Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

RÙA CON

"Chúng ta gặp được nhau là chuyện không dễ dàng, khuyết điểm có thể sửa đổi, tính cách có thể hoàn thiện dần theo giời gian. Thế nhưng nếu như bỏ lỡ nhau, có lẽ sẽ là cả một đời nuối tiếc." Sưu tầm.



Giữa màn đêm, tiếng gầm của động cơ lại càng thêm chói tai, chiếc xe mô tô màu đỏ lao nhanh, băng qua những con đường vắng lặng, tiếng ma sát của bánh xe như hòa vào cơn gió lạnh.

Dưới kính bảo hộ, một chàng trai mang đôi mắt vô hồn nhìn mọi thứ dần khuất dạng, tựa như chẳng có bất kì thứ gì đáng để cậu để vào mắt, hoàn toàn trống rỗng.

Bất chợt, một bàn tay siết lấy eo cậu, hơi ấm kia dù rất nhỏ vẫn len lỏi vào lòng cậu, khiến đôi mắt vốn vô hồn ấy lấy lại chút ít độ ấm.

À, ít nhất hiện tại cậu không cô đơn.

Perth bắt đầu thả chậm tốc độ, chủ nhân bàn tay nhỏ nhắn kia cũng bớt run rẩy, chỉ là dùng hết sức lực của bản thân mà nép sát người vào lưng cậu, không một khe hở.

Chimon run rẩy siết lấy eo người phía trước, tiếng gió phần phật bên tai khiến lòng người run sợ, ngửi mùi hương thực dễ chịu từ chàng trai xa lạ này, không hiểu sao lại khiến cậu thấy yên tâm phần nào.

Ngồi trên chiếc mô tô phóng như bay trên đường phố, lần đầu tiên cậu cảm nhận thế nào là tốc độ kinh hoàng, đặc biệt với người từ nhỏ đã là bé ngoan như Chimon.

Không thể không nói, ngoại trừ sự sợ hãi, có một sự phấn khích không tên không ngừng xoa dịu sự sợ hãi ban đầu trong lòng.

Bởi thế, người ta hay nói đùa rằng mỗi người con trai đều có sự khát vọng về tốc độ, sự chinh phục ngay chính trong tiềm thức của họ, ngay cả Chimon cũng không ngoại lệ.

Nhớ giây phút cậu gật đầu với một lời đề nghị hoang đường từ một chàng trai xa lạ, Chimon nghĩ đây có lẽ là việc bốc đồng nhất trong cuộc đời này của cậu.

" Cậu có bán thời gian không?" Giọng nói hờ hững, trầm khàn của thiếu niên, cùng bàn tay rộng lớn đã chìa ra trước mặt cậu khi cậu túng quẫn nhất.

Phải, cậu đã đồng ý với lời đề nghị hoang đường đó, dù nó chỉ kéo dài 12 tiếng đồng hồ, nhưng nói trắng ra có khác gì cậu đang bán thân đâu...

Vậy mà cậu lại thấy thật an tâm khi ngồi sau người này, tựa như mọi gió bụi phía trước đã được người đó cản hết, và cậu chỉ cần tin tưởng, làm chỗ dựa tinh thần cho người này là đủ, Chimon nhếch môi thầm mỉa mai bản thân khi nhận ra cậu có suy nghĩ kì lạ đó.

Perth tấp vào một siêu thị nhỏ ven đường, nhẹ nhàng tháo chiếc mũ bảo hiểm, một khuôn mặt điển trai vẫn còn đôi nét thiếu niên còn chưa rút hết, nhất là đôi má phúng phính càng tăng thêm nét trẻ con nơi cậu, có điều đôi mắt kia lại nặng nề, tang thương, không hợp với khuôn mặt kia chút nào.

Chimon biết xe đã dừng lại, cậu vội vàng, luống cuống gỡ chiếc mũ bảo hiểm vừa to vừa nặng ra khỏi đầu.

Thế nhưng, càng cuống lại càng thêm rối, bàn tay nhỏ nhắn của cậu không cách nào xoay xở với chiếc mũ to đùng này, nhất là khi cậu cảm giác được một tầm mắt nhìn chằm chằm từng động tác của cậu.

Perth buồn cười nhìn người đối diện loay hoay, càng gỡ lại càng rối, sự lương thiện vốn dĩ chả nhiều nhặn gì trong cậu lại trổi dậy, đưa tay mà giúp đỡ người này.

Giây phút tháo được chiếc mũ ra, Chimon hít một hơi thật sâu, a, hương vị của sự sống đây rồi.

" Trông cậu không khác gì một chú rùa bị lật mai cả" Perth khoanh tay, nhếch môi mở lời trêu chọc.

Một chú rùa đáng yêu lại ngốc nghếch cực kì, cậu âm thầm bổ sung thêm một câu trong lòng.

" Này, nói ai là rùa hả?" Chimon không chịu thua mà cãi lại.

Đôi mắt hồng hồng như vừa khóc xong làm người ta thật muốn khi dễ. Mặc dù nghĩ thế, nhưng Perth cũng chỉ xoa xoa đầu người đối diện, bởi cậu biết người này không yếu đuối như vẻ ngoài vốn có.

Một sự quật cường luôn hiện lên trong đôi mắt này, ngay từ cái chạm mắt đầu tiên, Perth đã nghĩ như thế.

" Chờ một lát, ngồi trên xe đợi đi, tôi sẽ quay lại ngay"

Không chờ Chimon phản ứng lại, Perth đã đi thẳng vào siêu thị mini. Dù cậu không cao nhưng lại khiến người khác yên lòng đến lạ.

Chimon gẩy gẩy hòn sỏi dưới chân, rất nghe lời mà không đi lộn xộn, tay thì đùa nghịch chiếc mũ bảo hiểm to tướng.

Đùa à, biết chỗ này là đâu không mà đi bậy bạ, trên người cậu, một không tiền, hai không điện thoại, lỡ đi lạc biết kêu ai gọi ai tới cứu.

Chimon giỏi nhất chính là hiểu lấy bản thân, Perth cũng rất hài lòng khi lúc quay trở lại, người vẫn còn đứng im tại chỗ mà chờ đợi cậu.

Tư vị có người nào đó chờ đợi mình cũng không tệ lắm nhỉ...

" Uống đi, chắc cậu khát lắm rồi" Perth đưa lon nước cam cho Chimon, còn bản thân là một lon cà phê đen đá.

Vị không phải là quá ngon, nhưng cũng không đến nỗi tệ, vốn dĩ là kiểu người dễ ăn uống nên chỉ sau vài hớp, lon cà phê trong tay Perth đã trống rỗng.

Trái lại, Chimon nhăn mày ngay từ ngụm đầu tiên.

Quá chua!!!

Nhưng cậu cũng không hé môi phàn nàn gì cả, chỉ cau mày uống từng chút một, co được giãn được mới là đại trượng phu.

Vì tiền, cậu nhịn!

" Bộ khó uống lắm à, cậu nhăn đến độ trán có thể kẹp chết con ruồi được đấy" Perth cướp lấy lon nước trên tay Chimon, uống thử một ngụm.

" Vị cũng đâu tệ lắm" Perth nhìn Chimon đầy dấu chấm hỏi.

" Trời đất, chua thế mà không tệ à, cam mà cứ tưởng là chanh không đấy" Chimon bĩu môi, đá đá viên sỏi dưới chân, giọng đầy phàn nàn

" Gần đến nơi rồi, lát nữa tôi đền cho, cũng khó tính quá nhỉ" Perth ném hai lon rỗng vào sọt rác, mắt đầy ý cười mà nhìn Chimon.

Người này thật thú vị, xéo xắt mà cũng đáng yêu nữa.

Chưa đợi Chimon đáp lời, Perth đã cầm lấy mũ bảo hiểm mà đội vào cho cậu.

Mũ bảo hiểm vừa to vừa nặng, vừa đội xuống liền che nửa mặt Chimon, cậu chỉ kịp nói một câu ngắn gọn

" Rốt cuộc chúng ta sẽ đi đâu?"

Perth vỗ nhẹ đầu mũ bảo hiểm, ngữ khí đầy sự trêu đùa" Đi bán cậu lấy tiền đấy"

Giờ mới hỏi người ta địa điểm sẽ đến, thật không biết nên nói người này can đảm hay là ngu ngốc đây nữa. Perth lắc đầu, tràn đầy câm nín.

" Cũng phải có người chịu mua đã chứ, đâu phải ai cũng ngu như cậu" Chimon rầu rĩ, lầm bầm mà nói nhỏ.



______&___________

Một fic mới toanh về couple công nghiệp PerthChimon nữa đây nha cả nhà

Fic này ra đời với phương châm thay vì chờ OTP nhả ke, chúng ta tự tạo ra ke còn nhanh hơn😌😌

Spoil trước là fic này sẽ theo con đường ngược lẫn nhau, mức độ thì tùy theo cốt truyện với cả cảm xúc của tui nữa nhé, dự là sẽ quằn quại lắm đây, nhìn tên fic dịu dàng nhưng không chắc là dịu đâu nhé🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro