá ồn ào, vậy nên cậu chỉ dựa vào lòng Lục Vân Dã cười cười, thích thú hóng hớt.
Lúc này Cố Nhiêu đã hoàn toàn không có tâm trạng để ý đến tiếng cười của người khác nữa, hoặc căn bản là cậu không nghe không thấy gì hết. Tạ Lê Sinh thực sự bú liếm mông cậu trước mặt bạn bè, dùng chiếc lưỡi nóng hổi làm ướt lỗ đít cậu, đầu lưỡi đảo đi đảo lại bên trong. Cậu còn cảm nhận được người đàn ông kia đang ghé sát miệng vào cái lỗ dâm rồi bú mút thật mạnh, siro kẹo chảy ra trong lỗ đều bị hắn hút hết sạch.
Càng về sau, Cố Nhiêu càng không rõ thứ mà ba nuôi hút lấy hút để là siro kẹo hoa quế hay là nước dâm chảy từ lỗ đít ra nữa. Cảm giác linh hồn như bị hút sạch đi khiến Cố Nhiêu sung sướng tê dại. Cậu quỳ rạp xuống sofa, vô thức chổng mông lên cao hơn. Mông cậu còn nhạy cảm với đàn ông hơn cả radar, từ từ lúc lắc uốn éo đón nhận động tác của người đàn ông.
Tạ Lê Sinh chôn mặt dưới chiếc áo vest, ngũ quan có phần bị che khuất nhưng hắn vẫn có thể nghe thấy tiếng nức nở khe khẽ của Cố Nhiêu, hệt như một chú mèo con kiều diễm và quyến rũ, xen lẫn niềm vui sướng vô hạn. Cái mông bự thơm tho trơn nhẵn áp sát vào mặt hắn, mùi dâm và mùi hoa quế thơm ngào ngạt bao trùm lấy khoang mũi của hắn. Cái lỗ dâm bị hắn bú liếm không biết bao nhiêu lần mà vẫn mang hương vị ngọt ngào như lúc còn trinh, không giống như đã từng ngậm cặc đàn ông và dính đầy tinh dịch bẩn thỉu chút nào. Tạ Lê Sinh say mê mút mát siro kẹo chảy ra từ mông cậu. Cố Nhiêu biết khẩu vị của hắn, nhưng cậu nào có biết hắn thích nhất là nước dâm của con trai nuôi.
Để chứng minh mọi động tác đều thực hiện bằng miệng, Tạ Lê Sinh buông hai tay bên ngoài, lúc này hắn hết sức tự nhiên vuốt ve dọc theo khắp đùi và bụng của Cố Nhiêu, hành động nhẹ nhàng mà rất gợi tình. Đợi đến khi mút đủ rồi, hắn mới cắn một viên ngọc trai nhét vào cái lỗ đít vừa bị hắn mút gặm cho đói khát tới nỗi không khép lại được kia, sau đó lè lưỡi chậm rãi đẩy vào sâu trong.
Viên ngọc mát lạnh đột ngột tiến vào lỗ dâm, Cố Nhiêu không kìm được bật ra tiếng thở dốc hổn hển. Tuy nhiên dường như Tạ Lê Sinh khoái chơi lắm, đầu lưỡi hắn từ từ đẩy mạnh ngọc trai vào lỗ đít, vì vậy đầu lưỡi cũng chui tọt vào cái lỗ dâm dật. Thỉnh thoảng hắn còn dừng lại một lát, bú hết nước dâm chảy ra rồi mới tiếp tục đẩy vào sâu hơn. Chiếc lưỡi linh hoạt điều khiển các viên ngọc trong đường ruột, ép cho vách thịt co rút điên cuồng, mạnh mẽ đụ địt không thôi.
Cố Nhiêu luồn tay xuống dưới túm lấy bàn tay to lớn của người đàn ông đặt lên bụng mình, để hắn sờ soạng đến chỗ lông mu. Cậu sung sướng rên lên liên tục: "Aaaa ba ơi, lưỡi ba địt chết con mất. A...lại thêm viên nữa, đầy lắm rồi, a, không có cặc bự của ba, con không ăn ngọc trai đâu, con muốn...muốn ăn cặc của ba nuôi cơ.. Ha a...sướng, sướng quá, ba nuôi liếm con..."
Cố Nhiêu vừa rên to vừa di chuyển hai chân, phía sau như có con mắt thứ ba chuẩn xác tìm được dương vật cương cứng của Tạ Lê Sinh, rồi cựa quậy cổ chân giải quyết cho hắn. Trong mông càng ngày càng căng đầy, càng lúc càng có nhiều ngọc trai chiếm hết không gian bên trong. Người đàn ông cũng không hề đút lưỡi vào trêu chọc cậu nữa, trái lại hắn còn nhét nốt một viên ngọc vào rồi hôn hôn lên miệng lỗ của cậu như an ủi.
Khoái cảm mãnh liệt càng thêm dày đặc hơn, tiếng rên la của Cố Nhiêu cũng dần trở thành tiếng nỉ non, khẽ gọi ưm a: "A, mông được ba nuôi đút ăn no, sướng quá, a... Ba nuôi hôn miệng dâm của con, con...dùng chân giúp ba, ah, ba ơi con muốn phun nước, ngọc trai cũng bắn ra bây giờ, a...đừng ngoáy nữa aaaaa..."
Hai người cứ anh tới em lui, làm không ngừng đến khi bắn ra mới thôi. Mọi người cũng không chú ý, cứ dựng camera ở đó thu hình rồi hôn hít ngọt ngào với người yêu nhà mình.
Nhưng màn khiêu dâm này vẫn chưa kết thúc. Tạ Lê Sinh bên kia vừa ngẩng đầu lên, Hạ Thanh Phong đang chán ngấy người đã nhanh chóng ném ra một cái chậu, mỉm cười xấu xa: "Ăn no rồi, giờ đến lúc thải ra thôi."
Mặt Cố Nhiêu hãy còn đỏ bừng, hiển nhiên là chưa hoàn toàn tỉnh táo lại được. Hơn nữa nghĩ đến việc bây giờ phải tống hết mấy viên ngọc trai ra ngoài với tư thế đi nặng là cậu lại thấy e ngại.
Tạ Lê Sinh không thờ ơ đứng ngoài mà ôm lấy Cố Nhiêu, banh mông cậu về phía cái chậu rồi nói: "Con trai đừng sợ, ba giúp em làm tiếp."
Mặc dù giọng điệu Tạ Lê Sinh chẳng có chút ấm áp nào, nhưng người đàn ông luôn lạnh nhạt hờ hững lại có thể làm đến bước này khiến Cố Nhiêu vui vẻ không thôi. Cậu bám lấy cánh tay hắn, bờ mông co rút giật giật, vừa rặn mạnh, mọi người đã thấy ngay một viên ngọc trai rơi ra khỏi váy, lạch cạch lăn xuống chậu.
Hoắc Bạch xoa cằm, lẩm bầm: "Trông cũng hay đấy, lần sau chúng ta có thể thử xem sao."
Lục Vân Dã cũng nựng nựng mặt Ân Phạm, cười hỏi: "Đĩ, em có muốn thử không?"
Ân Phạm thổi một hơi bên tai Lục Vân Dã, nói: "Đút ngọc trai thì có gì vui, bé đĩ muốn nước tiểu của anh lính cơ. Anh lính đái vào bên trong em, để em giúp anh xả hết ra được không?"
Lục Vân Dã giữ lấy Ân Phạm, thô bạo hôn lên môi cậu, nghiến răng đáp: "Yêu nghiệt, đúng là muốn đụ chết em ngay bây giờ mà."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro