Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4


Ánh mắt Kỷ Vãn lạnh lẽo tựa hố băng sâu thẳm, khí chất riêng của cậu ấy không hề giống như một Omega.

Kỷ Vãn là một người rất lạnh lùng, vốn dĩ chỉ nói vài lời sự thật đơn giản nhưng khi nghe thấy giọng điệu bình tĩnh từ Kỷ Vãn lại khiến Hạ Khai có một loại cảm giác yên tâm hơn mà không rõ lý do.

Hạ Khai lên tiếng: "Anh rất đặc biệt."

Sau đó cậu tiếp tục: "Tôi không thích pheromone của Omega vì mùi hương luôn luôn nhắc tôi rằng, dường như giây tiếp theo tôi sẽ trở thành cầm thú vậy."

Giọng Kỷ Vãn vô cùng bình tĩnh: "Nếu như không thể kiềm chế được bản năng thì xin chúc mừng, cậu cũng chẳng kém thứ đó là bao."

Hạ Khai nghẹn lời.

"Hoặc là thuận theo bản năng, tận hưởng khoái cảm đó, chinh phục nó, đắm chìm trong sự hoan lạc." Kỷ Vãn nhìn thẳng vào mắt Hạ Khai: "Hoặc cậu cố gắng hết sức để đấu tranh chống lại cái gọi là bản năng, điều này thì hiển nhiên là tôi làm được."

"Chinh phục là sao chứ?" Thiên tính bẩm sinh của Alpha là tính chinh phục, tuy rằng hiện tại Hạ Khai đang là Omega nhưng sự kiêu ngạo của một Alpha vẫn luôn luôn hiện hữu, không thể biến mất hoàn toàn.

Kỷ Vãn trả lời: "Đương nhiên biến bọn Alpha thành đồ chơi của cậu rồi."

"..."

Hạ Khai không thể nào tưởng tượng đến việc để thầy giáo mà cậu luôn luôn ngưỡng mộ lại trở thành món hàng riêng của mình, ngay cả khi Hạ Khai còn là Alpha thì cậu cũng chưa từng có suy nghĩ muốn chinh phục Ngụy Thầm. Thật ra thì, so với việc chinh phục đối phương, chính bản thân Hạ Khai lại càng giống như một bé cún luôn vẫy đuôi ngoe nguẩy theo sau Ngụy Thầm, chỉ cần một ánh mắt của hắn cũng đủ để khiến Hạ Khai bị khuất phục theo bản năng, tin tưởng người đàn ông kia một cách vô điều kiện.

Nhưng có một chuyện lại càng khó mà nói ra được hơn cả, rằng Hạ Khai có phản ứng đối với pheromone của Ngụy Thầm.

Kỷ Vãn đột nhiên lên tiếng: "Cậu nghĩ gì thế?"

Hạ Khai lắc đầu phủ nhận.

Trong lúc trò chuyện với Kỷ Vãn, tận sâu đáy lòng Hạ Khai tựa như vừa được gieo một hạt giống hi vọng, cậu cảm động bởi những câu nói của đối phương, Hạ Khai hoàn toàn có thể thử chinh phục thứ bản năng này thay vì cứ phó mặc cho số phận, bị nó kiểm soát.

Cũng trong ngày hôm đó, Hạ Khai đã nói chuyện này với Ngụy Thầm, cố gắng dùng lời lẽ thật uyển chuyển để diễn đạt hết suy nghĩ của mình, chỉ là sau khi nghe xong, Ngụy Thầm lại im lặng không nói gì.

Hạ Khai đã nói mục đích cuả mình một cách vô cùng rõ ràng, rằng cậu muốn tìm Alpha của đời mình, hoặc có thể hiểu theo một hàm ý khác, là Hạ Khai muốn chinh phục một Alpha mạnh mẽ, mà khả năng cao sẽ là một người đàn ông.

.

Sau khi ở chung với Kỷ Vãn được khoảng nửa tháng, Hạ Khai cũng đã có thể tự ép bản thân tiếp nhận việc đã bị trở thành Omega. Cả căn biệt thự rộng lớn đâu đâu cũng là nơi mà Kỷ Vãn đi đến, người giúp việc còn phát hiện rằng kể từ khi vị bác sĩ Omega nam này đến làm thì tính tình của Hạ Khai cũng thay đổi theo chiều hướng tích cực hơn. Cậu không còn tự nhốt mình trong phòng ngủ nữa, ngoài ra mọi người còn có thể thường xuyên bắt gặp hình ảnh Hạ Khai đang lắng nghe Kỷ Vãn nói chuyện trong nhà kính trồng hoa.

Những người giúp việc không dám lên tiếng bàn luận lung tung, bởi vì Hạ Khai thật sự rất hiền và tháng ngày sinh sống, làm việc của bọn họ cũng vô cùng nhàn nhã, thoải mái, không cần phải câu nệ hay kiềm chế điều gì cả.

Hạ Khai đứng ở trước lan can, nhìn xuống nhóm người giúp việc đang nhẹ nhàng quét dọn phòng khách bên dưới, sau đó cậu đi xuống, hỏi một trong số bọn họ xem Ngụy Thầm có đang ở nhà hay không.

Trong trí nhớ của Hạ Khai thì Ngụy Thầm là người luôn luôn bận rộn, chỉ là mỗi khi Hạ Khai cần đối phương xuất hiện thì hầu như Ngụy Thầm đều có mặt đúng lúc để vỗ về, trấn an cậu.

Ngụy Thầm vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ chăm sóc cho Hạ Khai từng chút một cho nên trong suốt khoảng thời gian ấy, lòng Hạ Khai nảy sinh một điều gì đó vô cùng kì lạ.

Thậm chí Hạ Khai cũng chẳng biết rốt cuộc thầy của mình đã kết hôn hay chưa, một Alpha xuất sắc như Ngụy Thầm thì không thể nào chưa lập gia đình hoặc là đang độc thân được, chí ít cũng đang có một ai đó trong tim rồi, bởi vì Alpha tuyệt vời như thế, có bao nhiêu Omega say mê chứ?

Trong lúc Hạ Khai mải mê chìm đắm trong suy nghĩ của mình, cậu nghe thấy người giúp việc trả lời rằng Ngụy Thầm đang ở trong nhà kính trồng hoa, Hạ Khai không khỏi nhướn mày ngạc nhiên.

Sau khi những cơn mưa tháng sáu tầm tã chạy trốn là tiết trời ấm áp xuất hiện, bầu không khí vô cùng trong lành, tươi mát. Hạ Khai đi đến nhà kính, lúc đến gần thì nhìn thấy bóng dáng người đàn ông đang đưa lưng ra bên ngoài, cậu dừng bước trước cửa, ngửi thấy mùi hương pheromone ngọt lịm trên người mình, nồng độ cực kì đậm, trước khi ra khỏi phòng ngủ, Hạ Khai đã cố gắng áp chế pheromone bởi vì cứ cách ba tiếng, pheromone sẽ lại bị khuếch tán thụ động ra ngoài không khí.

Ngay cả Kỷ Vãn cũng nói cơ địa của Hạ Khai vô cùng kì lạ, nồng độ pheromone vô cùng đậm đặc, tựa như miếng bơ thơm ngọt tan chảy dưới ánh nắng rực rỡ nhưng khi dùng thuốc do đích thân Kỷ Vãn điều chế thì xem như cũng có thể tạm thời làm gián đoạn quá trình khuếch tán khoảng ba tiếng đồng hồ.

"Thầy ơi..." Hạ Khai không đi vào trong ngay lập tức mà chỉ đứng bên ngoài nhà kính im lặng nhìn.

Ngụy Thầm quay đầu lại, hắn buông cây kéo cầm trên tay xuống, ý muốn bảo với Hạ Khai cứ đến khu nghỉ ngơi bên cạnh mà ngồi xuống.

Đất trong nhà kính vừa mới được xới lên xong, Hạ Khai bởi vì quá căng thẳng lại nhạy cảm hơn so với Omega khác, thêm cả việc còn bị ám ảnh khi trên người có quá nhiều món đồ nên chỉ mặc trang phục mỏng, thậm chí nếu có thể thì ngay cả giày cũng không muốn mang.

Cho nên mấy ngày nay, Hạ Khai chỉ đi chân trần xuống lầu.

Bàn chân trắng mịn tinh tế thoải mái bước đi trên lớp đất tơi xốp, Hạ Khai đi thẳng một đường đến khu nghỉ ngơi trong nhà kính rồi ngồi lên chiếc ghế mây. Sau khi ngồi xuống xong xuôi, thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông Alpha đang tiến lại gần phía mình.

Chính vào khoảnh khắc này, Hạ Khai trông chẳng khác nào một đứa bé đáng yêu trước mặt Ngụy Thầm, ánh mắt cậu thuần khiết, tràn đầy sự tin tưởng đến mức phi lý dành cho người đàn ông.

Ngụy Thầm ngồi xuống bên cạnh Hạ Khai: "Lần sau em nhớ mang giày."

Hạ Khai không thích bất kì ai chạm vào người mình cho nên Ngụy Thầm không bao giờ nhắc nhở người giúp việc giúp Hạ Khai mang giày, vốn dĩ cậu là một thiếu niên có tính tự lập cao, điều này hiển nhiên là Ngụy Thầm hiểu rõ.

Hạ Khai rụt chân lại, ngón chân hồng hào dính ít bùn nâu, cậu duỗi tay phất nhẹ, nói với Ngụy Thầm bằng thái độ vô cùng chân thành: "Thầy ơi, em không muốn mang giày."

Nếu có thể, thậm chí Hạ Khai còn muốn đi chân trần mãi thôi.

Việc không muốn mang giày là chuyện cực kì trẻ con đến mức buồn cười, nhưng cũng chỉ khi đứng trước mặt Ngụy Thầm, Hạ Khai mới dám để lộ dáng vẻ đáng yêu như thế này, hay có thể nói một cách chính xác hơn, rằng Ngụy Thầm đã luôn dung túng, luôn bao dung cho Hạ Khai nên mới khiến cậu trở nên như thế này.

Nhưng tình trạng hiện tại lại không đơn giản như thế, cơ thể Hạ Khai dần dần trở nên kì lạ, cậu rất muốn giấu bản thân vào một xó thật nhỏ nhưng chính Kỷ Vãn nói rằng nếu cậu càng sợ hãi thì càng phải đối mặt với điều đó, Hạ Khai sợ bản thân sẽ thay đổi, nhưng Kỷ Vãn đã thuyết phục Hạ Khai rằng dù cho ngoại hình có thay đổi thì vẫn phải biết đứng lên cho nên bây giờ mỗi ngày Hạ Khai đều phải đứng trước gương tự ngắm bản thân.

Hạ Khai vô cùng tò mò: "Hôm nay thầy không bận sao?"

Ngụy Thầm đưa một phiến lá xanh mơn mởn cho Hạ Khai, đặt lên chiếc khăn đã được giặt sạch, cậu xoay tay, chuyên tâm chờ Ngụy Thầm lên tiếng trả lời.

"Tôi nghỉ hai ngày."

Bởi vì bản thân chiếm dụng cả thời gian nghỉ ngơi hiếm có của đối phương nên Hạ Khai cảm thấy ngượng ngùng: "Thầy ơi, mọi người trong nhà, có cả anh Kỷ Vãn cũng chăm sóc em rất tốt, tình cảm này em vô cùng quý trọng, nên thầy đừng lãng phí thời gian ở bên em nữa, thầy có thể về nhà với người thân mà."

Ý tứ trong câu nói của Hạ Khai vô cùng rõ ràng, hiển nhiên Ngụy Thầm nghe hiểu được.

Ngụy Thầm nhìn Hạ Khai một cách chăm chú: "Tôi vẫn chưa kết hôn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro