Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

dldlc9

Chương 9: HỒN HOÀN THỨ NHẤT CỦA LAM NGÂN THẢO (NHẤT)

Dịch giả: Hieppvc

Nguồn: truongton.net

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Tu luyện của hồn sư vào thời điểm trước hai mươi tuổi là một quá trình cực kỳ trọng yếu, có thể nói, thành tựu trước hai mươi tuổi quyết định thành tựu trong tương lai của Hồn sư. Ba mươi cấp, chính là cánh cửa của trọng thiên băng hỏa. Nếu trước hai mươi tuổi vượt qua được cánh cửa này, trong tương lai tiền đồ không thể hạn lượng còn nếu hai mươi tuổi không thể vượt qua thì vĩnh viễn không cách nào vượt qua được nữa. Tuổi còn trẻ chính là một ưu thế, tuổi còn trẻ mới có tiềm lực. Cho nên, bây giờ ngươi cũng không thể chậm trễ. Hồn hoàn thứ nhất, thứ hai của ngươi, sư phụ còn có thể giúp, đến lúc ngươi liệp sát hồn hoàn thứ ba, sư phụ chỉ sợ cũng không còn năng lực giúp ngươi, đến lúc đó ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình. Tu luyện hồn lực không thể dựa vào thủ xảo, chỉ có thể bằng vào cách minh tư, tự thân vận chuyển hồn lực mà gia tăng. Ngươi mặc dù có ưu thế là tiên thiên mãn hồn lực, nhưng lại càng không thể lười biếng, nếu không, ngươi sẽ không xứng trở thành đệ tử của ta. "

"La la. " Đúng lúc này, vũ hồn biến dị La Tam Pháo đột nhiên kêu vang.

Vũ hồn cùng chủ nhân tâm ý liên thông, Đại Sư lập cảnh giác, chuyển thân đứng lên chăm chú nhìn về một hướng.

Lúc này, trời đã hoàn toàn tối đen, mơ hồ có hơn mười điểm quang mang xanh biếc đang di chuyển hướng về phía bọn họ.

"Là U minh lang. " Thanh âm Đại Sư có chút trầm thấp nhưng không có nửa phần kinh hoảng, "Tiểu Tam, con ở chỗ này, không nên cử động. "

La Tam Pháo trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu la la, tựa hồ đang uy hiếp kẻ đang tiến lại gần, Đại Sư cũng không nhìn thấy, Đường Tam đang ở bên cạnh mình, trong mắt hiện lên một tầng tử ý, sự vật trong bóng tối trong mắt hắn trở nên rõ ràng.

Tả hữu tổng cộng có sáu con lang hình hồn thú, thân dài chừng một thước sáu, toàn thân hiện ra màu màu xám đen, u lục quang mang kia đúng là con mắt của chúng. Lúc này bọn chúng chính là đang hướng về phía La Tam Pháo chậm rãi tới gần.

Hơi thở của La Tam Pháo tựa hồ làm bọn chúng cảm thấy có chút bất an, trong quá trình tới gần vẫn bảo trì trận hình vòng cung.

Đại Sư hừ lạnh một tiếng, "Một đám thập niên tiểu lang cũng dám lai quấy rầy ta. Tam Pháo. "

La Tam Pháo gầm nhẹ một tiếng, tiếng hít thở tựa như cơn lốc gào thét bàn vang lên, cái bụng vốn mập mạp nó khuếch trương với tốc độ kinh người, nhìn qua giống như một quả cầu từ từ phóng đại.

Đại Sư vung tay lên, quang hoàn màu vàng trên người bay ra hợp lại trên người La Tam Pháo, nghiêm túc hét lớn một tiếng, "Phóng thí như đả lôi, oanh thiên liệt địa La Tam Pháo. "

Cặp mắt xanh lam kia của La Tam Pháo chợt sáng rực lên, quang mang màu vàng trên người phảng phất biến thành một cái màng ánh sang, thân thể cuồn cuộn hình tròn chợt bắn lên, vọt lên kinh người đến năm thước độ cao, thân hình tại không trung điều chuyển, chỉ nghe một tiếng tiếng sấm nổ vang trong nháy mắt bộc phát.

Trong tay Đại Sư không biết từ lúc nào đã có hơn hai cái khẩu trang, trước tiên cho Đường Tam một cái, còn cái kia mang lên mặt mình.

Đường Tam hạ ý thức đeo khẩu trang vào, nhưng con mắt vẫn như trước nhìn không rời mắt khỏi hành động của La Tam Pháo. Nương theo một tiếng oanh minh đó, chỉ thấy một màn hào quang màu vàng chợt phóng thích, như lôi đình vạn quân, mang toàn bộ sáu con Thập niên U minh lang bao trùm vào bên trong.

Thân thể sáu con U minh lang dưới sự công kích của La Tam Pháo giống như những bao tải bình thường bị ném đi, trực tiếp bị ngã ra xa hơn mười thước, trong đó có hai con U minh lang phần eo bị đập vào thân cây, một trận rên rỉ vang lên, nhưng thế nào cũng không đứng dậy được.

Ngoài hắn, mấy cái U minh lang trên mặt đất đều quay cuồng một trận, Đường Tam bằng vào Tử cực Ma đồng thấy rõ ràng, miệng mũi bọn U minh lang này đều có máu tươi chảy ra, có thể thấy được lực chấn động cường hãn mức nào. Nương theo một trận tiếng ô ô, ngoại trừ hai con U minh lang ngã trên mặt đất không cách nào đứng dậy, những con khác chạy nhanh như bay.

Đại Sư ở lúc này cũng như trước không quên dạy Đường Tam, "Lang và cẩu có kết cấu thân thể rất giống nhau, đều có danh xưng là đồng đầu thiết cốt đậu hủ yêu (đầu đồng, xương sắt, eo đậu hũ), toàn thân chúng phần eo chính là bộ phận yếu ớt nhất." Vừa nói, Đại Sư vừa tiến nhanh lên, trên tay không biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh đoản đao, cắt nhẹ trên cổ của hai con U minh lang ko còn động đậy nữa, lại còn rắc một ít phấn Hùng hoàng trên người bọn chúng để khử bớt mùi máu tanh.

"Nhìn này, hồn hoàn liền xuất hiện đấy." Dưới sự nhắc nhở của Đại Sư Đường Tam chú ý tới, theo sự tử vong của hai con thập niên U minh lang, trên người bọn chúng dần dần dâng lên một vòng bạch quang nhàn nhạt, bạch quang đó trong không trung hư vô mờ ảo, tựa hồ như tùy thời đều có thể phiêu tán.

"Đây là hồn hoàn, bọn chúng là do ta giết chết, nếu hồn lực của ta vừa vặn đạt tới điều kiện tiến giai thì bây giờ có thể hấp thu hồn hoàn của bọn chúng và đạt tới mục đích tiến giai. Cách làm cụ thể là dùng hồn lực của chính mình dắt dẫn hồn hoàn tới trên người mình, sau đó lập tức bắt đầu minh tư hấp thu năng lượng hồn hoàn. "

Tử quang nhàn nhạt từ trên tay Đại Sư dựng lên, hướng tới một trong hai hồn hoàn sinh ra trên đầu U minh lang, hồn hoàn đó lập tức bay tới, lượn xung quanh người Đại Sư, tuy nhiên ko hề bị hấp thụ vào.

" Bây giờ hồn lực của ta không đủ để tiến giai, cho nên ta không cách nào hấp được thu hồn hoàn này, trong vòng một canh giờ, nó sẽ tự động tiêu tán. Tiểu Tam, lấy hai cái củ cải trắng cho ta. "

"Vâng" Đường Tam sờ vào bên hông, từ trong Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ lấy ra hai cái củ cải trắng đưa cho Đại Sư.

Đại Sư tiện tay đưa về hướng La Tam Pháo, cùng với một trận thanh âm hứng phấn la la la, nó nhanh chóng ăn hết sạch hai cái củ cải trắng.

" Đặc tính của biến dị vũ hồn không phải vũ hồn lý luận bình thường có khả năng giải thích được. Tam Pháo có thể bằng vào cách ăn thực vật để giảm bớt tiêu hao hồn lực của ta. Hơn nữa nó chỉ có thể công kích được ba lần, mỗi một lần công kích lại phải lập tức bổ sung. "

"Tam Pháo phải ăn củ cải trắng sao? " Đường Tam hỏi.

Đại Sư khổ sở nhìn hắn một cái rồi nói: "như ngươi thấy được, thủ đoạn công kích của Tam Pháo là phóng thí, nếu không mang theo khẩu trang, chỉ sợ là ngươi bây giờ cũng đã chịu không được cái mùi kia. Hồn thú cũng đồng dạng chịu không được, cho nên U minh lang này bỏ chạy mới nhanh như vậy. Củ cải trắng, tại phương diện thúc dục phóng thí có rất ít thực vật có thể so sánh được. Có hai củ bổ sung, ước chừng sau nửa canh giờ nữa Tam Pháo sẽ khôi phục được lần công kích như vừa rồi."

Chương 9: HỒN HOÀN THỨ NHẤT CỦA LAM NGÂN THẢO (Nhị)

Dịch giả: Hieppvc

Nguồn: truongton.net

Bấm vào đây để xem nội dung.

Như vậy cũng được? Đường Tam có điểm muốn cười, nhưng nhìn tia khổ sở trong mắt sư phụ, hắn lại không dám cười lên tiếng. Hắn có thể tưởng tượng được, có một vũ hồn lấy Phóng thí làm thủ đoạn công kích, trong giới hồn sư nhất định là một sự kiện đáng xấu hổ. Mà Đại Sư tính cách rất kiêu ngạo, tâm lý của hắn làm thế nào có thể chịu đựng được.

"La la, la la, la la......" Một trận tiếng kêu dồn dập đột nhiên vang lên, sự khổ sở trong mắt Đại Sư lập tức bị hàn quang thay thế, kéo tay Đường Tam lại.

Chung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh, thanh âm sa sa rõ ràng đích truyền vào tai Đường Tam, mơ hồ, trong không khí tựa hồ thêm vài phần tinh khí, tinh khí cũng không trầm trọng, thậm chí còn mang theo một vị nhàn nhạt dễ chịu của hương trà.

Mũi Đường Tam giật giật, giật mình thốt lên ra, "Có độc vật. "

Tay phải Đại sư vung lên, lúc này, hắn đem cả hai cái quang hoàn của mình toàn bộ bố trí trên người La Tam Pháo, cảnh giác nhìn về phương hướng tiếng sa sa truyền đến "Đêm nay dĩ nhiên cũng ko yên tĩnh như thế. "

Âm thanh Sa sa ngừng lại, Đường Tam thúc dục Huyền Thiên Công, đem Tử Cực Ma Đồng vận chuyển tới cực hạn, hướng về cái phương hướng kia, mơ hồ, hắn tựa hồ thấy được một đầu rắn hình tam giác màu xanh biếc từ trong bụi rậm dựng lên, một đôi mắt nhỏ như hồng bảo thạch đang nhìn về phía bọn họ. Xem ra do khiếp sợ tác dụng của phấn hùng hoàng, nó cũng không tiếp tục đến gần.

"Sư phụ, ở nơi này. " Đường Tam vung tay lên chỉ về hướng đầu rắn. Lúc này Đại Sư đã không kịp suy nghĩ tại sao Đường Tam có thể nhìn thấy đia phương có rắn trong khi chính mình thì không. Chỉ thấy Đại Sư lấy ra từ trong Hồn đạo khí trên cổ tay ra một cái Hỏa Chiết Tử (có lẽ giống như Hỏa tập) hướng về phương hướng Đương Tam vừa chỉ.

Hỏa chiết đón gió cháy bừng lên, quay tròn trong không gian chiếu sáng cả một khu vực, lần này, Đại Sư chứng kiến sự tồn tại của đầu rắn nọ. Miệng hít một ngụm lương khí: "Là Mạn Đà La Xà, cái loại Hồn thú mãnh ác này như thế nào lại xuất hiện ở phía bên ngoài rừng rậm vậy. Hy vọng chỉ là một đầu thập niên."

Nhè nhẹ, nhè nhẹ, phảng phất là bị hỏa chiết tử chọc giận, đầu rắn chậm rãi ngóc lên, hướng La Tam Pháo phát ra thanh âm khe khẽ. Nhưng lực uy hiếp của hùng hoàng phấn vẫn còn, nó đúng là vẫn ko dám tiến lên.

Đại Sư trầm giọng nói: "Mạn Đà La Xà độc tính đích thực rất mạnh, chẳng những có hiệu quả tê dại hơn nữa đối hệ thần kinh trên thân thể có tính phá hư cũng cường đại. Là một trong những loại hồn thú độc tính kinh khủng nhất tồn tại. Nó - thân thể cực kỳ cứng cỏi, đao kiếm bình thường khó khăn có thể đả thương, chỉ có miệng cùng con mắt mới là nhược điểm, tuy nhiên Mạn Đà La Xà thường bảo vệ hai vị trí đó rất tốt, tốc độ lại mau lẹ vô cùng. Đáng sợ nhất chính là đặc tính công kích của nó. Gặp phải loài người nó cơ hồ lúc nào cũng phát động công kích. Hùng hoàng phấn vị tất có thể khắc chế được trong thời gian dài, nó đang đợi chờ cơ hội. "

Đường Tam cũng không vì lời giới thiệu của Đại Sư mà cảm thấy sợ hãi, kiếp trước của hắn là tại Đường môn Ba Thục, rắn tại Ba Thục rất nhiều loại, mặc dù ko có loại Mạn Đà La Xà này nhưng kiến thức về rắn của Đường Tam mà nói, có thể gọi là rất có kinh nghiệm. Từ đầu lưỡi của con rắn này có thể nhìn ra nó là loại kịch độc, mà cái cổ thật tráng kiện kia cũng biểu hiện nhược điểm của nó ko phải ở khu vực bẩy tấc. chỉ có điều là không biết phương thức công kích của loại rắn có này hồn lực này như thế nào.

Đại Sư kéo Đường Tam ra phía sau lưng mình, "Tiểu Tam, bây giờ ta dạy cho con một ít kiến thức. Hoàn đa cốt đa, kỹ lực nhất ba, hoàn thiểu cốt thiểu, nhanh chân bỏ chạy. Hoàn tức là hồn hoàn, cốt chỉ hồn cốt, hồn cốt để ta gsẽ iải thích với con sau. Có thể hiểu là, nếu số hồn cốt, hồn hoàn của ngươi số lượng rõ ràng vượt qua đối thủ vậy con lập tức dựa vào hồn kỹ và hồn lực của bản thân phát động tấn công địch nhân. Còn nếu số hồn hoàn cùng hồn cốt rõ ràng là ít hơn so với đối thủ vậy thì không nên do dự, lập tức bỏ chạy. Bảo tồn tánh mạng mới là trọng yếu nhất. Thể diện vĩnh viễn không trọng yếu bằng cái mạng nhỏ. Nếu con Mạn Đà La Xà này là thập niên hồn thú, vậy chúng ta còn có thể đánh một chút, nếu là bách niên hồn thú, lập tức đào tẩu. "

"Phóng thí như đả lôi, oanh thiên liệt địa La Tam Pháo. " Giảng giải xong, Đại Sư lập tức hướng La Tam Pháo hạ lệnh phát động công kích.

Quang hoàn màu vàng lại lóe sáng, thân hình sau khi điên cuồng hít khí vào của La Tam Pháo lại bắn lên cao, hắn mặc dù đã được ăn củ cải trắng, nhưng lần công kích U minh lang trước tiêu hao trên người một lần cũng chưa có hồi phục, lúc này cũng chỉ còn thực lực hai lần công kích nữa.

Trong tiếng ầm ầm lôi đình, Phóng thí siêu cấp của La Tam Pháo mênh mông phát ra. Mặc dù tốc độ Mạn Đà La Xà rất nhanh, nhưng trong phạm vi La Tam Pháo công kích, nó muốn chạy thoát cũng không có thể.

Chỉ thấy một cái thân rắn thật lớn từ mặt đất nảy lên rồi bị quăng ra thật xa.

"Chạy mau. " Đại Sư chỉ là nhìn thoáng thân hình Mạn Đà La Xà kia đã chẳng còn ý nghĩ gì nữa. Năm tu luyện của Mạn Đà La Xà cùng chiều dài lớn nhỏ có liên quan. Trước khi đạt ngàn năm tuổi, mỗi một năm tu vi, chiều dài thân thể của Mạn Đà La Xà sẽ tăng thêm một ly. Con Mạn Đà La Xà này khi bị đánh bay lên đã thấy thân thể nó, chiều dài tuyệt đối đã quá ba thước, thậm chí đã gần đạt bốn thước, nói cách khác, nó đã tu luyện được gần bốn trăm năm. Đại Sư cũng không cho rằng bằng vào năng lực hai mươi chín cấp đại hồn sư của mình có thể cùng hồn thú này đối kháng, huống chi vũ hồn thú của hắn cũng ko tính là quá cường đại.

Oa oa - một thanh âm thê lương truyền đến, Đường Tam một mặt bị Đại Sư lôi kéo chạy về phía trước, mặt khác hắn quay đầu lại nhìn lại, trong lúc Mạn Đà La Xà kia bị La Tam Pháo đánh bay đi hóa ra ko bị tổn hao gì, thân thể mới vừa mới rơi xuống đất, đã lập tức bắn lên, bay vọt lên. Thân thể như ngọn roi của nó mỗi lần tiếp xúc với mặt đất, thì lập tức giống hệt như viên đạn bình thường bắn lên, tốc độ mau lẹ vô cùng, không ngừng hướng về phía Đại Sư và nó bay đến.

Tốc độ chạy của La Tam Pháo một điểm cũng không chậm, theo sát bên người Đại Sư cùng Đường Tam, trong đôi mắt to đã lộ rõ vẻ kinh hoảng.

"Phóng thí như sương khói, thúc dục ngủ mê La Tam Pháo. " Đại Sư nữa lại phát ra đại chiêu, La Tam Pháo trên không trung xoay nhanh, rồi phốc một tiếng, một chùm khí màu vàng từ cái mông bèn bẹt khi phun ra, tràn ngập trong không gian.

Trên người Đại Sư có hai cái hồn hoàn, phân biệt có thể gia tăng thêm cho La Tam Pháo hai cái kỹ năng là Oanh lôi và thôi miên hiệu quả. Lần này đã hoàn toàn dùng hết.

Chương 9: HỒN HOÀN THỨ NHẤT CỦA LAM NGÂN THẢO (Tam)

Dịch giả: Hieppvc

Nguồn: truongton.net

Bấm vào đây để xem nội dung.

Mạn Đà La Xà rất nhanh bay qua màn sương khói màu vàng nhưng nó cũng không có vẻ gì như là bị thôi miên thành công, thân hình của độc vật thường có tính kháng độc tốt hơn ko biết bao nhiêu lần so với hồn thú bình thường, chỉ là tốc độ của nó thoáng chậm lại một ít.

Cả 'Tam Pháo' của La Tam Pháo đều đã phóng ra, thân thể rõ ràng đã bị rút nhỏ rất nhiều, lúc này có cho nó ăn Củ cái trắng cũng ko kịp nữa rồi.

Hai cái hồn hoàn một lần nữa lại trở lại trên người Đại Sư, toàn thân hồn lực quang mang ẩn hiện, tốc độ tăng lên tới cực hạn, một tay lôi kéo Đường Tam, bay vọt về phía trước, hy vọng có thể chạy thoát khỏi truy kích Mạn Đà La Xà.

Đại Sư đối với tập tính Mạn Đà La Xà rất rõ ràng, loại hồn thú hung tàn này có một khuyết điểm, đó chính là tính không nhẫn nại, nếu qua một đoạn thời gian không thể bắt được con mồi, nó rất dễ dàng buông tha mục tiêu.

Nhưng là, hôm nay bọn họ gặp phải con Mạn Đà La Xà vô cùng cố chấp, không biết có phải bởi vì công kích của La Tam Pháo cùng hùng hoàng phấn chọc giận mà nó vẫn đuổi theo hướng Đại Sư cùng Đường Tam bỏ chạy vô cùng mau lẹ. Bằng mắt thường cũng thấy khoảng cách càng ngày càng gần.

"Tam Pháo, chặn nó lại một chút. " Đại Sư ra mệnh lệnh, than thể tròn trịa của La Tam Pháo xoay ngược lại hướng Mạn Đà La Xà vọt tới. Cố gắng dụng thân thể ngăn cản nó đi tới.

Nhưng Mạn Đà La Xà nầy chẳng những tốc độ mau lẹ vô cùng, mà phản ứng cũng dị thường nhanh nhẹn, thân thể nhoáng lên một cái đã tránh khỏi cú đánh của La Tam Pháo, đồng thời còn cắn một miếng vào người nó.

"La la--" La Tam Pháo kêu thảm thiết một tiếng, thân thể tựu hướng mặt đất rớt xuống. Đại Sư hai tay vung lên, thân thể La Tam Pháo nhất thời hóa thành một đạo tử quang, một lần nữa dung nhập vào trong cơ thể Đại Sư.

Đại Sư trong lòng lúc này đã lộ một mảnh sầu thảm, cả cuộc đời của hắn ko ngừng hiện lên trong đầu, Hắn rất muốn hỏi trời một chút, tại sao cả cuộc đời mình toàn chuyện không may? Tại sao? Này đến tột cùng là tại sao? Thậm chí vẫn làm phiền hà đến đứa nhỏ Đường Tam này nữa.

Ngay khi Đại Sư tựa hồ đã tuyệt vọng, thậm chí cảm giác được hàn ý trong răng độc của Mạn Đà La Xà, đột nhiên, hắn phát hiện Đường Tam trong tay mình đang giật giật, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tay trái Đường Tam sờ vào Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ ở bên hông, ngay sau đó cũng không quay đầu, hướng phía sau ném ra.

Một cây củ cải trắng mập mạp bay nhanh ra, 'phốc' một tiếng, dĩ nhiên đánh trúng trên thân của Mạn Đà La Xà, làm nó vốn đã tiến gần trong gang tấc, và đã có thể phát động Hồn thú công kích chợt đình chệ một chút, một lần nữa khoảng cách lại bị mở rộng ra vài phần.

Nghe âm thanh đoán vị trí tại Đường môn chỉ là một năng lực thô thiển nhất mà thôi, Đường Tam tự nhiên là có thể, kế tiếp một màn còn làm cho trong lòng Đại sư tràn ngập rung động hơn. Chỉ thấy tay trái của Đường Tam không ngừng tại bên hông phất đi phát lại, một cây tiếp một cây củ cải trắng không ngừng bắn ra, mặc dù lực đạo không đủ lấy thương tổn tới Mạn Đà La Xà nhưng cũng đủ để ngăn trở nó một chút.

Hảo - Đúng là thủ pháp tuyệt hảo.

Đại Sư phát hiện, mỗi lần Đường Tam ném củ cải trắng ra, ngón cái của tay trái co lại, lòng bàn tay hướng xuống phía dưới mặt khác mặt khác bốn ngón cũng hợp lại phía trước. Động tác đơn giản hữu hiệu. Mà khôn mặt nhỏ bé của Đường Tam mặc dù cũng có vài phần kinh hoảng, nhưng tựa hồ cũng không quá sợ hãi.

Nếu là đang ở kiếp trước của Đường Tam, người nào trong giang hồ cũng có thể gọi tên thủ pháp này, đó đúng là thủ pháp nhập môn trong Đường môn ám khí. Lợi dụng quán tính của cánh tay để phát ra ám khí. Loại thủ pháp này là trực tiếp nhất, mặc dù không thể nói là tinh diệu nhưng hiện tại thì cũng cực kỳ hữu hiệu

Hai mươi cân củ cải trắng mặc dù không ít, nhưng tốc độ ném ra của Đường Tam cũng không chậm, trong một lát công phu, toàn bộ củ cải trong Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ đã dùng hết.

Lúc này đã tới thời khắc mấu chốt sinh tử tồn vong, Đường Tam cảm thấy rất rõ rang, nhìn qua lực lượng, tốc độ, độc tính của Hồn thú này, dính phải có hậu quả gì lúc này đã không phải là lúc che dấu thực lực.

Hắn đột nhiên buông tay mà Đại sư đang cầm ra, thân thể trong không trung chuyển động, tay trái vừa nhấc, một đạo hắc mang đã không một tiếng động bắn ra nhanh như điện. Tụ tiễn chế tạo khổ cực rốt cục lần đầu tiên ra tay.

Hai mắt Đường Tam lúc này đã hoàn toàn biến thành màu tím, bằng bằng vào hiệu quả của Tử Cực Ma Đồng, hắn có thể nhìn thấy rõ rang từng động tác của Mạn đà La xà.

Phản ứng của Mạn Đà La Xà còn nhanh hơn so với tưởng tượng của Đường Tam, một cây tụ tiễn bắn về phía mắt phải của Mạn đà la xà, chỉ thấy thân thể của nó tại không trung vặn vẹo một chút, đầu rắn hạ xuống, liền lập tức tránh được chỗ yếu hại. Nhưng tốc độ của tụ tiễn thực sự là quá nhanh, tuy ko trúng mắt, nhưng cũng trúng trên người nó.

'Đang', một tiếng thanh thúy vang lên, trên lớp vẩy cứng rắn của Mạn Đà La Xà xuất hiện trận tia lửa lien tiếp. Đau đớn kịch liệt làm nó lại phát ra một tiếng 'oa oa' oán trách.

Đường Tam trong lòng thầm kêu đáng tiếc, tụ tiến y dựa vào cơ quan phát ra, tốc độ, lực lượng cũng không có vấn đề gì. Nhưng lại không đủ xảo diệu. Chỉ có thể trực tiếp công kích đối thủ. Đây cũng là căn bệnh chung của ám khí phát ra bằng cơ quan. Bất quá, Mạn Đà La Xà phòng ngự cũng làm hắn phải kinh hãi, phải biết rằng, tụ tiến của hắn mặc dù chỉ có ba cây, nhưng cũng đều do thiết mẫu chế tạo mà thành, lực của cơ quan bắn ra lại rất mạnh. Nhưng vẫn như trước không có thể làm thương tổn tới con Hồn thú trước mắt này.

Mạn Đà La Xà đẫ hoàn toàn bị chọc giận, lân phiến trên người đồng thời sáng rực lên, trên lớp vẩy xanh biếc bao trùm một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, tốc độ chợt gia tăng, cơ hồ trong nháy mắt đã phi tới trước mặt Đường Tam.

Đường Tam đột nhiên buông tay, Đại sư theo quán tính đã chạy thêm hơn mười thước, hết thảy đều phát sinh trong khoảng thời gian nhanh như điện, lúc này muốn cứu Đường Tam đã không còn kịp nữa rồi

Thời khắc mấu chốt, tâm trí Đường Tam ngược lại trở nên cực kỳ tĩnh táo. toàn thân vận Huyền Thiên Công, loại chánh tông này thượng thừa đạo gia nội công lúc này làm hắn tiến vào cảnh giới tâm tĩnh như mặt nước. Mắt nhìn miệng đang há của Mạn Đà La Xà cũng không có chút bối rối nào. Tay phải vừa lộn, đoản kiếm mà Đại sư cho hắn đã nằm trong lòng bàn tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dldl