Chương 6
Mặc dù thân thể đang mệt mỏi, nhưng thân là người tập võ, Hình Chu vẫn ở thời điểm trời vừa tờ mờ sáng liền tỉnh giấc.
Ý thức của thanh niên mơ hồ trong nháy mắt, hắn đánh giá bốn phía phát hiện đây hẳn là một phòng trọ, mà Yến Trọng Thủy ngồi tựa bên cửa phòng, hai tay khoanh trước ngực, trong lòng ôm trường côn đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cơ hồ khi nhìn thấy Yến Trọng Thủy, ký ức về hành vi phóng đãng ngày hôm qua của hắn trong nháy mắt liền tập hợp lại trong đầu.
Tay thanh niên đặt trên chăn mỏng nắm thật chặt, rất nhanh có tơ máu chảy ra. Ngày hôm qua bộ dáng dâm đãng của mình, hắn nhớ rất rõ ràng, thậm chí lúc ấy cảm giác ngứa ngáy cùng khoái cảm sau khi thỏa mãn cũng không ngoại lệ. Khiến cho hắn cảm thấy đáng sợ nhất chính là việc hắn nhớ rõ ngày hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà lúc ấy ý thức của hắn vẫn còn, không biết liêm sỉ cùng tự tôn của bản thân, chỉ muốn nam nhân đến đụ mình.
Nghĩ đến hành vi khó coi ngày hôm qua của mình, khóe mắt Hình Chu đỏ lên, đem tay phải chứa đầy nội lực, dùng hết toàn lực định vỗ lên trán.
Hắn vừa giơ tay lên, đã bị trường côn bất thình lình đánh rớt, mà Yến Trọng Thủy còn không biết từ lúc nào đã đứng ở bên cạnh giường thanh niên.
"Còn muốn chết?" Nam nhân dùng đầu gậy trường côn nâng cằm Hình Chu lên, nói: "Xác thực, nếu như ngươi chết, mọi chuyện đều có thể giải quyết xong."
Y nhìn ánh mắt quật cường của Hình Chu, mặt như băng sương cười lạnh: "Những nữ nhân thuần khiết từ xa xưa trinh tiết bị chà đạp đều lấy cái chết của mình ra để minh chứng, ngươi hoàn toàn có thể làm như vậy."
"Ta không phải! " Nghe y hình dung, Hình Chu nhịn không được cao giọng phản bác.
"Nha, vậy ngươi là cái gì?" Yến Trọng Thủy vừa nói vừa đem trường côn lướt qua yết hầu của hắn, chậm rãi dừng ở trên ngực hắn: "Ngươi thân là đệ tử Phá Quân Đường, biết rõ tà giáo Tây Vực xuất hiện chính là uy hiếp không hề nhỏ cho khu vực Trung Nguyên, không nghĩ biện pháp ứng phó, ngược lại ở đây tìm kiếm sự sống cùng cái chết?"
Hình Chu cắn chặt môi dưới, ánh mắt không khỏi rũ xuống.
Nhìn dáng vẻ có chút ủy khuất của hắn, cổ họng Yến Trọng Thủy khẽ động, không dùng ngôn ngữ châm chọc hắn nữa mà cúi người xuống gần mặt thanh niên, thấp giọng nói: " Hoan Hỉ dạy ngươi làm chuyện như vậy phải không? Vậy ngươi cứ mặc kệ? Để cho chúng tiếp tục hãm hại người khác?"
Thấy Hình Chu ngẩng đầu, hốc mắt đỏ lên kiên định lắc đầu, lúc này trên mặt điển trai của Yến Trọng Thủy mang theo chút ý cười, nhưng vẻ mặt của hắn luôn luôn tới nhanh thì đi cũng nhanh, khiến cho Hình Chu không biết hắn có đang nhìn lầm hay không, làm cho hắn thấy hắn sai rồi.
Người thanh niên nhìn kỹ vào mắt nam nhân, hòa thượng tay phải cầm trường côn, tay trái nắm tràng hạt Phật châu, dưới ánh nắng mỏng manh của buổi sáng sớm, có một khoảng khắc nghiêm trang. Kỳ thật Hình Chu hiểu, nam nhân là đang muốn hắn tỉnh táo lại, dù sao Yến Trọng Thủy không giống như loại người thích xen vào việc của người khác, cũng hiếm khi thấy y nói nhiều như vậy. Bắt gặp ánh mắt thâm thúy của nam nhân cũng đang nhìn mình, Hình Chu đột nhiên ý thức đươc hai người dựa vào nhau quá gần, khiến cho vành tai hắn ửng đỏ, không được tự nhiên lùi lại về phía sau, mà Yến Trọng Thủy đồng thời cũng không ngại ngùng lui trở về, kiên định nói: "Yên tâm, ta sẽ giúp ngươi."
Thực ra trong lòng Yến Trọng Thủy, Hình Chu cần phải chịu trách nhiệm về việc mình bị bỏ thuốc, dù sao lúc trước y bảo thanh niên đi tìm Hoa Nhứ, dù biết có nói ra thì Hình Chu nhất định sẽ phản bác, nói thế nào y cũng... coi như là chiếm tiện nghi của thanh niên, không thể bỏ mặc hắn một mình.
Hình Chu cảm động trước ý tốt của y, nhưng rất nhanh lộ vẻ mặt tái nhợt như nhớ tới cái gì đó, nhẹ nhàng lắc đầu, có thể là do hai người đã xảy ra quan hệ dẫn đến Hình Chu đối với hắn vẫn còn chút bất đồng, vì thế nói ra băn khoăn của mình: "Nhưng ta rất sợ... nếu như lại tái phát lần nữa, vậy chẳng phải ta sẽ không..."
Còn không biết liêm sỉ nâng mông cho nam nhân đụ thêm lần nữa, bất kể người kia là ai... Hình Chu không dám nghĩ tiếp.
"Lại? Thứ ngươi trúng không phải xuân dược à?" Yến Trọng Thủy phát hiện hắn tối hôm qua có điều kỳ lạ, không nghĩ tới nó lại phức tạp như vậy.
Hình Chu suy nghĩ một chút, vẫn là đem chuyện giáo chủ Hoan Hỉ Giáo bỏ thuốc nói ra, có điều không đề cập tới chuyện hắn bị đùa bỡn. Nhưng Yến Trọng Thủy là ai? Liên tưởng đến lúc ấy vào phòng nhìn thấy Hình Chu dáng vẻ chật vật, tự nhiên liền biết hắn là bị người nào làm cho thành như vậy.
Nói như vậy, độc dược của Hoan Hỉ Giáo thật sự đáng sợ, có thể làm cho một nam nhân đang tỉnh táo lại chuyển biến phóng đãng dâm dục không chịu nổi... Rốt cuộc vì sao giáo chủ Hoan Hỉ Giáo muốn làm như thế?
"Ngươi còn nhớ rõ mục đích của Hoan Hỉ Giáo không? " Yến Trọng Thủy đột nhiên nói.
Hình Chu suy nghĩ một chút, mới ngập ngừng nói: "... 'bản ngã'?
*bản ngả ý chỉ chính tôi, ý nói về bản thân mình, bản ngã chính là 'cái tôi' mà mọi người dùng để nói về tính cách, ý thức bản thân.
Yến Trọng Thủy gật đầu, nói: "Hoan Hỉ Giáo vẫn luôn dùng loại hành vi kết hợp này làm võ công song tu, bởi vậy nên không có quan niệm trinh tiết là cái thá gì. Nghe nói mười lăm năm trước khi bọn họ đến Trung Nguyên, một số người chính đạo lẻn vào bên trong giáo, về sau vô luận là người ý chí kiên cường cỡ nào, không có ngoại lệ mà biến thành kỹ nam kỹ nữ, e rằng thứ thuốc này trong người ngươi phải có quan hệ với nhau."
Nghe nói như thế, Hình Chu hai tay vô thức nắm chặt, Yến Trọng Thủy nhìn hắn một cái, cầm tay hắn, như muốn bảo hắn an tâm.
Nhiệt độ cơ thể người đàn ông không cao, nhưng nó làm cho sự khó chịu bất an của Hình Chu dịu đi, cảm giác khẩn trương trên mặt cũng biến mất chút ít. Ngay sau đó, hắn đột nhiên nhíu mày, bỏ tay Yến Trọng Thủy ra.
"Thực xin lỗi...... Ta, ta không sao, ngươi đi ra ngoài trước đi. " Hình Chu cúi đầu cuộn tròn đầu gối, cả người co quắp, ủ rũ nói.
"Ngươi làm sao vậy?" Yến Trọng Thủy không biết tại sao hắn đột nhiên như vậy, đưa tay nâng mặt hắn lên. Mặc cho thanh niên còn đấu tranh, nhưng làm sao có thể địch lại lực tay cường tráng của nam nhân? Huống chi thanh niên bây giờ trạng thái không tốt.
Nâng cằm Hình Chu lên thì thấy thanh niên hai mắt hồng phiến, còn phản chiếu giọt nước đang đọng trên khóe mắt, toàn bộ gương mặt hiện đầy màu đỏ.
"Ngươi...... " Yến Trọng Thủy trầm một tiếng, đưa tay vén chăn đắp lên người Hình Chu.
Hình Chu sắc mặt biến lớn, vội vàng đứng dậy, nhưng động tác của hắn đã có chút chậm chạp, nam nhân nhẹ nhàng khéo léo liền đem chăn kéo qua một bên, tự nhiên nhìn thấy tiểu dương vật tinh thần cương cứng của hắn, đang dựng đứng lên như một cái lều nhỏ.
