Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

Mối rung động khi đứng trước ngoại vật, động tâm - nhiễm vào người.

" Dây chằng bị  tổn thương,  may mà  chỉ ở mức độ nhẹ, gân chỉ bị kéo dãn ra, khớp vẫn vững, tổn thương sẽ mau chóng bình phục. "

"Ừm."

"  Được rồi, anh nhịn một chút,tôi xử lý vết thương cho anh."

Nam nhân ôm chặt y, kề sát bên tai y thì thầm. " Sẽ đau ."

Ninh Viễn lệ rơi đầy mặt.  Tại  sao lại có người an ủi  người khác  như anh chứ!囧

Bạch Thiển nhẹ nhàng lật lại khớp xương giúp y, toàn thân y đau nhói như điện giật, sắc mặt tái nhợt.

Nam nhân càng ôm chặt y, dùng tay vuốt  lưng  y trấn an. " Nhịn một chút sắp xong rồi. "

Ninh Viễn  cắn răng chịu đựng, khoảng  cách giữa y và nam nhân hiện tại bằng không, tiếp xúc cơ thể làm y hoảng sợ. Ninh Viễn là sợ bản thân có cảm giác với nam nhân này khát cầu sự ôn nhu của anh,tham lam muốn được người ôm ấp. Y phong bế suy nghĩ này ,cho rằng  đã lâu luôn quen với sự lạnh nhạt của Cao Chấn hiện tại có được sự quan tâm nên nảy sinh tham luyến.

"Xong rồi, Từ tiên sinh khi về  nhà anh phải chuyên tâm nghĩ ngơi, giảm thiểu hoạt động, đợi khi bình phục hơn một chút có thể luyện tập để cơ thể từ từ thích nghi trở về các hoạt động sinh hoạt bình thường thường ngày. "

"Cảm ơn cậu, hôm nay thật phiền cậu quá. "

"Không có gì,  anh tự về được  chứ?"

Nam nhân : "Tôi đưa cậu ấy về. "

Ninh Viễn: "không cần đâu, thật sự phiền anh quá rồi,  vết thương cũng không nghiêm trọng. "

"Giúp người nên giúp cho trót. "

"..."

Ra khỏi bệnh viện, ánh mắt nam nhân luôn đặt trên người y, bị nhìn đến mất tự nhiên, y nhìn nam nhân hỏi. "Trên mặt tôi có dính gì sao?"

"Không có. "

"..."

" Xem ra em nhỏ tuổi hơn tôi?"

"Ừm?"

" Để tôi nhớ xem, em gọi là Từ Ninh Viễn."

"Anh muốn tìm tôi tính nợ ?" Ninh Viễn  đem khóe môi kéo thành một đường cong,một nụ cười đối với nam nhân thập phần rung động.

" Nếu có duyên, chúng ta sẽ gặp lại. "

"Tiên sinh, tên của anh?"

"Tôi họ Lăng."

         °°°°°       °°°°°     °°°°°      °°°°° 

Đem chìa khóa trong túi áo khoác mở cửa, khập khiễng bước vào nhà, đi lại có chút bất tiện, không thể cử động mạnh. Mang đồ cất trong tủ lạnh, tiện thể lấy ra ít đá chườm lạnh bên ngoài vết thương, việc này làm dịu cơn đau và co mạch, giảm bớt sưng tấy. Hình như phát sốt, hơi ớn lạnh, hô hấp khó khăn khó thở, cố gắng thở sâu càng đau tức ngực. Cơ thể có dấu hiệu mất nước, miệng lưỡi khô khốc, dạ dày dâng lên cảm giác buồn nôn, đầu đau. Tách trà trên tay liếc mắt vỡ tan.

Trước mắt y đất trời quay cuồng, đứng không vững, loạng choạng ngã xuống, ánh sáng yếu ớt cuối cùng chỉ còn là một mảnh đen kịt.

Ninh Viên nghiêng đầu tĩnh lại, mơ mơ màng màng nhìn xung quanh, cửa chính mở, Cao Chấn nghiêm mặt đứng nhìn y." Tiểu Viễn, anh không biết em có thói quen này. "

Ninh Viên lảo đảo đứng lên, không còn sức để quật cường, lắc đầu không nói gì, thậm chí không tiếp tục nói chuyện vừa rồi. Cao Chấn muốn dùng chuyện này để phát tiết toàn bộ cơn giận với y, y muốn chiến tranh lạnh với hắn?

Không cho phép.

Ninh Viễn thần trí mơ hồ chưa kịp tĩnh táo đã bị ôm trong ngực, cái ôm siết chặt như muốn đem y ép đến ngạt thở.

Ninh Viễn chống tay trước ngực đẩy hắn, càng đẩy càng bị siết lấy. Cao Chấn ghé dưới cổ y hôn lên, tay ve vuốt từ eo lên ngực, đề y lên vách tường hôn sâu,  xoa nắn bên vòng eo mẫn cảm của y.

Thân thể Ninh Viễn bị  tường gạch lạnh lẽo tiếp xúc đến phát run, chống chọi cơn mệt mỏi y không có chút sức lực nào hùa theo hắn. Bất động nhìn động tác tình tứ của Cao Chấn, cảm giác buồnnôn gợn lên không dứt. Động tác của  Cao Chấn hơi ngưng lại, nhìn xoáy sâu vào mắt y.

"Không muốn cùng anh đựng chạm? "


Chap sau sẽ  có H , khuyến cáo  phụ  nữ mang thai và phụ nam đang cho con bú. 囧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro