Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25

"Tôi thật nghi ngờ mục đích anh đến đây không chỉ đơn giản là muốn chọn hoa. "

"Vậy sao?".

Nam nhân tiến lại gần, y theo quán tính lùi về phía sau, đến khi lưng chạm vào tường, nam nhân chống tay bên phải, tay trái nâng cằm y. Kề sát bên tai y thì thầm. " Tôi cố ý đến gặp em ."

Ninh Viễn chống tay lên ngực đẩy nam nhân ra." Không nên như vậy. "

Nam nhân xoa nhẹ tóc y, lấy lại dáng vẻ nghiêm túc. "Tôi chỉ đùa thôi, em đừng căng thẳng."

Ninh Viễn: "..."

" Chân của em ổn rồi chứ. "

"Ừm, cũng tạm ổn rồi. "

Nam nhân nhìn quanh." Em chọn cho tôi một bó lưu ly, bó đơn giản là được. "

"Ừm, anh qua bên kia ngồi  đợi  đi ."

Khoảng thời gian y vắng mặt, cửa hàng đều do Tư Duệ quản lý ,cách bán hàng, giao tiếp, gói hoa, nấu nướng đều thông qua một lượt. Hôm nay xuất môn đã đến lúc đích thân ông chủ ra tay rồi.

Chi lưu ly Myosotis theo chữ nho còn gọi là "sơn miêu nhi nhãn" ,có khoảng năm mươi loài lưu ly trong chi này,chúng khác biệt nhau một cách đáng kể. Nổi bật như hoa  màu lam-tím ra hoa vào mùa xuân,ngoài ra màu hồng hay trắng vẫn có thể tồn tại. Chọn ra 30 cành,giấy gói thêm lớp giấy kiếng để khi tưới nước không làm ướt giấy,bó lại thành một bó, thắt một sợi ruy băng, vẻ đẹp cổ điển của giấy đơn giản mà lại tôn lên nét nổi bật.

"Lăng tiên sinh, tôi  bó hoa xong rồi. Anh đến xem thử có hài lòng không."

"Rất đẹp. "

"Của anh. Tôi đã phun lên một lớp nước, đi đường xa vẫn giữ được độ tươi a." Ninh Viễn đưa hoa cho nam nhân.

"Em giữ hộ tôi được không? Người bạn của tôi ở rất xa, lúc này không thể nhận được. "

"Chuyện này, thật xin lỗi tôi .."

"Xem như em giúp tôi, thế nào ?"

"..."  Là người bán hoa, này là lần đầu tiên thấy khách hàng mua hoa xong gửi lại ông chủ 囧 Có chút kì quái .

"Hảo, chỉ lần này thôi."

"Cảm ơn em. Phải rồi, tôi có thể đến ăn trưa không?"

"Lăng tiên sinh, chúng tôi mở cửa tiệm là để buôn bán,đương nhiên có thể tới. "

"Thật tốt. "

"..."

Nam nhân không rời khỏi cửa hàng ngay, ở lại nói vài câu. "Tôi muốn cùng em hợp tác duy trì và phát triển cửa hàng này. "

"Anh đang nói đùa đi??" 

Ninh Viễn 囧 muốn đầu tư, không phải nói đùa chứ?

"Là thật. Tôi đã quan sát rất kĩ, cửa hàng này trong tương lai rất có tiềm năng. "

"Vậy??"

"Góp vốn, cùng em lập kế hoạch kinh doanh, phân chia vốn đầu tư. Tôi có một hoa viên, vài hôm nữa đưa em đi xem thử. Nếu được việc kiếm tìm nguồn hoa tươi càng dễ dàng hơn. "

"..."

"Em thấy thế nào ,chúng ta hợp tác đôi bên đều có lợi. "

"Lăng tiên sinh, việc này vẫn nên suy nghĩ lại đi, việc đầu tư này rất nhiều may rủi, anh nên cân nhắc. "

"Tôi đương nhiên sẽ không nhìn lầm. Cứ quyết định vậy đi."

"..."

"Vài hôm nữa đưa em đến hoa viên."

"Ừm. "

"Hẹn gặp lại. "



Ninh Viễn lớn trong tay bó hoa lớn, hoa rõ ràng là của y, bán  đi rồi vẫn ở trong tay y, kì quái?

" Lăng tiên sinh, anh đến cùng muốn làm gì?"


Rời khỏi cửa hàng, nam nhân khôi phục lại bộ dạng nghiêm nghị, lãnh khốc. Thâm tình chỉ có thể đối y bộc lộ. Đẩy gọng kính trên sống mũi, khởi động xe rời đi.

Mỗi loài hoa đều mang trên mình ý nghĩa riêng biệt. Bó hoa kia lưu lại cũng chỉ vì muốn hy vọng, chính vì lưu ly có nghĩa là mong muốn đừng quên đi.

"Tôi hy vọng em có thể ghi nhớ tôi. "





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro