
Chương 58 : Thôn phệ Phong Hùng
ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5 - TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM
Edit : Trang
Beta : Linh
Phong Hùng đã vọt ra khỏi Phong Lang trấn. Vào lúc này, nội tâm hắn tràn đầy giận dữ không cam lòng.
Tại sao lại bị phát hiện? Làm thế nào lại bị phát hiện chứ?
Tất nhiên hắn biết, Đại Tế Ti trục xuất chính là để cứu tính mạng hắn. Nếu tiếp tục chiến đấu với Thiểm Báo thất giai, hắn chắc chắn sẽ chết. Điều quan trọng là, bên kia đã bắt được yếu điểm của hắn.
Bây giờ hắn chỉ có thể chạy trước rồi nói sau. Thiểm Báo tốc độ dù có nhanh hơn nữa cũng không thể quen thuộc môi trường bên này bằng hắn.
Với sự phụ trợ của Phong nguyên tố, Thiểm Báo có chạy với cự ly dài cũng chưa chắc đã nhanh hơn hắn. Hơn nữa, Phong nguyên tố phong còn có thể che giấu huyết mạch khí tức.
Hắn có thể cảm nhận được huyết mạch chi lực được kích thích đến lục giai lúc trước đang dần suy yếu.
Vết thương trên cơ thể truyền tới đau nhói. Mặc dù lượng máu chảy ra không nhiều, nhưng vẫn ảnh hưởng một chút đến hắn.
Hiện tại chẳng qua là, dù có chuyện gì đi nữa cũng không thể dừng lại, nhất định phải nhanh chóng rời xa nơi này. Chỉ có như vậy, mới có thể giữ được tính mạng.
Phong Hùng toàn lực tăng tốc, lao vào rừng cây.
Kế hoạch của Phong Hùng rất đơn giản. Đầu tiên đi đến mỏ Phong Linh Thạch bên kia núi. Bên đó có một đường hầm, đặc biệt được đào ra để ẩn thân. Khi đó là Đại Tế Ti đích thân chủ trì việc xây dựng.
Có rất nhiều lối rẽ trong đường hầm, giống như một mê cung. Miễn là hắn có thể chạy trốn đến mỏ Phong Linh Thạch bên kia núi, chui vào đường hầm, về cơ bản là an toàn.
Phong nguyên tố của Phong Linh Thạch cũng có thể che giấu khí tức của hắn tốt hơn.
Ngay khi hắn đang kiểm tra phương hướng và chuẩn bị tiến về phía mỏ Phong Linh Thạch, đột nhiên, một loại cảm giác khó tả xuất hiện trong lòng hắn.
Hắn đột ngột dừng bước, lập tức chậm lại.
Một đạo thanh quang như tia chớp vụt qua trước mặ.
Nếu ban nãy hắn không giảm tốc độ, đạo thanh quang này vừa vặn sẽ cắt ngay trên cổ họng hắn.
“Ai?” Phong Hùng quát lên một tiếng.
Phong Nhận. Kia chính là một đạo Phong Nhận. Trong tộc có người ám toán hắn không thành công?
Phía sau một thân cây lớn, một bóng người từ từ hiện ra.
Vậy mà lại là con người, còn là một đứa bé?
Nhìn thấy bóng dáng gầy gò, Phong Hùng kinh ngạc.
Nhân loại? Hắn thậm chí còn không thể nhìn ra thân phận của người này.
Đúng vậy, người xuất hiện trước mặt Phong Hùng, cản đường hắn, không ai khác chính là Đường Tam.
Đường Tam lẩm bẩm : "Năm mươi hơi thở, chắc là đủ rồi. Giết hắn trong hai mươi hơi thở, thời gian thôn phệ có chút eo hẹp. Bất quá cũng không kém là bao."
Nói xong, hắn vung tay ra.
Dưới ánh mắt kinh sợ của Phong Hùng, từng đạo Phong Nhận màu xanh rộng hơn một thước bắn ra.
Tổng cộng mười tám đạo Phong Nhận, không có nửa phần giữ lại, tất cả đều phóng lên không trung.
Mỗi đạo Phong Nhận đều mang theo âm thanh chói tai. Phong nguyên tố phong trong không khí, như cảm nhận được tiếng gọi của Phong Nhận, nhanh chóng ngưng tụ về phía những đạo Phong Nhận này.
Trong mắt người thiếu niên, Phong Hùng nhìn thấy một tia sáng màu vàng tím.
"À húuu"
Phong Hùng rú lên tức giận, đột ngột tăng tốc. Lúc này tu vi của hắn đã từ lục giai rơi xuống trở lại ngũ giai. Thậm chí bởi vì trước đó huyết mạch bị kích thích, hắn cảm giác được có một tia suy yếu.
Đối với thiếu niên trước mặt, Phong Hùng cũng không hề có bất kì sợ hãi nào.
Nhưng vì bị thiếu niên này ngăn trở, tất nhiên thời gian để chạy trốn sẽ bị giảm bớt. Sau lưng hắn là một Thiểm Báo thất giai có thể đuổi tới bất kể lúc nào. Do đó, phản ứng đầu tiên của hắn chính là tốc chiến tốc thắng.
Thanh quang ngay lập tức bắn ra từ phía sau Phong Hùng. Thời điểm này, từng cọng lông trên thân hắn dường như đều biến thành màu xanh ngọc.
Luồng sáng xanh trong mắt lưu chuyển, hắn mang theo khí thế hung hãn, ngang tàn lao thẳng đến phía Đường Tam.
Đối với mười tám đạo Phong Nhận được bắn lên tán loạn phân tán bốn phía trong không trung, hắn cũng không thèm nhìn một cái.
Là Phong Lang trấn lãnh chúa, hắn có năng lực Phong Nhận thiên phú, khả năng chống lại tấn công từ Phong nguyên tố cũng là rất mạnh.
Hắn không hề sợ những đạo Phong Nhận này. Cho dù những Phong Nhận này có thể làm tổn thương hắn, tổn thương gây ra cho hắn cũng sẽ bị suy yếu rất nhiều.
Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng đánh chết thiếu niên này, sau đó chạy trốn khỏi đây càng sớm càng tốt. Hắn thậm chí còn không có thời gian suy tính, tại sao một tên thiếu niên nhân loại lại có thể phóng ra nhiều Phong Nhận như vậy dưới tình trạng không thi triển Phong Lang biến.
Nhìn thấy Phong Hùng đang lao về phía mình, trên mặt Đường Tam lộ ra vẻ khinh thường. Trong đáy mắt chứa đầy thù hận.
Mãu thân ở thế giới này của hắn, chính là đã chết trong tay của gã này và Đại Tế Ti kia. Đại Tế Ti lục giai, Đường Tam tự hỏi chính mình vẫn không thể đối phó được.
Tuy nhiên, đối phó với kẻ bị thương không nhẹ trước mắt, ngũ giai Phong Lang với huyết mạch chi lực còn đang bị suy yếu nhanh chóng, hắn vẫn nắm chắc có thể xử lí.
Thông qua Linh Tê Tâm Nhãn, hắn có thể cảm nhận rõ ràng biến hóa trong huyết mạch khí tức của Phong Hùng.
Hắn đã theo tới đây, lựa chọn ra tay ở nơi này, bởi vì hắn có đủ lòng tin.
Đối mặt với Phong Hùng đang trực diện nhào tới, Đường Tam không hề né tránh, ngược lại bình tĩnh nghênh chiến. Trên thân thể lóe lên một đạo ánh sáng màu vàng, ngay lập tức vượt qua khoảng cách hai mươi mét.
Ngay khi Phong Hùng nhào ra còn chưa tới năm mét, hắn đã xuất hiện trước mặt Phong Hùng.
Báo Thiểm!
Sau khi nâng Báo Thiểm lên tứ giai, đây là lần đầu tiên Đường Tam sử dụng nó trong thực chiến.
Phong Hùng cảm thấy không thể tin được.
Hắn bất luận thế nào cũng nghĩ không ra, một tên nhân loại có thể sở hữu đồng thời Phong Nhận cùng Báo Thiểm.
Và một nắm đấm, ngay lúc này phóng đại trước mắt hắn.
"Bụp." Một tiếng.
Đường Tam tung một cú đấm, hung hãn giáng mạnh vào mắt trái của Phong Hùng.
Tư thế nhào tới của Phong Hùng đột nhiên dừng lại, nhưng đôi móng vuốt sói vẫn vồ lấy Đường Tam. Cùng lúc đó, Phong nguyên tố trên người hắn bộc phát, muốn đẩy Đường Tam ra.
Linh Tê Tâm Nhãn của Đường Tam sáng rực. Ngay tại lúc Phong Hùng phóng thích Phong nguyên tố, tử quang trong mắt chợt lóe lên một cái.
Phong Hùng chỉ cảm thấy đại não đau nhức. Phong nguyên tố vừa phóng thích cũng liền tiêu tán.
Dưới tình huống bình thường, đối với huyết mạch thiên phú của hắn, cho dù Đường Tam có sử dụng Linh Tê Tâm Nhãn cũng không có khả năng cướp đi quyền khống chế Phong nguyên tố của hắn.
Thực tế, huyết mạch thiên phú của Yêu Quái tộc đối với năng lực tự thân có lực khống chế rất lớn, chưa kể chênh lệch tu vi giữa hai bên.
Tuy nhiên, khi đại não của hắn bị đánh trúng, hắn liền không thể khống chế nổi Phong nguyên tố được nữa! Phong nguyên tố dưới dẫn động của Đường Tam, lập tức tán loạn.
Cũng chính trong khoảnh khắc hoảng hốt chớp nhoáng này, mười tám đạo Phong Nhận bắn ra trước đó, tất cả đều gào thét quay trở lại.
Bách Điểu Đầu Lâm!
Từng đạo Phong Nhận tựa hồ là ở giữa không dung phát tất cả đều chém vào cổ Phong Hùng.
Bộ lông của Phong Hùng không ngừng lóe lên thanh quang, chống cự sự xâm nhập của Phong nguyên tố. Nhưng là không thể ngăn được số lượng Phong Nhận công kích quá nhiều!
Cùng lúc đó, hai tay Đường Tam nắm chắc đôi móng trước của hắn.
Ngay khi Phong Hùng tỉnh táo lại, hắn cảm thấy đau đớn mãnh liệt ở cổ họng. Hắn muốn vùng ra, nhưng lại phát hiện chân trước của mình dường như bị đúc bằng đồng, một chút cũng không thể cử động.
Về thể lực, Đường Tam coi như đã đạt tới ngũ giai. Nếu trong trường hợp không được tăng phúc đặc biệt, khó có thể đọ sức với Yêu Quái ngũ giai chân chính. Xét cho cùng, huyết mạch thiên phú của Yêu Quái tộc khiến cho thể lực của bọn chúng cực kỳ cường hãn.
Tuy nhiên, hắn cũng không cần khống chế Phong Hùng quá lâu. Bằng Huyền Ngọc Thủ cộng thêm Tê Ngưu Yêu Trọng Giáp Thuật, nắm chân trước của Phong Hùng trong thời gian ngắn cũng không thành vấn đề.
Chưa kể, ngay từ đầu hắn đã kích hoạt Huyền Thiên Công, cưỡng ép thôn phệ huyết mạch chi lực của Phong Hùng.
Thời điểm dòng huyết mạch chi lực đầu tiên của Phong Hùng tràn vào cơ thể Đường Tam, hắn đã cảm nhận được sự khác biệt.
Huyết mạch chi lực của Phong Hùng tinh khiết hơn nhiều so với bất kỳ Phong Lang nào mà hắn đã thôn phệ trước đó. Đến mức khi hắn vừa bắt đầu thôn phệ, Phong Lang huyết mạch lạc ấn trong cơ thể lập tức lóe lên màu bích sắc quang mang chói mắt, khiến toàn thân được bao phủ bởi một quầng sáng xanh mờ mờ.
“Phốc phốc phốc phốc phốc…"
Một loạt âm thanh của Phong Nhận không ngừng truyền đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro