Chương 12
Lưu Anh Hùng vốn định mang theo chàng trai đi đến nhà nghỉ làm nhất pháo, nhưng khi cẩn thận nghĩ thì đối với một tên biến thái còn đi nhà nghỉ, quả thực rất tiện nghi cho tên biến thái này rồi. Vì thế lôi chàng trai trực tiếp đi nhà vệ sinh công cộng gần nhất.
"Không được ! Không được ! Đừng ở chỗ này..." Chàng trai thấy Lưu Anh Hùng muốn ở trong nhàn vệ sinh công cộng người đến người đi hành sự, lập tức giãy dụa, muốn đào thoát.
Lưu Anh Hùng nào quản cậu nguyện ý hay không, một tay tóm lấy chàng trai đẩy mạnh vào bên trong, trừng mắt nhe răng nói: "Đừng có mẹ nó lắm lời ! Lúc sờ tiểu cô nương nhà người ta sao không để ý đến hoàn cảnh . Dám ở trước mặt lão tử nói hoàn cảnh, mẹ cậu sinh cậu ra dùng để chọc cười ah ?".
Chàng trai bị Lưu Anh Hùng nói, mặt xanh đỏ liên tục, nhưng mà lại vẫn cố làm ra vẻ nói: "Anh... Anh dám ở chỗ này xằng bậy, tôi... Tôi sẽ kêu người !"
"A !" Lưu Anh Hùng sờ cằm cười nhạo, bỗng nhiên biến sắc, lấy khí thế nhanh như chớp, tát hai cái "ba ~ ba" lên khuôn mặt trắng nõn của chàng trai , trong WC vang dội âm thanh.
Chàng trai bị đánh trợn tròn mắt, mở to hai mắt thần tình không thể tin được nhìn Lưu Anh Hùng, túi công văn trong tay cũng rớt xuống đất.
Lưu Anh Hùng không cho cậu thời gian phản ứng , trực tiếp đem caravat của cậu kéo xuống, đem hai tay chàng trai buộc vào vòi nước bên cạnh, vừa làm vừa nói: "Lão tử không đánh cậu, cậu không biết thân phận của mình chứ gì! Hôm nay lão tử sẽ giáo huấn đồ cặn bã của xã hội này, lão tử sẽ thay trời hành đạo vì dân trừ hại. Cậu có kêu người cũng vô ích thôi, kêu thêm vài người thì càng thêm người thao cậu , cậu muốn làm cái bô lão tử không quan tâm !".
Chàng trai thấy tay mình bị trói, lại muốn giãy dụa, nhưng mà khí lực của Lưu Anh Hùng quá lớn, bị đánh mấy cái khẳng định đã muốn ngất đi rồi, thấy tình thế bây giờ vô cùng bất lợi chàng trai cũng không dám phản kháng, run rẩy tùy ý Lưu Anh Hùng cởi hết quần áo.
Phỏng chừng có thể bởi vì thường xuyên làm việc trong văn phòng nên chàng trai không vận động nhiều , dáng người chỉ có thể coi là bình thường, Lưu Anh Hùng không hài lòng bĩu môi, "Đồ đê tiện, xoay người lại, để ta nhìn mông của cậu!"
Chàng trai xấu hổ nhắm mắt lại, chậm rãi xoay người, đem mông cong lên.
Vừa rồi ở trên xe công cộng, lỗ hậu của chàng trai đã bị Lưu Anh Hùng móc ngoáy một trận. Bây giờ huyệt khẩu còn có một chút cảm giác ướt át , nhục điệp cũng là mềm mại. Lưu Anh Hùng nhặt dây lưng của chàng trai lên, gập lại, sau đó đánh thử vào lòng bàn tay của mình mấy cái .
Chàng trai nghe được thanh âm vụt quật , sợ tới mức cơ nhục trên mông đều co lại, dáng vẻ khẩn trương quay đầu nhìn Lưu Anh Hùng, "Anh anh muốn... Làm gì, đừng làm chuyện xằng bậy !"
"Thiếu kê ba nói nhảm !" Lưu Anh Hùng vụt một cái lên cánh mông trắng nõn của chàng trai.
"A a !!"
Lưu Anh Hùng thấy chàng trai kêu giống như muốn bắn tinh, mặt đầy khinh thường, uy hiếp nói : "Đồ đê tiện gọi lớn tiếng như vậy, giống như chó mẹ vậy, là muốn cho người vào trong WC vây xem sao?"
Chàng trai mắt phiếm thủy quang, có chút khẩn cầu nhìn Lưu Anh Hùng. Hình như Lưu Anh Hùng hoàn toàn không bị bộ dạng kia làm cho thương cảm , dây lưng tiếp tục đánh lên cánh mông trắng bóng của chàng trai."Ba ba ba", thanh âm dây lưng quật vào da thịt vô cùng kích thích màng tai, chàng trai kêu càng ngày càng hăng, Lưu Anh Hùng càng vụt càng thích, mãi đến kia trên mông bạch kia tràn đầy hồng ấn mới bỏ qua.
Lưu Anh Hùng tay cầm dây lưng, tách mở mông thịt đỏ bừng của chàng trai ra, được xưng là lỗ hậu của thẳng nam giờ phút này vộ vàng co rút lại, vài giọt dâm dịch bị đè ép ra ngoài.
"Thao ! Thật con mẹ nó biến thái ! bị nam nhân đánh mông, mà lỗ hậu còn có thể xuất thủy, xem ra cậu trời sinh chỉ thích hợp ăn kê ba của đàn ông, không thích hợp bính nữ nhân !"
"Tôi... Tôi không có uhm... Không cho nói bừa !" Chàng trai thở bắt đầu dần dần dồn dập, nói chuyện đứt quãng, dương vật ở dưới khố hạ bị kích thích cũng dần cương cứng, quy đầu dần dần lộ ra từ trong bao quy đầu.
"Nói bừa?" Lưu Anh Hùng nhướn mày, "Cho cậu thấy , xem lão tử có nói bừa hay không !" Nói xong dây lưng trong tay không chút lưu tình quật vào nhục huyệt của chàng trai.
"Không ——" chàng trai bị đánh thân thể hướng về phía trước nhất lủi, cả căn côn thịt đều ngẩng lên, lỗ hậu cũng co rút quá chặt lại.
Lưu Anh Hùng cười đến càng ngày càng dữ tợn, dây lưng chầm chậm chuẩn xác quật vào nhục huyệt đỏ sẫm xử nam của chàng trai, vừa đánh vừa giáo huấn: "Chó hoang ! Nói ! Cậu còn dám chiếm tiện nghi của tiểu cô nương nữa hay không?"
Cảm giác vừa đau lại vừa thích khiến hai chân của chàng trai đều có chút run rẩy, cường độ quật càng ngày càng nặng, dương vật dưới khố hạ càng thêm cứng rắn, đỉnh chóp còn có một chút chất lỏng trong suốt chảy ra, chàng trai vội vàng lắc đầu nói: "Không dám không dám !"
Dây lưng không có dừng lại, Lưu Anh Hùng nhìn chằm chằm lỗ hậu nhan sắc càng thêm diễm lệ, tiếp tục đặt câu hỏi: "Kia còn dám ở nơi công cộng dâm loạn con gái nữa hay không !"
"A ! Không dám, tôi không dám nữa!!"
"Chó hoang !" Lưu Anh Hùng lại liên tục quật hậu môm của chàng trai , "Nếu lão tử lại phát hiện rậu đối với mấy cô gái có hành vi dâm loạn . Lão tử sẽ đem cậu ném vào trong công viên để đám du côn lưu manh, ăn mày bọn họ luân cậu !!" Vừa dứt lời, Lưu Anh Hùng cố ý chuyển hướng , dây lưng quật vào côn thịt thẳng tắp của chàng trai, "A a a ——" chàng trai không chịu được loại kích thích này, thân thể căng thẳng, dương vật run lên, đem tinh thủy phun lên tường WC.
"Mẹ nó ! Chơi khủng như vậy, còn chưa thao mà đã bắn ! Đúng là tên biến thái thụ ngược cuồng !" Lưu Anh Hùng nhìn chàng trai xụi lơ tựa vào vòi nước thở, lòng tràn đầy khinh bỉ, dùng chân đá đùi chàng trai nói: "Chó hoang, đừng con mẹ nó nhàn rỗi ! Cậu sướng xong rồi, thì cũng để lão tử sướng nữa chứ, liếm côn thịt cho lão tử !"
Chàng trai thấy sinh thực khí của Lưu Anh Hùng vừa đen lại vừa thô đang nửa cương thì có chút kinh ngạc, sau khi kịp phản ứng, kinh hoảng nói: "Không không không, tôi không phải là đồng tính luyến ái, tôi... Tôi không muốn khẩu giao, rất ghê tởm !"
Lúc này Lưu Anh Hùng thực sự tức giận , bắt chàng trai ngồi xổm xuống buộc vào vòi nước, chửi ầm lên: "Con mẹ nhà cậu nha ! Lão tử mẹ nó không chê cậu là tên biến thái ghê tởm, ngược lại cậu dám chê kê ba của lão tử . Một con chó mẹ mà cũng dám ngại nơi này nơi kia sao. Hôm nay cậu không muốn ăn thì cũng phải ăn , do lão tử quyết định không phải là cậu !".Nói xong, Lưu Anh Hùng tóm lấy tóc chàng trai, gỡ miệng chàng trai ra, đem đại điểu cắm vào, hướng vào trong cổ họng đỉnh.
Chàng trai chưa bao giờ khẩu giao cho người khác, khi ngậm đại nhục bổng cảm giác như muốn nôn khan. Lưu Anh Hùng sợ chàng trai không chú ý sẽ đem thần điểu của hắn cắn hỏng, tóm tóc chàng trai chọc sâu vài cái, rồi rút ra.
"Quay mông ra đây, chổng cao lên !"
Chàng trai đỡ vòi nước chậm rãi đứng lên, xoay người sang chỗ khác, không biết làm sao nhìn Lưu Anh Hùng.
Lưu Anh Hùng nhìn cậu cười ha ha, đỡ chàng trai eo, đem kê ba trực tiếp chọc vào.
" Đau quá ..."
Độ ẩm cúc huyệt của chàng trai không đủ, có chút khô khốc, Lưu Anh Hùng chỉ cắm quy đầu vào, sau đó nhợt nhạt trừu sáp, vừa trừu sáp vừa thống vào bên trong , cho đến khi cả căn toàn bộ cắm vào.
"Lỗ hậu của cậu co dãn không tồi a, lần đầu tiên bị kê ba cắm vào thế mà không chảy máu !"
Thân thể chàng trai co rúm lại , húp từng ngụm từng ngụm khí để thích ứng cự căn của Lưu Anh Hùng.
Nhưng Lưu Anh Hùng hoàn toàn không cho cậu cơ hội thở, sau khi cả cây vào động liền mở ra đại lực bắt đầu thao làm , không kiêng nể gì ma sát nhục bích mềm mại rồi đỉnh vào chỗ sâu nhất.
"A... A quá nhanh ! Muốn chết !" Mới đầu trong mông chàng trai có chút cảm giác đau đớn, nhưng theo tốc độ trừu sáp tăng dần , cảm giác đau đớn dần dần bị khoái cảm thay thế được.
"Chó hoang ! Đồ lẳng lơ ! Trời sinh nên bị côn thịt đàn ông thao !" Lưu Anh Hùng tóm chặt lấy eo của chàng trai, nhiều lần đâm vào chỉ để lại hai cực đại âm nang kẹt ở huyệt khẩu đỏ sậm của chàng trai .
Hai người đang làm khí thế ngất trời thì WC cửa được mở ra...
Chàng trai theo bản năng kẹp chặt lại nhục huyệt, gắt gao cắn môi cố nén không kêu lên.
Lưu Anh Hùng đương nhiên cũng nghe thấy có người đến, thế nhưng hắn không quan tâm , hơn nữa thần tình trên mặt chàng trai đầy kinh hoảng khiến thú tính trong người Lưu Anh Hùng đại phát, cố ý gỡ mông thịt chàng trai ra, nhắm ngay điểm mẫn cảm nhất trong tràng nhục của chàng trai dùng lực đỉnh, sau đó xoay quanh nghiền áp.
"Ưm... Ưm... A a !" Chàng trai thật sự không chịu nổi loại kích thích cường liệt như thế này, không khống chế được hét lên.
Bên ngoài người đàn ông đang tiểu được một nửa thì dừng , im lặng một hồi nghe tiếng dâm kêu bên phòng phía trong , mặt đầy khó chịu hướng cửa hô to: "Ông đệch ! Bệnh thần kinh a !" Nói xong nhanh chóng tiểu nốt, rồi chạy ra ngoài.
"A ! Thật đáng tiếc ! Nếu mở cửa ra hắn sẽ nhìn thấy bộ dạng dâm đang này của cậu !" Lưu Anh Hùng nhanh chóng đong đưa eo gấu.
Chàng trai đã sướng đến nỗi cái gì đều không nghe được, côn thịt nghẹn tím đỏ , lần đầu tiên nếm khoái cảm mà tuyến tiền liệt mang đến làm cho cả người cậu tê dại , đầu óc mơ hồ.
Quả nhiên sau khi bị Lưu Anh Hùng thao mấy chục phát xong , toàn thân chàng trai co rút đạt tới lần cao trào thứ hai.
Nhục bích mềm mại kịch liệt mát xa cũng làm cho Lưu Anh Hùng muốn bắn tinh , nhưng đây là người xa lạ hơn nữa còn là một phần từ tội phạm Lưu Anh Hùng thật không dám ở trong người chàng trai bắn tinh, nếu như vậy thì sẽ có một chút phiền toái xảy ra . Vì thế Lưu Anh Hùng dùng ý chí cường đại của mình đem đại nhục bổng từ trong trạng thịt non mềm rút ra , sau đó xóc lộng kê ba hướng khuôn mặt si mê của chàng trai bắn tinh.
"Hô..." Lưu Anh Hùng quan sát một hồi, phát hiện chàng trai không có biểu hiện dị thường gì , liền biết nếu mình bắn tinh bên ngoài thì không khác gì người bình thường. Đợi hô hấp bình thường lại một chút , từ trong túi công văn của chàng trai lấy ra di động và ví tiền..
"Lý Hạo Nhiên? quản lý bộ phận XX ?" Lưu Anh Hùng mở ví tiền ra nhìn danh thiếp bên trong, nói: "Ô ~ hoá ra tên bại hoại này là quản lý , đúng là chuyện cười mà !".
Lý Hạo Nhiên bị nói thế có chút thẹn thùng, nghiêng đầu sang chỗ khác không nói lời nào.
"Vì đề phòng về sau tay cậu lại không sạch sẽ nữa , lão tử cần phải giám sát cậu !" Lưu Anh Hùng dùng điện thoại di động của Lý Hạo nhiên gọi vào số của mình , nhìn dãy số hiện lên , rồi khoái trá mở chế độ chụp ảnh, " tách , tách , tách, tách" chụp cảnh hiện giờ của Lý Hạo Nhiên.
"Được rồi, hôm nay đến đây thôi . Tôi cũng không muốn làm khó dễ cậu nữa , ảnh chụp tôi cũng có nếu lần sau cậu còn dám dâm loạn con gái nữa. Tôi sẽ đem những tấm ảnh này gửi đến công ty của cậu ! Xem lúc đó cậu còn giả vờ được nữa không !"
Lưu Anh Hùng sửa soạn chỉnh tề lại quần áo, hai tay đút túi quần, huýt sáo rời đi. Chỉ còn lại một mình Lý Hạo Nhiên dựa vào vòi nước thở.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro