Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2. Tưới nước tiểu lên vùng tam giác cho hồ ly dâm đãng

Edit: Củ Cải Đường

Tưới nước tiểu lên vùng tam giác cho hồ ly dâm đãng

Lục Vân Dã vừa quay đầu lại một cái, hai người đã đứng đối diện nhau. Khi ánh mắt họ chạm vào nhau, trong tức khắc cả hai đều không khỏi giật mình.

Quả đầu đinh khiến khuôn mặt cương nghị của người đàn ông càng thêm nổi bật, trông hoàn mỹ hệt như tạc tượng. Vốn dĩ tướng mạo hắn đã lạnh lùng, biểu cảm lại như mang ý cười tà nhẹ nhàng nên càng khiến khí chất lưu manh hoà hợp với thần thái vương giả một cách kỳ lạ, vừa hoang dã vừa gợi cảm, lại còn mang khí phách hơn người khiến người ta tình nguyện quỳ dưới chân hắn.

Đôi mắt đen như mực của người đàn ông nhìn chằm chằm vào mình, Ân Phạm chỉ cảm thấy lồng ngực nóng lên như nghe được tiếng tim đập thình thịch của chính mình. Trên đời này đúng là có chuyện yêu ai là yêu toàn bộ từ trong ra ngoài, đến cả kiểu tóc cũng hợp gu cậu khiến cậu vừa gặp đã yêu.

Lục Vân Dã dù sao cũng là một người đàn ông thành thục, nổi tiếng là bụng dạ đen tối lưu manh trong quân khu. Sau khi cảm xúc kinh ngạc qua đi, hắn nhanh chóng khôi phục biểu cảm như thường.

Lục Vân Dã lăn lộn trong cái thùng thuốc nhuộm như quân đội mấy năm liền, ở biên giới tiền tuyến, từng giết trùm buôn lậu ma tuý và vũ khí đạn dược, có cái gì mà hắn chưa từng trải qua đâu. Cái tâm tư nho nhỏ của Ân Phạm không qua mắt được hắn.

Đúng là một nhóc con thú vị, quả nhiên là một bé hồ ly dâm đãng động dục. Khuôn mặt xinh đẹp nhuốm sắc dục xong lại lộ ra vẻ kiều diễm mê người, đôi mắt ướt sũng thấm đẫm ý xuân dạt dào mà vẫn còn có một chút vẻ hồn nhiên.

Dù biết thừa bản thân rất quyến rũ, nhưng quyến rũ đến mức khiến mỹ nhân này choáng váng cả đầu óc vẫn khiến Lục Vân Dã cảm thấy vô cùng tự hào.

Hắn thấy hình tượng hiện tại của mình hơi bất lịch sự nên định kéo khóa quần lên, ai ngờ vừa mới động đậy thì đã nghe thấy một giọng nói yêu kiều: "Đừng..."

Nghe thấy giọng Ân Phạm, hai tai Lục Vân Dã run cả lên, dưới bụng hắn truyền tới chút khô nóng. Yêu nghiệt, sao mà đến nói chuyện thôi cũng lẳng lơ như tiếng rên rỉ nỉ non tới vậy.

Lục Vân Dã chợt nổi lên ý xấu muốn trêu ghẹo cậu, rất thoải mái thả tay ra. Hắn chỉ vào dương vật dưới háng mình: "Không muốn tôi che nó đi à? Chưa nhìn đủ hả?"

Cạp quần của người đàn ông lại tụt xuống thêm một chút, lộ ra bắp đùi cường tráng rắn chắc. Làn da hắn màu đồng tràn đầy tính hoang dã khoẻ mạnh. Ân Phạm nhìn trân trân vào đó, thậm chí còn không nhịn được tự tưởng tượng, nếu làn da màu đồng của người đàn ông và nước da trắng sữa của mình áp vào nhau thì sẽ là cảnh tượng dâm mỹ đẹp đẽ tới nhường nào.

Ân Phạm như bị ma xui quỷ khiến bước tới gần người đàn ông, vươn tay chạm vào cây dương vật giấu giữa háng của hắn. Cậu còn chưa chạm hẳn vào thì trước mắt bỗng quay cuồng, Ân Phạm bị người đàn ông áp lên thân cây.

Lục Vân Dã hơi buồn cười nhìn bé yêu nghiệt đang si mê mình đây, rồi lại ngửi được một chút hương thơm thoang thoảng. Lục Vân Dã như bị ai đầu độc mà dí mũi lại ngửi ngửi quanh cổ Ân Phạm, quả nhiên ngửi thấy một hương thơm nồng nàn.

Lần đầu tiên bị đàn ông chạm vào thân thể, mà lại còn chính là anh quân nhân mà mình yêu từ cái nhìn đầu tiên, khuôn mặt Ân Phạm đỏ bừng lên. Cơ thể tự nhiên mềm nhũn, vô thức ngã vào lồng ngực Lục Vân Dã.

Lục Vân Dã cúi xuống nhìn mỹ nhân lẳng lơ đang ôm trong tay, dục vọng trong hắn không ngừng cuộn trào. Vốn dĩ hắn là người đồng tính, kiểu lẳng lơ dâm đãng và quyến rũ như Ân Phạm vô cùng hợp gu hắn. Nhưng mà hắn nhập ngũ từ khi còn trẻ, xung quanh đều là đàn ông to cao vạm vỡ nên chưa từng có ai khiến hắn rung động, suy cho cùng Lục Vân Dã vẫn là một người đàn ông độc thân một mình.

Nhìn trông cái dáng vẻ của mỹ nhân này thì chắc chắn là bị mình chinh phục rồi. Miếng thịt mỡ đã dâng tới miệng rồi mà còn nhả ra thì Lục Vân Dã thấy có lỗi với bản thân quá.

Lục Vân Dã mỉm cười xấu xa, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Ân Phạm, xoa nắn nhè nhẹ rồi đưa nó chạm lên con cặc của mình, khẽ hỏi:

"Có phải đang muốn anh đây dùng cây gậy này chơi cưng không, hả, bé hồ ly dâm đãng này?"

Âm thanh trầm ấm hơi khàn truyền vào lỗ tai Ân Phạm, khiến cả người cậu mềm nhũn. A, trời má... Tại sao đến giọng nói cũng hợp gu cậu thế này? Không xong rồi, chỉ vì một câu nói của anh lính mà đã cứng ngắc rồi, làm sao đây?

Bấy giờ Lục Vân Dã đã cầm lấy tay Ân Phạm đặt lên túi tinh của mình. Hai viên trứng to bự rũ xuống, có nhiệt độ cao hơn thân nhiệt bình thường. Chỉ mới cầm chúng trong tay mà Ân Phạm đã bị kích thích tới không kìm nổi, cậu ưm a rên rỉ, lắc mông cọ cọ vào hạ bộ người đàn ông.

Cuối cùng cũng gặp được con cặc bự khiến mình nứng hết cả người. Túi tinh lớn quá, liệu có phải nó sẽ phun ra thật nhiều nước hay không... Nhiều đến mức bắn đầy mông đít của cậu, tràn cả ra ngoài...

Mới chỉ nghĩ tới đây, Ân Phạm đã nứng đến mức khó nhịn. Mang theo tiếng nỉ non khi chưa được thỏa mãn dục vọng, động tác vân vê túi tinh của cậu càng lúc càng nhanh.

Ngay lúc cậu đang cao hứng, Lục Vân Dã bỗng nhiên đẩy cậu ra. Đột nhiên lưng bị đập vào thân cây khiến Ân Phạm hơi sững sờ, nhìn Lục Vân Dã bằng ánh mắt khó hiểu. Trong ánh mắt quyến rũ dụ hoặc như ẩn giấu ý hờn trách, trách Lục Vân Dã cắt ngang việc cậu đang vui vẻ nghịch dương vật hắn. Cái liếc mắt vừa ngọt ngào vừa dỗi hờn, phong tình ập tới hoà với tiếng rầm rì mềm mại đều khiến Lục Vân Dã sôi trào huyết dịch.

Nhưng bàn tay đè lên vai Ân Phạm của Lục Vân Dã vẫn không hề thả lỏng ra, hô hấp hắn không ổn định lắm, hỏi: "Hồ ly dâm đãng, nói anh nghe em có còn là xử nam không? Anh đây cũng không muốn động vào ai đã bị chịch qua đâu."

Thật ra trong lòng Lục Vân Dã cũng biết, nhìn hành động của Ân Phạm có vẻ to gan nhưng thật ra lại không thành thạo, sự quyến rũ lộ ra cũng rất đơn thuần, trong ánh mắt vừa có sự si mê vừa có chút e thẹn, không giống như người đã từng trải. Chỉ là Lục Vân Dã vẫn muốn xác định lại một lần, bởi vì hắn rất thích sạch sẽ, đồ đã thuộc về hắn thì phải thật hoàn hảo, tất cả đều phải trao cho mình hắn.

Ân Phạm vừa nghe ra không phải là anh lính không muốn mình thì lập tức thu lại biểu cảm tủi thân, mỉm cười xán lạn, nũng nịu nói: "Đương nhiên người ta là xử nam rồi, chưa từng qua lại trai gái gì đâu. Anh lính ơi, em thích anh lắm, anh khai bao cho em đi, sau này em sẽ là của anh, chỉ để một mình anh chịch, anh muốn chịch thế nào cũng được."

Ân Phạm sợ Lục Vân Dã không tin nên vừa nói vừa cởi sạch quần áo trên người mình. Cơ thể ngây ngô xinh đẹp hiện ra trước mắt Lục Vân Dã. Cậu tách hai chân ra khẽ vuốt ve bên dưới của mình, nhõng nhẽo nói:

"Anh lính ơi... Anh xem đi này, chỗ này của em sạch lắm, ưm... Chưa ai từng nhìn qua hay chạm vào đâu, vẫn luôn...để dành cho anh lính đấy..."

Ánh mắt của Lục Vân Dã bị động tác của Ân Phạm thu hút. Hắn nhìn thấy ngón tay trắng nõn của bé hồ ly dâm đãng này đang vẽ vòng tròn trên bụng. Dương vật bé nhỏ vẫn chưa phát triển hoàn toàn, trắng nõn trắng nà, trông nhỏ nhỏ xinh xinh vô cùng. Nhưng lông mu cũng rất nhiều, lớp lông sạch sẽ che đi phần tam giác bên dưới, càng làm tăng thêm sức quyến rũ bí ẩn của bộ phận bị giấu đi. Hai bắp đùi thon dài thẳng tắp lại còn trắng nõn như dương chi bạch ngọc, không có một chút khuyết điểm dù chỉ là nhỏ nhất.

Toàn thân Lục Vân Dã khô nóng lên, nhưng trên đầu cặc vẫn đang đọng lại chút nước tiểu, điều này khiến hắn hơi khó chịu. Cơ mà, khi hắn nhìn xuống thân thể trắng như tuyết của Ân Phạm, trong đầu hắn hiện lên một ý hay.

Nơi sạch sẽ thánh khiết thế này...đúng là phải vấy bẩn nó, khiến nó vĩnh viễn trở thành của hắn.

Nghĩ tới đây, Lục Vân Dã đè Ân Phạm xuống mặt đất lót đầy lá rụng. Tay hắn vuốt ve da thịt trơn mượt của cậu, cười xấu xa: "Vừa nãy anh đây xả nước tiểu bị em cắt ngang rồi, bây giờ anh muốn đái tiếp, em nói xem nên làm thế nào?"

Ân Phạm không ngừng rên rỉ trước những khiêu khích chòng ghẹo từ đôi bàn tay to lớn của Lục Vân Dã. Hai cái đùi dâm đãng đã chủ động tách ra chờ đàn ông tới khai bao.

Ân Phạm bị sờ soạng đến mức mơ màng, làm sao mà trả lời được nên xử lý thế nào. Cậu cố nhấc một chân lên vòng lấy eo người đàn ông, nói đứt quãng: "Ưm... Anh lính làm thế nào vui nhất thì... ư, a... thì cứ làm thế ấy, dù anh đái lên người em cũng được..."

Thứ Lục Vân Dã muốn chính là câu nói này, lập tức buông lỏng dương vật, bắt đầu xả nước đái xuống vùng tam giác của Ân Phạm. Lục Vân Dã nhắm chuẩn vào nơi đó. Chất lỏng màu vàng óng ánh chảy toàn bộ xuống vùng lông mu của Ân Phạm, tưới lên con cặc nho nhỏ của cậu, rồi chảy dần theo đáy chậu xuống tới khe mông.

Con cặc nhỏ xinh của Ân Phạm vốn bán cương, cuối cùng đã hoàn toàn cương cứng khi bị Lục Vân Dã xối nước tiểu. Nó run rẩy dựng thẳng trước dòng nước đái của người đàn ông, nước đái chiều lòng chảy xuống mặt dưới của con cặc, rồi chảy ướt toàn bộ cả cây.

Hạ thân mẫn cảm bị nước tiểu của đàn ông xối vào, nước đái nóng bỏng khiến cả người Ân Phạm cũng run rẩy, nứng đến mức rên lên: "A... Sướng chết mất, bị nước đái tưới sướng quá, a ha... Không được, em khó chịu quá. Anh lính ơi địt em nhanh lên đi, mau đái vào bên trong em luôn...."

Ân Phạm quắp chân đến là dâm đãng, nhưng Lục Vân Dã vẫn chỉ nhìn chằm chằm vào hạ thể của cậu. Lông mu trên người bé hồ ly dâm đãng đều ướt đẫm, dính bết lên làn da trắng nõn nà. Nước đái của hắn tràn ra khắp nơi. Chẳng biết ai mới là người tè ra mà trông cậu giống hệt một bé đĩ đượi bị hắn làm đến mức không kiềm chế được, dâm đĩ chết đi được.

Nhìn thân thể xinh đẹp diễm lệ dưới thân mình, Lục Vân Dã cười dữ tợn, lời nói ra mang theo vài phần nguy hiểm: "Đừng vội, anh sẽ không để em đi đâu... Nhớ kỹ đấy, sau này chỉ cần ông đây muốn thì em phải banh háng ra cho anh địt mọi nơi mọi lúc, rõ chưa?"

---

Cải: Giống chó dùng nước tiểu đánh dấu lãnh thổ nhỉ =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro