Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 2

Phiên ngoại xuyên qua đại loạn đôn (2)

~Phần cơ bản cuộc sống~

"Xuyên việt?"

Tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi... Ở quyển sách nào viết a, cả nhóm Triệu Phổ lúc này quả thực tất cả đều xuyên qua, hơn nữa còn xuyên qua một ngàn năm sau, tại thành phố S, ở trong biệt thự của Bạch Cẩm Đường.

Đúng là gặp phải mọi người trong SCI cũng đang ở đây. Cả nhóm mấy ngày nay vừa lúc được nghỉ ngơi, bởi vậy mới cùng đi ăn vừa trở về, mới dừng xe, chợt nghe "bang" một tiếng,  trước mặt vài người từ trên trời rơi xuống, để tóc dài, mặc cổ trang, cầm bảo kiếm và vân vân, còn có một động vật kỳ lạ.

"Phụ thân." Tiểu Tứ Tử ôm Công Tôn, nhìn những người xung quang có chút sợ, vì cái gì lại có hai cái Triển Chiêu hai cái Bạch Ngọc Đường?

Triển Chiêu (hiện đại bản), liếc mắt một cái nhìn thấy Tiểu Tứ Tử, một tay sờ sờ cằm, hỏi Bạch Ngọc Đường, "Cậu có hay không nghĩ qua..."

"Miêu nhi!" Bạch Ngọc Đường (hiện đại bản) kiên quyết lắc đầu, "Trẻ con không thể dưỡng làm sủng vật được! Bác bỏ!"

Triển Chiêu nhăn mặt cau mũi, thật đáng tiếc, đứa trẻ này thật sự là rất đáng yêu!

Triệu Phổ chuyện đầu tiên làm là nhặt lên cái điều khiển, hỏi Triển Chiêu, "Lại ấn một lần liền sẽ trở về đúng không?"

Công Tôn gật đầu, Triệu Phổ cầm lên liền ấn....

Không phản ứng.

Lại ấn..

Vẫn như cũ không có phản ứng.

"Ta ##@@##@!" Triệu Phổ hỏi Triển Chiêu (cổ đại bản), "Sao lại thế này a?!"

Triển Chiêu nghĩ nghĩ, "Nga, Bao đại nhân có nói, vật này là dùng cái gì mà năng lượng mặt trời, cần phải nạp điện một thời gian ngắn."

"Cái gì gọi là nạp điện?" Mọi người nghiêng đầu nhìn hắn.

Triển Chiêu nhún nhún vai lắc đầu, "Không biết a."

"Kia phải bao lâu?"

Triển Chiêu vẫn lắc đầu, "Không...biêt, bất quá đại nhân nói dường như rất lâu..."

=口=...

Tất cả mọi người tự nhiên có một loại kích động thật sự là muốn ra sức đánh Thạch Đầu một trận, Thạch Đầu cảm thấy sau lưng hàn khí u mịch bức người, đi đến bên người Tiểu Tứ Tử cọ, Tiểu Tứ Tử ôm nó xoa xoa đầu, "Thạch Đầu, ta biết ngươi là vô ý, ngoan nha."

Thạch Đầu hạnh phúc vẫy vẫy cái đuôi nhỏ —— Tiểu Tứ Tử quả đúng là tri kỷ.

Mọi người cũng thu liễm một chút, cảm thấy sự việc đã như vây, tại sao phải cùng một cái động vật nhỏ gây khó dễ chứ, nó cũng không phải thật sự cố ý.

Mọi người đứng trong vườn hai mặt nhìn nhau, Bạch Cẩm Đường đột nhiên hỏi, "Xuyên việt là cái gì?"

Công Tôn còn thật sự đứng đó giải thích cho hắn rõ, "Cái gọi là xuyên việt thật sự là, chính là....balabala."

Bạch Cẩm Đường sau khi nghe xong có chút khó hiểu, "Em như thế nào mà đến kiến thức ở phương diện này cũng biết?"

Công Tôn nhún nhún vai, "Em cùng Mã Hân ở phòng làm việc nói."

...

"Bất quá a." Hiện đại Triển Chiêu nhìn nhìn tới cổ đại Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, nói, "Căn cứ vào góc độ di truyền học, chí ít hẳn là...tổ tiên?"

Bạch Cẩm Đường khéo miệng rút trừu (co rút).

Triển Chiêu (hiện đại bản) đi qua lại gần trạc trạc Triển Chiêu (cổ đại bản), "Ai, họ gì a?"

"Nga, ta gọi là Triển Chiêu." Triển Chiêu đứng đó đối với Triển Chiêu vừa chắp tay, "Chúng ta từ một ngàn năm trước đến a, huynh đài xưng hô thế nào?"

"Ha hả, trùng hợp như thế ta cũng gọi Triển Chiêu." Triển Chiêu cười đối Bạch Ngọc Đường bên cạnh vẫy tay, "Tiểu Bạch, gọi điện thoại hỏi một chút bênh viện tâm thần gần đây có hay không thật sự có lễ hội hóa trang hay là một phần tử nguy hiểm phẫu thuật thẩm mỹ a?"

Bạch Ngọc Đường (hiện đại bản) có chút vô lực, nhìn thoáng qua Bạch Ngọc Đường (cổ đại bản), người này có khuôn mặt nhìn đẹp thật, nhớ lại chính mình từ nhỏ luôn được khen là chưa từng thấy ai đẹp như thế a? Vì cái gì gần đây đột nhiên lại mộc ra nhiều người có bộ dạng cùng chính mình như thế nào lại rất giống?

Công Tôn (cổ đại bản) hỏi Triệu Phổ, "Làm sao bây giờ?" đem Tiểu Tứ Tử bên cạnh bế lên.

Triệu Phổ nhún nhún vai, "Còn có thể làm sao bây giờ, tìm cái khách điếm trọ lại?"

"Các ngươi thật là xuyên không tới đến đây? Công Tôn (hiện đại bản) tiếp cận Công Tôn nhìn nhìn cái điều khiển ở trong tay, nói, "Tiến vào uống ly trà đi."

Bạch Trì đã đối với Thạch Đầu rất là thích thú, cũng rất nhiệt tình, "Mọi người cũng hữu duyên a, cũng đều là thân thích, đường xa mà đến mau vào ngồi nha!"

Mọi người vui vẻ hướng vào trong mà đi.

Triệu Trinh sờ sờ cằm, hỏi Bạch Cẩm Đường một bên, "Loại chuyện này trước kia từng phát sinh qua sao?"

Bạch Cẩm Đường châm điếu thuốc, "Không."

"Vì cái gì những người này có độ tiếp thu lại cao như vây?" Triệu Trinh cảm thấy này không thể lý giải được.

Bạch Cẩm Đường rút điếu thuốc, "Mặc kệ nó , rất thú vị."

"Thú vị?" Triệu Trinh khó hiểu.

Bạch Cẩm Đường đột nhiên cười, "Hai cái Bạch Ngọc Đường, hai cái Triển Chiêu...thú vị bao nhiêu?" Nói xong, cười rồi đi.

Triệu Trinh thở dài —— may mắn không có hai cái Bạch Trì cùng hai cái chính mình, bằng không thì xấu hổ bao nhiêu.

Thạch Đầu lảo đảo đi theo mọi người hướng về phía trước, còn vẫy vẫy cái đuôi ngắn ngủn kia một chặn, nhìn nhìn Lisbon bên người, hai bên nhìn nhau một chút, cảm thấy vóc dáng cũng xấp xỉ nhau, Thạch Đầu béo chút, Lisbon uy mãnh chút.

Đại Đinh và Tiểu Đinh nhìn chằm chằm Triệu Phổ, thấp giọng kề tai nói nhỏ, "Ai, người này cùng đại ca giống nhau, khí chất mạnh liệt a!"

"Đúng vậy nga!"

"Đúng rồi." Công Tôn (hiện đại bản) hỏi Công Tôn, "Xưng hô thế nào a?"

"Nga, ta gọi là Công Tôn Sách."

Công Tôn chớp mắt, "Trùng hợp như thế?"

"Ngươi sẽ không phải cũng gọi Công Tôn đi?" Công Tôn hỏi, "Hay là Cung Tôn Sách?"

Công Tôn vươn tay chỉ đẩy mắt kính, lại một lần nữa giám định —— thú vị a!

Mọi người tiến vào phòng khách, sau một hồi giao lưu, xác định, đích xác nhóm Triệu phổ là từ cổ đại xuyên không tới đây.

Bạch Trì dù sao cũng thật sự là người yêu mèo máy nhất, cho nên đối với khái niệm máy thời gian rất nhanh đã tiếp nhận!

Triển Chiêu (hiện đại bản) đối với Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường (cổ đại bản) cảm thấy rất hứng thú với cả hai, nguyên lại là chính mình và Bạch Ngọc Đường để tóc dài thì sẽ có bộ dáng như vậy a.

Sau đó, tất cả mọi người ở đây căn kẽ nói chuyện nói chuyện với nhau, đã biết nguyên nhân sở dĩ lại tới chỗ này.

"Muốn tìm một nơi nghĩ ngơi a." Bạch Ngọc Đường (hiện đại bản) đề nghị, "Nếu đã đến đây, vậy dứt khoát ở lại đây nghĩ ngơi đi ở lại chỗ khác có khi sẽ gặp khó khăn."

"Đúng vậy a." Bạch Trì cũng gật đầu, cậu ấy đối với Thạch Đầu cảm thấy rất thích thú, không biết là cái sinh vật gì.

Nói xong, tất cả mọi người ở hiện đại đều liếc Bạch Cẩm Đường, dù sao cũng là gia chủ a.

Bạch Cẩm Đường cảm thấy không hề gì ở đó nhún nhún vai, "Không thành vấn đề." Nói xong, chính mình quay người đi về phòng làm việc.

Vì thế, nhóm Triệu Phổ đang hồ đồ liền vô tình trọ lại đây, nửa giờ sau, mọi người trong SCI nhận được tin thì chạy đến xem coi, thấy được cổ đại bản Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường, kinh ngạc không thôi.

"Oa...Cổ đại bản đích thực vẫn rất quyến rũ thật là giống nhau a!"

"Đúng vậy a, rất tuấn tú a!"

"Cầm thanh kiếm thực uy phong a!"

"Phụ thần."

Tiểu Tứ Tử ôm Lỗ Ban, "Con mèo này thật đáng yêu!"

Thạch Đầu ghen tị ở đó đối Lỗ Ban nhe răng trợn mắt, Tiểu Tứ Tử dám khen nó! Bên cạnh Lisbon ngáp một cái ——Ai, bình tĩnh a, chúng ta thân là sủng vật a!

Thạch Đầu bất đắc dĩ, ngẫm lại cũng không đáng cùng một cái động vật nhỏ mà so đo từng tý, thôi quên đi.

Triển Chiêu vẫn muốn đi đến nựng Tiểu Tứ Tử một chút, cảm thấy mặt của nhóc con này tròn chắc là rất mềm, chỉ là ngại, không biết là cổ nhân có phải hay không đều bảo thủ.

Tiêu Lương đang đứng ở bên sô pha, mọi thứ trong căn phòng này tất cả bé đều không biết, chính lúc này, không biết là ai mở TV, bên trong đang phát đoạn tin tức, Tiêu Lương kinh hãi, "Trong hôp có người!"

Mọi người của hiện đại mắt lập tức đều sáng lên —— Nga! Một ngàn năm đến, giờ phải đối diện với cuộc sống hiện đại thực khó thích ứng a, không biết có hay không sẽ nháo ra những chuyện cười đấy nhỉ.

Bạch Cẩm Đường cầm tư liệu vừa thu thập từ trên lầu đi xuống, nhìn đến tình cảnh này ngửa mặt nghĩ nghĩ, nói, "Như vậy đi, mọi người vừa lúc cũng được nghỉ ngơi, một người cùng một người, đi thử nghiệm những điều cơ bản về cuộc sống hiện nay, đừng đến lúc đó sinh ra nguy cơ!"

"Thử nghiệm những điều cơ bản về cuộc sống.""

"Ân." Bạch Cẩm Đường trầm ngâm gật đầu, "Cuộc sống cần có năng lực tự gánh vác." Nói xong, cầm tách cà phê, tiếp tục công việc.

"Hắn có thân phận gì?" Triệu Phổ hỏi cổ đại bản Bạch Ngọc Đường bên cạnh.

"Anh trai của tôi." Hiện đại bản Bạch Ngọc Đường trả lời.

Cổ đại bản Bạch Ngọc Đường một cái chọn mi.

Triệu Phổ nói, "Không có lý a...chúng ta là từ cổ đại đến, nói cách khác Bạch Ngọc Đường này lớn hơn chút, cũng chính là tổ tiên của ngươi cũng chính là tổ tiên của người kia, chúng ta là trưởng bối a..."

"Triệu Phổ..."Công Tôn nhìn nhìn hắn, "Không nên nói vậy."

Triệu Phổ nhún vai —— Quên đi, mọi việc không như ý!

Vì thế, mọi người phân công, một người phân công một người, bắt đầu truyền thụ vấn đề cơ bản về cuộc sống.

Triển Chiêu đối Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường đối Bạch Ngọc Đường, Công Tôn đối Công Tôn, Bạch Trì đối Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương hai đứa bé trai này, lưu lại Triệu Phổ, thì Đại Định Tiểu Đinh phụ trách, Triệu Trinh thấy đều đã ghép thành đôi xong rồi, liền chỉ còn Thạch Đầu, đối nó vẫy tay, "Ta mang theo ngươi đi."

Thạch Đầu trung tiện (đánh gắm) liền vui sướng đi qua tiếp cận—— Oa ngô! Một vị suất ca (mỹ nam tử) khác nha, thật hạnh phúc khi ở thời đại này nha!

Sau đó, buổi hoc về kiến thức cơ bản cuộc sống bắt đầu thật oanh oanh liệt liệt ở nơi đây.

Hiện đại Triển Chiêu hỏi cổ đại Triển Chiêu, "Ngươi có vấn đề gì có thể hỏi ta."

Cổ đại Triển Chiêu nhìn nhìn hiện đại Triển Chiêu, "Một ngàn năm sau ngươi làm cái gì?"

"Nga, ta là bác sĩ tâm lý học, cũng tính là một nữa cảnh sát."

.....

Lúc sau, hiện đại Triển Chiêu dùng cả thời gian một buổi chiều ở đó thao thao bất tuyệt (nói không ngớt) giảng giải cho cổ đại Triển Chiêu về kiến thức tâm lý học và cảnh sát.

Bạch Ngọc Đường cổ đại bản tính tình tương đối khó gần, không nói lời nào.

Hiện đai Bạch Ngọc Đường lại khá cởi mở một chút, hỏi, "Ngươi ở cổ đại thì làm cái gì?"

Bạch Ngọc Đường nghĩ nghĩ, việc chính đáng duy nhất mình từng làm qua có lẽ là phá án đi, lên tiếng, "Phá án đi."

"Nga?" Bạch Ngọc Đường cảm thấy được không tồi, "Cùng ngành a."

Cổ đại Bạch Ngọc Đường mắt nhìn sao cũng đều cảm thấy hiện đại Bạch Ngọc Đường trước mắt thật sự là rất thuận mắt đi, cứ cảm thấy như thế nào cũng giống như đang soi gương đi.

Sau đó, hai người bắt đầu trao đổi những điều tâm đắc về đao và súng, sau lại bắt đầu trao đổi điều tâm đắc về binh khí hiện đại và binh khí cổ đại, trò chuyện với nhau rất vui.

Triệu Phổ vẫn là một bộ dáng uể oải, cảm thấy rằng chính mình hiện tại quan trọng nhất là cần phải làm là đi tìm một cái miếu thờ linh thiên thắp hương, gần đây vận khí đều trốn mất hết.

Thật đáng tiếc, Công Tôn đã đáp ứng với mình sẽ nghĩ ngơi, không ngờ tới lại trở thành tới địa phương quỷ quái này đây, còn không biết phải lưu lại bao lâu.

Tiểu Đinh cùng Đại Đinh vừa nhìn Triệu Phổ đều cảm thấy đây hẳn không phải kiểu người bình thường, đối với hắn rất tò mò.

Triệu Phổ nhìn nhìn hai người, hỏi, "Một ngàn năm sau, nơi này có hay không có địa phương hành phòng (sinh hoạt vợ chồng) không a?

Hai người trước mắt sáng ngời —— Quả nhiên khí chất bất đồng! Thật tuyệt!

Song bào thai thân mật ở đó nói về sự phát triện và tiến bộ về chuyện phòng the, Triệu Phổ nguyên bản không có hứng thú gì, nhưng dần dần nghe đến điều tốt đi, còn thật sự hỏi một ít vấn đề.

Đại Đinh Tiểu Đinh giảng giải cho hắn rất nhiều kiến thức "Thực dụng" (dùng vào thực tế), còn tự mình mở phim cho hắn xem để giảng giải (trời ơi 3 a này hợp nhau ghê nha, cùng nhau coi phim ấy ấy nha=]]]), Triệu Phổ nháy mắt tinh thần tăng gấp trăm lần, đem cái tòa miếu nghĩ muốn đi cầu điều vứt lên chin từng mây —— Lão tử đã được đổi vận rồi!

Công Tôn cùng Công Tôn ngồi cùng một chỗ.

Cổ đại Công Tôn thấy được loại sách pháp y hiện đại, cầm lên đọc, có chút từ không biết, liền hỏi Công Tôn, hai người nhất trao đổi, biết một người là pháp y, một người là đại phu chính kinh (đứng đắn).

Vì thế từ trao đổi thì lại biến thành hội nghiên cứu và thảo luận y học, dần dần liền bắt đầu ăn ý rõ, cổ đại Công Tôn còn đối với mắt kính của hiện đại Công Tôn sinh ra đầy hứng thú.

Vì thế, hai cái bác học Công Tôn bắt đầu đem cổ kim nội ngoại (từ cổ chí kim) thông hiểu mà khởi đầu thảo luận, nói chuyện thật vui vẻ còn cùng nhau uống rượu đỏ, sau đó còn nghiên cứu kiến thức liền quan đến rượu đỏ.

Rất nhanh, nhóm người lớn đều hàn huyên (tán gẫu), để lại Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương Tử ngửa mặt nhìn mọi người, Bạch Trì trạc trạc hai bé, "Ai, Tiểu Tứ Tử, Tiểu Lương Tử có đúng không?"

"Ân." Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, níu níu góc áo của Tiêu Lương, vừa nhìn nhìn Bạch Trì, hỏi, "Tiểu ca ca, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi a?"

....

"Phốc..." Bên cạnh tất cả mọi người nhẫn cười.

Bạch Trì lại một lần nữa bị đả kích rất lớn, nói, "Tiểu Tứ Tử, chú so với cháu lớn hơn nhiều! Ngươi phải gọi ta là thúc thúc!"

Tiểu Tứ Tử tả hữu (trái phải) nhìn nhìn, hỏi, "Mười sáu?"

"Cận Nhi, phải là mười bảy đi, huynh ấy có lẽ có bộ dạng tương đối non (trẻ)." Tiêu Lương bổ sung.

"Nga.....Đúng rồi nga!" Hai cái bạn nhỏ ở đó sôi nổi bắt đầu thảo luận vấn đề tuổi tác của Bạch Trì, nhưng thủy chung không vượt qua mười tám tuổi, nói cách khác mãi mãi vẫn là vị thành niên.

"Hơn hai mươi!" Bạch Trì lớn tiếng nhấn mạnh, "Còn có a! Ta là cảnh sát a!"

Tiểu Tứ Tử nháy mắt mấy cái, "Cái gì là cảnh sát?"

"Chính là....Nga, cổ đại của hai đứa gọi là bộ khoái!"

Tiểu Tứ Tử vẻ mặt hổ nghị ở đó nhìn người ấy, cuối cùng đi đến kết luận, kéo kéo Tiêu Lương môt bên, "Tiêu Lương Tử, noi này tốt nha, tiểu hài tử cũng có thể làm bộ khoái!" (bé yêu đến cho dê (ý nhắm) cho nựng cái cưng quá, Trì Trì anh nên từ hào nha vì hơn 20 mà còn đc nhìn nhận là tiểu hài tử nha =)]]]]] đau bụng)

"Đúng vậy a!" Tiêu Lương gật đầu.

Vì thế, thoáng cái giữa trưa mà Bạch Trì đều ngồi cùng Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương giải thích tuổi tác thật sự của mình đã không còn nhỏ, chỉ là thoạt nhìn có khuôn mặt của em bé nhìn tương đối trẻ tuổi.

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương đều không tin, mấu chốt vẫn là cổ nhân (người xưa), chọ bọn nhóc xem giấy chứng minh cũng không có ích, Bạch Trì tinh thần đều kiệt sức.

Mà trên ghế sa-lon, Triệu Trinh đang nằm ngủ, Thạc Đẩu để hắn nằm ở trên bụng, hạnh phúc ô ~~ Triệu Trinh lại cảm thấy hông tồi, thực nhuyễn (mểm, êm ái) a.

Lisbon vẫn là nằm úp sấp trên mặt đất ngáp.

Lỗ Ban đi qua cọ cọ nó, vểnh cái đuôi hỏi, "Ai, nhóc kia mới tới đã đoạt chén cơm của ngươi nga!"

Lisbo không sao cả ở đó liếm liếm chân của nó, "Ai, không sao a, chúng ta đều có thân phận sủng vật."

Lisbon hắt hơi một cái, lại vẫy vẫy long xuôi, chọn cái góc độ thoải mái nhất nằm xuống ngủ.

Mọi người hàn huyên một chút giữa trưa, đến lúc ăn cơm.

Cổ đại bản thu hoạch khá phong phú, cụ thể thành quả buổi học như sau:

Triêu Phổ cùng Đại Đinh Tiểu Đinh học tập và hệ thống toàn thể kiến thức của văn minh năm nghìn năm mà phần đứng đầu trong bài học là "Tinh hoa" (chẳng hiểu tinh hoa nghĩa là gì nhưng chắc là có liên quan đến chuyện ấy ấy =]]]). Quyết định buổi tối sẽ áp dụng lý thuyết vào thực tế.

Mặt khác, hắn phát hiện một loại đồ vật này nọ gọi là tịch mộng tư (nệm), cùng giường cổ đại không giống nhau, cái đồ vật này nọ thế nhưng có thể co dãn, phi thường nhuyễn a, vữa nghĩ tới nó làm việc ấy  phát huy hơn.... Triệu Phổ nhiệt huyết sôi trào. (=]])

Công Tôn cùng Công Tôn tán gẫu nhưng tương đối hợp ý, cổ đại Công Tôn vừa nghe đến pháp y học giải phẫu linh tinh thật sự liền rất hứng thú, ngày mai chuẩn bị cùng đi đến phòng pháp y ở SCI , cùng Công Tôn giải phẩu thi thể, nghiên cứu hệ thống các kiến thức y học Trung y.

Cổ đại Triển Chiêu đối với ngành tâm lý học hiện đại thực cảm thấy hứng thú, hơn nữa cảm thấy việc thôi miên rất thần kỳ, hiện đại Triển Chiêu đáp ứng trong chốc lát nữa sẽ thôi miên Triệu Hổ cho mình xem, nghe nói chơi rất vui.

Bạch Ngọc Đường cùng Bạch Ngọc Đường từ lý thuyết cho tới sử dụng, từ võ công bí tịch cho đến đao thương kiếm khích, một người dạy một người bắn súng, một người dạy một người dùng đao.

Thởi điểm trở về hiện đại bản Bạch Ngọc Đường đặc biệt hưng phấn, lôi kéo Triển Chiêu nói, "Miêu, người này công phu giỏi lắm!"

"Người này cũng rất lợi hại!" Triển Chiêu chỉ vào cổ đại bản Triển Chiêu nói, "Đại hiệp trong truyền thuyết thật sự có a."

"Cửu Cửu cũng lợi hai a." Tiểu Tứ Tử chạy tới nói.

Mà lúc này Triêu Phổ, lúc này đầu óc hoàn toàn loạn thất bát tao gì đó, tâm tình phi thường tốt chính là cười đến nhìn vẻ mặt thật hèn hạ.

Tóm lại, sự cố gắng nỗ lực của mọi người bỏ ra đều không nhỏ, ngày đầu tiên, đem vấn đề ăn cơm cơ bản đều giải quyết, nhưng vẫn còn có rất nhiều vấn đề cần giải thích khác, tất cả mọi người cổ đại bản giống như những đứa trẻ họ không ngừng hỏi những vấn đề mà họ hứng thú.

Hơn nữa trước mắt, còn có một điều rất quan trọng để hỏi!

Nói thí dụ như:

Lúc ăn cơm, Triển Chiêu nói, "Ngọc Đường, ta muốn ăn sữa chua."

Hiện đại bản Bạch Ngọc Đường thân thủ đi lấy sữa chua, cổ đại bản Bạch Ngọc Đường khó hiểu hỏi, "Sữa chua là cái gì?"

Mọi người trầm mặc, Triển Chiêu cười tủm tỉm, "Chính là sữa được lên men!"

Cổ đại bản Bạch Ngọc Đường nhíu mày, "Lên men sao?"

Triển Chiêu đem sữa chua để xuống, giải thích cho hắn cái gì là hoạt tính vi khuẩn có lợi....

Lại thí dụ như:

Bạch Cẩm Đường hỏi, "Công Tôn, một hồi nữa em có bận không?"

Hai cái Công Ton cùng nhau ngẩng đầu, "Không bận."

....

"Ân..." Bạch Trì sờ sờ cằm, "Phải nghĩ cái biện pháp...."

Cậu ta còn chưa nói hết, đột nhiên, chợt nghe đến trong phòng truyền đến thanh âm "Ô ô ô ô".

Tất cả mọi người sửng sốt.

Trệu Phổ nhíu mày, "Thanh âm gì thế?"

"Máy báo đông reo!" Tiểu Đinh mở lên màn hình giám thị một bên, chỉ thấy có năm người đang trèo tường tiến vào.

"A" Bạch Ngọc Đường cười lạnh một tiếng, "Không ái nói cho bọn họ biết một tiếng nơi này ở đều là cảnh sát sa? Đám người này dám đến trộm cắp."

"Kẻ trộm a?!" Hai cái Triển Chiêu trăm miệng một lời, "Giải quyết chúng!"
Lời edit: dạo này mình không có hứng edit nên bản edit không được chăm chút kỹ, có nhiều chỗ được dịch đại, nên có gì mọi người thông cảm nha.

mình vẫn dùng những xưng hộ xưa khi các cổ đại bản nói chuyện vì cảm thấy vậy thì hợp hơn khi sữa lại hết các xưng hô thành hiện đại dù sao các anh ấy cũng mới đến hiện đại không thể trong một chút lại thay đổi được, vậy mọi người khỏi thắc mắc nha.

ngày mai sẽ có phần tiếp theo nhưng cũng có thể vào tuần sau, tháng sau .....(xách dép chạy)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dltn