"Ngươi lại tái phát? " Yến Trọng Thủy bình tĩnh ngẩng đầu nhìn hắn, đã thấy Hình Chu cắn chặt môi dưới, ánh mắt mơ hồ bất thường. Nhưng hai mắt hắn sáng ngời tràn đầy năng lượng, khác với vẻ ngoài bị ám bởi tình dục đêm qua.
Hình Chu cảm thấy hắn thật sự xong rồi. Cảm giác được nhiệt độ cơ thể của Yến Trọng Thủy, hắn liền mẫn cảm phát hiện hạ thể của mình cứng lên, ngay cả hậu huyệt cũng có cảm giác, thậm chí còn tiết ra một ít dịch ruột.
Có vẻ như cơ thể đang hồi tưởng lại khoái cảm được nam nhân chiếm hữu, và nó đang mời gọi nam nhân trước mặt nó một cách hoang dại. Không có cảm giác phát độc như đêm qua, bản thân hiện tại chỉ muốn động dục mà thôi!
Đây có phải cơ thể mà nam nhân bình thường nên có?!
Hình Chu xấu hổ nhắm mắt lại, toàn thân đều khẽ run rẩy, hắn hy vọng Yến Trọng Thủy có thể đừng nhìn hắn xấu xí như vậy và nhanh chóng rời khỏi căn phòng này.
Nhưng Yến Trọng Thủy lại không làm điều đó.
Khi cảm nhận được ngón tay nam nhân đảo quanh lỗ huyệt của mình, Hình Chu sợ tới mức gần như nhảy dựng lên, lại bị nam nhân nhẹ nhàng dùng một bàn tay giữ lại.
"Ngươi làm cái gì...?!" Hình Chu mở mắt nhìn chằm chằm Yến Trọng Thủy, mong đợi có chút uy lực dù chẳng có.
"Em cảm thấy khó chịu phải không?" Yến Trọng Thủy hôn lên cổ Hình Chu, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm gặm cắn yết hầu hắn, ngón tay cũng đã thăm dò đưa vào hậu huyệt của thanh niên.
"Dừng... dừng tay..." Hình Chu ngẩng đầu muốn tránh nam nhân, lại bị động tác nhìn như ôn hòa nhưng thực tế là tràn ngập áp chế của nam nhân. Hình Chu cảm giác được cả người mình không còn lực, Yến Trọng Thủy thừa dịp thò ngón trỏ vào trong, nhờ vào những thay đổi trong cơ thể thanh niên, động tác này cũng không còn khó khăn nữa.
"Không..." Hình Chu đẩy nam nhân ra, thân thể hắn lại dễ dàng tiếp nhận dị vật như vậy, làm sao hắn có thể bình tĩnh tiếp nhận? Hắn mặc dù không phải là người có danh tiếng trên giang hồ, nhưng cũng là đối tượng được các huynh - đệ - muội tôn kính, giờ hiện tại hắn giống như nữ nhân ở chỗ hậu huyệt khao khát nam nhân đụ mình... Đúng vậy, là khao khát, lý trí Hình Chu bị động nói không được thì thân thể run rẩy hy vọng nam nhân có thể mang đến cho hắn nhiều hơn.
Thấy ánh mắt Hình Chu trống rỗng, Yến Trọng Thủy hiếm khi nhẹ giọng dụ dỗ: "Không nên suy nghĩ quá nhiều, dù sao chúng ta còn không biết dược tính của thuốc." Y dừng một chút, mới tiếp tục nói: "Huống chi, cũng không phải lần đầu tiên."
Quả thật, đây không phải lần đầu tiên, một khi không giải độc, vĩnh viễn sẽ không có lần cuối cùng, chính hắn cần gì phải già mồm cãi láo?
*già mồm cãi láo: đã sai lại còn già mồm cãi lại.
"Là mệt mỏi, ngươi còn phá giới..." Hình Chu âm cuối phát run, tay nắm chặt cánh tay Yến Trọng Thủy, không biết là muốn đẩy xa hay là muốn kéo gần lại. Trên thực tế, hắn không muốn tiếp tục cái đề tài này, Yến Trọng Thủy là hòa thượng đã phản bội lại Thiếu Lâm, còn là bậc thầy giết người, nói cái gì phá giới với chả không được phá giới?
"Tâm Phật ở trong lòng, cần gì phải cố chấp với bề mặt bên ngoài?" làm như gợi lên ký ức không tốt đẹp gì, Yến Trọng Thủy cười nhạo một tiếng, giọng điệu ngả ngớn hiếm thấy: "Nói cho em biết, bần tăng luôn luôn khinh thường đạo lý này."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro