Giao lộ của định mệnh5
Vù!
Một cơn gió lạnh buốt cắt ngang qua da thịt, mang theo luồng sát khí dày đặc.
Anna chưa từng thấy Neol như thế này bao giờ.
Người anh bao phủ bởi ánh sáng ma mị từ thanh Astrea, hơi thở đều đặn nhưng tràn đầy áp lực chết chóc. Đôi mắt bạc giờ đây trống rỗng, không còn sự lạnh lùng quen thuộc mà chỉ toàn là bóng tối vô tận.
"Nếu không dừng lại..."
"Anh ấy sẽ không bao giờ quay về nữa."
Anna siết chặt tay, trái tim đập mạnh vì căng thẳng.
Cô không biết liệu mình có thể làm được gì, nhưng...
Cô không thể đứng nhìn anh bị nuốt chửng như thế này.
Anna lao đến.
Cơn đau từ vết thương nhói lên, nhưng cô mặc kệ.
Cô đưa tay chạm vào Neol—
Xoẹt!
"Agh!"
Một luồng lực đẩy mạnh bắn cô về phía sau.
Anna ngã xuống đất, cảm giác như cả người bị nghiền nát.
Neol không hề chùn bước.
Anh đứng đó, nhìn cô như thể một kẻ xa lạ, một kẻ không đáng tồn tại trong mắt mình.
Và rồi—
Anh giơ thanh kiếm lên.
Trong giây phút đó, Anna cảm thấy toàn bộ cơ thể mình đóng băng.
Không phải vì sợ hãi...
Mà vì nỗi đau.
Nỗi đau khi nhận ra rằng, người đàn ông trước mặt cô lúc này đã quên mất cô là ai.
"Không... Mình không thể để chuyện này xảy ra!"
Dồn chút sức lực cuối cùng, Anna hít một hơi sâu.
Cô nhắm mắt lại, tập trung vào luồng sức mạnh bên trong mình.
Cô không biết liệu có thành công hay không, nhưng...
"Giấc mơ... nếu như có thể... hãy dẫn lối cho anh ấy quay về..."
Ngay khi suy nghĩ đó vang lên trong đầu—
Một luồng sáng dịu dàng bao bọc lấy cả hai.
Và trong khoảnh khắc ấy—
Neol nhìn thấy một giấc mơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro